Vừa mới bước qua cửa tửu lâu Lưu khải đã lớn tiếng, nam tử kia vừa mới nén lửa giận xuống một chút nghe thấy vậy sắc mặt lại trở lên u ám.
Ngay sau đó Lưu Khải liền lên tiếng hỏi:
" Ngươi là cái giống gì?" Câu hỏi này này đối với Trương Phong mà nói quả là một loại vũ nhục, bất kính! Ngẫm lại. Những thực khách đang ở trong tửu lâu ăn cơm thấy bọ họ tử trên lầu xuống cũng không có dũng khí để nói chuyện, thậm chí là cũng không giám nhìn bọn họ, đằng này lại mặt đối mặt vũ nhục hắn như vậy.
Trong đại sảnh lầu một không khí như đông lại.
Tất cả thực khách đều có chút kinh hãi run sợ. Mực dù rất nhiều người ở đây gia cảnh cũng không tệ, nhưng mấy ngày hôm trước thấy mấy tên hộ vệ của Trương Phong này đem vài tên giống như mình, đều là những người chuẩn bị tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp đánh cho đến tàn phế mọi người liền có chung một nhận thức đó chính là tên Trương Phong này tuyệt đối không thể trêu trọc.
Tham gia khảo hạch tại học viện Tử Diệp đều là những tu luyện giả từ mười lăm tuổi trở xuống, lịch lãm và kinh nghiệm rất ít. Hơn nữa nơi này đa số mọi người chưa đạt tới hậu thiên đỉnh phong. Số người đã hoàn toàn đả thông kinh mạch võ đạo rất ít.
Có một số thực khách lớn gan hơn một chút cũng len lén quan sát Trương Phong và người vừa lên tiếng kia trong lòng thầm phân tích chuyện gì sẽ xảy ra nếu hai người bọn họ xảy ra tranh đấu
Mọi người đều có ý nghĩ, cả hai người này đều không dễ chọc!
" Tiên sinh, thì ra ngài có đồng bạn a!" Người vừa nãy cất âm thanh lo lắng nhắc nhở Hạ Ngôn lại thấp giọng nhìn Hạ Ngôn nói.
Hạ Ngôn cũng vừa cười vừa nói:
"Đúng vậy bọn họ là bằng hữu của ta!" Tên có khuân mặt dầu dĩ vội vàng trừng mắt nhìn tình hình đang diễn ra, trầm giọng nói:
" Trách không được ngươi lại không lo lắng chút nào. Bất qua tên Trương Phong này rất hung tàn, hộ vệ của hắn thực lực rất mạnh. Tiên sinh, ngươi tốt hơn vẫn nên cẩn thận một chút. " Hạ Ngôn gật đầu cười mỉm.
Trong lúc nhất thời song phương đều im lặng, Lưu Khải và Hạ Lưu đều đi tới bên Hạ Ngôn.
Mà lúc này bên kia Trương Phong còn có Tử Hồng và bốn gã hộ vệ cũng vừa lúc có sáu người.
Hai bên tổng cộng là mười hai người, đều dùng ánh mắt chăm chú nhìn đối phương. Chỉ có Tử Hồng ánh mắt có chút sốt ruột nàng hy vọng rằng sẽ không phát sinh tranh đấu gì.
" Trương Phong này chác là công phải là công tử một gia tộc bình thường. Có thể có bốn gã hộ tùy thân có cảnh giới hậu thiên trung kỳ. Hạ gia chúng ta hộ vệ có thực lực như vậy cũng chỉ có hai người mà thôi. Xem ra Trương Phong này là công tử của một gia tộc nào đó ở chủ thành. " "Chúng ta vừa tới thành Tử Diệp có nhiều chuyện chưa quen biết, không nên kết địch nhân thì tốt hơn. Trương Phong này gia tộc của hắn tuyệt đối là một thế lực cường đại. " Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ.
"Xem ra không đánh gãy một chân của các ngươi các người còn chưa biết sự lợi hại của bản công tử. " Trương Phong trầm mặc một chút rồi mới dùng âm thanh lạnh lẽo chậm rãi nói.
Bốn tên hậu vệ phía sau hắn sớm đã vận công chỉ chờ Trương Phong phát động một tiếng sẽ không ngần ngại nhằm phía đám người Hạ Ngôn công kích.
" Trương công tử, vừa rồi chúng ta chỉ là có một chút hiểu lầm nhỏ, không cần phải động binh đao chứ?Trong lúc mọi người ăn cơm vẫn có thể nói chuyện mà, con thổ cẩu của ta cũng chỉ thấp giọng kêu có hai tiếng. Cần gì gi phải vì một chuyện nhỏ như vậy khiến cho sự tình như thế này?" Hạ Ngôn nhẫn nhịn nói.
Hắn không phải là vì sợ Trương Phong, chỉ là hắn không muốn trước khi tham gia khảo hạch lại mang tiếng. Cho dù là tất cả đối phương cùng lên một lúc hắn chỉ dùng một ngón tay cũng có thể đem những người này đánh ngã!
"Hừ!" Trương Phong hừ lạnh một tiếng, hai mắt nheo lại
" Mới vừa rồi bổn công tử cũng đã cho ngươi cơ hội, ngươi lại không biết tốt xấu! Hôm nay nếu không chặt của ngươi một chân sau này bổn công tử sao có thể đi lại ở thành Tử Diệp này?" " Trương Phong, chúng ta sắp tham gia khảo hạch của học viện Tử Diệp ngươi đừng gây chuyện nữa. " Tử Hồng nhìn Trương Phong chân mày khẽ nhăn, khuyên nói.
" Hừ, đám người không để ta vào mắt mà, ta muốn cho hắn nhận một chút giáo huấn. Ha ha, Tử Hồng muội chỉ cần xem là được. " Trương Phong hiển nhiên là không nghe lời khuyên của Tử Hồng, đối với nàng cười một chút rồi lại quay sang phía bọn người Hạ Ngôn.
" Hắc hắc, vị tiểu thư kia ta cùng ngươi không có chuyện gì, xin hãy lui khỏi tên bên cạnh tránh bị ngộ thương. " Cười hắc hắc Trương Phong quay sang cười nói với Hạ Tử Hân.
" Tiên sinh, ta thấy ngươi vẫn là lên dùng lời lẽ mềm mỏng mà xin hắn cho qua đi. Các người tuy rằng có sáu người nhưng thực lực của bọn họ rất mạnh. " Tên có khuôn mặt rầu rĩ lại có chút khẩn trương lên tiếng khuyên bảo Hạ Ngôn.
" Xin lỗi?" Lưu Khải nghe tên mặt rầu rĩ nói vậy. Hai tròng mắt trợn trừng rồi sau đó ha ha cười nói,
" phai xin lỗi tên này sao?" Lưu Khải một ngón tay chỉ Trương Phong.
"Nhìn bản mặt của hắn ta chỉ muốn đá cho một cước, xin lỗi cái gì chứ?" Lưu Khải miệt thị nói.
Lưu Khải nói cũng không ngần ngại lớn tiếng nói.
Trong tửu lâu mọi người đều có thể nghe được rõ ràng.
Hắn nói những lời này ra hai bên hiển nhiên là tăng thêm một phần nguy cơ xảy ra tranh đấu.
Hạ Ngôn nghe Lưu Khải nói những lời này, trong lòng thầm than một tiếng, cười khổ lắc đầu, xem ra cho dù hắn muốn tranh một chút chuyện phiền phức cũng không được rồi. Lưu Khải này cũng hay phiền toái thật.
"Đáng giận!" Trương Phong chiết phiến vung mạnh vào lòng bàn tay
" Ba" một tiếng, lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt ánh mắt hung bạo, sau đó liếc mắt với hai tên hộ vệ.
Hai tên hộ vệ liền hiểu ngay ý của Trương Phong. Nội lực trong cơ thể liền bộc phát, chân khẽ phát lực trực tiếp hướng về đám người Hạ Ngôn.
Những thực khách ngồi gần bàn của bọn Hạ Ngôn đều bối rối thối lui ra xa, trên mặt tràn đầy kinh ngạc.
" Đánh bọn chúng!" Một gã thực khách khẩn trương tiếu ngôn nói.
" Ta xem những người kia cũng không dễ chọc đâu, nhất là người kia!" Một gã thực khách chỉ vào Lưu Khải nói. Mới vừa rồi Lưu Khải rất cũng rất cứng miệng,
" Hình như cũng là công tử của một gia tộc. " "Ngươi quên chuyện xảy ra hôm trước rồi sao?bọn họ cũng có năm người a! Cũng chỉ vì liêc mắt nhìn cô nương tên Tử Hồng kia một chút đã bị mấy tên hộ vệ này của Trương Phong đánh thành phế nhân!" Một gã thực khách hai mắt trợn tròn thấp giọng nói.
Lưu Khải hét lớn một tiếng, vạt áo tung bay, lao lên đầu tiên!
Nội lực toàn thân vận chuyển, xung quanh không khí cuồn cuộn vận chuyển thành một vòng xoáy lớn.
Một số vật bài trí trong tửu lâu bị nội lực của mấy người này thổi tung lên.
Trưởng quầy của tửu lâu khuôn mặt khổ sở không dám đứng ra khuyên nhủ, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.
" Hừ!" Lưu Khải hừ lạnh một tiếng
" quyền đầu mạnh mẽ oanh kích về phía một tên hộ vệ của Trương Phong. Quyền đầu của hai người trực tiếp va chạm với nhau, phát ra một tiếng vang thật lớn.
Hai bên cùng không sử dụng vũ khí mà chỉ dùng quyền đầu triển khai công kích.
Sau khi hai người va chạm, thân thể Lưu Khải không tự chủ được lui về phía sau hai bước, Hạ Ngôn liền vươn tay đỡ giúp Lưu Khải một chút, Lưu Khải liền đứng vững lại dược.
Mà tên hộ vệ kia của Trương Phong liên tục lui lại phía sau mấy bước sau đó thân thể va vào một cái bàn bên trên toàn thức ăn xa xỉ, làm thức ăn trên bàn văng tung tóe. Sau đó mới có thể đứng vững lại được.
Tên hộ vệ kinh ngạc nhìn Lưu Khải, tuyệt đối không thể nghĩ thanh niên trẻ tuổi này nội lực lại hùng hậu như vậy, so với hắn còn muốn mạnh hơn một chút. Tên hộ vệ thứ hai lúc đó cũng đang lao đến phía Hạ Tử Hân chuẩn bị xuất thủ.
Hạ Tử Hân mặc dù là nữ nhi, nhưng thân thủ lại rất linh hoạt. Tên hộ vệ kia trong thời gian ngắn không thể nào chạm tới người nàng được
Hạ Ngôn nhìn qua một chút liền biết Hạ Tử Hân tạm thời không có nguy hiểm gì, hai tháng trước đây Hạ Tử Hân cũng đã đả thông một trăm lẻ bảy điều võ đạo kinh mạch, chỉ còn một cái điều kinh mạch nữa thôi là có thể hoàn toàn đả thông.
" Hả?
" Trương Phong cũng cảm thấy chấn động ban đầu hắn tưởng rằng có thể dễ dàng đem đám người Hạ Ngôn thu thập. Bây giờ xem ra không phải là chuyện dễ dàng nữa. Nhưng hắn vẫn còn hai tên hộ vệ ở đằng sau chưa ra tay.
"Không biết vài người còn lại trong bọn chúng thực lực ra sao?!
" Trương Phong ánh mắt loe loé đảo qua đảo lại trên người bọn Hạ Ngôn, trong lòng thầm nghĩ.
Mà Hạ Ngôn lúc này trên mặt vẫn tươi cười. Làm cho Trương Phong đoán không ra.
Từ lúc bắt đầu đến bây giờ Hạ Ngôn vẫn chưa có chút khẩn trương nào, điều này làm cho Trương Phong có chút khó hiểu.
" Mặc kệ, hôm nay nhất định phải đem vài người này phế đi.
" Trương Phong cắn mạnh răng ác ý trong lòng nổi lên. Định cho hai tên hộ vệ còn lại tiến lên.
" dừng tay!
"
Ngay lúc đó thì bên ngoài tửu lâu chợt có một bòng người màu xám như thiểm điện tiến vào, quát to một tiếng, làm toàn bộ đại sảnh ấm ầm rung động.
" Người nào?
"
Trương Phong xoay người chuyển ánh mắt lên người vừa mới xông vào. Mà toàn bộ thực khách đang quan sát xong phương giao đấu ánh mắt cũng tập trung lên người vừa hét lớn này.
" Ai da, Lý đại ca, ngươi rốt cuộc cũng tới.
" Trưởng quầy tửu lâu vội vàng cung kính tiếp đón.
Người vừa tiến vào tửu thân thể cường tráng. toàn thân y phục màu đen, trên lưng là một thanh trường kiếm to bản, vừa nhìn đã thấy là một cường giả mạnh mẽ.
" Ha ha, ta vừa mới vừa mới trở về liền gặp ngay tên tiểu nhị ngay sai đến tìm ta, nên chạy ngay tới đây.
" Tráng tử vận hắc y cười rồi nhìn về phía những người vừa trong tràng đấu.
" Lý đại ca?
"
Hạ Ngôn thấy người này cảm giác có chút quen mắt, khi nhìn kỳ lại thì chẳng phải người này người không lâu trước đây đã gặp ở Ngọc Thủy thành Lý Nguyên Xuân sao? Không nghĩ tới vừa tới Tử Diệp thành đã gặp lại.
Lúc ấy tại Ngọc Thủy thành gặp Lý Nguyên Xuân có cảm giác thực lực của hắn không tầm thường. Xem ra quả nhiên đã là cảnh giới Linh sư. " Hạ Ngôn trên mặt tươi cười trong lòng thầm nghĩ. Lấy thực lực hiện tại của Hạ Ngôn đã là Linh sư trung kỳ hơn nữa lại còn có Linh La tâm pháp đương nhiên có thể nhìn ra thực lực của Lý Nguyên Xuân. Bất quá Lý Nguyên Xuân sẽ không nhìn ra thực lực của hắn.
"A?" Lý Nguyên Xuân hai tròng mắt mở lớn nhìn hướng Hạ Ngôn sau đó mở miệng nói,
" Ha ha, Hạ Ngôn tiểu huynh đệ, ngươi sao lại ở chỗ này?" Đang khi nói chuyện cùng trưởng quầy Lý Nguyên Xuân cất bước tiến về phía Hạ Ngôn. Hạ Ngôn cũng từ từ đứng dậy đi tới phía trước vài bước.
" Hạ Ngôn tiểu huynh đệ, ngươi đến Tử Diệp thành khi nào? Sao không tới tìm ta?" Lý Nguyên Xuân ha ha cười hỏi.
Hạ Ngôn lắc đầu cười nói:
" Chúng ta cũng vừa mới tới Tử Diệp thành buổi tối ngày hôm qua, còn chưa kịp đi tìm huynh đã gặp huynh ở đây rồi. " "Uh, hảo hảo!" Lý Nguyên Xuân ánh mắt chớp động một chút, tay vỗ trên vai Hạ Ngôn nói thêm:
"Như thế nào mà có người cùng ngươi gây chuyện?" Lý Nguyên xuân ánh mắt đảo qua, nhìn về phía đám người Trương Phong.
" Ngươi là ai?" Trương Phong sắc mặt âm u, nhìn Lý Nguyên Xuân, mở miệng hỏi.