Ma thú lãnh chúa Chương 145 : Tư Tháp Nạp thành.

Ma thú lãnh chúa quyển 2 : Minh tranh ám đấu .
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai

Chương 145: Tư Tháp Nạp thành.


Dịch giả : vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu




Ngay khi bọn lính trong tình trạng khó xử, thì bên trong thành có một đại quân lao ra, cầm đầu là một tên tuổi còn trẻ mặc một bộ áo giáp đen, mũi cao mắt sáng, cao lớn anh tuấn. Vốn, thấy đám binh lính vây bắt vài người mà không tiến lên, hắn vô cùng giận dữ, chuẩn bị ra lệnh cho bọn lính lao hết lên. Nhưng khi hắn giục ngựa đến gần, nhìn rõ ràng khuân mặt của Cáp Lạp Lôi, không khỏi kêu lên thất thanh.
“Ồ, Cáp Lạp Lôi đại ca, ngươi đi đến Tư Tháp Nạp thành của chúng ta từ bao giờ vậy?”
“Mã Tu Tư, ta sớm đã đến, đáng tiếc, thiết chút nữa bị tên thuộc hạ của ngươi chém thành mấy đoạn” Lắc lắc đầu, Cáp Lạp Lôi nói tiếp: “Vừa rồi, ta nghe nói trong thành xảy ra một chuyện, Thúc phụ không có việc gì chứ?”


Thiếu chút nữa bị chém thành mấy đoạn?
Nhìn tên Lạp Mã Đạt nằm im không nhúc nhích, lại nhìn đám binh lính của Lạp Mã Đạt, Mã Tu Tư ra lệnh cho một tên tiểu đội trưởng nói rõ ràng câu chuyện. Rất nhanh, hắn hiểu được rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
“Hừ, quả thực làm cho Tư Tháp Nạp thành chúng ta mất mặt” Phẫn nộ, Mã Tu Tư quất mạnh một roi lên người Lạp Mã Đạt, ra lệnh cho thị vệ đem trói hắn lại.
Vốn, nghe nói cửa đông xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn ngay lập tức dẫn theo hộ vệ chạy đến. Không ngờ lại gặp đường ca Cáp Lạp Lôi, càng không nghĩ tới, vừa mới nhận chức Đại thống lĩnh đã gặp phải vụ bê bối như vậy.
“Cáp Lạp Lôi đại ca, đi, vào trong thành rồi nói cẩn thận”
Cửa thành người qua lại rất nhiều, Mã Tu Tư cười với đám người Mập mạp và Dương Lăng phía sau Cáp Lạp Lôi, rồi nhanh chóng chạy vào bên trong Thành chủ phủ. Phía sau, Cáp Lạp Lôi mời đám người Dương Lăng đi theo sau.
Ngoài thành, thương lữ qua lại liên miên không ngớt, bên trong thành lại càng nhiều hơn, mấy ngã tư phồn hoa đầy người cơ hồ nước không lọt vào được. Có rất nhiều cửa hàng lớn, có rất nhiều cửa hàng buôn bán nhỏ nhọc hai bên phố, và có rất nhiều người bình dân đi lại.
Mở rèm xe ngựa ra, Dương Lăng cẩn thận quan sát thành thị loài người lớn nhất, phồn hoa nhất trong 100 dặm quanh đây. Hai bên đường cửa hàng rất nhiều, có cửa hàng bán vũ khí xa hoa, có quán rượu nhìn thấy toàn đầu người, có cửa hàng chuyên môn bán ma pháp trượng…
Tính đại khái, hắn phát hiện chỉ trong hơn mười bước ngắn ngủi thì có năm cửa hàng bán vũ khí, hai quán rượu, và ba cửa hàng bán ma pháp trượng, khách hàng hầu hết đều là võ sĩ hoặc là ma pháp sư. Nghe nói Lợi Văn Tát công quốc dùng buôn bán và dong binh để lập quốc, quả nhiên không sai.
Chế tạo vũ khí và áo giáp cần phải có rất nhiều quặng sắt loại tốt, chế tạo ma pháp trượng loại tốt thì cũng không thể thiếu ma thú tinh hạch hoặc là tinh thạch loại tốt. Nhìn bên trong thành Tư Tháp Nạp người ra vào không ngớt, hắn hiểu được chỉ cần tài nguyên trong lãnh địa của mình vận chuyển đến đây, tuyệt đối không lo lắng tìm không được người mua.
“Vưu Lý huynh đệ, đây là lãnh địa của gia tộc tên Cáp Lạp Lôi. Thích cái gì thì cứ nói, ngàn vạn lần không phải khách khí với hắn” Thấy Dương Lăng nhìn đông nhìn tây, Mập mạp vừa nói vừa giục ngựa chạy đến gần, nói nhỏ: “Cô gái trong Tư Tháp Nạp thành vừa trắng vừa minh, da thịt còn trắng hơn cả con thỏ trắng. Sau khi thử qua thì đảm bảo cả đời đều không quên. Thế nào, có muốn ta giới thiệu cho ngươi mấy người không?”
Giới thiệu mấy người?
Nhìn vẻ háo sắc của Mập mạp Vưu Na hừ lạnh một tiếng rồi tức giận xoay người đi. Âm thầm ngưng thần nghe xem câu trả lời của Dương Lăng.
Lắc lắc đầu, Dương Lăng biết rõ còn hỏi, nói: “Mập mạp, Cáp Lạp Lôi không phải là một người con trong gia đình bình dân sao, dựa vào làm dong binh để kiếm sống sao, như thế nào lại có quan hệ với Thành chủ?”
“Hắc hắc, Vưu Lý huynh đệ, sắp đến Mông Đặc Sâm rồi, ta cũng không dấu ngươi nữa. Thân phận thật sự của Cáp Lạp Lôi mà nói ra có khi làm ngươi sợ chết khiếp đó” Mập mạp giấu giấu giếm giếm, vừa nói vừa nhìn đông nhìn tây, lặng lẽ nói cho Dương Lăng biết thân phận của Cáp Lạp Lôi.
Thì ra, Lợi Văn Tát công quốc do mười mấy công quốc nhỏ liên hợp lại mà thành. Gia Lợi Á công quốc là quốc gia lớn nhất trong số đó, mặc kệ là lực lượng quân sự hay là tài lực đều chiếm hơn một nửa của liên minh.

Gia Lợi Á Công quốc đế đô Mông Đặc Sâm có rất nhiều đại thương hội và dong binh đoàn, không chỉ có A Lạp Cống thương hội và Bố lạp đức thương hội nổi tiếng Thái Luân đại lục, còn có không ít gia tộc lâu đời.
Trong đó gia tộc Ni Cổ Nạp Tư của Cáp Lạp Lôi rất nổi tiếng trên Thái Luân đại lục, khống chế Ảo ảnh Kỵ sĩ đoàn cường đại, là chỗ dựa để Gia Lợi Á Công quốc hay thậm chí Lợi Văn Tát công quốc ngàn năm không ngã.
Mỗi gã Kỵ sĩ trong Ảo ảnh Kỵ sĩ đoàn đều có thực lực cao cấp kiếm sư, mặc dù chỉ có hơn 3000 người, nhưng trên chiến trường tuyệt đối là vô địch. Trong lịch sử, gia tộc Ni Cổ Nạp Tư từng dựa vào võ sĩ của gia tộc là chủ yếu để thành lập nên Ảo ảnh Kỵ sĩ đoàn, nhiều lần ngăn cản được cơn sóng dữ, chống cự được các đợt tấn công điên cuồng của La Tư đế quốc và Ban Đồ đế quốc.
Bởi vì gia tộc có rất nhiều công lớn trong lịch sử, gia tộc Ni Cổ Nạp Tư mấy trăm năm trước đã được Đại công Gia Lợi Á phong làm công tước đời đời kế thừa, trưởng tử của gia tộc sẽ là công tước, được sự tôn kính của các tầng lớp trong Lợi Văn Tát công quốc.
“Cáp Lạp Lôi không phải trưởng tử, nhưng anh trai hắn trời sinh đã là một kẻ ngu, hơn 20 tuổi mà ngay cả có mấy ngón tay cũng không thể đếm được. Căn cứ theo pháp luật của Gia Lợi Á Công quốc, Cáp Lạp Lôi có thể chính thức thay thế cho anh trai ngu ngốc để trở thành người thừa kế đầu tiên, trở thành công tước trẻ tuổi nhất trên đại lục.”
Mập mạp vừa nói vừa lắc đầu, khuôn mặt béo ú rung rung lên, không biết là do hắn đáng tiếc cho người anh trai ngu ngốc của Cáp Lạp Lôi, hay là hâm mộ sự may mắn của Cáp Lạp Lôi.
“Ồ, vậy đám người Lệ Nhã, Lạc Bi La có thân phận gì?” Hiểu được thân phận của Cáp Lạp Lôi, Dương Lăng tiếp tục hỏi tên Mập mạp.
“Cha của Lệ Nhã là hội trưởng của hiệp hội ma pháp đế đô, Mã Phổ Thác có dòng máu Thú nhân, là con trai của đội trưởng đội thị vệ của bệ hạ, còn về phần Lạc Bi Na trên mặt toàn nốt thì cũng xuất thân từ một đại gia tộc ở đế đô, địa vị không nhỏ. Vài tháng nữa, là chúng ta có thể tốt nghiệp Hoàng gia học viện, cử hành lễ trưởng thành” Mập mạp vừa nói vừa nhìn các cô gái xinh đẹp trên đường, nhìn bộ dáng háo sắc của hắn, biết ngay là một tên Đại sắc lang.
Đế đô, đều học ở học viện Hoàng gia?
Lắc lắc đầu, Dương Lăng chợt hiểu ra vì sao mấy tên bảo bối này lại có thể trùng hợp đi với nhau như vậy, trầm ngâm một lát rồi nói: “Mập mạp, Lệ Nhã và Cáp Lạp Lôi địa vị đều không nhỏ, vậy ngươi rốt cuộc có thân phận gì?”
“Trong nhà ta, lão già không phải quý tộc, cũng không phải ma pháp sư lợi hại. Tuy nhiên, cái khác không có, chứ tiền có rất nhiều.” Mập mạp lắc lắc đầu, nói tiếp: “thật ra, ta chỉ có một nguyện vọng rất đơn giản, chỉ cần mỗi ngày có ăn có uống, đến đâu cũng có vài cô gái khác nhau làm bạn vậy là thỏa mãn rồi”
Mỗi ngày đều muốn có vài mỹ nữ làm bạn, còn muốn đổi khẩu vị liên tục?
Vừa nghe Mập mạp ước như vậy, Vưu Na đang chú ý lắng nghe bật cười, ngay cả Dương Lăng cũng không nhịn được cười. Với thân phận của Mập mạp, mỗi ngày có ăn có uống không phải vấn đề gì, nhưng mỹ nữ thì có chút khó khăn. Cái khác không nói, chỉ riêng cái bộ mặt béo ú và thân hình phì nộn của hắn, sợ rằng có thể dọa không ít người ngất xỉu.
“Mập mạp, nếu sắp đến Mông Đặc Sâm, ta cũng không gạt ngươi nữa” Nhìn Mập mạp đang mở căng hai mắt nhìn chằm chằm vào các cô gái ven đường, Dương Lăng học theo bộ dạng của hắn, lắc lắc đầu rồi nói: “Thật ra, ta một Đại lĩnh chủ, một lĩnh chủ rất lớn rất lớn.”
Đại lĩnh chủ?
Ngoài ý muốn trôi qua, Mập mạp lắc lắc đầu, tiếp tục nhìn các cô gái xinh đẹp ven đường, rõ ràng không tin chuyện ma quỷ của Dương Lăng. Trong mắt hắn, nếu Dương Lăng cười hì hì suốt ngày là là một Đại lĩnh chủ thì ngay cả con lợn cũng có thể trèo cây.
Rất nhiều trường hợp, lời nói dối càng khiến người ta tin tưởng hơn so với lời thật.
Nhìn Mập mạp chú tâm vào ngắm mỹ nữ, lại nhìn Vưu Na đang ở bên cạnh, Dương Lăng lắc đầu cười khổ. Xem ra, đóng giả làm một thương nhân nhỏ đã ăn sâu vào lòng người, nói ra thân phận thật sự Mập mạp lại nghĩ mình đang nói khoác.
Người đi lại rất nhiều trong Tư Tháp Nạp thành, trong đó có không ít cô gái trắng nõn như lời Mập mạp. Thấy hắn chiếm giữ vị trí cao, ánh mắt nhìn chằm chằm theo bộ mông của các cô gái, Dương Lăng lắc đầu rồi không quấy rầy lý tưởng sống của hắn, tiếp tục quan sát sự phồn hoa của thành Tư Tháp Nạp.
Hai bên đường rất nhiều người, nhưng thấy huy chương gia tộc Ni Cổ Nạp Tư trên người đám thị vệ Mã Tu Tư, mọi người đều nhường đường, ngay cả một ít quý tộc ngồi trong xe ngựa cũng không ngoại lệ.
Cứ như vậy, mặc dù người đi đường rất đông, nhưng mọi người dọc đường đi không hề gặp trở ngại, nửa canh giờ sau đã đi đến một tòa thành phong cách Gô-tích. Tháp cao và thẳng đứng, khắp nơi đều có thể thấy được các cửa ra vào, cửa sổ rất lớn giống như giáo đình trong truyền thuyết.
Có lẽ do ảnh hưởng của sát thủ, bên trong tòa thành có rất nhiều thị vệ mặc trọng giáp đi lại tuần tra, ngoài ra, còn có không ít vài tên lính ẩn núp cẩn thận, có chút giấu trong núi giả, có chút tránh ở trên cây, còn có một ít lợi dụng biện pháp kỳ lạ để trốn trong nước.
Sau khi tiến giai tới trung cấp Địa vu, Dương Lăng phát hiện cảm giác của mình lại tăng thêm một tầng, dễ dàng phát hiện không ít ám tiếu mai phục hai bên đường. Tuy nhiên, có mấy chỗ nhìn không rõ, cảm giác được một cỗ ba động kỳ lạ truyền ra, không biết rốt cuộc là do ma pháp trận hay cái gì gây ra.
Tiến vào bên trong tòa thành, không lâu sau, một lão già nhìn như quản gia ra chào đón rồi đưa mọi người vào trong một biệt viện nghỉ ngơi. Rất nhanh, hầu gái mang lên một bàn tiệc lớn, Mập mạp ăn thật lo, cái bụng to tròn lên, no đến mức thiếu chút nữa đi đường cũng khó.
Nói một câu, Kỵ sĩ Cáp Lạp Lôi liền mất đi bóng dáng, nửa ngày còn chưa quay lại. Cùng lúc đó biệt viện mọi người ở lại được điều một đội hộ vệ tinh anh, trong đó có cả vài tên ám tiếu. Nhìn bộ dáng của đám thị vệ, thì thế cục nghiêm trọng hơn suy đoán của mọi người rất nhiều.



  (Tự chúc mừng sinh nhật vậy. Hehe)

đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Nguồn: tunghoanh.com/ma-thu-lanh-chua/quyen-2-chuong-145-pGsaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận