Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên Chương 602: Chém giết!

Trên không trung hàng tỉ Quỳnh Hoa nở rộ đầy trời đột nhiên toàn bộ biến mất. chỉ để lại một cái thân ảnh thất hồn lạc phách, đó là Khuất Vô Lượng cả người máu tươi, ngây người không trung, ở trên mặt của hắn là một mảnh xám như tro tàn và trong con ngươi không có nửa điểm sinh cơ.

Khuôn mặt hắn vốn là ngang ngược giờ phút này lại trở nên tuyệt vọng. Thậm chí, không có oán hận.

Quỳnh Hoa Đại Đế mang theo vẻ thương hại mỉm cười, thản nhiên nói: "Hoàng Tuyền Lộ xa, thứ cho không tiên xa được! Khuất Vô Lượng, ngươi hẳn là đã làm tốt việc chuẩn bị chết rồi. Ngày này sang năm ta sẽ không vì ngươi thắp hương đâu."

Quỳnh Hoa Đại Đế nhẹ nhàng nói: "Bởi vì, ngươi không xứng."

Theo lời 'Ngươi không xứng", thân thể Khuất Vô Lượng trong lúc bất chợt chợt bạo liệt biển thành thành từng mảnh thịt vụn, giống như một đóa huyết sắc Quỳnh Hoa nở rộ vậy.

Cứ như vậy nở rộ, từ đầu đến chân, mỗi phân mỗi một tấc phân tán ra; một màn này rất tàn khốc và cũng là lấy hình dạng Quỳnh Hoa phóng ra lại làm cho người ta cảm giác cực kỳ tàn khốc và mỹ lệ.

Huyết sắc Quỳnh Hoa dần dần lan đến chân Khuất Vô Lượng, rốt cục "Ba " một tiếng toàn bộ biển mất, hoàn toàn vẫn diệt trên thế gian.

Một đời cao thủ, trăm vạn năm oai phong một cõi, rốt cục ngày hôm nay kết thúc.

Nhưng ngay sau đó, trên không trung 'Tạ Đan Quỳnh' đột nhiên ngẩng đầu, nhẹ nhàng "Di" một tiếng, đưa tay lên, tựa hồ bắt được cái gì, thong dong nói: "Lại vân có loại vật này?..."

Trong tay vừa dùng lực, "Ba " một tiếng, một luồng khói xanh nhàn nhạt từ trong tay hắn tràn ra. Hắn vỗ nhẹ tay, từ trong lòng ngực lấy ra tấm khăn lụa thêu Quỳnh Hoa trắng như tuyết cẩn thận xoa xoa tay sau đó tiện tay ném ra.

Khăn lụa trắng như tuyết chuyển động hướng lên chín tầng mây bay lên mà lại thủy chung không có rơi xuống, không biết bay đến nơi nào, chỉ thấy nói xuất hiện sau một đóa mây trắng rồi lặng lẽ biến mất...

Toàn trường lần nữa chết lặng! Ngay cả đám người Cửu Đế Nhất Hậu, tất cả cũng bởi ỵì rung động mà không khỏi mất đi khả năng ngôn ngữ.

Người nào cũng không nghĩ tới, vị Quỳnh Hoa Đại Đế không có danh tiếng gì này cư nhiên lại cường hãn như vậy! Uy danh hiển hách như Đại Lộc Sơn Vương, là Mặc Vân Thiên đỉnh cao cường giả mà cứ như vậy bị Quỳnh Hoa Đại Đế một chiêu đánh cho hóa thành hư vô.

Bây giờ nghĩ lại, mới vừa rồi Đại Lộc Sơn Vương làm ra bộ dạng cầu vồng uy phong lẫm lẫm bộ dạng, trực tiếp chính là một tôm tép nhài nhép.

Xem người ta Quỳnh Hoa Đại Đế kìa, chẳng qua là đứng bất động, tiện tay ném ra chính là đầy trời đầy đất Vô Lượng Quỳnh Hoa, hóa thành biển quỳnh hoa trực tiếp bao phủ thiên địa, bao phủ Thương Khung, bao phủ hết thảy!

Cái này nói lên cái gì?

Cái này có ý vị như thể nào?

Bất kể tôm tép nhãi nhép ngươi thượng thoan hạ khiêu như thế nào, Bổn để chỉ cần vung tay lên, bắn ra... Sẽ làm cho ngươi hôi phi yên diệt!

Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế nào cũng chỉ là một cuộc mộng xuân nhanh chóng tan đi.

Đám người Vô Tỉnh Thiên Để Túy Vô Tình, Viêm Dương Thiên Đế Long Ảnh Huyễn, Cuồng Kiếm Thiên Đế Ngô Dà Cuồng sắc mặt đồng thời duệ biển!

Bởi vì, mọi người đều tự biết mình, coi như là đổi lại chính bọn hắn đối mặt Khuất Vô Lượng, cố nhiên cũng có thể đem kích giết, không phí sức lắm, tuyệt đối không quá ba chiêu nhưng vẫn tuyệt đối không cách nào làm Cử Trọng Nhược Khinh hời hợt như vậy.

Không mang theo nửa điểm lửa khói đã làm cho địch nhân hồn phi phách tán.

Nếu như nói đàm tiếu phất tay diệt địch thì không ngoài như vậy! Truyện được copy tại TruyệnYY.com

Thật ra thì ngay từ khi nhìn thấy Tạ Đan Quỳnh kia xuất thủ, Yêu Hậu Yêu Tâm Nhi đã yên lòng, bởi vì mới vừa rồi một kích kia cho tới một loạt thủ đoạn phía sau, mặc dù từ đầu tới đuôi cũng là thủ đoạn của Quỳnh Hoa Đại Đế nhưng lấy sự hiểu biết của Yêu Hậu về Quỳnh Hoa Đại Đế thì hắn hiển nhiên không có trình độ như vậy, xa xa mới đạt tới cảnh giới như vậy.

Tuyệt thể cao thủ nhìn là biết, hơn nữa Yêu Tâm Nhi còn biết mê hoặc trong đó nên tự nhiên là lòng dạ biết rõ.

Mới vừa ra tay, tất nhiên là Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn không thể nghi ngờ.

Trên thực tể, Yêu Hậu cũng thừa nhận, coi như là bản thân tự mình xuất thủ cũng chưa chắc có thể làm được tốt hơn!

Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn không hổ là đệ nhất nhân trong Cửu Đế Nhất Hậu!

Một tầng ý nghĩa khác là đánh tráo đã thành công.

Đến tột cùng là đổi người lúc nào mà ngay cả bổn hậu cũng không phát hiện ra được!

Yêu Tâm Nhi sợ hãi than thở rồi lại nhẹ nhàng mà thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra một cái nụ cười.,

Đến đây đại cục đã định, có Tuyết Lệ Hàn ở chỗ này giả mạo, đi hô trợ xuất thủ, những thứ khác không nói, chỉ cần là Thánh Quân không ra tay, tuyệt đối không có người có thể làm cho Tuyết Lệ Hàn hiện ra chân thân. Nhưng, coi như là Thánh Quân bất cố thân phân tự mình xuất thủ... Lấy thực lực của Tuyết Lệ Hàn cũng có thể không cho hắn làm náo loạn.

Cho dù Tuyết Lệ Hàn cuối cùng không địch lại thì không phải còn có mình sao?

Dù sao ở trong lòng Yêu Hậu, hôm nay kết quả đã định!

về phần những Thiên Đế khác, mọi người vẻ mặt cũng rất nhất trí, người người cũng mắt mũi trợn tròn, trợn mắt há hốc mồm, ngây người như phỗng.

Tất nhiên giống như gặp quỷ vậy.

Quỳnh Hoa Đại Đế lại có tu vi bực này, có thể dễ dàng khoái trá lập uy chém giết Khuất Vô Lượng như vậy?!

Cái kết quả này thật ngoài dự đoán của mọi người, làm cho người toàn bộ trừng mắt, trong lúc nhất thời hoàn toàn không biết làm sao.

Nhất là, Trung Cực Thiên Vô Tình Thiên Để Túy Vô Tình, Xích Bắc Thiên Viêm Dương Thiên Để Long Ảnh Huyễn.

về phần người phản đối như đám Cuồng Kiếm Thiên Đế Ngô Dà Cuồng thì trên mặt lộ ra vẻ mặt cực đoan phức tạp nhưng chỉ là thoáng một cái rồi biến mất. Riêng chỉ là phần khí độ này đủ để hắn được đánh giá hơn Túy Vô Tình, Long Ảnh Huyễn rồi!

Không trung, Quỳnh Hoa Đại Đế một bộ bạch y phất phơ, ánh mắt

ấm áp an bình, thản nhiên nói: "Không biết những người khiêu chiến kia, khi nào sẽ cùng Bổn đế đánh một trận đây? Bất quá... theo Bổn đế xem ra, tổng cộng cũng chỉ còn lại có ba người các ngươi, không ngại cùng tiến lên đây đi."

Những lời này nói như hời hợt nhưng trong đó khí phách cũng biểu lộ rất rõ.

Thần Điện Sương Vương Trang Tiểu Trần, Kim Đao Thiên Vương Tô Vân Thành, Phiên Thiên Thương Vương Niếp Tiềm Long, ba đại cao thủ hai mặt nhìn nhau, trên mặt cũng nổi lên một sự cố kỵ và ngoài ý muốn, trong đó còn có sợ hãi khó có thể che dấu được.

Nói về tu vi của Đại Lộc Sơn Vương Khuất Vô Lượng, tuyệt đối không người nào có thể rõ hơn ba người bọn họ. Nếu như là nói cuộc chiến sinh tử, ba người không có một ai khi đối mặt Đại Lộc Sơn Vương dám nói tất thắng.

Nhưng, hiện tại, Đại Lộc Sơn Vương Khuất Vô Lượng, vị cao thủ có thể cùng mình cân sức ngang tài lại vô thanh vô tức mất mạng ở trong tay Quỳnh Hoa Đại Đế.

Nếu như vẫn là đan đả độc đấu, còn ai dám đi tới?

Đó chẳng những là thuần túy muốn chết sao!

Ba người chiến đấu chi tâm trong nháy mắt đã mất nhưng đạo mệnh lệnh kia thì nên ứng phó như thể nào đây?!

Trong lúc nhất thời ba người quấn quýt vạn phần!

Giờ khắc này.

Quỳnh Hoa Đại Để một bộ bạch y trắng muốt ở trên không trung ngạo nghê đứng sừng sững, vóc người cao ngất, mặt mũi thanh nhã thong dong, giờ khắc này phong thái làm cho không biết bao nhiêu Mặc Vân Thiên thiểu nữ bị khuynh đảo.

Đời này kiếp này nửa đêm mộng hồi, chỉ sợ cũng phải có thân ảnh tiêu sái này làm bạn!

Thể cho nên bao nhiêu năm sau, một màn này vẫn vĩnh tồn trong lòng tất cả mọi người tham gia đại điển, tất cả mọi người đều cho là: Bất kỳ một vị Thiên Để nào sau này về phong thái cũng không thể áp đảo được Quỳnh Hoa Đại Để hôm nay.

Bao gồm cả Thánh Quân.

Bao gồm cả Đông Hoàng.

Không có ai biết, Quỳnh Hoa Đại Đế hiện tại chính là Đông Hoàng bệ hạ đang phóng tâm giết chóc!

Nhưng ở trong bộ dạng của Quỳnh Hoa Đại Đế thì lại hiện ra loại phong thái thanh nhã mà hóa thành vô tận phong tình!

Vô tận phong cảnh!

Nhìn thấy ba người một hồi lâu không có lên tiếng, Quỳnh Hoa Đại Để trên mặt lộ ra một tia khinh miệt nói: "Còn chờ cái gì? lên đây đi. Các ngươi không phải muốn đến cướp đoạt Thiên Để vị sao? Nếu là như vậy sao không có dũng khí lên đánh một trận..."

Quỳnh Hoa Đại Đế nhàn nhạt cười nói: "Chẳng lẽ nói đầu năm nay có thêm mấy con rùa đen rút đầu... Cũng hy vọng xa vời có thể lên làm Mặc Vân Thiên Thiên Đế sao?"

Một câu nói kia quả thực là như bùa đòi mạng sắc bén vậy.

Tất cả con dân Mặc Vân Thiên đồng thời trong lòng chấn động mạnh một cái: Chính xác. Này mấy người nói là tuyệt thế cường giả, thoạt nhìn cũng quả thật bao nhiêu có chút bộ dáng của cao thủ, nhưng này có thể nào, này mấy người có tư cách gì ở chỗ này tranh luận Mặc Vân Thiên Thiên Đế vị? Ngày đó Đồ ma cuộc chiến chưa từng hiện thân, đợi đến khi mọi chuyên định rồi bây giờ mới chạy đến quấy rối, vọng tưởng hái quả đào.

Mà bây giờ đối mặt với Quỳnh Hoa Đại Để uy năng khó lường, cường thể vô cùng, các ngươi lại không dám ra tay.

Như vậy các ngươi, có tư cách gì đảm đương Mặc Vân Thiên Thiên Đế vị?

Có tư cách gì tới cạnh tranh vị trí Mặc Vân Thiên Thiên Để?!

Nếu để cho 1 trong những người này làm Mặc Vân Thiên Thiên Đế, Mặc Vân Thiên trên dưới còn có thể trông cậy gì vào được nữa, trực tiếp biến thành tam đẳng thế giới công dân rồi!

Trong lúc nhất thời mọi âm thanh đều yên lặng, vạn chúng không nói gì, nhưng chất vấn chi khí lại nồng hậu chưa từng có tràn ngập trên không trung.

Ánh mắt chất vấn bình tĩnh nhìn vào 3 người Trang Tiểu Trần.

Trong lòng Trang Tiểu Trần ba người ai thán.

Lần này nhiệm vụ chẳng lẽ là muốn đem tất cả lực lượng của Mặc Vân Thiên hoàn toàn dọn dẹp sao? Nhưng là tình huống bây giờ mà nói, tu vi của Mặc Vân Thiên Quỳnh Hoa Đại Đê căn bản là hơn xa tin tức tình báo!

Nhưng hiện tại đã vào thể cỡi hổ khó xuống, ngay cả hiện tại chạy trốn rời đi thì có thể may mắn thoát được nhất thời, nhưng vẫn bị Cửu Để Nhất Hậu vô cùng vô tận liên thủ đuổi giết: Các ngươi chết trận thì có thể, chiến bại cũng có thể, cho dù là tại chỗ tự vận vân vân cũng được.

Bởi vì các ngươi là vì chuyên nhà Mặc Vân Thiên mà đến.

Nhưng ngươi nếu như là ngươi khiêu khích trước, một khi thấy không địch lại lại lâm trận bỏ chạy, cái đó chứng minh các ngươi chỉ là đơn thuần tới quấy rối: Đã như vậy sẽ là mạo phạm Cửu Đế Nhất Hậu!

Nhất định phải trả giá thật nhiều!

Sinh mệnh giá cao!

Đối mặt với đuổi giết như vậy tuyệt đối là chỉ có đường chết!

Ba người cũng là đồng dạng tiến thối lưỡng nan, khó có thể lựa chọn.

Đang lúc này, thanh âm Yêu Hậu lạnh như băng vang lên nói: "ba người kia, nếu như vì tranh đoạt Thiên Đế vị mà đến, vì sao còn không buông tay đánh một trận?"

Phía dưới, "Đông Hoàng Tuyết Lệ Hàn" giống như trước điềm nhiên nói: "Vỉ sao bất chiến?!"

Thanh Tiêu Thiên Đế Mạch Thanh Thanh lạnh lùng nói: "Quỳnh Hoa đã phóng, bọn ngươi vì sao bất chiến?"

Đại La Thiên Để Tử Vô Cực ngẩng đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn chăm chú vào ba người, thản nhiên nói: "Ngươi ba người kia, vì sao bất chiến? Chẳng lẽ... Nếu như nói khiêu chiến không đúng, chẳng qua là cố ý tới khiêu khích bọn ta?"

Lời vừa nói, tất cả Thiên Đế, nhất tề nặng nề hừ một tiếng.

Ngay cả đám người Túy Vô Tình dù không muốn hừ một tiếng như vậy nhưng đây cũng là đại biểu cho tôn nghiêm của Cửu Đế Nhất Hậu.

Việc đã đến nước này, đường lui đã đứt!

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/ngao-the-cuu-trong-thien/chuong-2353/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận