- Hả? – Shannon ngu luôn.
- Ưm…tui là Băng Nhi. – Cô gái gật đầu xác nhận.
- Sao kì vậy? – Shannon gãi đầu khó hiểu.
- Thì hai đứa này là chị em mà. Băng Nhi là chị còn Băng Di là em. Băng Nhi bằng tuổi tụi mình đó. – Nó giải thích.
- Nhưng sao hơn nhau đến một tuổi mà giống nhau như đúc luôn dạ? Đâu phải sinh đôi? – Shannon lại tiếp tục.
- Ai biết? Cái này nằm ngoài khả năng hiểu biết của tao òi! – Nó nhún vai.
- Ừm…Chào bạn…mình là… - Shannon chìa tay ra tính giới thiệu nhưng bị Băng Nhi cắt lời.
- Bích Phương? – Băng Nhi hỏi.
- Ưm…Ủa…sao bạn biết? – Shannon ngạc nhiên.
- Sophie nói. Nó báo trước là chúng ta sẽ học chung lớp. – Cô bạn cười nhẹ.
- À…ra vậy. Vậy bạn cũng học chung lớp với tụi này đúng không? Thật là vui quá nhỉ? – Shannon chắp hai tay lại, mắt sáng long lanh.
- Nè, vô lớp không mấy người kia? – Nó chen ngang.
- À…ừ…bạn vào luôn không? – Shannon gật đầu với nó rồi quay sang hỏi cô bạn mới.
- Ờ…không, hai người vào trước đi, mình còn chờ bạn! A…họ tới rồi. – Băng Nhi nhún vai rồi nhìn về phía sân, bất chợt thấy mấy người bạn mà mình đang đợi thì reo lên.
- Nè…đợi tụi này có lâu không dạ? – Một tên con trai hỏi.
- Hì hì…biết rồi còn hỏi! Tới trễ quá chừng còn chưa chịu xin lỗi người ta mà còn đứng đó à? Giận! – Băng Nhi nhõng nhẽo, nói bằng chất giọng cực kì trẻ con làm tất cả bật cười. (Đương nhiên là trừ nó vì cảnh này quá quen rồi)