Ngày hôm sau, khi Tiếu Ân thiết kế hình ảnh ma pháp đưa ra, tự nhiên là thông qua không hề có tranh luận.
Không chỉ có công tước Louis hết sức chờ mong đối với kiến trúc to lớn trong hình ảnh ma pháp này mà ngay cả mấy vị cửu tinh ma đạo sĩ trên đại lục cũng đều vừa lòng không có lời nào để nói.
Tiếu Ân đương nhiên không có khả năng bê nguyên si kiến trúc thần điện của Odin Lage thần vương bệ hạ đưa đến, hắn chỉ lấy mấy kiến trúc lớn ở trong quần thể kiến trúc thần điện làm chủ. Dưới sự trợ giúp của Nhất Hào khảm vào đó nguyên tố truy cầu hoàn mỹ của tộc Tinh Linh, tuy rằng chỉ là thêm một bộ phận điêu khắc, nhưng lại càng thêm thích hợp kiến trúc đặc thù của ma pháp nguyên lão viện.
Sau khi biết được mọi người vừa lòng và khen ngợi, Tiffany công bố hình ảnh ma pháp và tuyên bố ngày hôm sau bắt đầu động thổ.
Mấy vị cửu tinh ma đạo sĩ Scar cũng không kìm nổi đưa ra nguyện ý hỗ trợ. Không chỉ có mấy người bọn họ, phàm là ma pháp sư ở trong này đều đưa ra yêu cầu tương tự.
Khi gặp được hình ảnh ma pháp to lớn hùng vĩ như vậy, trong lòng tất cả các ma pháp sư đều không hẹn mà cùng có cảm giác như hành hương về đất thánh, cho nên bọn họ mới có thể xung phong đưa ra đề nghị giúp đỡ một phen.
Không ngờ, Tiffany tủm tỉm cười từ chối đề nghị của mọi người, ngay cả yêu cầu của phó hội trưởng ma pháp công hội Sloppy Burger đại nhân cũng bị từ chối.
Nếu Tiffany không phải là pháp sư của bộ tộc Nguyệt Tinh Linh hiện tại như mặt trời ban trưa, nếu không phải Tiffany không phải là thủ tịch ma pháp sư của công quốc Louis, nếu không phải công quốc Louis xuất hiện một quái thai Tiếu Ân và bây giờ còn có bốn vị ngụy thần làm chỗ dựa, như vậy chỉ sợ sau khi Tiffany đắc tội nhiều ma đạo sĩ như vậy liền có người làm khó nàng ngay tại chỗ.
Nhưng mà, mọi người bị lâm vào khó hiểu ngày hôm sau mới biết được nguyên nhân chân chính Tiffany vì sao làm như vậy.
※※※
Sáng sớm hôm sau, một ma pháp học đồ từ sáng sớm đã thức đậy, theo tập quán đi vào phía tây viên lâm tiến hành rèn luyện ma pháp hàng ngày thì một loạt tiếng gào rống thảm thiết vang lên chấn động toàn ma pháp viên lâm.
Tòa ma pháp nguyên lão viện hào hoa khổng lồ dự tính chiếm mấy trăm mẫu đất không ngờ trong một ngày đã được xây dựng hoàn toàn thành công.
Đây là một thần tích, tuyệt đối là thần tích.
Lúc ấy tất cả các ma pháp sư trong ma pháp viên lâm đều trợn mắt há hốc mồm, khó thể tin tưởng tất cả những gì tận mắt mình trông thấy.
Dựa theo dự tính của nhóm Tiffany, tính cả sự hỗ trợ của rất nhiêu ma pháp sư, có Ngưng Thổ Thuật sử dụng liên miên không dứt, nhưng muốn xây dựng thành công ít nhất cũng phải cần thời gian một tháng. Hơn nữa, công việc đến những bước về sau, bố trí các loại vật phẩm điêu sức trong ma pháp nguyên lão viện… Không mất một, hai năm thời gian thì đừng mơ hoàn toàn làm xong.
Nhưng hiện thật chính là, chỉ một ngày sau, ở phía trên nơi đất bằng trong quy hoạch cứ vậy mà có một khu kiến trúc khổng lồ hùng vĩ.
Không ai biết kiến trúc này xuất hiện như thế nào, ngay cả những cửu cấp ma pháp sư ban đêm ở nơi này cũng không phát hiện ra bất kỳ manh mối nào.
Điều này khiến cho đám ma đạo sĩ đều cả kinh thất sắc.
Nếu đã có người ở bên cạnh tránh né được thần thức của bọn họ mà làm ra kiến trúc khổng lồ như vậy, vậy có phải là nói chỉ cần người đó nguyện ý là có thể trong một đêm đánh chết toàn bộ bọn họ mà người khác không hề phát giác ra?
Ý niệm đáng sợ này nổi lên trong đầu tất cả ma pháp sư, bọn họ kiêng kị vạn phần đối với thực lực chân chính của người ẩn núp trong công quốc Louis. Trong cuộc đời này, những ma đạo sĩ ở tại đây không có ai muốn nảy sinh xung đột với công quốc Louis.
Đồng dạng, cũng không ai biết, ngay vào lúc ban đêm, thật sự là đại địa chi mẫu cả người ngứa ngáy nhàm chán không có chuyện gì dưới sự sai sử của người nào đó, cầm bản vẽ xây dựng ra ngoài một chuyến, theo sau liền vô thanh vô tức trở lại…
Bên trong công quốc Louis có thần tích, thần tích khiến cho tất cả các ma pháp sư đều phải sợ hãi run rẩy.
Tin tức này giống như mọc cánh truyền khắp mọi ngõ ngách trên đại lục. Tất cả mọi người đều biết, công quốc Louis là quốc gia được thần linh chúc phúc. Trong quốc gia này, chẳng những có bốn ngàn năm truyền kỳ có thể phóng cấm chú, có lực lượng có thể tiêu diệt bất cứ một quốc gia nào, hơn nữa còn có rất nhiều ma pháp sư và tòa ma pháp nguyên lão viện thần tích.
Đặc biệt là điều cuối cùng, thần tích một ngày biến không thành có xây dựng thành công nguyên lão viện mới là nguyên nhân lớn nhất khiến cho mọi người từ trong đáy lòng thừa nhận công quốc Louis là trung tâm đại lục.
Mà người được lợi ích lớn nhất trong chuyện này, không ai khác hơn là công tước Louis, ông ta sau khi nhận được các loại lễ vật và tiền tài khó thể tin tưởng, đột nhiên phát hiện mệnh lệnh ông ban ra thậm chí còn có tác dụng hơn so với hoàng đế bệ hạ của đế quốc Nặc Khả Đa hiện nay…
Tiếu Ân cũng chỉ giúp đến đây là ngừng đối với chuyện của công quốc Louis.
Hắn đã vì công tước Louis dựng một sân khấu rộng lớn có thể phát triển không ngừng, về phần sau này nên làm thế nào, làm đến mức nào thì phải dựa vào bản thân của công tước Louis.
Một người bình thường, hoặc là một công quốc bình thường, chỉ sợ công quốc này là tổ quốc của Tiếu Ân đời này cũng chưa từng khiến hắn để trong lòng.
Trên thế giới này, trừ những tên đứng đầu trong thần giới kia thì làm sao có khả năng có đế quốc vĩnh viễn bất bại?
Có lẽ đợi cho lần sau Tiếu Ân đến nơi đây, tòa ma pháp nguyên lão viện khổng lồ và công quốc Louis có khi cũng đã thành danh từ trong lịch sử rồi.
Lắc lắc đầu, nhìn bầu không khí dày đặc ở phương xa, còn có tình cảnh nhốn nháo sục sôi, Tiếu Ân đột nhiên cảm thấy một hồi chán nản, ở trong lòng hắn, dường như đang hỏi mình có còn thích ứng đám người như vậy hay không?
Ngay tại giờ phút này, một bàn tay ngọc mềm mại đưa tới, Juliana mắt đẹp động lòng người dường như nhìn thấu tâm tư của Tiếu Ân, lại dường như đang nói lên tâm tư của mình cho hắn.
Ở trong đôi mắt to động lòng người này biểu hiện ra là một loại hào quang gần như hoàn mỹ. Trong giờ khắc này, Tiếu Ân đột nhiên cảm thấy trái tim hai người bọn họ vô cùng gần gũi, quả thực giống như là đều đập cùng một tốc độ và tần suất.
Kéo mạnh tay nàng, Tiếu Ân nói: "Cùng ta đi thần giới đi."
Hai người âu yếm tán gẫu ở một bên, lão Bond ở phương xa vẻ mặt vô cùng vui mừng gật đầu. Bộ mặt đầy tươi cười của lão khiến cho nếp nhăn trên trán lão ít đi rất nhiều.
Đối với nàng dâu này, lão vừa lòng trăm phần. Chỉ có điều lão nhân này vẫn là có một chút bất mãn: "Tiểu tử Tiếu Ân này, khi nào thì đưa cho ta một Tiếu Ân bé đây hả…"Về trong ma pháp tháp, Tiếu Ân đuổi toàn bộ mọi người về phòng của bọn họ, sau đó sửa sang lại quần áo đi vào trong phòng Vô Danh.
Trong phòng này trước sau vẫn không có bất kỳ tình cảm gì như trước, ánh mắt Tiếu Ân đảo qua trên người Vô Danh. Người này dường như căn bản không thấy hắn đi vào vậy."Vô Danh. Đã lâu không gặp." Tiếu Ân tiến lên, dùng giọng điệu nói như súng liên thanh:
Hơi chút xấu hổ cười cười, Tiếu Ân tuy rằng đã thành thần, ngay cả là trước mặt nguyệt lượng nữ thần hắn cũng không kiêu ngạo không siểm nịnh, nhưng trước mặt Vô Danh, hắn lại bi ai phát hiện, dường như bất kể mình trở thành cái dạng gì, đều không có gì khác.
Ánh mắt Vô Danh nhìn về phía Tiếu Ân, giống như lần đầu gặp mặt, không có bất kỳ dao động năng lượng nào."Được rồi. Chúng ta không thảo luận về vấn đề này nữa." Tiếu Ân bất đắc dĩ nói:
Vẻ mặt Tiếu Ân hơi khẩn trương: "Các ngươi đã nói những gì?"
Trước khi thực lực đủ mạnh, biết càng nhiều chưa chắc đã là chuyện tốt gì. Tiếu Ân đột nhiên cười, nói: "Được rồi, đây là chuyện giữa các ngươi. Ta hy vọng các ngươi có thể thông qua hiệp thương để giải quyết, ngàn vạn lần không nên động võ."
Hắn quay đầu đi, chuyển đề tài, ngưng giọng hỏi: "Vô Danh. Ngươi có biết cái gì gọi là thần cách đã ngưng luyện thành công không?"
Ánh mắt Vô Danh thoáng nhìn một chút, gật đầu nói: "Không sai. Quả thật là đã ngưng luyện thần cách thấp kém."Ánh mắt hắn nhìn về phía Tiếu Ân lộ ra ngấm ngầm vừa lòng:
Sắc mặt Vô Danh có chút ngưng trọng nói tiếp: "Một khi tiến hành dung hợp, nếu là thành công thì cũng thôi. Nếu là thất bại như vậy thần cách dùng để dung hợp sẽ tự động biến mất, ngưng tụ một lần nữa ở một nơi nào đó dưới hạ giới."Đôi mày Tiếu Ân khẽ nhướng, hỏi:
Chỉ có điều, điều kiện các tinh linh đưa ra cũng khiến Tiếu Ân vô cùng vừa lòng. Đừng nói ba trăm triệu thần lực kết tinh, cho dù là chỉ riêng kiện thượng cổ thần khí nắm giữ pháp tắc thanh âm cùng giai với tiểu mộc kiếm là cũng đủ đáng giá để đổi. Đương nhiên, rốt cục là hợp lý hay không, đây là vấn đề mỗi người một ý. Tiếu Ân cố nhiên cảm thấy hắn chiếm tiện nghi lớn, nhưng Rafael và Dajialema làm sao lại không nghĩ như vậy?
Vô Danh đột nhiên cười ha hả nói: "Thần cách trải qua ngưng luyện vốn là kỹ xảo độc môn của tam đại thần vương, không thể tưởng tượng được hiện giờ lại có thêm một người. Thế lực thần giới lại phải phân chia lại một lần nữa."Trong lòng Tiếu Ân rùng mình, hỏi:
Tuy nhiên hết thảy đều không trọng yếu. Dù sao ở trong tay của hắn có thể ngưng luyện ra thần cách như vậy, cũng được coi là một chuyện tốt. Đặc biệt là ngày sau những người mình quan hệ chặt chẽ có thể thăng tiến, tuyệt đối chiếm tiện nghi rất lớn. Hơn nữa, còn có một điểm Tiếu Ân có thể khẳng định, sắp tới trong hội giao dịch ma pháp vật phẩm do gia tộc Phong Linh tổ chức, bằng vào vật này, bất kể hắn nhìn trúng vật gì của đối phương, đều khẳng định có thể giành được như ý muốn.
Bởi vì trừ ba vị thần linh cấp bậc thần vương ra phỏng chừng không có thần linh nào có thể cự tuyệt hấp dẫn của vật này.
Bỏ qua chuyện này, cổ tay Tiếu Ân khẽ lật lấy ra một tảng đá màu đen. Thể tích tảng đá này cũng không lớn, chỉ bằng nắm tay trẻ con nhưng trên tảng đá này có một tia năng lượng rất nhỏ, không ngờ có năng lực có thể ngăn cản thần niệm xâm lấn."Vô Danh. Ngươi có biết đây là cái gì?"Vô Danh nhìn thoáng qua tảng đá kỳ dị này, không khỏi khẽ mỉm cười nói:
Huynh đệ của hắn là một trận pháp khổng lồ có thể đại biểu pháp tắc thần giới, bên trong không chỉ có lôi điện vô cùng vô tận hơn nữa còn có tảng đá như vậy, nói là đặc sản cũng không sai."Đây là ta phát hiện trên người một ngụy thần, cũng không biết là trong trận pháp thoát ra từ khi nào." Tiếu Ân cẩn thận giải thích.
Nói tới đây, trên mặt Vô Danh cũng hiện ra một tia thương cảm hiếm thấy: "Thần linh mặc dù là trong cuộc sống không gì không làm được, nhưng so với lực lượng của cả thiên địa lại cũng chỉ như một con kiến mà thôi."Tiếu Ân nghe đoạn bí văn này, trong lòng cũng nổi lên cơn sóng gió động trời. Vô Danh rất ít nói đến chuyện thời thượng cổ, nhưng mỗi một lần đều tiết lộ ra một ít thiên cơ chưa từng nghe qua.
Hơn nữa từ trong miệng Vô Danh, Tiếu Ân cũng biết trước kia trong vũ trụ có vô số loại năng lượng có thể cho người hấp thu, nhưng hiện giờ chỉ còn lại mỗi ma pháp nguyên tố mà thôi.
Biến hóa này không ai có thể giải thích nổi, chỉ có thể nói là tự vũ trụ điều tiết mà thôi.
Mà sau khi một loại văn minh độc đại, rất nhiều vũ khí và đạo cụ văn minh trước liền dần dần đi hướng suy sụp. Đây là một chuyện không thể tránh khỏi.
Nhìn hòn đá trong tay, Tiếu Ân hỏi: "Thứ này sinh ra như thế nào? Có thể đủ năng lượng sử dụng tất cả thượng cổ thần khí không?"Vô Danh tự hỏi một chút, nói:
Có thể ở trong lôi điện không bị đánh nát, ngược lại có thể ngưng tụ được thật thể như vậy và có quan hệ với khu không gian tử sắc lôi điện, năng lượng ẩn chứa bên trong đương nhiên không phải người bình thường có thể tưởng tượng được.
Hắn hơi nhắm mắt lại, trong lòng tự hỏi một chuyện.
Phân thân người cá sấu một năm sau sẽ tham gia hội giao dịch khổng lồ mà gia tộc Phong Linh cử hành, ở trên hội giao dịch đó, nếu chỉ cần sử dụng thần cách thấp kém được ngưng luyện để trao đổi dường như cũng quá kinh thế hãi tục. Như vậy nếu lại thêm loại nguyên thể này thì sao đây?
Theo hắn biết, số lượng thượng cổ thần khí và ma khí được lưu truyền trong thần giới tuyệt đối không ít, đặc biệt ở trong tay thần linh bậc cao, loại khí cụ có được uy năng khổng lồ này lại càng không thiếu.
Nhưng trong đó ít nhất có một nửa và ba kiện thượng cổ thần khí trong gia tộc Phong Linh, đều giống nhau được bảo quản thật cẩn thận ở trong các nơi như Tàng Bảo Các.
Không phải là bọn họ không muốn vận dụng, mà là căn bản không thể vận dụng. Tiếu Ân có thể khẳng định, nếu có thể lấy được nhiều hòn đá như vậy, tuy rằng không có khả năng chấn động như thần cách thấp kém đã qua ngưng luyện, nhưng ít nhất cũng là một chuyện rất được quan tâm.
Chỉ có điều, muốn vào trong thế giới lôi điện khắp nơi kia cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì. Nghĩ lại một chút kinh nghiệm lần thứ hai tiến vào, Tiếu Ân có chút giật mình, có lẽ chỉ có bản thể mới có được năng lực và tư cách này thôi.
Bỗng nhiên, một điểm sáng mỏng manh như thể là hư không đi ra, cứ vậy thình lình xuất hiện trước mắt Tiếu Ân.
Khoảnh khắc điểm sáng xuất hiện, không chỉ có Tiếu Ân biến sắc, ngay cả Vô Danh cũng vẻ mặt ngưng trọng.
Bọn họ đã từ điểm sáng này cảm ứng được có một cỗ khí tức dị thường, đây là khí tức thuộc về bản thân Tiếu Ân, khí tức thần bí sinh ra từ linh hồn của hắn.
Hiện nay Tiếu Ân ở hạ giới cũng không phải bản thể mà chỉ là một phân thân mà thôi.
Là một thần linh bậc thấp, mặc dù về lý luận mà nói có thể có được rất nhiều phân thân nhưng trên thực tế tuyệt đại đa số thần linh trước khi thăng tiến lên thần linh bậc trung nhiều nhất cũng chỉ phân liệt ra một phân thân mà thôi.
Đúng vậy, đối với thần linh mà nói, phân thân cũng không phải giống như Tiếu Ân chế tạo ra, mà là từ bản thể phân tách ra. Mỗi lần phân tách một cái, đều tạo thành tổn thương khó thể cứu chữa đối với thần thể. Muốn bù đắp thương tổn này, phải trải qua vô số năm tu luyện.
Đồng thời, phân tách ra càng nhiều phân thân, đối với tu luyện ngày sau cũng có chướng ngại rất lớn. Đặc biệt đối với dung hợp thần cách, thần tính, thần thể và linh hồn càng có ảnh hưởng tiêu cực rất lớn.
Ở trong thần giới tràn đầy nguy hiểm này, không có một thần linh bậc thấp nào đưa tiền đồ của mình ra mà nói giỡn. Cho nên bọn họ nhiều nhất chỉ ngưng luyện ra một phân thân mà thôi.
Nhưng vấn đề này đối với Tiếu Ân, hoàn toàn không thành vấn đề.
Nhiều nhất chỉ là đối với pháp tắc thần tính có chút tổn hại nhưng chỉ cần sử dụng đại lượng tín ngưỡng là có thể bù đắp rất nhanh. Mà Tiếu Ân trong tay có được những ba trăm triệu thần lực kết tinh, căn bản không có khả năng thiếu hụt tín ngưỡng lực.
Nguyên nhân chính là vì thế cho nên Tiếu Ân mới có thể ở thần linh bậc thấp chế tạo ra hai phân thân hơn nữa còn không sinh ra chút ảnh hưởng nào đối với bản thể.
Hiện giờ tới hạ giới đúng là một phân thân giống bản thể như đúc. Mà điểm sáng chói lóa này, nếu phân thân Tiếu Ân không cảm ứng sai lầm, chắc là tin tức bản thể từ thần giới truyền tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.comTuy rằng bản thể và phân thân có được cùng một linh hồn, gần như có thể nói là một người, nhưng một khi khoảng cách quá xa, như vậy hai bên vẫn không thể liên hệ bất cứ lúc nào.
Tuy nhiên, có một biện pháp một khi sử dụng và thuận lợi phát đi, như vậy bất kể khoảng cách giữa phân thân và bản thể bao xa, thì khoảng cách này cũng đều biến thành hai điểm một đường, có thể trong nháy mắt tới nơi.
Loại phương pháp này chính là phương pháp truyền tống linh hồn.
Rút ra một bộ phận linh hồn, sử dụng năng lực đặc thù nào đó áp súc thành một điểm sáng. Nếu có thể phóng thích thành công như vậy liền có thể xuyên qua hết thảy mọi chướng ngại, đi tới trước mặt bản thể hoặc phân thân.
Nếu một phân thân thần linh ngã xuống, như vậy sẽ tự động áp súc hết thảy quá trình thành một điểm sáng linh hồn, chỉ cần sau khi ngưng tụ bay đi ngoại giới một khoảng cách mà không bị người chặn lại, như vậy có thể tiến vào trong không gian truyền tống thần bí, trong nháy mắt tới nơi bản thể, cuối cùng để bản thể tiến hành trả thù mãnh liệt.
Đương nhiên, nếu trong quá trình này bị người ngăn cản hoặc đánh tan, như vậy điểm sáng linh hồn ngưng tụ lên sẽ tiêu tan, càng không nói đến truyền tống gì nữa.
Ngày trước khi Tiếu Ân tại hạ giới tìm tới Luân Hồi Giới từng đánh chết hình chiếu một thần linh nào đó, và thu thập toàn bộ điểm sáng sinh ra, ngay một điểm cũng không chạy thoát cho nên mới không bị người khác nhìn chằm chằm.
Phương pháp sử dụng linh hồn truyền tống mặc dù nhanh chóng thuận tiện nhưng cái giá phải trả cực kỳ cao. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, hoặc là phân thân, hình chiếu không đến lúc ngã xuống là tuyệt đối sẽ không sử dụng phương pháp này.
Bởi vì đây là một loại phương pháp thiêu đốt lực lượng linh hồn để đạt được mục đích. Mà vào thời điểm không có linh hồn thể, muốn khôi phục linh hồn thì cách duy nhất chính là chìm vào ngủ say.
Một thần linh chìm vào ngủ say ở trong thần giới sẽ bị nguy hiểm rất cao. Cho dù là thần linh cấp chủ thần cũng không dám dễ dàng tiến vào trong loại trạng thái này.
Tiếu Ân giơ tay ra nắm trong tay điểm sáng. Điểm sáng này giống như là về nhà mình nhanh chóng dung hợp vào cơ thể Tiếu Ân. Trong nháy mắt này, Tiếu Ân lập tức hiểu rõ nội dung điểm sáng linh hồn này truyền tới, trên mặt hắn lập tức hiện ra một tia cổ quái cực kỳ.
Vô Danh có chút lo lắng hỏi: "Trong thần giới đã xảy ra chuyện gì?"Mặc dù mặt ngoài hắn rất thờ ơ với Tiếu Ân, nhưng trên thực tế hắn cũng tuyệt đối có vài phần kính trọng đối với Tiếu Ân. Dù sao trong vô số năm qua, Tiếu Ân là nhân loại thứ nhất có lực lượng linh hồn thần bí mà hắn gặp được. Nếu ngày sau có thể phát triển, thành tựu đạt được chỉ sợ không kém lão chủ nhân năm xưa.
Tiếu Ân cười khổ một tiếng, nói: "Chúng ta gặp kẻ địch rồi."
Rốt cục Vô Danh duỗi tay, trên tay hắn chậm rãi hiện ra một vùng sáng màu trắng. Đây là bàn tay nước trên người Vô Danh."Tiếu Ân. Bàn tay nước của ta vô số năm trước đã sinh ra linh trí rất yếu ớt. Nhưng loại sinh mạng thuần túy mà không có bất kì nhân công nào động tay chân do sức mạnh lực lượng thiên địa ngưng tụ mà thành lại có một nhược điểm trí mạng. Đó chính là trên cơ bản rất khó thành công ngưng tụ ra linh hồn và thần trí chân chính."Tiếu Ân yên lặng gật đầu. Đối với điểm này hắn căn bản không chút hoài nghi.
Đặc biệt là sau khi trải qua dung hợp linh hồn vạn niên quang nguyên và đại địa chi mẫu, Tiếu Ân càng có thêm một loại hiểu biết hết sức trực quan đối với điều này.
Loại sinh mạng thể này tuy là sinh mạng năng lượng có sự cường đại đến mức không thể tin nổi nhưng chính bởi vì bọn họ cường đại cho nên muốn hoàn toàn ngưng luyện ra linh hồn như sinh mạng trí tuệ lại là chuyện khó có khả năng.
Có thể nói, loại sinh mạng này bình thường đều hành động như một loại bản năng, đối với hết thảy đều có một loại cảm giác đần độn vô tri.
Tuy nhiên, sau khi loại sinh mạng thể này ngưng luyện ra linh hồn, uy năng bọn họ có được tuyệt đối không kém Thần linh, đặc biệt là trong một số lĩnh vực am hiểu, lại có khi còn trội hơn."Tiếu Ân. Ta hy vọng ngươi có thể giúp nó ngưng tụ ra linh hồn." Vô Danh trầm giọng nói.
Tiếu Ân nao nao, do dự một chút, nói: "Vô Danh. Đây chính là linh vật đã theo ngươi nhiều năm như vậy. Nếu là để ta giúp nó sinh ra linh hồn, chỉ sợ quan hệ của nó cùng ngươi về sau…"Nói tới đây Tiếu Ân ngừng lại, biểu tình nghiêm túc nhìn Vô Danh.
Trên mặt Vô Danh mơ hồ có một tia dao động, đó là một loại cảm giác không bỏ được, nhưng càng nhiều cũng là một loại đoạn tuyệt."Ta vốn muốn để cho nó ở bên cạnh ta chậm rãi tiến hóa, thẳng đến khi sinh ra linh hồn. Nhưng sau khi gặp được đại địa chi mẫu và vạn niên quang nguyên bây giờ, ta nghĩ rằng đã không cần quá câu nệ đến hình thức tự nhiên nữa." Vô Danh than nhẹ một tiếng, nói:
Tuy rằng sau khi giúp linh vật sinh ra linh hồn, cũng không phải chúng nó thành phân thân của Tiếu Ân. Nhưng sau khi hấp thu linh hồn Tiếu Ân gian nan bồi dưỡng ra, chúng nó có một sự thân cận từ trong tinh thần đối với Tiếu Ân, đó căn bản không thể xóa được.
Chuyện tốt như vậy, nếu là từ chối vậy mới chân chính khiến người người đều oán trách."Được. Ngươi đã quyết định như vậy, sau khi ta trở về thần quốc sẽ giúp ngươi làm việc này." Tiếu Ân hơi chút chần chừ, nói:
Tuy nhiên, nếu là ở chung lâu ngày, mình khẳng định sẽ không dễ dàng buông tha cho bàn tay nước này.
Có lẽ nguyên nhân bởi vì ở chung thời gian thật sự quá lâu dài, quan hệ của Vô Danh và bàn tay nước đã xảy ra biến hóa thật tinh tế, ở trong mắt Vô Danh, bàn tay nước đã không phải là một công cụ và vật phẩm, mà là như người thân của hắn vậy.
Cho nên sau khi gặp được vạn niên quang nguyên và đại địa chi mẫu hiện giờ mới có thể sinh ra cảm khái từ trong lòng, vì trưởng thành ngày sau của bàn tay nước mà đưa ra lựa chọn như vậy đi.
Chậm rãi ngẩng đầu, tư tưởng Tiếu Ân từ trong cảm giác ấm áp đi ra, hắn dường như từ nơi này trực tiếp thấy được thần giới, trong ánh mắt hắn lộ ra một tia sát ý sắc bén.
Đã có người tự tìm đường chết, vậy thành toàn cho họ thôi…
※※※
Ở bên trong thần giới rộng lớn, tuyệt đối là một nơi vô biên vô hạn.
Nhưng mà ở nơi này có một điểm khác duy nhất so với hạ giới đó là: Chỉ cần là người có lực lượng ma pháp là có thể tùy ý rời khỏi thần quốc, ở bên ngoài tự do phi hành.
Điểm này nếu khiến cho ma pháp sư trong các tinh cầu hạ giới biết được khẳng định hâm mộ muốn chết.
Dù sao, lúc tại hạ giới, trước khi trở thành ngàn năm truyền kỳ, ngoài việc sử dụng ma pháp truyền tống trận cấp tinh cầu thì căn bản không có cách nào khác rời khỏi tinh cầu của mình.
Chẳng qua, nơi này tuy rộng lớn, nhưng nếu vận khí không tốt lại vẫn như trước gặp được rất nhiều tai nạn mà không biết tại sao.
Hiện giờ bản thể của Tiếu Ân, Cự Ma Thần an vị trong thiên không thần điện, ở xung quanh họ có vô số tín đồ cung kính hầu hạ. Những người này đều là tín đồ trung tâm nhất, thành kính nhất, nếu không cũng không thể tiến vào thiên không thần điện.
Thiên không thần điện này Tiếu Ân lấy từ nơi Nuo Weijia, vị thần linh bậc trung hắc ám hệ này đích xác bỏ rất nhiều công sức cho thiên không thần điện, nếu cứ vậy vứt đi quả thật là rất đáng tiếc. Mà Tiếu Ân thì bởi vì thần tính bất đồng cho nên cuối cùng lựa chọn bỏ qua, đưa thứ này của Nuo Weijia giao cho Cự Ma Thần.
Khi thiên không thần điện mà hơn ngàn vạn tín đồ hắc ám quen thuộc lại một lần nữa bay trong thần quốc, tất cả những tín đồ đến từ Nuo Weijia đều kích động, lệ nóng lưng tròng, về tín ngưỡng dường như càng thêm thành kính một chút.
※※※
Giờ phút này, bọn họ đang thông qua một loại ma pháp nào đó từ xa quan sát một thần quốc cách thần quốc của bọn họ vài vạn dặm.
Thần quốc này so với bọn họ thì nhỏ hơn nhiều, nhiều nhất cũng chỉ gần bằng một nửa. Nhưng ở trong thần quốc kia, lại tràn ngập một loại không khí tín ngưỡng.
Khi Tiếu Ân và Cự Ma Thần nhìn thấy không khí tín ngưỡng dày đặc như thế, không khỏi đồng thời mặt mày nhăn nhó."Tra rõ lai lịch bọn họ chưa?" Tiếu Ân giọng ngưng trọng hỏi.
Ở trong thần giới, một thần quốc mạnh yếu thế nào cũng không phải chỉ nhìn độ lớn của thần quốc mà quyết định.
Nếu không có tín đồ trung tâm xứng với thần quốc, như vậy phạm vi thần quốc càng lớn, thì tín ngưỡng biểu hiện ra ngoài thần quốc lại càng mỏng manh. Nếu phát hiện loại thần quốc này, lập tức sẽ trở thành đối tượng các thế lực săn đuổi.