Hồi Ức Chương 16

Chương 16
Ngày 27 với 28 đối với tôi như cực hình vậy, hết lau nhà rồi đến cửa, ghế nói chung tất cả các thứ gì rữa được cho ngày tết là mình tôi phải rữa hết, mệt nhọc thấy mà sợ.

Làm hết tất cả công việc cũng hết luôn 2 ngày, những ngày giáp tết đối với tôi chỉ như thế nhưng tôi mong chờ chỉ là ngày hôm sau, ngày 29 tết đêm giao thừa ^^ ( bị nhuần thì phải ).

 

Sáng 29 tết, những bản nhạc tết được tôi bật lên tưng bừng cái nhà, vậy nó mới có không khí tết chứ..hehe.Sáng nay tôi làm đủ thứ việc để chuẩn bị cho tối nay xem pháo hoa, ủi đồ và đặc biệt là ngủ bù để đêm thức trắng chứ..

 

- Tết mà ngủ như heo vậy mậy.

Ông anh tôi đá vào chân tôi,khi tôi ngủ li bì từ 1 giờ chưa đến 7 giờ tối, kinh khủng thật..hehe.

- haizz.. Ngủ tối thức.

- Đệt, cùi bắp thế, thôi dậy ăn cơm rồi ra net chơi chút.

Nói ra net cho oai chứ, net là nhà hàng xóm mà cứ bảo @@.

- Ờ.

 

Sau bữa cơm phải nói là rất rất..... không ngon, mì gói mà ngon gì nổi @@ đồ tết thì không dám đụng đến vì chưa cho phép , nhìn nồi thịt kho trừng mà bụng tôi nó cứ kêu, đồ ăn ngay trước mặt mà không ăn được thiệt là khổ tâm hết sức @@.

 

Đêm này cái không khí xuân ngập tràn trên khắp phố phường, trong lòng tôi có cảm giác nôn nao khó tả cứ mong cho mau đến khoảnh khắc 12giờ để đón chào năm mới, giờ này một số người đã nhộn nhịp ngoài phố với những bộ quần áo đẹp, cũng có một số đang cùng đón cái tết rộn ràng nhiều niềm vui bên gia đình của mình và người người, già trẻ, lớn bé, trai gái cùng nhau đón mùa xuân huy hoàng.

 

Từng cơn gió nhẹ của mùa xuân cứ thoáng thổi qua cái khoảng sân nhà tôi, đứng một mình giữa sân nhà nhìn lên bầu trời đêm lấp lánh những vì sao lấp lánh sáng ngời. Mỗi lần xuân đến là những vì sao sẽ có 3 vì xếp thành một đường thẳng những vì sao này thường xuất hiện vào 20 tết.

 

- Uầy, giờ sao đây huynh.

Tôi hỏi ông anh tôi.

- Ai biết, mày lo mà dụ thằng Bon nó ở nhà đi, nó đi theo không ai coi nó đâu.

- Ờ, biết rồi.

 

Nói về ông anh họ với thằng em tôi một cái, ông anh họ tôi mà tôi cũng coi như anh ruột hình như năm nay ổng 20 tuổi thì phải, tôi với ổng chơi với nhau rất hợp đến nổi mà hợp rơ như Manchester ấy chứ chẳng đùa. Còn thằng em tôi, tuy nó là em ruột nhưng tôi không chơi với nó nhiều lắm, tôi với nó như nước với lửa, khắc hệ đa phương, cứ ở gần nhau thì sẽ có đánh nhau cũng giống như một núi không thế có 2 chúa tể. Thằng em tôi thì cũng vào lớp 3 thôi mà tướng nó như con voi ấy, to nhất lớp, kinh vãi... hồi nhỏ tôi còn thua nó nhiều. Vậy là sơ lược về 2 ông thánh của tôi, ông nào cũng như ông vua của tôi ấy, cứ đè đầu cởi cổ ấy có ngày tôi định vùng lên thì.

- Mày ngon thì cải đi, đúng thì tao kêu mày hay còn sai thì tao vã vêu mòm. ok con trai

Vâng! phát ngôn của ông anh tôi bá đạo thế bố con thằng  nào dám @@.

 

- Đánh đi, đánh cho nhiều vào chút ăn đòn bù nhé.

Thằng em tôi thì dựa vào ba mẹ, nói chung nó đánh tôi thì không sao chứ tôi mà đánh nó là trước sau gì tôi cũng no đòn, cũng cách đây mấy thắng tôi điên lên vì đang coi phim thì nó đổi kênh, tôi kêu mở lại thì nó bảo làm gì phải mở, thế là tôi cho nó 2 vã nó khóc thét lên mà tôi nằm ngủ hết được vì ăn cháo lươn.

 

Mãi lo đứng quan sát thiên văn thì cũng đến giờ tập hợp tại cái công viên trước xóm, vào thay quần kaki bạc với áo thun trắng ( không hình thù gì hết, trắng không ) với cái sơ mi xanh da trời mà đi. Tôi thì chỉ thích mặc áo sơ mi còn lạnh lạnh một chút thì chỉ mặc thêm một cái áo thun như thế mà nhong nhong ngoài đường. À mà phải qua nhà ông anh làm tóc đã.. hehe. Nhà ổng thì sau ở sau nhà tôi, ổng có nuôi một con chó nhìn yêu lắm mà yêu thì có yêu nhưng cũng ghét lắm, nghĩ sao mà đặc tên nó là Su chứ ức chế nhẹ.

 

- Mày ngồi im coi, nhoi nhoi tao cóc một phát bây giờ.

- Uầy.

 

Ngồi im cho ổng cứ cào rồi tới chải tơi bời cái đầu tóc của tôi thì sao 15phút tạo hình cùng tạo mẫu kểu tóc thì mái tóc tôi cũng không thay đổi thì gì mà gọi là khác lạ, nó vẫn y như củ và u như kĩ  chỉ khác là nó hơi ngợn sóng ở đỉnh đầu mà mái thôi... nhìn mình mã lai ( khác người ) dễ sợ. haizz.

 

- Ê, về thay giày đi mậy không lẽ mang dép thằng khùng.

- Ờ ờ. Mà ông cũng chưa thay đồ mà cứ hối.

- Mày vào mang giày rồi ra là tao xong, không nói nhiều lẹ đi mày.

- Rồi rồi.

Chạy ba chân bốn cẳng về nhà mang đôi giày dior trắng mà lại chạy qua nhà ổng, nhà tôi chỉ cách nhà ổng 2 căn mà cứ thích chạy để chọc con Su sủa chơi.. hehe.

 

Qua nhà lại thì ổng đã thay đồ mặc áo sơ mi trắng với jean xanh, tôi với ổng điều thích áo sơ mi hơn áo thun, chỉ khác là tôi chỉ mặc duy nhất quần kaki còn ổng thì vừa jean lẫn kaki.

 

- Đi mày.

- Ờ ờ.

 

Tôi cùng ông anh và một ông anh họ khác, từ nay tôi gọi theo tên mấy ổng theo tên nhé.. ông anh họ tôi thân tên là Vương ờ thì mọi người cũng biết từ những chap trước và với biệt danh là Éc còn tôi đôi khi gọi là Ếch Ộp :v..

À còn ông anh họ nữa của tôi thì tên là Hoàng ở nhà tên Sáu, đôi khi tôi kêu là Sáu Sậu..

 

Thế là giới thiệu xong, gia đình tôi thì hơi bị đông người vào dịp tết nên liệt kê ra cũng nhiều lắm, ngày mai mùng một thì cũng có một ông anh từ Nha Trang về , ổng tên Rin.

 

- Sao lâu vậy hai ông nội, kêu 11 giờ tập trung mà đến 11 giờ 30 mới mò cái bản mặt ra.

- Thì bận chút.

Tôi gãi đầu trả lời anh Sáu.

- Giờ lên đó hả?.

Anh Éc hỏi.

- Chứ sao.

Ông Khang, bạn anh Sáu đáp.

 

Thành phần tham gia đón giao thừa năm mới gồm: Anh Éc, Anh Sáu, ông Khang, ông Toàn ( con bà chủ tiệm net ) và tôi, 5 ông thần này đêm nay sẽ quậy lắm đây.

 

- Thôi đi lên đó, chứ chút chen mệt lắm.

Ông Toàn đưa ra ý kiến.

- Vậy đi.

Ông Khang chốt ( ông này bị cái bệnh cù nhây với chơi ngu và dơ vô đối ).

- Ờ.

Tôi đồng ý.

- Rồi duyệt.

Anh Sáu tiếp.

- Đi thôi.

Anh Éc ra câu khởi quân.

 

Chen lấn hết từng ngõ ngách của từng dòng xe đang đậu trên đường Lê Hồng Phong, khu đường này chia thành hai khu, khu trên  gần với cầu dành cho người đi bộ còn phía dưới bắt đầu từ bưu điện Lê Hồng Phong xuống khu quân đội là khu dành cho các loại phương tiện đi lại.

 

- Đệt phộng, điên thật.

Tôi bực tức mà than.

- Gì vậy.

Anh Sáu thấy tôi than mà hỏi.

- Thằng cờ hó nào nó tung vào chân, đệt thím nó đau vãi hên là chưa đầu năm đấy không vỡ mồm rồi.

Tôi bực tức kể lại..

- Kệ đi, đông người ai mà biết.

Anh Éc nói kế bên tôi, người thì lách qua từng chiếc xe.

 

Phải nói 5 người chúng tôi như ninja ấy, hết bay rồi lách qua, uốn múa đủ kiểu đễ có thế qua được thiên la địa võng xe.


Sau một hồi chen lên bằng niềm tin, lòng mong muốn, chinh phục, mà sự háo hức của pháo hoa mà chúng tôi cố gắng tối mức siêu Saiya,...hehe.

 

- Ôi mệt vãi.

Ông Toàn than thở.

- Chút đi về chắc mệt hơn nữa cho coi.

Ông Khang phát biểu cái ý kiến chuẩn nhất ngày.

- Không lẽ chút nữa thành ninja thật luôn hả trời.

Tôi thất thiểu mà đáp, nghĩ tới cái cảnh tôi bay nhảy, lượn giữa dòng xe để về nhà phải nói là đuối luôn.

- Chút nữa rồi tính, mày coi thử mấy giờ rồi Sáu.

Anh Éc lên tiếng. hehe.

- Còn 5 phút nữa, thôi tìm chỗ lẹ

Anh Sáu đáp.

 

Thế là chúng tôi tìm chỗ đứng, đứng giữa vị trí trung tâm khu dành cho người đi bộ và có thể nhìn thấy pháo hoa rất rõ. Xung quanh tôi thì 4 ông thần kia bàn tán các cô gái xinh đẹp đang đứng chờ pháo hoa như chúng tôi, khỏi phải nói là rất đông người , từ những thằng con trai đến mấy thằng trẻ trâu.. từ con gái đẹp đến con gái xấunói cách khác là từ thiên nga đến cóc ^^.. hình như mình hơi bị quá đáng với các bạn nữ thì phải...hì hì.

 

Cuối cùng cũng đến cái khoảng khắc giao thừa, khi tiếng coi tháp nước được coi là biệu tượng của Phan Thiết..khi tiếng còi cất lên thì đã 11 giờ 59 phút.. tiếng coi kéo dài trong vòng 1 phút... và khi tiếng còi ấy kết thúc thì.

 

- Bùm!! Bùm!! ...

Pháo hoa là một loại hình trình diễn công cộng thường được tổ chức trong ngày lễ tết hay các dịp kỷ niệm đặc biệt ở Việt Nam và nhiều nơi trên thế giới. Màn trình diễn pháo hoa là một môn nghệ thuật tạo nên những cảnh quan hoành tráng và đầy màu sắc với hình khối phong phú và đa dạng và cứ tết là bùm bùm.

 

Từng đợt pháo đầy đủ màu sắc cứ được bắn lên bầu trời đen làm sáng cả vùng cầu Lê Hồng Phong.

Xung quanh là bao tiếng reo hò, phấn khích khen những đợt pháo hoa đầy màu sắc này, lúc nảy tôi đã nhắn tin cho em chút năm mới, không biết em có nhận được không vì mỗi lần vậy kẹt mạng lắm. Ừa thì tiếng pháo đệm giao thừa đã báo năm mới đến rồi, ai ai cũng chúc nhau những câu lời đầy thiết tha mà.

 

- Đẹp quá.

- Năm mới rồi.

- Đẹp và sinh động quá, năm nay đẹp hơn nắm trước nhiều.

- Bla.. blô

 

Bầu trời lúc sáng lên màu tím rồi màu đỏ,xanh... Cứ 5 phút thì có một đợt pháo hình cây lúa vàng và cây thanh long.. hai cây trồng được trồng nhiều ở đất Phan Thiết. Mỗi một đợt pháo hoa lúa vàng là bầu trời sáng rực, sáng hơn cả những đợt pháo hoa khi trước.

 

" Thật sự thì tôi cũng không đủ trình độ để có thể miêu tả được vẻ đẹp thiên liêng quan trọng của từng phút từng giây giao thừa "

 

Khi tôi vui vẻ đón khoảng khắc này cùng vớinhững người anh thân thiết thì tôi quên hẳn hình bóng của em, chắc giờ này em cũng đang vui vẻ xem pháo hoa cùng gia đình mình.

 . Pháo hoa kéo dài 15phút thì hết mà màng kết thúc cực kì đẹp với những tia pháo vàng uốn lượn trên bầu trời tạo nên bức tranh xuân đầy màu sắc

 

- Giờ về đường nào.

Ông Toàn hỏi.

- Đi qua khu tỉnh ủy quẹo đường hẻm về chắc khu đó vắng à.

Anh Éc đề ra đường rút lui cho cả đám.

 

Trái lại với dự kiến của anh Éc thì con đường hẻm nhỏ này rất nhiều người đi, hix nhưng cũng đở hơn cứ bay vèo vèo trên đường chính.

Chúng tôi cứ từ từ mà chen lên những chiếc xe máy để về. Ngồi ở công viên gần nhà mà tán dóc rồi chờ đến 2 giờ sáng thì bắt đầu qua chùa Ông để thắm nhang và xin lộc năm mới theo lời đề nghị của ông Khang. Ông này khi đi qua cầu cứ dòm dòm xuống dưới đất để coi còn pháo hoa nào bị xì thì nhặt về đốt chơi... po tay.

 

Qua đến chùa thì người đông như kiến, khói nhang mù cả khu chùa.. chen chút mãi mới có thể thắp nhang, xin lộc năm mới và ra về, trên đường không biết ông thần tài có theo ông Khang không mà mới vừa đi ra khỏi chùa một khoảng thì

 

- A.. 10k ai làm rớt nè.

Ông Khang hí hửng nhặt tờ 10k dưới đất của ai đánh rơi lên mà cười,

- Thằng này đi mà cứ nhìn dưới đất là tao nghi rồi.

Anh sáu nói.

- Vãi.

Tôi hùa theo.

- Kệ nó, nó nhặt tiền coi vào năm mất tiền,thế thôi.

Anh Éc bình thản đáp.

 

Đi được một khoảng nữa thì ổng lại la lên.

- Ôi ôi, tiền ai nữa nè.

Ổng nhặt tờ 5k lên, phải  nói là hên vãi lúa.

- Ôi đệt,

Tôi ngạc nhiên mà thốt lên.

- Vãi thắng này.

Ông Toàn ngao ngán.

- Thánh.

Anh Sáu cũng chấp tay lạy.

- Hên ghê mậy

Anh Éc cũng không bình thản nữa.

- Hêhe.

 

Và nhiều lần nữa trong đoạn đường đi về, khi đến nhà thì tổng cộng 34k ( nhớ mãi không quên @@ ) thiệt là vãi mà.

 

- Giờ mạnh ai người nấy về, giải tán.

Ông Toán nói rồi về trước. Rồi đến Ông Khang.

 

- Ê giờ sao?.

Anh Sáu hỏi.

- Mua đồ nhậu.

Anh Éc đáp.

- Mồi đâu mà nhậu.

Tôi cũng háo hức.

- Nhà tao còn măng kho, thịt kho, bò khô..chắc giờ cúng xong rồi.

Anh Éc nói.

- Mày về nhà lấy đồ đi Éc, tao với thằng Bin đi mua bia.

- Khùng hả mậy, mua đá thôi, bia tết thiếu quái gì.

- Ờ ờ.

 

3 giờ sáng, cuộc nhậu tại nhà tôi bắt đầu trong âm thầm và kết thúc lúc 4h30 giờ sáng, 3 ông tướng bọn tôi nằm lăn ngủ sau khi đã phi tan chiến tích của cuộc nhậu huy hoàng này,

Mùng 1 tết đã đến... Happy New Year !!! ^^

Nguồn: truyen8.mobi/t124732-hoi-uc-chuong-16.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận