Đổng Vô Thương hét lớn một tiếng, đúng là không lùi mà tiến tới, mạnh tiến lên một bước chỉ là thân thể hơi chút hơi nghiêng đi dùng 1 bên lồng ngực của mình nghênh đón vô hình Vô Ảnh Noãn Tuyết Kiếm, sau một khắc, mặc dù không có chứng kiến thân kiếm nhưng lại có thể rõ ràng cảm giác được lồng ngực của mình mát lạnh, Noãn Tuyết Kiếm đà "Xoát" một tiếng đâm vào, một kiểm ngập tận chuôi!
Trì Ngưu Ngưu cử động lần này tuy là mạo hiểm tiến công nhưng nằm mơ cũng không ngờ lại có thể dễ dàng đắc thủ như vậy!
Thật sự là quá ngoài ý muốn rồi!
Đối phương là cao thủ, nào có đạo lý đem chỗ yểu hại của mình hướng vào binh khí của đối phương mà đụng vào?
Quá trình thật sự rất nhanh, cũng chỉ là hơi chút sửng sốt như vậy thỉ trường kiểm trong tay đã xuyên qua ngực Đổng Vô Thương, lập tức Đổng Vô Thương đem thân thể hơi nghiêng, đem Noãn Tuyết Kiếm sinh sinh giữ lại trong thân thể của mình, hắn cố nén đau nhức, tay trái dĩ nhiên hung hăng nắm lấy Noãn Tuyết Kiếm!
Trì Ngưu Ngưu hét lớn một tiếng, đem Noãn Tuyết Kiếm mạnh mẽ xoắn một cái. Đổng Vô Thương ngũ tạng lục phủ đồng thời kịch liệt đau nhức, lòng bàn tay cũng lập tức huyết nhục mơ hồ nhưng tay hắn vẫn không hề buông lỏng, vẫn kiên trì hung hăng nắm lấy, tay phải như sét đánh Lôi Đình đánh ra một quyền!
Hung hăng nên vào ngực Trì Ngưu Ngưu!
Phanh! một tiếng sấm rền vang lên.
Tại cùng thời khắc đó, cố Độc Hành nhân kiếm hợp nhất, Hắc Long kiếm hóa thành một đạo tia chớp màu đen chính xác vô cùng trảm lên trên cổ tay Trì Ngưu Ngưu! Mặc dù Trì Ngưu Ngưu với Vạn Khô Thần Công gần như không có gì có thể phá nhưng đối mặt với cố Độc Hành toàn bộ tâm linh toàn lực lôi đình một kích, cổ tay cũng muốn đứt gãy một nửa!
Vạn Khô Thần Công lên tiếng cáo phá!
Trì Ngưu Ngưu lớn tiếng kêu thảm thiết, chân trái vung lên hung hăng đá ngực cố Độc Hành. Trúng chiêu cố Độc Hành rên thảm một tiếng thân thể bị đá bay lên không nhưng lại vân cố phấn khởi dư lực, một đầu hung hăng va vào trán Trì Ngưu Ngưu!
Trì Ngưu Ngưu lại lần nữa phát ra một tiếng thảm rống, hai người trán đồng thời huyết quang tung toé! cố Độc Hành thì lồng ngực tại trong nháy mắt liên tiếp đã trúng ba cước.
Hai người cùng một thời gian đầu rơi máu chảy, đều là cảm giác trong đầu ông ông tác hưởng, cố Độc Hành nắm chặt Hắc Long kiếm lại bị sinh sinh đạp bay.
Mà ở trong khoảng thời gian ngắn này, tay Đổng Vô Thương giống như núi đã liên tục bảy lần đánh vào ngực Trì Ngưu Ngưu.
Đồng thời tay trái huyết nhục mơ hồ nhưng vẫn hung hăng nắm lấy Noãn Tuyết Kiếm cùng Trì Ngưu Ngưu cố gắng tranh đoạt, trong miệng lại ngầm nuốt xuống một quả Cửu Trọng Đan.
Đổng Vô Thương là người chất phác thậm chí có một chút trì độn nay rõ ràng cũng có thể sử ra mưu kể như vậy, một màn này nếu bị Sở Dương thấy được tất nhiên sẽ lập tức trừng to mắt!
Không thể tin được a.
Trì Ngưu Ngưu kêu thảm, một ngón tay phải rốt cục bị Đổng Vô Thương sử dụng đấu pháp không muốn sống bẻ gẫy! Cả thân thể giống như diều đứt dây bị Đổng Vô Thương đánh bay ra ngoài, trọn vẹn ra xa 50 trượng, toàn thân run rẩy không ngớt.
Cổ tay của hắn vốn là bị cố Độc Hành sử dụng Hắc Long kiếm chặt đứt một nửa, hiện tại liên tiếp bị thương, lại phải đồng thời đối mặt với hai người, lúc này liền bị Đổng Vô Thương đánh cho thương nặng.
Noãn Tuyết Kiểm bên trên sớm đã dính đầy máu của Đổng Vô Thương, lúc này không còn Vô Ảnh vô hình nữa mà bị 1 tay Đổng Vô Thương và một bàn tay của Trì Ngưu Ngưu chộp lấy, hắn cười ha ha: "Thanh kiểm nầy là của vợ ta rồi."
"Kẻ đần!" Mặc Lệ Nhi hai mắt rưng rưng. Thân thể nhanh như chớp âm thầm xông ra hướng về phía Trì Ngưu Ngưu đang rút lui, trọng tâm còn không có ổn định tuyệt sát đánh tới!
Trong lúc nhất thời. Hơn mười thanh đoản kiếm như là châu chấu đâm vào thân thể Trì Ngưu Ngưu.
Giống như là đâm vào Khô Mộc mục nát! Mỗi 1 cây đoản kiếm đều đâm vào thịt sâu ba thốn rồi không thể xâm nhập thêm được nữa.
Mỗi một cây đoản kiểm đều là Thiên cấp binh khí võ giả khó cầu mà nay lại cũng không thể tạo thành tổn thương lớn hơn, Vạn Khô Thần Công hiện tại đã bị bài trừ nhưng uy lực vẫn rất cao thâm.
Nhưng Vạn Khô Thần Công vô luận cao như thế nào thì Trì Ngưu Ngưu lần này thụ thương vân là rất nặng, hắn lảo đảo xông ra vài bước, ngửa mặt lên trời bạo rống, nghiêm nghị hét lớn: "Mặc dù các ngươi cướp đi kiểm của ta, đả thương nặng ta thì có thể thế nào? Các ngươi cảm giác không phải là bị trọng thương sao? Ta có Vạn Khô Thần Công hộ thân, đao thương bất nhập, điểm thương thế này chỉ là bình thường mà các ngươi sớm muộn gì cũng phải chết, mặc dù nhất thời cướp đi kiếm của ta, lại có tác dụng gỉ?"
Xoạt xoạt xoạt xoạt...
Hắn nhe răng cười nhìn Đổng Vô Thương: "Ngươi ngũ tạng vỡ vụn, còn sống được không? Vì tranh một thanh kiếm, đáng giá sao? Ha ha ha..."
Thân thể khôi ngô của Đổng Vô Thương ngang nhiên đứng thẳng, ngực có một cái cự đại lô máu quả nhiên là nhìn thấy mà giật mình nhưng Đổng Vô Thương bản thân lại thần sắc đạm mạc nhìn Trì Ngưu Ngưu, một bộ khinh thường nói: "Ngươi choáng váng rồi sao? Ta nếu không có thủ đoạn bảo vệ tánh mạng mười phần thì há sẽ dốc sức liều mạng với ngươi như vậy? quên mình đổi kiếm, chỉ ngươi mới nghĩ ra?"
Trì Ngưu Ngưu lập tức khẽ giật mình, vô ý thức mà nói: "thủ đoạn bảo vệ tánh mạng?" (
Sau lưng cố Độc Hành cũng tự gian nan bò lên nhổ ra một búng máu, lúc này mới cười lạnh nói: "Đúng vậy, chúng ta nếu không có thủ đoạn bảo vệ tánh mạng sao lại cùng ngươi liều mạng như vậy? Trì lão ma, ngươi bị lừa rồi! Chuẩn bị lên đường đi!"
Tại trong ánh mắt không thể tin được của Trì Ngưu Ngưu nhìn chăm chú, chỉ thấy đối diện trên ngực Đổng Vô Thương, cái lỗ máu kia đang chậm rãi nhúc nhích, dần dần thu nhỏ lại, còn có huyết nhục mơ hồ ở bàn tay cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng phục hồi như cũ!
Mà Cố Độc Hành từng bước một đi đến phía sau Trì Ngưu Ngưu, hắn tò đàu đi vài bước còn lộ ra vẻ tập tễnh nhưng càng về sau càng ngày càng thần hoàn khí túc, đợi đến lúc hắn dừng bước lại thì cả người đà khôi phục lại đỉnh phong trạng thái.
Sau lưng, Mặc Lệ Nhi hoành kiếm mà đứng, mũi kiếm trực chỉ gáy Trì Ngưu Ngưu. truyện được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y-y
Ba người lại lần nữa hình thành thế vây kín, phong bế đường lui của Trì Ngưu Ngưu.
Đổng Vô Thương cười hắc hắc, lắc đầu lệch ra cái cổ xiêu vẹo, lập tức phát ra một hồi thanh âm răng rắc của khớp xương rồi dùng tay vỗ vào miệng vết thương, lúc này đã hiện ra trạng thái hoàn hảo mà ha ha cười nói: "Thấy sướng hay không? A!"
Trì Ngưu Ngưu thấy thể thỉ trợn mắt há hốc mồm lui ra phía sau hai bước, nhìn lại cổ tay phải của mình bị bẻ gẫy, Sinh Mệnh lực còn sót lại đang nô lực hồi sinh, 1 bàn tay đang muốn một lần nữa sinh dài ra.
Đây là năng lực chỉ Thánh Nhân cao thủ mới có; chỉ cần hao tổn một ít nguyên khí là có thể đem gãy chi tái sinh, như thế mà thôi..
Nhưng hắn vẫn rõ ràng có thể cảm thụ được, đối phương hai người kia căn bản không có hao tổn chút Sinh Mệnh lực nào mà đà hoàn thành việc chữa thương! Thậm chí thương thế sau khi khôi phục ngược lại càng thêm tinh thần no đủ, tu vi khôi phục đến đỉnh phong trạng thái hoàn chỉnh nhất, là trạng thái mười phần, thần hoàn khí túc!
Mà chính mình, lại rõ ràng có một loại hiện tượng Sinh Mệnh lực xói mòn. Bản thân tu vi cũng lại hạ thấp một bước!
Dù sao, chữa trị chân tay đã bị cụt, còn lại là sau khi bị trọng thương làm sao có thể không bị ảnh hưởng?
Nhưng đối phương rõ ràng không bị ảnh hưởng a! Sự phát hiện này làm cho Trì Ngưu Ngưu cơ hồ sụp đổ!
Hắn căn bản nghĩ mãi mà không rõ thậm chí hoài nghi mình đang ở trong một cơn ác mộng. Lúc này cố Độc Hành, Đổng Vô Thương, Mặc Lệ Nhi đã đồng thời đã phát động ra công kích!
Tuyệt sát công kích!
Noãn Tuyết Kiếm đã bị Đổng Vô Thương ném vào chiếc giới chỉ, hiện tại, Mặc đao lại lần nữa hóa thành kinh thiên Lôi Đình.
Hắc Long kiếm gào thét tựa như một đầu Hắc Long hàng thật giá thật thôn phệ vạn vật mà đến, mà Mặc Lệ Nhi cũng lấy ra chính thức bổn mạng binh khí của nàng. Một thanh đoản kiếm đen kịt cũng đã nắm trong tay.
Ba người, tam phương công kích đem Trì Ngưu Ngưu đã trọng thương triệt để phong tỏa ở bên trong, không có bất kỳ khe hở không có bất kỳ góc chết nào mà điên cuồng công kích!
Trì Ngưu Ngưu trong nội tâm vốn đã yểu thế, mà thân thể của hắn sau khi thừa nhận luân phiên tàn phá, Vạn Khô Thần Công cũng đã bị phá, không cách nào dùng được nữa. Giờ phút này đối mặt ba đại cao thủ dắt tay nhau công kích, chỉ có chống đỡ mà không có sức hoàn thủ.
"Lấy nhiều khi ít, tính toán gì là hảo hán, có giỏi cùng ta đơn đấu!"
Trì Ngưu Ngưu thất kinh hô những lời này lại làm cho Mặc Lệ Nhi cơ hồ "Phốc" một tiếng bật cười. Cái lão ma đầu này không phải là bị đánh mà thành ngu chứ? Thật đúng là, đều đã đến lúc này rõ ràng còn vọng tưởng muốn tiến hành đơn đấu?
Chẳng lẽ ngươi xem chúng ta đều là não tàn hay sao?
Nhưng hiện tại Trì Ngưu Ngưu lại thật đúng đã là hơi sợ. Tục ngữ nói sống càng lâu lại càng sợ chết, lời này đặt ở trên người Thánh Nhân cao thủ khác hoặc là cũng không phải như thế nhưng ở trên người Trì Ngưu Ngưu lại là 1 sự ví von thỏa đáng nhất.
Bởi vỉ Sinh Mệnh lực của con người cơ bản đều là do mình cố gắng tu luyện có được, ở giữa không biết phải kinh nghiệm qua bao nhiêu sinh tử gặp gỡ mới có thể có được cao thủ tình trạng; cao thủ đến cái cấp độ này cũng đã khám phá sinh tử, xem phai nhạt tồn vong.
Nhưng tất cả Sinh Mệnh lực của Trì Ngưu Ngưu lại cơ hồ đều là thôn phê mà đến!
Không làm mà hưởng! Chỉ cần trên đời này còn có người, còn có sinh mạng, dựa vào cái loại thôn phệ Sinh Mệnh lực công pháp quỷ dị tới cực điểm của Trì Ngưu Ngưu là có thể vĩnh cửu sinh tồn được!
Tuy nhiên diện mạo trở nên càng ngày càng già, càng ngày càng suy yểu nhưng... Chỉ cần có thể còn sống, mặc dù già một điểm lại có quan hệ gì??
Trì Ngưu Ngưu thiệt tỉnh sợ hãi rồi, hắn sợ hãi tử vong, sợ hãi bị hủy diệt.
Đáy lòng của hắn là sự sợ hãi nên chiêu pháp lại càng lộ ra vẻ tán loạn, càng tán loạn lại càng chống đỡ không được.
Chỉ là trong chớp mắt, trên người cũng đà trước sau trúng ba lượt Mặc đao của Đổng Vô Thương bổ vào, bổ sâu đến mức đủ thấy được xương cốt. Cố Độc Hành sử dụng Hắc Long kiếm cũng liên tiếp chín lần đâm vào trên người Trì Ngưu Ngưu.
Mà Mặc Lệ Nhi toàn thân ám khí đã có nhất thời nữa khắc đều cắm thật sâu vào trên người Trì Ngưu Ngưu, cái này lại làm cho vị lão ma đầu này thoạt nhìn quả thực giống như là một nhân hình gai nhím nhưng vẫn liều mạng giãy dụa!
Rốt cục, Trì Ngưu Ngưu phát ra một tiếng kêu tuyệt vọng, cả thân thể như xoáy như gió xoay tròn, một cô vòi rồng bông nhiên xuất hiện!
Trì Ngưu Ngưu đỏ bừng cả khuôn mặt, cái thân thể gầy tới cực điểm kia chợt phồng lên lập tức trở nên như người bóng, hắn tràn ngập tuyệt vọng hét lớn: "Đã bức ta đến tận đây, như vậy ba người các ngươi hãy theo lão phu cùng tiến lên đường đi, ta chết đi, các ngươi cũng đừng mong sống!"
Hắn muốn tự bạo!?