Ma Thú Lãnh Chúa Chương 419 : Đại địa thủ hộ.

Trở lại Gia Bá Lợi rồi Dương Lăng liền hạ lệnh mở rộng diện tích thành chủ phủ ra chiếm đến một phần ba tổng diện tích thành trấn nhằm cách ly phủ của mình với dân thường.
Giáo đình thế lực khổng lồ, nếu tới trả thù, tuyệt đối sẽ tạo thành một hồi tinh phong huyết vũ. Để tránh việc liên lụy dân chúng vô tội, nơi ở của hắn phải tách ra một khoảng cách nhất định với dân chúng. Ngoài ra, chỉ khi tòa thành đủ rộng mới có thể bố trí thêm nhiều cạm bẫy, mai phục chuẩn bị chiêu đãi Giáo đình.
Mở rộng diện tích tòa thành cần rất nhiều nhân lực, vật lực. Đối với lãnh địa bình thường mà nói không thể không gặp phải khó khăn về tài chính nhưng đối với Dương Lăng lại không thành vấn đề.
Trong khoảng thời gian này, người tiến vào Gia Bá Lợi càng ngày càng nhiều, muốn nhận lưu dân có cuộc sống cùng khổ đến đây mưu sanh với giá thấp là chuyện quá dễ dàng. Còn về mặt tài chính không gặp khó khăn gì vì vừa có số tài sản mà lịch đại lão pháp vương tích tụ mấy ngàn năm thì đừng nói chỉ mở rộng có một tòa thành chủ phủ mà dù là tân kiến hơn mười thậm chí mấy trăm Duy Sâm tòa thành cũng không thành vấn đề.

Ngoại trừ mở rộng diện tích gấp mười, Dương Lăng còn tự mình quy hoạch kiến trúc cùng hoa viên trong tòa thành. Bố trí dày đặc thực nhân đằng, chỉ huy hơn mười khô mộc chiến sĩ đều hóa thành ngàn năm cổ thụ, bảo vệ cho các vị trí chiến lược; trong một mảnh vườn lớn được dành cho đàn giác phong thú, lang chu cùng hấp huyết biển bức sinh sống; trong sân phủ hoặc hành lang để lũ Thạch quỷ, trong hồ nước thì thả vài con Hắc Mạn Ba cự mãng hung ác….., trong tòa thành còn bày trọng trọng mai phục cùng bẫy rập !
Bố trí xong hết mọi chuyện rồi Dương Lăng còn bày cấm chế giam cầm bao phủ cả tòa thành sau đó gia trì đại vu ấn cộng hưởng thêm trọng trọng ảo trận, sát trận cùng trọng lực cấm chế. Cuối cùng, trong biệt viện nơi hắn ở mới đặt đại vu tháp. Bình thường cấm chế chưa hoạt động thì thành chủ phủ không hề có gì khác với các tòa thành khác, nhưng chỉ cần dụng đại vu ấn kích hoạt cấm chế thì địch nhân xông tới ngay lập tức sẽ bị lâm vào trọng trọng mai phục.
Có cần dứt khoát bày một đạo cấm chế, bao phủ cả tòa Gia Bá Lợi thành hay không ?
Bày trọng trọng cấm chế trong khu vực quan trọng rồi nhìn ra phía bên ngoài tòa thành, trong lòng Dương Lăng chợt nghĩ. Giáo đình mặc dù thế lực khổng lồ nhưng cũng không có khả năng phái mấy vạn hộ giáo kỵ sĩ cùng ma pháp sư lại đây trả thù. Nhiều nhất chỉ là phái mấy trăm thủ hạ tinh duệ lại đây mà thôi. Nếu lệnh cho A Cổ Tô dẫn thành phòng binh cùng A Tư Na Ma dẫn hải quân tập trung toàn bộ binh lực lại sẽ có thể chính thức biến Gia Bá Lợi thành thiên la địa võng khiến những kẻ đến đây trả thù của Giáo đình hữu lai vô hồi (có tới không thể về).
Nếu tạm thời mình không phải đối thủ thì xài chiêu lấy thịt đè người, dùng binh lực khổng lồ đè chết bọn họ !
Trong khoảng thời gian này dưới sự đồng ý của Dương Lăng, Cổ Đức đã phát triển Thợ săn công hội hết sức vững mạnh. Thợ săn công hội càng ngày càng được mở rộng, người gia nhập tăng trưởng nhanh chóng, sau khi phân bố nhiệm vụ mỗi ngày đều có rất nhiều thợ săn đưa tới ma thú cùng trứng ma thú kiếm được. Trong đó chỉ có một bộ phận nhỏ giao cho tuần thú tràng thuần dưỡng rồi đem làm sủng vật còn tuyệt đại bộ phận đều tập trung lại cung cấp cho Dương Lăng thu vào vu tháp không gian.
Vu tháp không gian càng lúc càng lớn, ma thú lúc đầu còn ít ỏi đến đáng thương đã sớm biến thành một mảnh nguyên thủy sâm lâm mênh mông, hình thành một sinh thái. Thu rất nhiều các loại các dạng ma thú vào trong vu tháp không gian khiến ma thú càng ngày càng nhiều, hệ sinh thái càng ngày càng đa dạng, cũng càng ngày càng hoàn thiện. Mặc dù tạm thời số lượng cao giai ma thú cũng rất nhiều nhưng dã sanh giác phong thú, hấp huyết biên bức cùng lang chu lại càng vô số. Chỉ cần Dương Lăng nguyện ý lúc nào cũng có thể tổ kiến một chi khổng lồ ma thú quân đoàn trong khoảng thời gian ngắn.
Ma thú quân đoàn trận khổng lồ, cùng lúc đó chỉ cần phát bố lệnh tập trung đã có thể tập trung rất đông dũng sĩ trong lãnh địa!
Dưới sự cố gắng của đám Vưu Na, Cổ Đức ma thú lĩnh phát triển nhanh chóng, không chỉ hấp dẫn đại lượng lưu dân cùng bộ lạc đến đây định cư, còn tạo nên sức thu hút cường đại. Chỉ cần với danh nghĩa lĩnh chủ của Dương Lăng phát bố lệnh tập trung, vì bảo vệ gia viên của chính mình, vì vinh dự của ma thú lãnh địa mọi người tuyệt đối không ngại nhập ngũ.
Một thời gian trước vì thăm dò hải ngoại di tích A Tư Na Ma từng công khai chiêu mộ một trăm tên dũng sĩ nhập ngũ. Kết quả, mọi người từ bốn phương tám hướng đều tới, có gần ba ngàn người. Có những người thậm chí không cần thù lao chỉ hy vọng có thể lập hạ chiến công trên chiến trường, mong một ngày có thể trở thành thân vệ của lĩnh chủ đại nhân, đi theo bước chân hắn chứng kiến ma thú lĩnh huy hoàng. Lực hiệu triệu của lãnh chúa Dương Lăng bởi vậy có thể dễ thấy được.
Việc này không nên chậm trễ !
Quyết định chủ ý rồi Dương Lăng nhanh chóng bắt tay mở rộng biên chế của hải quân cùng thành phòng binh, chiêu mộ không ít dũng sĩ nhập ngũ. Chủ lực bình thường đều ở quân doanh ngoài thành, vạn nhất có chuyện gì ngay lập tức có thể giam hãm cả Gia Bá Lợi chơi trò đóng cửa đả cẩu, để cho địch nhân xông tới dù có chắp cánh cũng khó mà bay thoát. Chiến đấu lực của binh lính bình thường tự nhiên không quá mạnh nhưng nếu mỗi người một chiếc Lê hoa nỗ, mỗi mũi tên đều được tẩm qua kịch độc do Độc vu Ngả Lỵ Ti luyện chế, bất luận cùng bắn hay là ngấm ngầm bắn ra tuyệt đối đều có thể khiến cho địch nhân ứng phó không kịp.
Chuẩn bị tổng thể mọi việc xong xuôi rồi Dương Lăng vừa nuốt cả nắm ma thú huyết châu bổ sung vu lực, tinh thần lực tiêu hao vừa lấy thành chủ phủ làm trung tâm bố trí một đạo cấm chế bao phủ cả tòa Gia Bá Lợi thành. Mặc dù chỉ là một ảo trận đơn giản, nhưng mấu chốt thời khắc có lẽ sẽ có tác dụng. Bình thường không khởi động đối với cuộc sống bình thường không có gì ảnh hưởng; khi có loạn chỉ cần mọi người đóng cửa không ra đường cũng sẽ không bị liên lụy, so với các loại năng lượng tháp hay bố trí tại các thành trì khác trên đại lục mạnh hơn nhiều!
Bày trọng trọng mai phục, cạm bẫy sau đó Dương Lăng bế quan tĩnh tu, hy vọng trước khi Giáo đình đến trả thù đã có thể tăng thực lực lên một bậc mới. Dù sao, đối mặt với cường giả thánh đường của Giáo đình cuối cùng rất có có thể mình còn phải cùng đám Thi vu vương tự thân xuất mã.
Ngoài công dụng cho phép tùy ý ra vào thần ma mộ tràng thì truyền tống môn rốt cuộc còn có cái gì huyền bí ?
Ngồi xuống trên đại vu thai rồi Dương Lăng bắt đầu nghiên cứu truyền tống môn mà các thế lực lớn tranh giành. Căn cứ trí nhớ lão pháp vương Mạc Bố Lý, năm đó tại thần ma mộ tràng thần bí lão nhân chỉ dùng truyền tống môn đã làm trọng thương lão pháp vương đời thứ nhất cùng thần thú Kim Bằng. Nếu có thể lĩnh ngộ huyền bí của truyền tống môn thì khả năng giết chết cường giả của Giáo đình càng nắm chặt hơn !
Nếu truyền vào đại lượng vu lực cùng tinh thần lực, truyền tống môn sẽ có gì biến hóa ?
Nhìn truyền tống môn khắc đầy huyền ảo phù văn trên thân, Dương Lăng thoáng chần chờ, không dám lỗ mãng động thủ. Lịch đại lão pháp vương hao tổn bao năm cũng chỉ nghiên cứu ra biện pháp ra vào thần ma mộ tràng, căn bản không cách nào chính thức nắm giữ huyền bí của truyền tống môn, chỉ có thể đơn giản lợi dụng mà thôi. Trong lịch sử từng có năm lão pháp vương vì nghiên cứu truyền tống môn huyền bí đã bị ma pháp cắn trả mà nổ tung ngay lập tức; còn có hai người không ngờ tới nên đã bị ác ma lao ra gây trọng thương rồi bỏ mình. Chưa có gì nắm chắc hắn không dám thử nghiệm con dao hai lưỡi nguy hiểm này để tránh đùa lửa tự thiêu.
Thu truyền tống môn nguy hiểm lại rồi hắn tập trung tinh lực nghiên cứu Đại địa giới chỉ tháo từ tay lão pháp vương Mạc Bố Lý xuống.
So cùng truyền tống môn thì Đại địa giới chỉ dễ nghiên cứu hơn. Căn cứ trí nhớ lão pháp vương Dương Lăng trích máu lên giới chỉ nhận chủ, sau đó niệm vài câu chú ngữ thi triển ra Thánh thổ khải giáp cùng đại địa thủ hộ cường đại. Phối hợp Băng phong vương tọa sẽ khiến phòng ngự lực đạt tới một mức kinh người.
Không biết cự trảo của Hắc long vương bây giờ còn có thể gây thương tích trên thân mình hay không ?
Dương Lăng bèn tiến vào vu tháp không gian, kiếm Hắc long vương đang tu luyện trên sa mạc để thử xem bây giờ phòng ngự mạnh đến đâu.
"Đại nhân, ngươi định đứng bất động ?" Hóa thân thành hắc long khổng lồ rồi mà thấy Dương Lăng vẫn không nhúc nhích, Hắc long vương thoáng chần chờ.
Tiên thiên linh hỏa cùng dung nham trì nóng chảy là nguồn suối năng lượng của Liệt hỏa tinh linh nhưng đối với Hắc long cũng là thánh địa tu luyện hiếm có. Trong thời gian Dương Lăng bố thiết cấm chế vừa qua Hắc long vương vẫn luôn ở bên cạnh dung nham trì tu luyện, hấp thu vô số hỏa hệ ma pháp năng lượng tinh thuần, hoặc hòa Liệt hỏa tinh linh vương cường đại so chiêu, thực lực đột nhiên tăng mạnh. Không những thân thể phòng ngự tiến bộ mà uy áp của Long vực cũng không ngừng cường đại hơn.
Bây giờ, cự trảo của hắn chỉ khẽ vỗ đã có thể đập bẹp một thanh sắt cứng rắn, nếu hung hăng một trảo phách xuống đầu Dương Lăng sẽ thế nào ?
"Hắc hắc, không muốn ăn hài tử của Y Mặc Đặc thì mau động thủ đi !" Nhìn Hắc long vương đang bay lượn trên không Dương Lăng thản nhiên cười cười, niệm vài câu chú ngữ rồi nhanh chóng gia trì Đại địa thủ hộ. Ngay lập tức, toàn thân hiện lên một tầng quang mang màu vàng đất. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Hài tử của Y Mặc Đặc ?
Nhớ tới đám bọ cạp trên người Hạt tử vương Y Mặc Đặc toàn thân Hắc long vương chợt tê dại. Mặc dù trời không sợ, đất không sợ nhưng mỗi lần nhìn thấy Y Mặc Đặc hắn đã không thể muốn ăn được. Chỉ có lão biến thái Thi vu vương mới có thể vừa nói chuyện phiếm cùng Y Mặc Đặc vừa bắt vài con bọ cạp không an phận trên người hắn nhét vào miệng nuốt vào như thức ăn.
"Đại nhân cẩn thận, ta tới !" Quát lên một tiếng lớn rồi Hắc long vương từ trên trời giáng xuống, hướng đứng trên mặt đất Dương Lăng phát khởi công kích. Không ngờ, một tràng âm thanh đinh đang qua đi, Dương Lăng chút nào không tổn hao gì, còn mình tuy móng vuốt thì vẫn bình thường nhưng lại truyền đến một trận đau nhức thấu xương.
Như thế nào có thể ?
Khiếp sợ qua đi, Hắc long vương triển khai long vực, nhờ Long vực uy áp phát khởi thêm vài lần công kích mãnh liệt. Không ngờ, một trảo hung hăng đánh về phía Dương Lăng lại khiến chính mình đau đến chết khiếp mà Dương Lăng lại như không có chuyện gì. Không nghĩ tới còn bị Dương Lăng nhảy lên tặng một quyền càng đau đến cả người run run. Tầng quang mang màu vàng đất trên người Dương Lăng không những có thể chống đở đòn tấn cồng cường lực mà tựa hồ còn có thể gia tăng thương tổn cho địch nhân, lợi hại vô cùng !
Ma Thú Lĩnh Chủ.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/ma-thu-lanh-chua/chuong-419/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận