Năm Tháng Tĩnh Lặng, Kiếp Này Bình Yên Chương 7

Chương 7
Hoa Bồ Đề

Ta là hoa bồ đề trên cây bồ để, lạnh lùng nhìn bụi trần ngàn năm chốn nhân thế.

Chàng lưu luyên dưới gốc cây, khoảnh khăc ngoái đầu nhìn nhau đó. Khắp đât trời chi còn lại hàng mi như tranh vẽ của chàng.

Mặt hồ in bóng chiếc áo trăng tựa tuyêt của chàng bên cạnh hoa sen. Trần niệm nồi lên. hồng đậu vỉ ai mà nỡ.

Mặt hô in ánh măt như trăng soi bóng nước của chàng. từ đây khăc côt ghi tâm. một đời vương vấn.

Ta quên mất sự tu hành nghìn năm. luân hồi thành người phàm trần.

Chi đê tìm một người trong hông trân, cùng đi đên chân trời góc bê.

Nhớ đên khi thêu rèm cửa số. bóng dáng thanh tú tĩnh lặng chìm khuât, ai người tiếp đón.

Giữa biên người mênh mông nương dâu biên ảo. lại một mùa hạ trôi qua. bước chân ta đă loạng choạng, tóc bạc trăng như tơ.

Năm xưa dưới gốc cây bô đê. ai đang uổng công than thở. trên mặt hồ thấp thoáng một đóa hoa bồ đề.

Ta là hoa bồ đề trên cây bồ đề. lạnh lùng nhìn bụi trần ngàn năm chốn nhân thế.

Chàng lưu luyên dưới gôc cây. khoảnh khăc ngoái nhìn nhau đó. khăp đât trời chi còn lại hàno mi như tranh vẽ của chàng.

Trường đình mười dặm nhớ áo choàng của chàng tuno bay đón ráng bình minh, rượu trong một chén cơn say sây tỉ bà.

Trường đỉnh mười dặm nhớ áo mòng của chàng buôna trên tuân mã. mưa dâm một trận biêt bao lời tương tư.

Ta đã quên mất tu hành ngàn năm. để đi tim chàng.

Có biêt bao nhiêu nam thanh nừ tú tỉnh sâu như biên, lại trờ thành kẻ xa lạ giữa nhân gian. Biêt bao nhiêu lòi hẹn ước dài lâu như trời đât. lại trờ thành tơ bay lả tả trong gió. Tât cả đêu khỏng quan trọng nừa. trước đức Phật từ bi. nhữna chuyện vụn vặt hông trân áy đă sớm không là gì. Ngày sau còn dài. nêu như có duyên, nguyện cho thê sian. cho bạn cho tôi. đêu có thê tụ hội dưới gốc cây bô đê. Uống vài chén Thiền trà. đọc vài chương kinh văn. naẳm hoa bồ để rụng rồi lại nờ.

Nguồn: truyen8.mobi/t80638-nam-thang-tinh-lang-kiep-nay-binh-yen-chuong-7.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận