Hỗn Độn Lôi Tu Chương 183

Hỗn Độn Lôi Tu xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Tác Giả: Tả Tự Bản

Tiết 183: Liên thủ kháng địch

Dịch giả: Trảm Phong (tranhanam)
Biên Tập: Truyền Thuyết
Nguồn: 4vn http://4vn.eu/

“Chỉ sợ chúng đi thật rồi!” Chưởng viện gật đầu. Sau đó bỗng nhiên mắng to: “Tên mập mạp chết bầm này, đi cũng không nói với ta một tiếng, còn dám đưa con gái ta đi cùng! Lão tử tìm được hắn không thể không lột da hắn!” Nói xong, chưởng viện tiện tay đem ném Phong lão giả ra. Sau đó trực tiếp điều khiển phi kiếm cùng phu nhân chạy đến Thương Thúy Sơn.

Mà Hỏa Long đạo nhân cũng không đi theo, dù sao sơn môn cũng vừa mới có biến, nhất định phải lưu lại một người trấn thủ.

Lại nói ba người Tiểu Bàn, sau khi lừa đưa được tên ôn thần Phong lão giả đi, nhất thời tinh thần đại chấn động. Ba người tuy rằng thực lực hơi thấp một chút, nhưng mà trong tay lại có nhiều bảo bối, ba kiện Thông Linh chí bảo trong tay, còn có Thủy Tĩnh có năng lực tính toán đáng sợ, cho dù chống lại hai vị Kim Đan cũng có sức đánh một trận.



Vừa lúc này, hai người đối diện kia cũng tỉnh ngộ, người đen gầy bên trái nhanh chóng hét lớn: “Ba tên hỗn đản các người, dám lừa gạt sư phụ ta!”

“Hắc hắc, các ngươi không phải là tính kế chúng ta sao?” Tiểu Bàn cười lạnh nói: “Bất quá lại nói tiếp, các ngươi làm không tồi a, ngay cả Thủy Tĩnh sư muội cũng không có đoán trước được nguy cơ hôm nay, rốt cuộc các người làm sao làm được?” Nói đến đây, trên mặt Tiểu Bàn tràn ngập tò mò, tuy rằng hắn mới an ủi Thủy Tĩnh, nhưng trên thực tế an ủi như vậy cũng chỉ là thuận miệng nói ra, hắn vẫn vô cùng muốn biết tại sao nàng không tính ra được sự tình lần này.

Mà nghe thấy lời ấy, ngay cả Thủy Tĩnh cũng lộ ra vẻ tò mò, hiển nhiên cũng cực kỳ muốn biết.

Hai người đối diện nghe xong, lại nhất tề cười lạnh một tiếng. Mặt khác một vị lục y Kim Đan tu sĩ cười lạnh nói: “Bọn tiểu bối các ngươi quả nhiên là kiến thức nông cạn, không biết có một loại bảo vật có thể che đậy Thiên Cơ sao?”

“Che đậy Thiên Cơ”Thủy Tĩnh vừa nghe nhãn tình nhất thời sáng lên, lập tức tỉnh ngộ nói: “ Ta hiểu được, đã nghe Thiên Dục môn có một Mộc Phù pháp bảo, chính là thứ mà thượng cổ tu sĩ lưu truyền tới nay. Mặc dù không có năng lực gì khác, tuy nhiên có thể làm cho tu sĩ đeo nó trốn tránh các loại tính toán chu thiên dịch sổ!”

“Ha ha, không nghĩ các ngươi thật đúng là có chút hiểu biết a!” Tên đen gầy đối diện bên trái cười lạnh nói: “Vật kia là khắc tinh của Thủy Nguyệt nhất môn, ai mang theo nói đều có thể làm cho Chu Thiên Mai Hoa Dịch Sổ của ngươi trở thành vô dụng!”

“Ha ha, nói không sai, bất quá đáng tiếc, thứ này cực kì trân quý, bây giờ cũng chưa ai biết dùng tài liệu gì để chế tạo ra, cả thế giới cũng chỉ có một món đồ như vậy! Mà bây giờ nó đã theo Phong tiền bối đi vào Huyền Thiên biệt viện, các ngươi vẫn là chạy không thoát ta dùng Mai Hoa Dich Sổ!” Thủy Tĩnh thoải mái cười nói.

“Hừ, hai huynh đệ ta chính là Kim Đan trung kì tu sĩ, đối phó với ba tên Trúc Cơ tu sĩ đang lâm vào vô tận thần quang của đại trận, đây còn không phải là dễ như trở bàn tay sao?” Lục y Kim Đan tu sĩ cười lạnh nói: “Hôm nay huynh đệ chúng ta liền muốn bắt sống các ngươi sau đó đổi sư phụ chúng ta về!”

Nói xong, hai người liền tách ra. Tên đen gầy bên trái xuất ra một thanh đại đao đen thui, mà Lục y Kim Đan tu sĩ thì lấy một cây đằng tử xanh mượt.

Thủy Tĩnh thấy thế, cũng không chút hoang mang nói: “Sư huynh đại trận dưới chân chúng ta uy hiếp quá lớn, có phá vỡ được không?”

“Ta có thể thử xem, bất quá không thể bị quấy nhiễu!” Tiểu Bàn lập tức đáp ứng nói.

“Hiểu rồi!” Thủy Tĩnh gật gật đầu, sau đó hai tay vung lên, dùng Đại Thế Kim Tiễn cùng Huyền Thiên Quy Giáp bắt đầu toán kế.

Hai vị Kim Đan tu sĩ đối diện thấy thế, làm sao dám để mặc cho Thủy Tĩnh vận hành dịch sổ? Lập tức không hẹn mà cùng hét lớn , trực tiếp phát động thế công.

Trước tiên bọn chúng bắn ra một đạo linh quang vào mặt đất, lập tức đại trận dưới chân ba người Tiểu Bàn lập tức bị khởi động, thần quang màu đen lần nữa lại xuất hiện, lập tức khiến cho ba người Tiểu bàn hoàn toàn lâm vào trạng thái hắc ám. Hắc quang không chỉ quấy nhiễu nghiêm trọng tầm mắt mà còn làm hạn chế thần trí bọn họ, không thể tra xét quá xa. Hơn nữa chán ghét chính là hắc quang đã hình thành một không gian đặc dính tựa như thủy ngân nơi ba người Tiểu Bàn đang đứng, hoạt động vô cùng khó khăn.

Bất quá đối với hai vị Kim Đan tà phái kia mà nói, hắc quang không có chút ảnh hưởng nào, bọn hắn có thể hoạt động thoải mái ở bên trong, thậm chí dễ dàng phát hiện ba người Tiểu Bàn, cho nên một khi hắc quang phát động bọn chúng cũng lập tức ra tay.

Chỉ thấy hai người giơ tay lên, thanh đao hắc sắc biến dài ra hơn mười trượng, lấy khí thế phách sơn trảm nhạc thẳng tắp chém về phía Thủy Tĩnh, chiếc lục sắc tiên tử (roi) cũng biến dài hơn mười trượng tựa như Giao Long hung tợn hướng Thủy Tĩnh cắn tới.

Hiển nhiên hai người đối với năng lực tính toán đáng sợ của nàng vô cùng kiêng kị, cho nên vừa ra tay đã dụng toàn lực muốn hạ sát nàng!


Nhưng bọn chúng rõ ràng đánh giá thấp trình độ ăn ý của ba người Tiểu Bàn. Đối phương vừa phát động

Thủy Tĩnh vẫn không chút hoang mang, thanh âm liền vang lên: “ Thỉnh sư huynh bảo vệ chúng ta!”

Tiểu Bàn nghe xong, không nói hai lời, chỉ thấy Đại Đồng Chung trên tay hướng phía trước quẳng ra, Đại Đồng Chung đón gió biến lớn lên chiều cao chục trượng, chiều rộng vài chục trượng sau đó đánh rơi xuống, đem ba người Tiểu Bàn bao bọc bên trong.

Ngay sau đó công kích của hai tu sĩ tà phái cũng vừa đến, chỉ nghe thấy đương đương hai tiếng nổ mạnh. Đại Đồng chung vừa mới được bọc một lớp Phong Đồng đã bị đánh toán loạn từng mảnh, gần một trượng Phong Đồng dày bị bóc ra. Hắc đao chém ra một chỗ hổng lớn vài trượng, lục sắc Giao Long cắn tới thành một cái động to gần trượng.

Bất quá, chúng tuy phá hủy xác Phong Đồng bên ngoài, tuy nhiên đối với Đại Đồng Chung bên trong căn bản không có biện pháp, ngược lại bị một cỗ cự lực bắn ngược trở về.

Khi hai kiên pháp bảo bị bắn ngược trở về, Thủy Tĩnh có thể thấy tình huống bên ngoài Đại Đồng Chung liền lập tức hô: “ Cùng nhau động thủ!”

Tại thời điểm nàng kêu lên, Tiểu Bàn liền vung tay, Đại Đồng Chung đột nhiên bay lên cao ba trượng. Ba người Tiểu Bàn lập tức liền từ đáy Đại Đồng Chung lao ra.

Thủy Tĩnh được Huyền Thiên Quy giáp kim quang bảo hộ, nàng phất tay thả sáu miếng Đại thế Kim Tiễn ra, trên không trung phát ra từng đạo huyền quang với quỹ tích huyền diệu đến cực điểm, theo góc độ xảo diệu cực kỳ hướng lục y Kim Đan tu sĩ đánh tới.

Mà Hồng ảnh thì tung Phượng Minh Đao ra, theo một tiếng phượng minh sắc nhọn vang lên, đao mang chói mắt màu vàng trong nháy mắt hoa phá trường không, nhắm thẳng cổ Kim Đan tu sĩ đen gầy phóng tới.

Thời điểm vừa rồi hai người bị uy lực phòng ngự đáng sợ của Đại Đồng Chung làm hoảng sợ. Bọn hắn căn bản đều không nghĩ đến chuyện tình pháp bảo cường đại sẽ bị một món Phong Đồng pháp khí đánh bay trở lại, đây quả thực là bất khả tư nghị. Ở dưới tình huống bình thường hẳ phải là bọn hắn đem Đại Đồng Chung đập nát mới đúng. Như thế nào lại bắn ngược lại đây chứ?

Bởi việc này quá mức kì quặc, cho nên lúc ấy bọn hắn không phòng bị, thế nên bị lực phản chấn làm cho trở tay không kịp, không thể không liên tục lùi lại. Mà ngay lúc đó, Đại Thế Kim Tiễn của Thủy Tĩnh cùng Phượng Minh đao của Hồng ảnh lại giết tới, mặc dù hắc quang đối với hai kiện bảo vật đều tạo thành ảnh hưởng nhưng dù sao đó cũng là Linh Bảo a. Dưới sự điểu khiển của Thủy Tĩnh, cho dù trong hoàn cảnh nước sơn đen như mực, hai kiện Binh Bảo như thể có mắt,thoải mái giết tới hai người trước mắt, cái này càng làm bọn họ trở tay không kịp.

Cũng may dù sao bọn chúng cũng là Kim Đan tu sĩ, cho dù bị đánh trở tay không kịp cũng không đến nỗi mất mạng. Hắc đao cùng đằng tiên ở vào thời điểm nguy hiểm văng đến bên người chủ nhân, đều tự xuất ra một đạo hắc quang cùng lục sắc thần quang, cuối cùng miễn cưỡng chặn được một kích của Hồng Ảnh cùng Thủy Tĩnh.

Nhung sau đó bọn hắn liền không có biện pháp gì đối với hành động của Tiểu Bàn. Chỉ thấy Tiểu Bàn trưc tiếp trở mình trên đỉnh Đại Đồng Chung.

Hắn một bên đem Đại Đồng Chung rơi xuống mặt đất, một bên song thủ ngưng tụ thành một đạo linh phù, sau đo hung hăng vỗ vào đỉnh Đại Đồng Chung.

Lập tức mọi người chỉ nghe thấy một tiếng chuông thật lớn sau đó một cỗ vô hình sóng âm đánh ra, bắn thẳng đến nói sâu nhất trên mặt đất. Cỗ sóng âm này cực kỳ đáng sợ, tuy ràng bề ngoài thực không nhìn thấy nhưng thực tế đem vùng đất phía dưới Đại Đông Chung hoàn toàn đánh thành phấn. Nhất thời tán loạn thành nguyên thủy linh khí, tiếp tục vô pháp phát huy tác dụng. Lúc này Đại trận không thể bảo trì đầy đủ mà bị phá. Hắc sắc thần quang luôn quấy nhiễu ba người Tiểu Bàn cũng biến mất vô tung vô ảnh.

Nhìn thấy đại trận bị hủy, hắc quang biến mất, hai vị Kim Đan cố nhiên là chấn động mà Hồng Ảnh cùng Thủy Tĩnh cũng tinh thần đại chấn.

Bất quá mặc dù trận pháp bị phá, cũng không có nghĩa là hai vị Kim Đan chịu từ bỏ ý đồ. Bởi vì dưới tình huống bình thường, Kim Đan so vơi Trúc Cơ tu sĩ cường đại hơn rất nhiều, bình thường Kim Đan đều có thể ứng phó với mười vị Trúc Cơ tu sĩ. Huống chi bọn hắn có hai người đối phó với ba Trúc Cơ tu sĩ, theo lẽ thường vẫn là bọn hắn chiếm ưu thế.

Cho nên hai người vẫn không úy kị, sau khi cười lạnh một tiếng, lục y Kim Đan tu sĩ nói: “ Tiểu bối hung hăng càn quấy, mặc dù không có đại trận phụ trợ nhưng hôm nay huynh đệ ta cũng có thể cho các ngươi nuốt hận đương trường!”

“Ha ha, vậy cũng vị tất!” Thủy Tĩnh lại tự tin nói: “Nếu như là Trúc Cơ tu sĩ dùng pháp bảo, lấy thực lực hai vị, ứng phó mười mấy người thì không nói, nhưng trong tay chúng ta có hai kiện linh bảo, muốn thắng chúng ta sợ không phải là chuyện đơn giản!”

“Hừ, Linh Bảo cũng phải có tài năng mới xuất ra được chân chính uy lực, các ngươi hiển nhiên chưa đủ tư cách. Hôm nay huynh đệ ta là muốn giết người đoạt bảo!” Tu sĩ đen gầy lập tức cười lạnh nói.

“Trâng tráo! Chỉ bàng các ngươi còn muốn thắng chúng ta?” Hồng Ảnh cười lạnh một tiếng lập tức quay mặt lại nói: “Thủy Tĩnh tỷ tỷ, hiện tại đánh thế nào?”

Tiểu Bàn cũng vội vàng đi theo nói: “Sư muội xin phân phó! Chỉ cần đem hai tên phế vật này xử lí, tất cả ta đều nghe theo ngươi!” Hiển nhiên Tiểu Bàn cùng Hồng Ảnh đối với Thủy Tĩnh cực kì tín nhiệm, cho nên cả nhóm nguyện nghe theo nàng điều khiển.

Giơ khắc này, thực lực song phương kỳ thật cũng không kém nhiều, có thể nói kẻ tám lạng người nửa cân. Cho nên Thủy Tĩnh cùng không dám khinh thường nói thẳng: “Vậy tiểu muội không khách khí, một hồi thỉnh sư huynh ứng phó một người, ta cùng Hồng Ảnh liên thủ tranh thủ thời gian ngắn nhất đánh chết một tên! Sau đó đến giúp sư huynh được không?”

Nguồn: tunghoanh.com/hon-don-loi-tu/chuong-183-j2daaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận