Ma Pháp Cấm Thư Chương 31 : Hầu hạ.

Ma Pháp Cấm Thư
Tác Giả: Lộ Du
Chương 31: Hầu hạ.
Convert: KeTracTang
Dịch: KeTracTang
Nguồn: Xung Thiên Lâu - kiemhiepcac




Nghĩ tới đây, Trần Sâm nhịn không được ngẩng đầu ngắm, liếc mắt nhìn Annie.

Chỉ thấy, trước ngực núi nhỏ sung mãn đầy đặn, đôi mắt xanh thẳm như nước hồ thu, mang theo nhãn thần nhàn nhạt sầu bi, nước da trắng nỏn nà sáng bóng với chiếc eo thon nhỏ, gợi cảm, gợi cảm a…

Nghĩ đến đây, Trần Sâm thấy miệng đắng, lưỡi khô, trong lòng nhịn không được, không khách sáo hung hăng với chính mình… Người ta là nữ hài tử ở trong hoàn cảnh đáng thương, thế nhưng mình lại có ý nghĩ bậy bạ này… Thật là…. Ôi! Rất giống nam nhân…

Cuống quýt lắc lắc đầu, Trần Sâm nghiêm túc nói: “Annie tiểu thư, ta tuyệt đối không có ý tứ này, chỉ là lo lắng, nếu như ta thực sự điều tra ra và vân vân gì đó…, thì an toàn của ngươi là chuyện quan trong, dù sao thì ngươi cũng biết, đứng phía sau sự tình này là một tổ chức tối khũng bố, với tội danh báng bỗ, xúc phạm thần thánh giáo đình mà gia tộc ngươi mang chịu, ta là có chút nghi ngờ, việc này căn bản là chỉ có thần thánh giáo đình mới làm được, cho nên ngươi… ”



Annie gật đầu, nói: “Ta biết, nếu như ngươi nguyện ý giúp ta, ta sẽ nghe lời ngươi nói, ở lại trong phòng này không ly khai, hơn nữa… Hơn nữa vô luận ngươi làm cái gì ta… Ta đều nguyện ý…”

Trần Sâm thở dài, hắn không phải không muốn tiếp thu loại phong lưu trận này, mà là kiếp trước nghiên cứu quá nhiều tâm lý học nên rõ ràng, đây chỉ là báo ân mà thôi, mục đích quan hệ thường thường là xảy ra bi kịch.

Bất quá những lời này hắn cũng không có nói ra, chỉ cần tâm mình không loạn, nàng cũng không là một tiểu cô nương, thì có gì xảy ra đâu chứ? Cho nên Trần Sâm nghiêm túc nói: “Quên đi, ngươi muốn thế nào cũng được, thế nhưng ngươi hãy nhớ kỹ, nghìn vạn lần cũng không được ly khai phòng này, ta còn có chuyện phài đi ra ngoài, nên không thể mang ngươi theo, thế nhưng ta nghỉ chỉ cần ở chỗ này là ngươi an toàn thôi.”

Annie có chút chuẫn bị không rõ ý của Trần Sâm, thế nhưng bây giờ đả có cảm giác tín nhiệm. Huống chi, khi đáp ứng điều này, cũng thấy là ma pháp sư cũng khá điễn trai.

Annie đỏ mặt lên, sau đó cúi đầu xuống.

Trần Sâm cũng không có chú ý tới điểm này, mà là tùy tiện phất phất tay, tĩnh âm kết giới vừa bày nhanh chóng tiêu thất.

Có thể là vừa rồi đàm luận thời gian khá lâu, Trần Sâm phát hiện lúc này sắc trời đã dần dần tối sầm xuống, hắn suy nghĩ một chút, quyết định trước tiên là tắm rửa, nếu như không sai thì tối hôm nay chỉ sợ là rất bận rộn a.

Tùy tiện ôm mớ y phục mà Annie mới vừa đem vào, chon chọn một tí, Trần Sâm phát hiện những… cùng loại y phục áo choàng ở đại đô thị, có thể đoán được ý thích của ma pháp sư, đầu lĩnh bồi bàn kia cũng là có tài năng a.

Bất quá Trần Sâm lại không thích loại y phục này, hắn suy nghĩ một chút, quay đầu về Annie nói: “Annie tiểu thư này, có thể hay không phiền ngươi một việc?”

Annie đỏ mặt lên, nói: "Chuyện gì, còn có, xin sau này không nên gọi Annie tiểu thư, gọi Annie là tốt rồi, dù sao bây giờ ta không còn cái gì là tiểu thư cả.”

Trần Sâm gật đầu, nói: "Hảo, như vậy ngươi cũng trực tiếp gọi tên của ta là được rồi, ngươi nhớ kỹ, tên của ta là Trần Sâm, không phải ma pháp sư đại nhân."

"Vâng, " Annie gật đầu, do dự chốc lát, mới nói: "Trần Sâm."
đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Trần Sâm đối với biểu hiện của nàng mười phần thỏa mãn, dù sao trước kia Annie cũng là một tiểu thư quý tộc, phong cách quý phái hạ nhân sao sánh bằng, còn như là giống hạ nhân phục tùng, hầu hạ chủ nhân, không hợp với hắn lắm.

"Hảo, " Trần Sâm đứng lên cùng nhau, "Có thể hay không phiền ngươi đi giúp ta tìm mấy bộ quần áo, nhớ kỹ lần này cần là y phục võ sĩ phổ thông, hay kỵ sĩ phục cũng được, ta đối với loại áo choàng này không thích lắm.”

Annie không lên tiếng, ngay lập tức tiêu sái đi ra ngoài.

Trần Sâm lắc đầu, tiện tay chọn một áo chòang đem vào phòng tắm.

Mới vừa đi vào, Trần Sâm đầu tiên thấy một cái bồn tắm lớn, có thể tắm tới tám người… Cái bồn tắm lớn này làm từ ngọc thạch, trên đỉnh bồn tắm huyền phù một cái ma pháp trận nho nhỏ, nước nóng không ngừng tràn ra đầy trên cả bồn tắm lớn.

Trần Sâm cởi y phục, đi vào, lập tức cảm thụ được một loại ba động ma lực yếu ớt.

Loại ma lực ba động này không có làm hại cho thân thể, trái lại có thể cảm thụ được tác dụng đặc thù của nó. Chủ nhân đấu thú tràng này thật đúng là có tiền, riêng cái bồn tắm này đã tốn không biết bao nhiêu công phu và tiền của.

Cứ như vậy tắm trong chốc lát, bên ngoài phòng tắm truyền đến một trận tiếng bước chân, ngay sau đó “chi dát” một tiếng, cửa phóng tắm đã bị đẫy ra.

Trần Sâm xoay người vừa nhìn, chỉ thấy Annie ôm một đống y phục đứng ở cửa, trên người đã thay đổi một bộ y phục sa mỏng, tinh xảo đặc sắc , nữ thể bên trong lụa mỏng như ẫn như hiện, bộ ngực sữa cáo vút ngạo nghễ, eo thon lưng thắt, kiều đồn phong mãn, với khuôn mặt nhàn nhạt đỏ ửng, thật là khiêu khích mà… thật là cực điểm khiêu khích…

Trần Sâm ngây ra một lúc, cười khổ mà nói: "Annie, hình như ta quên chưa nói cho ngươi, khi ta tắm ta không thích có người một bên nhìn, hơn nữa ta cũng nói qua, ta giúp ngươi điều tra chuyện này, chỉ vì ta nhât thời hứng thú, ngươi căn bản là không cần phải làm như vậy.”

Annie đỏ mặt lên, nhịn không được thốt ra: "Vậy. . . Vậy ngươi vì sao giúp ta. . . Nếu như ngươi không phải vì thân thể của ta, ta tuy rằng bây giờ là…, thế nhưng trước đây ta tại giới quý tộc, cũng có biết qua, nếu không có lợi lộc gì thì không có ai mà làm chuyện không công.”

Trần Sâm sờ sờ mũi, nói: "Annie, không hề nghi ngờ, ngươi là một người rất mỹ lệ, ta cũng biết, ngươi tâm địa rất thiện lương, thế nhưng ngươi phải rõ ràng, ta giúp ngươi có thể chỉ là vì chính đáy lòng, tinh thần trượng nghĩa, một chút dối trá cũng không có, thế nên không phải là vì thân thể của ngươi, hay nói một cách khác đó chính là ta không thể đụng vào ngươi, bởi vì ta không biết có thể hay không hoàn thành được chuyện này, nếu như, ta có làm cái gì …gì… đó với ngươi, nhưng lại không hoàn thành được chuyện của ngươi, thì đối với ngươi mà nói là không được công bằng ?”

Annie lăng yên sửng sốt, thế nhưng nàng không có lui ra ngoài, mà quay lại đi vào, rồi nói: “Như vậy đi, nếu ngươi đã nói vậy, hãy để ta hầu hạ ngươi tắm rửa thay y phục.”

Trần Sâm thở dài, nở nụ cười khổ, nói: "Được rồi, như vậy lại phiền ngươi giúp ta đem y phục lại, mặc vào cho ta.”

Nguồn: tunghoanh.com/ma-phap-cam-thu/quyen-1-chuong-31-GY4aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận