Hỗn Độn Lôi Tu Chương 111

Hỗn Độn Lôi Tu - 混沌雷修
Tác Giả: Tả Tự Bản


Tiết thứ 111: Tranh giành.

Dịch giả: laohactu
Biên Tập: _Tiểu Hổ_
Nguồn: 4vn.eu



Chưởng viện phu nhân cũng nhịn không được, nàng lạnh mặt nói : "Hỏa Long sư huynh, hài tử này cũng không nói đưa cho huynh, chỉ nói là bản thân không có pháp khí tốt, còn muốn dùng cái chuông kia."

"Ha ha, vậy được rồi!" Hỏa Long lập tức cười to, nói: "Ý tứ của hắn kỳ thật là nếu có hảo pháp khí sẽ đem chuông tặng ta! Không phải chỉ là pháp khí thôi sao? Ta cho hắn một kiện tốt là được chứ gì!"

Nói xong Hỏa Long đạo nhân liền tùy tiện ném cho Tiểu Bàn một kiện phi kiếm thất phẩm pháp khí, giống như bố thí cho ăn mày vậy.

Chưởng viện nhìn thấy vậy, lập tức mắng to: "Người ta khi nào nói cùng ngươi trao đổi, ngươi đây rõ ràng là ép mua ép bán!"



"Ta thấy vị tất đã là thế!" Hỏa Long đạo nhân lại bỗng nhiên mỉm cười, nhìn Tiểu Bàn nói : "Tiểu Bàn tử à, ngươi đem Dung nhi nhà ta gây sức ép là không đúng đâu? Mười năm tu dưỡng, hơn nữa giá trị mấy trăm vạn Linh Thạch Linh Dược, số lượng này sợ rằng nàng cũng không chịu nổi. Làm người giám hộ, ta đối với việc lần này sự dị thường bất mãn! Bất quá, ngươi dù sao cũng là vãn bối, ta cũng không muốn tính toán. Nếu hôm nay ngươi có thể đưa ra một món đồ để cho ta cảm thấy thỏa mản, ta đây có thể cam đoan với ngươi việc này sau này chẳng khác nào chưa hề phát sinh qua. Nhưng, nếu ngươi tiếp tục đối lập với ta mà nói ! Hắc hắc, cho dù là ta không muốn ỷ lớn hiếp nhỏ, đám hài tử nhà ta, cũng sẽ không khoan dung đâu!"

"Nhà ngươi có hài tử, nhà ta lại không có sao?" Chưởng viện tức thì giận dữ nói: "Ngươi nếu muốn uy hiếp Tiểu Bàn Đôn, vậy là ngươi đã sai lầm rồi! Chỉ cần ta còn chưa chết, ai cũng không được khi phụ hắn! Không tin ngươi thử xem!"

"Hỏa Long sư huynh, lời ngươi vừa mới nói có chút quá đáng rồi!" Chưởng viện phu nhân cũng không chịu nhịn, có phần tức giận nói.

"Ha ha, có lẽ vậy, bất quá đây lại là lời nói chân thành của ta, ta thật sự muốn cùng Tiểu Bàn Tử khả ái này hòa giải a!" Hỏa Long đạo nhân theo sau cười gian nói: "Hài tử, không biết ngươi có nguyện ý đổi hay không?"

Đối mặt với uy hiếp của tu sĩ Nguyên Anh, Tiểu Bàn làm sao còn dám nói lời thừa? Đành đau khổ nói, "Đệ tử không dám, nếu ngài thích cái chuông kia, coi như là ta biếu không là được rồi, không dám yêu cầu gì nữa!"

Nói xong, Tiểu Bàn lại cung cung kính kính đem khẩu phi kiếm kia trả lại.

"Ha ha, thật là hảo hài tử!" Hỏa Long đạo nhân lập tức đắc ý cười to, nói: "Bất quá sinh ý là sinh ý, một khi đã tặng phi kiếm đi, vậy ngươi hãy cứ cầm đi!"

"Vô sỉ!" Chưởng viện tức giận hét lớn: "Hỏa Long ngươi quả thực làm mất hết mặt mũi trưởng bối rồi!"

"Chưởng viện đại nhân, ngươi nói nhảm cái gì đấy? Ta chỉ là cùng hài tử này làm giao dịch mà thôi! Ta cũng không để hắn chịu thiệt!" Hỏa Long cả giận nói: "Chẳng lẽ cái này cũng phạm pháp sao?"

"Không phạm pháp, nhưng mà là hợp tình hợp lý!" Chưởng viện phu nhân giữ chặt trượng phu đang muốn phát hỏa lại, thản nhiên nói: "Kiện đồ vật này của Tiểu Bàn, có lẽ ẩn tàng một kiện Linh Bảo nào đó không chừng. Ngươi chỉ dùng một kiện phi kiếm rác rưởi đổi lấy, không khỏi có phần quá vô lý!"

"Đây cũng chỉ là có lẽ thôi!" Hỏa Long đạo nhân vội vàng nói: "Sư muội, ngươi cũng đừng quên, trên thực tế nó cũng chỉ là một một cái chuông hỏng mà thôi, ta dùng phi kiếm thất phẩm pháp khí giá trị mười vạn linh thạch đổi, như thế nào cũng không tính là chiếm tiện nghi chứ?"

"Một cái chuông hỏng? Thật sự đúng như lời ngươi nói sao!" Chưởng viện cười lạnh nói: “Cái chuông hỏng trong miệng ngươi này lại có thể chặn khẩu Thanh Ảnh thần kiếm của ngươi đấy, nếu nó là đồ bỏ đi vậy pháp bảo của nhà ngươi xem là cái gì? Đồ bỏ đi trong đồ bỏ đi sao (siêu cấp bỏ đi)?"


"Cái này" Hỏa Long đạo nhân vừa nghe vậy, nhất thời á khẩu không trả lời được. Quả thật, ở Tu Chân Giới, bảo bối so với nhau không phải là tài liệu tốt xấu, mà là công năng mạnh yếu. Đại Thiết Chung tuy rằng có chút rách nát, nhưng lại có thể ngăn trở pháp bảo phi kiếm chặt chém, nói như vậy rất có khả năng nó cũng là một kiện pháp bảo giá trị. Cho nên Hỏa Long đạo nhân dùng thất phẩm pháp khí đổi lấy nó, rõ ràng cho thấy hắn đang chiếm tiện nghi.

"Sư huynh! Người cần mặt mũi, cây cần gốc rễ!" Không thể nhịn được nữa, chưởng viện phu nhân rốt cục bắt đầu mở miệng mắng!

Hỏa Long đạo nhân thấy chưởng viện phu nhân nói như thế, hắn cũng biết mình lần này làm có chút quá đáng, cho nên nhanh chóng nói: "Được rồi, cũng may nể mặt sư muội, ta lại thêm một kiện bát phẩm pháp khí như thế nào? Giờ có thể xem như đủ rồi chứ?"

"Chưa đủ!" Chưởng viện phu nhân lại lập tức nói : "Xa xa chưa đủ! Nhất định phải dùng pháp bảo để đổi!"

"Dùng pháp bảo đổi cái chuông vỡ này sao? Ngươi cho ta là ngu lắm sao?" Hỏa Long đạo nhân nhịn không được hét lớn.

"Sư huynh, trong lòng ngươi hẳn là rõ ràng. Không phải chúng ta chê ngươi ngu ngốc, là ngươi khinh chúng ta đều ngu ngốc a! Cái chuông này có lẽ liên quan đến một kiện Linh Bảo bí mật, chỉ bằng điểm này nó đã có giá trị như một kiện pháp bảo. Nhưng ngươi lại cố ý bỏ qua điểm này!" Chưởng viện phu nhân lập tức cười lạnh nói: "Chẳng lẽ ngươi thực cho rằng chúng ta đều là cái loại người cái gì cũng không hiểu sao?"

"Ngươi cũng nói, chỉ là 'Có lẽ' có liên quan Linh Bảo mà thôi, cũng có lẽ là không phải đúng không!" Hỏa Long đạo nhân nói : "Sư muội, bằng lương tâm mà nói, phương diện này chính là có phần phiêu lưu a!"

"Chính là bởi vì phiêu lưu, mới chỉ có giá trị bằng một kiện pháp bảo, nếu tin tức vô cùng xác thực, thì không chỉ chừng này thôi!" Chưởng viện phu nhân thản nhiên nói.

"Tin tức này há không phải là vô cùng xác thực? Mấy trăm đệ tử ngoài kia có thể chứng minh đồ chơi này thần kỳ đến mức nào!" Chưởng viện cũng lập tức cả giận nói: "Tiểu tử ngươi đồng ý thì mau chóng đưa pháp bảo ra, không đồng ý thì phu thê chúng ta tuy rằng nghèo, nhưng cũng có thể xuất một kiện pháp bảo đấy!"

"Hai kiện, chúng ta có thể xuất hai kiện!" Chưởng viện phu nhân bỗng nhiên nhẹ nhàng cười, hướng Tiểu Bàn nói : "Chúng ta cũng là trưởng bối của hắn, tựa hồ cũng có tư cách để cho hắn biếu không, đúng không?"

"Đúng đúng!" Tiểu Bàn vừa nghe lập tức cao hứng nói: "Kỳ thật thứ này, ta chính là muốn hiếu kính ngài a "

"Câm miệng!" Hỏa Long vừa nghe vậy, lập tức nóng nảy, nói: "Sư muội, phải biết rằng thứ tự phải có trước sau a! Thứ này là ta giành đến tay trước! Không phải chỉ là một kiện pháp bảo sao! Ta xuất!"

"Tốt, vậy lấy ra đi!" Chưởng viện phu nhân lập tức cười nói.

"Cái này" Hỏa Long đạo nhân vừa nghe vậy, nhất thời sắc mặt đỏ lên, hơi bất đắc dĩ nói: "Có thể thư thả mấy ngày hay không, trên thân ta không có pháp bảo thích hợp, chờ ta tìm cho hắn một kiện tốt tốt nha!"

Trên người Hỏa Long đạo nhân tự nhiên có pháp bảo, chẳng qua không thích hợp lấy ra nữa. Hoặc là đồ để bản thân hắn dùng, hoặc là phẩm chất cao, chất lượng tốt, cho nên hắn luyến tiếc không muốn lấy ra. Vì vậy mới phải kéo dài thời gian mấy ngày, cấp cho Tiểu Bàn một kiện pháp bảo bỏ đi là đủ.

Chưởng viện phu nhân tự nhiên không phải không biết, liếc mắt là thấy hắn đang tính toán. Cho nên lập tức nói: "Thật có lỗi quá, sư huynh, buôn bán tuy rằng coi trọng thứ tự đến trước sau, nhưng mà đồng dạng coi trọng tiền mặt giao dịch, không ai lại thích khất nợ. Nếu huynh gia sản eo hẹp, vậy tốt nhất là đem cơ hội này nhượng lại đi ha!"



Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu: nguồn tunghoanh.com
http://4vn.eu/forum/showthread.php?p=545910

Tuyển dịch giả tham gia dịch Hỗn Độn Lôi Tu:
http://4vn.eu/forum/showthread.php?p=568190

Nguồn: tunghoanh.com/hon-don-loi-tu/chuong-111-a1daaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận