Kiếm Động Cửu Thiên Chương 263: Ứng Mộng Phạm

Kiếm Động Cửu Thiên
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
Chương 263: Ứng Mộng Phạm
  
Ads
Chu Hằng đương nhiên không có Vạn Lý Nhất Thuấn Phù, hắn kỳ tht chỉlà một tư thái, kỳ tht là tiến vào trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp.

Đợi sau khi đám người cơ bản tán đi, hắn lặng yên từ trong bảo tháp ra ngoài.

Tuy rằng tất cảmọi người đều vì hắn có thể“đối kháng” Ứng Thừa Ân mà chấn kinh đến chết lặng, nhưng chính Chu Hằng lại cũng không hề có vẻ đắc ý.

Hắn cũng không có thực lực cường đại như vy!

Lúc trước có thểthoát thân dưới công kích của Ứng Thừa Ân đó là bởi vì tht sự quá khéo, Ứng Thừa Ân dùng là huyết mạch lực.



Tuy là linh lực hệ kim trong thiên địa ngưng tụ thành, nhưng dù sao mang theo một chữkim. Là kim loại là có thểbịhắn cắn nuốt, chỉlà linh lực hệ kim cũng không thểtăng cường thểchất của hắn, sau khi cắn nuốt chỉcó thểtrực tiếp bài xích ra ngoài.

Nếu Ứng Thừa Ân dùng là một loại công kích khác, hắn cũng chỉcó thểmột mực nấp trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, nhưng ai bảo Ứng Thừa Ân khăng khăng dùng huyết mạch lực mà hắn có thểkhắc chế?

Ngược lại gây nên một màn Chu Hằng cường thế đánh ra, rung động người đời!

Tuy nhiên, tuy rằng trong mắt mọi người Chu Hằng đã đủ uy phong, khiến Ứng Thừa Ân không còn mặt mũi mà về, nhưng đối với Chu Hằng mà nói trong lòng lại nghẹn đầy lửa gin!

Rõ ràng là thứnhất của hắn lại bịỨng Thừa Ân mạnh mẽ ép xuống.

Ỷ thế hiếp người!

Ứng Thừa Ân có thểphớt lờquy tắc là bởi vì lực lượng của hắn quá mạnh, ngự trịở trên quy tắc, có thểchế định ra quy tắc của chính mình!

Chu Hằng hn nhất chính là cái này!

Trò chơi phải là công bình, nếu không còn chơi cái gì!

Nếu ngươi không tuân thủ quy định, như vy ta cũng có thểchơi ngầm!

Chu Hằng cười lạnh trong lòng, hắn cũng không trở về Triệu gia mà là chuyển hướng vào hang hổ, đi tới phía trước Ứng gia.

Lúc trước bởi vì Triệu gia cố kỵ, hắn cũng chỉcó thểđem mục tiêu nhắm vào trên người Ứng Thừa Ân, tính toán trong vòng ba năm hết sức vọt tới Kết Thai Cảnh, tự tay đảbại thiên tài không ai bì nổi này.

Nhưng Ứng Thừa Ân không tuân quy tắc trò chơi, hắn cần gì phải khách khí chứ?

Hắn hiện tại quảtht không phải đối thủ của Ứng Thừa Ân, nhưng ghê tởm đối phương một chút lại hoàn toàn có thểlàm được!

Hắn muốn cướp sạch nội tình của Ứng Thừa Ân!

Tên kia quảtht chính là phúc tinh đồng tử. Ra cửa liền có bảo vt đưa tới tn cửa, chắc là cất giữvô số thứtốt. Nếu có thểcướp đoạt vào tay, tự nhiên có thểphát một khoản tiền lớn!

Đáng tiếc con lừa đê tiện không có mặt, nếu không gọi vịđại hành gia trộm gà bắt chó này, Ứng Thừa Ân kia cho dù giấu một cây kim đều có thểtìm ra!

Hiện tại cũng không sao, dù sao hắn có thểnấp trong Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, có rất nhiều thời gian đem phòng ở của Ứng Thừa Ân lục soát lt tung lên trời!

Hắn cũng không phải người quân tử báo thù ba năm không muộn, mà là ngươi đánh ta một quyền ta lp tức trảngươi một bạt tai!

Vù!

Thân hình hắn xẹt đi, hướng về phía Ứng gia bắn nhanh mà đi. Ẩn Tức Phù cộng thêm tốc độ của Tấn Vân Lưu Quang Bộ, căn bản kong có thểphát hiện hành tung của hắn, cho dù là tht sự bịngười phát hiện dấu vết đểlại, hắn còn có Cửu Huyền Thí Luyện Tháp mà!

Khó cũng không phải là che giấu tung tích mà là biết Ứng Thừa Ân ở chỗ nào.

Hắn bắt một người tiến vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, sau khi hỏi rõ phân bố đại khái Ứng gia, đánh ngất tiếp tục đểlại trong tháp chờsau khi rời khỏi Ứng gia mới xử lý.

Sau hơn nửa này hắn đi tới cạnh một hồ nước lớn.

Giữa hồ có hòn đảo nhỏ, Ứng Thừa Ân ở tại chỗ này. Không được sự cho phép của hắn, bất lun kẻ nào đều không thểđến gần, nếu không mặc ngươi là ai giết không tha!

Không ai dám đem lời của vịnày thành gió thoảng bên tai, bởi vy nơi này gần như có thểnói là hoang vắng, đưa mắt nhìn qua không thấy một bóng người.

Chu Hằng đạp sóng mà đi, một chút lực nổi đủ đểnâng hắn lên, chỉmấy lần lên xuống hắn liền lên tới đảo nhỏ.

Đảo rất nhỏ, nhưng kiến trúc trên đảo lại vô cùng lớn, gần như chiếm cứcảhòn đảo. Nhưng rất không hài hòa chính là, nơi này không có một chút tiếng người.

Ứng Thừa Ân dường như có sở thích quái dị, đối với thanh tĩnh yêu cầu cao đến biến thái.

Chu Hằng nghênh ngang đi vào. Khi hắn một đường đi tới, ngu nhiên nghe tôi tớ nói chuyện, biết Ứng Thừa Ân có việc rời đi, ít nhất chừng mười ngày là không có khảnăng quay về.

Bởi vy, hắn đem nơi này lt tung lên trời cũng không phải vội!

Núi giảđình đài, hành lang thủy tạ, u tĩnh khiến người trong lòng phát lạnh. Dường như nơi này cất giấu một con ác thú, bất cứlúc nào có thểnhào ra đánh lén, phát động một đòn trí mạng.

Chu Hằng cẩn thn tìm tòi, nhưng sau một vòng lại không tìm thấy gì cả.

Không đúng, khẳng định là có bí thất!

Tuy rằng võ giảcấp bc này khẳng định đều có pháp khí không gian, nhưng pháp khí không gian lại không phải có thểvô hạn bỏ thêm, tuyệt đối không thểđem toàn bộ tài sản nhét vào trong pháp khí không gian tùy thân mang theo.

Nếu không cũng sẽ không có nhiều động phủ của cao nhân thượng cổ lưu truyền lại, cần phải sao?

Ứng Thừa Ân cũng không “Nghèo rớt dái” như Chu Hằng, hắn vâng chịu khí vn thiên địa, bảo vt chỉthiếu tự mình chạy tới, cất chứa của hắn khẳng định cực kỳ phong phú.

Chu Hằng lại tìm một vòng, tìm kiếm mt thất, cơ quan khảnăng sẽ có. Hắn căn bản không hề cố kỵ, từng luồng ám kình phát ra, tường gạch mặt đất phân giải trong im hơi lặng tiếng, từ bên ngoài nhìn không có gì khác thường nhưng chỉcần đi tới là có thểphát hiện khu nhà cấp cao này chỉcòn lại bộ khung.

Dưới loại tìm tòi như trải thảm này, 9 ngày sau hắn rốt cục phát hiện lối vào một địa đạo.

Chu Hằng vươn tay chém ra một chưởng, nơi ý niệm tới, lửa tím đốt trời, cửa đá của địa đạo vô cùng chắc chắn kia lp tức bịtan chảy, hiện ra một lỗ thủng đủ đểcho người rảo bước tiến vào.

Cửa này quảtht vô cùng chắc chắn, nếu không phải tìm được cơ quan, đổi một tên Sơn Hà Cảnh tới cũng chỉcó giương mắt mà nhìn. Nhưng ở trước mặt lửa tím sau khi biến dị, đây cũng chỉlà thoáng chế tạo một chút phiền toái mà thôi.

Hắn rảo bước tiến vào.

Tuy là địa đạo nhưng nơi này không hề có vẻ u ám, trên địa đạo cao hai người điểm xuyết vô số minh châu, tỏa ra ánh sáng dịu dàng, không phải rất sáng lại đủ đểngười nhìn rõ ràng.

Sau khi đi qua con đường này, phía trước đột nhiên hiện ra một gian nhà đá tht lớn, ánh mắt Chu Hằng lp tức ngưng lại.

Nhà đá này bố trí phi thường có khí son phấn, cách điệu màu hồng phấn, tỏa ra không khí mp mờ, mà vịtrí chính giữa không ngờbày một cái giường lớn.

Ứng Thừa Ân đầu óc có bệnh sao? Thích ngủ ở trong mt thất?

Không phải!

Ánh mắt Chu Hằng tp trung nhìn vào một thiếu nữnằm trên giường, tóc đen kiều diễm, trên người mặc một chiếc váy trắng không tay, vải tht mỏng dán sát trên thân thểlung linh của nàng, lộ ra đường cong quyến rũ mê người.

Vẻn vẹn chỉlà một mặt bên liền khiến cho người ta suy nghĩmiên man.

Mt thất tàng kiều? nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m

Vì sao?

Với địa vị, thực lực của Ứng Thừa Ân, hắn muốn nữnhân như thế nào mà không thểcó được? Ngay cảphu nhân gia chủ đều có thểcường bạo đến chết, như vy còn có cái gì không dám, há cần tốn nhiều công sức như vy, chuyên môn thành lp một mt thất!

Nữnhân này... Đến tột cùng có lai lịch gì?

Chu Hằng trong lòng suy tư, cố ý đặt chân nặng một chút, phát ra một tiếng nặng nề.

Nghe thấy tiếng bước chân của hắn, nữnhân mặc váy trên giường kia lp tức git mình tỉnh lại, bò nhanh dy, phát ra tiếng leng keng. Nàng cũng không dám nhìn Chu Hằng mà nằm đưa lưng về phía hắn, đem mông xinh tròn xoe vểnh cao lên nói:

- Đừng đánh ta! Ta rất ngoan, tht sự rất ngoan!

Thanh âm tràn ngp sợ hãi, lại dễ nghe nói không nên lời. Hơi có vẻ khàn khàn, từ tính mười phần, mức độ gợi cảm còn cao hơn cảTiêu Họa Thủy!

Vải tht mỏng bó sát mông to của nàng, mông như mt đào gần như là trần trụi, mượt mà, đầy đặn, tỏa ra hơi thở mê hoặc của sự thành thục, mê người giống như thuốc kích dục.

Nói là đừng đánh lại đem mông vểnh cao lên, mà từ trong thanh âm sợ hãi của nàng có thểphán đoán, nàng cũng không phải lạt mềm buộc chặt mà là quá sợ, phản xạcó điều kiện liền làm ra động tác.

Bộ dạng này giống như một đứa trẻ bốn năm tuổi.

Trong lòng Chu Hằng đột nhiên dâng lên một luồng lửa nóng, dục vọng cháy mạnh – nữnhân này dĩnhiên là thân thểHuyền Âm!

Cảm giác cùng với của Hàn Diệc Dao, Hàn Vũ Liên mang đến cho hắn là giống y hệt, cái loại lửa dục từ trên thân thểhấp dn hắn không quan hệ tới dung mạo, dáng người, cho dù đối với xấu đến đâu đều có thểhấp dn hắn mãnh liệt.

Trong mt thất của Ứng Thừa Ân giam cầm một thân thểHuyền Âm, nếu nói Ứng Thừa Ân không biết tình huống không khỏi cũng quá khéo chứ?

Nhưng nếu hắn biết nữnhân này là thân thểHuyền Âm, vì sao không hạ... thủ chứ?

Chu Hằng khẽ nhíu mày. Nữnhân này cũng không ẩn giấu tu vi, hơi thở Sơn Hà Cảnh mơ hồ mà động, tuyệt đối không thấp! Có thểtu luyện tới mức này, làm sao lại giống như một đứa trẻ?

Không phải là tính trẻ con trong tính cách mà là tht sự giống như một đứa trẻ.

- Ngươi tên là gì?

Chu Hằng dịu dàng nói.

Nữnhân váy trắng ngẩn ra, xoay đầu lại nói:

- Tên là cái gì?

Tóc đen rẽ ra, hiện ra một gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, tht sự là trăng thu làm môi, phù dung làm mặt, mắt mũi miệng đều đẹp đến cực hạn! Đây mới là nhân gian tuyệt sắc chân chính, cho dù là Mai Di Hương, Hàn Diệc Dao, Bạch PhỉPhỉba đại mỹ nữđế đô ở trước mặt nàng đều ảm đạm thất sắc, trở thành lá xanh.

Ứng Mộng Phạm!

Không biết từ đâu trong lòng Chu Hằng nhảy ra một cái tên. Vịđệ nhất mỹ nữcủa đế đô trước ba nàng Mai Di Hương, ép cho không có một ai xinh đẹp có thểđánh đồng với nàng, cho dù là mất tích mười mấy năm vn bịvô số người nhớ mãi không quên.

Nếu nàng tht sự là Ứng Mộng Phạm, ngược lại có thểnói thông rất nhiều chuyện.

Tỷ như, vì sao nàng mất tích mười mấy năm lại không ai có thểbiết rõ tung tích. Bịnhốt ở chỗ này, cho dù là người của Ứng gia lại há dám đến điều tra? Không phải dám hay không, căn bản không thểnghĩđến!

Vì sao Ứng Thừa Ân không xuống tay? Bởi vì nàng là Ứng Mộng Phạm, chịruột của hắn!

Không, không chỉlà như thế, Ứng Thừa Ân ngay cảphu nhân gia chủ đều dám cường bạo hiển nhiên cũng không đem luân thường đạo lý đểở trong lòng. Hắn sở dĩkhông có xuống tay là bởi vì Ứng Mộng Phạm là thân thểHuyền Âm, động vào sẽ chết!

Không sai, nam nhân mặt ngoài nhìn như Thần minh này, lại là một tên biến thái yêu chị!

Khẳng định bởi vì như thế, Ứng Mộng Phạm bịkích thích tht lớn, tâm linh khóa lại bên trong tạo thành nhân cách thứhai trí lực chỉbốn năm tuổi!

- Ngươi... không phải người xấu!

Ứng Mộng Phạm chớp đôi mắt đẹp, lộ ra vẻ như trút gánh nặng, nhưng lp tức lại trở nên khẩn trương hỏi:

- Ngươi có đánh ta hay không?

Nhìn nàng vn vểnh mông tht cao, Chu Hằng không tự chủ nuốt nước miếng. Nữnhân này chẳng những xinh đẹp vô cùng, hơn nữa còn là thân thểHuyền Âm, đối với thân thểKim Dương Thảo Vương của hắn tràn ngp mê hoặc vô cùng mãnh liệt!

Chiếm hữu nàng đi, dù sao chính là tỷ tỷ của Ứng Thừa Ân!

Một thanh âm tà ác không ngừng vang lên trong lòng Chu Hằng.

Nguồn: tunghoanh.com/kiem-dong-cuu-thien/chuong-263-Oiobaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận