Chương 6 Phần 3-2 Ở đời thì có thằng nào mà chê cái lợi, thấy có thêm cái lợi thì thằng nào cũng ham. Bây giờ tới thằng Năm thầy bói cũng nói:
"Thôi anh, chổ mình còn nghèo, đem được cái gì về thì đem hết về, mình nghèo khổ quá mới lấy, chứ có phải sung sướng gì, làm thế này chẳng khác nào bọn dở mã trộm mồ, cũng tổn đức lắm, nhưng khổ quá rồi, chịu thôi, vợ con no ấm là được"
Nghe thằng Năm nói vậy, tôi tự dưng nhớ tới đứa con gái ở nhà, chợt lòng thấy phân vân. Nghĩ hồi lại bị mất lập trường, tôi bảo:
"Thôi, Mở đại đi, nhưng không được lấy hết, lấy cái nào giá trị nhất rồi thôi, mình tới đây coi như là đã vào chốn người chết, lại còn quật mồ quật mã, lấy hết đồ đạc thì coi sao đặng"
Nói như vậy là tự để trấn an, chứ đã vào cái nơi này tôi biết là đã phạm đại kỵ rồi.Bốn thằng ráng hết sức mới đẩy được nắm quan tài, tuy là cái nắp quan tài không nặng như cái hòn đá chặn cửa lúc đầu, nhưng do nãy giờ vật lộn với con rắn Thần, cũng làm cả đám kiệt sức phần nào.Nằm trong quan tài là một cái xác khô, là đàn ông, ăn mặc theo kiểu đạo sĩ, tóc tai vẫn còn. Một tay cái xác cầm cái quyền trượng bằng gỗ hình con rắn mãng xà đang phồng mang, một tay kia cầm cái chén ngọc, vô cùng tinh xảo. Trong Miệng cái xác còn có ngậm một viên ngọc châu.Tôi có nghe nói đến Định Thi Ngọc, là loại ngọc để cho người chết ngậm vào để tránh những điều tai quái, như là nếu có mèo đen nhảy qua thì xác cũng không sống dậy, hay trở thành cương thi.Nhìn qua một lượt, tôi đưa tay lấy cái chén ngọc bỏ vào túi. Ba thằng thấy vậy cũng hiểu ngầm, liền tiện tay lấy hết đồ tùy táng. Thằng Tư Gà có máu tham, vẫn mò mò khắp cái xác.Tôi bảo:"Mày thôi đi Tư, tham của người chết, sống không thọ đâu"Nó nghe tôi nói vậy, cũng rút tay về. Bốn Thằng lại tiếp tục đi về phía cái tượng Rắn bằng Ngọc. Hai thằng Năm Hùm và Tư Gà là khỏe nhất, hai thằng nhất cái tượng ngọc lên. Tôi bảo :"Hai thằng ra ngoài trước, kêu thằng Nghĩa kéo cái tượng lên, tôi với thằng Năm thầy bói ở lại, róc ra con rắn thần"Nói xong là hai thằng hí hửng bưng cái tượng Ngọc ra ngoài. Tôi ở lại với thằng Năm thầy bói, hai thằng hì học rọc da con Rắn Thần. Lớp da dày và chắc, tuy nhiên đã có vết thọt của thằng Năm Hùm thì việc cũng dễ dàng hơn nhiều.Mất một lúc sau mới có thể lấy bọ da con rắn ra nguyên vẹn. Tôi Gói gém cẩn thận, nhét vào túi của thằng NĂm thầy bói. Vừa định bụng bước ra khỏi hang, thì nghe có tiếng cười hí hí, ma quái kì dị.Tôi cùng thằng Năm thầy bói nhìn lại, thấy trong cái hòm một cánh tay thò ra vắt vẻo, tiếng cười quái dị cũng từ đó mà phát ra...Thằng Năm nói tôi"Anh ơi, coi như là quỷ nhập tràng"Tôi không nói gì, chợt thấy từ mấy cái lỗ nhỏ xung quanh vách hang, túa ra những con rắn đen sì, đầu có sừng... Thì ra cái đám rắn Sừng Sọc Đen khi nãy là bò hết vào đây, nhưng bây giờ vì sao chúng lại bò ra.Tôi tâm trạng vô cùng hoảng, lôi thằng Tư Gà chạy ra ngoài...Đám rắn đen đang đuổi theo chúng tôi, ngọn đuốc trên tay cũng sắp tàn, tôi quăng luôn phía sau, cản đường rũ rắn. Bây giờ hang đã tối om, chỉ còn biết chạy và chạy...