Ma Long Phiên Thiên Chương 673-74: Phá vòng vây

Hỏa Mãng Vương ở bên cạnh nhìn đám người cầm quyền Phong gia ồn ào, thầm lắc đầu. Xem tình hình thì đừng hy vọng đám người này bàn bạc ra thượng sách thoát nguy nào hữu hiệu.

Nhưng may là quân đội Kim Long Thiên Triều nửa ngày không có tiếng động gì cả, khiến thành viên Phong gia đường dài mệt nhọc thở dốc.

Đúng lúc này, đột nhiên mắt Hỏa Mãng Vương chợt lóe, mặt lộ vui mừng nói:

- Các vị, công tử đã đến rồi! Mọi người thu xếp đi, chuẩn bị phá vòng vây! 

- Gri!!!

Khi Hỏa Mãng Vương vừ dứt lời thì không biết trên trời cao bao nhiêu dặm truyền ra tiếng ác điểu rít thấu trời đêm.

Phong Liệt trên đường đi không hề ngừng lại, qua nửa ngày bay dựa vào liên kết như có như không với Hỏa Mãng Vương, Bán Giang Hồng, rốt cuộc đi đến khu vực mé đông nam Ma Long sơn mạch.

Hắn đứng trên lưng Kim Câu, từ xa nhìn quanh hiệp cốc từng cờ xí có tiêu ký Kim Long Thiên Triều, trong lòng hiểu mình đã tìm đúng chỗ.

Khi cách xa hiệp cốc còn có trăm dặm thì đột nhiên khu rừng bên dưới bắn ra một ánh sáng tím, lóe vài cái đi tới gần Phong Liệt, lộ khí thế hùng hồn, chính là Bán Giang Hồng.

Bây giờ Bán Giang Hồng đã hồi phục thân hình hoàn chỉnh, tóc bay tán loạn đã cột gọn lộ ra khuôn mặt người đàn ông trung niên bình thường nhưng toàn thân có sát khí khiến người sợ hãi, thực chất như là ngưng đọng lại.

Bán Giang Hồng chắp tay hành lễ với Phong Liệt, nói:

- Bái kiến công tử.

Phong Liệt trấn an Kim Câu định phát động công kích, hỏi Bán Giang Hồng:

- Bán Giang Hồng, tình hình của Phong gia ra sao?

Bán Giang Hồng nói:

- Hồi bẩm công tử, mấy trăm người Phong gia bị giam giữ sâu trong hiệp cốc, xung quanh Kim Long Thiên Triều sắp đặt một vạn cường nỗ thủ, còn có bốn cường giả hóa đan cảnh lược trận, tình hình không tha lạc quan.

Phong Liệt nhíu mày, nói:

- Ồ? Phong gia thương vong thế nào?

Bán Giang Hồng trầm ngâm một lúc, nhắc nhở:

- Dường như Kim Long Thiên Triều cố ý bao vây, Phong gia không bị thương vong lớn nhưng chắc đối phương đến vì công tử, đã bày võng kín kẽ rồi, công tử phải cẩn thận.

- Ừm, chúng ta đi xem thử.

Dứt lời, Phong Liệt vỗ Kim Câu bay tới phía trước.

Mấy cao thủ hóa đan cảnh không lọt vào mắt Phong Liệt nhưng hắn không dsm khinh thường.

Dù sao thân phận của Kim Sở Ngạn không giống bình thường, phụ thân của gã, hoàng đế Kim Long Thiên Triều nói không chừng tức giận xuất động cường giả long biến cảnh báo thù cho con trai, chuyện này không phải không thể.

Kim Câu cực kỳ nhanh, chớp mắt đã tới bên trên hiệp cốc rồi, Phong Liệt liếc mắt nhìn xuống thấy rõ ràng tình hình trong ngoài hiệp cốc.

Địa hình của hiệp cốc phức tạp, quái thạch dựng đứng tiện cho ẩn núp, thành viên Phong gia đều dựa vào lợi thế đị hình đề phòng cung tiễn thủ bốn phía, trong phút chốc không có gì nguy hiểm.

Phong Liệt thấy thế thở phào, hơi trầm ngâm một lúc hắn cất Kim Câu vào long ngục không gian, rồi một mình đáp xuống dưới.

- Ngoười đến hãy dừng bước, xưng tên ra!

Một giọng oang oang vang vọng từ bên dưới, thoáng chốc ngàn vạn cung tiễn thủ đều tỏa định Phong Liệt ở trên trời, vận sức chờ phát động.

Phong Liệt không đáp lời, thân hình rung lên ẩn giấu trong khói đen, cũng biến ảo Ma Long Hắc Ám Chi Thân, nhanh chóng rơi xuống dưới.

- Hừ, tự tìm đường chết, chuẩn bị...bắn!

*Ong- - ong- - ong- - *

*Vèo- - Vèo- - Vèo- - - *

Tiếng một chuỗi dây cung run, từng vệt đen rạch phá không gian, tiếng xé gió chói tai.

Hàng vạn cung nỗ thủ tu vi cương khí cảnh, vạn mũi tên cùng bắn bay đầy trời, thanh thế mênh mông, một mũi tên phá cương liệt thiên tiễn ở trên không trung hình thành một bình chướng to lớn, sau đó tạc nổ.

Phá cương liệt thiên tiễn là từ cơ sở phá cương tiễn cải tiến, bài trừ cương khí hộ thể và sinh ra hiệu quả tạc nổ to lớn, lực sát thương cực kỳ kinh người, có thể gọi là khắc tinh của cương khí hộ thể.

*Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!*

Từng tiếng tạc nổ, đủ màu sắc cương mang ở trên không trung nở tung ra, ánh chiếu trong thiên địa sáng như ban ngày, uy thế kinh thiên động địa.

Cao thủ cương khí cảnh bắn ra phá cương liệt thiên tiễn cơ hồ tương đư ng với một kích bình thường của cường giả sơ kỳ thần thông cảnh. Lúc này có hàng vạn cung nỗ thủ cương khí cảnh hợp sức sinh ra uy lực chẳng những cường giả cương khí cảnh khó mà ngăn cản, sợ rằng ngay cả cường giả hóa đan cảnh cũng phải tạm né tránh.

Nhưng Phong Liệt là ngoại lệ.

Bây giờ khói đen quanh người hắn tứ tán, bao gồm Ma Long Hắc Ám Chi Thân cũng bị tạc nổ thành mảnh vụn nhưng những điều này còn kém xa để uy hiếp đến tính mạng của hắn.

- Ưm, không uổng là long võ đại quân Kim Long Thiên Triều, quả nhiên có một ít môn đạo, mạnh hơn thành vệ quân Tứ Phương Thành nhiều.

Phong Liệt thầm khen.

Tiếp theo, hắn ổn định tinh thần, chớp mắt hóa thân thôn phệ vòng xoáy, tạt ngang giữa trời đất.

*Vèo vèo vèo!*

Tiếng cuồng phong gào thét, vòng xoáy đường kính hơn mười trượng chậm rãi xoay tròn, dần dần biến lớn, cắn thiên nuốt địa.

Tiếp theo, tất cả mũi tên đến gần chưa kịp tạc nổ đã bị nuốt vào vòng xoáy, nghiền thành bột phấn.

Từ đó, thế công ngàn vạn cung nỗ thủ không có chút uy hiếp Phong Liệt nữa, như là thùng rỗng kêu to.

- Ủa? Thôn phệ, là đại thần thông thôn phệ!

- Ha ha, chúng ta được cứu rồi! 

- Trời ạ, người này thật sự là Phong Liệt? Hắn có thể đơn độc đối kháng vạn người triều đình bắn ra phá cương liệt thiên tiễn cùng một lượt, đây đúng là không thể tưởng tượng.

- Phong gia ta có hậu bối như vậy, sớp đến ngày làm vinh dự gia môn rồi.

- …

Sâu trong hiệp cốc, các tộc nhân Phong gia thấy thế công sắc bén trên trời co và vòng xoáy to lớn vắt ngang trong trời đất thì ánh mắt kinh hoàng, tâm trí hướng về.

Nhưng ngay lúc đó, bỗng một thanh âm lạnh lẽo vang vọng trong thiên địa:

- Hừ, nếu chính chủ đã đến thì những kẻ dư thừa không cần giữ lại nữa, giết sạch bọn họ!

- Giết sạch bọn họ, phóng...

Một tướng lĩnh phất mạnh cờ to với sâu trong hiệp cốc,Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY thoáng chốc ngàn vạn mũi tên như mưa bắn vào người Phong gia bên trong hiệp cốc.

*Vèo vèo vèo!*

*Vèo!*

*Ầm! Ầm! Ầm!*

- A, nguy rồi, mau trốn đi!

- Cứu mạng nha, ta không muốn chết!!!

- …

Một chuỗi tiếng tạc nổ điếc tai, bên dưới vang tiếng gào thảm thiết, thỉnh thoảng có người bỏ mạng trong mưa tên hoặc là bị người tạc thành mảnh vụn. Phút chốc tiếng kêu cha gọi mẹ liên miên.

- Khốn kiếp!

Phong Liệt tức giận, hắn nhanh chóng giáng xuống dưới, vừ dùng vòng xoáy ngăn cản mũi tên của địch vừa phóng ra huyền hạo tháp, xẹt qua đỉnh đầu mọi người, thu từng Phong gia vào trong tháp.

Phong Liệt cao giọng nói:

- Các vị đừng phản kháng, ta là Phong Liệt, mau tiến vào tháp, ta mang các ngươi rời đi!

Nhưng vì hắn không lộ mặt nên đám người Phong gia do dự.

Bây giờ gần như mỗi giây là có vài chục tộc nhân chết oan chết uổng, Phong Liệt không muốn lãng phí thời gian giải thích, hắn trực tiếp dùng phân thân Cửu U Vương khống chế huyền hạo tháp. Sức hút khủng khiếp thoáng chốc phu lên phạm vi mấy ngàn trượng, lớn nhỏ Phong gia đều bị cưỡng ép thu vào trong, bao gồm mấy cao thủ thần thông cảnh đều không có sức phản kháng.

Nhưng trong chốc lát này bên ngoài hai, ba trăm hộ vệ gia tộc đã chết bảy, tám phần, vô số tay chân cụt rải rác đầy đất, nhìn thấy ghê người.

Phong Liệt thấy vậy thì thàm thở ra, mặc dù nói người có số nhưng tai họa lần này của Phong gia có liên quan đến hắn.

Bây giờ bốn phương tám hướng hiệp cốc có vô số mũi tên liên miên bất tận bắn tới, tiếng tạc nổ không dứt bên tai. Đất đai hiệp cốc bụi bay đầy trời.

Trong phút chốc Phong Liệt không thể kiềm chế sự tức giận, sát ý tràn đầy lồng ngực.

Hắn lập tức thu hồi huyền hạo tháp, khống chế thôn phệ vòng xoáy đường kính gần trăm trượng quét hướng bên mép hiệp cốc.

*Vèo vèo vèo!*

*Viu viu viu!*

Cuồng phong gào rít giận dữ, trời đất nhạt nhòa.

Lực xé rách khủng bố tràn ngập trong trời đất, vòng xoáy to lớn đi qua đâu là tất cả đá núi, cỏ cây đều bay lên bị cuốn vào vòng xoáy biến thành hàng đống bột phấn.

Những cung tiễn thủ ẩn núp trong rừng khó thể may mắn thoát khỏi, lúc trước họ diễu võ dương oai phá cương phá liệt tiễn giờ phút này đã không có một chút tác dụng. Bọn chúng giãy dụa bị nuốt vào vòng xoáy, tiếng hú hét rợn người vang dội thật lâu.

- Cứu mạng a, đây...đây là thôn phệ vòng xoáy, mau trốn đi!

- A!!!

- …

Lần này quân đọi tiến đến vây công Phong gia chính là vương bài tinh nhuệ nhất Kim Long Thiên Triều, cấm quân...liệt thiên quân đoàn

Trong đó mỗi một thành viên đều là cao thủ cương khí cảnh, hơn nữa dù là gi thế, tư chất, bản tính, độ trung thành đều trải qua tầng tầng kiểm soát, nghiêm khắc tuyển ra, chính là Kim gia hoàng triều đệ nhất quân cận vệ, có thể nói chết một người là tổn thất không nhỏ.

Nhưng giờ phút này, trước thôn phệ vòng xoáy của Phong Liệt, cơ hồ mỗi một hô hấp là hơn trăm người bị nghiền thành bột phấn, không chừa mẩu xương.

- Dừng tay!

Rốt cuộc có người không nhịn được nữa.

Theo tiếng hét to, một ông lão áo trắng tóc vàng bay lên trời, mạnh vỗ vài chưởng vào thôn phệ vòng xoáy. Từng chưởng ảnh màu vàng uy thế kinh người như có thể đánh vỡ khung trời, đảo điên càn khôn.

Nhưng những chưởng ảnh uy lực hùng hồn này đối với thôn phệ vòng xoáy đã khuếch trương hơn hai trăm trượng thì còn kém xa lắm, ngay cả bên mép vòng xoáy còn không nổi lên một chút gợn sóng, không có hiệu quả thực chất.

Ông lão sắc mặt khó xem, lão là cường giả hóa đan cảnh lục tầng, tùy tiện ra một kích cũng tuyệt đối không phải cao thủ thần thông cảnh bình thường đỡ được. Hiện tại thần thông của Phong Liệt nằm ngoài dự đoán của lão.

Ngay sau đó, ánh mắt ông lão bỗng biến độc ác, hai tay nhanh chóng kết ấn đẩy tới trước.

Phút chốc có tiếng rồng ngâm kinh thiên, một long trảo che trời bay ra.

- Diệt thế thần trảo! 

- Grao!!!

Long trảo to lớn mang theo khí thế hủy thiên diệt địa khủng bố ở không trung để lại từng vệt ánh sáng vàng rực rỡ, cuối cùng ấn trong thôn phệ vòng xoáy.

*Ầm!*

Một tiếng va chạm kinh thiên, thanh chấn khắp nơi.

Thôn phệ vòng xoáy to lớn bị tạc ra cái lỗ hổng to cỡ mười trượng, long trảo vàng cũng biến mất.

- A? Lão già này khó đối phó đây.

Lòng Phong Liệt xẹt qua kinh ngạc, thôn phệ thần thông của hắn có thể xưng là hoàn mỹ, một khi thành thế thì rất khó bị phá hư. Ông lão hóa đan cảnh lục tầng này có thể tạc thôn phệ vòng xoáy ra cái hố to có thể thấy lão đã tu luyện 'Diệt thế thần trảo' đến cảnh giới nhất định.

Nhưng hắn không hề sợ.

Tiếp theo hắn nhanh chóng động tâm ý, chậm rãi hợp lại cái hố to sau đó nhào hướng ông lão.

- A? Nguy rồi!

Ông lão con ngươi co rút, lòng kinh ngạc. Lão không bao giờ đại thần thông của mình không thể hoàn toàn đánh tan thôn phệ vòng xoáy.

Mắt thấy thôn phệ vòng xoáy ập đến, lão không rảnh nghĩ đến mặt mũi, vội thụt lùi.

Nhưng lão chậm hơn thôn phệ vòng xoáy một bậc, chớp mắt vòng xoáy đã đến gần, lực xé rách mạnh mẽ vô cùng tác động lên người lão, khiến tốc độ của lão chậm lại.

- Không!!!

Ông lão ánh mắt kinh hoàng, mặt trắng bệch. Lão không quan tâm kinh mạch chịu đựng gánh nặng, lần nữa thi triển ra đại thần thông 'Diệt thế thần trảo'. 

*Ầm!*

Một long trảo to lớn lại đánh vào thôn phệ vòng xoáy, để lại cái hố to nhưng vẫn không cách nào đánh tan nó.

Phong Liệt thầm cười lạnh, mặc kệ lỗ hổng vòng xoáy mà trực tiếp đánh qua, nuốt ông lão vào trong. Từng đợt gió lốc có sức phá hoại kinh người không ngừng xẹt qua thân hình ông lão.

- To gan!

- Mau dừng tay lại!

- Mau thả ngũ hộ pháp ra!

- …

Khi Phong Liệt mới nuốt ông lão thì phía xa trong rừng cây vang ba tiếng hét cực kỳ tức giận và sốt ruột.

Nhưng Phong Liệt mắt điếc tai ngơ, không chút nương tay.

Kim long võ giả hóa đan cảnh lục tầng mặc dù người mựac một thất phẩm huyền bảo chiến giáp, nhưng giờ phút này bị ngàn vạn gió lốc tàn phá không chống đỡ mười giây đã nghiền thành bột phấn, hình thần đều diệt.

Ba ông lão mặc áo trắng tức giận bay lên cao chạy tới gần đây, vẻ mặt thù giết cha, sát khí tận trời.

Nhưng Phong Liệt mặc kệ ba người, hắn khống chế thôn phệ vòng xoáy xẹt qua không trung rừng cây.

Ngay sau đó, từng tiếng hét thê lương lại vang lên, cung tiễn thủ núp trong rừng lần nữa đối mặt ác mộng.

Mười người, năm mươi, một trăm, ba trăm, một ngàn...

Thôn phệ vòng xoáy to lớn tựa như hàm răng nanh tử thần há to điên cuồng nuốt từng sự sống, lát sau đã nuốt hơn hai ngàn người.

Ba ông lão hóa đan cảnh thấy tình hình này thì tức giận đến khóe mắt muốn nứt ra, hai mắt phun lửa.

- Phong Liệt, ngươi có gan thì dừng lại đấu với lão phu một trận!

- Phong Liệt tiểu tặc, ngươi dù gì cũng là thành danh cao thủ, sao có thể tàn sát đám tiểu tốt tay không tấc sắt! Thật là làm mất mặt Ma Long giáo!

- Quá đáng ghét, lão phu tức chết rồi!

- …

Ba lão già hóa đan cảnh ở phía sau thôn phệ vòng xoáy kêu gào, tiếng mắng liên tiếp, bị hành động của Phong Liệt chọc tức chết.

Bất đắc dĩ là Phong Liệt không ngay mặt đối kháng với họ mà chỉ đối phó liệt thiên quân đoàn cung tiễn thủ. Dù ba người có thi triển tốc độ đến cực hạn cũng khó mà ngăn được bước chân Phong Liệt, chỉ có thể trơ mắt nhìn liệt thiên quân đoàn tổn thất càng lúc càng lớn.

Hai ngàn, ba ngàn, năm ngàn, tám ngàn...

Mắt thấy nguyên quân đoàn to lớn sắp bị Phong Liệt nuốt sạch sẽ, bỗng hai tiếng rồng ngâm cao vút vang vọng trong trời đất.

Một chiếc xe ngựa hào hoa xa xỉ do hai hoàng kim giao long kéo bay lên cao, xe ngựa do kim đú thành, ánh sáng vàng bắn ra bốn phía, chiếu rọi đại địa, giống như thần hoàng đi tuần, phô trương kinh người.

Từ trước Phong Liệt đã chú ý đến xe ngựa hào hoa xa xỉ đậu trên đất trống trong rừng, giờ thấy xe ngựa đi tới thì không có gì ngoài ý muốn.

Xe ngựa làm bằng chất liệu cực kỳ đặc biệt, chẳng những cản trở Phong Liệt tinh thần lực tra xét, cũng hoàn toàn che giấu khí thế của người bên trong. Hai hoàng kim giao long kéo xe cũng cực kỳ thần tuấn, đặc biệt kinh người là hai gi long đều đạt đến cảnh giới sơ kỳ ngũ cấp, uy vũ thần tuấn, khí thế kinh người, rất là khó được.

Xe ngựa bay lên cao rồi người bên trong chưa xuát hiện, dường như là từ trên nìn xuống Phong Liệt, lại hình như đang chờ đợi điều gì.

- Hừ! Cố làm ra vẻ! Đợi Phong Liệt tàn sát hết thuộc hạ của ngươi để xem ngươi có thể giả bộ nữ không!

Phong Liệt thầm cười nhạt, hắn cảm giác được người trong xe tuyệt đối không phải cường giả long biến cảnh. Chỉ càn không là cường giả long biến cảnh thì hắn không sợ gì cả.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/ma-long-phien-thien/chuong-412/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận