Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh
Chương 1000: Nhật ký của la lỵ
Dịch giả: Bạch Hổ
Biên Dịch: Lychan
Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
Nguồn: 4vn.eu
Ngày x tháng x năm x.
Thời tiết sang sủa, có thể là có quan hệ với ca ca mà đến song nguyệt quang cũng mang đến cảm giác ôn hoà.
Ta và ca ca đi chung đến núi Tây Lang, thật không có từ ngữ nào hình dung tâm trạng lúc này, có lẽ nên học Lola cười một tiếng thật to: “A ha ha ha ha…”
Không biết Lola các nàng đi biển Tử Vong thế nào rồi, Eliane và Eve hiện nay đang chuyên tâm theo Sky đại thúc bế quan học chế khí thuật, đã lâu không gặp các nàng, ta rất muốn gặp các nàng. Lúc này không thể vụng trộm đi biển Tử Vong, nhưng có thể cùng ca ca đi núi Tây Lang, quả thực là…. Ha ha ha!
Ca ca rốt cục đã không cần ẩn dấu thực lực như trước, khả năng “na di” của hắn thật sự rất lợi hại, giống như không gian đều bị áp súc, mấy ngàn vạn mét thậm chí xa hơn bước một lần đã tới, so với chơi “Titanic” trên không kích thích hơn nhiều.
Chúng ta lần này xuất binh mục đích chính là chiếm cứ lãnh thổ của thổ nguyên tố nhân ở phía tây Ám Nguyệt.
Xuất phát! Thiếu nữ!
Một trận chiến chúng ta không có xuất ra quân đoàn song túc phi long mà xuất ra binh đoàn tinh nhuệ nhất “Alice quân đoàn”, quân đoàn chỉ có hai nam nữ cường đại nhất, là Alice và ca ca!
Chúng ta nhất định phải bình định lãnh thổ dưới lòng đất, để cho nguyên tố nhân lại thần phục dưới chân chúng ta.
Kẹt ở chỗ, lần đầu đi xuống lãnh thổ dưới lòng đất, ta đã giả mạo là hôn thê của ca ca, không ngời được thổ nguyên tố quân vương Moore thừa nhận, còn đưa cho một phần lễ vật quang ám kết tinh, về sau đem cho tỷ tỷ, để tỷ ấy đột phá lên ma đế
Moore tốt như thế, ta sẽ lấy thân phận thê tử của ca ca để khuyên hắn bỏ ý ý định chinh phục thế giới dưới lòng đất, cái này là vì hồng nhan mà buông tha giang sơn, sẽ được hậu nhân soạn thành tiểu thuyết, mà không đúng, phải là ghi vào sử sách.
(Trích Alice nhật ký)
“Alice, em ở đây viết gì thế?”
“Không có gì “ Alice luống cuống tay chân thu hồi bút sách, hít một hơi hương thức ăn trong không khí: “Ca ca, thịt của anh chín chưa?
“Không phải thịt ta.” Trần Duệ trợn mắt, “ Là thịt thăn tiên hương cay, nếm thử đi.”
Alice cắn một miếng: “Oa! Thơm quá, hương vị rất đặc biệt! Chưa thử qua bao giờ!”
“Cái này là một hương liệu cao cấp ở thế giới loài người gọi là lam tảo túc, coi chừng phỏng, ăn từ từ thôi!”
“A, nóng quá! Nóng quá!” Alice vừa đưa một tay lên miệng quạt quạt, vừa kêu to: “Ca ca, nóng quá!”
Nhìn bộ dạng chu môi của tiểu la lỵ, Trần Duệ câm nín. Chỗ đó mà đòi hắn hạ nhiệt, chẳng phải là muốn miệng đối miệng hay sao…
“Cái này là bình trái cây ướp lạnh, không được uống nhiều đâu đấy, sẽ bị đau bụng.”
Alice vẻ mặt mất hứng, tiếp nhận nước trái cây Trần Duệ đưa. Tức giận uống một mạch hết, sau đó căm hận nhìn miếng thịt thăn, giống như nó không phải là món ăn nữa mà chính là tên ngốc nào đó, kẻ không hiểu được sự phong tình, mê người của bổn công chúa! Hừ!
Trần Duệ thầm lắc đầu, nếu như dựa vào tốc độ na di bình thường, tuy hao tổn sức lực, nhưng chỉ nửa ngày đã tới núi Tây Lang, căn bản không cần phải dừng lại ở rừng mưa nhiệt đới làm gì. Đáp xuống rừng mưa nhiệt đới cắm trại nghỉ ngơi, làm chậm trễ hơn nửa ngày chính là do Alice mãnh liệt yêu cầu. Dù sao cũng không gấp, vậy thì để cho nàng đắc ý đi. Mà tiểu công chúa hình như lại còn có âm mưu khác. Nhìn song nguyệt lên cao. lại nhìn ánh mắt lập loè của tiểu la lỵ, Trần Duệ dự cảm đêm nay tuyệt đối không phải là một đêm yên tĩnh.
Gặm xong đống thịt thăn, Trần Duệ chém nhảm vài câu hài hước, khiến Alice ôm bụng cười ngã lăn cả ra đất.
Khôi phục sức sống, Alice cầm lược chải mái tóc đẹp, sau đó mang khăn và bàn chải vào trong lều trại rửa ráy. Đột nhiên, bên trong truyền ra tiếng hét to đầy sợ hãi, Trần Duệ trong nháy mắt đã xuất hiện bên cạnh nàng: “Sao thế?”
“Chuột!” Aliice mặt đầy sợ hãi, ôm chặt hắn: “Em sợ!”
Trần Duệ đổ mồ hôi nhìn xuống dòng nước - ngươi mà sợ chuột? Lần trước ở Công Chúa phường còn thấy một vị tiểu công chúa điện hạ anh dũng mang một con chuột ném vào lồng, rồi đặt là sủng vật đặc biệt của công chúa, sau đó bán tới năm hắc tinh tệ.
Trần Duệ cũng không vạch trần quỷ kế của Alice, để cho nàng ôm một đường tới ma pháp trong lều trại: “Em ngủ đi, trong lều này không những an toàn, còn rất thoải mái nữa.”
“Ca ca… chúng ta sớm vậy đã đi ngủ sao?” La lỵ mắt sáng rực lên.
“Đúng vậy, sáng mai còn phải chạy nữa.” Trần Duệ mỉm cười: “Em ở đây nghỉ ngơi, ta đi ra ngoài trông coi, miễn cho con chuột to gan nào đó lại chạy vào đây hù doạ.”
Chuột? Gậy ông đập lưng ông, Alice nghẹn họng. Sau đó la lỵ tựa nhớ ra điều gì, bắt đầu dùng ánh mắt kì quái nhìn Trần Duệ, nhìn miệng, nhìn mắt hắn, xem tới xem lui mấy lần. Cho đến lúc Trần Duệ thấy hoảng sợ, vội vàng nói: “Em nghỉ ngơi cho tốt, ta ra ngoài trước.”
“Chờ một chút!” Alice nói: “Muội có chút khó ngủ, ca ca có thể kể chuyện xưa cho muội được không?”
“Ừ.”
Trần Duệ ngồi xuống, đang chuẩn bị kể, Alice liền ngồi lên trên đầu gối hắn: “Như vậy có được không?”
“Ặc… được rồi.”
“Hôm nay chúng ta sẽ nghe kể về công chúa tóc dài.”
Mới bắt đầu kể một hồi, la lỵ lại chuyển chỗ, ngồi lên đùi hắn: “Thế này thoải mái hơn!”
“…”
“Ca ca, anh sờ tóc em đi?”
“…”
“Ca ca, cổ em đẹp không?”
“…”
Chuyện xưa cứ thế mà kết thúc trong qua loa, la lỵ lẽ ra nghe xong chuyện xưa thì phải ngủ, đằng này ngồi dậy tức giận phồng má trừng mắt nhìn Trần Duệ.
“Alice…” Trần Duệ vô tội buông tay, ta đâu có chọc gì muội.
“Lừa đảo!” Alice đem một quyển sách ném xuống đất, khóc: “Nó lừa đảo, ca cũng là lừa đảo! Các ngươi đều là lừa đảo.”
Trần Duệ nhặt lên. thấy tiêu đề là “ những kỹ thuật nữ tính để hôn nam nhân”, mở trang thứ nhất, dòng đầu tiên viết:
Điều một: Nhìn mắt hắn một cách nóng bỏng, sau đó đem mắt chạm mắt, như thế nhất định nam nhân sẽ không kềm nén được.
Điều hai: Để cho hắn vuốt tóc ngươi, trước hết ngươi phải tỉ mỉ chăm sóc mái tóc, sử dụng mùi thơm mà hắn yêu thích, nam nhân rất thích được vuốt ve các nơi nữ tính đó, để cho hắn vuốt tóc là một dấu hiệu tích cực, trừ khi hắn bất lực!
Điều ba: Ngồi ở trên đùi hắn, để cho hắn nhìn thấy cái cổ trắng nõn của bạn, bộ phận nam nhân thích ở nữ nhân chính là cổ (DG: bởi vì nhìn xuống dưới là …..) nói chung không phải nam nhân sinh lý yếu thì đều có khát vọng với ngươi.
Điều bốn….
Trần Duệ toát mồ hôi, rốt cục hiểu sao Alice làm các động tác kì quái, còn hắn thì được cắm bao nhiêu cái mũ , “yếu sinh lý”, “bất lực”, “vô năng”.
Không thành công thì không phải nam nhân, tác giả này không biêt nhận được bao nhiêu oán niệm?
“Em biết là ca yêu Athena, yêu tỷ tỷ, yêu Cơ Á, yêu Lola lão sư , yêu nữ hồ lêu nữ hoàng Katherine, nói chung rất nhiều người kể cả Adelien, nhưng sao lại không thích em?!” Alice con mắt hồng hồng: “Ca dùng ước định kia, chẳng qua là chỉ để kéo dài thời gian, nhưng mà em thích ca, so với Athena thì còn sớm hơn, ca có biết không?”
“Alice hãy nghe ta nói.” Trần Duệ thở dài đi đến bên cạnh nàng: “Cảm tình là phải xuất phát từ hai phía, không phải em thích ta, là ta phải thích em..”
Alice ngơ ngác nhìn hắn một hồi, không còn bổ nhào lên người hắn ,mà cúi đầu im lặng, một hồi lâu, nhẹ nhàng nói: “Em hiểu rồi.”
Trong ấn tượng, Alice vô cùng có sức sống, thỉnh thoảng có đùa dai một tí, chưa bao giờ thấy tỏ ra chán chường thế này.
“Có lẽ em không rõ…” Trần Duệ lắc đầu “Ta thích em, Alice.”
“Cái gì?” La lỵ ngẩng đầu, đôi mắt tím trợn tròn, toả sáng.
Trần Duệ khẽ vuốt nhẹ mái tóc của nàng, xoăn xoăn nhẹ mái tóc có mùi thơm hoa quả, hắn chợt nhớ đến lời Athena: “Chúng ta yêu nhau bao nhiêu năm, thì Alice sẽ chờ chàng bấy nhiêu năm”. Hắn bỗng mềm lòng: “Ta rất thích em Alice.”
“Thật sao?” Alice được hắn vuốt ve thì nhắm mắt như một con mèo nhỏ chạm đúng chỗ ngứa, cực độ hưởng thụ.
“Đương nhiên.” Trần Duệ mỉm cười: “Ta nhớ năm đầu tiên đi hồ Laba hái bích linh quả còn bị một tiểu cô nương giảo hoạt nào đó đánh lén sau lưng khiến ta hôn mê, sau đó nàng ta còn cưỡng đoạt nụ hôn đầu của ta nữa.”
Alice đỏ mặt, không ngờ bí mật nhỏ của mình lại bị vạch trần, lắp bắp nói: “Ca ca… ca… thì ra đã…”
“Lúc ấy ta còn tưởng em muốn lấy mạng của ta chứ!” Trần Duệ nhún vai: “Đâu ngờ là cướp sắc.”
“Cái kia…” Alice mặt đỏ như muốn xuất huyết.”Đó cũng là nụ hôn đầu của em.”
“Ta biết, em đã sớm thích ta.” Trần Duệ véo nhẹ lên khuôn mặt căng mịn của Alice: “Nhưng giữa yêu và thích còn một khoảng cách, sao không cứ để thuận theo tự nhiên? Ước định của hai ta vẫn còn giá trị.”
“Được…” Alice mặt đỏ bừng, tràn đầy vui mừng, đột nhiên lắc đầu: “A! Không được! Có thể đây chỉ là kế hoãn binh! Trừ khi… chàng hôn em!”
“Được rồi.” Trần Duệ cúi đầu, hôn nhẹ lên trán nàng.
Alice cười tủm tỉm, sau đó lắc đầu, chỉ vào môi mình.
Trần Duệ chần chờ, tiểu la lỵ đã ngẩng đầu chờ, môi anh đào hồng xinh đã chủ động tiến sát bờ môi hắn.
Đôi môi tiếp xúc trong tích tắc, hắn rõ ràng cảm giác được thân hình nhỏ bé có chút run nhè nhẹ, hô hấp dồn dập.
Vừa trẻ, vừa dịu dàng, như thế này thì chả có tên côn đồ không khó chịu.
Trần Duệ cảm giác được đầu lưỡi không an phận tiến vào môi mình , hắn nhẹ nhẹ mút lấy nó, đầu lưỡi cùng chầm chậm tiếp xúc.
Thiếu nữ như bị điện giật run rẩy, rất nhanh cũng thông suốt mà bắt đầu đá cháo lưỡi lại, có thể nói là hoà hợp hoàn hảo từ tinh thần đến thể chất, không giống như lúc trước ai đó lần trước dùng gậy đập người ta mà cưỡng hôn nữa.
Hơn nửa ngày, bốn bờ môi mới tách ra.
"Đây là hôn sao? Bình thường anh và Athena đều như vậy sao? Tư vị quá…” Alice đỏ mặt như táo chín, ngượng ngùng hưng phấn nhìn Trần Duệ: “Chúng ta làm lại đi! Lần này sẽ tốt hơn lần đầu nhỉ?”
Trần Duệ lắc đầu: “Nói lời giữ lời, hôm nay tới đây thôi. Em ngủ đi, ta ra ngoài trông coi."
"A... Cái này... Lần sau chúng ta thử lại sẽ tốt hơn phải không?"
"Hả?"
"Coi như là đồng ý đi! Ca ca ngủ ngon."
"Ặc, ngủ ngon… Ta đi ra ngoài trước." Trần Duệ vội vàng ra ngoài, nhìn bộ phận nào đó tự nhiên phản ứng, thầm trách mình cầm thú, hít thật sâu, chậm rãi vận chuyển lực lượng, cuối cùng tâm tư mới yên tĩnh trở lại.
Trong trướng bồng, Alice hưng phấn lăn qua lặn lại trên thảm, lôi bút sách ra viết tiếp nhật ký.
Hôm nay là một ngày đáng nhớ, ca ca cùng mình.