Mị Ảnh Chương 488 : Hoàng đế triệu kiến.




Chương 488: Hoàng đế triệu kiến.

Nguồn: Vipvandan.
Sưu tầm: tunghoanh.com

(¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Dungnhi †¸.•'´¯)¸.•'´¯)


<< BOOM chào mừng ngày 30/4 và 1/5... Tunghoanh kính chúc tấc cả thành viên có những ngày lễ vui vẻ bên gia đình, người thân >>





Quan trọng nhất là, Nghệ Phong còn có đòn sát thủ, hắn nắm sinh tử của Hoàng đế Trạm Lam trong tay. Chỉ cần Hoàng đế Trạm Lam có uy hiếp quá lớn tới lợi ích của hắn, sợ là Nghệ Phong sẽ lập tức cho hắn chết!

- Cứ nháo đi! Các ngươi nháo càng lớn càng tốt. Nhìn ai đến lúc đó sẽ là ngư ông!

Khóe môi Nghệ Phong nhếch lên một nụ cười tà mị, ngửi ngửi hương thơm còn lưu lại trên tay, Nghệ Phong tính toán làm sao mới có thể cùng tiểu ma nữ nói chuyện nhân sinh.



...

Nghệ Phong đi về phủ đệ, thời điểm đi về phòng ngủ, hắn vội vàng thay đổi bước chân, hướng về phía sau rút lui.

Hắn nhìn hai bên một chút, sau đó nói thầm:

- Lần trước Mộng Nhiên nói tả tây hữu đông! Ta đây hẳn là nên đi bên phải!

Nghệ Phong khoa tay múa chân một chút, xác định bên kia là tay phải, hắn hướng về bên đó cất bước mà đi.

Lúc này Cuồng Hổ đi tới nhìn thấy, hắn nhìn Nghệ Phong lui vài bước, sau đó lại khoa tay múa chân nhiều như vậy, không khỏi nghi hoặc hỏi:

- Thiếu gia, người không sao chứ?

Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Không có việc gì! Cuồng Hổ, hỏi ngươi một vấn đề, bên này có phải là bên phải không?

Cuồng Hổ sửng sốt, lấy góc đứng của Nghệ Phong mà nói, xác thực là bên phải! Bất quá, ngươi đảo lộn lung tung như thế, biết bên nào là trái phải nữa chứ?

- Thiếu gia, nếu như đứng ở phía người, bên đó là bên phải!

Cuồng Hổ rất mịt mờ nói.

Nghệ Phong nhất thời nở nụ cười, hắn nghĩ hắn sẽ không sai. Nếu là bên phải, vậy đi ngủ một giấc, nghĩ đến lần này hẳn là sẽ không đi nhầm phòng nữa!

Nghệ Phong đi nhanh, vì phát hiện mới của hắn mà rất vui vẻ.

Cuồng Hổ chăm chú nhìn Nghệ Phong, không rõ vì sao Nghệ Phong lại như vậy vui vẻ. Chỉ là nhìn Nghệ Phong đi chính là phương hướng phòng ngủ của Liễu Mộng Nhiên, hắn có chút hiểu ra.



Liễu Mộng Nhiên nhìn Nghệ Phong như không có việc gì ăn bữa sáng trước mặt, thỉnh thoảng còn giơ thức ăn hướng nàng khích lệ nói “không tồi”, làm cho sắc mặt Liễu Mộng Nhiên hơi có chút ửng đỏ, đồng thời thầm nghĩ: trên đời vì sao có nam nhân như vậy cực phẩm.

Đêm qua, Nghệ Phong cư nhiên lần thứ hai đi vào phòng ngủ của nàng! Còn rất kinh ngạc chất vấn nàng, vì sao nàng lại vào phòng ngủ của hắn?


Liễu Mộng Nhiên dở khóc dở cười, nào có nam nhân cực phẩm như vậy, trái phải mà như hắn nói sao? Cố ý, nhất định là hắn cố ý! Đáng trách chính là, Nghệ Phong không chịu nhận là hắn sai lầm, lần thứ hai lao vào giường Liễu Mộng Nhiên ngủ một giấc. Tùy ý để Liễu Mộng Nhiên gọi thế nào cũng không dậy! Thậm chí còn nói giường rất lớn, mời Liễu Mộng Nhiên ngủ chung, tuyên bố hắn sẽ lưu cho Liễu Mộng Nhiên một không gian!

Liễu Mộng Nhiên là nữ nhân ôn nhu, đâu phải là đối thủ của Nghệ Phong, chỉ có thể mặt đỏ tới mang tai nhìn Nghệ Phong ngủ trên giường nàng. Không thể làm gì, nàng chỉ có thể chạy đến phòng ngủ nguyên bản thuộc về Nghệ Phong mà ngủ.

- Mộng Nhiên! Sau này làm cơm cả đời cho ta được không?

Trù nghệ của Liễu Mộng Nhiên xác thực không có cách nào khác hình dung, làm cho Nghệ Phong ăn sảng khoái vô cùng, sau đó tùy ý hướng Liễu Mộng Nhiên nói.

Hai từ “cả đời” này, trong nháy mắt làm cho Liễu Mộng Nhiên mặt như hoa đào, chỉ là vẫn dùng thanh âm bình tĩnh đáp:

- Chỉ cần thiếu gia không đuổi ta đi, Mộng Nhiên vẫn ở cùng thiếu gia!

Nghệ Phong trong nháy mắt bị Liễu Mộng Nhiên làm cho cảm động, hắn xoay người nhìn về phía Liễu Mộng Nhiên tản ra khí tức say lòng người, sau đó đưa tay kéo Liễu Mộng Nhiên vào trong lòng, hướng đôi môi hồng nhuận dụ người của Liễu Mộng Nhiên hôn xuống.

- Ưm...

Liễu Mộng Nhiên hiển nhiên không ngờ Nghệ Phong đột nhiên sẽ làm động tác như vậy, nàng nỗ lực từ chối một chút, thấy giãy dụa không ra, lúc này nàng mới an tĩnh ở trong lòng Nghệ Phong, chỉ là toàn thân đỏ bừng, đôi mắt nhắm chặt không dám mở ra.

Thời điểm Liễu Mộng Nhiên không biết làm sao, lại thật không ngờ Nghệ Phong đột nhiên thả nàng ra, bên tai truyền đến thanh âm mỉm cười của hắn:

- Ta thấy môi của Mộng Nhiên có chút khô nứt, nên làm cho nó ướt một chút! Ta đối với Mộng Nhiên rất tốt.

Lời vừa nói ra làm cho Liễu Mộng Nhiên mặt đỏ tới mang tai, nàng liếc mắt nhìn Nghệ Phong, dùng thanh âm ôn nhu nhỏ giọng nói:

- Cảm tạ thiếu gia!

Nữ nhân nhu thuận như vậy, làm cho Nghệ Phong khó có thể sản sinh ra tội ác. Hắn sờ sờ chóp mũi, tính toán sau này có phải là không nên chiếm giường của Liễu Mộng Nhiên, để nàng và mình cùng nhau ngủ được không!

Thời điểm Nghệ Phong và Liễu Mộng Nhiên đang chạy theo suy nghĩ riêng của mình, Cuồng Hổ đột nhiên đi tới. Nghệ Phong thấy thế, cũng ngừng trêu ghẹo Liễu Mộng Nhiên, hắn biết nếu như không có việc gì, Cuồng Hổ tuyệt đối sẽ không đến quấy rầy hắn!

Quả nhiên, Cuồng Hổ thấy Nghệ Phong, hắn vội mở miệng nói: nguồn tunghoanh.com

- Thiếu gia, Hoàng đế hạ thánh chỉ, triệu người vào hoàng cung!

Lông mày Nghệ Phong hơi nhíu lại, trong lòng hắn cũng tính toán lên. Hắn cũng không bất ngờ chuyện Hoàng đế Trạm Lam triệu kiến hắn, dù sao hắn đập phủ đệ một Bá tước, nếu như Hoàng đế Trạm Lam không nhắc tới mới thật kỳ quái. Chỉ kỳ quái chính là, vì sao cách lâu như vậy mới triệu kiến hắn.

Nghệ Phong hít sâu một hơi, đoán rằng trong đó nhất định có bàn tay của Nghệ gia, sợ là muốn mượn tay Hoàng đế Trạm Lam giải quyết hắn đây. Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, hắn rất muốn xem bọn hắn đang làm chuyện gì?

Liễu Mộng Nhiên lập tức lo lắng, nàng cũng biết chuyện tình buổi tối ngày hôm đó của Nghệ Phong, đập phủ đệ một Bá tước, tàn sát nhiều người như vậy, muốn lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ. Trọng yếu nhất là nhìn triều đình có bao nhiêu người đứng về phía Nghệ Phong, ý tứ của Hoàng đế ra làm sao. Liễu Mộng Nhiên biết Nghệ Phong đắc tội với các thế gia, nghĩ đến người bên hắn rất ít, lần này Nghệ Phong đi rất nguy hiểm.

Nàng chuyển động đôi mắt nhu tình, lo lắng nhìn Nghệ Phong hô:

- Thiếu gia...

Nghệ Phong hướng Liễu Mộng Nhiên cười cười:

- Không có việc gì! Ta rất muốn nhìn, bọn họ lại muốn chơi trò gì!

Liễu Mộng Nhiên thấy biểu tình tự tin của Nghệ Phong, phảng phất dường như nàng đã bị nhiễm, trên mặt tươi cười ngọt ngào vớiNghệ Phong, đi tới trước chỉnh lại quần áo cho Nghệ Phong một chút nói:

- Ta tin tưởng thiếu gia!

Cuồng Hổ nhìn tư thái ôn nhu của Liễu Mộng Nhiên, trong lòng bội phục vạn phần, thiếu gia tìm được một thị nữ giỏi giang như thế, quả thực bất phàm. Nghe nói Liễu Mộng Nhiên cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú mọi thứ đều tinh thông, là nữ nhân tài ba, một tay trù nghệ càng xuất thần nhập hóa, hơn nữa xuất thân từ đại gia thế, dung mạo tuyệt mỹ cùng khí chất ôn nhu hiền thục, tuyệt đối là thiên chi kiều nữ được thế nhân sủng ái. Không ngờ một nữ nhân như thế, lại cam tâm làm thị nữ cho Nghệ Phong, Cuồng Hổ bội phục thủ đoạn của Nghệ Phong vạn phần.

Nguồn: tunghoanh.com/mi-anh/chuong-488-jwNaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận