Ma Pháp Cấm Thư Chương 34 : Tiệc tối.

Ma Pháp Cấm Thư
Tác Giả: Lộ Du
Chương 34: Tiệc tối.

Convert: KeTracTang
Dịch: KeTracTang
Nguồn: Xung Thiên Lâu - Kiếm Hiệp Các


Bên ngoài có tiếng gọi cửa, Trần Sâm đoán có lẻ là đầu lĩnh bồi bàn mời đi dùng tiệc tối.

Hắn làm ra một thủ thế, ý bảo Annie cẫn thận hơn, sau đó đi ra mở cửa.

Vẫn như cũ, gả bồi bàn cung kính đứng ở cửa nói: “Ma pháp sư đại nhân, ta tới mời ngài đi tham gia tiệc tối, hơn nữa rất xin lỗi ngài, hôm nay ngoài lão bản còn có người khác tới tham gia tiệc tối này.”
xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Trần Sâm suy nghĩ một chút, hỏi: “Còn có những ai?”

Bồi bàn đầu lĩnh ấp a ấp nói: “Còn có những quý tộc ngày hôm qua đưa thiệp tới, theo ý của ngài, chúng tôi đã cự tuyệt những người này, nhưng hầu hết bọn họ chưa từ bỏ ý định, cho nên khi nghe lão bản mời ngài dùng tiệc tối, bọn họ yêu cầu cho phép được tham gia. Chúng tôi dù sao cũng là người buôn bán, nên cũng không thể cự tuyệt, cho nên lần này…”



Trần Sâm cười cười, tâm lý những quý tộc này thế nào hắn lại không biết chứ, tại hải vân đại lục, ma pháp sư có thể nói là loại tồn tại cực kỳ đặc thù, đừng nói là đối diện với quý tộc, cho dù là đối hoàng thất cũng có thể bình tọa, dưới tình huống như vậy, nếu mà quen biết được với ma pháp sư có thể nói là một chuyện rất có mặt mũi a. Loại đạo lý này giống như kiếp trước được quen biết với một đại minh tinh vậy.

Hậu duệ quý tộc của những nhà giàu có chân chính trong đế đô cũng sẽ không có đến gặp gở hắn, bởi vì chính hắn cũng chưa có danh khí gì, hay nói cách khác là không có ai biết thực lực của hắn cả.

Nói như vậy để biết rằng, những loại tiểu.. quý tộc này đại thể chỉ là những nhân vật thuộc giai cấp dưới mà thôi.

Nếu như mà thực lực của mình cao siêu, sợ rằng lập tức sẽ biến thành nhân vật quyền thế khó với tới, thế nhưng nếu thực lực tàm tạm trung bình, tuy rằng không đến nỗi bị lạnh nhạt, nhưng đám nhà giàu quý tộc cũng sẽ tuyệt đối không đến xum xoe quan hệ.

Mục đích chính là muốn điều tra sự kiện sát nhân tại đế đô, cho nên tối nay có tiếp xúc với đám quý tộc này cũng có một ít lợi ích, buổi tối hôm nay cũng phải biểu hiệu tốt một chút a.

Nghĩ tới đây, Trần Sâm thở dài, nói: “Ta cũng biết, cũng không trách các ngươi, các ngươi mở cửa ra làm ăn, tự nhiên là không thể đắc tội với mọi người, thôi ngươi đi trước dẫn đường cho ta.”

Bồi bàn đầu lĩnh gật đầu, mặc dù chưa từng nói, nhưng Trần Sâm tựa hồ cảm giác được nghi hoặc của hắn, bởi vì loại hành động này đối với một cường giả mà nói, đúng là hơi yếư nhược.


Đối với quyết định đêm nay cũng có chút gặt hái, nên Trần Sâm cũng không quá bận tâm, hắn đi mới vài bước, dường như đột nhiên nhớ ra , nói: “Ah, nghe nói gần đây đế đô có xảy ra sự kiện sát nhân, ta không muốn là ở đây bị thương tỗn nha.”

Bồi bàn đầu lĩnh ở phía trước đáp: “Sẽ không có đâu, đấu thú tràng của chúng ta phòng vệ thập phần nghiêm mật, vài năm gần đây người cũng có thể nghe là không có xảy ra bất cứ chuyện gì tại đấu thú tràng.”

Trần Sâm nở nụ cười một chút, không đáp lời, mà xoay người mặt hướng phía trước phất phất tay, chỉ thấy hành lang trước đây trống trãi, bắt đầu xuất hiện một đạo tường băng, tạo thành một thông đạo , giống như một ống cống bằng băng.

"Ân, như vậy là ta an tâm, " Trần Sâm gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua bồi bàn thủ lĩnh nói: “Được rồi, cũng quên hỏi ngươi, ta làm như vậy có đem phiền phức gì cho đấu thú tràng không? Dù sao, thì ta cũng đã bày ra ma pháp, nếu có ai mà tùy tiện đụng vào, thì chỉ có con đường chết mà thôi.”

Thân thể bồi bàn thủ lĩnh tựa hồ dừng một chút, bất quá hắn quay đầu lại nói: “Ma pháp sư đại nhân thật là cường đại a, mong ngài tha thứ cho ta, vỉ ta đã hoài nghi thực lực của đại nhân, nếu mà ma đạo pháp không vấn đề gì, người của chúng tôi sẽ được thông báo là không được đến tầng năm quấy nhiễu, tùy tiện đặc chân đến, nếu có ai tự tiện đi vào, thì mặc kệ xảy ra chuyện gì, chúng tôi đều không có oán hận. ”

Trần Sâm gật đầu, không nói lời nào, chỉ là vẻ mặt có ý cười theo bồi bàn đầu lĩnh đi xuống lầu.

Lúc này đây, động tác của bồi bàn đầu lĩnh càng thêm cung kính, hắn đem Trần Sâm đưa đến phòng khách lầu một, chỉ vào hành lang bên tay trái đen đen nói: "Ma pháp sư đại nhân, đây là chỗ tổ chức tiệc tối, rất xin lỗi, thân phận của ta là không thể vào đó, cho nên chỉ có thể đem ngài đến nơi đây, nếu có cái gì chậm trễ, mong ngài thứ lỗi cho."

Trần Sâm cười cười một chút cũng không nói gì, chỉ là nhấc chân đi vào.

Gả bồi bàn thấy Trần Sâm ly khai, hắn cúi xuống thắt lưng rồi vung ta lên, huy thủ nhẹ nhàng trong không khí, chỉ thấy trong nháy mắt xuất hiện một hoa lửa, thế nhưng hoa lửa hiện ra không tới một giây đồng hồ "Thình thịch——" rồi biến mất, gả nhíu mày suy nghĩ chốc lát, rồi không khỏi thì thào: “Ngụy thư ma pháp của ta cư nhiên không thể hấp thu ma pháp nguyên tố, hắn đúng là ma pháp sư hàng thật giá thật a, thế nhưng vì sao lão bản lại đối phó hắn nhĩ? Nhớ như là trước đây Mang Duy pháp sư tới lão bản cũng không có đích thân tiếp kiến, nhưng bây giờ đồng ý tiếp kiến hắn, lễ lộc là không kém gì đại quý tộc? Lẽ nào lão bản cũng muốn nhúng tay vào sự tình của đế đô? Đế quốc, thần thánh giáo đình, hơn nữa hoàng tộc, đã lao vào rồi, lão bản cư nhiên nguyện ý lao vào đó nữa sao? Khả năng này không lớn a?”

...

Trần Sâm chậm rãi tiêu sái vào hàng lang, hành lang này có điểm bất đồng, có thể là có cảm giác thần bí, không có bồi bàn ở hai bên, mà là gắn những khối thủy tinh lớn, loại thủy tinh này có thể cho người ta thấy rõ ràng tình huống hai bên hành lang, một con đường xa hoa lộng lẫy một bên, bên còn lại là đấu thú tràng không một bóng người.

Trần Sâm có thể hiểu được mục đích của hành lang này, chỉ là dành cho những quý tộc buồn chán khả dĩ an toàn nhìn thấy những tiết mục mà chuẫn bị.

Lại đi tới khoảng năm mươi mét, lại xuất hiện một cái cửa, trên cửa không có gì đặc biệt, bất quá khắc ngân hoạt đơn giản, thật ra thì có khác biệt, cạnh một bên cửa có một quải linh (cái chuông) nho nhỏ.

Trần Sâm búng ngón tay, một cổ hàn khí từ trên tay hắn bắn đi ra ngoài, vừa lúc đập vào trên mặt quải linh (cái chuông), phát ra một tiếng giòn tang.

Rất nhanh, đại môn không có người lập tức chậm rãi giật lại, có một vài bồi bàn tiến ra cùng với mấy người ăn mặt hoa lệ, trên mặt có nụ cười hòa nhã, chính giữa lối đi, một nam nhân tóc bạc khoảng hơn ba mươi tuổi, nhãn thần thật lợi hại, sáng quắt, trên mặt có hai ba vết sẹo, gương mặt vốn có phần anh tuấn lại đợm thêm vài phần tàn nhẫn, đại diện cho phái đoàn đi tới trước, bên cạnh hắn có vài người tuổi cón trẻ khoảng hơn hai mươi, thế nhưng không ai có thể cản đi cái uy khí của nam nhân, ở chỗ này, chỉ có nam nhâm kia mới là chủ nhân chân chính.

Nguồn: tunghoanh.com/ma-phap-cam-thu/quyen-1-chuong-34-JY4aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận