Dụ Chàng Cắn Câu Chương 5

Chương 5
Các triều đại Liêu đế từ trước đến nay đều đam mê săn bắt,

vì vậy 72các quan 8alại ở bLiêu quốc 59thường 58tới tộc 4Nữ Chân c ộ Lạc 49 à bắt thú, 19đồng thời 0f óc lột 0 ân chúng 2c ủa dân 3f ộc Nữ 5 hân; mà 60 ân tộc 53 ữ Chân e4 ừng ra quân 0đánh chiếm 3 iển Đông c4 hanh hiến a ặng cho 4 iêu đế 9eđể đổi 1 ại cuộc a ống yên 9eổn, thời 0 ian qua đi c ân tộc c0 ữ Chân 1 ẫn bị 25 iêu quốc 8 à hiếp 2f ướp bóc, c4 ặc dù trong 97 òng mang 5 án hận, b5 hưng không f6 ó khả năng c hản kháng.

Trong a9 a ngày, Lý c2 guyên Hạo 6ở chợ 8đụng phải 7 gười cường 4 hế nhất 3c ủa tộc 75 ữ Chân 2Bộ Lạc af—— thiếu 6tù trưởng 2của Hoàn 9Nhan bộ 5tộc Hoàn 8Nhan Duẫn 6Đôn, trong 17lòng hắn cdlập tức 8dhiện lên bmột mưu bkế ác độc: dMượn đao 7egiết người.

Sau dfđó Lý Nguyên d0Hạo liền 1nghĩ cách 8cùng Hoàn cNhan Duẫn a3Đôn giao d9hảo, tiện b3đà giựt 96giây hắn fám sát Gia 46Luật Long cKhánh; Song, 71Hoàn Nhan 9tù trưởng 47nếu trong dacác con của abmình mà cchọn trúng b1Hoàn Nhan 7fDuẫn Đôn a1làm thiếu 5tù trưởng, 27liền tỏ 5dvẻ Hoàn 9fNhan Duẫn e0Đôn cũng 39không phải fflà hạng 3người vô 42năng ngu d3ngốc, sau ekhi nghe xong 3fđề nghị 8ecủa Lý 2aNguyên Hạo, 3hắn lập c3tức hiểu 61nếu làm 87theo đề aenghị của 57Lý Nguyên 11Hạo sẽ 25mang tới choạ diệt 0tộc cho 1tộc Nữ 8Chân, cho 9< span style="font-size: 99.26%; color: #070003;">nên hắn 9lập tức ckhước từ.

Kế 1này không eđược ta f6còn kế 0khác, Lý aNguyên Hạo 6lại bắt 87đầu thuyết d3phục Hoàn 1dNhan Duẫn 3eĐôn bắt d7cóc thê 9tử của 58Gia Luật 6Long Khánh 58là Hằng 7Vương phi aeTrầm Tiểu fGiáo, tỏ 61vẻ nếu 2có Hằng 4Vương phi e8trong tay, 30chẳng những 2không sợ bdLiêu quốc 6mang quân 7quấy rầy, 3bcòn có thể f1yêu cầu 22Liêu quốc 6bồi thường fthiệt hại acho dân tộc, e3vì dân tộc dNữ Chân 71quanh năm 58bị người 9Liêu khi 61dễ mà không 41làm gì được. 89 © DiendanLeQuyDon.comHoàn Nhan bfDuẫn Đôn 82mặc dù 50trẻ tuổi, 20nhưng cũng 6không ngu cngốc, kế 3hoạch kèm 72hai bên Hằng 0Vương phi 4nhìn bên 5ngoài gần acnhư hoàn 4mỹ, kì fthực bên 2dtrong trăm 08ngàn chỗ ehở. Mà 9quan trọng ednhất là, 0Lý Nguyên 7fHạo cùng 1Gia Luật 78Long Khánh adlà bạn 8tốt nhiều 6bnăm, hắn 4vì sao phải 2athiết kế 4hãm hại 5bạn tốt? bNếu như atheo lời 8của hắn, dGia Luật 9Long Khánh 8fđoạt nữ 23nhân mà ehắn yêu a3mến, nếu dnói không 9athể đoạt evợ của 2bằng hữu, 83thì chuyện 40Lý Nguyên 85Hạo tìm 6kế trả c5thù là danh 9chính ngôn 40thuận, nhưng cvì sao hắn 7không tự bmình động acthủ? Đảng dhạng tộc 2của hắn c7so với dân 3tộc Nữ e8Chân của bmình mạnh 6chơn rất 67nhiều.

41Nguyên Hạo 03đã sớm 5biết Hoàn 83Nhan Duẫn bĐôn không 3phải là fmột người 3khinh địch, 55cũng khó 6thuyết phục, 65cho nên giữa 7đường c2hắn cho 26người đưa abSử La Nhi 5chạy về 9Cam Túc, 7bcòn mình cdthì theo 68Hoàn Nhan 1Duẫn Đôn 9ađi đến 08bộ tộc aNữ Chân 1tiếp tục 11tìm cách 0thuyết phục 8Hoàn Nhan 0Duẫn Đôn, choặc là 63tù trưởng 2bHoàn Nhan 8tộc đáp 96ứng động dthủ trói cngười. ca © DiendanLeQuyDon.comLý Nguyên 68Hạo ngoài 00mặt tạo 0cho mình 2bộ dáng 88ưu nhã, ckì thực 6là người atâm cơ thâm 32trầm, ngoan 6ekhốc xảo 4trá, hắn 3đã muốn 8bthứ gì c8thì không d3dễ dàng 7buông tay, fchơn nữa 7Tiểu Tiểu 0flại là f1nữ nhân 53hắn nhất b3định phải 86có được.

Nếu a4như có thể 13mượn tay cngười khác 10có được 6nàng là 1etốt nhất, d1dù sao cùng 39Liêu quốc 0chính diện f5đối địch 9cũng không fphải biện 5pháp hay, f9trừ phi 1vạn bất 3đắc dĩ, 3hắn cũng 8akhông muốn a2mang đến 3tai hoạ 73cho Đảng 14Hạng tộc. 52 © DiendanLeQuyDon.comHắn tự cđặt cho 4mình thời 62hạn một cnăm, nếu 5enhư một ecnăm sau hắn 6vẫn không 33thuyết phục dđược Nữ dChân tộc 9thực hiện a5theo kế choạch của 5mình, thì 5hắn phải 54nhân ngày 0cthông hôn a0giữa Liêu 6quốc và 47Đảng Hạng 5tộc mà 19động thủ.

67bây giờ b6hắn chỉ 3ecó thể 1chịu đựng fnỗi khổ 7btương tư, 30nhưng càng b9khổ thì ecàng kích 23thích quyết btâm của 21hắn! Hắn d2tự tay vẽ 5một bức 34họa của b1Tiểu Tiểu, bnụ cười 6của nàng 39đã khắc 9sâu trong 5óc của 0hắn, ngày 5ngày hắn efnhìn, mỗi cngày nghĩ, 9tin tưởng 0nàng cuối ffcùng sẽ 2thuộc về 77hắn!

Cũng 8trong ba ngày 68đó, sau 2khi rời 3akhỏi thực 8quán, Gia 8Luật Long f2Khánh liền 7đưa Tiểu 4Tiểu về acHằng Vương 9phủ, không 56cho nàng 34ra khỏi 9cửa nửa 7bước, hắn drất sợ 7emất đi 59Tiểu Giáo, 83cho đến cfkhi Lý Nguyên f8Hạo ra khỏi d9kinh thành, ehắn mới clại bắt e4đầu mang 9theo Tiểu 7fTiểu ra ccửa du ngoạn, 7dhoặc là etiến cung etrêu chọc 4Tiêu Thái 3hậu vui f5vẻ, hoặc ctheo hoàng 0chậu tâm 94sự.

Đợi fdvài ngày 37mới chờ 3đến Hạ 3nại bát, 2Tiểu Tiểu e0đang muốn 7hoạt động f2gân cốt, ekhông nghĩ 9tới nàng 98còn chưa edtham gia thì 33cuộc săn 99bắt đã 21kết thúc, ablàm cho Tiểu aTiểu cảm 7thấy rất anhụt chí, fnhưng nàng 43cũng cảm b0nhận được a9Gia Luật e1Long Khánh 89khẩn trương 69cùng lo lắng, 8dnàng biết 27hắn lo lắng acho nàng, fnên nàng aenhiều lắm ccũng chỉ 1aoán trách f9hai câu, edù sao nàng 7enghĩ, còn 6có Thu nại cfbát và Đông 6bnại bát!

Trong 7bđoạn thời a6gian từ a2Hạ nại f1bát đến 1Thu nại 3bát, Gia b9Luật Long 7cKhánh mang 21Tiểu Tiểu dđi dạo 38khắp nơi, 4trong thành, angoài thành, 99kinh đô 73và vùng 0lân cận 73phụ cận. 8 © DiendanLeQuyDon.comMà các hoàng b9thân quốc b4thích cùng bcác vương 4công đại 5thần cũng flục tục b9kéo đến 6bái kiến c0Hằng Vương 7phi, vốn 6tưởng rằng 99mang tâm atrạng chế 21giễu tới, 4lại không 60ngờ tới 4evừa thấy e7Tiểu Tiểu fliền giật 0nảy mình, 6bđều bị 40nàng làm 77cho tâm thần 7mê mẫn, 97cúi đầu c5xưng thần, 1trong lòng blại hối 1ehận không fthôi, ai b5thán liên a4tục , hận 4ban đầu 42không phải 48là mình 61đi hy sinh.

Không 7bao lâu, 7bdanh hiệu 56đệ nhất c1mỹ nữ 57Đại Liêu 58của Hổ 74Na liền ebị Tiểu 46Tiểu đoạt 69đi, từ 7bHoàng Đế, ccho tới dngười buôn 94bán nhỏ, 1không khỏi 35phục tùng 52nhận định 8Hằng Vương 25phi mới 9ethật sự 2là đệ 2cnhất mỹ eanữ Liêu fquốc, hoàn bhảo Hổ 3Na khi đó 3dđã lấy cchồng ở cĐảng Hạng 83tộc, nếu 96không nhất eđịnh nàng 84sẽ quát alên như bsấm, và a2nổi trận 5lôi đình! 8cDĩ nhiên, 1Hổ Na một 8flòng thầm amến Gia dLuật Long e8Khánh cũng dkhông phải 8alà cam tâm c9tình nguyện 6gả đi, 4trên thực 64tế, nàng 29là bị phụ 4thân Ô Bất 7Lữ cùng 2ahuynh trưởng 44Liệt Lỗ 6eCốc bắt 69trói đi a7lấy chồng, 0còn ép nàng 23bái đường 56thành thân 7xong mới e5trở về.

Còn 0năm ngày fnữa là datới Thu 5enại bát, efTiểu Tiểu 37rất chờ 1mong tới 3ngày săn 9bắt, nhưng 34trong năm f1ngày này d9nàng lại ffbất hạnh 2không thể 2ftham gia cuộc efthi!

Ngày c5năm tháng 4năm tiết 4đoan ngọ, 84buổi trưa, fHoàng thượng edở trong acung thiết 4yến, đây blà tập 42tục của ddngười Liêu, 4dchính là bddùng tạp eeti quấn eở trên 6cánh tay 3để được fcát tường, fhoặc hy 7evọng hoàng 4đế có fthể thiên d5ân thùy cchú ý, những 1khách nhân fcòn chế 73luyện sợi 4trường 32mệnh, mang dở trên 2angười để 3mong trường cthọ.

Chẳng 1qua là không e1nghĩ tới, fTiểu Tiểu bvốn tính 07là sau khi etham gia thịnh 4yến sẽ 2kéo Gia Luật 9Long Khánh 7đi tham gia 2acuộc thi eebắn tên, b6nhưng trên 9cđường 6cđi tới 51bữa tiệc 48thì nàng 8té xỉu.

Mắt f4thấy Tiểu e1Tiểu đang 58mạnh khoẻ 62lại ngất cđi, sắc fmặt Gia 19Luật Long 21Khánh so 7với Tiểu fTiểu còn d1khó coi hơn. 3 © DiendanLeQuyDon.comKhiến cho 7thái y đi 72tới Hứng e1Thiên điện, 9nhất thời 1không biết 9là Hằng 2fVương phi cnằm ở 3trên giường d4có việc, c3hay là Hằng 5vương đứng c4bên cạnh cgiường 4có bệnh!

Thái 71y nhanh chóng 9xem mạch bccho Tiểu 4Tiểu, sau dekhi khai báo d8mấy câu, 9clưu lại 1eđơn thuốc 0rồi nhanh achóng rời 7đi. Gia Luật d7Long Khánh ecòn chưa dtiêu hóa 60hoàn toàn 9tin tức 7emà thái 2y báo cho fhắn, Tiểu 0Tiểu đã 83thanh tỉnh.

"Đây dlà đâu? 44Tại sao 68ta lại nằm c9ở chỗ 4này? Sao 69các ngươi 5cũng ở 44chỗ này?" 05Tiểu Tiểu d0giãy dụa d8muốn đứng d1lên.

Gia eLuật Long 9Khánh ngồi 10ở bên mép acgiường, e6lập tức 44ấn nàng 4axuống không 5acho ngồi 6dậy. "Đừng dcngồi dậy, 43mau mau nằm 0bxuống nghỉ cchút đi."

Tiểu 82Tiểu chu 3amôi nói:” 5cTại sao? 5Ta không e6muốn ngủ, b4tại sao 7phải nằm?" aGia Luật 3Long Khánh 6ôn nhu nhìn 6nàng nói: 6d"Tiểu aTiểu, ngươi 4sắp làm 17mẹ."

"Gì? 3Mẹ? Tại 8sao?" 10Tiểu Tiểu 0mờ mịt fbhỏi.

"Tại 6fsao?" 0Gia Luật 4eLong Khánh fkinh ngạc 8blặp lại 2lời của 87nàng. Này ccòn phải 45hỏi sao? 3Thành hôn, ađộng phòng, 2nên sẽ bccó hài tử, 7không có 8mới là 1có vấn c2đề, hắn cdcũng không d3nhận ra cmình có 7vấn đề 1gì.

Tiêu 0Thái hậu d4đứng ở 2bên giường 84vỗ vỗ 11tay của 3Tiểu Tiểu:” 08Trong bụng 7ngươi có c5hài tử, eTiểu Giáo."

"Ta? eBụng? Hài 3tử?" b8Tiểu Tiểu 99kinh ngạc c7vuốt bụng bcủa mình.

"Đúng! 9Ngươi có adhài tử." 7Gia Luật 2Long Khánh 2cở trên 58giường ccười không 04được vui b9sướng. f1 © DiendanLeQuyDon.com"Ngươi acó sao hay 18không...."

Lời 4hắn còn fdchưa nói 9hết, đã 5bị Tiểu 5cTiểu bất 4angờ cắt 1bđứt. "Là 3fai?" 4Nàng phút d7chốc tức 95giận quát 8lên một 49tiếng:”Kẻ bkhốn kiếp 5nào thừa 7bdịp ta không echú ý liền 1đem hài 1tử lén 08thả vào dtrong bụng bacủa ta?"

"Gì? dbKhốn kiếp? 1Không chú 4ý?" a7Gia Luật 5fLong Khánh b5ngạc nhiên, 02không biết 1alàm sao liền 48quay về 12phía Tiêu d6Thái hậu cfcầu cứu. 5 © DiendanLeQuyDon.com"Mẫu echậu mau 1giải thích echo nàng 5hiểu đi."

Tiêu 26Thái hậu 32lấy tay 9lụa mà 0che miệng 2cbuồn cười 92không dứt, ddphía sau bnàng hai 83cung nữ e4cũng nhịn 3không được 5cnữa âm 9thầm cười 19trộm.

"Mau anói cho ta aebiết, Yến eẨn." baTiểu Tiểu 11ngồi dậy, 0đem ống 9tay áo kéo 8lên cao, 88làm ra tư d8thế muốn 1đánh người:” caLà kẻ khốn 04kiếp nào? 80Ta phải ađích thân 1đi làm thịt 3hắn!

Làm 8thịt hắn? 43Tại sao? 74Chẳng lẽ 6nàng không 53muốn có 39hài tử d4sao? Ách, fách, phải.. 2 © DiendanLeQuyDon.comÁch... Phải.. 77 © DiendanLeQuyDon.comGia Luật cLong Khánh 9trong lòng 5kêu khổ 4thấu trời.

"Nói 5mau! Là 46ta!" b6Hắn thấp dbgiọng thừa 2nhận.

"Ngươi?" f4Tiểu Tiểu atựa hồ 57ngây ra một 7lúc, nhưng 6ngay sau đó 95dùng hai 5tay bắt 3dlấy vạt 06áo của 2b ắn kéo 9 ề phía 8 rước. "Ngươi 6 ác định b à ngươi?"

Gia 5 uật Long 6 hánh quay 0đầu về 3c hía mẫu 1 ậu lần 00 ữa, cầu a ứu, nhưng ca iêu Thái b6 ậu đang 22 ười đến 5a ỗi nước 89 ắt cũng 2 hảy ra, 89 ào có thời c ian để 22ý đến b ắn. Hắn 1đành phải 1 uay đầu 0 rở lại, 0 iên quyết 8d ói: ”Chắc e8 hắn."

Không 88 ghĩ tới 5 iểu Tiểu 15 hật giống 1 hư thả 7 ỏng một c ơi buông b0 ắn ra. "May a ắn, ta còn ec ưởng rằng dd à ai nhét 2 ung tung ở 26 rong bụng 7ta! Nhưng b...Khuôn a0mặt nàng 23mê hoặc:” afNgươi để 1hài tử 98vào bụng feta lúc nào, bcmà ta làm fsao không 2biết?"

Cái 9này, Gia 8Luật Long eKhánh rốt 99cục minh 9bạch mẫu dhậu cùng dccung nữ 45cười cái 0gì , cũng ehiểu rõ 2tại sao 1phản ứng aTiểu Tiểu 50kỳ quái bnhư vậy. 8d © DiendanLeQuyDon.com"Tiểu aTiểu nàng... 2 © DiendanLeQuyDon.comNàng thế 6nhưng cái 5gì cũng 9dkhông biết!" cGia Luật 1Long Khánh d0dở khóc 3adở cười 43nhìn chằm f7chằm nàng. d4 © DiendanLeQuyDon.com"Ách...Trước dfkhi xuất cgiá, mẹ e3ngươi...Không 1nói cho ngươi 72biết cái 06gì sao?"

Tiểu 64Tiểu nghiêng cđầu suy 50nghĩ nửa cngày. "Trước 9ckhi đi cũng clà gia gia, 3dphụ thân, 2dcác ca ca 6bdặn dò, btoàn lời c9nhắn nhủ, 4mẹ thấy a2ta chỉ khóc, 24cũng không e8nói gì cả!"

Gia eeLuật Long eKhánh nhìn avề Tiêu fThái hậu. 0 © DiendanLeQuyDon.comTiêu Thái chậu hướng ahắn phất 5tay một 9cái, ánh e2mắt tựa 2hồ muốn 04nói: Xin 4blỗi, ta b8còn chưa 5cười đủ.

Gia 98Luật Long 4Khánh thở 4cdài một 68hơi, kề 9sát vào abên tai Tiểu 20Tiểu nói 89nhỏ.

"Gì?" 6cTiểu Tiểu 1acàng mê ehoặc hơn. 8 © DiendanLeQuyDon.com"Là bthời điểm 15ngươi cầm 3cây gậy 3đâm ta? fNhưng ..."

Gia f4Luật Long fKhánh hốt choảng che 7dmiệng nàng, 4nhưng đã fbkhông còn fkịp nữa, 9chỉ thấy 0Tiêu Thái fdhậu cười 2cđến cơ d6hồ té rơi 7xuống đất. 6 © DiendanLeQuyDon.comGia Luật cLong Khánh d8thì đỏ f9bừng cả 1bkhuôn mặt anhìn về a0phía Tiêu 1Thái hậu fdoán trách. f © DiendanLeQuyDon.com"Mẫu 1hậu, người 6có thể 87lánh mặt 74để ta nói driêng với 1nàng một 91chút được 5không?

"Ngươi..... e © DiendanLeQuyDon.comNhưng đây b2là tẩm dcung của 4ta! Phổ 20Hiền Nô, 9ngươi muốn 4ađuổi ta 3era ngoài fbsao?" 61Tiết mục 6akhó gặp fnhư thế, e2nàng mới d6không dễ 9dàng bỏ 87qua!

"Mẫu 0dhậu!"

"Không a5đi!" 8Tiêu Thái 8ehậu kiên 6trì nói.

"Tiệc 6ebên ngoài 45còn chưa 7kết thúc 62đâu! Mẫu 8bhậu."

"Có fhoàng huynh 39của ngươi c1ở đó là f7được." aNghĩ muốn 6lừa gạt f2nàng ra ngoài 60sao? Không 3có cửa 4eđâu!

"Cuộc 47thi sắp 8bắt đầu 5rồi..... 3 © DiendanLeQuyDon.comNgài...."

"Hôm 7nay ta không 60có hứng 5với cuộc 4săn bắn! eXem người c3diễn càng ethú vị 0hơn!"

"Mẫu 7hậu!"

Rốt 5cục, hai emẹ con cãi 1nhau! Nhưng daTiểu Tiểu f5ở trên 02giường 2vẫn là dvẻ mặt 29mờ mịt, bchỉ thấy 79bộ dáng 01Tiêu Thái 5ehậu như 1chờ xem 9kịch vui, a8Gia Luật c6Long Khánh 9thì đầy 3cmặt tức fgiận. Mà f6Tiểu Tiểu 2cchính là eở chỗ anày bỏ 2qua cuộc 4săn bắn, e9không thể c3làm gì khác 2hơn là trông a4cậy vào 6Thu nại 33bát ...

Giữa 4etháng năm.

"Tại 4sao ta không 6thể đi?"

"Bởi ecvì ngươi 6có hài tử, 2thái y nói 7dlúc này b3rất dễ 40sanh non, akhông thích 4hợp vận dđộng quá 7mức."

"Nhưng 9tất cả bmọi người fdđều đi."

"Ta 0không có cđi! Chẳng 75lẽ ngươi dkhông muốn 8ta giúp ngươi, 0không muốn afsinh ra một 0hài tử ekhoẻ mạnh 2asao?"

Nàng 54dĩ nhiên b6muốn " bĐược rồi! 5Nhưng hài 6tử phải 0có con ngươi 3fxanh giống 1ngươi ta fmới chịu!" 25Tiểu Tiểu 14phụng phịu 0nói.

"Ách... 16 © DiendanLeQuyDon.comVậy cũng 5ckhông nhất 9ađịnh, Tiểu 0Tiểu, cho 5dù hài tử 1không có adcon ngươi 53xanh... "

Hắn aalời còn d6chưa nói 32hết, Tiểu 5Tiểu liền exụ mặt 1xuống:” dTa muốn c9hài tử 1có con ngươi 77xanh!"

Lão fthiên gia, 4fnàng trở 9mặt so với eelật sách 27còn nhanh 02hơn! Gia 1Luật Long ddKhánh nuốt 0nuốt nước 6miếng nói c5"Tốt, e7tốt, lam e9nhãn thì 9elam nhãn." 8Ông trời dphù hộ! 5Xin phù hộ bđể cho 76Tiểu Tiểu cfsinh hài a5tử có lam 6nhãn!

Hạ fnại bát f3đi không 7được, 5vậy thì bchờ đến b8Đông nại 4ebát! Chẳng 0cqua là, Thu 06nại bát 6đã tới, 61mà Tiểu 8bTiểu vẫn 07nằm trên 8giường 0không đi 00được?

Tiểu 4Tiểu ôm 45lấy bụng f5như trái 32dưa hấu ecủa mình 8fngồi ở f0bên giường 66khóc ầm 7ĩ, Gia Luật 5Long Khánh 9thì đứng 1ở một bbên chân 68tay luống 5cuống, không 44biết làm f9sao để baan ủi nàng.

"Tiểu c6Tiểu, đừng 5ckhóc , sẽ 0elàm ảnh 4hưởng đến 2thân thể!"

"Hu echu.... Tại 67sao...Ta không 2ethể khóc... fd © DiendanLeQuyDon.comHạ nại d8bát đi không 9dđược ...Thu fnại bát cecũng không ađược đi 5... Bây giờ ctới Đông 7nại bát... c7 © DiendanLeQuyDon.comNgươi lại 3không để 30cho ta đi... 77 © DiendanLeQuyDon.comXuân nại 6dbát... Hài 4tử muốn 4ăn nãi... 7 © DiendanLeQuyDon.comKhẳng định 9không thể 4đi... Kết 1quả ta... f7 © DiendanLeQuyDon.comChỗ nào bcũng không bthể đi b6được!" 0Nàng nghẹn dbngào nói:” 19Ta muốn 6cỡi ngựa! adTa muốn 9bắn tên! 1Ta muốn 84săn thú!"

Gia 3Luật Long 83Khánh nhíu dmày trầm f8ngâm trong achốc lát, 3hắn đứng 8ở trước b1mặt Tiểu fTiểu, nắm fdtay nàng:” 1Như vậy 23không tốt? 62Tiểu Tiểu, ebchờ ngươi 1sinh hạ 55hài tử, 3dưỡng cơ a6thể cho 5tốt, đợi 1thái y cho a7phép, sau bta liền 6dạy ngươi 8một bộ dđao pháp. e6 © DiendanLeQuyDon.comNgươi thử 95nghĩ xem, d2ngươi không 8dcần phải bhọc trộm 88một hai 1kiểu, cũng 17không cần 19tự mình c5tính toán, emà là từ 5eđầu tới 7đuôi, hoàn 5hoàn chỉnh 1chỉnh một 4bộ đao 9pháp đó!"

Tiểu 70Tiểu bỗng 1dưng ngừng akhóc, ngước a2mắt nhìn 0hắn:” 6Đao pháp 63chân chính?"°

"Ta 4csẽ dạy 5angươi hoàn 6chỉnh một 7dbộ, có 7muốn không?" 0dGia Luật 0dLong Khánh 2hạ thấp 8giọng dụ f5hoặc nàng.

Tiểu eTiểu chớp 7dmắt mấy dcái, hăng ahái nói:” aYến Ẩn, 83võ công 0ccủa ngươi 6brốt cuộc 3là học 2cđược ở 57đâu? Ta 3thấy nó 8ekhông giống a6công phu a2ở Liêu 89quốc?"

Gia b7Luật Long d1Khánh đứng 2lên suy nghĩ admột chút, famới ngồi cxuống bên 2cạnh nàng:” c3Chuyện này 44ta chưa từng 7nói với 7cngười bên 15cạnh, ngươi 0đã muốn 4fbiết, ta 8sẽ nói 1cho ngươi fbiết." 0hắn dừng 9blại một dchút:” 42Là do một 58tên khất 5cái từ 89Đại Tống 6tới dạy eta."

Gia a8Luật Long 4dKhánh khi 5còn bé hay 2thích chơi 2trò chiến 5trận, chỉ dahuy đám anhỏ, không 36có ai dám bfcãi lời. 8 © DiendanLeQuyDon.comNhưng hắn 5cũng không 43phải là efngười thô 88lỗ cậy 1amạnh, ngược 0lại hắn 9alà người 3hào sảng 45sáng sủa, fnhiệt tình 4hào phóng 85, đối đãi 86bất luận ekẻ nào 52cũng giống 6như trước 1hiền hoà, 5không so 95đo thân a3phận tôn 4ti. Năm mười 25bốn tuổi, 1hắn ở fchợ ngoài 7thành giải 3vây giúp cmột tên fkhất cái, 28còn mua thức 4ăn cho hắn, 7tìm nơi 8dđể cho 71hắn an thân, a2xin đại 7fphu giúp aehắn chữa 8bệnh, thậm fchí tự c2mình chiếu 8dcố hắn. 52 © DiendanLeQuyDon.comGia Luật 2Long Khánh ccũng không 83phải là ccó mưu đồ 34gì với 4tên khất 4acái kia, 8chỉ là 6hắn đơn 4thuần thích f8giúp đỡ 97người mà 5thôi, lại 13không ngờ 4ftới một 3btháng sau, f8sau khi thân athể tên 0ckhất cái 9bình phục, 40lại chủ a8động nói 5fmuốn dạy f7võ công eccho hắn, d5mà dạy 03chính là btám năm.

Tám 2năm sau, dfkhi hắn e6học thành b4tài, tên 9khất cái bbliền không ddtừ mà biệt, 75từ đó 3không thấy fhắn, Gia f1Luật Long eeKhánh tiếc 42nuối nhất 93chính là bngay cả e4sư phụ ehọ tên 4là gì hắn fcũng không abiết.

"Thì dra là người d4Tống chúng cta dạy ngươi!" bTiểu Tiểu d5ngượng a8ngùng nói:” 9Khó trách 12ngay cả 46khinh công d4ngươi cũng c1lợi hại 8như vậy."

Tiểu 93Tiểu liếc 0dxéo hắn. 06 © DiendanLeQuyDon.comVõ công dacủa ngươi 45hình như 9là Liêu a1quốc trung f1lợi hại e7nhất?

Gia 3cLuật Long 47Khánh cười 0bcười:” 3Phải không?"

"Không 48biết ở cfĐại Tống, 18thì ngươi 4đứng hàng e0võ lâm cao 17thủ thứ cmấy đây?" 61Tiểu Tiểu 8elẩm bẩm 9nói:” Bất dquá, nhất e7định là 16đứng đầu."

Gia e9Luật Long 2aKhánh sờ asờ đầu b8của nàng:” 7Như thế cnào? Một ccbộ đao 88pháp so với 7cỡi ngựa, fasăn thú c4có thể dfhấp dẫn 9hơn không c2?"

Tiểu f2Tiểu mắt dto linh xảo 0quay một 9vòng, cò bkè mặc dcả:” Lại 9thêm một 9bộ khinh 5công."

"Khinh acông? Nhưng f2..."

"Không c7chịu thì 35thôi!" d9Tiểu Tiểu 0tức giận e4miệng nhếch 7lên. Không 5bphải là 0không muốn, 70mà là..." 8Gia Luật cLong Khánh 5vội nói:” 7Nội công eecủa ngươi 8anhư thế a2nào?"

"Đại 8ca của ta eađã dạy c a cơ bản 3 hất, những 3 hứ khác 80 hì không 0 ó." c iểu Tiểu 2 hân thực 57 ói.

Gia 1 uật Long 0f hánh gật 8đầu:” a hỉ cần e1 ó trụ cột 0 à được."

Tiểu 8 iểu nghiêng feđầu nhìn c4 ắn."Vậy 8 à ngươi 50đồng ý 5 ạy ta?"

"Ngươi f2 hải biết 43điều một e0 hút chờ fe anh đó!"

"Được! 68 a nhất định f ẽ thật 57 iết điều 65 hật biết 2điều." f3 iểu Tiểu 8b ưng phấn 9 ãnh liệt b ật đầu.

"Được 7 ồi!" bf ia Luật 0 ong Khánh 30ôm nàng 9 ưng chiều:” 5 ậy thì 8d ột bộ 5bđao pháp fdthêm một ecbộ khinh 5ecông, đổi 6lại ngươi 9biết điều 9một chút achờ sanh, 5được không?"

"Được!" 2Tiểu Tiểu 4vui mừng e2đáp ứng:” 7Chỉ cần 3mỗi năm ata sinh một fđứa, rất dnhanh, ta 3ccó thể cehọc xong e1toàn bộ 0công phu bcủa ngươi, 8eđến lúc 31đó, ta chính 81là võ lâm ffcao thủ!”.

Gia fLuật Long 3Khánh trợn emắt há 2miệng nhìn dnàng:” 07Nàng cho elà mình alà cái gì? 4eHeo mẹ sao? 04Mỗi năm 8sinh một?"

Trùng 3dương cũng 00là ngày 2lễ đặc bthù của 0aLiêu quốc, 2Hoàng Đế d2vào ngày d2này sẽ f9suất lĩnh 4cquần thần, 4các bộ 86tộc cưỡi 21ngựa săn 4bắn hổ, 4bắn ít 5thì thua; 2Mà Trùng c8dương năm 14nay, Thánh 9Tông ở 2núi Lạc 93Đà, ban 5fthưởng 5cho quần bthần uống 3rượu Hoa 70Cúc.

Ban 98đêm, bầu 2trời được b1chiếu sáng 8bởi ánh betrăng Thanh 1Lệ, chiếu erọi cả avùng đất 0ngân bạch cdsáng tỏ. b5 © DiendanLeQuyDon.comHằng Vương 0phủ, trong 9phòng ngủ ecủa Hằng 07Vương, một 5tiếng khóc 2của đứa eabé chợt 2vang lên.

Một ahồi lâu e9sau, Gia Luật 46Long Khánh baôm hài tử 8ecủa mình 9chỉ không 6dngừng hô 4to may mắn:” 9May mắn....Là 5lam nhãn....Nếu 20không Tiểu eTiểu lại 81muốn khóc 70không dứt!"

Tiểu 67hài tử 67được đặt catên là Gia 4Luật Cảnh 2Vĩ, nhũ fdanh là Ấu 8Ca, tướng 3mạo cùng dbvới phụ 7thân Gia aLuật Long 8Khánh anh 1tuấn như 4nhau. Tiểu faTiểu thích 35nhất là 93con ngươi 0màu lam nhãn, btrong lúc 0ở cữ, 4chỉ cần 97hài tử 6tỉnh thì 72nàng lập 2tức bế 92hài tử 80lên nhìn ffchằm chằm evào cặp 7mắt của dnó.

Sau 0đầy tháng, 5thái y bỏ e7lệnh giới 88nghiêm, Tiểu dcTiểu liền abchạy loạn cdchung quanh. d © DiendanLeQuyDon.comBất quá, anàng cũng frất rõ 1ràng chức 1trách của 82mình, chỉ fcần vừa 52đến thời 8gian cho bú, 4nàng sẽ fbiết điều 4một chút 9tự động 2trình diện.

Cùng 1một thời 9gian, trong 83cung Tiêu dthị sinh 9hạ cho Thánh 5Tông hài 8tử thứ bcba, Thánh 2Tông đặt 8tên cho con 0là Đạt 65Đát Lý, 33mà nàng f3cũng vì 5vậy được d0tấn phong alà Thuận e2Thánh Nguyên 8Phi.

Tiểu d7Tiểu lần edđầu tiên e8chạm mặt cNguyên Phi 4liền cảm 6thấy chán 1ghét lẫn 8fnhau, chỉ 07vì bộ dạng 01Nguyên Phi 6xấu xí, fcsắc mặt 06ngăm đen, f5hơn nữa 98ít nói quả 47ngữ, không 5thích nói 76chuyện, cnhưng bộ 7dạng thì 3ngang ngược 4càn rỡ, 2khó có thể fthân cận. 4e © DiendanLeQuyDon.comMà dục avọng cùng d7dã tâm của 67nàng Tiểu 6Tiểu sớm 3đã nhìn 9thấu, nàng 0aỷ vào mình asinh hạ 8cho Thánh 8dTông hai 6con nối 4dòng, mà 2hoàng hậu 0hài tử 7đã chết acnon, liền ethấy mình ecó hy vọng c8lên ngôi choàng hậu.

b9Nguyên Phi bkhông thích 0Tiểu Tiểu 9là bởi 8vì Tiểu 4Tiểu quá 95đẹp, phạm 8vào điều etối kỵ 7fcủa nàng, 4tuy nhiên 7eTiểu Tiểu 6cũng không abphải là 5phi Tần 9của Thánh 61Tông, mà 21địa vị 5của Tiểu ccTiểu ở 9trong cung 1ekhông ai dcó thể 7sánh được, a7không ai 02có thể 5đụng, từ 8Thái hậu, 45cho tới 5cung nữ, ethái giám 3không một 4ai không 3thích nàng. 2 © DiendanLeQuyDon.comNguyên Phi cvừa ghen 83tỵ vừa 3cđau lại 3vừa hận, 3egiống như 4hoàng hậu, cdnàng không 03thể đụng aavào Tiểu 3eGiáo, ai bkhông biết 9Tiểu Tiểu 7là tâm can 4bảo bối 5của Hằng daVương, ai 2không hiểu 00Tiểu Tiểu 95là niềm f0vui của 2Thái hậu, avạn nhất 9có chuyện 0agì phát c3sinh. Cho 2dù Hoàng 23thượng 1tha cho nàng, 6Thái hậu, 52Hằng Vương 6cũng tuyệt 92sẽ không fdễ dàng f0tha thứ 4cho nàng. 5 © DiendanLeQuyDon.comCho nên, enàng cũng f4chỉ có bthể ở 7trong bóng btối cắn 1răng, ghi 5hận trong e8lòng, lại 2không thể 9có hành cđộng.

Nhưng dTiểu Tiểu edluôn nhìn akhông được d7ôn nhu hòa 7ái hoàng fhậu bị 70Nguyên Phi 2ngoài sáng 3ngầm trào 5phúng, chỉ 5dcần nàng bvừa nghe athấy Nguyên aPhi lại 1đang châm 1chọc hoàng f3hậu là 0một gà 9amái không cbiết đẻ 1trứng, nàng 7liền không 5nhịn được 5cãi lại 9nói trong ccung lúc 3nào nuôi 95bà heo chỉ 2vừa đen 0vừa xấu; 9nếu là 1Nguyên Phi 04ám hiệu ckhông có d3con nối ddòng hoàng 68hậu lý 9phải là 82thoái vị, cTiểu Tiểu 70cũng sẽ ecười lạnh 0nói xuất 4thân thấp ahèn ở dưới 1bnhân tài ahẳn là 4cách hậu 38vị xa một 18chút .

Không 7lâu, cung cnội tất 9cả mọi dngười biết 8ở Hằng 1Vương phi d2cùng Nguyên 0Phi chạm 11mặt, ngàn devạn không 41nên ở một 9bên chồng 3chất cỏ dkhô củi 7chờ bị 79thiêu dễ bdàng, tránh eecho hai người 7đụng mặt 7đối địch a4tia lửa 9sẽ khiến 8acung đình 2acháy thật 64to.

Đông 83nại bát, 5Tiểu Tiểu 4vẫn không 2bđi, bởi 12vì hài tử 80muốn ăn c3nãi sao! aBất quá, 9lần này afnàng ngay 4cả nói 2cũng không fnói, chỉ bvì nàng 3đang bề 6bộn học dđao pháp, 5khinh công, 2nào có thời 1cgian rỗi ddđi săn thú?

Vừa 65nhắc tới 8học công 8dphu, Tiểu 5Tiểu có 77thể sánh 72bằng ai 71cũng thật c2tình, thiếu e4chút nữa 5ngay cả facơm cũng b4chẳng muốn fđi ăn, cho bnên, cũng c2càng không 35tâm tư đi btrong cung 6trêu chọc 8Tiêu Thái 4ehậu cao 43hứng.

Nhưng 2Tiêu Thái 32hậu vô 6bcùng nhớ eđứa nhỏ ccủa nàng, 46cho nên một f2ngày kia, 0Tiêu Thái ahậu liền 7xuống ý 42chỉ, gọi 1lăng tiểu btử khẩn 2atrương đưa 5evợ cùng dđứa nhỏ 3mang vào 1cung nàng 1trêu đùa 2.

Vừa cvào cung, cfTiểu Tiểu eliền đem a2tiểu tử 41mập Ấu deCa ném tới 1trong ngực 1aTiêu Thái 4hậu:” b5Tiểu tử fkhốn kiếp a6này, ta không 39cần, đưa 12cho ngài!"

Tiêu 8Thái hậu 7hôn lên 1gương mặt 9béo mập 2acủa đứa 0bé.

“Tại 0sao? Tiểu btử này 9blớn lên 4không ngoan 0sao?" 62Tiêu Thái bhậu mỉm a8cười nói.

"Thái 2fhậu, ngài 9aphải phân 9xử cho ta! 57Ta sinh hắn, 7bcho hắn cbú, ta là bmẹ hắn; 4Hắn đương 2nhiên phải bđối xử 2dvới ta tốt 4một chút 64chứ mà 7đằng này.....?

"Đối 1với ngươi bftốt một 09chút? Ấu dCa làm gì 70mà ngươi clại tức 95giận như avậy?" 3Tiêu Thái ddHậu ngạc 6nhiên hỏi.

"Ngài e0xem ta cho c8hắn bú 60sữa, vậy 6mà hắn 2fmãnh liệt acắn mãnh f9liệt gặm 1dlàm ta đau 6dquá!" 2Tiểu Tiểu 4vội vàng e7lên lớp 2giảng bài 5trách cứ.

Tiêu eThái hậu cecười nói: 8"Bé 5trai luôn 5thô lỗ dmột chút."

Tiểu aTiểu suy fnghĩ một cchút, đột fcnhiên chỉ 5vào Gia Luật bLong Khánh 2đang đứng 85yên ở một d7bên. "Nhưng fhắn cũng 8hút sữa 8của ta..."

Mình e1không nói 6bmột lời 82nào chẳng 19qua đứng byên một dfchỗ thôi 6cũng có 63chuyện? 40Gia Luật 1Long Khánh elập tức 47lúng túng 15che miệng 7Tiểu Tiểu 4để tránh 2ekhỏi chuyện ekhuê phòng 8bbị tiết a7lộ. Chỉ a3thấy khóe 91miệng Tiêu 2fThái hậu 37run rẩy 1fkiềm chế 32không cho fmình cười 2era tiếng.

Tiểu 7Tiểu mất b5hứng kéo ctay của 6Gia Luật feLong Khánh 7ra:” Tại 4sao? Ta cũng 84không phải 6blà nói xấu fvề ngươi, d6ta chỉ nói 72cho Thái 9hậu ngươi 2hút sữa......” fdlần này cahắn chết f9cũng không bbuông tay e! Cả khuôn 5mặt Gia 54Luật Long 39Khánh đỏ 1bừng che dlấy miệng 36Tiểu Tiểu 92lần nữa.

Nguyên aPhi đi tới, 7nhìn cảnh 5tượng trong 8eđiện, Hằng 88Vương thì 0asắc mặt adửng đỏ c8hai tay che 99miệng của 31Hằng Vương e8phi đang 85giãy dụa b9không dứt, 5mà Tiêu 5Thái hậu 38đang ôm 18đứa bé 42cười to 9không dứt, 56các cung 6nữ còn e3lại thì eche miệng 3ecố gắng fnín cười.

"Nhục 2Cân thỉnh 76an Thái hậu."

Tiêu 4Thái hậu c4vẫn cười. 3 © DiendanLeQuyDon.com"Miễn... c © DiendanLeQuyDon.comMiễn."

"Nguyên c2Phi nương 3nương." 42Cho dù không 81thích, nàng 3cũng là 9chị dâu 5của hắn, blễ không b1thể bỏ, efGia Luật eaLong Khánh cphải lên btiếng kêu 79gọi.

"Vương dgia, Vương 95phi" eNguyên Phi atùy ý liếc 7Tiểu Giáo 5một cái.

Gia 9Luật Long 6dKhánh vội ebuông tay 7ra, Tiểu 8Tiểu lại clẩm bẩm 0hai tiếng, cgì cũng akhông nói brõ ràng.

Tiêu c6Thái hậu bđang bận drộn đùa 5với Ấu b6Ca, đầu dccũng không 8ngẩng lên 39hỏi:” b1Có chuyện 3egì sao?"

Nguyên 4Phi cũng 7eôm hài nhi 4của mình 9ctiến lên:” 53Nô tỳ nghĩ 2tới Thái fhậu đã 7lâu không dgặp Đạt 23Đát Lý, 9cho nên vội 13ôm tới 2fđể Thái ehậu nhìn 6bmột cái."

"Ngươi 6ngày nào 8mà chẳng 8ôm Đạt 3Đát Lý 3tới, bất 68quá ngày a0hôm qua không c2tới mà fthôi!" 0Tiêu Thái 5hậu hôn 4Ấu Ca nói:”Rất 69lâu ta không 64gặp Ấu 93Ca. Ô! Tiểu btử này dgiống Phổ 22Hiền Nô 9khi còn bé dnhư đúc! 44Nhất là 1đôi mắt..."

Tiểu 45Tiểu lập 0tức hưng 10phấn chạy f5tới. "Thái 0hậu cũng 8cảm thấy 75ánh mắt 2của Yến bfẨn rất 6đẹp?"

"Đúng! 0Người Gia 2Luật tộc 48có con ngươi b1màu lam rất 72nhiều, nhưng 9không ai e1giống như 4aPhổ Hiền 8Nô có con 6ngươi màu 52lam trong 3asuốt như 5vậy.

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t96518-du-chang-can-cau-chuong-5.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận