Kiếm Nghịch Thương Khung Chương 346: Yêu nghiệt quyết đấu. (1)

Kiếm quang lướt qua, tất cả mọi thứ phía trước đều bị chém thành hư vô, bốn đạo kiếm quang mà Cốc Không Minh đánh ra đều bị chém nát, đồng thời, kiếm quang nặng nề bổ thẳng lên người Cốc Không Minh.

Cốc Không Minh hét thảm một tiếng, lại phun ra thêm một ngụm máu tươi nữa, thân thể giống như diều đứt dây, nhanh chóng bay ngược ra phía sau, rơi xuống lôi đài.

Thanh âm của Triệu Phụng Minh lập tức vang lên:

- Trận thứ hai, Hoàng Thiên thắng, tiến vào vòng sau, trận thứ ba, Bạch Ngọc Thiện đấu với Kim Liệt, mời lên đài!

Huyền Thiên tra Trọng Nhạc kiếm vào vỏ, nhún người một cái liền nhảy xuống lôi đài, đi về phía chỗ của Thiên Kiếm Tông.

Nhìn thấy Huyền Thiên, mọi người của Thiên Kiếm Tông ai nấy đều mừng rỡ đầy mặt, Cốc Không Minh bị đánh bại đã có thể khẳng định, Thiên Kiếm Tông lần này chắc chắn sẽ đứng trước Lăng Vân Tông.

Cốc Không Minh từ mặt đất bò dậy, trong cơ thể vẫn còn chút đau đớn, kiếm khí của Huyền Thiên vô cùng sắc bén, tiến vào trong cơ thể hắn, đang điên cuồng cắt phá.

Hắn có điểm không thể chấp nhận được, đường đường là đệ tử hàng đầu trong số những đệ tử hậu bối của Lăng Vân Tông, cư nhiên lại bị một võ giả có tu vi thấp hơn hắn những ba cảnh giới đánh bại, từ xưa tới nay, hắn cho là bản thân mình rất lý giải về kiếm đạo, thành tựu cao thâm cho rằng kiếm chính là một vật nhẹ nhàng, hẳn là nên đi theo con đường linh xảo, quỷ dị, nhưng công kích trực lai trực vãng, tốc độ cực nhanh của Huyền Thiên hôm nay lại khiến cho kiếm kỹ quỷ dị của hắn không phát huy được nửa điểm, hầu như đã làm lung lay niềm tin của hắn.

Sắc mặt của mỗi một võ giả bên phía Lăng Vân Tông cũng đều tái nhợt, Mông Thế Trùng đã tiến vào danh sách bốn người đứng đầu, Huyền Thiên cũng được vào, trận đấu tiếp theo, Kinh Vô Bại có thể khẳng định là chắc chắn sẽ lọt vào vòng sau, lần tứ tông hội vũ lần này, Lăng Vân Tông đã xem như chắc chắn đứng cuối bảng.

Cho tới nay, Lăng Vân Tông luôn coi Thiên Kiếm Tông là đối thủ, muốn thủ nhi đại chi, leo lên vị trí thứ hai, vốn cũng không chú ý tới Phách Quyền Phái nhiều lắm, kết quả, không leo lên được vị trí thứ hai, ngược lại còn bị Phách Quyền Phái đẩy xuống cuối cùng.

Đám đệ tử Lăng Vân Tông đều đang đắm chìm trong trạng thái thất bại ê chề, cho nên cũng không chú ý tới trận đấu giữa Bạch Ngọc Thiện và Kim Liệt.

Lại là một trận quyết đấu của cao thủ Tiên Thiên cảnh cửu trọng đấu với thiên tài yêu nghiệt mới xuất hiện, nguyên đám người của Thần Đao Môn, Thiên Kiếm Tông, Phách Quyền Phái thì ngược lại, cả đám đều tập trung tinh thần, chờ mong trận chiến này.

Hai người đứng trên lôi đài, trong mắt của Kim Liệt tràn ngập chiến ý.

Huyền Thiên với tu vi Tiên Thiên cảnh lục trọng đã đánh thắng được cao thủ Tiên Thiên cảnh cửu trọng, điểm này đã hơn hẳn Kim Liệt rồi.

Thế nhưng, muốn để một người tự nhận là bản thân không bằng người khác thì nói dễ hơn làm. Địa vị của Kim Liệt đã hơi bị uy hiếp rồi, hắn phải chứng minh thực lực của bản thân mình một lần nữa, ít nhất hắn cũng phải chứng minh, thực lực của hắn bây giờ vẫn còn cao hơn Huyền Thiên một bậc.

Cho nên, đối với trận đấu này, hắn nhất định phải thắng cho bằng được. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm c.o.m

Huyền Thiên đánh thắng cao thủ Tiên Thiên cảnh cửu trọng, Kim Liệt hắn cũng phải thắng, chênh lệch tu vi giữa hai người bị Kim Liệt xem như không biết, một lòng muốn trên phương diện thực lực phải trên cơ Huyền Thiên một bậc, có như vậy thì trong lòng mới thấy thoải mái được.

Thần sắc của Kim Liệt cũng giống hệt như một con gà trống đang chiến đấu như cũ, khí thế bành trướng, khí phách lộ hết cả ra ngoài.

Hắn nhìn Bạch Ngọc Thiện khẽ cười, nói:

- Bạch Ngọc Thiện, ngươi có thể ở trong vòng mấy ngày cuối cùng đột phá Tiên Thiên cảnh cửu trọng, xem ra áp lực quả đúng là động lực tốt, ta đã nói qua rồi, chỉ khi nào ngươi có thể bước vào Tiên Thiên cảnh cửu trọng mới có thể tiếp tục cùng ta phân cao thấp một phen, bất quá cũng chỉ là cơ hội mà thôi, bởi vì ngươi không có hy vọng có thể thắng được ta, người bị ta vượt qua rồi, thì không ai có khả năng có thể vượt qua ta lại được.

Bạch Ngọc Thiện mỉm cười, nói:

- Có lẽ là ta không thể làm được, nhưng có một người nhất định có thể vượt qua ngươi, bởi vì ngươi chưa từng vượt qua được hắn, hắn là nhân tài mới xuất hiện, thế gian này nhân tài xuất hiện lớp lớp, nhất đại tân nhân sẽ thắng người cũ, cũng giống như ngươi cũng đã từng không ngừng vượt qua những người khác vậy, hắn cũng sẽ không ngừng tiến lên, vượt qua mọi người, trong đó có cả ngươi nữa.

Sắc mặt của Kim Liệt hơi đổi, lập tức biến thành vui vẻ nói:

- Ít nhất cũng không phải bây giờ.

Bạch Ngọc Thiện khẽ cười, nói:

- Ta thì lại không cho là như vậy, còn nhớ rõ bốn tháng trước, chúng ta đồng thời đụng mặt ở sâu trong Âm Phong sơn mạch, ta đã nói qua thiên tài hậu bối của Thiên Kiếm Tông ta sẽ không ngừng, sẽ có kỳ tích xuất hiện, lúc đó ngươi còn chẳng thèm để ý, thế nhưng bây giờ, kỳ tích quả nhiên đã xuất hiện, Kim Liệt, thực lực của Cốc Không Minh chỉ có hơn chứ không kém ta, hắn đã thắng được Cốc Không Minh, chỉ có ngươi thắng được ta thì mới có tư cách để cùng hắn quyết phân cao thấp, nếu như ngay cả ta mà cũng không thắng được thì ngươi ngay cả tư cách để khiêu chiến với hắn cũng không có.

Kim Liệt nghiến răng, nói:

- Ta sẽ chứng minh cho tất cả mọi người thấy, ta sẽ không bị ai vượt qua, nói nhảm cũng nhiều rồi, bây giờ, ta sẽ cho ngươi chính diện cảm nhận được uy lực của Thương Long Trọng Vân Đao!

Hai người đứng trên lôi đài, Triệu Phụng Minh vừa hô bắt đầu, Kim Liệt vừa nói dứt lời liền lập tức ra tay, trường đao dầy nặng ở sau lưng trong nháy mắt đã ra khỏi vỏ, mang theo một đạo đao mang sáng chói, không có bất kỳ hoa xảo gì, chém thẳng về phía Bạch Ngọc Thiện.

Nhanh! Chuẩn! Độc!

Đây cũng là đặc điểm của một đao này của Kim Liệt, lực lượng bá đạo tới cực điểm.

Không khí phía trước trong nháy mắt đã bị chém ra một đạo khe nứt cự đại, đao khí kịch liệt trong nháy mắt liền nổ bắn ra vài trăm mét, dừng trên người Bạch Ngọc Thiện, giống như một cơn cuồng phong kịch liệt ngưng tụ thành, hoàn toàn hóa thành phong nhận lao thẳng qua.

Công kích của kiếm khí kia đủ để đả thương một vị cao thủ Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, thế nhưng, đối với Bạch Ngọc Thiện mà nói thì dường như cũng chẳng có hiệu quả gì, chỉ là có cảm giác giống như bị một cơn cuồng phong thổi qua, y sam màu trắng lay động mãnh liệt.

Trong nháy mắt, một tiếng giòn nhẹ vang lên, thượng đẳng bảo kiếm huyền cấp trong tay Bạch Ngọc Thiện đã ra khỏi vỏ, mang theo một đạo quang mang lóa mắt, giống như một đường tinh quang.

Đao của Kim Liệt không chỉ có lực lượng bá đạo, hơn nữa tốc độ cũng cực nhanh, bảo kiếm của Bạch Ngọc Thiện vừa ra khỏi vỏ, trong nháy mắt đành phải lui về phía sau mấy bước để kéo giãn khoảng cách/

Đồng thời, kiếm thế vừa thi triển, trong nháy mắt, kiếm quang thoáng hiện đầy trời, bầu trời trong nháy mắt biến ảo, giống như từng đạo tinh quang sáng chói xoẹt lướt qua bầu trời đêm tối, lao về phía Kim Liệt.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/kiem-nghich-thuong-khung/chuong-320/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận