Luyện Kim Cuồng Triều Chương 485 : Một tên bắn chết (1)

Luyện Kim Cuồng Triều
Tác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh
Chương 485: Một tên bắn chết (1)

Dịch: Linhnhi
Nguồn: Vipvanda
CV + Edit Text: Tỷ tỷ xinh đẹp






Nhìn thấy Lý Nguyệt đi về một hướng, Diệp Lãng lập tức chạy đến chặn trước, chuẩn bị cho Lý Nguyệt một cái "kinh hỉ", kinh là chắc chắn rồi, hỉ thì chưa biết được...

Mà Lý Nguyệt đi rồi, đám quý tộc trang sức bức kia cũng có một ít người đi theo, mục tiêu của họ chính là Lý Nguyệt, bọn họ là người theo đuổi của nàng, tuy Lý Nguyệt không mời nhưng sao họ có thể bỏ qua cơ hội như vậy được.

Không chỉ những người này, một số người đi vào trước cũng chú ý đến Lý Nguyệt, muốn chế tạo một cơ hội để vượt qua lần vây săn này cùng nàng.



Diệp Lãng cũng đã sớm tính đến những thứ này rồi, cho dù đần độn đến đâu cũng có thể tính đến huống gì hắn không phải đần độn , chỉ hơi trì độn một chút thôi. Có điều hắn không ngờ đến nữ nhân biến thái Triệu Nhã Nhu kia cũng có người theo đuối.

"Dựa vào, đám người kia chán sống à, ngay cả nữ nhân này cũng dám đến gần!"

Khi Diệp Lãng nhìn thấy Triệu Nhã Nhu di chuyển, phát hiện số người theo nàng dường như cũng không ít hơn Lý Nguyệt, thậm chí có thể nói là nhiều hơn nữa!

Đây là chuyện Diệp Lãng không thể tưởng được, bất quá cũng hợp tình hợp lý. ở trong mắt Diệp Lãng, Triệu Nhã Nhu là biến thái, là nguy hiểm không thể tiếp cận, nhưng trong mắt những người khác thì lại khác.

Có một ít người cảm thấy tuy rằng Triệu Nhã Nhu nguy hiểm thật nhưng chỉ cần giam được lòng nàng thì nhất định sẽ ngoan ngoãn như con thỏ thôi, biến thành một tiểu nữ nhân vô hại đáng yêu.

Đối với điều này, cách nói của Diệp Lãng là tuyệt đối không có, kẻ biến thái như Triệu Nhã Nhu kia không có khả năng biến thành như vậy, nói không chừng hôm nào đó nàng nổi điên lên sẽ giết luôn người yêu ấy.

Bất quá có một ít người cũng biết như vậy, cũng tính đến mình có thể sẽ chết nhưng vẫn nghĩa vô phản cố đi theo đuổi Triệu Nhã Nhu!

Cũng không phải bọn hắn luẩn quần trong lòng muốn tìm chết mà vì vị trí của nàng quả thật có hấp đẫn trí mạng với người khác!

Nữ Hoàng của một cái đế quốc, vẻn vẹn chỉ thế đã dù giải thích hết thảy!

Cái đỉnh của quyền lợi làm cho một số người dù chết vẫn thấy vui vẻ, cảm thấy vô oán vô hối...

"Không cần quan tâm đến bọn hắn, bọn họ vốn không đáng đống tình! Lãnh Huyết Ngũ âm thầm nói, thật sự nàng nhìn thấy trường hợp như vậy quá nhiều rồi.

"Ừ! Ta cũng không rảnh đi quản bọn hắn, hiện tại đã dù vội rồi!" Diệp Lãng cau mày hỏi: "Tiêu Ngũ, ngươi cảm thấy ta nên xuất hiện trước mặt Lý Nguyệt như thế nào mới tốt, nên dùng biện pháp gì đây?"

"Tùy ngươi, ngay cả gạch ngươi cũng dùng được nữa còn sợ cái gì!" Lãnh Huyết Ngũ rất không thèm để ý về chuyện này, hơn nữa còn khinh bỉ Diệp Lãng một chút, cái loại chuyện này ngươi còn làm ra được mà còn tốn sức suy nghĩ cái gì, trực tiếp đi nhặt đại cái gì đến hỏi có phải nàng đánh rơi không là được.

"Nói cũng đúng, hay dùng lá cây... Bất quá, tiểu Ngũ à, chiêu này đã dùng qua rồi, nếu dùng lại thì có không thích hợp lắm không?" Diệp Lãng nhặt một mảnh lá cây lên, có điểm làm khó nói.

"Ngươi cũng biết không thích hợp à, kỳ thật dùng biện pháp khác thì tốt hơn, ngươi có thể từ từ đi ra, nói với nàng, Lý Nguyệt tiểu thự thật trùng hợp, chúng ta lại gặp nhau!" Lãnh Huyết Ngũ nói, cách này dường như rất bình thường, rất nhiều người vẫn dùng nó.

"Đối cái khác!" Diệp Lãng nói thẳng.

"??" Lãnh Huyết Ngũ nghi hoặc một chút, nàng cảm thấy lấy tính cách của Diệp Lãng thì sao lại phủ quyết điều này, điều này lại rất bình thường, có khi Diệp Lãng sẽ trực tiếp sử dụng mới đúng.

Rất nhanh Lãnh Huyết Ngũ hiểu được vì sao, hóa ra hiện tại trước mặt Lý Nguyệt có một thiếu niên quý tộc chặn đường, mà tựa hồ hắn đang dùng chiêu này...

"Lý Nguyệt tiểu thự thật trùng hợp, ngay cả ở đây cũng có thể gặp nhau, thật là có duyên


a!"

"Cút ngay, đừng chặn đường ta!"

Rất rõ ràng, đây là thất bại...

"Lý Nguyệt tiểu thự thời tiết hôm nay thật đẹp..."

"..."

Thất bại...

"Tiếu Ngũ, mau tìm cách xem!" Diệp Lãng nhìn Lý Nguyệt càng ngày càng đến gần, thúc giục.

"Không cộ, không ngờ người theo đuổi Lý Nguyệt nhiều như vậy, biện pháp ta có thể nghĩ đến họ đều dùng rồi!" Lãnh Huyết Ngũ đã buông tha cho, nàng không muốn tiếp tục phát biểu gì ở vấn đề này.

Một đường đến đây không biết có bao nhiêu người già vờ giữa đường gặp Lý Nguyệt, sau đó đến gần, dù các loại phương pháp, từ những cách Lãnh Huyết Ngũ có thể nghĩ đến những cách nàng không nghĩ ra đều sử dụng cả, bất quá kết quả vẫn như nhau, không một ai thành công.

"Quên đi, không cần ngươi suy nghĩ nữa!" Diệp Lãng trả lời, cũng không phải hắn thất

vọng với Lãnh Huyết Ngũ mà vì đã không còn thời gian bởi Lý Nguyệt đã ở bên cạnh hắn.

"Fox công tử?" Khi Lý Nguyệt thấy Diệp Lãng liền lên tiếng trước, bây giờ nàng rất muốn hỏi Diệp Lãng vì sao không xuất hiện sớm hơn.

"Chào Lý Nguyệt tiểu thự ngươi cũng đến vây săn sao? Ta cũng thế! Chúng ta đi chung a!" Tựa hồ Diệp Lãng không lấy cớ gì cả.

"..." Mọi người trầm mặc.

Ai không biết đến đây đều là vây săn, mà nhất định ngươi đứng đây chờ sẵn, bất quá ngươi cũng nói dám thăng mời nàng cùng đi a!

"Hừ! Ai muốn đi với ngươi, lời hẹn của chúng ta đã qua rồi!" Lý Nguyệt hừ nói, nàng rất không thích Diệp Lãng cự tuyệt, tuy rằng sau đó đã bù lại nhưng bây giờ lại không chịu đến tìm nàng trước.

"Không phải đâu, sao ngươi lại nói không giữ lời, ta còn riêng đứng đây chờ ngươi!" Diệp Lãng lập tức nói, lời này cũng tố cáo việc hắn đứng sẵn nơi này chờ Lý Nguyệt đến.

"Ngươi ở đây chờ ta sao?" Đột nhiên Lý Nguyệt nghĩ đến việc này.

"Đương nhiên, nếu không ta đứng đây làm gì, chẳng lẽ chờ những người đằng sau ngươi... Ai, không công đợi, ta chỉ có thể một mình đi săn vậy..." Diệp Lãng tựa hồ có điểm thất vọng, lần này dường như đã thất bại, xem ra phải tìm cơ hội xảo ngộ với nàng.

Ý, người của Athena, không phải nàng đã nói sẽ an bài chuyện cho chúng ta sao?

"Ngươi từ từ đã! Khi sáng ngươi không xuất phát cùng ta là vì ngươi ở đây chờ sao?" Lý Nguyệt hỏi.

"Xuất phát? Vì sao? Chúng ta có hẹn như vậy sao? Diệp Lãng có điểm kỳ quái hỏi.

"..., Không có! Quên đi, xem ở việc ngươi chờ ta tại đây, ta đi với ngươi vậy!" Lúc này Lý Nguyệt mặt không biểu tình nói.

Nàng sẽ không thừa nhận lúc sáng mình ở cửa nhà chờ Diệp Lãng. Mà bây giờ dường như nàng mới phát hiện giống như cũng không nói rằng sẽ cùng xuất phát, chỉ là cùng nhau săn thú mà thôi.

“Ừ, đi chung!" Diệp Lãng gật đầu nói, đồng thời hắn phát tin tức cho Lãnh Huyết Ngũ bởi dường như hắn nhớ đến một việc!

"Tiểu Ngũ, vì sao lại bắt ta tìm cách đến gần nàng, không phải ta với Lý Nguyệt đã hẹn trước sẽ cùng nhau đi săn sao, ta trực tiếp đến nói với nàng không được à?"

"Đúng vậy!" Lãnh Huyết Ngũ có điểm mồ hôi lạnh.

"Vậy sao trước đó ngươi còn nói nhiều như vậy?"

Nguồn: tunghoanh.com/luyen-kim-cuong-trieu/chuong-485-TZ4aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận