Long Huyệt Chương 9 0: Thương Dũ ( Vết thương )

Chương 90: Thương Dũ ( Vết thương )

Dịch giả: chuoi_gia
Biên tập: Ngan Ha
Nguồn: tangthuvien.com





Bên trong một căn phòng của Dã vị phong tình viên, Tiễn Như Vũ, Đinh Tiểu Lôi, Lý Vân ba người giống như kiến bò trên chảo nóng, căn phòng ba mươi mét mà đi tới đi lui, vẻ mặt lo lắng.

"Như thế nào đây, suốt từ tối ngày hôm qua đi ra ngoài, đến bây giờ cho dù không trở lại, cũng phải gọi điện thoại cho ta chứ?!" Tiễn Như Vũ vừa nói xong, nhìn chiếc điện thoại di động nằm ở một bên giường.

"Lão Long lúc đi, hình như nói là có việc gấp, không biết rốt cuộc là việc gấp gì đây? Sớm biết vậy lúc ấy chúng ta cùng đi, gặp khó khăn cũng có thể đồng loạt lao lên." Lý Vân than thở.

"Các ngươi nói xem, có thể lão Long đã nói dối chúng ta, tự mình cùng mỹ nữ ước hẹn đi đâu đó? Ở trong trường học quả thật có nhiều mỹ nữ đều mơ tưởng về hắn, thuê một căn phòng rồi ở lại một đêm cũng bình thường a!" Đinh Tiểu Lôi nói.



"Ta nghĩ sẽ không phải vậy đâu." Lý Vân nói:"Nếu đây là trường học, có lẽ điều này còn có thể, chúng ta lúc này đang ở bên ngoài ngắm cảnh, với tính cách của lão Long, cho dù hắn có ước hẹn , thuê phòng đi nữa, sáng sớm khẳng định cũng sẽ chạy về cùng chúng ta hội hợp mà, bây giờ đã gần tới giữa trưa rồi, đến cái bóng của hắn cũng không thấy, có điều gì đó không ổn rồi."

"Hai vị, nói thật nha, ta có dự cảm không rõ ràng lắm, chúng ta tại trường học có gây hấn với tứ đại ác nhân, lão Long vừa là lão đại của chúng ta, có khi nào tứ đại ác nhân cố ý cho người tới âm thầm ám toán lão Long không?" Tiễn Như Vũ đặt mông ngồi ở trên cái ghế sofa, vuốt cằm nói.

"Không chỉ ngươi, ta cũng lo lắng về chuyện này." Đinh Tiểu Lôi nói.

"Không thể nào! Các ngươi toàn nói bậy, lão Long của chúng ta rất lợi hại mà! Tứ đại ác nhân đồng thời xông lên cũng đánh không lại một ngón tay của lão Long." Lý Vân đối với Long Dực tin tưởng mười phần.

"Song quyền khó địch tứ thủ!" Tiễn Như Vũ nói.

"Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng!" Đinh Tiểu Lôi phụ họa.

"Các ngươi nói cũng đúng!" Lý Vân thở dài, tâm tư lo lắng nói:"Bây giờ phải làm sao đây? Tiếp tục ở chỗ này chờ lão Long, hay là quay về phòng ngủ ở trường học?"

Tiễn Như Vũ nói:"Chia nhau hành động đi. Ta ở chỗ này chờ, lão Đinh về trường đi, lão Lý đi ngoài tìm kiếm. Nếu không tìm thấy, chúng ta đi ra cục cảnh sát, nhờ bọn họ hiệp trợ phát thông báo tìm người."

Sau khi phân công thỏa đáng, Tiễn Như Vũ lưu lại, Đinh Tiểu Lôi và Lý Vân mở cửa phòng, mới vừa đi được vài bước, đã đâm sầm vào Long Dực.

"Lão Long! Ngươi đã trở lại, làm chúng ta lo muốn chết!" Lý Vân nói.

"A! Không đúng rồi, ngươi tối hôm qua lúc đi không phải mặc bộ quần áo này? Xem ra ta nói quả không sai, lão Long ngươi đã chuẩn ở sau lưng ba chúng ta chạy đi lêu lổng." Đinh Tiểu Lôi nhìn từ trên xuống dưới Long Dực, cảm giác hắn trên người có vài chỗ có vấn đề, nhưng lại không thể nói là ở đâu.

Long Dực cười khổ nói: "Còn nói nữa, tối hôm qua ta gặp phải đại hung hiểm, thiếu chút nữa là vĩnh biệt các ngươi rồi! Đi, có chuyện gì trở về phòng thảo luận."

Về đến phòng, Long Dực đem chuyện xảy ra nói hết một lần, cũng để cho bọn họ ba người giữ bí mật, không nên tiết lộ điều này ra bên ngoài, để tránh gặp phiền toái trên người.

Tiễn Như Vũ ba người làm sao nghĩ đến trong đó lại có chuyện lớn như vậy, nghe nói Thiết Ngạo phụ tử muốn hại Long Dực, vừa giật mình vừa phẫn nộ, bất quá nếu biết sau lưng Thiết Ngạo có thực lực cường đại như thế, sau này sớm hay muộn cũng phải đánh nhau với hắn một trận.
truyện được lấy từ website tung hoanh
Long Dực cởi áo ngoài ra, lộ ra vết thương đã được bó chặt bằng lụa trắng cho Tiễn Như Vũ ba người nhìn, ba người nghe nói Long Dực có thể sử dụng Tự Dũ Thuật tự tiến hành trị liệu, lại nhờ tới sự tương trợ của mấy người mẫu tử Bách Hoa sơn trang Du Nguyệt Anh, liên tục than thở không thôi, cũng không khỏi đối với Bách Hoa sơn trang có vài phần khâm phục.

Xảy ra việc này, bốn người cũng không còn tâm tư tiếp tục du ngoạn, vì vậy cũng trả phòng, đồng thời trở lại Quang Long đại học.

Vào buổi chiều, Long Dực tiếp tục nghỉ ngơi dưỡng thương tại phòng ngủ, Tiễn Như Vũ ba người cũng không lúc nào rời đi, nói là ở lại tu luyện Bàn Nhược tâm kinh, thật ra Long Dực biết bọn họ muốn "bảo vệ" mình, tâm lý có chút cảm động.

Đợi sau khi linh khí toàn thân hoàn toàn hồi phục, Long Dực lại một lần nữa thi triển Tự Dũ Thuật vào ban đêm, bình minh của ngày thứ hai, hắn chậm rãi cởi dải lụa trắng ra, phát hiện vết thương đã hoàn toàn khép lại, chỉ để lại ba vết sẹo.

Trải qua việc này, Long Dực trong lúc học tập, lúc nào cũng đề phòng cha con Thiết Trung Đường lại giở âm chiêu để ám hại mình, đồng thời cũng chuẩn bị tốt hết thảy để phản kích.

Hắn thông qua theo dõi Thiết Ngạo, đã xác định được địa điểm tổng bộ của Thiết thị công ty, nghĩ thầm chỉ cần đối phương còn dám xâm phạm mình, vậy mình liền nắm chắc thời cơ âm thầm đánh một trận long trời lở đất.

Ngoài dự liệu của hắn, sau đó là một đoạn cuộc sống gió êm sóng lặng, Thiết Ngạo cùng tứ đại ác nhân biểu hiện kiêu ngạo hoàn toàn thu lại, biến thành những người quy củ, và thành thật

Nhất là đối với Long Dực, người nào trong tứ đại ác nhân chỉ cần thấy hắn, đều tránh ra xa xa, phảng phất giống như là chuột gặp phải mèo.

Tiễn Như Vũ ba người đều nói Thiết Ngạo bị Long Dực dọa đến phát sợ, không dám gây chuyện thị phi, mà Long Dực lại cảm giác đối phương đang thực hiện một âm mưu gì đó để đối phó với mình, bởi vì hắn nghĩ Thiết Thị tập đoàn thực lực khổng lồ như vậy,sao lại có thể không cần đạt mục đích mà dễ dàng thu tay lại chứ?

"Đến đây đi, làm cho mưa gió tới càng mãnh liệt thêm đi! Sau khi trải qua kinh nghiệm thập tử nhất sinh vừa rồi, ta còn sợ cái gì đây?" Long Dực kiên định tin tưởng vào bản thân mình.

Chẳng mấy chốc, một học kỳ lại sắp chấm dứt, kế tiếp chính là hai tháng dài nghỉ hè.

Long Dực vốn định dùng kì nghỉ này trở lại thành phố Trùng Khánh đoàn tụ cùng nghĩa phụ, nghĩa mẫu, nhưng trước khi học kỳ chấm dứt vài ngày, nhà trường tổ chức một hoạt động ngoại khóa khiến hắn quyết định ở lại.

Lần hoạt động này gọi là "Tây thanh cao nguyên thải phong chi lữ" (na ná như đi du lịch lữ hành), đệ tử bất luận nam nữ, đều có thể tùy ý báo danh tham gia, chi phí đi đường toàn bộ đều tự túc. Nói là vì bồi dưỡng ý thức tự lập của sinh viên, gia tăng nhân sinh lịch lãm, nhưng trên thực tế chính là một hoạt động lữ hành du lịch tự túc.

Long Dực báo danh tham gia lần hoạt động này, đương nhiên không phải vì lữ du, hắn biết Tây thanh cao nguyên ở tại phía biên giới tây nam, có độ cao trung bình trên thế giới, quần sơn nối với nhau, địa hình phức tạp, hơn nữa là nơi thưa thớt người ở, phần lớn địa phương vẫn duy trì trạng thái nguyên thủy, nói không chừng là có thể tìm kiếm được âm, dương long huyệt hoặc là có những phát hiện trọng đại liên quan.

Trước khi báo danh, Long Dực đặc biệt gọi cho vợ chồng Nhậm Đạo Viễn một cuộc điện thoại, nói rõ ý nghĩ của mình, mặc dù Đạo Viễn đương nhiên sẽ không phản đối, chỉ là dặn dò hắn trên đường nhất định phải mua một chiếc điện thoại di động, thời khắc nào cũng phải liên lạc với gia đình. Mà Triệu Mạn Lệ lúc tiếp điện thoại, nói bản thân rất nhớ Long Dực, muốn hắn sau khi hoạt động này chấm dứt nhanh chóng quay về nhà, cùng người trong nhà đoàn tụ một chuyến.

Long Dực từ điện thoại nghe ra thanh âm của Triệu Mạn Lệ có chút run rẩy, biết vị nghĩa mẫu này quả thật quan tâm tới mình, tâm lý vô cùng cảm động, tỏ vẻ nếu còn đủ thời gian, nhất định sẽ về nhà.

Ra đi gần nửa năm, hắn cũng rất nhớ nghĩa phụ nghĩa mẫu, còn có đại ca tính tình hào sảng mạnh mẽ, Nhị ca bình thản lãng mạn, Tam tỷ hồn nhiên trong sáng ôn nhu.


mong mọi người góp ý để hoàn thiện tay nghề:grin::grin:

Nguồn: tunghoanh.com/long-huyet/chuong-90-fTsaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận