Hồn Ma Hãm Hại Đứa Trẻ Chương 2

Chương 2

Giữa phòng khách rộng thênh thang với những đồ dùng đắt tiền đọng đầy khói nhang, một người đàn bà nhỏ bé ngồi lọt thỏm trong cái ghế sofa, mái tóc bạc phơ rối bời, nét mặt hoang hoải. Bà ngồi nhìn ra ngoài cửa bằng ánh mắt đờ đẫn của một người vừa bị rút mất linh hồn.

Bà Thu nghe lòng dạ mình nát tươm, rách toang. Cảm giác đau đớn gần như tê liệt khiến cho bà thấy mình sắp trở thành một người không cảm xúc. Tai họa ập xuống gia đình bà nhanh như một cơn lốc. Trong vòng năm tháng, bà mất đi đứa con dâu hiền thảo, hai đứa cháu nội giỏi giang và hôm nay là đứa con trai duy nhất của bà. Nó cũng rời bỏ bà mà đi.

Tất cả bắt nguồn từ…

Trong đêm tĩnh mịch, thi thoảng vang lên tiếng chim lợn kêu khiến bà Thu không thể ngủ được. Bà trở mình ngồi dậy, nhìn ra ngoài cửa sổ. Cả khoảng không ngoài khu vườn nhà bà nhuốm màu đen. Thi thoảng có con chim đập cánh bay qua nghe mệt mỏi.

Nằm xuống định dỗ mình vào giấc ngủ, chợt bà Thu nghe thấy tiếng kêu thét lên đầy kinh hoàng của đứa cháu. Bà vội vàng ngồi dậy, đi ra khỏi phòng. Bước chân của một người đàn bà bảy mươi hai tuổi vẫn còn nhanh nhẹn và khỏe mạnh.

Bà đi lên tầng ba, cũng là lúc vợ chồng con trai bà nhào ra từ phòng ngủ. – Có chuyện gì vậy, Phong?

- Con cũng không biết nữa. Nghe tiếng kêu từ phòng của thằng Huy đó mẹ.

Vừa nói, ông Phong vừa chạy lên trên tầng ba. Ông nhào vào phòng đầu tiên. Bà Thu và con dâu, vợ của ông Phong đi phía sau. Vừa lên tới tầng ba, thấy ông Phong đứng sững ở ngoài cửa phòng đang mở toang, cả hai ngạc nhiên.

- Sao không vào xem, còn đứng đây hở, con?

Không thấy ông Phong lên tiếng. Bà Thu quay sang nói với con dâu. – Con vô xem sao đi, Liên.

- Dạ.

Bà Liên tiến lên khẽ kéo chồng sang một bên. Giọng nhẹ nhàng. – Anh đứng xích qua một bên cho em vào. Có gì mà…

Chưa nói hết câu, bà Liên cũng đứng sững lại nhìn vào trong phòng của con trai. Rồi chừng như những gì bà nhìn thấy quá kinh hoàng, bà khuỵu xuống ngay dưới chân chồng.

- Trời ơi, Liên! Con sao vầy nè.

Bà Thu hoảng hồn kêu lên khiến ông Phong giật mình nhìn xuống. Rồi ông vội vàng lay gọi vợ.

- Liên, Liên. Em sao vậy? Mở mắt ra nhìn anh nè. – Trời hỡi…

Khi ông Phong ngồi xuống lay gọi vợ, cả một khoảng trống trước cửa đập vào mắt bà Thu. Bà đứng im kêu trời.

Trong phòng, đứa cháu trai lớn của bà đang nằm dài trên giường, miệng sủi bọt mép trắng xóa, mắt trợn trắng. Dưới nền nhà là ống kim tiêm. Gần đó là đứa cháu thứ hai của bà. Nó đang ngồi bệt trên nền nhà, run lẩy bẩy. Nét mặt kinh hoàng.

- Liên. Em tỉnh lại đi. Đừng làm anh sợ!

Bà Thu giật mình khi nghe thấy tiếng con trai lay gọi Liên. Bà chỉ tay xuống dưới lầu.

- Con đưa nó về phòng đi. Đừng để nó nhìn thấy…

Ông Phong gật đầu rồi xốc nách, bồng vợ đi về phòng.

Bà Thu đứng lại, nhìn vào phòng đứa cháu không chớp mắt. Nhìn cái dáng nằm quằn quại của thằng cháu ở trên giường, dù không muốn nhưng bà vẫn phải nghĩ tới điều tồi tệ nhất.

- Nội ơi…

Thằng cháu thứ hai của bà lết về phía cửa với dáng run rẩy của một con chó con bị nhúng vào nước lạnh. Ánh mắt của nó vừa lo sợ, vừa trải qua sự kinh hoàng đến tột độ.

Nguồn: truyen8.mobi/t101870-hon-ma-ham-hai-dua-tre-chuong-2.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận