Hoàng tử lạnh lùng và cô nhóc đáng yêu Chương 4

Xem hồ sơ của nó mà hắn hết ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác, nó từng đi du học, thành tích thì khỏi chê, gia cảnh thì không còn gì để nói. Khi nhìn đến bức hình 3x4 của nó hắn hết sức ngạc nhiên cứ ngỡ đang xem hình của một người khác. Người trong ảnh là một cô bé dễ thương có nụ cười trong sáng, hồn nhiên, với mái tóc đen được cột gọn gàn, làn da trắng hồng, trông cô như một con búp bê xinh đẹp. “Cô bé này rất giống… Cái cảm giác này là cảm giác khi mình nhìn… không không thể nào cô ấy đã không còn sao mình lại nghĩ như vậy chứ thật có lỗi với...” Hắn lắc mạnh đầu để mình trấn tĩnh hơn.

Sau vài phút trấn tỉnh hắn nhìn kỹ lại bức ảnh rồi nở một nụ cười đầy gian trá. “Hừ thì ra tài hóa trang của cô tài đến vậy. Nếu không nhìn kỷ thì tôi đã không nhận ra cô. Hừ cô hãy chờ đấy”.

Trả tập hồ sơ lại cho hiệu trưởng hắn nhanh chóng chạy đi lấy xe. Chiếc BMW lao nhanh trên đường rồi hắn dường lại trước cửa của một căn biệt thự.

Kính… kong…

Một người làm nhanh chóng ra mở cửa rồi mời hắn vào nhà.

- Anh ngồi chờ một lát tôi đi gọi cô chủ xuống.

…..

- Ai kiếm tôi thế?

- Hả?????

- Chào tiểu thư. Nguyễn Hải Băng thật đây sao. Chậc… chậc… rất dễ thương. Nếu mọi người biết cô – một thiên tài trong ngành thời trang – một nhà thiết kế nổi tiếng thế giới – con gái cưng của người đứng top 10 thế giới về sự giàu có lại hóa trang làm mình xấu xí, nghèo hèn khi ở trường thì sao đây. Bọn phóng viên rất thích đấy. Cô cũng không còn một phút yên bình nào hahaha… - hắn nói bằng giọng mỉa mai.

Nó rất tức giận nhưng nó càng hoảng hốt và lo sợ nhiều hơn bởi những lời hắn vừa giới thiệu về nó mang đầy sự đe dọa. Nó cố gắng bình tĩnh gằng từng tiếng:

- Anh muốn sao mới chịu im miệng đây?

- Hừm… tôi không ngờ cô lại chấp nhận nhanh đến thế. Tôi cứ nghĩ cô sẽ chối cải chứ.

- Anh đã biết hết thì tôi chối bằng cách nào bây giờ. Thà nhận sớm đở mất thời gian và công sức cải nhau với anh.

- Biết vậy thì tốt. Cô đã thẳng thắng như thế thì tôi cũng vào vấn đề chính luôn vậy. Tôi muốn cô giúp tôi một việc.

- Việc gì?

- Chuyện là tôi đang thiếu một ôsin để giúp việc. Cô có rãnh không? Giúp tôi nhé!

- Hừ. KHÔNG – nó hét lên đầy tức giận.

- Cô không làm cũng không sao. Chỉ ngày mai thôi, trang bìa của tất cả các tạp chí sẽ đăng tin về cô. Haha rất thú vị đó.

- Anh hay lắm. Được tôi sẽ làm nhưng chỉ 2 tháng thôi ok???

- Ừm… thôi vậy cũng được. Bắt đầu từ bây giờ nhé ôsin.

- Không. Hôm nay là t6 anh cho tôi nghĩ ngơi thoải mái tới t2 tôi sẽ bắt đầu công việc.

- Được – nói rồi hắn ra về.

“Hừ hắn là ai mà giám bắt mình làm ôsin cho hắn chứ. Thật to gan. Lên báo ư? Cả trường biết sao? Mình chẳng lo chuyện ấy. Chẳng lẽ với thế lực của gia đình và ban hội không dẹp yên được chuyện này sao? Mình chỉ sợ ba mẹ biết chuyện lại nghĩ mình quậy phá rồi bắt mình qua Mỹ cho xem. Nếu không vì việc này còn lâu hắn mới uy hiếp được mình. Tức thật đi sả stress thôi”

Sau hồi tức tối nó chạy lên phòng tắm rửa thật lâu. Haiz nói đúng hơn là nó ngâm nước cả tiếng đồng hồ ấy. Nó rất thích nước , nó cũng chẳng hiểu tại sao nó lại như vậy. Khi có chuyện gì bực tức trong lòng nó đều ngâm trong làng nước ấm để vơi đi sự bực tức.

Tắm xong nó diện bộ cánh màu hồng phấn. Do cổ áo tròn và rộng, rũ xuống 2 bên vai làm tôn lên cái cổ trắng ngần, không tì vết của nó. Chiếc áo dài quá nửa đùi ôm sát cơ thể trông nó đầy mê hoặc.

- Alo… đang chơi đứa nào gọi đấy?

- Mày ngon quá đấy nhóc ạ! Chị mày đây.

- Ơ… Chị á. Em cứ tưởng đứa nào. Chị về rồi à?

- Ừ về rồi. Đang ở đâu đấy, về bar của bang đi.

- Vâng tụi em tới ngay.

Sau cuộc đt nó nhanh chóng mang chiếc giày bốt vào. Leo lên chiếc xe BMW mui trần màu đỏ thân iu, nó nhấn ga vọt lẹ tới chổ hẹn.

Nó dừng chân tới một quán bar khang trang nếu không gọi là Vip. Quán này khá rộng có thể chứa tới 3000 người là ít. Trước cửa có 2 tên đứng trái, phải canh cửa. Trông 2 tên này mặt mày bậm trợn, xăm rồng xăm rắn gì đấy khắp mình. Nó bước nhanh vào trong. Tiếng nhạc sập sình, sôi động tách hẳn với thế giới bên ngoài. Trai có, gái có, họ đang uống mình theo một điệu nhạc sôi động. Nó lên thẳng phòng Vip số 1 mà chỉ có những người quan trọng trong bang mới được vào đấy.

- Thưa cô! Cô không được vào đây.

- Tại sao tôi không được vào đây?

- Đây là phòng dành cho người trong ban.

- Ùm hửm. Nếu tôi nhất quyết muốn vào trong thì như thế nào?

- Vậy chúng tôi không khách sáo nửa.

Nói rồi 1 người lôi nó ra ngoài còn một người vẫn tiếp tục công việc. Nó gật đầu hài lòng.

Bụp… bốp… chát…

Nó ra tay đánh cài tên đang lôi nó ra. Tên đó cũng đánh trả lại rất chuẩn và chính xác. Còn 1 tên vẫn đứng canh như không có chuyện gì xảy ra.

Bụp… nó ra đòn mạnh hơn chính xác hơn khiến tên kia ngất đi. Lúc này tên còn lại đang canh gác mới lao ra đánh nó, tên này ra đòn cũng mạnh và chuẩn xác như tên ban nãy nhưng thận trọng hơn. Dường như lúc nó đánh với tên kia, tên này không đứng xem mà là quan sát cách đánh của nó. Nhưng nó là ai chứ. Hừ nó ra đòn tuy không mạnh bằng 2 tên ấy vì nó là thân nữ nhi mà. Nhưng nó ra chiêu toàn là những đòn hiểm khiến tên đấy đỡ rất vất vả. Sau một hồi chơi mèo vờn chuột với tên còn lại nó dừng không đánh nữa.

- Haiz mệt chết đi được. Các người không hổ là người ban Black Angle của ta haha. Đánh rất tốt, làm việc rất khôn ngoan. – nó nói bằng giọng tinh nghịch rồi móc chiếc dế iu ra gọi cho ai đấy.

Nó vừa tắt điện thoại cũng là lúc cánh cửa phòng ban nảy nó xông vào mở toan. Một tên nhóc 16t nhảy ra chào nó:

- Hey chị 2. Giờ này mới chịu về nước sao. Tưởng bà chị đi luôn rồi chứ. - nó chưa kịp mở miệng tên nhóc ấy đã sổ một hơi – ơ… mà có chuyện gì vậy?

- Giờ này mới để ý sao. Vào thôi.

2 tên ban nãy lại cản không cho nó vào.

- CÁC NGƯƠI MUỐN CHẾT SAO. – tên nhóc hét lên - Ngay cả chị 2 các người cũng dám cản đường sao?

Cậu nhóc vừa buôn lời đe dọa mặt 2 tên gác cửa đã xanh mét. Ai không biết chị 2 là người rất tàn nhẫn, ai chọc giận chị thì có kết cục rất thảm.

- Mong chị 2 thứ lỗi.

- Không sao đâu. Các cậu làm việc rất tốt. người không biết không có tội.

Nói rồi nó quay lưng đi để lại 2 tên ngơ ngác đứng nhìn. Trong lòng họ không khỏi mừng thầm.

- Này bà kia, chịu về rồi sao?

- Ùm, không về thì ở đấy làm gì?

- Xuống dưới chơi chút rồi về tổng đà thăm anh em. Ok?

- Ùm let’s go.

Nói rồi 3 người xuống bar. Nó kêu một ly rượu nhẹ rồi ngồi nhâm nhi trong khi 2 người kia mãi lo nhảy nhót.

Nhân vật mới:

Lâm vũ – một cậu nhóc tinh nghịch, là tiểu quỷ của bang black angle và là bạn thân của nó.

Đào ngọc anh – bạn thân của nó, cũng là chị 3 của bang black angle.

Black angle là một băng đảng có tiếng trong thế giới ngầm. Ba nó nguyên là ông trùm trong thế giới ngầm sau truyền ngôi lại cho nó trong bí mật. nhưng chuyên gì đến cũng sẽ đến…

Trong bang, ngoài ba và anh nó thì đứng đầu là nó – chị 2 của bang biệt hiệu là angle nhưng tính cách của nó thì không như vậy. dưới nó là chị 3 – tiểu quỷ - các đường chủ - phó đường chủ…

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/hoang-tu-lanh-lung-va-co-nhoc-dang-yeu/chuong-4/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận