Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế Chương 202 - Tam hải cục thế,vô sỉ sắc lang,huyết tẩy hoàng thành

Thần Châu lịch, năm 9581 tháng 6, Định Đông vương Liễu Trường Hà phụng chỉ thống lĩnh mười vạn quân tiến về phương bắc thảo phạt đám loạn quân loạn đảng. Diêu Lượng, Đỗ Long, Triệu Cường ba người được thăng làm phó tướng của Hoàng vệ quân cùng Quách Đào và Vương Mãnh chia làm năm lộ thống lĩnh Hoàng vệ quân tiến tới biên cảnh ở phía nam. Mọi việc đều thực hiện theo kế hoạch của Diệp Phong và Liễu Nhược Yên.
Muốn cho Diêu Lượng, Đỗ Long, Triệu Cường ba người tiến cung nghị sự mà không bị ba đảng phái thế lực phát hiện, căn bản là không có khả năng. Bởi vậy cái đêm ngay sau khi tuyên bố chỉ ý tại triều, Diệp Phong dẫn Tiểu Thuận Tử và Liễu Nhược Yên ăn mặc trang phục khác để xuất cung, bí mật cùng ba người Diêu Lượng trực tiếp gặp mặt, để muốn ba tên này sẽ tận trung vì triều đình, thắng lợi tới tay, cứ y theo kế hoạch của hắn mà thực hiện.

Tể tướng Hứa Sơn từ trong thư của Hứa Lâm hoàng hậu biết được hoàng thượng muốn diệt trừ đảng phái của nguyên soái, trong lòng mừng rỡ, cũng phối hợp với những việc ghi trong thư hằng ngày gửi tới của hoàng hậu, cứ như vậy mà thực hiện. Dù trước đó ông tiến hành thẩm lý Triệu Cương, nhưng không thể kết án hết được. Để tiến hành diệt trừ nguyên soái, chỉ có một cách, là chuyển hướng làm sao chỉ chứng nguyên soái mới là chủ mưu!
Theo lý thuyết, đại sự Định Đông vương lên phía bắc, hoàng vệ quân xuống phía nam đã định, Diệp Phong đúng ra phải cao hứng lắm. Nhưng mà mấy ngày nay, hắn bởi vì vấn đề của Đức phi Tô Vân mà cảm thấy vô cùng nhức đầu.
Trước tiên, Tô Vân thuở nhỏ phụ mẫu mất sớm, được Lý Nghị nguyên soái nuôi lớn, xem Lý Nghị như là sanh phụ. Diệp Phong muốn diệt trừ Lý Nghị, nếu muốn cùng nàng sinh ra cảm tình, sau này sẽ rất khó giải quyết.
Tiếp theo, Tô Vân vì hẹp hòi, luôn bất hòa cùng hoàng hậu và Hiền phi, động một chút là chảy nước mắt làm nũng với Diệp Phong, khiến cho hắn dở khóc dở cười. Làm đau không được, làm phiền lòng cũng không xong, cái đại mỹ nhân yêu kiều này, hết lần này đến lần khác đều đề cập đến quan hệ với Lý Nghĩ, hắn cũng không có cách đưa nàng ta lên giường mà giở chòn. Còn nữa, sau khi diệt trừ Lý Nghị, lại phải an trí như thế nào cho nàng đây, Diệp Phong nghĩ mãi đến nhức cả đầu!
Cũng may là tình hình ở Nam Bắc đại lục bên kia đã đem đến cho tên gia hỏa này một vài tin vui. Bởi vì tại Nam Bắc đại lục, theo kế hoạch của hắn, đại chiến đã bộc phát toàn diện. Mạt La, Quang Minh, dực nhân, ba nước dưới sự trợ giúp của gia nông pháo của Tư Lược đoàn, phối hợp với Bạch Hồ nữ vương Nguyệt Doanh tại quốc nội của thú nhân vương quốc mà gây loạn, đánh cho liên quân thú ải liên tục bại trận phải lui về, thắng lợi đã đến rất gần!
Cự nhân vương quốc quần long vô thủ, không thể lo cho chính mình, tự nhiên sẽ không tham gia chiến trang. Còn cuộc đại chiến giữa phản nghịch với hỏa tinh linh bộ lạc của thủ lĩnh La Luân, với sự trợ giúp của Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn cũng chiếm được ưu thế. Mộng Hinh có Liệt Diễm sáo trang cũng vừa vặn khác chế Huyền Băng sáo trang của thủ lĩnh thủy tinh linh, khiến cho loạn quân không thể dựa vào thần khí mà chiếm ưu thế!
Bỏ qua thế công của gia nông phó, Băng sương long kỵ sĩ Lạp Phỉ Nhĩ suất lĩnh long ưng kỵ sĩ đoàn, trong trận đại chiến phát huy chiến lực kinh người, rất khinh khủng, không gì có thể cản được, được xem là binh đoàn mạnh nhất của Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn!
Liệt Diễm kỵ sĩ đoàn, Đại địa kỵ sĩ đoàn, hỏa thương xạ thủ đoàn, bạch điêu xạ thủ đoàn, Lôi Đình đại đao đoàn cũng với chiến lực bất phàm mà dương danh thiên hạ. Dưới chủ ý của Diệp Phong, Liên Na và Tĩnh Hương công khai tuyên bố Mạt La đế quốc và Quang Minh đế quốc hợp làm một, tạm thời lấy cái danh rất kinh thế, Nhân Tộc liên minh.
Trừ mỹ nữ hỏa tinh linh Phỉ Phỉ, Khải Đặc, Ai Đức, Lạp Phỉ Nhĩ, Thụy Ân, Kiện Nã Tư, Khang Địch, La Phi, Kiệt Khắc, Lạc Kì, Lôi Nặc, Lạc Tư, Cách Thụy mấy tên chủ soái của Tư Lược đoàn, toàn bộ nhận quốc tịch của Nhân Tộc liên minh, được phong là hầu tước tước vị, những thuộc hạ trọng yếu ở dưới cũng được phong tước vị tương ứng!
Cùng lúc đó, thế lực phản liên minh ở Tác La Tư đại lục, đột nhiên đối với liên minh chính phủ triển khai xâm nhập mãnh liệt. Trong nhất thời khiến cả Tác La Tư đại lục tràn ngập chiến loạn, lòng người hoang mang. Còn có việc phi thường cổ quái hơn nữa, thành viên của thể lực phản liên minh lại toàn lực tìm kiếm hạ lạc của một tên thanh niên tóc đen có tên là Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ, thậm chí còn đưa ra mức thưởng rất cao, 5 trăm vạn kim tệ ( 5 triệu)!
"Hoàng thượng, ngài mau buông thần thiếp ra đi, trong cung có rất nhiều tai mắt của quan viên, bị bọn họ bắt gặp rồi đem việc này truyền ra ngoài, thần thiếp không có mặt mũi để làm người. Ngài đêm nay không phải sẽ phục dụng trấp dịch của linh châu sao? Cần nhanh giải quyết chánh sự đi!"
Đang hoàng hôn, một trăm đóa hoa tại Long Tường cung nở rộ, ở dưới đình trong cái hoa viên cảnh sắc tuyệt đẹp, Hiền phi Liễu Nhược Yêu mặc bộ cung trang màu xanh biển, đầu đội vương miệng trông rất thành thục, mặt mày đỏ hồng, ngượng ngùng ngồi trên đùi của lưu manh hoàng đế, mắt phượng mê ly mang theo một tia cảm kích, miệng thì nũng nịu cầu khẩn.
"Hắc hắc, hoàng hậu vẫn chưa đến, việc của linh châu cũng không cần gấp. Tất cả cung nữ và thái giam đều bị trẫm cho lui xuống, trong hoa viên chỉ còn có hai người chúng ta. Ái phi nàng không cần phải mắc cỡ như vậy. Hơn nữa, nàng còn có cái quần dài đáng yêu này. Ngoan, cùng trẫm ngoạn ngoạn một chút đi!"
Cánh tay trái của Diệp Phong ôm cái eo của Hiền phi, tay phải thì đặt lên cái mông đầy đặn chỉ còn ngăn bởi lớp quần của nàng, hạ thể thì không ngừng khiêu khích hưởng thụ cấm địa của nàng, và liên tục thở ra những hơi thở thoải mái. Hắn nghe được liền chăm chú nhìn mỹ nhân mà cười dâm, cái miệng cũng bỏ qua, tấn công đôi môi anh đào, hôn nó một cái.
"Đức phi nương nương, hoàng thượng có lệnh, ai cũng không được đi vào quấy rầy!"
"Hỗn láo, ngươi tránh ra cho ta, bổn cung hôm nay nhất định phải gặp được hoàng thượng!"
"Đức phi nương nương… Đức phi nương nương…."
Trong lúc Diệp Phong đang ôm Liễu Nhược Yên mà hưởng thụ dưới mái đình, bên ngoài vang lên tiếng khuyên can của Tiểu Thuận Tử và tiếng giận dữ của Đức phi, sau đó thì thấy Tô Vân đang vận một bộ trang phục màu vàng, miệng lầm bầm đi vào hoa viên!
"Ài, Đức phi à Đức phi, nàng thật sự là quấy rầy trẫm mà!" Diệp Phong nhìn mĩ nhân hay làm nũng đang tiến tới về phía mình, cảm thụ ở phía dưới Hiền phi rất khẩn trương khiến cho hắn lo lăng, trong đầu tức giận nghĩ.
"Hoàng thượng, mau buông thiếp ra, bị Đức phi thấy được, thần thiếp sẽ bị truyền ra ngoài thành là một đãng phụ…." Liễu Nhược Yên đang ngồi trên đùi của Diệp Phong, khẩn trương lo lắng cầu xin tha thứ bên tai của hắn, lại không biết vì thân hình run rẩy vì lo lắng khiến cho đại sắc lang có được khoái cảm mãnh liệt.
"Yên tâm, có trẫm ở đây, tuyệt đối sẽ không để nàng bị phát hiện!" Diệp Phong thoải mái cười xấu xa. Cái tên sắc lang này đang chơi đùa sảng khoái, căn bản không có khả năng dễ dàng buông tha mỹ nhân.
"Thần thiếp tham kiến hoàng thượng!" Đức phi Tô Vân nhìn thấy Liễu Nhược Yên được hoàng thượng ôm vào lòng, trong lòng lửa ghét nổi lên, cái miệng thì chặt chặt vài tiếng, đi vào dưới mái đình rồi quỳ xuống bái kiến.
Tiểu Thuận Tử theo ở phía sau, cũng quỳ xuống, nhìn hoàng thượng với ánh mắt tỏ vẻ bất khả khảng. Không có biện pháp, Đức phi muốn vào, gã căn bản không dám cường ngạnh ngăn cả. Phải biết rằng hoàng thượng đối với vị phi tử mỹ mạo này, mặc dù chưa có sủng hạnh, nhưng rất có hứng thú, và có ý tứ sủng ái. Nếu làm Đức phi nổi giận, sau này Đức phi đã đắc sủng, khẳng định gã sẽ không được yên thân!
"Ái phi mau đứng dậy, trẫm không phải đã nói, lúc không có ngoại nhân, không cần phải đa lễ như vậy!" Diệp Phong cùng Liễu Nhược Yên đang ở trong trạng thái giao hợp, không thể đứng dậy, cho nên hắn chỉ phất tay bảo Tô Vân đứng lên.
Tô Vân không biết hoàng thượng và Hiền phi đang làm gì, thấy hoàng thượng chỉ lo ôm Hiền phi, không có như trước đứng dậy đỡ nàng, hai mắt nhất thời xuất hiện nước mắt ủy khuất, chậm rãi đứng dậy, cùng lúc liếc Hiền phi một cái, cúi đầu mà nức nở nói: "Hoàng thượng, ngài thật thiên vị….."
"Ài, xem ra hôm nay nhất định là phải thất vọng rồi." Diệp Phong nhìn Tô Vân với bộ dáng cúi đầu ủy khuất, mặc dù biết đây là bản lĩnh đặc biệt của nàng, nhưng cũng chỉ ý bảo Tiểu Thuận Tử lui ra, rồi nhanh chóng rời khỏi cấm địa của Hiền phi, và kéo quần lên, sau đó đến an ủi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Vị mỹ nhân Tô Vân này đối với Diệp đại sắc lang có lực sát thương rất mạnh. Nếu muốn hắn dễ dàng bỏ qua cho mỹ nhân như thế nào, trừ khi là có cái gì lớn hơn thu hút hắn. Có thể nói, từ khi hắn gặp được Tô Vân, đã không định buông tha cho mỹ nhân này. Bất quá hắn muốn diệt trừ Lý Nghị, phải nghĩ ra yêu sách vẹn toàn, nếu không sau này không có cách nào cùng Tô Vân ở chung.
"Tốt rồi, ái phi đừng khóc nữa, trẫm đối với các nàng đều thương yêu như nhau, như thế nào lại thiên vị được!" Diệp Phong ôm Tô Vân vào sát người, bàn tay lau khô nước mắt, miệng ôn nhu an ủi.
Tô Vân thấy hoàng thượng tự an ủi mình, ủy khuất trong lòng bớt đi một ít. Trong khi ỷ ôi trong lòng ngực của hoàng thượng, liếc Liễu Nhược Yên một cái để thị uy. Nàng vẫn luôn để trong lòng đối với việc hoàng thượng thường sủng hạnh hoàng hậu và Hiền phi.
"Không biết xấu hổ, lại dùng chiêu này để lấy lòng hoàng thượng…" Liễu Nhược Yên thấy cái liếc mắt của Tô Vân, nhìn hoàng thượng ôm nàng ta mà nhíu mày bất mãn, trong lòng ghen ghét thì thầm, cũng liếc lại Tô Vân một cái. Nếu không phải sợ hoàng thượng phiền lòng, các nàng đã đấu đá nhau rồi, không tính toán gì sẽ gây khó cho nhau, và hai vị hoàng phi này khẳng định sẽ bắt đầu nói xấu về nhau!
"Hoàng thượng, trấp dịch của hắc bạch linh châu đã hòa tan hoàn toàn, thần thiếp đã giúp ngài chuẩn bị xong xuôi rồi." Trong lúc hai vị hoàng phi còn đang dùng ánh mắt đấu nhau, hoàng hậu ôn nhu Hứa Lâm từ trong cung đi ra, ôn nhu bẩm báo, thấy được Đức phi liền nhíu mày, rất không cao hứng. Nàng và Liễu Nhược Yên đã hòa thuận nhau, lại còn đứng chung một chiến tuyến đối địch với Đức phi!
"Tốt, làm việc chánh sự thôi!" Diệp Phong gật đầu, buông Đức phi ra, gọi Tiểu Thuận Tử, rồi nói với tam nữ: "Nhược Yên cùng đi với trẫm, Lâm nhi, Vân nhi trước tiên là tiến cung chờ đợi!"
"Hoàng thượng, ngài định đi đâu? Không thể dẫn thần thiếp đi theo sao?" Đức phi thấy hoàng thường bỏ mình lại, muốn rời đi, chỉ mang theo Hiền phi, trong lòng không thoải mái, mở miệng kêu lên.
"Cái việc này nhất thời rất khó giải thích với ngày. Nàng cứ tiến cung cùng hoàng thượng mà chờ đợi, trẫm khi về sẽ kể lại cho nàng!" Diệp Phong mỉm cười vuốt ve cái mặt của Đức phi, rồi nháy mắt cho Liễu Nhược Yên một cái, cùng nàng và Tiểu Thuận Tử rời khỏi Long Tường cung, chạy đến mật đạo xuất cung.
Diệp Phong muốn mượn lực lượng của hắc bạch linh châu, đem Thiên Địa Chí Tôn công tăng lên tầng thứ tám. Theo bảo điển ghi lại, lần này sẽ có nguy hiểm rất nhiều, hắn phải tìm một địa điểm bí mật, cho nên khi đến mật đạo, chỉ do Liễu Nhược Yên và Tiểu Thuận Tử thủ cửa giúp hắn!
Hoàng hôn qua đi, màn đêm phủ xuống, tại phủ nguyên soái, Lý Nghị đang chắp tay đứng, nhìn bóng đêm ở hoàng cung, mắt lóe một tia quang mang, xoay người, hỏi một trung niên anh tuấn bất phàm, trong một bộ y phục màu đen: "Tiết cung chủ, ngài đã chuẩn bị tốt chưa?"
"Mọi việc đã sẵn sàng, chỉ chờ nguyên soái hạ lện, lập tức sẽ tiến nhập hoàng cung mà lấy đầu của Chu Ngọc Long!" Hắc y trung niên tay đang vuốt ve bộ râu ngắn, mỉm cười trả lời.
"Tốt, tối nay chúng ta sẽ huyết tẩy Hoàng thành, tiêu diệt tất cả chướng ngại!" Lý Nghị nhìn về phía hoàng cung mà nói lớn với sự cao hứng.

Các chương khác:

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/luu-manh-kiem-khach-tai-di-the/chuong-202/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận