Mùa hè Năm Đó Chúng Ta Cùng Tốt Nghiệp 1 Chương 4


Chương 4
Mười bảy tuổi, tình yêu không lối thoát

Em luôn đợi đến một ngày thức dậy

Nhưng một năm trôi qua, em lại thêm một tuổi lại đợi một năm nữa , thế giới vẫn chưa thức dậy. Mùa đông qua đi nó vẫn ngủ tiếp dưới ánh nắng của mùa xuân

Giống như hạt mầm tình yêu em chôn sâu trong đất, nó ngủ thật say.

Một năm trôi qua mà nó vẫn không nảy mầm trổ hoa.

1.

Mùa xuân năm 2004

Ánh nắng dịu nhẹ mang theo hơi ấm , cây ngô đồng nhú lên những chồi xanh non.Đi bộ trên phố, nhắm mắt lại cuối cùng cũngc ó thể cảm thấy bầu trời xanh chôn tận trong lòng.

Lê Phi Nhi đã đạt được mong ước, cô ấy đã trở thành bạn gái của anh chàng thổi saxophone

Hạ Noãn Noãn còn nhớ buổi tối hôm nọ chính thức trở thành người yêu của nhau.Đó là ngày rét buốt một ngày lạnh nhất của năm 2003.

Buổi tối Hạ Noãn Noãn nhận được cú điện thoại của Lê Phi Nhi nói rất nhớ cô và muốn cô đến ngay lúc nửa đêm .Cô thấy có chút bất tiện nhưng vẫn mặc áo khoác lông dày sau lưng là ông Hạ Thiện Sinh đang nói chuyện điện thoại với ai đó.Cô vui vẻ đi đến chỗ hẹn

Vừa vào quán rượu Lê Phi Nhi đã vui mừng gọi cô. An Doãn Thần đứng bên cạnh cô cũng ngẩng đầu lên nhìn một cái rồi cúi xuống uống rượu Hạ Noãn Noãn chú ý đến ánh mắt của anh ta nó u buồn phức tạp và bên cạnh là Phi Nhi vui mừng khôn xiết lại trở thành một đôi đối lập. Khi Hạ Noãn Noãn cảm thấy sợ hãi hoặc bất an thi lại như có nước chảy dần dần dâng lên trong lồng ngực cô

Ôi ! Chàng trai này giống như bông hoa anh túc cô độc vậy không khí hít thở cũng hết sức nguy hiểm

Hôm nay Phi Nhi rất vui đến cả việc Hạ Noãn Noãn uống bia mà cô cũng không ngăn cản như trước đây. cốc bia đầy bọt trắng mang theo cảm giác mát lạnh đến rùng mình , đi qua thực quản rồi xuống dạ dày

Vị đắng giống như nước mắt lên men trong lòng có tràn thêm cũng khó thành sông

-Hạ Noãn Noãn -An Doãn Thần uống một ngụm lớn rồi buông từng tiếng một nói-Phi Nhi là người bạn cô yêu quý nhất đúng không?

-Um! Người bạn duy nhất và yêu quý nhất

-Cô ấy đau khổ, cô có đau khổ không?Hay là đau khổ hơn cô ấy?-Trong ánh sáng chao đảo xuyên qua mái tóc dài đôi mắt anh ta lóe sáng.Ánh sáng đó dồn dập kết hợp với nốt ruồi lệ nhỏ xíu như thể con thú đang khóc vì bị thương

-0!Tất nhiên rồi-Hạn Noãn Noãn trầm xuống.Khi nói chuyện có thế thấy rõ là cô đã say.Khuôn mặt trắng trẻo của cô phơn phớt hồng

An Doãn Thần nhếch mép nở một nụ cười kỳ dị -Phi Nhi em làm bạn gái anh nhé-Sau vài phút yên lặng , An Doãn thần kiên định nói. Lê Phi Nhi đang thoa lớp phấn mắt màu nhũ bạc sững lại chừng nửa phút cuối cùng cô reo lên một tiêng ròi nhảy câng lên cô dang hai tay ra rồi quay vài vòng giống như một chú chim đang lượn trên không trung.

Tình yêu chắp cho cô đôi cánh nhưng cuối cùng cô cũng không thể bay lượn được

Tối hôm đó ba người đều uống say. Đến tận khi quán rượu đóng cửa ba người mới khoác những chiếc áo dày cộp ra khỏi quán.Lê Phi Nhi ôm lấy Hạ Noãn Noãn rồi thơm lên mặt cô một cái thật kêu.Giống như một chú nai vui vẻ, cô ấy dắt tay An Doãn Thần đi mất

Hôm sau ở trên lớp Lê Phi Nhi ra vẻ thần bí nói cho Hạ Noãn Noãn biết , cô tặng cho An Doãn Thần một món quà quý giá

Tất nhiên Hạ Noãn Noãn hiếu điều Lê Phi Nhi ám chỉ. Cô ấy không còn là trinh nữ nữa. Cô chợt nhớ đến hai câu hỏi kỳ lạ mà An Doãn Thần đã hỏi một mình tối hôm qua trái tim cô bồng thấy đau nhói

Thượng đế phù hộ mong là cô đã nghĩ ngợi quá nhiều

Chuyện này xảy ra cách đây đã nhiều năm khi tôi nhớ lại câu nói của An Doãn Thần ở quán rượu tôi hôm đó cuối cùng tôi cũng hiểu ra hàm ý thực sự của nó và cũng hiểu tại sao trong mắt anh ta ngập tràn màu đen u tối

Hóa ra chẳng qua đây chỉ là một âm mưu lấy tình yêu để đạt được mục đích trả thù mà người gây nên tội lại chính là tôi

Lê Phi Phi cậu biết không.Thực ra tớ luôn muốn nói cho cậu biết từ lần đầu tiên gặp anh ta , tớ đã nhìn thấy sự nguy hiểm trong mắt anh ta .Nhưng khi thấy cậu chưa bao giờ được vui như vậy , tớ lại không ngừng tự nhủ rằng đó chỉ là ảo giác của mình

Ôi!Thượng đế phù hộ để Phi Nhi của con sẽ luôn được hạnh phúc như vậy. Con sẵn sàng vì thế mà bị thiêu rụi thành tro bụi.

Nhưng , sau này tớ biết tớ có hóa thành tro bụi có phát điên hay chết đi cũng không thể nào đổi lấy hạnh phúc cho Phi Nhi.Neu thời gian quay trở lại những chuyện đã xảy ra đều không thể chọn lần thứ hai.Cuối cũng chúng tôi đã thua thần tín ngưỡng thua một cách thảm hại chấn thương nặng nề thướng tích đây fminh

Phi Nhi nếu như năm đó tháng đó thời khắc đó tớ nói cho cậu nồi sợ hãi trong lòng thì kết cục của chúng ta sẽ thế nào

Nếu như vậy liệu tuổi trẻ của chúng ta có bị tổn thưởng tan vỡ như thế không có lối thoát

Không lối thoát thực ra chưa bao giờ có lối thoát cả.

- Blog Hạ Noãn Noãn tháng 8 năm 2006

3.

Học kỳ này cô lý được phân công làm chủ nhiệm lớp.Nghe nói cô vừa mới tốt nghiệp trường đại học sư phạm .Cô gầy gò nhỏ bé đeo một chiếc kính gọng đen trông chẳng khác gì học sinh .Hạ Noãn Noãn rất quý cô cũng vì cô giáo mà Noãn Noãn thích môn ngữ văn

Hôm nay lại có tiết của cô Lý .Ánh sáng ấm áp chiếu vào làm cho lớp học trở nên ấm cúng vài học sinh ngủ gật khiến cô không thể tiếp tục giảng bài được nữa. Cô lý ngừng giảng bài và yêu cầu cả lớp viết một bài văn khoảng một nghìn chữ với chủ đề là XX khiến tôi cảm động nhất"

Gió thổi qua những mầm non ngô đồng mới nhủ phát ra những tiếng xào xạc nhè nhẹ.Những bạn vừa ngủ gật liền lấy lại tinh thần ngậm bút ra về suy tư.

Hạ Noãn Noãn , tớ viết về cậu nhé.Cậu là cô gái khiến tớ cảm động nhất -Lê phi Nhi bỗng giật vạt áo cô rồi cười hì hì nói

-Hay là đừng viết về tớ. Tớ đã làm được gì cho cậu đâu-Hạ Noãn Noãn cười.

Này ! Đuôi nhỏ, Lê Phi Nhi viết về cậu , tớ cũng viết về cậu nhé -Lộ Tiếu Bắc chen vào .Lê Phi nhi rất vui nụ cười cô như muốn nói xem đi xem đi hoàng tử cậu yêu đang vẫy tay cậu kìa.

-Vậy các cậu đi xin cô giáo đổi đề thành Hạ Noãn Noãn người khiến tôi cảm động nhất là được rồi-Hạ Noãn Noãn nói xong cũng không nhịn được cười.

Cười mãi cười mãi đến nỗi từ mặt xuống cổ đều đỏ lựng lên .Tuy biết hai bạn đùa mình nhưng khi Lộ Tiểu Bắc nói như vậy cô vẫn không kìm được mặt đỏ lên tim cũng đập mạnh hơn

Tuần thứ hai cô giáo trả bài. Lê Phi Nhi và Lộ Tiểu Bắc hai bạn đùa nghịch như vậy nhưng lại không viết điều mà họ nói. Sau khi lên lớp cô giáo chọn một bài văn mẫu để đọc cho cả lớp nghe.Đó là bài văn của Tề Lạc.

Bài văn của cậu ấy viết thế này:

Cô ấy rất giống một người tôi chưa bao giờ quên. Cô ấy luôn luôn lặng lẽ như hạt bồ công anh bất cấn bị rơi xuống.Thấy cô trái tim vốn bất an của tôi cũng bình lặng xuống.Dường như cả thế giới này chỉ còn hơi thở nhẹ nhàng của cô ấy và tôi. Thường ngày tôi hay có những ảo giác hoảng loạn không rõ ràng rằng cô ấy chính là hóa thân của người đó .từ khi gặp cô ấy lần đầu cho đến tận bây giờ vẫn không thế nào phân biệt được ai là ai.

Cô gái trầm lặng hay càu có này luôn khiến tôi đau lòng

Nhưng khi cô ấy kiên quyết đưa tôi đi tìm một người khi bị vây quanh bởi những lời đàm tiếu , cô ấy khiêm nhường nhưng rất bướng bỉnh .Khi đó tôi thấy cô ấy bướng bính và kiên cường giống như cây dại mọc trên vách đá tỏa ra hương thơm mê ly kỳ lạ

Oi! Ong trời biêt không tôi biêt ơn ông nhương nào. Ong đã cho tôi làm quen với cô gái như vậy tuyệt vời như bong bóng mùa hè khiến tôi cảm động vô cùng

Dường như trái tim tôi cũng ấm lên

Bằng giọng đọc truyền cảm cô Lý đọc hét cả bài văn khiên cả lớp chăm chú lắng nghe.Một giây sau cuối cùng một tràng pháo tay đã vang lên giòn giã. Chính trong âm thanh ầm ĩ đó mặt hạ Noãn Noãn lại đỏ lên cô trốn tránh bằng cách cắm đầu vào quyển sách

Dường như mặt trời bỗng chìm xuống có đám mây đen bay tới

Dưới ánh sáng ảm đạm đó ánh sáng mắt Đông an an vụt tắt .Cô ngoái đầu lại nhìn Hạ Noãn Noãn đang cắm đầu vào quyển sách giấu hai tay dưới bàn cuối cùng nắm chặt thành nấm đấm.

Mặc dù tôi không biết cô gái trước kia là ai nhưng tôi biết cô gái sau đó trong bài văn Tề lạc chính là Hạ Noãn Noãn .Chắc chắn là cô ấy .Chỉ có cô ấy mới có thể giả bộ giói như vậy. Cô ấy giống hệt như bà ý hạ nhưng là một gái bán hoa ngụy trang bằng cách ăn mặc thật xinh đẹp

Oi! Tê Lạc ! Mong là cậu chỉ xúc động nhất thời .Cậu có thể yêu bất kỳ người con gái nào nhưng tớ không cho phép cậu yêu Hạ Noãn Noãn. Tôi ghét cô ta. Tôi ghét tôi căm ghét cô ta

Hạ Noãn Noãn cậu là gái bán hoa mà tôi căm ghét cậu cứ đợi đấy , sẽ có ngày tôi lột trần mặt nạ ngụy trang của cậu

Tôi biết ngày đó sẽ đến

- Trích từ blog của Đồng An An tháng 3 năm 2004

Những cây ngô đồng lại khoác lên mình chiếc áo mới cành la xum xuê rợp kín .

Hạ Noãn Noãn cất những bộ quần áo xuống tận đáy hòm thay vào đó là những bộ quần áo mùa hè mát mẻ.Với mái tóc dài và chiếc váy trắng trông cô như một bông hoa dành dành đang nở giữa mùa hè . Không khí xung quanh cô như thoang thoảng mùi hương bạc hà

-hạ Noãn Noãn

Lê Phi Nhi chạy đuổi theo phía sau.Hạ Noãn Noãn nhìn thấy cô ấy liền mỉm cười thay cho lời chào

-Hạ Noãn Noãn cậu đi cùng mình đến hiệu thuốc nhé -Cậu bị ốm à?

-Không .tớ bị chậm nửa tháng rồi.Tớ muốn đi mua que thử thai về thử-Lê Phi Nhi cố giả vờ bình thản như thế chuyện này không có gì lo lắng

Bầu trời đầu mùa hè dường như bỗng nhiên có tiếng sấm vang lên một chú chim bay ra kêu thảm thiết cố vạch một vết thương lên bầu trời

Mãi sau Hạ Noãn Noãn mới lơ đãng.Hai người đi vào một hiệu thuốc nhỏ yên tĩnh. Việc buôn bán ở đây khá tốt có mấy khách hàng đang vây quanh một người bán hàng đợi mãi mà vẫn không đến lượt họ Lê Phi Nhi đợi đến phát chán cô ấy xông về phía người bán hàng lớn tiếng nói

-Cô bán cho cháu que thử thai. Nếu còn đợi nữa cháu sẽ sinh con mất

Người bán hàng và khách hàng quay đầu lại nhìn hai cô gái với ánh mắt kinh ngạc .Mãi sau tiếng cười khanh khách vang lên.Hạ Noãn Noãn cảm thấy ngượng ngùng vô cùng bất giác cô lùi lại phía sau một bước

-Của cháu đây. Mười hai đồng năm hào-người bán hàng ném hộp que thử thai lên mặt tủ kính nhìn hai cô gái bằng ánh mắt coi thường

-Noãn Noãn-Lê Phji Nhi cười khổ sở nói- tớ không mang tiền.Bạn yêu quý ! Cậu trả tiền giúp tớ nhé.

Hạ Noãn Noãn lấy ví tiến ra trả cho Lê Phi Nhi vừa ra khỏi cửa hiệu thuốc cô liền nghe thấy người bán hàng và mấy khách hàng nói chuyên với nhau một cách thản nhiên

-Con gái bây giờ thật là càng ngày càng chẳng ra gì.Mới tí tuổi đầu đã biết làm chuyện đó rồi.

Lê Phi Nhi quay người lại lấy tay gạt nước mắt đang tuôn trào nơi khóe mắt

Dưới ánh nắng khuôn mặt nhỏ ướt đẫm nước mắt được gió thổi khô.hạ Noãn Noãn bồng thấy tim mình nặng trĩu như sắp ngạt thở cô kéo Lê Phi Nhi chạy thật nhanh.

Lê Phi Nhi có thai rồi.

Vào thời điểm nóng nhất của mùa hè thì cô ấy đã có thai được hai tháng bụng cô bắt đầu hơi hơi nhô lên. Vì vậy cô không thể mặc những bộ váy đẹp được nữa mà suốt ngày cứ phải mặc áo phông rộng thùng tình lượn qua lượn lại dưới bầu trời ở trường và những cây ngô đồng

Trừ Hạ Noãn Noãn ra chẳng ai biết chuyện cô có thai cả. Thậm chí cô ấy còn không nói cả cho An Doãn Thần biết.

Hạ Noãn Noãn đã vài lần khuyên Lê Phi Nhi bỏ cái thai đi nhưng cô ấy đều từ chối. Tận mắt nhìn thấy cái thai đang lớn dần len trong cơ thể gầy gò mong manh của cô ấy mà Hạ Noãn Noãn lo đến mức gần như suy sụp.

Giờ thế dục khi Hạ Noãn Noãn lại một lần nữa lấy cơ Lê Phi Nhi đến ngày để xin thầy giáo cho nghỉ nhưng thầy dễ tính nhất cuối cùng cũng phải bực

-Bạn ấy làm gì thế?Tuần nào cũng xin nghỉ dù tôi là đàn ông nhưng cũng biết thứ đó mỗi tháng chỉ đến một lần thôi chứ

Dạ! kinh nguyệt của bạn ấy thất thường rất nghiêm trọng ạ-Hạ Noãn Noãn thốt ra những lời đó nhưng chưa đầy một giây lát sau cô đã đỏ từ mặt xuống cổ vì lời nói dối

-Chao ôi! Con gái các cô thật là phiền phức.Thầy giáo dạy thể dục chẳng còn cách nào khác đành đồng ý-Tôi sẽ viết một tờ giấy giới thiệu. Em đưa bạn ấy đi khám xe sao. Cứ để như thế mãi không được đâu

Vừa ra khỏi trường hai cô gái liền ném tờ giấy vào thùng rác

-Phi Nhi tớ xin cậu .. .tớ xin cậu hãy đi với tớ đến bệnh viện bro cái thao đi .Cậu vẫn còn là trẻ con vẫn còn là hoch sinh .làm mẹ là chuyện của sau này

Lúc đó cô hận là mình không thể biến mất.

 Hết chương 4. Mời các bạn đón đọc tiếp chương 5.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/30595


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận