Ly Hôn 365 Lần Chương 37


Chương 37
“Anh thích em, em có nghe không, em có nghe không?” âm thanh khàn khàn không ngừng lặp lại

Khúc Phương nghe tiếng đồng hồ báo thức vang lên, lại một ngày mới bắt đầu.

Cô chỉ nghe thấy anh khàn khàn hô một câu: “Khúc Phương”.

Cũng không thể có « sau đó ».

Lại một ngày tuần hoàn mới bắt đầu.

Nàng có chút nóng nảy. Bỗng nhiên nhớ tới dường như đã lâu rất lâu chưa tới ngày ấy, trước kia trước khi đến ngày ấy tính tình đều có vẻ nóng nảy, đến rồi thì lại đau bụng muốn chết, thắt lưng cũng nhức nhối không chịu được. Dù nói phụ nữ tới ngày ấy không nên đụng nước lạnh,nhưng lúc Khúc Phương ở nhà, cũng không có đãi ngộ ấy, đều phải nấu cơm, rửa bát, dọn dẹp như thường, mẹ chồng nói, phụ nữ nào có mảnh mai đến thế, nhớ đến bà thời ấy… vân vân và vũ vũ…



Tuy rằng đồng nghiệp nữ trong công ty đều nói nghỉ ngơi vào ngày ấy rất quan trọng, nhưng khi đó lúc mẹ chồng lải nhải xong Khúc Phương đại khái cũng hiểu được chính mình không nên mảnh mai thế, tuy nói về sau già đi thân thể sẽ không tốt, nhưng cũng không phải người già nào cũng thế, người bận rộn nhiều việc, hiện tại còn chưa lo được, làm sao có thể lo lắng tương lai.

Trước kia cứ mong đừng có ngày ấy, thế cũng có nghĩa là cô đã mang thai rồi, thường chỉ chậm vài ngày đã kích động không chịu nổi, không ngờ giờ lâu như vậy không đến ngày ấy, thế nhưng lại không có cảm giác.

Giờ đầu óc cô đều là Chân Vượng, rất muốn biết rốt cuộc anh nói gì trong điện thoại, nhưng lại bắt đầu ngày nữa, cô thật sự không thể dũng cảm thử nghe lại.

Cô đánh răng, trong gương vốn là bộ dạng miệng đầy bọt của cô, nhưng cô lại nhìn thấy Chân Vượng bị cô nhéo mặt nhăn nhăn thành cái bánh bao…

Cô thay quần áo, ở trước gương không phải là bản thân đẫy đà, mà là Chân Vượng mặc áo sơmi bộ dạng thật thối.

Khúc Phương chuẩn bị một chút đơn giản liền vội vàng rời nhà, cô cảm thấy tiếp tục ngốc ở nhà sẽ điên mất, cô không thích bộ dạng của bản thân, nhưng ra khỏi nhà đi tới đi lui, lại vẫn đến Lưu gia viên, trong lòng Khúc Phương không yên, cô rất mong đợi gặp được Chân Vượng, lại thật sợ hãi gặp được Chân Vượng, nhưng nghĩ đến chần chờ trong nháy mắt của Chân Vượng tối hôm qua, cô vẫn không dừng lại, cô vội vàng việc đi mua bát sang tay( mua và bán lại ), lại đi cược thạch, thời gian rất nhanh, chỉ một lúc, cô đã thu được một món tiền lớn.

Hôm nay cô không muốn về nhà, cái nhà đó rất tịch mịch, cô sợ hãi, sợ hãi ban đêm quá dài.

Cầm tiền, Khúc Phương trực tiếp đi đặt một phòng xa hoa ở khách sạn Bốn mùa, có lẽ đổi một nơi khác mà ngây ngốc, cô sẽ bình tĩnh hơn.

Lúc phụ nữ khẩn trương do dự thì biện pháp trực tiếp tốt nhất là mua sắm.

Ra khỏi khách sạn, Khúc Phương đi thẳng đến cửa hàng xa xỉ phẩm, gần nhất là cửa hàng Hermes. Đã trải qua lâu như vậy, nhìn qua giống như không có gì thay đổi, thật ra là có chút biến hóa. Lần đầu tiên lúc cô ăn mặc bình thường tiêu sái tiến đến nơi này không có ai quan tâm đến cô, cô cũng hiểu được chính mình một thân nghèo hèn, không thích hợp với nơi này, thậm chí chính mình cũng không nhấc nổi đầu, không nâng nổi ngực. Nhưng nay tuy rằng cô cũng mặc quần áo bình thường như thế nhưng chủ tiệm đứng phía trong lại có mắt nhìn chạy đến tiếp.

Nhìn người phải nhìn khí chất, người bán hàng bình thường còn đứng ngơ ra đó, đại khái là nhìn Khúc Phương quần áo bình thường, nhưng là chủ tiệm lại mắt sáng nhìn ra khác biệt.

Quả nhiên, bình thường Khúc Phương đều là chọn một bộ thích mặc, bởi vì mua nhiều lắm về nhà cũng giữ không được, nhưng hôm nay tâm tình của cô thật phức tạp, thuần túy chỉ vì mua sắm mà mua sắm. Cô miễn cưỡng chỉ chỉ một loạt quần áo trên giá đồ, nói: “Trừ bỏ cái này, còn lại giúp tôi gói lại hết”.

Người bán hàng trẻ tuổi bên cạnh mở to hai mắt, quả nhiên là chủ tiệm lợi hại, có thể liếc mắt một cái liền biết được khách vip.

Lập tức một đám bán hàng lại phấn chấn tinh thần, nếu thường xuyên gặp loại khách vip này, tiền thưởng tháng của các cô cũng cao lên bao nhiêu.

Chủ tiệm lúc này cũng giống như đang đánh tiết gà, nói: “Cô đúng là khách vip của chúng tôi, chọn rất chuẩn, không phải đồ kinh điển, cũng là hàng mới năm nay, đúng rồi, chúng ta còn có vài bộ quần áo và túi xách sản xuất số lượng ít, đưa cho cô xem nhé?”

“Trực tiếp gói lại đi, đưa đến khách sạn Bốn mùa”. Khúc Phương có chút lười biếng.

Chủ tiệm giống như bà chủ bình thường, tiễn Khúc Phương thắng lợi trở về ra cửa.

Kế tiếp, Khúc Phương quét ngang Armani, Gucci, Prada… đến mức quản lý khách sạn Bốn mùa ở xa hàng km, cũng bận không kịp thở, không chỉ có nhét đồ vào phòng để quần áo, thậm chí ngay cả phòng khách cũng treo đầy đồ.

Sau khi tiêu gần sạch tiền, Khúc Phương rốt cục mệt đến không muốn suy nghĩ, một mạch đến quán spa.

Cô vốn muốn đi tìm Cao phu nhân, nghĩ lại một chút, chính mình lúc này quá tệ, hai bên gặp nhau, sợ là lại thiếu sót với lời dạy ngày ấy.

Khúc Phương vốn định một mình hưởng thụ một phen, kết quả lại đụng phải đồng bệnh tương liên Lý phu nhân, bà đang lải nhải oán giận với người làm vật lý trị liệu về việc lão chồng có bồ nhí bên ngoài, còn đem kính Gucci bà mua cho tiện nhân kia, cho dù có người làm vật lý trị liệu sư ôn nhu mát xa cho bà, cũng không giải được oán khí tràn ngập kia.

Khúc Phương sửng sốt, lúc ban đầu cô cũng như vậy đi, tràn đầy oán hận, lúc mới đầu không bỏ được, cô muốn chính là trả thù, trả thù, trả thù đủ kiểu, khi đó cô với Lý phu nhân hiện tại khác nhau chỗ nào.

Nhìn đến người có hoàn cảnh giống mình, sẽ cảm thấy có cảm giác thân thiết, Khúc Phương thôi ngây người, bắt đầu tán chuyện câu được câu mất với Lý phu nhân.

Khúc Phương biết Lý phu nhân thích kính mắt, cô vừa mới đi dạo quanh mấy cửa hàng xa xỉ phẩm về, đề tài tự nhiên rất nhiều, hơn nữa Khúc Phương cũng hiểu biết tính tình của bà, hai người nói chuyện phiếm, Lý phu nhân vừa nghe, cảm giác hợp ý vô cùng, làm xong SPA lôi kéo mạnh mẽ Khúc Phương cùng đi chơi mạt chược.

Dù sao chỉ cần làm cho chính mình bận rộn, sẽ không phải miên man suy nghĩ, Khúc Phương vì thế đi theo.

Lý phu nhân mang theo Khúc Phương đi vào một viện đã lâu năm, một nơi rất sạch sẽ lịch sự tao nhã, có chút giống thú vui của nhà nông, nhưng rất sạch sẽ, gió thổi vào phòng cũ, môi trương rất tốt, ngồi rất thoải mái.

“Đây là em gái tôi Khúc Phương”. Lý phu nhân rất thích Khúc Phương, lúc giới thiệu nói thẳng là em mình, ý trân trọng rõ ràng.

Khúc Phương thường xuyên đi SPA, có quen biết với người phụ nữ cùng tuổi với Lý phu nhân này, không có có vẻ câu nệ gì,nhỏ nhẹ hào phóng cùng hai vị phu nhân khác nói chuyện với nhau.

Trước kia Khúc Phương căn bản là chưa từng đánh mạt chược, cũng may cũng không phải đặc biệt khó, Lý phu nhân ở một bên rất nhiệt tình dạy cô, Khúc Phương chơi hai ván liền hơi hiểu được quy tắc. Có thể nói đánh bài là dễ nhìn được nhân phẩm nhất, Khúc Phương đánh rất tùy ý, tuy rằng toàn thua, nhưng là cô thua cũng thua hào phóng. Lý phu nhân thuộc loại hình tiêu khiển, cũng không quá để ý thắng thua, bất quá ra vẻ như bà Mạc cửa trên cố ý thả bài tốt cho bà thắng. Cửa dưới của Khúc Phương là Phí phu nhân so với Khúc Phương lớn hơn một chút, so với Lý phu nhân cùng bà Mạc nhỏ hơn, có thể thấy là loại người có lòng tham mạnh, chơi mạt chược ra bài quyết đoán cũng rất chú trọng thắng thua.

Không có thiện cảm nhất ở đây là bà Mạc, Khúc Phương cảm thấy bà quá tính toán chi li, tuy rằng Phí phu nhân cũng chú trọng thắng thua, nhưng rất sảng khoái.

Lúc bà Mạc cùng Lý phu nhân tán gẫu về con gái mình, Khúc Phương nghe thấy bà Mạc nói: “đứa nhỏ Molly nhà tôi chính là rất tùy hứng, chủ ý lớn, cũng không biết giống ai, không giống như Lý Sâm nhà bà tuấn tú lịch sự, tuổi còn trẻ liền chính mình gây dựng sự nghiệp, còn làm rất tốt…”

Hai chữ Molly này Khúc Phương rất quen thuộc, khó trách lần đầu tiên nhìn thấy bà Mạc như từng gặp qua ở đâu, quả nhiên, tuy rằng bà Mạc mặt béo chút, nhưng vẫn có thể nhìn ra mặt của bà lúc gầy, giống Molly như đúc.

Thật sự là chỗ nào cũng có oan gia, Khúc Phương không có thiện cảm với bà. Bất quá bà Mạc tuy rằng không biết việc giữa Khúc Phương với con gái mình, bà cũng không thích Khúc Phương, vốn là hôm nay bà vì con gái có việc muốn nhờ Lý phu nhân giúp, chuẩn bị để con gái mình đến chung, nhưng Lý phu nhân nói có người, bà đành phải một mình lại đây.

Bà cùng Lý phu nhân có chút giao tình, bạn trai Chu Thần của Molly muốn cạnh tranh làm tổng giám đốc trong công ty, gần đây có đàm phán làm ăn với Lý gia, nếu đàm phán được, rất có lợi cho con rể của bà tương lai lên chức, bà cũng rất thích Chu Thần, khó được lúc hạ mình đây hỏi tin tức.

Nhưng nữa đường lại nhảy ra Khúc Phương, chưa gặp qua bao giờ lại khiến bà chịu thiệt, gặp mặt tự nhiên cũng không có thiện cảm, hơn nữa chưa từng nghe nói đến tên tuổi cô ta, bà Mạc nghĩ Khúc Phương chính là người nào đó đang muốn nịnh bợ Lý phu nhân, phải biết rằng Lý gia hiện nay giống như như mặt trời buổi trưa, gặp được người như thế cũng không phải không có.

Chơi mạt chược thời gian trôi đặc biệt nhanh, nhìn trời sắp tối, Phí phu nhân trước cũng thắng không ít tiền, Khúc Phương không thua không thắng, Lý phu nhân cũng thắng một ít, thua nhiều nhất lại là bà Mạc, không có cách nào, ai bảo bà vừa chiếu cố thả bài lại còn muốn đánh thắng, kết quả tự nhiên hai bên đều không được.

“Đêm nay cửa hàng của tôi mời nhà tạo hình nổi tiếng Hồng Kông Allen tới tham gia sa long làm đẹp, mọi người có hứng thú không, cùng đi nhìn xem”. Bà Phí rất thuần thục một bên chỉnh bài một bên mở miệng hỏi.

Lý phu nhân về nhà cũng là một mình trông phòng, thích vào giúp vui, Khúc Phương đang lo đêm đến làm sao trôi qua cũng không có dị nghị, bà Mạc chưa đạt được mục đích, lúc chơi mạt chược bà nói bóng nói gió một ít, đều bị Lý phu nhân lấy cớ đánh bài không nói chuyện mất hứng mà dừng, cho nên bà định lén cùng với Lý phu nhân tâm sự, tự nhiên cũng muốn đi.

Đến chỗ của Phí phu nhân, cũng giống hội gặp mặt thông thường, người đến không quá nhiều, nhưng bộ dạng đều là giàu có.

Phí phu nhân thành thạo tiếp đón mọi người, đồng thời giới thiệu Lý phu nhân và Khúc Phương với họ một lần.

Sau đó, nhà tạo hình nổi tiếng trong truyền thuyết Allen bước lên, hắn đứng ở giữa sàn, dáng người cân xứng gợi cảm, còn hơn cả người mẫu. Làn da màu yến mạch ở dưới ngọn đèn tỏa sáng, nhóm phu nhân phóng mắt sói tham lam nhìn, làm sa long dạt dào tình ý.

Allen rất thích ứng hoàn cảnh như vậy, lợi dụng hết mị lực nam tính của bản thân, điều hòa không khí hiện trường, cùng các phu nhân các tiểu thư vô cùng thú tính kia hoà mình, bạn tốt điển hình của phái nữ, là chú dê đẹp trên đồng cỏ xanh.

“Hôm nay tôi giới thiệu cho mọi người biết phối hợp như thế nào, mọi người nếu có đồ độc mà mình yêu thích, đều có thể lấy lại đây làm tham khảo”. Allen thiên đầu, dùng giọng nói từ tính độc đóa của mình làm lời mở đầu.

Có thể được nhà tạo hình chuyên nghiệp chỉ dẫn, có khả năng khoe ra đồ quý, tự nhiên không ai cự tuyệt, mọi người đều gọi điện thoại.

“Tiểu Minh, cậu giúp tôi đem túi xách Dior trong tủ quần áo, còn có cái váy Gucci màu đen đến đây. Đúng, là cái trong cùng bên trái tủ quần áo, hai loại cùng nhau gói lại đưa đến viện Tùng Hóa”. Lưu phu nhân gọi điện thoại dặn nói.

“Lý Lôi, giúp tôi đem túi xách Hermes, áo khoác Prada…”

“Hàn Mai Mai, cô đi tìm một chút, kính mắt Chanel của tôi, còn có giày LV…”

Nhìn mọi người đều vội vàng gọi điện thoại, nóng lòng khoe ra bộ mình gần đây thích nhất, Khúc Phương thực nhàn nhã ngồi tại chỗ, không tính làm gì.

Từ lúc đến đã chú ý Khúc Phương bà Mạc tiến lên cười trêu nói: “Khúc tiểu thư có quần áo thích hợp không, không bằng lát nữa đồ tôi đến, cho cô mượn một bộ”.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/66453


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận