Ngày Hội Quả Bí Chương 4

Chương 4

Oliver uống một mạch, mỉm cười với Poirot:

- Ông nói đúng. Rượu mạnh, và tôi cảm thấy dễ chịu hơn. Đến phát điên lên mất!

- Cô đang bị sốc mạnh. Chuyện ấy xẩy ra khi nào?

- Tối qua.

- Và cô đã đến tìm tôi... Tại sao?

- Tôi nghĩ ông có thể làm được điều gì. Vấn đề không đơn giản như ta tưởng.

- Có thể... Điều đó còn tùy. Tôi cần biết chi tiết hơn. Cảnh sát chắc đã được báo, thầy thuốc chắc đã đến khám nghiệm. Họ nói sao?

- Mai hoặc ngày kia, cuộc điều tra mới bắt đầu.

- Cái em Joyce ấy, bao nhiêu tuổi?

- Mười hai hay mười ba, tôi không biết chính xác.

- Em đó trông có yếu ớt?

- Không, khỏe mạnh là đằng khác.

- Theo cô, trông em có gợi tình không?

- Có thể, nhưng tôi cho là không nên tìm động cơ vụ án theo hướng đó, nếu không nạn nhân đã không chết trong tư thế ấy.

- Nhưng đó là loại án mạng báo chí phản ánh hằng ngày. Này cô, tôi có cảm giác cô chưa nói hết những điều cô biết. Cô có biết rõ em Joyce không?

- Không. À mà tôi chưa giải thích vì sao tôi có mặt ở Woodleig Common.

Poirot gật gù:

- Woodleig Common ... Hình như thời gian gần đây ...

Ông chưa nói hết, Oliver đã cướp lời:

- Nơi đó không xa London lắm, cách khoảng bốn mươi dặm, rất gần Medchester. Thị trấn gồm một số dinh thự đẹp, tiếc thay, cảnh quan bị làm xấu đi vì những công trình hiện đại. Tuy nhiên nó vẫn giữ được bản sắc êm đềm, có một trường học tốt, và dân chúng sống yên bình. Tóm lại, Common giống rất nhiều làng mà ta thấy khắp nơi trong nước Anh.

Nguồn: truyen8.mobi/t95736-ngay-hoi-qua-bi-chuong-4.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận