Hai chàng hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc ngổ ngáo Chương 19

Bỗng Thái Minh luồn tay phải qua eo tôi ( Thái Minh ngồi bên trái tôi ) , 2 tay nhấc người tôi lên , kéo vào lòng....... Tôi ngơ ngác , mặt đỏ phừng phừng , chuẩn bị lên tiếng thì.......

- Im....Nếu không muốn bị đau

- Nhưng....

- IM

- Anh có biết chiếc Taxi này cao bao nhiêu không ?

Vừa nói xong thì ngay lập tức Thái Minh ấn đầu tôi dúi vào vai hắn ta làm mặt tôi càng càng đỏ hơn . Vì tên Dương đang ngả đầu vào cửa ngủ không thì chết

- Hai người đang làm gì đấy ??

Tôi giật nảy mình , ngẩng đầu lên và cộc vào nóc Taxi

- Ơ.........đừng hiểu........... ( tôi đang định thanh minh thì lại ...........:)

- Không liên quan đến mày ( Thái Minh lên tiếng )

Tôi cố vùng ra khỏi bàn tay rắn chắc của Thái Minh nhưng không thể

- Mày thì có liên quan sao ?? ( Dương cũng " đốp " lại không kém gì )

Thế rồi Dương bóm lấy eo tôi giằng lại , hai người con trai to khỏe đang giằng co nhau , và người chết trước chắc chắn là tôi . Bác tài xế nhìn qua gương chiếu hậu e ngại , lắc đầu ngán ngẩm ... " Bác ơi sao bác không mua cái Taxi nào to to hơn ý ạ , hay là bác ơi bác tống cổ hai tên này xuống giùm cháu .. Huhu " (@_@)

- Ặc....ặc...... CÁC NGƯỜI ĐỂ TÔI YÊN ĐI CÁI ( Tôi sắp nghẹt thở và khói lửa đang bốc trên đầu tôi quá quá quá nghi ngút , tôi hét hết công suất )

KÍTTTTTTTTTTTTTT! Tiếng thắng xe rõ dài vang lên chói tai . Chắc công suất cổ họng tôi phải kinh khủng lắm

- Bác ơi ! Mở cửa đi bác

Cánh cửa bật mở ra ..........nhưng toi không thể nào ra được vì có hai tên chắn 2 bên cửa

- TRÁNH RA ! ( Tôi gằn giọng nói với tên Thái Minh - hắn đang bắt chân chữ ngũ , khoanh tay trước ngực --> thong thả )

- TRÁNH RA ! ( Tôi lại gằn giọng với tên Dương - và hắn cũng vậy ) ( t/g : giống nhau thế nhỉ ? ^^ )

--------> Cả hai bọn hắn đều coi như không có chuyện gì xảy ra

THẢM CẢM ! ĐÚNG LÀ THẢM CẢNH MÀ ! HUHUHUHU......... Vừa nãy tôi bị bắt ép ngồi vào đùi Thái Minh và bị Dương " giằng " lại . Còn bây giờ , chỗ đã chật thì chớ . OH MY GOD !!!!!!!!!! Các bạn biết như thế nào không , tôi đang ngồi trên đùi . ĐÙI CỦA 2 THẰNG CON TRAI LẬN - mỗi thằng 1 cái chân ..thật không thể tưởng tượng nổi

- Huhuhu

HUHUHUHUHUHUHU ( Tôi bắt đầu khóc to ơi là to , khóc cái kiểu như chưa bao giờ được khóc zợ )

Thấy tôi khóc , mới đầu thì tên Thái Minh và tên Dương hết sức ngạc nhiên nhưng ngay sau đó lấy lại vẻ lạnh lùng ( giả tạo ) thường ngày . Bác tài xế sợ xanh mặt nhưng không dám can vì sợ đuổ việc khi đụng chạm vào 2 cậu ấm của tập đoàn SL nên bác đóng cửa lại và tiếp tục công việc lái xe

Sau 15 phút ..... Tôi vẫn chưa ngừng khóc (@@) nhưng không còn to như trước nữa mà chỉ thút thít .... TRỜI ĐẤT ! Sao tờ nãy chưa về trường nhỉ . Lâu quá !!!!

- Hức.....hức ...... ( Tôi còn những tiếng nấc nấc )

ĐỎ.....................CÀNG ĐỎ.............ĐỎ ĐỎ ĐỎ.....!

( Lí do mặt tôi đỏ là : Khi thấy tôi vẫn thút thít , hai tên Thái Minh và Dươngdootj ngột cùng nhau hôn vào 2 bên má tôi . Thế là hai bên má tôi bị môi của hai tên đểu dính vào - đôi mỗi của 2 thằng sát gái không gớm tay )

Tôi lập tức hết nấc

BỐP ! Hai tên bị tôi đập cho bay đầu vòa cửa kính ( t/g : kinh thế ) cho chừa cái tội dám đụng đôi môi bẩn thỉu của mấy người vào đôi má còn trong trắng không tì vết của tôi

- TÔI NÓI CHO MẤY NGƯỜI BIẾT ! TỪ BÂY GIỜ TRỞ ĐI , MẤY NGƯỜI LÀ KẺ THÙ CỦA TÔI ! ĐỪNG BAO GIỜ NÓI TÔI QUEN MẤY NGƯỜI ! MẤY TÊN BIẾN THÁI...............( Tôi thét )

Mặt bọn hắn " đen lại "

KÍTTTTTTT phát nữa

!

- Mấy cô cậu xuống xe đi , tới trường Chương Dương rồi

Bọn hắn bắt đầu mở cửa xe và đi ra

Còn tôi ngồi trong xe ( với bác Tài xế ) . Bọn hắn thong thả ai đi đường nấy , bỏ mặc tôi ở đó

" Đêm đi qua sao tim buốt giá

Cơn mưa đêm như cào sâu vết thương

.......................... "

( Tìm lại giấc mơ - Hồ Ngọc Hà )

( Tiếng chuông điện thoải của tôi vang lên )

- Lâu bắt máy thế chứ lị ( tôi xót xa )

- guẩy ( Tiếng con Phương bên đầu day )

- Guẩy giếc gì giờ này ? Mày làm gì mà lâu bắt máy thế

- Đang ngắm zai đẹp chớ còn làm gì

- Con điên ! Ra ngoài cổng đón tao đê ! Tao bị gãy chân không đi được

- Sao !!!!!? Gãy chân ???~! Mày bảo sao ! Ờ..........đợi tao , tao ra ngay

1 phút sau đã thấy con bạn thân chạy lại tới tấp . Tôi thò đầu ra ngoài cửa sổ xe vẫy vẫy :

- Đây ! Tao ở đây !

Nó hớt hải chạy vào trong xe dìu tôi ra

- Ấyy chết ! Bác ơi ! Tiền xe bao nhiêu ạ !

- Oh không ! Có người trả tiền rồi

- Mấy thằng biến thái vừa nãy trả hả bác ?

- Thôi ! Tôi đi đây

- Chào bác ạ

.............

- Hương ! Mày làm sao mà ra nông nỗi này !! Mấy tên biến thai mày vừa nhắc đêna là ai zợ !!bla....bla.........

- Không ! Không có gì ! Chả là hôm qua tao đi xe về thế là bị tông đấy mà , đã thế còn bị d...ê.....

- Cái gì ??/!!

- Ak không ! Đã thế còn bị gãy chân ý mà ! . Mày dìu tao vào phòng y tế lấy đôi lạng cái , kiểu này nhảy lò cò cũng khó

Thế rồi chúng tôi dìu dắt nhau vào phòng y tế mượn đôi lạng :

- Tao lên lớp trước có việc , mày lên sau nha . OKIE ?( đột nhiên con Phương nói gấp gáp )

- Ờ !!~~ ( Tôi thở pahif nẫu ruột )

Rồi con Phương chạy tót lên lớp để lại tôi với cái chân què lọ mọ lên lớp 1 mình . Nhưng có 1 chuyện không hay đã sảy ra với tôi :

-Ôi zời ơi ! Chần que như này làm sao leo cầu thang được đây hở zời . Híc híc . Đành phải lết dần lên thôi

Tôi vừa than thở vừa đưa cái thân lên cầu thang . Lết mãi mới được 6 bậc , tôi ngán ngẩm nhìn số bậc cầu thang còn lại . Đang chuẩn bị bước tiếp thì có 1 bàn tay lại nhấc bổng tôi lên :

- Ớ........Dương.....( Tôi lắp bắp không thốt lên lời )

- IM ( Tên Dương lạnh lùng quát )

Thế rồi tôi cũng " nằm gọn " trong tay hắn . Khi bước đến cửa lớp thì ngay cả cái bản mặt đáng ghét của tên Thái Minh lọt vào tít sâu trong mắt tôi : " Trời ! Tên Thái Minh này là oan hồn sống lại hay sao mà cân đẩu vân nhanh quá zậy trời ! " Tôi rùng mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ

Dương vẫn bế tôi trên tay mặc cho bao ánh mắt dó sét . Còn tên Thái Minh nhìn tôi và Dương với ánh mắt khinh thường rồi hắn từ từ bước ra chỗ tôi và " dật " lại tôi từ tay Dương khiến là ớp nhốn nháo hò hét
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/hai-chang-hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-ngo-ngao/chuong-19/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận