Ma Thú Lãnh Chúa Chương 266: Tử vong bóng ma.

Nói hết chuyện đã xảy ra, A Khắc Tô thở dài một hơi, sau đó giãy dụa tìm tòi trong đám loạn thây. Gạt bỏ một tầng bùn đất, lấy ra một đôi giầy da thú màu xanh biếc, hưng phấn đưa đến trước mặt Dương Lăng: "Đại nhân, đây là bảo vật mà chúng ta nhặt được trên một con đường nhỏ"
Bảo vật?
Nhìn chiếc giày da thú, Dương Lăng nghi hoặc cầm lấy, cẩn thận quan sát.
Giày da thú toàn thân màu xanh biếc, mới nhìn có điểm giống như da Lục mãng, nhưng cẩn thận sờ sờ, cảm giác khác rất nhiều so với da Lục mãng. Da Lục mãng bóng loáng, chạm phải có một cảm giác rất trơn mát, nhưng giày da thú mặt ngoài có rất nhiều hoa văn phức tạp, hợp thành một đồ án thần bí. Giống như phù điêu.
Ngoài ra, giày da thú còn tản mát ra một cỗ Năng lượng ba động mịt mờ, lúc mạnh lúc yếu, khác rất nhiều so với da Lục mãng.

"Đại nhân, nếu ta đoán không sai, đây là một đôi giày Ma pháp gi trì Tấn Tiệp Thuật, đi vào có thể tăng tốc độ" Nhìn đôi giày màu xanh biếc trong tay Dương Lăng, Cổ Đức trầm ngâm một lát, nói tiếp: "Chỉ cần đem đến Mông Đặc Sâm hoặc Ba Phạt Lợi á tìm người giám định xem xét, hẳn là có thể sử dụng"
Giày Ma pháp gia trì Tấn Tiệp Thuật?
Chẳng lẽ, phát hiện bên trong thông đạo có các bảo vật nên các thế lực lớn đều thay đổi kế hoạch. Vừa nhanh chóng đi về trước, vừa phái người đến các Thông đạo khác phá hoại, ý đồ cản trở tốc độ của các thế lực khác, cũng như cướp lấy thu hoạch của người khác?
Nhìn giày Ma thú khác thường trong tay, Dương Lăng trong lòng vừa động, càng ngày càng khẳng định ý nghĩ của mình. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Căn cứ theo lời A Khắc Tô, bên trong Thông đạo thi thoảng có khả năng gặp được cực phẩm thủy tinh, bảo thạch hoặc là các loại bảo vật, đám Dong binh vì thế mà đánh nhau, các thế lực lớn tự nhiên cũng không thể bỏ qua.
Tiếp theo, từng bước một cẩn thận đi tới, hay là quyết định lẻn vào các thông đạo phía trước hiểu rõ tình huống rồi giống như các thế lực lớn ra tay cướp lấy thu hoạch của người khác?
Mơ hồ hiểu được tình hình biến hóa, Dương Lăng hiểu được kế hoạch của mình cũng phải điều chỉnh. Nếu không sợ rằng Ma thú tinh hạch không cướp được mấy viên, mà bảo vật trên đường càng bị người lấy không còn một mảnh. Trầm tư một lát, hắn nghĩ ra một chủ ý.
Bên trong Sơn động khắp nơi đều là nguy hiểm và cạm bẫy, vì đề phòng bất trắc, đại quân tuyệt đối không thể hành động lỗ mãng. Cứ như vậy có thể để cho Cổ Đức chỉ huy bọn họ cẩn thận đi tới, mà mình hành động mình mính, đến thông đạo phía trước tìm hiểu tình hình Bầy sói dong binh đoàn. Thậm chí dựa vào Thổ độn pháp thuật xuyên qua các thông đạo chính hiểu rõ tình huống các thế lực còn lại, nhân cơ hội Đục nước béo cò.
Với thực lực của mình bây giờ, gặp phải Cường giả thánh giai bình thường không phải vấn đề, cho dù không cẩn thận gặp gỡ Lĩnh vực cường giả thì cũng có thể thông qua Không gian Vu tháp kịp thời rút lui, an toàn của mình không cần lo lắng.
Bởi vì đến muộn rất nhiều, nên đám người Cổ Đức trên đường chỉ cần không đi quá vội vã, khả năng gặp phải các thế lực lớn như Giáo Đình Đại quân hay Vong linh Đại quân của An Cách Tư gia tộc không cao, còn Dong binh đoàn và Ma thú bình thường cũng không phải đối thủ của bọn họ. Cứ như vậy, cho dù mình và Ma thú đại quân rời đi, bọn họ cũng không có nguy hiểm quá lớn.
Ngoài ra, trong cơ thể Vưu Na và Ngả Lỵ Ti cũng có một ít Vu lực, cái khác không nói ít nhất cũng có thể sử dụng Vu phù sơ cấp. Gặp phải địch nhân cường đại chỉ cần các nàng sử dụng "Oanh Thiên Lôi" hoặc là "Hài Đồn Âm" thì mình ngay lập tức cảm giác gia, cũng có thể thông qua Thổ độn pháp thuật nhanh chóng quay lại.
Việc này không nên chậm trễ.
Quyết định chủ ý, Dương Lăng không hề do dự, để Thú một sừng lại bảo vệ cho Ngả Lỵ Ti và Vưu Na, nói lại cho các nàng cách sử dụng các loại Vu phù. Dặn dò Cổ Đức vài cây liền giơ thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ sắc bén nhanh chóng rời đi. Giống như cơn gió biến mất trong bóng đêm.
Đối với người bình thường mà nói, bóng tối khiến bọn họ lo lắng, nửa bước khó đi; nhưng với Dương Lăng có thị lực và cảm giác kinh người thì bóng tối không những không có vấn đề, ngược lại là yểm trợ tốt nhất.
Dưới sự yểm trợ của bóng tối, hắn giống như U linh di động trong các con đường, giống như cơn gió đi qua bên người đám Dong binh ở phía sau. Đầu vai đậu vài con Giác phong thú, chỉ cần hoài nghi là có thể ngay lập tức chỉ huy chúng nó bay ra tìm hiểu.
Tốc độ rất nhanh, Dương Lăng càng ngày càng xa đám người Cổ Đức, từ từ gặp phải đám Dong binh và Mạo hiểm giả càng lúc càng nhiều. Ngẫu nhiên còn có thể gặp phải một ít Thú nhân hoặc là Kỵ sĩ Giáo Đình một mình.
Đối với các tên trên người chỉ có vài Tinh tệ, Dương Lăng không có hứng thú; nhưng đối với những người có đầy Ma thú tinh hạch hay là nhặt được bảo vật thì mặc kệ đối phương là Dong binh hay là Mạo hiểm giả tất cả đều không bỏ qua. Đám người Kỵ sĩ Giáo Đình và Thao ma nhân mang bảo vật hơn nữa chỉ có một mình càng không cần phải nói, tuyệt đối như nhìn phải một người chết.
Từ sau khi tiến giai đến Cảnh giới Thần vu, Vu lực và Tinh thần lực của hắn tăng nhanh đến mức trước đó chưa từng có, sử dụng Thổ độn pháp thuật trong phạm vi ngắn không có hạn chế, tiêu hao Vu lực và Tinh thần lực mỗi lần rất ít, đơn giản như ăn sáng. Đối mặt với tập kích bất ngờ của hắn, không một tên nào có khả năng tránh thoát.
Cứ như vậy, chỉ trong vòng hơn nửa canh giờ, bên trong Không gian giới chỉ của hắn thêm vô số đồ vật. Có cực phẩm thủy tinh trong suốt, có Bảo thạch, có Thủy ngân, nhưng tiếc nuối duy nhất đó là chỉ cướp được hai bảo vật.
Càng gần Bầy sói dong binh đoàn, thì đám Dong binh và Mạo hiểm giả bị thương hoặc là dừng lại nghỉ ngơi càng lúc càng nhiều, nhưng không có ai phát hiện được hành tung của Dương Lăng. Có vài tên cảm ứng thấy cũng nghĩ là một con Ma thú léo qua mà thôi, không có tinh lực và năng lực tra cứu.
"Tạp Tư Mạt, không nghĩ đến tận đây cũng cũng cướp được nhiều cực phẩm thủy tinh và Thủy ngân như vậy, còn có vài món bảo vật. Hắc hắc, chỉ cần trở lại Mông Đặc Sâm, tuyệt đối có thể kiếm được rất nhiều"
"Đúng vậy, ta spms nói ra chỉ cần hai Dong binh đoàn chúng ta liên thủ, những người khác tuyệt đối không phải đối thủ của chúng ta. Hắc hắc Khoa Tư Mạc ta không nói sai phải không?"
Sau hơn nửa ngày khổ cực, hai tên đoàn trưởng Dong binh đoàn ngồi ở trong lều thống kê thu hoạch lần này, thi thoảng lấy ra một đống cực phẩm tinh thạch trong suốt từ trong Không gian giới chỉ.
Là đoàn trưởng của "Dũng cảm giả""Thiết Hùng" Dong binh đoàn, thuộc hạ của bọn hắn vô cùng cường hãn, xung quanh lều có hơn 200 Ma pháp sư và Võ sĩ tinh anh, cho nên bọn họ căn bản không lo có nguy hiểm.
Không ngờ được rằng, người bình thường không dám đến gần, nhưn gdl lại rất khinh thường đám Dong binh ở ngoài lêu. Cảm giác được Năng lượng ba động mịt mờ tán vọng từ vài món bảo động, hắn lặng lẽ lẩn đến.
Giết chết một tên Dong binh bên ngoài, thay vào bộ quần áo và áo giáp của hắn, Dương Lăng thuận lợi đến gần lều của hai tên đoàn trưởng. Đi đến một góc khuất âm u, thấy không có người nào chú ý liền hành động, biến mất tại chỗ, nháy mắt xuất hiện bên trong lều của hai gã Đoàn trưởng.
"Hắc hắc, có nhiều bảo thạch mê người như vậy, sợ rằng không cần phí tâm thì Bá tước phu nhân cũng sẽ tự động bò lên giường của mình."
Nhìn cực phẩm thủy tinh trong suốt và đám bảo thạch, sờ sờ áo giáp Ma pháp khắc đầy đồ án thần bí, Tạp Tư Mạt vô cùng kích động. Nghĩ đến sau khi trở về đế đô Mông Đặc Sâm, dễ dàng có được Bá Tước phu nhân xinh đẹp nhưng cần có rất nhiều Tinh tệ chống đỡ gia tôc.
Nghĩ đến việc sắp có thể đặt Bá Tước phu nhân xuống dưới thân, thậm chí ngay ở trong Phủ Bá Tước chiếm đoạt thân thể nàng, Tạp Tư Mạt nuốt nước miếng một cách khó khăn. Sờ sờ Bảo thạch, đột nhiên vô ý phát hiện sau lưng Khoa Tư Mạt không biết khi nào xuất hiện một tên Dong binh chưa thấy qua bao giờ. Kinh hãi, hắn theo bản năng rút thanh trường kiếm ra, "Hô" một tiếng đứng lên.
Thấy Tạp Tư Mạt đột nhiên giơ thanh trường kiếm đứng lên, Khoa Tư Mạc ngồi ở phía đối diện với hắn chấn động trong lòng, đột nhiên có một cảm giác không ổn. Vừa chuẩn bị đứng lên, thì sau lưng đau nhói, bị một thanh chủy thủ sắc bén đâm trúng.
"Ngươi, Tạp Tư Mạt, ngươi muốn chiếm một mình?"
Nhìn Tạp Tư Mạt giơ thanh trường kiếm hung hăng lao lên, Khoa Tư Mạc tưởng rằng đối phương sớm bày mai phục trong lều, kêu lên thảm thiết một tiếng rồi ôm vết thương trên ngực ngã xuống, chết không nhắm mắt. Nếu hắn còn có thể sống thêm một hơi, thì phát hiện được Tạp Tư Mạt cũng ngã xuống, ngực bị một vết thương trí mạng, cũng chết không nhắm mắt.
Chiếm một mình?
Nhìn hai vị chết không nhắm mắt, còn muốn nghĩ đến đám Dong binh ở bên ngoài, Dương Lăng linh cơ vừa động. Sử dụng trường kiếm của Tạp Tư Mạt đâm một đao vào ngực Khoa Tư Mạc, sau đó dùng kiếm của Khoa Tư Mạc đâm vào ngực Tạp Tư Mạt, ngụy trang thành hai người vì muốn chiếm hết bảo vật mà đánh nhau, đồng quy vu tận.
Ngụy trang đơn giản một chút, Dương Lăng lấy đi hầu hết cái đáng tiền trong căn lều, kể cả Không gian giới chỉ đeo trên ngón tay của hai tên Đoàn trường. Cố ý lưu lại một ít Tinh hạch cấp thấp, kéo đổ chiếc bàn và bình rượu, ngụy trang hỗn loạn, sau đó dùng Thổ độn pháp thuật nhanh chóng rời khỏi trước khi đám Dong binh nghe tiếng mà chạy đến.
Đối mặt với hấp dẫn của tài phú, Đen ăn đên hoặc là chiếm một mình là chuyện thường xảy ra trong đám Dong binh.
Nghe tiếng kêu thảm thiết trước khi chết của Khoa Tư Mạc, lại nhìn hai tên đều đâm đối phương một kiếm, kết quả cả hai tên đoàn trưởng đều chết, đám Dong binh lao vào không cần nhiều lời cũng hiểu được chuyện gì xảy ra, đều rút kiếm tấn công một tên thuộc Dong binh đoàn kia. Vừa là báo thù cho Đoàn trưởng của mình, mà cũng là vì tài phú rất lớn bên trong căn lều.
Rất nhanh, hai Dong binh đoàn chém giết nhau máu chảy thành sông, không chết không thôi, không ai chú ý đến Không gian giới chỉ trên ngón tay hai tên Đoàn trưởng đã không cánh mà bay.
Thu hoạch rất lớn, và khiến cho hai Dong binh đoàn chém giết lẫn nhau, Dương Lăng cười lạnh rồi nhanh chóng rời đi. Trên đường thi thoảng thông qua các loại biện pháp làm cho đám Dong binh chém giết, cũng nhân cơ hội đoạt lấy thu hoạch của bọn hắn.
Mọi người chém giết lẫn nhau, các thế lực như Thú nhân và Giáo Đình tập kích, Ma thú âm thầm tấn công, và tập kích cũng như khiêu khích của Dương Lăng. Rất nhanh, đám Dong binh bên trong Sơn động đều sợ hãi, nguy hiểm và cạm bẫy không đâu không có. Bóng ma tử vong bao phủ trong lòng mỗi tên Dong binh, mãi không tiêu tan.
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/ma-thu-lanh-chua/chuong-266/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận