Long Huyệt Chương 21 0:

Long Huyệt

Tác giả: MP3

Chương 210:

Hối lộ lão Long

Dịch giả: Ngọc Tay
Biên tập: Ngan Ha
Nguồn: tangthuvien.com






Tiễn Như Vũ thấy hai người bọn họ đều đã xuất chưởng, vẻ mặt kinh ngạc, giơ ngón cái lên, tấm tắc khen: "Giỏi, lão Lý rất mạnh, lão Đinh lại càng lợi hại, xem ra ta không xong rồi!"

Đinh Tiểu Lôi cười: "Không xong thì bỏ cuộc đi, khỏi phải xuất chưởng rồi lại bị mất mặt. Ha ha…"

Lý Vân ra vẻ trịnh trọng nói: "Bỏ cuộc thì có thể xử lý khoan dung, lúc đầu là bắt ngươi giặt quần áo một tháng, giờ giảm xuống còn bốn tuần cũng được."
Tiễn Như Vũ trợn mắt: "Bỏ cuộc? Đó không phải là muốn làm rùa đen rút đầu sao? Ta khinh, các ngươi nghĩ Tiễn Như Vũ ta là người thế nào! Nam tử hán đại trượng phu, khả sát, bất khả nhục! Kiên quyết không bỏ cuộc!"



"Vậy thì ngươi lên đi, đánh một chưởng cho chúng ta xem. Nếu cái cây trước mặt ngươi mà có di chuyển một chút, cũng xem như ngươi có mặt mũi." Đinh Tiểu Lôi và Lý Vân hì hì cười.

Tiễn Như Vũ kêu toáng lên: "Ta không chỉ muốn nó di chuyển, còn muốn khiến nó bay! "

Mặt hắn còn vừa cười cợt, nhưng sau khi nói xong, cả người liền trở nên nghiêm túc khác thường, ngưng trọng đánh ra một chưởng về phía cây dương, kim sắc chưởng ảnh so với Đinh Tiểu Lôi và Lý Vân còn dày đặc hơn rất nhiều.

Chưởng ảnh mang theo chân khí, tiện ngang cây dương, nửa trên bị gãy rời của cây dương theo dư lực của chưởng kình mà bay ra xa vài thước, đập lên một cây dương ở phía sau, rồi rào rào rơi xuống đất.

Mọi chuyện hoàn toàn nằm trong dự liệu của Long Dực. Hôm qua mới vừa đến phòng 414, hắn đã cảm ứng được khí ba phát ra từ ba người, biết được ai mạnh ai yếu, nghĩ thầm Tiễn Như Vũ tuy lúc thường hay đùa, nhưng trong hai tháng này, xem ra hắn cũng đã rất chăm chỉ, thêm vào thể chất trời sinh rất tốt, do đó Bàn Nhược tâm kinh chân khí tiến cảnh nhanh hơn một thành so với Đinh Tiểu Lôi và Lý Vân. Nhưng đối với Đinh Tiểu Lôi và Lý Vân, quả thực là không thể tin được, hai người nhìn cây dương bị một chưởng của Tiễn Như Vũ cắt đứt, mồm há hốc, như có một quả trứng gà chẹn trong họng, há cả nửa buổi mà không đóng lại được.

Tiễn Như Vũ gật gù đắc ý, cười vài tiếng, đi tới trước cái cây bị đánh gãy, vỗ vỗ lên thân cây, than thở: "Ôi, thụ lão đệ ơi thụ lão đệ, một chưởng nhẹ nhàng của ta, ngươi cũng rất phối hợp mà tự đứt gãy. Ngươi thực sự là quá nể mặt ta rồi. Phần tình nghĩa này thực là cao như trời, sâu như biển!"
"Lão Tiễn, ngươi làm thế nào mà lợi hại như vậy?" Đinh Tiểu Lôi tròn xoe hai mắt, vẻ mặt không tin: "Có đúng là ngươi ngấm ngầm hối lộ lão Long, để hắn dạy ngươi phương pháp học cấp tốc?"

"Ta khinh, các ngươi thực sự là lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử! Hối lộ? Tiễn Như Vũ ta là hạng người đó sao? Ta bất quá chỉ mời lão Long đến một trung tâm sauna tắm rửa một chút, tìm một cô em xinh xắn xoa bóp cho hắn, ngoài ra còn mời hắn ăn bữa cơm mà thôi, đây cũng có thể gọi là hối lộ sao?"

Đinh Tiểu Lôi và Lý Vân ngơ ngác nhìn nhau, cùng nói: "Thảo nào… thảo nào… Ngươi quả nhiên đã hối lộ lão Long. Cái này gọi là hối lộ tình dục cộng thêm hối lộ cơm rượu. Không được, khi quay về, chúng ta phải chất vấn lão Long."

"Khỏi cần chất vấn." Long Dực từ phía sau cây dương đột nhiên đi ra, chầm chậm đi tới trước mặt ba người, cười nói: "Các ngươi cứ coi lời lão Tiễn vừa nói là đánh một phát rắm! Hắn mời ta? Đó căn bản là phét lác! Dù cho là thật, tiền hắn dùng cũng là tiền thưởng của ta bắt được cương thi. Là ta tự hối lộ chính mình. Lão Tiễn, xét thấy ngươi ‘làm xằng làm bậy’, ta quyết định tạm thời thu lại chi phiếu."

Ba người thấy hắn đột nhiên đến, đều là vui mừng. Đinh Tiểu Lôi và Lý Vân cười hề hề: "Đúng, thu lại chi phiếu, để hắn đỡ bịp bợm, hoàn toàn đồng ý!"
Tiễn Như Vũ gãi gãi đầu, ủy khuất nói: "Ta chỉ nói đùa, kỳ thực tiền này ta chẳng hề động đến tí nào, chỉ dùng khi có tất cả các huynh đệ mà thôi."

"Ngươi dám bảo đảm, thực sự không dùng tiền vì mục đích riêng?" Long Dực cười hỏi.

Tiễn Như Vũ nhìn nhãn quang thấy cả nhân tâm của hắn, tròng lòng hoảng sợ, đột nhiên nói: "A, ta nhớ ra rồi, lúc nghỉ ở nhà, hình như đã mua cho hai người bạn cũ thời trung học, mỗi người một chiếc di động, khoảng độ bốn nghìn đồng, bởi vì lúc đó không mang đủ tiền, nên mới phải dùng tạm chi phiếu này. Trời đất chứng giám, không còn lần nào nữa cả!"

"Hai bạn cũ thời trung học? Lão Tiễn, ngươi thật giỏi, đã lên đại học rồi, vẫn còn đi dẫn dụ bạn học cũ." Đinh Tiểu Lôi nói.

"Thực sự là quá dâm đãng! Quá vô sỉ! Ngươi vừa ra tay đã mất bốn nghìn đồng, đủ cho ta chi tiêu ăn uống một năm!" Lý Vân nói.


Long Dực cười ha ha, đưa tay ra trước mặt Tiễn Như Vũ: "Ngươi đã thành thật khai ra, chúng ta tạm tha cho ngươi một lần, tuy nhiên… hắc hắc… hắc hắc…, cứ đưa chi phiếu cho ta, như vậy thì lão Đinh và lão Vân cũng sẽ không dị nghị. Ta đã nói rồi, chi phiếu này là quỹ để các huynh đệ lập nghiệp, đến khi các huynh đệ tốt nghiệp thì có thể sử dụng, tuy không nhiều lắm, nhưng dù sao vẫn tốt hơn là không có. Về phần ngươi lấy đi mấy nghìn kia… vì biểu hiện đột xuất vừa rồi của ngươi, coi như là thưởng cho ngươi."

Tiền Như Vũ lấy chi phiếu ra đặt vào tay hắn mà vẫn lưu luyến không rời, than thở: "Tiền ơi tiền, ngươi theo ta mấy chục ngày đêm, ta đã thật lòng yêu mến ngươi. Ôi, hôm nay, ngươi sẽ quay về trong túi chủ nhân của ngươi, huynh đệ chúng ta đành phải tạm biệt, sau này có thời gian thì gặp lại."

Long Dực ba người nghe hắn nói vậy, không khỏi nhìn nhau mỉm cười.

"Lão Long, ngươi vừa mới nói ta biểu hiện xuất sắc, mấy nghìn đồng tính là thưởng cho ta?" Nhìn Long Dực đã cất giữ chi phiếu xong xuôi, Tiễn Như Vũ chợt hỏi.

"Không sai."

"Ta đây có một đề nghị, sau này, ta, lão Đinh, lão Lý ba người cứ hoặc một tháng, hoặc nửa năm, hoặc một năm, định kỳ tỉ thí một lần, thua không phạt, nhưng ai thắng thì có thể trích ra một chút tiền thưởng từ chi phiếu này, ngươi thấy thế nào? Như vậy có thể khích lệ chí tiến thủ của mọi người."

Long Dực nghiêm mặt, nói rằng: "Được, ta không có ý kiến. Không biết lão Đinh, lão Lý thấy thế nào? Dù sao cũng là tiền của chung, dùng như thế nào, mọi người cùng quyết định."

"Hai người bọn họ à… ta nghĩ chắc sẽ không đồng ý, dẫu sao thì vừa rồi đều bại dưới tay ta, sợ sau này sẽ thua tiếp, chẳng đoạt được thứ gì." Tiễn Như Vũ khích tướng.

"Ta không có ý kiến. Ta không tin là lần sau không hơn được ngươi." Đinh Tiểu Lôi nói.
đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
"Ta cũng không có ý kiến." Lý Vân ưỡn ngực, hùng hồn nói: "Lần này, ta là kẻ kém nhất, ta muốn biến bi phẫn thành lực lượng, quyết chí tự cường, gắng sức vượt qua, anh dũng lên đầu."

Long Dực thấy bọn họ ba người vui vẻ, cười nói: "Nếu không phản đối, vậy thì cứ định như vậy. Sau này cứ ba tháng tỉ thí một lần, người thắng sẽ được bốn nghìn tiền thưởng khích lệ, người không đoạt được thì đợi đến cơ hội lần sau. "

Tiễn Như Vũ ba người xoa tay, tuy rằng ba tháng thời gian còn xa, bọn họ cũng đã tràn trề mong đợi. Nhất là Đinh Tiểu Lôi và Lý Vân, đối với tỷ thí ba tháng sau tràn ngập lòng tin, nghĩ thầm là chỉ cần bản thân ra sức luyện tập, thực lực không phải không có hy vọng vượt qua Tiễn Như Vũ.

"Lão Long, chi phiếu đã bị ngươi lấy đi, trong lòng ta cũng có một chút mất mát, phải có cái gì đó để bù lại chứ? Tỷ như, dạy ta thêm vài tuyệt học…" Tiễn Như Vũ cười nham nhở.

Long Dực đáp: "Lúc trước, khi ta đến La Tư quốc, trên đường có học được ba tuyệt học của môn phái Hằng Sơn Thất Tâm cư sĩ. Các ngươi nếu muốn học, ta sẽ dạy. Bất quá, có việc ta phải nói rõ trước, Thất Tâm cư sĩ không phải là một người bảo thủ không chịu thay đổi, hắn đồng ý truyền tuyệt học cho ta mà không hề ngăn cấm ta truyền cho người khác, đó là hắn tin tưởng nhân cách của ta, mà ta cũng tin tưởng các ngươi, nếu ai học được mấy thứ này rồi đi ức hiếp người, khoe khoang khoác lác khắp nơi, chúng ta sẽ không những sẽ chẳng còn là huynh đệ, mà ta còn thu hồi lại tất cả những thứ đã dạy."

Tiễn Như Vũ ba người tinh thần đại chấn, gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, reo lên: "Biết rồi, biết rồi, ai dám không nghe lời ngươi, ngươi liền phế kẻ đó! Mau dạy đi. Dạy càng nhiều càng tốt!"

"Một đám tham lam!" Long Dực cười ha ha, nói.

An nhàn không có chuyện gì, liền đem Hằng Sơn tam đại tuyệt học dạy bọn họ tỉ mỉ, trước tiên để bọn họ luyện Tiêu Diêu thần công, rồi luyện Thất Nhan kiếm khí, đồng thời cùng tu luyện Tiêu Diêu Du khinh công thân pháp. Về phần Bàn Nhược tâm kinh và Thiên Phật chưởng, cũng không thể xao nhãng, nhất định phải bỏ một nửa tinh lực cho chúng.

Tiễn Như Vũ ba người gật gù đắc ý, dụng tâm nhớ kỹ, có chỗ thấy không rõ lắm, quay lại phòng rồi từ từ hỏi lại.

Hơn nửa học kỳ cứ bình yên trôi qua, Long Dực mười phần tâm tư thì có tám phân đặt vào học tập, lúc rảnh rỗi thì chỉ điểm cho Tiễn Như Vũ ba người những chỗ mắc mớ khi luyện công, thỉnh thoảng gặp gỡ, trò chuyện cùng Đông Phương Ngưng Tuyết, Phong Linh, Nguyệt Nhã Nhu, Du Hoa Nhị, những bằng hữu tri kỷ, cứ vậy mà thong thả nhàn hạ.

Chỉ là tứ đại ác nhân kia lại yên tĩnh đến kinh ngạc, nhất là Thiết Ngạo phụ tử, trước đây liên tiếp giở trò, nhưng đều ăn không tiêu, vốn nghĩ bọn họ sẽ không cam lòng dừng tay, không ngờ lại chẳng có động tĩnh gì.

Đây là do bọn họ yếu kém? Hay là dấu hiệu báo trước cho một hồi bão tố sắp đến? Hay là có nguyên nhân gì khác?

"Mặc kệ nó, là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không được, lo lắng sợ hãi là vô ích." Long Dực thầm tính.

Hiện tại, điều hắn quan tâm nhất, thực ra chính là hai chuyện, một là có thể chữa trị chân của Triệu Hiểu Hạm, một tháng trước gọi điện thoại về nhà, biết được nàng đã có thể rời khỏi xe lăn, đi vài bước với sự nâng đỡ của người khác; chuyện còn lại chính là về chí âm long huyệt, mình vì học tập mà không thể rời khỏi trường học, không có nhiều cơ hội đi tìm kiếm, bất quá, nghe nói Chư Cát Dã sau khi chữa trị xong cho Triệu Hiểu Hạm thì sẽ bắt đầu chu du thế giới, lại còn Đường Nghĩa Nhân và Mộ thị huynh muội ở La Tư quốc cũng đã bắt đầu tìm kiếm ở La Tư quốc.

Mặc dù không ôm tham vọng trong một thời gian ngắn có thể tìm được chí âm long huyệt, nhưng có người hỗ trợ, hy vọng sẽ tăng hơn nhiều.

Điều khiến Long Dực vui mừng chính là, sau khi khai giảng, chí dương linh khí luôn trong trạng thái an định, không hề phát tác, hắn cũng không phải lại áy náy vì dùng thân thể Đông Phương Ngưng Tuyết hay Phong Linh để bảo mệnh.
Qua ba tháng, thực lực của Tiễn Như Vũ, Đinh Tiểu Lôi, Lý Vân ba người đều có được những bước tiến đáng mừng, trong trận tỷ thí đã định trước, vẫn là Tiễn Như Vũ chiếm thượng phong, bất quá, hắn không đem bốn nghìn “tiền thưởng” cất đi, mà là thừa dịp hai ngày nghỉ cuối tuần, đưa bọn Long Dực ba người ra ngoài tiêu sạch.

Nguồn: tunghoanh.com/long-huyet/chuong-210-bVsaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận