My Osin Chương 24.1

Chương 24.1
Cạch!!!

Cánh cửa phòng Adan mở rộng.... cậu chủ của căn phòng hân hoan bước ra... Joe mất 5s nhìn thằng em trai rồi phun cà phê phì phì khắp bếp, cái bộ dạng nó ngày càng giống MIke - điệu bộ công tử bảnh chọe.... hành động này được khuyến mại thêm tiếng la i tai của nó ở tuốt sâu trong bếp.... ngay sao tiếng rít là tiếng rên yếu ớt thương cho cái sàn bóng loáng mà nó vừa ra công kì cọ.... Ném lại Joe một cái nhìn chứa đầy sự căm tức và hơn thế... nó vểnh đít chạy vô lấy tấm giẻ cáu bẩn ra..... 

Joe nhún vai... ít ra cái hành động vừa rồi còn thân thiện chán so với thái độ đóng băng của nó trong suốt thời gian qua... con bé chỉ nói chuyện với Mike và Adan... cũng dễ hiểu... vì ít ra hai người đó không coi nó là một người nào đó đặc biệt... Nó vẫn sốc vì Chun... Joe biết thế.... Nó nghĩ Joe là thứ mồi nhử để Chun đuổi nó khỏi căn nhà khi Chun nhận ra nó thik Joe... => Nó đâm ra ghét và không tin tưởng Joe dù là một chút.... 

Nhấm nháp phần cà phê còn lại một cách chán nản... Joe khoác túi xách lên vai... Ở nhà trong thời gian này thì thà tới trường nghiên cứu có khi tốt hơn.... 

_ Hẹn hò tốt nghen!!! 

Joe vỗ vai Adan bồm bộp làm thằng bé suýt nữa ngã xoài ra dưới đất!!! 

Khép nhẹ cánh cửa gỗ nặng nề.... Không khí buổi sớm lùa qua tóc và làm Joe thấy sảng khaói.... mở cửa con Camry...Bỗng Joe đững sững khi thấy một chiếc mô tô dừng ngay trước cổng lớn..... Có vẻ là hai cô gái.... 

_ Bạn gái Adan??? 

Joe nheo mắt..... 

_ Nhưng thằng bé chỉ thik được một đứa thôi??? 

Thắc mắc của Joe mau ng được giải đáp... Sau khi người ngồi phía trước cởi chiếc mũ bảo hiểm nặng ịch ra.... Trong một s... Joe không thể tin được định mệnh lại thik trêu đùa cậu tới như vậy.... Toan chạy trốn... nhưng có vẻ phản ứng cần thiết của Joe đã hơi muộn màng..... 

_ Joeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee!!!! 

Chữ e kéo dài cộng với chất giọng đặc trưng của Tiny thật không nhầm lẫn vô đâu được... Sau đó vài tích tác.... con bé đã yên vị trên người Joe... đẩy bật Joe ra đất.... Tiếng ồn ào lôi kéo cả Adan và nó ra xem đã có chuyện gì xảy ra.... 

_ Con mèo của anh!!! 

Adan nhảy phốc qua Joe và Tiny đang quấn chặt như xoắn quẩy.... lại gần bên Joanne đang ngượng ngùng e thẹn... Nó thì dán chặt mắt vô cái cảnh hay ho ở dưới.... Dù đang vậy lộn với mụ già Tiny nhưng Joe vẫn còn mắt để thấy nó chuẩn bị bốc lửa.... 

---------------------------------------- 

_ TÔI.... KHÔNG.... THỂ... TIN.... ĐƯỢC!!!!! 

Tiny nhấn mạnh từng chữ một trong câu nói hay ho của nó.... quay sang nhìn Joe thắm thiết... rồi lại bắt đầu nói... nói và nói.... 

_ Chỉ có thể nói là định mệnh thôi... tôi đxa tìm anh ấy khắp nơi... nhưng đều vô vọng... trên google... tôi tưởng mình đã bỏ cuộc,..... nhưng thật không ngờ... anh và em thật có duyên phải hok???? 

Thiệt may cho Adan khi không phải nghe mí điều cô nàng nói.... thằng bé đã mau ng lôi Joanne ra vườn sau để thưởng thức sự riêng tư của hai người... bây h chỉ còn nó ngồi tiếp người khách lắm mồm này... Joe thì đương nhiên đã trốn từ thời tám hoánh và Tiny cũng vui mừng để cậu đi... Chắc vì con bé nghĩ mình còn nhìu thời gian để hành hạ anh chàng.... 

_ Thật không thể tình cờ hơn.... ah ... tôi đã kể cho cô nghe chuyện tôi và Joe quen nhau chưa nhỉ??? 

_ Ờ!!! Có lẽ chưa.... 

_ Thiệt ra là anh ấy theo đuổi tôi trước.... chắc vì tôi có sức quyến rũ đặc biệt với anh ấy... cô biết đấy... tôi vốn xinh đẹp và thông minh mà... 

Nó bịt ngay cốc trà vào mồm để khỏi một lần nữa pahs hoại những gì nó đã mất công lau dọn.... 

_ Chúng tôi đã có những giây phút thật sự hạnh phúc bên nhau... tôi đã tặng cho anh ấy một cái quần ... thêu hoa hồng thiệt to vào ngày sinh nhật thứ 17... và anh ấy đã rất thích..,.. 

Nó nhớ có lần thấy cái quần như thế trong thùng rác... và nó đã nghĩ là của bà chủ hoặc của một cô nương nào đó đến nhà Mike chơi rồi bỏ quên... ai dè.... Nó cố bụm miệng cười trước vẻ mặt tự mãn và đắc thắng của Tiny.... 

_ Có lẽ lúc đó... vì tôi phân tâm bởi một người đàn ông khác nên chúng tôi đã chia tay... nhưng thực sự... anh ấy vẫn là người tôi yêu... thực sự rất yêu.... 

Tiny tỏ ra đau khổ thực sự... nó cảm thấy hơi bối rối.... nhưng hành động tiếp theo của cô nàng lại làm cho nó có cảm giác không cần mất công thương hại cô nàng làm chi hết.... 

_ Cô sẽ giúp tôi đưa anh ấy về chứ.... 

Tiny toe toét nắm tay nó, gương mặt hớn hở như một đứa bé vừa bắt được quà... mắt long lanh nhìn nó đầy hy vọng.... 

_ Rất tiếc nhưng tôi không thể giúp cô được..... 

_ Tại sao??? 

Vẻ thất vọng trên gương mặt Tiny lộ rõ... 

_ Vì tôi cũng thik anh ấy..... 

Nó đứng dậy ... cầm tách trà và đi thằng vào bếp.... mặc cho thái độ của Tiny có là gì đi nữa.... nó thấy hơi ngạc nhiên khi nói ra được một điều hay ho như vậy ... ít ra thì cô nàng cũng hok tuyệt vời như những gì nó tưởng ban đầu... ngoại hình luôn đánh lừa mọi cảm xúc mà..... 

------------------------------------------- 

Tiny và Joanne ra về sau đó nửa tiếng... Adan dĩ nhiên hok hề muốn cô nàng mèo xinh xắn của cậu phải out sớm như vậy... nhưng nó thì lại vô cùng vui mừng dù nó biết chắc hai người khách ấy còn viếng thăm căn nhà rất nhiều lần nữa.... Và bây h nó biết cậu út của nhà họ Ngô lại bị thêm một gánh nặng vô hình đè nặng... và nó đã thực sự tới khi Joe về nhà vào chiều hôm đó và hét thẳng vào mặt thằng bé... thật hiếm khi thấy Joe nổi nóng.... 

_ Em đã đưa rắn về nhà biết không??? Iu thì cũng phải hỏi han gia thế chứ.... chẳng lẽ anh lại phải đánh em.... hay nhốt em vô hầm dưới nhà hoặc đại loại vậy... em khiến cuộc sống anh trở thành địa ngục... con mụ đó sẽ ám anh cho tới khi nào nó chết... em hiểu không.... 

Nó nhìn vẻ mặt cáu bẳn của Joe và cười thầm... nó biết chắc Joe cũng chẳng khoái cô nàng hơn nó.... 

Em! cô gái sống giữa trời Hà Nội 

Yêu sắc bằng lăng đang rơi bối rối 

Trái tim em dạt giữa đời rất vội 

Nhưng nhẹ nhàng em đặt ở trên môi!... 

Nó hé mắt hấp háy.... luồng ánh sáng trắng phóng thẳng vào mắt nó mạnh mẽ khiến mắt nó cay xè!!! Ngoài cái đó ra thì mặt nó còn có gì đó ướt uớt.... 

_ Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! 

Nó hét lên... con Jozy đang liếm mặt nó một cách rất ư là mãn nguyện... bằng một động tác nhanh ng và một khuôn mặt kinh tởm không thể dừng lại được... nó quăng con mèo vô góc tường.... lau mặt với tốc độ nhanh nhất có thể... rồi lại ngước mắt lên tường... nhìn đăm đăm cái đồng hồ ngơ ngác... 

Mới có 5h hơn... tồi tệ thật.... nó kéo cái chăn trùm kín mặt... định bụng nối lại giấc ngủ tuyệt vời của mình.... 

Nhưng có vẻ như cái " định bụng " của nó không thể thành sự thật được... nó vừa đặt lưng xuống... thì một hồi chuông dài lại kéo cái thân hình mệt mỏi của nó đứng dậy và lết ra ban công... 

Nó vừa kéo rèm vừa càu nhàu.... nhưng nó im ngay lập tức khi thấy cái đầu bung xòe của Joe thò ra từ tầng duới... cái đầu ấy cứ chăm chăm không động đậy.... và hướng về phía cổng chính... Nó cũng hướng mắt ra phía ấy... 

Cái dáng ưỡn ẹo bên cạnh cổng làm nó mường tượng được những điều khủng khiếp sắp xảy ra... nhìn xuống dưới... cái đầu bù xù của Joe đã biến mất.... 

_ Chuồn là đúng thôi!!! 

Nó nghiêng đầu.... chạy vô tròng phòng khoác cái áo cánh mỏng lên người... rồi lật đật theo từng bậc cầu thang.... nó dám thề rằng thấy Joe đang lộn quần lên mặt khi nó đi ngang qua phòng Joe... 

------------------------------------------ 

Mặt Tiny xỉu nhanh thấy rõ khi con bé thấy nó mở cổng... bằng một cái nguýt dài... nó hất mặt... nhìn Ariel... 

_ Joe đâu??? 

_ Chuẩn bị đi làm... 

Nó thở dài chán nản....ngẩng mặt lên thì bóng Tiny đã mất hút... 

------------------------------- 

_ Joe... sao anh đi vội thế.... 

Tiny lao vô phòng Joe... đúng lúc cu cậu đang gặp mắc mớ với cái áo somi.... 

_ Để em thắt cà vạt cho anh nghen... 

_ Không , không cần đâu.... 

Joe nhảy dựng lên... mắc gì mà nó được phép động chạm vô cậu... 

_ Không được... không được... 

Tiny liến thoắng... tay con bé cầm cái ca vạt thắt chặt... mà dường như nó còn muốn ng vô nhìu thứ khác ngoại trừ cái ca vạt.... 

_ Cô thắt thế mà đòi.... 

Ariel mau ng xuất hiện và đẩy Tiny ra... nó không dám nhìn mặt Joe... mà cứ thế im lặng cài nốt cái ca vạt đang bung xòe.... sau khi thắt xong ... nó đập vô người Joe... nói giọng tỉnh bơ.... 

_ Xong gòi!!! Cậu chủ đi làm đi!!! 

Nó không có thì giờ chú ý tới gương mặt ngỡ ngàng của Joe... vì Tiny đã xioay người nó ra và phun phì phì.... 

_ Này!!! Cô làm vậy là sao hử??? 

_ Sao là sao??? 

_ Tôi đang thắt cho anh ấy... sao cô lại đẩy tôi ra... 

_ Cô đang chiếm dụng công việc ăn lương của tôi... 

_ Công việc ăn lương của cô là thắt ca vạt cho cậu chủ hả??? Cô còn muốn gì nữa chứ.... rửa chan... hay làm một cái gì đó với cậu chủ của cô nữa... 

_ Đương nhiên tôi sẽ làm hết thảy tất cả những gì cô vừa nói.... và có thể làm hơn thế... còn cô nữa??? Mắc chi mà có mặt ở đây.... thật xấu hổ??? 

Mặt Tiny dần tím lại.... con bé hứ rõ to... rồi quay đi tìm Joe... nhưng thật không may... Joe đã mau ng chuồn ra khỏi nhà... điều này càng làm cho cục tức trong Tiny tăng lên.... nó hét loạn nhà... 

_ Cô làm cho anh ấy đi mất rồi!!! Tôi đã làm một bữa sáng thật ngon cho anh ấy... vậy mà... 

Nó nghếch mặt huýt sáo... chả chút bận tâm đến lời kon bé..... 

Bản thân con đỉa cũng thấy vậy... nên nó không đứng buôn tôm bán càng với Ariel lâu nữa.... mà xăm xán chạy vô giường Joe... 

_ Này!!! Cô làm gì vậy hả??? 

_ Dọn giường cho anh ấy... mùi người của Joe thật quyến rũ... có lẽ tôi phải để lại ở đây một hương thơm nào đó của tôi... chwus quanh quẩn bên anh ấy toàn mùi mèo vừa bẩn vừa hôi... 

_ Hả??? Cô nói gì??? 

Bây h đến lượt nó nhảy cẫng lên... 

_ Nói cô là con mèo vừa bẩn vừa hôi... 

_ Tôi nói cho cô hay... cô cút khỏi đây ngay giùm tôi... 

_ Biết không thắng được nên lắm mồm... tôi không đi đấy... 

_ Cô???? 

_ Sao hả?>?? Muốn tôi đi thì thi đi!!! 

_ Thi gì??? 

_ Chăm sóc cho anh ấy thật tốt... 

Tiny nhún vai... nó thì đỏ lựng mặt vì ngượng và tức... 

_ Oke!!!! 

Nó đáp chắc chắn... và nhìn Tiny vênh váo.... 

_ Bắt đầu từ mai chứ.... 

_ Sao lại từ mai... ngay hôm nay..... 

Tiny khẽ cười!!@!! 

Nguồn: truyen8.mobi/t55494-my-osin-chuong-241.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận