Long Huyệt Chương 234 : Thần Châm của Hiểu Hạm

Long Huyệt



Tác Giả MP3
truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com


Chương 234: Thần Châm của Hiểu Hạm




Dịch: Doc Co Bai Troi
Biên Dịch + Biên tập: chuoi_gia
Nguồn: tangthuvien.com




Nàng quay người lại hướng về cửa sổ độc lâu nhìn lại, dậm chân một cái, thầm nghĩ: “Long Dực chết tiệt, ngươi như thế nào còn chưa ra? Chẳng lẽ bị Nhã Nhu sư muội thi triển mị công làm mê hoặc tâm hồn? Ân, Nhã Nhu sư muội công lực không bằng ta, ta dùng ‘Niêm hoa nhất tiếu’, cũng mê hoặc không được Long Dực, nàng càng không có khả năng."

Đang lúc nghĩ, cửa độc lâu mở, Long Dực bước nhanh ra.

“Tại sao đi ra nhanh vậy?” Du Hoa Nhị trong lòng vui vẻ, tiến ra đón, nói: “Nhã Nhu sư muội như thế nào cũng không ra tiễn ngươi? Ha ha, chắc chắn lại là xấu hổ đi.”



Long dực mỉm cười, nói: “Đã để cô ở bên ngoài đợi lâu. Thế nào? còn lạnh hay không?”

“Trong lán hoa rất ấm áp, không lạnh.” Du Hoa Nhị lời vừa ra khỏi miệng liền hối hận, ngay sau đó lại nói: “Nhưng mà lúc này vừa ra, lại cảm thấy có chút lạnh. Ân, ngươi bây giờ lại đi? Ta tiễn ngươi nhé.”

“Không cần, Nguyệt Học tỷ bảo cô mau vào đó. 2 người cũng nên nghỉ ngơi đi. gặp lại sau nhé.” Long Dực vừa nói vội bước nhanh, dưới ánh mắt của Du Hoa Nhị lập tức rời khỏi Bách Hoa phố. Chờ đi khá xa, lúc này mới thi triển Thần Túc thông, nhanh như lưu tinh vội vàng trở về ký túc xá trường.

Đã cùng tam nữ nói qua, giữa các nàng lại có quân tử hiệp định, Long Dục cảm thấy an tâm rất nhiều, ít nhất tạm thời không cần làm gì đối phó những sự tình phiền phức này.

thoáng cái kỳ nghỉ đông đã tới, các sinh viên của Long Quang đại học đã thu thập hành lý, mỗi người tự trở về nhà ăn tết.

Sau khi bốn người bạn cùng phòng 414 trải qua liên hoan, Tiễn Như Vũ, Đinh Tiểu Liêu, Lý Vân ba người ước định khai giảng năm sau lại lần nữa tỉ thí công phu, tạm thời chia tay.

Long Dực nghĩ thầm một kỳ nghỉ này, ít nhất một tháng sau mới có thể cùng Đông Phương Ngưng Tuyết cùng tam nữ gặp mặt. Vì vậy vài ngày trước kỳ nghỉ lần lượt mời các nàng đi ra ngoài ăn cơm. Tam nữ đều có chút lưu luyến không rời, nhất là Đông Phương Ngưng Tuyết phụ mẫu không còn, càng hiển lộ ra với hắn tình cảm quyến luyến sâu sắc, nhưng may mà ngày trước kỳ nghỉ Thất Tâm cư sĩ đã phái hai vị nữ đệ tử qua đón nàng tới Hằng Sơn Tiêu Diêu các cùng ăn tết, khiến cho nàng vui vẻ không ít.

một ngày trước kỳ nghỉ, Mộ Phượng lại ngoài hàng nghìn dặm gọi điện cho hắn, nói bọn nàng ba người đã tới cảnh nội Tư Thản quốc, tiếp tục tìm kiếm chí âm Long Huỵêt. Hiện tại nghe nói Long Dực kỳ nghỉ đã tới, Mộ Phượng hưng phấn dị thường, hỏi hắn khi nào tới Tư Thản quốc.

“Hai ngày sau chính là sinh nhật mẹ nuôi. anh trở về thành phố Trùng Khánh với sinh nhật của mẹ nuôi xong liền đi tìm mọi người.” Long Dực vài ngày trước đã tính toán kỹ, trước tiên trở về Trùng Khánh với mẹ nuôi mừng sinh nhật. Sau đó thừa dịp thời gian còn nửa tháng trước tết, chính mình đón máy bay đi tìm Mộ Phượng bọn họ. Bốn người cùng đi tìm chí âm Long Huỵêt,bất kể là có hay không có kết quả, trước tết đều phải chia tay trở về nước cùng người nhà đoàn tụ.

“anh được nuốt lời nhé, nhất định phải tới nhé! em... em cùng ca ca còn có Đường sư phụ ở bên này chờ anh!” Sau khi nghe xong Long Dực nói, Mộ Phượng bên kia dặn dò.

“Nhất định! Nhất định!” Long Dực cười nói. Thời gian gần đây hắn mặc dù cùng Đông Phương Ngưng Tuyết, Phong Linh, Nguỵêt Nhã Nhu, nhưng đối với nữ hài xinh đẹp ở nơi đất khách quê người làm quen này, hắn vẫn nhớ mãi không quên. Thường xuyên hồi tưởng một chút cố sự phát sinh khi cùng nàng ở chung một đoạn thời gian.

Sáng sớm ngày kế tiếp lên máy bay trở về thành phố Trùng Khánh, trước cùng cha nuôi, mẹ nuôi, Nhâm Thiên Vũ, Nhâm Thiên Trụ gặp mặt, lại tới nơi ở của Chư Cát Dã gặp lão cùng Triệu Hiểu Hạm.

“Ha ha, Tiểu Long, ngươi rốt cuộc đã về rồi!” Thấy Long dực, Chư Cát Dã giống như là tìm ra gì đấy, nói: “Mấy ngày nay Hiểu Hạm bấm ngón tay tính ngày, luôn nói ngươi chắc nghỉ rồi, ta dạy nó y thụât. nó cũng không có tâm tư gì học. Còn nữa, ngươi biết Hiểu Hạm hiện tại có bao nhiêu lợi hại không? Sau khi ngươi đi, nó dùng thời gian một tháng học hết một thân bản lãnh của ta, lại dùng hai tháng nhớ rõ nội dung tất cả y thư ta có, gần nhất một tháng này, ta đều không biết dạy nó cái gì mới được. Ngươi trở về rồi thì ở lại cùng nó nhiều hơn. Thuận tiện đem bản sự của ngươi cũng dạy nàng một chút đi.”

Lần trước Triệu Hiểu Hạm theo Nhâm Thiên Trụ tới thành phố Bắc Kinh đi chơi, Long Dực đã lĩnh giáo qua thực lực của nàng, khi đó nàng đã thấp thoáng có tư thế vượt hơn hẳn mình, hiện tại lại qua thời gian hơn một tháng, chính mình đã cảm ứng không được khí sóng trên người nàng tán phát ra, cái này nói rõ thực lực của nàng đã mạnh hơn chính mình rất nhiều


“Hai gốc Huyết Liên lại có thể có công hiệu như vậy, thật sự là khó tin!” Long Dực nhìn thấy Triệu Hiểu Hạm mặt mày rạng rỡ, vui vẻ không thôi, vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nói: “Hiểu Hạm, chúc mừng em a, lấy thực lực của em bây giờ, cho dù mười tên đặc cấp thành viên của Phong Hổ, Vân Long tổ cộng lại cũng chế trụ không được em. Em có thể cảm ứng được sóng khí của anh chứ?”

Triệu Hiểu Hạm gật đầu nói: “Có thể, khí sóng của Long đại ca thật mạnh. So với cha nuôi mạnh hơn rất nhiều.” Triệu Hiểu Hạm nhìn Chư Cát Dã cười nói.

Chư Cát Dã gãi đầu nói: “Hắc hắc, ta thừa nhận, ta không mạnh bằng Long Dực, nhưng Long Dực không mạnh bằng nữ nhi của ta, ta trong lòng vẫn cũng cao hứng như thế a!” Dừng một chút, dương dương đắc ý nói: “Hiểu Hạm, biểu thị cho Long đại ca con một chút Thánh Thủ Thần Châm. Tuỵêt học này từ trong tay ta sử dụng ra không hợp pháp nhãn của hắn, nhưng con sử ra chắc chắc không giống, cam đoan khiến hắn thất kinh.”

Triệu Hiểu Hạm nhìn Long Dực, tựa hồ đang hỏi ý tứ của hắn, thấy hắn khẽ gật đầu, bèn mỉm cười, nói: “cha nuôi, người nói biểu diễn như thế nào?”

“Con tới đánh cái này, dùng ngân châm đem nó đóng lên bức tường bên kia.” Chư Cát Dã vừa nói từ trong túi móc ra một đồng tiền xu, rung tay ném ra.

Đồng tiền xu trong không trung nhanh chóng xoay tròn, đến khi khả năng lên cao đã hết, sắp rớt xuống, tay của Triệu Hiểu Hạm giống như chớp động một cái.

Long Dực sau khi đã tự luỵên thành khả năng đặc biệt Thiên Nhãn Thông, nhãn lực sắc bén thế gian hãn hữu, lúc Triệu Hiểu Hạm nâng tay, hắn đã thấy rõ một chiếc ngân châm nhỏ như tóc từ giữa ngón tay nàng phát ra, phá không bắn đi, sau khi xuyên thấu đồng tiền kim loại tiếp tục phi hành, chặt chẽ gắn ở trên bức tường phía xa.

Tiền xu vốn cực kỳ cứng rắn, sau khi bị ngân châm tính chất mềm dẻo xuyên qua đóng ở trên bức tường cứng rắn tương tự, phần thực lực và kỹ xảo này khiến Long Dực khen ngợi hết sức.

“Tiếp tục!” Chư Cát Dã lần này lấy ra ba đồng tiền xu, ném ra, Triệu Hiểu Hạm vẫn như cũ thuận tay phát châm, ba đồng xu đồng thời bị xuyên thủng, giống như lần trước bị đóng ở trên bức tường.

“Hay a!” Long Dực vỗ tay cực kỳ tán thưởng. Nghĩ thầm chính mình dùng ngân châm đánh một đồng xu có lẽ cũng có thể miễn cưỡng làm được, nhưng một lần ba cái, hơn nữa giống Triệu Hiểu Hạm như thế tiện tay mà phát, sức lực toàn vẹn tự nhiên, lại khó có thể mà được.

“Tiểu Long, nếu như Hiểu Hạm giống như vậy cho ngươi một châm, ngươi có thể tránh được chứ?” Chư Cát Dã trước kia đối với Long Dực phục sát đất, nhưng hiện tại thu một nữ nhi so với hắn càng mạnh, chính mình trên mặt cảm thấy cực kỳ vinh dự. cùng Long Dực nói chuyện đều mang vài phân đắc ý.

“Long đại ca đương nhiên có thể!” Triệu Hiểu Hạm cướp lời: “Tốc độ khi con phát Thánh Thủ Thầm Châm mặc dù nhanh, nhưng căn bản không thể cùng tốc độ đạn đưa ra so sánh, Long đại ca ngay cả đạn đều tránh được, chẳng lẽ còn sợ châm này?”

“Hiểu Hạm, con nói buồn cười. Chúng ta loại người này mặc dù xem thường súng ống, nhưng đồ vật này giết người lại là hữu hiệu nhất, nếu như trước đó không có phòng bị, bất luận kẻ nào đều tuyệt đối tránh không được.” Chư Cát Dã khi nào chịu tin, lắc đầu cười nói.

“Con thấy tận mắt, không tin ba hỏi Long đại ca a. Lúc ấy có rất nhiều người trong tay cầm súng, đồng loạt hướng Long đại ca bắn, nhưng Long đại ca lại một chút cũng không bị thương, ngược lại giết chết bọn họ.” Triệu Hiểu Hạm nói

Long Dực cười nói: “Hiểu Hạm nói không sai, ta mặc dù có thể thấy rõ quỹ tích của đạn bắn, cho nên ta có thể tránh được. Thánh Thủ Thần Châm của Hiểu Hạm mặc dù tốc độ nhanh, kình lực mạnh, nhưng Thần Túc thông của ta hòan toàn có thể né tránh. Mỗi người đều có một thế mạnh, một mặt yếu lại có thể có một mặt khác mạnh. Chính là so như ta và Hiểu Hạm, nếu như kiên cường chạm đánh ta, hiện tại đã không phải là đối thủ của nàng, nhưng nói về công phu chạy trốn Hiểu Hạm lại không bằng ta.”

Chư Cát Dã kêu lên: “Rất tốt, vậy ngươi mau dạy cho Hiểu Hạm Thần Túc thông đi. nó học công phu này thì càng cường đại.”

Long Dực nhún vai, lắc đầu nói: “Cái này ta không có biện pháp, bởi vì Thần Túc thông chỉ có linh lực trong cơ thể ta mới có thể khởi động, khí tức khác đều không đựơc.”

Chư Cát Dã không cho là đúng nói: “Tiểu Long, ngươi là giữ riêng không chịu dạy nhé.”

Long Dực cười khổ nói: “Ta thề, ta nói tất cả đều là lời thật. Lúc đầu khi ta học Long Huyệt bảo điển, bên trong đã ghi chú rõ thần thông dị thuật này chỉ có người đã hấp nạp Long Huyệt linh khí mới có thể sử dụng, nếu như tự ý truyền cho người khác, vậy người đó luyện ngược lại có hại. Cho nên những gì đó trên Long Huyệt bảo điển ta là cũng không dám dạy người. Nhưng mà cũng tốt, Hiểu Hạm mặc dù học không được Thần Túc Thông của ta, nhưng lại có thể học tập tuỵêt học khác.”

“A ha, ta nhớ ra rồi, tiểu tử ngươi cùng Thất Tâm cư sĩ học qua tam đại tuỵêt học của Tiêu Diêu các. Ha ha, Tiêu Diêu du trong đó chính là thân pháp, ngươi sẽ dạy cái này chứ.”

Long Dực nghe lão nhắc tới Thất Tâm cư sĩ, bỗng nhiên nghĩ đến chính mình còn phải đi tìm Trịnh Đại Hổ một chuyến, thuận tiện đem tam đại tuyệt học này của Tiêu Diêu Các truyền thụ cho hắn, hoàn thành sứ mạnh Thất Tâm cư sĩ giao cho mình, bèn nói: “Được rồi, ta hiện tại phải tranh thủ thời gian dạy cho Hiểu Hạm Tiêu Diêu du thân pháp, xong việc lại đi tìm Trịnh đại ca.”

Chư Cát Dã vỗ tay cười nói: “Thất Tâm cư sĩ lão tiểu tử này chính là người tốt a, lại không ước thúc ngươi đem tuyệt học Tiêu Diêu các ngoại truyền cho người khác, cái này nói rõ điều gì? Nói rõ hắn tin tưởng nhân phẩm của ngươi, tin tưởng ngươi quyết sẽ không đem tuỵêt học Tiêu Diêu các truyền cho kẻ xấu làm xằng làm bậy.”

Long Dực gật đầu nói: “Ân, Thất Tâm cư sĩ là cao nhân tiến bộ, không giống người bảo thủ, ôm thành kiến môn hộ quyết không đồng ý đem tự thân sở học tiết lộ ra ngoài nửa phần, bọn họ như thế nào sẽ không ngẫm lại, nếu như trên thế giới này nhiều một chút người chính nghĩa có mang dị năng võ học, khi những ác nhân hung đồ kia làm chuyện xấu liền một phần cố kị, mọi người cũng hơn nhiều một phần bảo hộ an toàn.”

Chư Cát Dã hắc hắc cười nói: “Xấu hổ xấu hổ, nếu như ta là Thất Tâm cư sĩ, ta đã làm không được tiến bộ như hắn vậy, đem tam đại tuyệt học mà đều truyền cho ngươi, cho dù truyền, cũng quyết không cho ngươi lại dạy người khác. Ta bội phục Thất Tâm cư sĩ nhất cũng là điểm này .”

Long Dực nhìn một chút, thấy thời gian không còn sớm, lập tức đem yếu quyết của bộ pháp Tiêu Diêu du pháp nói cho Triệu Hiểu Hạm nghe, Triệu Hiểu Hạm mặc dù học vấn không sâu, nhưng trời sinh thông minh hơn người, nghe qua liền tức thì nhớ kĩ. Sau nàng lại xem Long Dực thong thả ở trong sân biểu diễn hai vòng, chính mình liền thử đi, bắt đầu mấy lần hơi trúc trắc, về sau dần tốt đẹp, theo Huyết Liên chân khí trong cơ thể đề thăng, tốc độ thân hình chuyển động càng lúc càng nhanh, cả trong viện cơ hồ che kín thân ảnh nhẹ nhàng của nàng.

Nguồn: tunghoanh.com/long-huyet/chuong-234-cWsaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận