Long Huyệt Chương 242 : hết giận

Long Huyệt


Tác Giả MP3


Chương 242: hết giận


Dịch: Doc Co Bai Troi
Biên Dịch + Biên Tập: chuoi_gia
Nguồn: tangthuvien.com






Ba gã tây trang nam tử không tiếp tục do dự, lập tức vỗ tay phi quyền, trong cùng thời gian ra tay.

Ba cỗ khí lãng phô thiên cái địa mãnh liệt tới, Nhâm Yên Nhiên chỉ cảm thấy lồng ngực cứng lại, giống như đột nhiên đặt mình ở trong dòng biển rộng chảy xiết, dứơi sự kinh hãi, đang muốn lên tiếng kinh hô, chợt thấy cánh tay bị kéo một cái, Long Dực nhanh chóng đem mình ôm vào trong ngực của hắn, đồng thời trước mắt xuất hiện một làn sóng nước mỏng như cánh ve che lấy cơ thể, dưới ánh đèn màu phát ra ánh sáng nhàn nhạt

“Đó là cái gì?” Nhâm Yên Nhiên tựa vào lồng ngực Long Dực, trợn to mắt nhìn gợn sóng che lấy người. Nàng cảm thấy chính mình tựa như tiến vào trong một pháo đài vô cùng chắc chắn, an toàn nói không nên lời.



“Ba! Ba! Ba!” Ba tiếng vang nhẹ cơ hồ đồng thời vang lên, ba cỗ khí tức sau khi mạnh mẽ kích ở trên lớp sóng che người, lại như đá rơi biển rộng, nhìn không ra tới một chút sóng gợn.

“Phòng ngự khí tráo thật mạnh!” Ba gã tây trang nam tử đột nhiên biến sắc.

Phải biết rằng vũ giả nội tức chân khí thâm hậu bình thường, hoặc là nhân sĩ có nhất định dị năng, cũng có thể cấu thành phòng ngự ngăn cản địch quân công kích, nhưng phải trước đó đã tụ tập chân khí năng lượng, hơn nữa cũng chỉ có thể bảo vệ tự thân, nhưng phòng ngự khí tráo của Long Dực chính là sau nháy mắt khi đang lọt vào công kích kết xuất, lại đồng thời đem chính mình cùng Nhâm Yên Nhiên đặt dưới sự bảo vệ, chẳng những dễ dàng hóa giải công kích của ba người mình, hơn nữa lông tóc không tổn hao gì, có thể thấy được thực lực cường đại, vượt qua xa ba người mình.

“Ba cái đầu heo các ngươi làm cái gì? Tiếp tục đánh hắn a!” Lý Tra Đức cái gì đều không hiểu, thấy ba người bên mình sau khi phát ra một lần công kích lại dừng lại, lập tức tức giận thúc giục.
Ba gã tây trang nam tử cùng nhau trao đổi ánh mắt, thân hình chớp động, trước sau đứng thành một hàng. Hai người phía sau hai tay phân biệt áp lên lưng đồng bạn phía trước, trong mắt đột nhiên tinh quang đại thịnh.

Ngừơi đứng đầu tiên như bị điện kích, thân thể đột nhiên đại chấn, theo đó quần áo trên người “rọat rọat” rách vụn thành từng mảnh, toàn cơ thể giống như trứng gà từng khối nổ tung, sắc mặt căng lên giống như mào gà đỏ chót.

“Bộ dáng của hắn thật đáng sợ!” Nhâm Yên Nhiên cùng Lâm Thu Di hai người nữ sinh nhìn thấy người kia diện mục dữ tợn và đáng sợ, không kìm được run lên.

“A!” Theo một tiếng quát đinh tai nhức óc, nam tử phía trước kia, đôi thiết quyền mạnh mẽ nắm lại, hướng về phía khoảng không hai người Long Dực đứng mãnh kích, một tả một hữu hai đạo chân khí giống như đạn pháo vô hình xuất nòng. Cùng tiếng kêu rít chói tai nã qua.

Long Dực biết bọn họ là đem chân khí ba người hội tụ lên trên thân một người, như vậy cường độ công kích người đầu tiên kia phát ra sẽ theo đó tăng cường gấp ba. Trong lòng cười lạnh nói: “Các ngươi tự làm tự chịu, trách không được ta !”

Hắn tâm niệm khẽ động. Triệt hồi phòng ngự khí tráo mà Tụ Nguyên thuật kết thành, vọt tới trước người Nhâm Yên Nhiên, song chưởng chậm rãi đánh ra, hai đường kim sắc chưởng ảnh giống như hoàng kim đúc thành lấy khí thế như núi non ngưng tụ, chặn đánh ra, sử dụng chính là tuỵêt học phật môn Thiên Phật Chưởng.

Đến khi Bàn Nhược tâm kinh luyện đến cực mạnh, một chiêu thiên phật chưởng đánh ra hơn mười đạo chưởng ảnh. Lấy sức mạnh bình quân đồng thời công kích hơn mười đối thủ, cũng có thể dùng chưởng ảnh đầy trời mê loạn tâm thần đối thủ, chỉ cần có một chưởng đánh trúng, là có thể lập công.

Long Dực gần đây khi tu luyện Thiên Phật Chưởng đột ngột có điều ngộ ra, nghĩ thầm Thiên Phật Chưởng đồng thời đối phó nhiều người là thực dụng nhất, mà nếu khi đối thủ chỉ có một, hai người. Lại dùng nó không khỏi biến thành dư thừa, uy lực không đủ. Hắn thử đem chưởng pháp phức tạp của Thiên Phật Chưởng tiến hành cải tiến đơn giản hóa, khiến cho vốn một chiêu có thể đánh ra nhiều đạo chưởng ảnh phân tán sức mạnh hợp vào trong một chưởng. Như vậy uy lực chồng lên, hiệu quả công kích tăng gấp bội.

Hắn giờ phút này đồng thời đánh ra hai chưởng, mỗi một chưởng cùng ẩn chứa chân khí của bảy, tám đạo chưởng ảnh.

Chưởng lực chống lại quyền khí, hai cỗ khí sóng va chạm với nhau, tức khắc khắp nơi cuồn cuộn, trong nhất thời bàn ghế bị lật bay, chén vỡ bát nứt, nếu như không phải Lý Tra Đức cùng Lâm Thu Di đứng xa, đã bị chén bát tung tóe đánh cho bị thương.

Ba gã thành viên Thiên Hạ hội đi theo Lý Tra Đức tới toàn lực công kích, nhưng lại không biết thực lực của Long Dực khác biệt quá xa, chẳng những chân khí liên thủ phát ra bị chưởng lực Thiên Phật Chưởng của Long Dực đánh vỡ, lại bị chấn kình theo sau chấn động bay cao về phía sau, thẳng như mũi tên rớt ở trên mặt cỏ, nội phủ bị hao tổn, chết ngất đương trường.

“Tốt lắm, chúng ta hiện tại có thể rời đi.” Long Dực quay đầu lại thấy Nhâm Yên Nhiên kinh sợ tới không ngậm miệng lại được, cười khổ nói.


“Lợi hại! Long Dực, ngươi thật sự thật là lợi hại oa!” Nhâm Yên Nhiên nhảy dựng lên, vỗ đánh hắn một cái, hưng phấn nói: “Sớm biết rằng công phu ngươi mạnh mẽ như vậy, ta đã không một chút nào sợ hắn .” Nhâm Yên Nhiên vừa nói vừa chỉ hướng Lý Tra Đức.

Lý Tra Đức thấy bốn “cao thủ” mình mang đến trong chốc lát đã bị Long Dực thu thập, không khỏi trợn mắt cứng mồm, lại thấy Nhâm Yên Nhiên chỉ hướng mình, sắc mặt đột nhiên tái nhợt, chân có chút như nhũn ra.

“Thu Di, hiện tại đã không sao rồi.” Nhâm Yên Nhiên đi tới bên cạnh Lâm Thu Di, nhẹ nhàng an ủi nàng vài câu, nhìn chằm chằm Lý Tra Đức nói: “Hôm nay đều do tên khốn đó làm loạn party sinh nhật của ngươi, ngươi có hận hắn hay không? Chỉ cần ngươi gật đầu, chúng ta liền đồng loạt qua đánh hắn, ra tay nếu hắn dám hoàn thủ, ta bảo Long đệ đánh hắn!”

“Ta không.... ta không...” Lâm Thu Di nhìn khắp sân hỗn loạn, trong lòng vừa thương tâm, vừa sợ hãi, khóc nói: “Ta giờ sẽ gọi điện thoại để cho cha mẹ ta trở về.” Vừa xong lảo đảo chạy vào trong biệt thự.

Vài tên nam nữ giúp việc coi như làm tròn bổn phận, đều không có sợ hãi chạy trốn, thấy đại tiểu thư vào trong biệt thự, mỗi người đều tự cầm trong tay gậy sắt mộc côn, cùng canh giữ ở cửa biệt thự.

“Ai! Việc này loạn lên, Thu Di nhất định cũng sẽ giận ta !” Nhâm Yên Nhiên mắt thấy Lâm Thu Di vào nhà, không còn để ý mình nữa, không khỏi một trận mất mác.

“Đều là tên khốn ngươi! Hôm nay nếu như không phải ngươi, căn bản sẽ không phát sinh bất cứ chuyện gì!” Nhâm Yên Nhiên đem tức giận phát tiết lên người Lý Tra Đức, chạy đến hắn trước người, quyền cước chồng chất.

Lý Tra Đức cũng không phải đứa ngốc, biết có Long Dực ở bên nhìn, mình nếu như phản kháng, chỉ có thể đổi lấy kết quả thảm hại hơn, vì vậy trong lòng giữ lại ý nghĩ “hảo hán không ăn thua thiệt trước mắt”, ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất, cũng không dám lên tiếng, cũng không dám di động, tùy ý Nhâm Yên Nhiên đánh.

“Tỷ phát hết tức hay chưa? Phát đủ rồi thì đi chứ. Xe đón chúng ta đã tới.” Long Dực thấy tên thành viên Phong Hổ tổ kia đã lái xe đi tới ngoài cửa lớn, liền tiến lên kéo Nhâm Yên Nhiên, cũng không thèm nhìn Lý Tra Đức cùng vài tên thành viên Thiên Hạ hội trên mặt đất, bước nhanh khỏi bịêt thự Lâm gia.
nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Mãi đến sau khi xe bọn họ đi khuất ở trong màn đêm, Lý Tra Đức lúc này mới chậm rãi đứng lên, hắn nơm nớp lo sợ nhìn chung quanh một chút, thấy trong bốn người mình mang đến, một người bị thương, ba người nằm ngửa mặt lên trời không biết sống chết, “mẹ ơi” gọi một tiếng, chạy nhanh tới cạnh xe ngoài biệt thự, mở cửa xe khởi động, nhanh như chớp chạy đi .

“Thiếu gia... chờ ta... thiếu gia....” Tên hắc tây nam tử bị thương kia miễn cưỡng đứng dậy, kêu to hướng phía trước đuổi theo một lúc, cuối cùng bỏ cuộc.

Sau khi trở lại nơi ở biệt thự, Long Dực việc thứ nhất chính là đánh cú điện thoại đường dài tới Nhâm Đạo Viễn ở trong nước, hướng hắn kể lại rõ chi tiết xung đột cùng Lý Tra Đức.

Vốn cho rằng Nhâm Đạo Viễn sẽ phi thường tức giận, nghiêm khắc trách cứ Nhâm Yên Nhiên vài câu, nhưng không thể tưởng tượng được hắn chỉ là cười ha hả nói: “Yên Nhiên còn nhỏ, không hiểu chuyện, ta trở lại lại sẽ nghiêm khắc khiển trách nàng. Tốt lắm, cứ như vậy đi, trở lại ta sẽ gọi điện thoại thông báo Lý chủ tịch của tập đoàn Thiên Hạ một tiếng, bảo hắn nói lời xin lỗi. A a, giữa hai đại tập đoàn chúng ta sinh ý rất rộng, hắn khó có khả năng vì tiểu tổn đại, tin tưởng hắn sẽ khuyên nhủ con trai của mình.”

Long Dực quay đầu, thấy Nhâm Yên Nhiên đang nháy mắt, hướng về phía mình làm mặt quỷ, thở dài nói: “Nhưng mà... vạn nhất Lý Tra Đức không phục, ngoài sáng âm thầm tiếp tục làm phiền tam tỷ, vậy phải làm thế nào?”

Đầu kia điện thoại Nhâm Đạo Viễn không chút do dự, âm thanh như chém đinh chặt sắt lạnh lùng nói: “Dực nhi, hôm nay chuyện này con làm rất tốt, ta ủng hộ con! Con nhớ kĩ, sau này mặc kệ đối phương là ai, thế lực của hắn có bao nhiêu, chỉ cần hắn dám ăn hiếp thương tổn con gái của Nhâm Đạo Viễn ta, con không cần có cố kỵ bất kỳ cái gì, làm hết chức trách của một người bảo vệ. Hiểu rõ chứ?”

Long Dực cúp điện thoại, nằm ở trên ghế sa lon nhìn trần nhà trên đỉnh đầu, nghĩ thầm: “Cha nuôi bình thường bình tĩnh trầm ổn, không biết rõ ràng đều sẽ nghĩ lại rồi sau mới làm, lần này lại quyết định rất dứt khoát . Được rồi, ta sẽ cố gắng hết sức bảo vệ tam tỷ. Lý Tra Đức a Lý Tra Đức, mặc dù ta rất ghét ngươi, nhưng cũng hy vọng ngươi không nên trở lại gây chuyện , nếu không ngươi sẽ được nếm mùi đau khổ !”

Ngoài dự đoán mọi người chính là, ngày thứ hai lúc hơn chín giờ, Lý Tra Đức lại mang theo lễ phẩm tự mình tới đăng môn tạ lỗi. Nhâm Yên Nhiên đối với hắn chán ghét vạn phần, vốn định cho hắn cái “bế môn tạ khách”, nhưng Long Dực lại nghĩ tới oan gia nên giải không nên kết, trước tiên xem hắn trong lòng thực muốn làm cái gì, nếu như thật là thành tâm xin lỗi, như vậy hai bên nắm tay giảng hòa thật tốt. Vì vậy tự mình đi mở cửa cho hắn, để cho vào trong phòng khách biệt thự.

“Tối hôm qua ta uống nhiều rượu quá, nhất thời hồ đồ, lúc đó mới cùng hai người các người cãi nhau không vui vẻ. Cái này.... thật sự xin lỗi.... vạn phần xin lỗi....” Lý Tra Đức không ngừng tự trách , vẻ mặt biểu tình hối hận, cùng hình tượng vô lại tối hôm qua như chia thành hai người.

“Ân, xem thái độ của ngươi coi như không tệ, chúng ta miễn cưỡng xem như tha thứ cho ngươi .” Nhâm Yên Nhiên dưới sự ra hiệu của Long Dực cũng bày ra một bộ mặt tươi cười, ngay sau đó lại nói: “Ngươi hôm nào còn phải lại cùng Thu Di nói lời xin lỗi, hai bên chúng ta đánh nhau đấu võ mồm không sao, nhưng lại phá loạn party sinh nhật của nàng. Nàng không biết sẽ thương tâm bao nhiêu đây.”

“Nhất định sẽ! Ta ngày mai sẽ xin lỗi nàng!” Lý Tra sợ hãi gật đầu.

“Tốt lắm, ngươi đã nói xin lỗi xong, chúng ta sau này vẫn giống như bình thường, nước giếng không phạm nước sông.” Nhâm Yên Nhiên nhìn thời gian một cái, mặt không chút biểu tình đối với Lý Tra Đức nói: “Chúng ta muốn ăn cơm trưa, ngươi nếu như không có việc gì, trước tiên có thể rời đi. Không tiễn không tiễn.”

“Cái này....” Lý Tra Đức trên mặt lộ ra vẻ khó xử, cười bồi nói: “Hai vị giáo hữu, ta còn có chuyện chưa nói đi. Ba ba của ta một giờ trước đã ở ‘Thiên Hữu Hải Tiên Lâu” phía đông đặt chỗ, nhất định bắt ta mời hai vị giáo hữu bằng được, cho nên bữa cơm trưa này.... thỉnh hai vị giáo hữu đừng ăn ở nhà....”

“Cái gì? Ba ba của ngươi mời chúng ta? Ông ta nhưng là người cao cao tại thượng, ông chủ lớn trăm công nghìn việc a, bỗng dưng vô cớ nghĩ như thế nào tới mời hai con tép nhỏ chúng ta? Lý Tra Đức, ngươi lại muốn chơi trò bịp bợm gì?” Nhâm Yên Nhiên lạnh nhạt hỏi.





mấy hôm nay bận quá.... sắp trung thu nên tập trung làm để kiếm cái lịch nghỉ phép nữa..... ko làm tốt đc.... anh em thông cảm:018::018:

Nguồn: tunghoanh.com/long-huyet/chuong-242-kWsaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận