Mật Khu 88 Chương 11


Chương 11
Dương chợt nhận ra những gì anh đã suy luận.

Những bằng chứng rất logic và không thể chối cãi được. Nhìn những kết luận của pháp y và những hồ sơ có liên quan đến nạn nhân. Anh vội vàng sang gặp Xuân:

Dương: Anh đã tìm ra nguyên nhân và hung thủ giết người rồi. Anh cho họp ngay đội K5 lại và mời đại diện của đội Trọng án CAHN đến đây. Họ là người đã cùng theo mình vụ này

Xuân: Nhưng là ai và tại sao hả anh?

Dương: Rồi em sẽ biết. Những bất ngờ thì không bao giờ giới hạn cả!

Xuân: Anh làm em hồi hộp rồi! Để em liên lạc với đội trọng án của CAHN luôn nhé.

Dương: Ừ! Nhanh lên! Anh lấy xe và cả hai cùng đến đấy luôn em nhé! Kẻo hung thủ sẽ biến mất đấy. Không còn kịp nữa.

Xuân: Nhất trí! Để em chuẩn bị đồ và hồ sơ đã.

 

Một lúc sau cả hai đã chuẩn bị đầy đủ hồ sơ để gửi đến Đội trọng án - Công an Hà Nội. Nhưng lúc lái xe thì Dương không nói gì. Xuân thì tò mò nhưng nhìn thấy vẻ mặt đăm chiêu và đầy suy nghĩ của Dương thì cô lại thôi không hỏi nữa. Cũng thấy lo lo. Không hiểu Dương đã căn cứ vào đâu để kết luận sự việc này. Đến trụ sở của đội trọng án CAHN, Dương và Xuân cùng vào gặp lãnh đạo của đội trọng án. Lúc này tiếp Dương có đồng trí đội trưởng và Dũng là điều tra viên chính của vụ án:

 

Đội trưởng: Chào hai đồng chí. Các đồng chí vất vả với chúng tôi quá. Đêm hôm khuya khoắt thế này lại vì công việc đến đây. Tình hình kết quả thế nào hả anh Dương?

Dương: À! Có lẽ tôi đã tìm ra hung thủ giết người vụ án này rồi. Và cũng có nguyên nhân của nó nữa.

Dũng: Thế thì may cho chúng tôi quá. Có gì anh có thể nói qua cho chúng tôi biết được không?

Dương: Cho tôi xin điếu thuốc đã. Đỡ căng thẳng. Thực chất để tìm ra nguyên nhân này khá khó khăn. Nó không chỉ là một vụ án giết người. Mà tiềm ẩn trong đấy cả một kho những điều bí ẩn của nó.

Đội trưởng: Anh có thể bắt đầu được không? Chúng tôi đang sốt ruột tìm ra nguyên nhân của vụ án quá. Nó lại xảy ra đúng lúc chuẩn bị thành lập ngành. Nếu không có kết quả khác nào chúng tôi bị phê bình. Từ trước đội trọng án chúng tôi luôn đạt kết quả cao. Nhưng đây là vụ án đầu tiên có sự góp mặt giúp đỡ của các đồng chí ở BCA.

Dương: Trước hết tôi phải nói hung thủ giết người không ai khác chính là ba người đàn ông ở đình Bái Ân. Đấy chính là Phong, Mạnh và Thắng.

Dũng: Tại sao lại thế hả anh Dương? Anh có thể giải thích kỹ cho chúng tôi được biết không?

Dương: Cũng có nhiều nguyên nhân để có thể kết luận 3 người này là hung thủ giết người. Nạn nhân là Vũ Quang. Người làng Chèm. Theo pháp y xác minh dấu vân tay và ADN thi hồ sơ của người này đã chuyển cho chúng tôi. Tôi cũng đã về tận Chèm để xác minh tên Vũ Quang này. Hắn năm nay 32 tuổi, đã từng đi lính nghĩa vụ ở Bộ Tư lệnh Công Binh và làm việc ở Công ty sử lý bom mìn BOMICO ở ngay làng Võng Thị, Nghĩa Đô. Sau đấy đã bị kỷ luật và buộc thôi việc ở đây được hơn 2 năm rồi. Hiện hắn làm nghề tự do là vận chuyển VLXD ở gần khu vực Xuân Đỉnh.

Đội trưởng: Thế tên Vũ Quang này có gì liên hệ trong vụ án hả đồng chí?

Dương: Có chứ anh. Hắn là nhân vật quan trọng trong toàn bộ tình tiết vụ án này. Vũ Quang thực chất cháu nhiều đời của Vũ Phúc Thuần. Và là dòng họ Vũ ở Làng Chèm này đã bị mai một. Tôi có về Làng Chèm để tìm hiểu thì được biết Vũ Quang thông qua gia phả của dòng họ ở đây. Chính vì chi tiết quan trọng này mới hé lộ ra nhiều nguyên nhân của vụ án.

Xuân: Vũ Quang? Vậy hắn có liên hệ với Vũ Phúc Thuần không anh?

Dũng: Vũ Phúc Thuần là ai hả đồng chí?

Dương: Có chứ Xuân. Vũ Quang chính là hậu duệ của Vũ Phúc Thuần, người làng Chèm. Thực chất câu chuyện về Vũ Phúc Thuần được lưu truyền khá rõ. Nếu các đồng chí chưa hiểu hết vấn đề này tôi sẽ nói rõ cho các đồng chí nghe. Đấy chính là tích chuyện truyền thuyết ở đình Bái Ân. Câu chuyện đó gắn liền với những giai thoại bí hiểm ở đình Bái Ân.

Đội trưởng: Đồng chí có thể nói rõ hơn cho chúng tôi được không?

 

Dương: Tất nhiên mà. Tôi sẽ trình bày cụ thể cho đồng chí nghe. Tôi nhắc lại một chút về những gì tôi đã nói với đồng chí Xuân nhé để các đồng chí ở đội trọng án cùng nghe. Câu chuyện liên quan đến lời nguyền của vua Lý Nhân Tông với vương triều Trần. Ở ngôi đình này thờ thành hoàng làng là vợ chồng ông Vũ Phục. Ngày trước hai vợ chồng này bán dầu. Nêu thời đấy người ta gọi là ông Dầu và bà Dầu. Bác nghe kể lại là hai vợ chồng này đã tự trẫm mình sống sông để dâng mạng cho thần linh chữa mắt cho vua nên nhờ thế mà họ được tôn làm thành hoàng làng. Nhưng trong nhiều giấy tờ mà người tiền nhiệm trước bác để lại thì gần như chứng minh một điều ngược lại với những gì dân gian truyền miệng. Đấy là không phải họ tự trẫm mình mà họ bị ép chết. Nguyên nhân là do thời đấy vua Lý Nhân Tông bị đau mắt không khỏi nên có thầy bói bảo là bị “thuỷ vương càn tuất” xuyên vào mắt. Để khỏi bị như vậy phải lập đàn cúng Hà Bá ở ngã sông Tô Lịch và Thiên Phù cúng thần linh giúp đỡ mới qua khỏi được. Theo đấy thì cứ đợi đến sáng sớm ngày 30-11 năm đấy phải có người đứng ở bến đò đợi ai đến đầu tiên là bắt luôn, Sau đó quẳng xuống sông để cúng thần linh thì bệnh sẽ khỏi. Thế là hai vợ chồng ông Dầu lại là người đầu tiên đến đấy. Lúc đấy quân lính bắt luôn và quẳng xuống sông theo lệnh. Rồi đúng như thày bói bảo, vua Lý Nhân Tông khỏi bệnh thật. Nhưng chính cái chết oan đấy của hai ông bà này nên linh hồn hai ông bà này tức giận, căm hận đã nhập hồn lại vào một ông chủ quán gần sông đấy. Ông ấy nói: Chúng mày là quân tàn ác dã man, chúng mày là quân giết người lương thiện. Chúng mày sẽ chết tuyệt diệt. Họ Lý chúng mày sẽ không còn một mống nào để mà nối dõi. Chúng tao sẽ thu hẹp hai con sông Tô Lịch và Thiên Phù lại. Đúng như gì mà lời nói nhập hồn vào ông lão bên sông nói thì Sông Thiên Phù bị lấp dần và mất dấu tích. Còn con sông Tô Lịch tấp nập, trù phú thì bây giờ thành một khúc sông chết, bẩn thỉu. Và có một điều linh ứng với những gì ông Dầu, bà Dầu nói là nhà Lý đến đời Lý Huệ Tông đã tuyệt tự thật và không còn ai để nối dõi. Nhưng lời nguyên này gần như bị quên lãng đến ngày nay. Theo những gì mà những người giữ đình lưu lại từ đời này sang đời khác là lời nguyền đấy linh ứng với mỗi năm là một người đàn ông sẽ chết ở khu vực đình này để có thể làm cho linh hồn ông Dầu và bà Dầu không oán thán nữa.

 

Dương (tiếp tục nói): Còn tại sao liên quan đến Vũ Quang vì chính em ông Võ Phục là Thánh Chú có chứng kiến cảnh hai vợ chồng ông Võ Phục chết liền quyên sinh và được chôn ở trong Gò Quán Cây. Sau khi ông Thánh Chú quyên sinh tự sát ở đúng nơi bây giờ là phần mộ của ông ở Gồ Quán Cây. Đấy chính là ông ấy tự chặt đầu mình để cúng linh hồn ông bà Võ Phục. Chính vì không thể tự chặt đầu mình nên ông ta bắt buộc phải nhờ Vũ Phúc Thuần. Võ Phúc Thuần là một phu mộ ở làng Bái Ân này. Sau khi thấy cảnh này Võ Phúc Thuần liền thuận tình làm theo những gì ông Thánh Chú đề nghị và đã mang xác ông Thánh Chú về chôn ở Gò Quán Cây. Chỉ có điều sau khi chôn ông Thánh Chú xong thì ông Võ Phúc Thuần này đã đột tử và chết luôn cạnh đấy. Cái chết đấy không được ghi lại cụ thể làm chỉ được họ hàng nhà ông ấy truyền miệng lại là ông Thánh Chú có chăng chối lại một điều gì đó với Vũ Phúc Thuần. Việc chôn cất đất hoàn tất mà không một ai biết cả. Người dân trong vùng chỉ biết rằng họ nhìn thấy một người phu nằm chết cạnh cái mộ đấy và được ghi lại tên tuổi người chôn trên một hòn đá để trên mộ. Hòn đá ghi tên người mất và ngày mất. Còn xác người phu chôn ông Thánh Chú nằm chết ngay gần vị trí cái giếng đình sát Ao Cá. Sau này người dân liền đào ở đúng đấy vị trí cái giếng bây giờ. Nhưng có điều khó hiểu là tại sao giếng đấy lúc đầu đào không hề có nước. Chỉ về sau khi sông Thiên Phù bị lấp thì cái giếng đấy mới có nước. Một điều lạ lùng nữa là hòn đá trên mộ ông Thánh Chú tự dưng bị mất đúng tại thời điểm người dân đào giếng đình.

Xuân: Ồ! Thế sao lúc đầu anh nói với em là ông này quyên sinh rồi chôn ông Thánh Chú ở đấy mà? Có gì đó thay đổi để anh nghĩ là bị chặt đầu?

Dương: Lúc đầu anh cũng nghĩ thế. Tuy nhiên khi được bác Hoàng đưa xuống đền ông Thánh Chú ở Gò Quán Cây thì anh phát hiện ra phần mộ đã mất nằm ở dưới ngay bài thờ. Lúc đấy em nhớ không?

Xuân: Vâng! Lúc đấy em và anh cùng xuống. Chính vì thời gian cuốn theo lịch sử nên đã làm phần mộ biến đổi. Dân làng Bái Ân cũng chỉ đoán đấy là phần mộ của ông Thánh Chú mà tôn tạo. Sau đó làm đền thờ trên phần mộ đấy.

 

Dương: Cái này lúc đầu anh nghĩ thế. Nhưng sau khi đến kiểm tra xem xét cụ thể thì lại không như vậy. Căn cứ theo bản đồ cổ của làng Bái Ân và sơ đồ của đình Bái Ân thì vị trí chôn cất ông Thánh Chú nằm ở đúng nơi ngày trước là nơi hành quyết các phạm nhân của triều đình nhà Lý. Vị trí đúng ở Gò Quán Cây. Đã có nhiều di chỉ và khảo nghiệm ở đây là nơi hành quyết thực thi pháp luật của triều đình nhà Lý. Hay nói cách khác là một cách thị uy, bêu đầu nạn nhân ở gần khu vực chợ, công khai cho mọi người để mang tính răn đe. Chính Vũ Phúc Thuần là người làm việc này. Do vậy, ông Thánh Chú không thể quyên sinh khi đến đây mà đến đây để nhờ Vũ Phúc Thuần thực hiện việc chặt đầu cúng tế người anh. Để khẳng định chắc chắn hơn, anh đã đến nơi làng Chèm, xem lại gia phả dòng họ Vũ và có đúng là ghi rõ Vũ Phúc Thuần làm nghề phu mộ. Tuy Vũ Phúc Thuần sau khi thực hiện công việc trên đã chết bất đắc kỳ tử ở ngay cạnh nơi mà ông Thánh Chú đã hóa thân. Tài liệu dân gian lưu truyền lại đều nói rõ như vậy. Do đó, họ đem xác ông Vũ Phúc Thuần về quê chôn cất ở làng Chèm. Con đao đã chặt đầu ông Thánh Chú cũng đượ người nhà ông Vũ Phúc Thuần mang theo về thờ ở nhà coi như đấy là một bảo vật.

Xuân: Những cái này vẫn còn lưu trữ hả anh?

 

Dương: Ừ! Chính khi xác minh Vũ Quang thì anh đã được trưởng họ Vũ nói điều này. Ông ta đã dẫn anh xuống đền thờ dòng họ Vũ. Tại đây ông ta có giới thiệu cho anh biết thanh đao mà ông Vũ Phúc Thuần dùng để chặt đầu những tội phạm. Nhưng có một chi tiết là khi chặt đầu ông Thánh Chú xong thì con đao đấy không dùng tiếp mà mang về thờ do ông Vũ Phúc Thuần không có con trai để nói dõi. Sau khi Vũ Phúc Thuần chết thì cũng không có ai theo nghề ông làm nghề phu mộ cả. Tại đây, ông trưởng họ có giới thiệu là cây đao này chính là đao thần hiển thánh. Nó đã dùng để hiển linh Chiêu Điều đại vương. Mà em biết rằng thời vua Lý sau khi ban tặng cho đình Bái Ân 16 đạo sắc thì đã phong 3 người là thành hoàng làng. Đấy là Chiêu ứng Vũ đại vương, tức ông Vũ Phục; Thuận chinh công chúa, tức bà Vũ Phục và Chiêu Điều đại vương - Em ông Vũ Phục tức là ông Thánh Chú bây giờ. Đạo sắc phong đấy được ban xuống đình Bái Ân. Vì thế người nhà ông Vũ Phúc Thuần biết sự việc đã bẩm tấu sự việc này với triều đinh nên một sắc phong nữa ban tặng cho cây đao giúp ông Thánh Chú hiển linh được ban tặng cho dòng họ Vũ ở Chèm là vì thế. Do vậy có thể khẳng định điều mà anh nghi ngờ. Đấy chính là ông Thánh Chú bị chặt đầu rồi ở đúng nơi ông ấy hóa. Do vậy Vũ Quang chính là hậu duệ của ông Vũ Phúc Thuần là người đã giúp ông Thánh Chú hiển linh.

Xuân: Thế nó có liên quan gì đến vụ án này hả anh?

 

Dương: À! Phải nói tiếp theo là việc ông Thánh Chú có nói gì đó với ông Vũ Phúc Thuần. Khả năng đấy là một bí mật mà lịch sử đã lãng quên. Chính vì khi ông Thánh Chú nói xong, và ông Vũ Phúc Thuần thực hiện việc giúp ông Thánh Chú hiển linh thì trước đấy ông Vũ Phúc Thuần đã khắc lại tên tuổi năm sinh, năm mất của ông Thánh Chú và một câu nói mà ông Thánh Chú nói. Cái này có phần đúng khi liên quan đến truyền thuyết về lập nghiệp của triều Lý. Như mọi người đã biết triều đại Lý được hình thành từ vua Lý Công Uẩn. Được xuất phát từ chùa Bút Tháp ở Bắc Ninh. Sau này khi đến đời vua Lý Huệ Tông thì đã gần như biết trước cái kết của triều Lý. Sau một năm làm vua, Trần Thủ Độ đã ép vua Lý Huệ Tông phải nhường ngôi cho Lý Chiêu Hoàng. Và từ đó có cơ hội cho việc gây dựng nhà Trần. Sau khi vua Lý Huệ Tông nhường ngôi cho Lý Chiêu Hoàng thì ông về thì ông xuất gia đi tu ở chùa Bút Tháp lấy pháp danh là Huệ Quang. Chính ngôi chùa bút Tháp này cũng là nơi là Lý Công Uẩn - vị vua đầu tiên nhà Lý gây dựng cơ đồ. Nhưng hai năm sau vào năm 1226 thì Trần Thủ Độ lo cho việc gây dựng triều Trần đã đến chùa Bút Tháp để gặp vua Lý Huệ Tông nhằm ép chết nhà vua để tuyệt tự hẳn triều Lý. Vì thế nhà vua đã ra sau chùa thắt cổ tự tử chết. Cái này linh nghiệm với lời nguyền của vợ chồng ông bà Dầu chết đi vì việc chữa mắt cho vua đã có lời nguyền với nhà vua này trước khi chết là: Chúng mày sẽ chết tuyệt diệt. Họ Lý chúng mày sẽ không còn một mống nào để mà nối dõi. Chúng tao sẽ thu hẹp hai con sông Tô Lịch và Thiên Phù lại. Và đúng thế, nhà đã kết thúc một cách tuyệt tự ở đúng ngôi chùa Bút Tháp. Nơi sinh ra cũng là nơi kết thúc. Như vậy nó tương ứng với câu được viết trong hòn đá: Lập nghiệp từ cửa phật. Tuyệt tự cũng nơi cửa phật. Vậy điểm cuối cùng chính là Chùa Bút Tháp. Nếu mình khám phá bí mật này ở chùa Bút Tháp sẽ là cái kết cho câu chuyện bí mật về lời nguyền của đình Bái Ân này.

 

Dương: Nên sau khi nhìn thấy dòng chữ này ở viên đá ở mộ phần ông Thánh Chú bị thất lạc do người dân dùng chính nó để xây giếng đình thì anh đã hiểu đấy chính là nguyên căn ở chùa Bút Tháp. Do vậy khi đến chùa Bút Tháp, đến đúng nơi mà nhà vua Lý Huệ Tông thắt cổ tự tử đã phát hiện ra một hộp giấy có chứ một sơ đồ ghi rõ nội dung là để tạ lỗi với hai vợ chồng ông Thánh Chú mà vua Lý đã cho sau khi chữa được khỏi mắt đã cho chôn theo một số vàng bạc, châu báu theo đúng cách thức mộ táng của người Việt thời đấy. Kèm theo là những đồ cổ được chôn theo nhằm mong tại lỗi với những người đã cứu mình. Do vậy, để tránh người dân biết, vua Lý đã cho bí mật chôn kho báu đấy tại nơi người dân làng đào giếng đình. Nơi chôn cất chính là một cái hang. Theo những tài liệu lúc đầu anh đã nói với em thì tại Ao Cá chính là nơi có một gò đá, nơi còn sót lại suy nhất khúc sông Thiên Phù. Vì vậy ngẫu nhiên tầng địa chất đã tạo nên một cái hang bí mật dưới Ao Cá. Để từ đó kho báu này được bảo vệ một cách ngẫu nhiêu. Nó tồn tại đến tận bây giờ. Cũng chính vì lẽ đó mà khi hỏi bác Hoàng về cái giếng thì bác đã nói: Lúc cái giếng có nước, lúc thì không có nước. Cũng chính vì cái hang đấy nằm ở ngay dưới cái giếng. Nên khi nước hang cạn thì nước giếng phải tràn vào lấp đầy cái hang đấy. Lúc đấy nước giếng sẽ cạn. Sau khi hang được đầy nước thì giếng mới bắt đầu tích tụ nước. Chính sự việc này làm cho người dân ở đấy tưởng lầm là giếng thần là vì thế. Nguyên nhân chính là cái hang nơi có khúc sông Thiên Phù còn sót lại.

Đội trưởng: Vậy theo đồng chí thì Vũ Quang biết sự việc này?

 

Dương: Đúng anh ạ. Chính Vũ Quang đã biết sự việc này. Lúc nãy tôi đã từng nói Vũ Quang trước từng công tác ở BOMINCO? Chính nguyên nhân này đã làm cho Vũ Quang biết sự việc này. Việc truyền lại truyền thuyết về kho báu của vua Lý nhằm tạ tội với vợ chồng ông Vũ Phục thì cũng đồn đại từ lâu. Nhưng không ai biết được sự thật của nó. Cái này sử sách cũng đã lưu truyền rất nhiều. Ngay như dòng họ Vũ ở Chèm cũng đã từng biết điều đó. Chỉ có điều họ luôn cho đấy là truyền thuyết để lưu truyền cho hậu thế về việc vua Lý được chữa khỏi mắt nhờ ông bà Vũ Phục. Theo những tài liệu của BOMICO chuyển sang cho chúng tôi xác nhận Vũ Quang đã từng công tác ở đây. Sau một vụ việc liên quan đến gói thầu thi công tuyến đường Lạc Long Quân. Tuyến đường này nằm ở gần khu vực làng Bái Ân, phường Nghĩa Đô. Lúc đấy đơn vị thi công có hợp đồng với đơn vị gói thầu rà phá bom mìn ở đây. Vũ Quang nằm trong nhóm thực hiện công việc đấy. Nhưng trong quá trình thực hiện công việc, Vũ Quang đã không hoàn thành nhiệm vụ ở đây, làm ảnh hưởng đến tiến độ thi công của gói thầu này. Phía công ty BOMICO cũng không hiểu tại sao vì Vũ Quang là người làm việc rất có trách nhiệm với công việc. Nhưng từ khi nhận gói thầu này thì Vũ Quang thường hay la cà, không đến đúng giờ làm việc. Sử dụng thiết bị của công ty ngoài giờ.. Nhiều chuyện tiêu cực đã xảy ra nữa. Chính vì thế phía công ty đã buộc thôi việc với Vũ Quang.

Xuân: Thế theo anh Vũ Quang có thể biết sơ đồ kho báu ở đình Bái Ân mà tận dụng công việc này để tìm kiếm?

 

Dương: Về công việc của Vũ Quang tôi có điều ngờ vực nhưng đã có thể biết rằng. Vũ Quang đã biết có kho báu ở đình Bái Ân nên tìm mọi cách để tiếp cận nó. Ngay như việc làm ở BOMICO cũng vậy. Khi thời gian tuyển lính nghĩa vụ quân sự, Vũ Quang không phải nằm trong diện đi lính nghĩa vụ nhưng anh ta vẫn xung phong đi lính nghĩa vụ mà đích thân là xin làm ở một đơn vị rà phá bom mìn của Bộ tư lệnh Công Binh. Khi xuống nhà của Vũ Quang, và được hỏi thăm những gì về dòng họ Vũ ở đây, mọi người đều ngạc nhiên khi Vũ Quang xung phong đi lính mặc dù Vũ Quang là con một trong một gia đình. Lúc đấy Vũ Quang đã đỗ đại học và chuẩn bị đi học. Tuy nhiên Vũ Quang lại xin đi lính nghĩa vụ. Điều đấy làm tôi ngạc nhiên. Khi tuyển quân thì Vũ Quang xin hẳn vào làm lính nghĩa vụ ở một đơn vị rà phá bom mìn. Với công việc này không phải ai cũng xung phong. Vì tính nguy hiểm. Nhưng Vũ Quang lại xin vào đấy. Lúc nói chuyện với bố Vũ Quang ông cũng thấy làm ngạc nhiên khi Vũ Quang quyết định như vậy. Trong thời gian đi lính ở đấy, Vũ Quang cũng đã cố gắng để được lòng thủ trưởng và xin dần về công ty BOMICO để làm. Cũng vì Vũ Quang được học hành cẩn thận và có chí nên lãnh đạo công ty BOMICO đã để Vũ Quang làm ở đây. Nhân lúc đường Lạc Long Quân được mở rộng cũng là lúc Vũ Quang thực hiện gói thầu này.

Đội trưởng: Nhưng tại sao Vũ Quang lại có thể làm ở BOMICO và làm được ở gói thầu này? Hay chỉ tình cờ?

 

Dương: Cái này không hề tình cờ mà là chủ động của Vũ Quang. Lúc Vũ Quang đang làm gói thầu đấy, Vũ Quang làm kỹ thuật. Lúc đấy, trong cơ cấu hồ sơ có tên Vũ Quang được cơ quan cử đi học thêm để cơ cấu chức vụ cao hơn do những phấn đấu của Vũ Quang, nhưng anh ta từ chối vì muốn làm việc. Việc này rất có nhiều người thắc mắc. Lúc tôi trao đổi với thủ trưởng của Vũ Quang thì ông ta cũng ngạc nhiên. Thường thì mọi người khi được cất nhắc rất muốn đi học. Nhưng Vũ Quang từ chối mà nhường cho người khác đi. Ông cũng tiếc cho Vũ Quang. Nhưng không thể bắt buộc Vũ Quang được. Chính vì vậy, đã chứng minh thêm một điều Vũ Quang có chủ ý làm công việc này. Nếu không có gói thầu này thì Vũ Quang cũng nghĩ ra nhiều cách để tiếp cận đình Bái Ân.

Đội trưởng: Thế lúc thi công đường Lạc Long Quân sao Vũ Quang biết kho báu này?

 

Dương: Nếu các anh còn nhớ cách đây khoảng hai năm, cũng vào thời gian thi công đường Lạc Long Quân. Nguyên tắc việc ra phá bom mìn là phải niêm phong khu vực lại. Chính vì khi đơn vị thi công đoạn này đã gặp phải một mạch nước ngầm. Lúc đấy tôi đang có công việc về khảo cổ liên quan đến tuyến đường Lạc Long Quân. Do tuyến đường Lạc Long Quân là một tuyến đường đi trên một nền đất lịch sử. Nhưng tại vị trí ngõ vào từ đường Lạc Long quân rẽ vào đình Bái Ân, đơn vị thi công nền đường đã phải tạm dừng vì gặp một mạch nước ngầm. Lúc đấy Vũ Quang làm kỹ thuận viên chính để thực hiện công việc. Nếu tôi không nhầm đấy là một dạng đường hầm nhỏ. Mạch nước ngầm thì không phải. Vì nơi này là nơi giao nhau giữa sông Thiên Phù và Tô Lịch nên ở đây địa chất rất nhiều cách mạch thông nhau. Khi sông Thiên phù bị lấp thì tự dưng không có nước đâm ra hình thành những dạng mạch ngầm rỗng kiểu này. Lúc đấy tuy là mạch nước ngầm nhưng nước rất ít. Hồi đấy tôi cũng được tiếp cận, nhưng không cụ thể. Sau đấy tôi chỉ nghe là lấp đi chứ không phải là đường hầm. Nhưng theo tôi phán đoán đấy là một dạng mạch ngầm đã không còn nước. Nó thông nhau đến tận cái hang mà nơi vua Lý chôn kho báu. Nên lúc đối chiếu sơ đồ được tìm thấy ở đình Bái Ân thì có một nét vẽ chỉ một đường thông ra sông Thiên Phù. Đấy chính là mạch nước ngầm này. Nó là nơi thoát khí của cái hang mà vua Lý đã tạo ra ở ngay đình Bái Ân. Có thể Vũ Quang đã biết và dò vào để khám phá cái hang đấy.

 

Đội trưởng: Anh nói làm tôi nhớ cũng thời điểm đấy, đội trọng án chúng tôi cũng đã từng gặp một vụ án giết người ở đúng khu vực đấy. Hồi đấy đồng chí Dũng là điều tra viên chính vụ đấy. Hung thủ giết người đã giết một nạn nhân gần khu vực thi công đường Lạc Long Quân. Hiện trường gây án để lại còn sót một đồng tiềng thời Lý thì phải. Sau đây chúng tôi bàn giao đồng tiền nằm trong túi áo nạn nhân cho bên văn hóa. Hung thủ giết người đến bây giờ vẫn không tìm thấy. Cũng là do nằm trong phạm vi đất quân đội đang thi công nên chúng tôi cũng có phần hạn chế.

 

Dũng: Đúng anh ạ. Lúc đấy em làm điều tra viên chính mà. Hung thủ gần như không để lại bất kỳ một manh mối nào. Vụ án đấy đành tạm gác lại.

 

Dương: Hồi đấy chính tôi cũng nghe qua vụ án đấy và được nhìn tận mắt đồng tiền cổ đấy. Các đồng chí nhắc tôi mới nhớ. Đồng tiền cổ đấy cũng cùng niêm đại với thời gian đình Bái Ân được hình thành. Điều đó khả năng Vũ Quang đã biết đường vào kho báu và đã tìm thấy gì đó. Sau đấy có tên này phát hiện và Vũ Quang có thể giết để bịt đầu mối. Vì vậy, cũng là một phần Vũ Quang không làm ở BOMICO nữa. Sau khi làm đường xong thì đường vào kho báu cũng đã bị bịt kín nên Vũ Quang đành phải tiếp cận bằng cách duy nhất là từ đình Bái Ân.

 

Đội trưởng: Đồng chí nói có lý. Nhưng tại sao hung thủ lại giết Vũ Quang? Vũ Quang có biết bác Hoàng không?

Dương: Có anh ạ! Chính mẩu bút chì trong tay nạn nhân đã nói lên điều này. Khi tiếp xúc với nạn nhân, tôi đã lấy được nó trong tay của Vũ Quang. Sau đó vào trong phòng nói chuyện với bác Hoàng thì khi bác Hoàng dùng bút viết lại m 20d4 t số thông tin cho tôi thì bác đã dùng chính cái bút chì đã gãy một đoạn để viết cho tôi những thứ mà tôi đề nghị.

Xuân: Nhưng tại sao Vũ Quang lại gặp bác Hoàng? Tại sao cái mẩu bút chì này lại nằm ở trong tay Vũ Quang?

Dương: Việc này phải hỏi bác Hoàng. Nhưng chính vì xác chết mất đầu nên bác Hoàng không biết đấy là ai. Vũ Quang đã chủ động gặp bác Hoàng để đề cập vấn đề về việc tìm kiếm kho báu. Người bán hàng đầu ngõ đã xác định có Vũ Quang khu vực đấy vào thời gian khoảng từ 5h chiều đến 6h chiều. Lúc đấy trước khi vào đình Bái Ân, Vũ Quang đã ngồi hút thuốc ở đấy. Và loại thuốc Vũ Quang hút khá hiếm ở đây. Rất ít có cửa hàng bán. Đấy là thuốc lá du lịch. Ngay khi vào phòng bác Hoàng, vì anh cũng là người hút thuốc nên anh biết. Mùi thuốc du lịch hơi khét. Khi ngồi uống nước ở phòng với bác Hòa thì có những mẩu thuốc lá vứt ở gần nơi sọt rác dưới gầm. Nhất là bác Hoà không phải là người hút thuốc. Căn phòng đấy chỉ để bác Hoà tiếp những người quan trọng và thân thiến. Do đấy mùi thuốc lá du lịch này vẫn còn ám lại chưa hết. Còn khi nhìn thấy xác chết khi chưa biết đấy là Vũ Quang anh thấy xác chết có đôi tay khá đẹp, vết ố vàng ở ngón tay thứ 2 và3 của bàn tay phải, chứng tỏ người đàn ông này hút thuốc khá nhiều và thuận tai trái. Do những người hút thuốc thường dùng tai không thuận của mình để cầm điếu thuốc. Vết nhám ở ngón tay khác nặng nên khả năng dùng loại thuốc lá dạng cuốn. Vì chỉ có thuốc lá dạng cuốn mới để lại những vết như thế này. Vết đấy gần như ố vàng nên khả năng bị nghiện thuốc lá nặng do cầm nhiều. Thường thì nếu nghiện nặng thuốc lá thì họ đốt rất nhiều. Trong thời gian này chứng tỏ họ có điều gì đó không ổn về mặt tinh thần. Đang phải suy nghĩ nhiều. Do vậy, anh có đi xung quanh khu vực đấy ngồi uống nước và có để ý duy nhất một chỗ bán nước có bán thuốc lá loại này. Ngồi hút thuốc và nói chuyện thì mới biết trước thời gian phát hiện ra hung thủ bị giết thì có một thanh niên hay ngồi đây hút thuốc và chờ ai đó. Anh ta chỉ hút thuốc du lịch. Thời gian vào khoảng gần 5h đến 6h. Nhất là gần một tháng nay anh ấy ngày nào cũng ngồi đó uống nước và chờ một ai đó. Nên anh có thể khẳng định Vũ Quang có biết bác Hoàng và đã lên kế hoạch cho việc này từ lâu.

 

Dương (tiếp tục): Ngoài ra nhìn áo sơ mi họ mặc được là lượt khá rõ nên trước khi đến đây họ đã có sự chuẩn bị. Cũng một phần khi bước vào khu vực có xác chết không nhìn thấy vết máu nào. Mọi cảnh vậy xung quanh gần như không có sự va chạm. Do vậy có khả năng xác chết được bí mật mang đến. Và điển hình nhìn đôi dép họ đi mà xem, không một tý bụi bám. Nếu nhìn vào quang cảnh, họ thuận chân trái vì nhìn vết gót chân này có trai hơn gót chân bên kia. Nhưng cái dép đi lại thì có gót đế mài bằng nhau. Còn nữa. Nhìn ở vết cắt của cổ, không hề có tý máu nào. Hiếm! Cắt đúng mạch máu thì làm gì giữ được máu phun ra. Nhất là ở vị trí cổ. Vết cắt ngọt nên khả năng đã có sự chuẩn bị về việt cắt cổ này. Mà cắt xong vẫn không thấy máu trào ra phải trong trong lúc cắt người cắt đã chủ động bơm một loại dung dịch nào đó để cầm máu. Đối chiếu với những gì anh hỏi về Vũ Quang ở Chèm và cơ quan cũ thì đúng Vũ Quang nghiện thuốc lá thật và thuận tai trái. Nhất là Vũ Quang hay dùng tai trái để viết. Một điểm mà không thể giấu đi đâu được. Khi xác định dấu vân tay thì bên pháp y không xác đinh được do toàn bộ vết vân tay gần như không còn, bị cháy xem. Chứng tỏ người chủ định làm việc này khá chi tiết khi thực hiện. Phải dùng đến biện pháp xác định ADN thì mới có kết quả đấy. Nên cái chết của Vũ Quang là do một sự sắp đặt có sẵn từ ban đầu.

 

Đội trưởng: Thế mẩu bút chì trên tay Vũ Quang có liên quan gì đến vụ án hả đồng chí?

Dương: À! Phải nói về điều này thì hơi dài. Khi gặp bác Hoàng, lúc bác Hoàng lấy bút để viết lại những thông tin cho tôi thì cũng dùng chính cái bút đấy để viết. Lúc đấy do không tìm được cái bút nào, bác Hoàng mới mở tủ ra lấy cái bút này. Lúc đấy tôi hơi ngạc nhiên vì cái bút bị bẻ mất một đoạn. Khi bác viết xong đưa cho tôi rồi cất vào tủ thì tôi nhìn thấy trong có một cuộc giấy bị cà bởi ruột bút chì. Lúc đấy ngăn tủ bị lem luốn cả do bụi bút chì gây ra. Vì chắc lúc đó bác Hoàng chưa kịp lau đi. Cái này phù hợp với tấm bản đồ tìm được ở chùa Bút Tháp. Loại bản đồ này được vẽ mờ trên một mặt giấy phía sau. Nó chính là một bức sắc phong bị mất ở đình Bái Ân. Mặt sau đấy đã được mài bằng bút chì để hiện lên sơ đồ đường hầm đưa vào kho báu đấy. Bức sắc phong đấy tìm được ở chùa Bút Tháp. Nó hoàn toàn trùng khớp với bức sắc phong bị mất ở đình Bái Ân này. Vì vậy muốn tìm thấy sơ đồ bắt buộc phải dùng bút chì để phủ lên đấy cho hiện dần ra. Như vậy Vũ Quang đã biết được điều này và đến trao đổi với bác Hoàng. Bác Hoàng đã thuận tai và lấy bức sắc phong ra cho Vũ Quang thử để xác minh. Mẩu bút chì là tang vật đấy cũng bị mòn hết đầu viết theo chiều ngang. Nên chứng tỏ người dùng nó cũng phải để ngang cây bút để mài xuống tấm bản đồ. Cái chi tiết này trùng khớp với chi tiết cái bút chì mà bác Hoàng viết vào tờ giấy. Lúc đấy do khó viết nên bác viết mãi mới được. Tôi cũng để ý thấy đầu bút chì tự dưng bị mòn theo chiều ngang. Cả hai chi tiết này có thể khẳng định Vũ Quang đã ở trong đấy với bác Hoàng và trao đổi về bí ẩn của căn hầm kho báu đấy. Sau khi trao đổi xong thì Vũ Quang mới ra ngoài. Nhưng trên tay vẫn còn cầm mẩu bút chì tang vật này, chưa kịp vứt đi.

Đội trưởng: Thế những người như Phong, Thắng, Mạnh là hung thủ giết Vũ Quang? Nhưng theo những chứ cớ ngoại phạm thì họ không có liên quan đến Vũ Quang. Nhất là chưa bao giờ gặp Vũ Quang cả. Làm sao họ biết được? Vậy mục đích gì ở đây hả đồng chí?

Dương: Có tất cả điều có logic riêng cho nó. Bắt đầu từ đây chính là mấu chốt của vụ án nhé. Cho phép tôi hút thuốc được không? Chết nỗi tôi cũng hơi nghiện thuốc.

 

Mời các bạn đón đọc chương tiếp theo!

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/46487


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận