Trong giây phút đó lại xảy ra kỳ tích, rõ ràng nhìn thấy ba chiếc rìu vàng kia chém vào trên cánh tay phải Bạch Bạch, nhưng không xảy ra cảnh cụt tay máu chảy thảm thiết như trong dự đoán.
"A!" Ba tiếng kêu thảm thiết dường như đồng thời phát ra, trong đó thậm chí có giọng nữ cũng có giọng nam, ba võ sĩ giáp vàng kể cả rìu vàng của bọn họ giống như giấy bay về phía sau đụng mạnh vào cành cây cách đó không xa, ba võ sĩ giáp vàng bị chấn động lăn xuống trên mặt đất, lộ ra ba khuôn mặt phía dưới mũ giáp, trong đó hai kẻ lại đúng là Tam công chúa cùng Quỳnh Nguyệt tiên tử, hai người ngồi phịch ở dưới cây quơ quơ, mở miệng phun ra một ngụm máu, hiển nhiên là bị nội thương, sắc mặt tái nhợt giống như tuyết, một câu cũng đều không nói được.
Ba chiếc rìu vàng rời tay bắn vào trên cành cây, bắn ngược trở về, hoàn hảo là rơi vào trên người ba người, Quỳnh Nguyệt tiên tử yếu ớt kêu thảm một tiếng hôn mê bất tỉnh, cánh tay trái bị rìu vàng chém trúng dường như chặt đứt khuỷu tay.
Tam công chúa bị nội thương quá nặng, rìu vàng rơi vào trên chân nàng thì nàng đã lâm vào hôn mê, không kêu một tiếng nào liền ngã xuống dưới cây, còn lại một nam võ sĩ giáp vàng khác bị rìu vàng đập trúng đùi, kêu lên một tiếng vang nhỏ, đoán chừng là xương đùi đều gãy, hắn không có ngất đi, nhưng là giọng khóc thét nghe xong cũng đủ hù dọa người nhát gan.
Tất cả mọi người ở đó từ Vân Hư đến bản thân Bạch Bạch cùng với Tiểu Hắc trong ngực Bạch Bạch đều bị tình huống quỷ dị này làm sợ ngây người!
Những tay cầm giáo muốn công kích Bạch Bạch đều sợ tới mức liên tục rút lui mấy bước. Bạch Bạch giật mình nhìn cánh tay của mình một chút, cái gì cũng đều không có, ngay cả ống tay áo trắng như tuyết cũng không có rách miếng nào.
Tất cả võ sĩ giáp vàng thoáng cái toàn bộ không có ý chí chiến đấu, bọn họ là do Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa làm chủ mà đến, vốn định sắp đặt bẫy trong này, không hỏi nguyên nhân mà đem Bạch Bạch cùng Tiểu Hắc giết chết, đến lúc đó truy cứu tới liền vu bọn họ tự tiện xông vào Linh Tố Sơn, xem như ngộ sát, cho dù người của Thanh Lương Quan có không cam lòng, võ sĩ giáp vàng mỗi người đeo mũ giáp che khuất mặt, bọn họ cũng tìm không thấy hung thủ thật.
Trong thư vốn định là gọi Bạch Bạch cùng Tiểu Hắc tiến đến, nhưng là Quỳnh Nguyệt tiên tử các nàng sợ Vân Hư cũng sẽ theo tới, cho nên cũng đã tính đến, dẫn nhiều người ra tay, đem Vân Hư ngăn lại. Các nàng không có ý định giết chết Vân Hư, dù sao Vân Hư là đệ tử đắc ý của Minh Ất chân nhân, nếu chẳng may hắn có chuyện gì, chỉ sợ Minh Ất chân nhân cùng Thiên đình quyết liệt truy cứu hung phạm triệt để.
Vốn nghĩ sắp đặt sự tình sự tình sâu xa như vậy, Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa giấu mặt bên trong là tốt rồi, hết lần này tới lần khác hai nữ tử này tâm địa ác độc, nghĩ người trong nhà đã chiếm ưu thế, tu vi của bản thân so với Bạch Bạch, Tiểu Hắc thâm hậu hơn nhiều, cho nên không muốn phải đích thân động thủ, kết quả hiện tại vừa lên liền bị trọng thương!
Các võ sĩ giáp vàng gặp chuyện bị bại lộ, nhất thời không biết là nên tiếp tục vây trước mặt hai người và một con mèo giết diệt khẩu, hay là lập tức tiến lên mang công chúa trở về Thiên cung chữa thương, do dự trong lúc đó Vân Hư tỉnh ngộ lại, thừa dịp bọn họ không sẵn sàng, liền lách mình vài bước vọt tới bên người Bạch Bạch.
"Bạch Bạch, ngươi không sao chứ?" Vân Hư nhìn không thấy vấn đề gì, cầm lấy cánh tay Bạch Bạch cẩn thận xem xét một lần, xác định hoàn toàn không bị thương, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Thủ lĩnh võ sĩ giáp vàng thấy tình thế chuyển biến không đúng, huýt sáo, mười mấy người nhanh chóng tiến lên đem ba gã trọng thương cưỡi mây đạp gió chạy. Bạch hồ ly thực ra là kẻ như thế nào bọn họ còn không rõ ràng lắm, một Vân Hư đã khó đối phó, bọn họ từ trên xuống dưới đối với đối thủ một hồ một người này còn không hiểu rõ lắm, nhưng nếu để chậm trễ thời gian cứu chữa công chúa, chẳng may hai vị công chúa có điều gì bất trắc, bọn họ dù có công trạng gì cũng đều đền bù không nổi.
Tiểu Hắc phục hồi tinh thần lại, chửi ầm lên nói:
"Hảo! Hai ả nữ nhân xấu xa lại muốn hại chúng ta, lá thư này nhất định là giả!"Vân Hư lúc này đã sớm suy nghĩ cẩn thận nguyên nhân trước sau, chỉ là không thể giải thích vì tại sao nhìn thấy Bạch Bạch bị ba chiếc rìu vàng chém trúng, chẳng những không bị thương, ngược lại là còn chém người đánh bay ra ngoài, bị thương nặng, nếu như pháp lực Bạch Bạch cao cường thì không nói làm gì, hắn hôm qua mới điều trị qua kinh mạch cho Bạch Bạch, ngoại trừ thân thể đã hồi phục rất khá, pháp lực căn cơ so với tiểu Hắc cũng không có mạnh hơn là bao.
Vân Hư nghĩ nửa ngày nghĩ mãi mà không rõ, nhưng là lúc này Tam công chúa cùng Quỳnh Nguyệt tiên tử bị thương nặng như vậy, chuyện này sợ là không thể chấm dứt đơn giản được, tuy nhiên bọn họ cũng không để ý tới thiệt thòi, liên quan đến chuyện của hai quý nữ Thiên gia, một đệ tử nho nhỏ như hắn cũng không thể xử lý được, nơi đây không nên ở lâu, tốt nhất là về Thanh Lương Quan trước, gởi thư nhờ sư phụ trở về xử trí.
Bên kia, hơn mười võ sĩ giáp vàng đem Quỳnh Nguyệt tiên tử, Tam công chúa bị trọng thương cùng tên đồng liêu kia đưa trở về Thiên cung, truyền tiên nhân giỏi y đạo đến cứu chữa, bận rộn suốt một ngày rồi mới đem cánh tay bị chặt đứt cùng cùng xương đùi một lần nữa nối liền lại, nhưng ba người cùng bị nội thương nghiêm trọng, chỉ sợ cần nghỉ ngơi hai ba tháng mới có thể khôi phục.
Phát sinh chuyện lớn như vậy tự nhiên không thể gạt được Thiên Đế, mặt rồng của Thiên Đế giận dữ, đem thủ lĩnh võ sĩ giáp vàng vào ngự thư phòng đích thân tra khảo, võ sĩ giáp vàng không dám giấu diếm, đem chuyện Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa dẫn bọn hắn đến dưới núi Linh Tố bố trí mai phục, chặn giết Bạch Hồ cùng con Hắc Miêu trong Thanh Lương Quan thành thực nói ra.
Thiên Đế cũng biết là nữ nhi của mình trước giờ vô lý, nhưng không nghĩ đến người của Thanh Lương Quan vừa ra tay là tàn nhẫn như vậy, không khỏi tức giận bất bình, nói:
"Minh Ất, ngươi thật sự khinh người quá đáng! Cho rằng Thiên đình ta không có người sao?!"Lúc này, hắn không nghĩ lại, nếu như không phải xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đệ tử của Minh Ất chân nhân, Bạch Bạch, đã bị nữ nhi của hắn đánh chết, Bạch Bạch chưa thành tiên, một búa vỗ xuống, nàng liền hồn quy Địa phủ, tiến vào luân hồi, mấy trăm năm tu vi hủy hoại chỉ trong chốc lát. Mà nữ nhi của hắn đả thương người không thành bất quá chỉ là bị thương mà thôi.
Nguồn: http://truyenyy.comThiên Đế bị thù mới hận cũ làm cho u mê, nghĩ đến Minh Ất chân nhân giờ phút này không ở Thanh Lương Quan, liền truyền lệnh Cự Uy Tinh Quân mang thiên binh thiên tướng tiến đến Thanh Lương Quan bắt lấy hung đồ, vì con gái rửa hận.
Thái Bạch Kim Tinh vừa bước qua cửa Thiên cung, gặp Cự Uy Tinh Quân dẫn theo trên trăm danh thiên binh thiên tướng mặt hầm hầm đi tới, bộ dáng xui xẻo, vội vàng đem một tay giữ hắn lại hỏi:
"Cự Uy Tinh Quân định đi chỗ nào vậy?"Cự Uy Tinh Quân trầm giọng nói:
"Phụng mệnh Thiên đế, đến Thanh Lương Quan bắt lấy kẻ đả thương Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Nam Hải Long cung Tam công chúa!"Thái Bạch Kim Tinh thất thanh nói:
"Cái gì? Thanh Lương Quan? Người của Thanh Lương Quan trước giờ không tranh quyền thế, như thế nào hội vô cớ đả thương Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Tam công chúa?""Ông hỏi ta, ta hỏi ai?" Cự Uy Tinh Quân nhận được nhiệm vụ này, thật sự là vô cùng buồn bực, người trên Thiên đình muốn đắc tội với Thanh Lương Quan, hình như còn chưa có sinh ra! Thiên đế đưa cho hắn nhiệm vụ như vậy không bằng sai hắn xuống Âm Ti trị loạn còn hơn.
Tốt xấu gì thì xuống Địa Phủ chơi xong một chuyến rồi bởi vì công hi sinh vì nhiệm vụ thì còn là một anh hùng, Thanh Lương Quan từ trước đến nay được sự tôn sùng của tất cả thần tiên, Thiên đế để cho hắn đi đắc tội với Thanh Lương Quan, mặc kệ kết quả như thế nào, chắc chắn sẽ bị bằng hữu tiên đưa mắt khinh bỉ. Đa số người trên Thiên Đình đều biết rõ đứa con gái mới nhận của Thiên Đế, Quỳnh Nguyệt tiên tử cùng Nam Hải Long cung Tam công chúa là tiên tính tình như thế nào, cho dù thật là bị người của Thanh Lương Quan đả thương, mười phần hết chín là tự gieo gió gặt bão, đáng đời!
Thái Bạch Kim Tinh giật nhẹ chòm râu bạc của mình, giậm chân nói:
"Ông trước hết đừng vội đi, đợi lão đạo vào nói chuyện cùng Thiên Đế xem sao!"Cự Uy Tinh Quân vừa nghe, lập tức nhìn Thái Bạch Kim Tinh với ánh mắt khác hẳn trước đó – như nhìn thấy cứu tinh của mình!