Long Huyệt Chương 134 : Vân Vũ Lôi Điện Uy Chấn Thiên Hạ

LONG HUYỆT

Chương 134: Vân Vũ Lôi Điện Uy Chấn Thiên Hạ
Dịch: Ngân Hà
Biên dịch: chuoi_gia






Long Dực mỉm cười nói " Thạc bá, bây giờ chuyện Thạch Điện là chuyện của cháu, người không cần khách khí, người trước tiên ở lại đây coi chỗ này có hợp với người hay không, còn chúng con phải đi vì có công việc, sau này sẽ quay lại tìm người


"Đi đi! đi đi, thanh niên các người có sự tình trọng yếu, nơi này tốt như vậy sao lại không hợp để ta ở chứ? ta cao hứng còn chưa kịp nữa là "


Long Dực và Thạch Điện nhìn nhau cười sau đó cùng Phong Linh rời khỏi viện dưỡng lão đi đến khách sạn gặp 3 người Tiễn Như Vũ. từ 3 ngày trước biết Long Dực cùng Phong Linh đều bình an vô sự, bọn người Tiễn Như Vũ rất vui vẻ, môi xngày ăn uống chơi đùa so với trước kia còn điên cuồng hơn gấp bội. đợi Long Dực, Phong Linh, Thạch Điện trở lại khách sạn, 3 người dĩ nhiên đều không có trong phòng, tìm cả nửa ngày trời Long Dực mới thấy 3 người bọn họ ở trong phòng message của khách sạn





nghe nói muội muội kết bái Phong Linh đã trở lại, Tiễn Như Vũ 3 người mừng rỡ, không hưởng thụ nữa, liền đưa tiền cho nhân viên mát xa rồi nhanh chóng mặc quần áo đi theo sau Long Dực nhanh chóng trở về phòng



" Phong Linh muội tử, không sao chứ, ngươi mất tích 1 cách bí ẩn nhiều ngày như vậy, 3 người làm ca ca chúng ta thật sự lo lắng gần chết " ở cửa phòng sau khi thấy Phong Linh, Tiễn Như Vũ 3 người vây quanh nàng hỏi han, người thì nói nàng gầy đi rất nhiều, người thì nói làn da nàng có điểm đen sạm, khiến cho Phong Linh sợ tới mức không ngừng vuốt mặt mình để chứng minh thật giả

Bốn người bọn họ nói chuyện liên miên không dứt, Long Dực cùng Thạch Điện bèn đi đến một bên.


“Không cần lo cho bọn họ, vào trong phòng ngồi đi.” Long Dực cùng Thạch Điện bất đắc dĩ cười, cùng nhau vào phòng.

Thạch Điện mặc dù đã nhìn sơ qua chút ít bên ngoài, nhưng khách sạn tinh xảo xa hoa như vậy lại chưa từng ở qua, sau khi vào trong phòng. Ngồi trên ghế sofa, có vẻ như bị câu thúc.

Long Dực nói: “ Chúng ta sau khi theo trường học du lịch đoàn đội đến Tây Lạp thị lần này, vẫn ở chỗ này, bây giờ những người khác đã đi rồi, chỉ còn bọn lão Tiễn ba người bọn họ ở lại chờ chúng ta.” vừa nói Long Dực vừa hướng đến Tiễn Như Vũ ba người ồn ào, cười nói: “ Ba người bọn họ là bạn học của ta, họ cũng giống cậu đều bái ta làm sư phụ, đối với chúng ta trong lúc đó là huynh đệ ở chung, từ nay về sau cậu cũng như vậy. Hai ngày kế tiếp ta còn có chuyện muốn làm, tiếp tục ở lại nơi này. Chút nữa chúng ta đi ra ngoài tắm rửa ăn cơm. Ta sẽ bảo lão Tiển giúp cậu thuê một căn phòng.”


Thạch Điện trong trường hợp này cái gì cũng đều không hiểu, Long Dực nói cái gì là cái gì. Nghe vậy chỉ đờ đẫn gật gật đầu.


Tiễn Như Vũ 3 người cùng Phong Linh sau khi ở cửa phòng nói chuyện đã cùng nhau đi vào, Tiễn Như Vũ chỉ Thạch Điện nói " Lão Long, vị huynh đệ này là đồ đệ mới nhận của ngươi sao? "


" đúng vậy, ta ko muốn giới thiệu nhiều, các ngươi tự giới thiệu đi "

“Ha ha, ta biết ngươi gọi là Thạch Điện.” Tiễn Như Vũ hướng Thạch Điện vươn tay tới, nói : “Tiểu Thạch, ta là Tiễn Như Vũ là đại đệ tử của lão Long sư phụ. “


Thạch Điện thấy khuôn mặt cười đầy thiện ý của Tiễn Như Vũ. Đứng dậy cùng hắn bắt tay.

“Tiểu Thạch! ta là Đinh Tiểu Lôi, đệ nhị đệ tử của lão Long sư phụ.”

“Tiểu Thạch! ta là Lý Vân, tam đệ tử của lão Long sư phụ.”

Đinh Tiểu Lôi cùng Lý Vân tự mình giời thiệu một lần, sau đó lần lượt bắt tay với Thạch Điện.

Thạch Điện kém hơn bọn họ ba tuổi, nghe bọn hắn nói chuyện phong thái hài hước. Lại đối đãi với mình nhiệt tình thành khẩn, trong lúc nhất thời thả lòng, cũng cười tự mình giới thiệu: “Ba vị ca ca, tiểu đệ Thạch Điện, đệ tứ đệ tử của lão Long sư phụ.”

Tiễn Như Vũ ba người nhất tề rùng mình, lập tức cười ha ha đứng lên. Long Dực, Phong Linh, Thạch Điện cũng đều cười ra tiếng theo.

Tiếng cười hóa giải hết thảy lạ lẫm, kéo gần khoảng cách Thạch Điện cùng mọi người, đồng thời tiêu trừ đi hung hiểm sợ hãi cùng kích động hưng phấn và những tâm tình phức tạp mấy ngày nay.

Năm nam một nữ, sáu người tuổi tương đương nhau ngồi quanh ghế sofa thủy tinh bên cạnh nói vài câu chuyện phiếm, náo nhiệt phi thường,trong đó cao hứng nhất phải kể đến Thạch Điện, hai năm nay bởi vì báo thù, đối với người khác trở nên trầm ổn lãnh khốc, trái tim trở nên cô tịch phong bế, hôm nay bởi vì gặp Long Dực cùng những người này, hắn như thấy mình một lần nữa khôi phục như trước kia hoạt bát và mạnh mẽ.

Đinh Tiểu Lôi bỗng nhiên đứng dậy nói: “ Các người chỉ lo nói chuyện, không phát hiện có điểm kỳ dị sao?”

Những người khác không biết ý tứ trong lời nói của hắn, đều giương mắt nhìn hắn, vẻ mặt nghi vấn.

Đinh Tiểu Lôi hưng phấn nói: “Tiễn Như Vũ, Đinh Tiểu Lôi, Lý Vân, Thạch Điện. Ngẫm lại bốn chữ cuối cùng, kết hợp với nhau rất là có ý tứ.”

“Vân Vũ Lôi Điện………” Lý Vân ha ha cười nói: “ Kết hợp với quả là có chút ý tứ, quả thật là rất giống với cái loại thời tiết nguy hiểm kia *



“Lão Lý nói sai rồi!” Tiễn Như Vũ nghiêm trang nói: “ Mọi người vì cái gì nói loại thiên khí này là không xong, kỳ thật, đúng là bởi vì lực phái hoại của nó quá mạnh mẽ, gây cho con người tổn thất lớn! Nếu chúng ta bốn người kết hợp nhau cũng có loại lực lượng hủy thiên diệt địa này, tốt nhất là ko nên

Đinh Tiểu Lôi nói: “Các người biết “Long, Lân thần vật không? Nó có thể hành vân bố vũ thổ lôi xạ điện. Mà tên năm người chúng ta kết hợp lại thành Long, Vân, Vũ, Lôi, Điện, ta nghĩ chúng ta năm người đồng thời ở cùng nhau, có phải là lão thiên gia cố ý an bài, để cho chúng ta Vân,Vũ,Lôi, Điện dưới sự dẫn dắt của lão Long sư phụ, tạo nên sự nghiệp lớn, uy chấn thiên hạ.”

Thạch Điện đối với Long Dực đã sớm coi như thần linh, bản thân đã quyết định từ nay về sau sẽ đi theo hắn, nghe Đinh Tiểu Lôi nói xong, là người thứ nhất gật đầu nói phải.

Lý Vân vỗ đùi nói: “Lão Đinh, ngươi nói như vậy, ta thật có điểm tin tưởng rằng có thần hạ phàm. Ân, xem ra nhân loại sẽ gặp đại nạn, muốn dựa vào chúng ta cứu vớt.”

Tiễn Như Vũ nói: “Lão Đinh nói chuyện, mở ra cho ta linh cảm, ta quyết định sau khi trở về trường học lập tức viết một quyển sách, lấy năm người chúng ta làm nhân vật chính, sau khi xuất bản cam đoan sẽ đại hỏa đặc hỏa.”

“Được rồi mấy người các ngươi đừng có nói hươu nói vượn nữa!” Long Dực cười khổ nói: “ ta bây giờ không nghĩ tới cứu vớt thế giới, chỉ muốn cứu vớt chính mình thôi.”
xem chương mới tại tunghoanh(.)com
“Cứu vớt chính mình cái gì?” Tiễn Như Vũ mắt trợn tròn, nhìn thoáng qua Phong Linh đang ngồi bên người Long Dực, cười nói: “Hiểu rồi, lão Long vì tình sở khốn, bị ái sở triền, muốn tự mình thoát ra khỏi bể tình. Đúng hay không?”


“Đúng cái đầu heo của ngươi!” Long Dực cười mắng: “Ngươi trong óc cả ngày giả bộ không phải tình thì là yêu, còn có thời gian luyện thứ ta dạy sao? Hắc hắc, sau khi về trường học ta sẽ có một cuộc khảo sát tất yếu, các người ai luyện Bàn Nhược tam khinh cùng Thiên Phật chưởng kém cỏi nhất, nhất định phải chết!”

“Bản thân ta thiên tư thông minh, cốt cách hơn người, ngộ tính mạnh mẽ, tu luyện một ngày bằng người khác mười năm khổ luyện, kém cỏi nhất không tới phiên ta.” Tiễn Như Vũ đắc ý cười nói.

“Ngươi dùng lực thổi đi, xem có thể hay không thổi thủng một lỗ!” Long Dực đứng lên, nhìn Thạch Điện nói: “Chúng ta đi tắm rửa.”

Phong Linh nói: “Ta đi đến phòng tắm nữ, tiện thể thay đổi y phục.”

“Ba người chúng ta ở trong phòng chờ vậy.” Tiễn Như Vũ xoay người ngã lên trên giường, “Ta trước tiên ngủ một giấc, chờ ba người các ngươi tắm rửa xong, chúng ta cùng đi ăn. Ta mời.”

Long Dực nói: “ Không được ngủ. Lão Tiễn ta muốn ngươi đi làm chút chuyện.”

“Ngươi là lão Long sư phụ mà, lời ngươi nói chính là thánh chỉ.” Tiễn Như Vũ ngồi xuống lầm bầm nói, “Nói đi, chuyện gì.”

“Thạch Điện không có quần áo mặc, ngươi đi giúp hắn mua vài bộ, loại ngươi tự chọn, kích thước……”

“Kích thước không thành vấn đề, ta ánh mắt độc đáo, liếc mắt có thể nhìn ra Tiểu Thạch nên mặc quần áo có kích thước ra sao. Nhìn đi, ta mua quần áo trở về cam đoan Tiểu Thạch măc vào trở nên anh tuấn khôi ngô, mê hoặc cả đại bang mỹ nữ.”

Thạch Điện vội hỏi: “Không cần đâu, Long ca, Tiễn ca, quần áo trên người ta còn có thể mặc.”

Tiễn Như Vũ đánh giá bộ áo xám trên người hắn nói: “ Thứ này có thể mặc? Thôi đi, ngươi mặc quần áo này đi trên đường dừng lại một cái, mười người có chín sẽ nghĩ ngươi là người của Cái bang, hơn nữa đừng hy vọng đến mỹ nữ. Ngươi xem ta mặc, muốn bao nhiêu anh tuấn có bấy nhiêu anh tuấn, đi trên đường bị mỹ nữ thấy được, muốn không thét lên cũng không được.”

Tắm rửa trở về, sáu người ước hẹn đi ra ngoài ăn cơm chiều, sau đó đều trở về phòng nghỉ ngơi. Một đêm không nói chuyện.

Ngày hôm sau bọn người Tiễn Như Vũ hỏi khi nào thì rời Tây Lạp thị, Long Dực nói: “Các người cho ta thời gian hai ngày nữa đi, ta nghĩ chung quanh Tây Lạp thị là núi non rừng rậm nhìu một chút, hy vọng sẽ có cơ hội tìm ra chí âm long huyệt, nếu không tìm thấy, ta cũng đành chịu. Còn có xích huyết linh giới đang ở trong tay của Hoàng Phủ Kinh Lôi, ta đi tìm chí âm long huyệt cũng có thể lưu ý hắn, vạn nhất còn có thể đoạt lại xích huyết linh giới, chuyến đi này cũng không uổng phí.”

Phong Linh nói: “Em với anh cùng đi! Em có tiên vũ thần du thân pháp đã có thể theo kịp được anh, sẽ không trở thành phiền toái cho anh nữa đâu.”

Long Dực nói: “không được đi, anh còn nhân tiện đi đến một vài nơi nữa. Hai ngày cuối cùng này em cùng lão Tiễn bọn họ ở Tây Lạp thị vui chơi đi.”

Phong Linh thấy hắn không chịu mang mình cùng đi, đành phải nhún nhường bỏ qua.

Thạch Điện nói: “Long ca, đã muốn lưu lại hai ngày, ta đây phải đi đến viện dưỡng lão bồi tiếp ba ta, hai ngày sau sẽ trở về.”

Long Dực nói: “Đi đi, ngươi từ này về sau có cơ hội gặp mặt cha cũng ít đi rất nhiều, trong hai ngày này hiếu kính lão nhân gia đi. Sau khi gặp lão nhân gia, thay ta hỏi thăm người một tiếng.” lại nói: “Vì tiết kiệm thời gian, ta đêm hôm nay ta không trở lại đâu, trước năm giờ buổi chiều ngày mai, mọi người gặp mặt trong phòng ta.”

Tiễn Như Vũ nói: “lão Long, di động của ngươi đã mất, đi ra ngoài trước tiên mua một cái mới đi, vạn nhất có chuyện gì, chúng ta cũng dễ bề liên lac.”

“Ân, ta biết rồi.” Long Dực kỳ thật cũng có ý nghĩ này, nghĩ thầm sau khi gọi điện lần trước, cũng không có liên lạc lại với Đạo Viễn, Triệu Mạn Lệ, không biết bọn họ có lo lắng hay không.

Vì vậy trải qua buổi gặp mặt ngắn ngủi, sáu người chia làm ba nhóm, đều tự đi làm việc của mình.

Tiễn Như Vũ, Đinh Tiểu Lôi, Lý Vân, Phong Linh thương lượng đi đến nơi nào chơi, Thạch Điện chạy tới viện dưỡng lão bồi tiếp cha; Long Dực sau khi mua điện thoại trong nội thành, đi hướng ngược lại Lạp Nhã sơn tiến về Châu Lãng sơn.

Sau khi vào sơn khu, tín hiệu điện thoại sẽ yếu dần, có đôi khi không có. Vì vậy Long Dực mới ra nội thành nhân tiện gọi điện cho Nhâm Đạo Viễn, nói bản thân hết thảy bình an, mặc dù Nhậm Đạo Viễn nhắc hắn sớm trở về, để cả nhà đoàn tụ. Long Dực vốn là muốn trở về trường, nhưng ngẫm lại thời gian còn có một tháng liền đáp ứng ngay.





*giản trực tựu thị nhất cá tao cao thấu đính địa thiên khí
** na khả bất đắc liễu!”

Nguồn: tunghoanh.com/long-huyet/chuong-134-NTsaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận