Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị Chương 23: Hạ Thiên nhàm chán.

Cửa xe mở ra, một người từ bên trong bước xuống, người này rất quen thuộc với tôn hinh hinh, nhưng nàng không thể nào liên hệ hắn và chiếc Volvo kia.
- Ủa, đây không phải là Hạ Thiên sao?
Phương Hiểu Như cũng hô lên một tiếng khá trầm.

Không sai, đó chính là Hạ Thiên, mà lúc này Hạ Thiên cũng đã đi đến chào hỏi Tôn Hinh Hinh:
- Chị Hinh!
Mà chiếc xe Volvo cũng nhanh chóng bỏ đi, người trong xe không lộ mặt ra ngoài.

Hơn nữa Hạ Thiên cũng không phải kẻ thích ăn bám, dù tìm được Kiều Tiểu Kiều thì hắn vẫn phải nghĩ biện pháp kiếm tiền cho riêng mình.

Kiều Tiểu Kiều cũng không nói gì với ý nghĩ của Hạ Thiên, vì vậy đưa cho hắn một chiếc điện thoại để giữ sự liên lạc giữa hai người, sau đó tự lái xe đưa Hạ Thiên đến cửa hàng hoa Hinh Hinh.


- Đại ca, đại ca!
Tên mập chạy đến không kịp thở, đúng là Vương Kiệt.

Phương Hiểu Như bây giờ đã không nhịn được, nàng hừ một tiếng nói:
- Nịnh hót.
Vương Kiệt có vẻ rất rãnh rỗi, cả buổi sáng đều ở lại cửa hàng hoa Hinh Hinh, thỉnh thoảng yêu cầu Hạ Thiên chỉ giáo võ công. Nhưng mỗi lần như vậy đều bị Hạ Thiên dùng một câu đánh ngược trở về:

Hạ Thiên nhàm chán gọi điện thoại cho Kiều Tiểu Kiều nhưng chỉ nói được vài phút, Kiều Tiểu Kiều hình như khá bận rộn. Sau đó Hạ Thiên lại làm một chuyện mà Phương Hiểu Như cho rằng không có việc gì làm sinh phá hoại.

Hạ Thiên vốn chỉ có một dãy số của Kiều Tiểu Kiều, nhưng sau khi biết cách lưu số điện thoại thì hắn lại lưu vào danh bạ số điện thoại của ba người Tôn Hinh Hinh, Phương Hiểu Như và Vương Kiệt. Sau đó hắn bắt đầu gọi điện.
- Chị Hinh sao? Tôi là Hạ Thiên!

Người gọi điện cho Tôn Hinh Hinh là một người tên là Lô Cương, người này trước đó là sinh viên đại học Giang Hải, hai năm trước tìm được một bạn gái học chung trường. Trong thời gian hai năm Lô Cương đã tặng gần trăm bó hoa, hơn nữa mỗi bó hoa đều khá xa hoa, nghe nói đã tiêu phí hơn mười ngàn tiền hoa, có thể nói hắn là khách quý của cửa hàng hoa tươi Hinh Hinh.

Năm nay Lô Cương đã tốt nghiệp, mấy tháng trước đã ra đi làm, mà bạn gái của hắn thì chưa ra trường, nghe nói hè năm nay cũng không về nhà mà ở lại trường. Hôm nay là sinh nhật bạn gái, Lô Cương không thể đến được, vì vậy mới gọi điện thoại đến yêu cầu cửa hàng hoa Hinh Hinh tặng cho bạn gái một bó hoa.

Tuy bây giờ cửa hàng bán hoa là không ít nhưng Lô Cương tín nhiệm cửa hàng mình hay ghé đến, mà Tôn Hinh Hinh nhận được điện thoại cugnx không chần chừ, nàng lên tiếng hỏi số điện thoại của bạn gái điện thoại, sau đó hứa hẹn sẽ đưa hoa đến tận tay.

Bạn gái của Lô Cương là Lôi Tiếu Nguyệt, khi Tôn Hinh Hinh liên lạc thì Lôi Tiếu Nguyệt đã không còn ở trong trường, nhưng chiều nay nàng sẽ quay về. Mà đến chiều khi Tôn Hinh Hinh điện thoại thì Lôi Tiếu Nguyệt lại nói đến tối mới về, mà đến sáu giờ tối Tôn Hinh Hinh gọi lại thì đối phương nói đến khuya mới về, có lẽ sau mười hai giờ khuya mới về nhà.

Hôm nay là sinh nhật Lôi Tiếu Nguyệt, nếu sau mười hai giờ đêm mới đến tặng hoa thì mất hết ý nghĩa. Vì rơi vào đường cùng, Tôn Hinh Hinh đành điện thoại cho Lôi Tiếu Nguyệt để hỏi vị trí hiện tại, sau đó sẽ đưa hoa tới. Lôi Tiếu Nguyệt ở bên kia do dự một lúc lâu, cuối cùng cũng cho một địa chỉ, là khách sạn Lam Thiên.

Sau đó Hạ Thiên ôm một bó hoa lớn chạy đến khách sạn Lam Thiên. Tôn Hinh Hinh cũng lo lắng Hạ Thiên không tìm được, đang định cùng đi thì Vương Kiệt đã xung phong nhận việc, tình nguyện dẫn đường cho Hạ Thiên. Tất nhiên Tôn Hinh Hinh cầu còn chưa được, vì vậy nàng chỉ nhắn Hạ Thiên giao hoa xong thì về nhà, không cần phải quay lại cửa hàng hoa.

Hạ Thiên ôm một bó hoa hồng lớn leo lên xe buýt mà hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người. Khách sạn Lam Thiên cách khá xa đại học Giang Hải, Hạ Thiên ngồi xe buýt nửa giờ mới đến nơi.

Khi đến bên ngoài khách sạn Lam Thiên thì Hạ Thiên lấy điện thoại ra gọi cho Lôi Tiếu Nguyệt.
- Chào chị, tôi là nhân viên cửa hàng hoa Hinh Hinh, xin hỏi...Cái gì?
Hạ Thiên có chút buồn bực, vì người phụ nữ ở đầu dây bên kia nói mình không còn ở khách sạn Lam Thiên, đang hát karaoke ở một ở một quán Thịnh Thế gì đó.

Thịnh Thế là một quán karaoke rất nổi tiếng, Vương Kiệt tất nhiên biết rất rõ, mà quán karaoke này cũng không quá xa khách sạn Lam Thiên, đi bộ mười phút là đến.

Hạ Thiên ôm một bó hoa đi về phía quán karaoke Thịnh Thế, cũng không quan tâm đến người ngoài. Hắn cảm thấy đưa hoa đến đây dù sao cũng có chút quái dị, địa phương này hỗn tạp đủ hạng người, cũng không thiếu mấy thằng tâm thần đến tặng hoa. Khi đến nơi thì một tiểu thư xinh đẹp mặt sườn xám đứng ở cửa cười tủm tỉm cúi chào Hạ Thiên, nàng dùng giọng ngọt ngào nói bốn chữ "Kính chào quý khách".

Hạ Thiên lại bấm điện thoại cho Lôi Tiếu Nguyệt, lúc này hắn đã có chút khó chịu, hôm nay hắn chỉ gọi cho vợ Kiều Tiểu Kiều một lần, mà lại gọi hai lần cho Lôi Tiếu Nguyệt này.

Cũng may Lôi Tiếu Nguyệt vẫn còn ở trong quán karaoke, Hạ Thiên nói mình đang ở bên ngoài, Lôi Tiếu Nguyệt lập tức đi xuống.

Chưa đến hai phút thì một cô gái xinh đẹp từ bên trong đi ra, khi thấy Hạ Thiên đang ôm bó hoa thì lập tức tiến đến.
- Anh là nhân viên cửa hàng hoa Hinh Hinh sao? Em là Lôi Tiếu Nguyệt, có thể giao hoa cho em.
Cô gái nhanh chóng nói.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/chuong-23/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận