Lưu Manh Lão Sư
Tác giả: Dạ Dộc Túy
Chương 742: ?
Dịch: thuan_chau
Nguồn: Sưu tầm
Nghe được lời nói của Tiểu Hồng có cảm tình như thế, Trần Thiên Minh cũng hưng phấn cao lên, hắn gia tăng khí lực trên tay, cố sức vuốt đôi thỏ ngọc mềm mại của Tiểu Hồng. Một lát sau, hắn như không khống chế được bản thân mình, ôm bả vai , đặt Tiểu Hồng ở trên giường, thở phì phò nói: "Tiểu Hồng, không được rồi?"
"Lão sư, ngươi thật là xấu." Tiểu Hồng đỏ mặt nói.
Trời ạ, không phải ngươi bảo ta làm như vậy sao? Thế nào trái lại ta là người xấu, ngươi là người tốt? Trần Thiên Minh thật muốn vừa ABC, vừa dạy dỗ nàng cho cẩn thận,nhưng lại thôi, hôm nay còn có thiên lý nữa sao?
"Ai!!!!, ngươi lớn lên xinh đẹp như thế, ta làm sao có thể khống chế bản thân mãi được ?" Trần Thiên Minh nói một câu phi thường
" lời nói Tàn nhẫn " . "Lão sư, ngươi thực sự cho là như vậy sao ? Vậy ngươi vì sao chỉ là sờ người ta một hồi, không có sờ người ta thời gian dài dài gì cả? Còn có, người ta cũng là người của ngươi mà!" Tiểu Hồng thầm nghĩ, Trần Thiên Minh sợ đến ngã trên mặt đất. Hắn ngượng ngùng nói rằng: "Tiểu Hồng, ta trước đây không phải đã nói với ngươi sao? Ngươi bây giờ còn nhỏ, chờ ngươi vào đại học đã!"
"Ta không nhỏ " , Tiểu Hồng ưỡn cho 2 quả bòng tròn trịa phía trên cao lên, kiêu ngạo mà nói.
"Ta là nói tuổi của ngươi cơ." Trần Thiên Minh nuốt một chút nước bọt, hắn quay đầu sang chỗ khác, không dám nhìn địa phương tròn trịa của Tiểu Hồng. phát hiện 1 cái áo lá của thiếu nữ cùng tiểu khố, vừa nhìn đã nhận ra cái áo hẳn là củaTiểu Hồng.
Tiểu Hồng cũng phát hiện Trần Thiên Minh nhìn cái gì, nàng nhỏ giọng nói với Trần Thiên Minh: "Lão sư, một số nội y của ta quá nhỏ, ta nghĩ ngươi lúc rảnh rỗi dẫn ta đi mua được không ? ." Tiểu Hồng cố ý nói về địa phương tròn trịa của bản thân một chút.
"Cùng ngươi đi mua?" Trần Thiên Minh giật mình nói." Ta đi không được tốt cho lắm! Ta cho ngươi tiền đi mua, được không?"
"Ngươi lần trước không phải theo ta đi sao? Dù sao cũng không phải ngươi chọn lựa, ngươi cầm giúp ta là được." Tiểu Hồng nũng nịu nói. Trần Thiên Minh huyễn tưởng trước bản thân bị Tiểu Hồng bắt mang áo lá cùng tiểu khố ở trên tay, đang nghênh ngang quay về trường học
trời ạ!!!! hiện tại Tiểu Hồng là người nổi tiếng, nếu như bị người khác phát hiện, bản thân nhất định bị chết rất thảm. "Lão sư, có được hay không?" Tiểu Hồng lôi kéo cánh tay Trần Thiên Minh nói, cánh tay Trần Thiên Minh bắt đầu xoa bộ ngực mềm mại, thấy nơi nào đó có điểm phản ứng. "Tiểu Hồng, nếu không như vậy đi, ngươi nói cho ta biết, ta giúp ngươi mua trở về có được hay không?" Trần Thiên Minh cảm giác trong cơ thể có 1 cỗ nhiệt liệt dâng trào.
" được rồi, lão sư, ngươi nhất định phải mua cho ta nha, sau đó ta sẽ mặc cho ngươi xem." Tiểu Hồng suy nghĩ một chút, sau đó vui vẻ nói. Ai, đến lúc đó ta nhờ người bán hàng giúp ta chọn là được. Trần Thiên Minh ở trong lòng âm thầm nói. truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com
Tiểu Hồng đột nhiên nhìn Trần Thiên Minh nói: "Lão sư, ta, ta có điểm ngứa, ngươi giúp ta gãi ngứa, có được hay không?" sắc mặt Của nàng lộ ra vẻ giảo hoạt. "ok men, ở nơi nào, ta giúp ngươi gãi." Trần Thiên Minh gật đầu nói, hắn cho rằng Tiểu Hồng ngứa ở sau lưng. "Tại phía trước ngực" Tiểu Hồng cúi đầu xuống trước ngực bản thân, đỏ mặt nhìn Trần Thiên Minh nói.
"Tiểu Hồng, địa phương này chính ngươi có thể gãi!" Trần Thiên Minh nhìn trước ngực Tiểu Hồng khó xử nói. địa phương này thế nào để gãi a, bản thân chỉ biết sờ làm sao biết gãi. Tiểu Hồng lắc đầu nói: "Ta không muốn, ta muốn lão sư ngươi gãi cho ta cơ." Trần Thiên Minh không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là để tay đặt ở trước ngực Tiểu Hồng nhẹ nhàng mà xoa. "Lão sư, như vậy không được, ngươi đưa tay vào bên trong đi!" Nói xong, Tiểu Hồng đưa tay đến phía sau cởi áo lá ra, sau đó nhẹ nhàng mà trốn ở trên giường, nhắm mắt lại, hình như đợi động tác nào đó của Trần Thiên Minh.
Trời ạ, đây mà là ngứa sao? Nàng cố ý bảo ta đưa tay đi vào. cái loại sự tình này biết xử lý sao đây. Trần Thiên Minh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Hồng đỏ tươi, biết Tiểu Hồng tâm tư là gì. nha đầu này, nàng không phải khảo nghiệm khống chế lực bản thân sao? Trần Thiên Minh dùng hai chân kẹp chặt thằng em không nghe lời, không cho nó phản đối, trời ạ, không cần dằn vặt ta, ta chịu không nổi a! Trần Thiên Minh nói: "Tiểu Hồng, ngươi là cố ý." "Lão sư, lẽ nào ngươi không chịu giúp ta?" Tiểu Hồng cắn môi nói. Nàng đây là hạ quyết tâm rất lớn, bởi vì nàng đã định mục tiêu cho bản thân rồi, nếu như bản thân đại biểu toàn bộ tỉnh, nhất định Trần Thiên Minh đưa tay sờ trước ngực nàng, nếu như đại biểu toàn quốc để Trần Thiên Minh đưa tay sờ bản thân. Nếu như bản thân cầm thưởng tài năng ở thế giới, nhất định phải trở thành nữ nhân của Trần Thiên Minh. Nàng có điểm sợ, nữ hài thích Trần Thiên Minh nhiều lắm, lại có chút lo sợ vì Trần Thiên Minh sinh hài tử. Nếu như ta hiện tại, vì lão sư sinh một hài tử, ta cũng nguyện ý.
Tiểu Hồng đỏ mặt thầm nghĩ. Chỉ cần được ở bên cạnh Trần Thiên Minh, vô luận là cái gì, ta đều nguyện ý. Trần Thiên Minh suy nghĩ một chút, hắn cũng khẽ cắn môi nói: "Tiểu Hồng, chỉ có thể tới đó, ngươi nghìn vạn lần không được nói yêu cầu khác." "Hảo" , Tiểu Hồng không chút suy nghĩ đáp ứng, bản thân hiện tại mục tiêu chỉ là ở chỗ này, sau đó mục tiêu sẽ cao hơn nữa! Nghe Tiểu Hồng đáp ứng, Trần Thiên Minh chậm rãi luồn tay vào, nhẹ nhàng mà gãi. "Lão sư, không phải như thế, ngươi đem tay vào đến bên trong đi." Tiểu Hồng sốt ruột nói. Trần Thiên Minh chỉ đem tay đặt ở ngoài áo như vậy sao được? Người ta cần có sự tiếp xúc a! Trần Thiên Minh chần chờ một chút, tay hắn kéo tiếp, luồn vào bên trong, nhẹ nhàng mà sờ lên. Cái cảm giác mềm mại hắn liều mạng kẹp chặt hai chân, liều mạng cảnh cáo bản thân phải bình tĩnh lại, bình tĩnh, không thể xung động.
"oaaaa, " Tiểu Hồng thỏa mãn, nàng cảm giác được bàn tay to của Trần Thiên Minh tại trước ngực bản thân chậm rãi di chuyển, bản thân trước đây khổ cực đều đáng. Vì muốn trở thành nữ nhân Trần Thiên Minh, nàng so với người khác thời gian học tập nhiều vài lần, cho nên hiện tại thành tích không phải ngẫu nhiên có được. Trần Thiên Minh cũng không biết qua bao lâu, hắn chỉ biết là bản thân không thể sờ nữa, bằng không bản thân sẽ không kiềm chế nổi, sẽ xẩy ra chuyện tình khiến bản thân hối hận. Hắn vội vàng rút tay ra, nhìn Tiểu Hồng nói: "Tiểu, Tiểu Hồng, ta gọi cơm sang đây, chúng ta cùng ăn cơm đi!" "Ồ" , Tiểu Hồng hiện tại hai má nóng bừng nói không ra lời, nàng chỉ là nhẹ nhàng gật đầu.
Nguyên lai loại chuyện khiến người ta mê muội này là như thế, trách không được trong ký túc xá, một ít nữ cùng học len lén nhỏ giọng nghị luận! Trần Thiên Minh lập tức chạy vào trong toilet rửa mặt, bản thân sau khi tỉnh lại đi tới. Mới vừa đi tới, hắn phát hiện Tiểu Hồng đang thắt nút áo phía sau, động tác như vậy làm trong lòng hắn một trận kích động.
Ai, Tiểu Hồng, tiểu tử hại nhân này. Trần Thiên Minh bỏ điện thoại di động ra gọi thức ăn tới, nói một ít đồ ăn, đặc biệt gọi người làm canh nóng. Mặc dù Tiểu Hồng ăn tại trường học, nhưng nhất định không có canh nóng ăn, coi như là thức ăn nhanh bên ngoài cũng chỉ là một ít canh nóng."Tiểu Hồng, ngươi cuối tuần chí ít phải ăn hai lần canh nóng, ta cho ngươi số điện thoại cửa hàng thức ăn nhanh ngoài trường học, ngươi để cho bọn họ làm ít canh nóng, nhớ kỹ, không thể ăn ít hơn 20 đồng tiền." Trần Thiên Minh dặn trước Tiểu Hồng. "Cái kia quá lãng phí, lão sư" , Tiểu Hồng lắc đầu nói. "Ngươi không phải có tiền sao? Ta sẽ cho ngươi một nghìn đồng, ngươi nhất định phải ăn bổ dinh dưỡng." Trần Thiên Minh nhìn Tiểu Hồng lo lắng nói." buổi tối trước mười hai giờ nhất định phải ngủ, nghìn vạn lần không thể ngủ dậy sớm, như vậy thân thể của ngươi liền không được tốt." Tiểu Hồng gật đầu nói: "Ta nghe ngươi, lão sư."
"Còn có, nghe đặng lão sư nói, hiện tại có rất nhiều nam hài tử tìm ngươi, phải không ?" Trần Thiên Minh chột dạ nói. Bản thân cùng Tiểu Hồng quan hệ còn không minh bạch, hắn phải muốn nàng không được tiếp xúc với nam nhân khác, có điểm chỉ cho phép quan phóng hỏa, không cho phép bách tính đốt đèn! "Đúng vậy, lão sư ngươi cũng biết " , Tiểu Hồng vui vẻ nhìn Trần Thiên Minh nói. Nhìn Trần Thiên Minh thần tình khẩn trương, hình như là ghen tị. Lão sư ăn dấm của ta, Tiểu Hồng càng nghĩ càng vui vẻ. "Ta, ta là nghe đặng lão sư nói, ngươi nghìn vạn lần phải chuyên tâm học tập, hiện tại không được để ý nam hài tử, biết không?" Trần Thiên Minh nghĩ bản thân hình như làm quá.
Tiểu Hồng nói: "Lão sư, ta đã biết, ta sẽ không thích người khác, ta chỉ thích một người đó là ngươi, cho dù ngươi không thích ta, ta cũng sẽ cả đời theo ngươi, quấn quít lấy ngươi." Trần Thiên Minh hiện tại muốn chết. Trần Thiên Minh trở lại nhìn thời gian, đã tám giờ tối, Trần Thiên Minh thuận tiện nhìn học sinh tự học một chút rồi về nhà. ban đầu phải mất một nghìn vạn mới mua được ngôi nhà lầu nhìn tốt, bởi phía trước cũng thuộc về bọn họ, Trương Lệ Linh đã gọi người vây toàn bộ, hiện tại không khác mấy một tiểu biệt thự. nghe Trương Lệ Linh nói, đất trống này san bằng phía sau, liền làm một giải đất, trồng một số loại hoa, bên kia mang làm sân vận động, có thể chơi bóng.
Hiện tại Trần Thiên Minh có ba gian công ty, phân biệt gồm : bảo toàn công ty, phòng điền sản công ty cùng mậu dịch công ty, do mấy nàng Trương Lệ Linh quản lý, hiện tại ba gian công ty đều kiếm rất nhiều tiền, đặc biệt hiện tại lại cùng liễu sinh lương tử bên kia hợp tác, không cần bao lâu, hắn có thể nổi tiếng tại T. Hiện tại tiền còn chưa đủ dùng sao?
Trần Thiên Minh thầm mắng bản thân, ai, vẫn còn hay là các nàng bận rộn , các nàng nếu mà chơi không, buồn chán quá không tốt, các nàng muốn đi gặp hoàng na để học tậplàm nữ doanh nhân. Trần Thiên Minh vừa mới lên lầu, ngồi tại đất trống trước cửa Lâm Quốc đã chạy tới nhìn Trần Thiên Minh nhỏ giọng nói: "Lão đại, ta có chút việc nghĩ nói với ngươi "
"Chuyện gì?" Trần Thiên Minh chứng kiến Lâm Quốc biểu tình có điểm không giống, hắn cùng Lâm Quốc đi tới đất trống bên kia, ngồi ở trên cái thạch ghế. "Chúng ta phát hiện Tiểu Hào muội muội tại M thị" , Lâm Quốc nhỏ giọng nói. "Tiểu Hào muội muội? !" Trần Thiên Minh trong lòng nhảy lên, hắn vẫn thẹn với huynh đệ Phùng Hào, Phùng Hào giúp bản thân cản thái đông phong một chưởng, còn hướng thái đông phong nã một phát súng, nếu như không phải Phùng Hào, hắn sẽ không còn mệnh. Cho nên, Trần Thiên Minh vẫn muốn tìm đến Phùng Hào muội muội để báo đáp.
" vậy sao." "chính xác không?" Trần Thiên Minh hỏi. Lâm Quốc gật đầu nói: "chính Xác, ta đi tra qua, không có sai, mặc dù lâu rồi ta không gặp, nhưng ta còn nhận ra được, ta cũng tra qua tư liệu của nàng,chính là hào muội muội." Trần Thiên Minh lập tức đứng lên khẩn trương nói: "Nàng tên là gì, nàng ở nơi nào? Ta đi tìm nàng." "Tiểu Hào muội muội tên phùng vân, nàng hiện tại một hộp đêm làm người bán hàng, giống như bán bia, ta đã mang năm huynh đệ đi vào trong đó nhìn." Lâm Quốc nói. "Tốt lắm, a quốc, ngươi hiện tại mang ta đi, ta muốn thấy Tiểu Hào muội muội phùng vân." Trần Thiên Minh lôi kéo cánh tay Lâm Quốc nói. "Hảo, hiện tại chúng ta đi thôi, ta ở trên xe cùng ngươi một hồi nói một chút tình huống tiểu vân. Lâm Quốc sang qua bên kia lái xe.