“Mẫu hậu của Tấn nhi tên Nguyệt Khê, năm Tấn nhi mười tuổi, Nguyệt Khê đem lòng yêu thương quốc vương của Minh Nguyệt quốc đến cầu thân, cũng. . . . . . Sau khi mọi chuyện đã đi qua xa, phụ hoàng của Tấn nhi mới biết, vốn định giết bọn họ, nhưng thằng bé này lại yêu Nguyệt Khê quá sâu, không hạ thủ được, để cho bọn họ ra đi, mấy tháng sau, phụ hoàng hắn vẫn là không thể chịu đựng được nỗi thống khổ Nguyệt Khê ra đi, cuối cùng qua thương tâm mà tự sát, năm đó Tấn nhi hắn mới mười tuổi đã bắt đầu lên nắm trọng trách cai quản quốc gia, đại sự, khi đó hắn chính thức trở thành một thiếu niên hoàng đế, từ đó tính cách của hắn cũng vì vậy mà trở nên thô bạo như ngày hôm nay.” Nói đến chuyện này, Thái Hoàng Thái Hậu liếc mắt nhìn Tiểu Thiên một cái.
“Nga. . . . . .” Không hiểu sao, nghe đến đó, trong lòng Tiểu Thiên đột nhiên cảm thấy khó chịu, nhớ tới ánh mắt đau đớn của Hoàng Phủ Tấn ở lãnh cung, khó trách khi đó nhìn đến trong lòng nàng đã có một cảm giác lo lắng khó tả, thì ra là vì quá khứ bi thương như vậy.
Mười tuổi a, năm ấy mười tuổi đã phải gánh trên vai trọng trách lớn như vậy a, một tiểu hài tử bình thường trong dân gian còn phải cần cha mẹ chăm sóc, lo lắng, mà hắn, phụ thân ở trước mặt hắn tự sát, mẫu thân lại cùng nam nhân khác bỏ đi, bên cạnh hắn duy nhất chỉ có Hoàng tổ mẫu, khó trách khi Hoàng tổ mẫu bệnh nặng, trong mắt hắn xuất hiện sự sợ hãi vốn không nên xuất hiện ở hắn, bởi vì ở trong mắt hắn, Hoàng tổ mẫu là người thân duy nhất.
Tiểu Thiên đột nhiên cảm thấy đồng cảm với cuộc đời của Hoàng Phủ Tấn.
“Thiên Thiên, ngươi có thể thông cảm cho Tấn nhi được hay không?”
“Sao?” Phục hồi lại tinh thần, Tiểu Thiên gật đầu, “Hoàng tổ mẫu, Thiên Thiên đã biết, Thiên Thiên cam đoan, về sau Hoàng Thượng không đến làm phiền ta, ta nhất định sẽ không làm hắn tức giận .”
“Ừm, Thiên Thiên thực ngoan!” Thái Hoàng Thái Hậu yêu thương vỗ về khuôn mặt Tiểu Thiên, trong mắt mang theo một tia vui mừng. Ai
Thật hy vọng Thiên Thiên nha đầu này có thể thay đổi Tấn nhi.
“Hoàng tổ mẫu, người cũng nên nghỉ ngơi đi, Thiên Thiên đi trước .”
“Ừm, Vũ Phượng Cung Ai Gia đã cho người sửa lại rồi, hôm nay con có thể đến đó ở.”
“Vũ. . . . . . Vũ Phượng Cung?” Lão thái thái không phải nghĩ muốn nàng ở lại trong cung chứ?
Sao có thể như vậy được chứ! ! ! Hiện tại nàng đã biết hôn quân kia là vì mẫu thân hồng hạnh xuất tường kích thích mới biến thành như vậy, huống chi chủ nhân trước đây của khối thân thể này đã cắm sừng trên đầu của hắn,càng nhìn nàng hắn lại càng nhớ lại chuyện xưa của mẹ hắn, cứ như vậy, mạng nhỏ này của nàng sao có thể giữ được.