Ngận Thuần Ngận Ái Muội Chương 864 : Điều tra Trịnh Thiếu Bằng. (1)

Quyển 2: Truy Mỹ Thời Đại
Chương 864 : Điều tra Trịnh Thiếu Bằng. (1)

Ngóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: ***********



“Lai lịch của người này hình như có vấn đề, anh không biết hắn có ý đồ gì với gia đình của em hay không, nhưng thân phận của hắn khẳng định là không đơn giản như bình thường” Dương Minh cũng không nói rõ ràng, bởi vì bây giờ hắn cũng không biết nên nói với Hoàng Nhạc Nhạc như thế nào, chuyện này rất phức tạp, không phải nói một hai câu là có thể rõ ràng.

“A?” Hoàng Nhạc Nhạc tuy rằng không tham gia công chuyện kinh doanh của sòng bạc, nhưng nghe nói người trong sòng bạc gia đình có vấn đề, cũng trở nên thận trọng hơn.

Trong một sòng bạc, trừ quản lí ra, cố vấn có quyền lực rất lớn, bởi vì cố vấn tuy không phải là chuyên gia trong lãnh vực kinh doanh, nhưng hắn ta tuyệt đối là chuyên gia trong phương diện cờ bạc, cho nên ý kiến của hắn cũng rất quan trọng.



“Vậy bây giờ em kêu người lấy tư liệu cho anh” Hoàng Nhạc Nhạc không dám chậm trễ, nghe Dương Minh nói xong, vội vàng cầm lấy điện thoại gọi cho quản lí.

“Chú Trương, con là Nhạc Nhạc” Hoàng Nhạc Nhạc nói với người ta.

Trương tổng chính là tổng giác đốc kiêm quản lý của sòng bạc Hoa Uy, trước đó lúc Dương Minh điều tra về Trịnh Thiếu Bằng, có tìm hiểu về những người khác trong sòng bạc, cũng biết Trương Quốc Tông, nhưng mà ông ta không liên quan đến chuyện này, cho nên Dương Minh cũng không điều tra sâu, mà chỉ biết tên thôi.

“Nhạc Nhạc à, tìm chú có chuyện gì không?” Trương Quốc Tông nghe người gọi là đại tiểu thư, liền không dám chậm trễ.

“Chú Trương, chú đến phòng của con một chút, con có chút việc” Hoàng Nhạc Nhạc dặn.

Lúc này, Hoàng Nhạc Nhạc đã trở nên giống một tiểu thư khuê các, lên tiếng dặn dò người làm, Dương Minh cũng đầy hứng thú nhìn nàng, bộ dáng của Hoàng Nhạc Nhạc bây giờ, thật sự là không giống với vừa rồi.

Nhưng mà, Dương Minh không biết rằng, tuy rằng Hoàng Nhạc Nhạc đơn thuần lắm, nhưng lớn lên trong một gia đình như vậy, tai nghe mắt thấy quá nhiều rồi, cho nên cũng có thái độ khi nói chuyện với người làm việc cho gia đình.

“Được rồi, lát nữa tổng giám đốc ở đây sẽ đến, lúc đó anh có thể hỏi ông ta” Hoàng Nhạc Nhạc nói với Dương Minh.

Không lâu sau, ngoài phòng truyền đến tiếng gõ cửa.

“Mời vào” Hoàng Nhạc Nhạc ngồi dậy trên giường, để ý lại đầu tóc của mình, làm cho mình thoạt nhìn bình thường.

Dương Minh đã đi ra mở khóa cửa lúc mà Hoàng Nhạc Nhạc gọi điện, cho nên lúc Trương Quốc Tông đến, chỉ cần đẩy cửa là có thể đi vào.

“Đại tiểu thư, cô tìm tôi” Trương Quốc Tông vào trong phòng, thấy có người ngoài, liền đổi cách xưng hô từ “Nhạc Nhạc” thành đại tiểu thư.

Theo lý thì ông là trưởng bối của Hoàng Nhạc Nhạc, trước kia ông đã từng làm việc với cha của Hoàng Nhạc Nhạc, cho nên bây giờ gọi Hoàng Nhạc Nhạc là “Nhạc Nhạc” cũng là bình thường, nhưng mà, bây giờ có người ngoài, nếu kêu như vậy thì sẽ bị người ta cười mình không biết quy tắc. Thậm chí là cậy già lên mặt, cho nên trước mặt người ngoài Trương Quốc Tông vẫn cung kính gọi Hoàng Nhạc Nhạc là “đại tiểu thư”.

“Dạ, là anh ấy có chuyện muốn nói với chú, cụ thể thì hai người nói đi” Hoàng Nhạc Nhạc nói xong, liền đi lại bàn máy tính, mở máy tính lên, bắt đầu chơi game.

“Xin chào Trương tổng, họ Dương, Dương Minh” Dương Minh mỉm cười vươn tay ra với Trương Quốc Tông.

Trương Quốc Tông có thể làm tổng giám đốc của một sòng bạc lớn như vậy, cho nên đôi mắt cũng đã được luyện thành một đôi hỏa nhãn kim tinh, lúc vừa vào phòng đã hiểu được quan hệ của Dương Minh và Hoàng Nhạc Nhạc, khẳng định hai người không chỉ là bạn bè bình thường được.

Sở dĩ có thể khẳng định như vậy ,nguyên nhân rất đơn giản. Thứ nhất, Hoàng Nhạc Nhạc trước mặt Dương Minh biểu hiện rất tùy ý, nếu đổi lại là người không quen, không có khả năng bỏ mặc khách mà đi chơi game được?

Thứ hai, khi Hoàng Nhạc Nhạc thấy Trương Quốc Tông vào, cũng không giới thiệu thân phận của Dương Minh, mà để cho Trương Quốc Tông trực tiếp nói chuyện với Dương Minh. Cái này chứng minh rằng nếu không có quan hệ đặc biệt tốt, thì sẽ không đối đãi như vậy.

Thứ ba, cũng là nguyên nhân quan trọng nhất, chính là lúc Trương Quốc Tông vào trong phòng, đã nghe thấy được một mùi lạ, chính là mùi của nam nữ sau khi giao hoan xong, một người từng trải như Trương Quốc Tông làm sao mà không phát hiện được?

Lại nhìn trên mặt của Hoàng Nhạc Nhạc còn có thêm một tia thỏa mãn, Trương Quốc Tông càng thêm xác định, tiểu tử trước mặt này chính là người yêu của đại tiểu thư.

Trương Quốc Tông có thể tồn tại trong Hoàng gia nhiều năm như vậy cũng phải có bản lĩnh, cho nên khả năng quan sát sắc mặt người khác cũng thuộc hàng cao thủ. Cho nên sau khi phỏng đoán được thân phận của Dương Minh xong, nhận định đây chính là cô gia tương lai của Hoàng gia, cho nên cũng cẩn thận ứng đối.

Trương Quốc Tông cho dù có năng lực như thế nào, thì cuối cùng vẫn là làm công cho Hoàng gia, cha của Hoàng Nhạc Nhạc cơ bản là mặc kệ phần lớn công việc rồi, cho nên tương lai ở đây khẳng định là sẽ giao cho con cái rồi.

Tuy rằng phần lớn mọi chuyện của Hoàng gia đều giao cho anh cả của Hoàng Nhạc Nhạc giải quyết, nhưng Trương Quốc Tông cũng hiểu được, gia chủ không có khả năng đem tất cả sản nghiệp lớn như vậy giao cho người con cả, ông ta nhất định sẽ giao một phần sản nghiệp con trai thứ hai và người con gái yêu thương nhất.

Thậm chí gia sản của Hoàng Nhạc Nhạc có khả năng là không thua kém người con trai cả.

Bởi vì Trương Quốc Tông rất hiểu tính cách của gia chủ, chỉ có một người con gái, cho nên xem như là bảo bối vậy. Cho dù có giao quyền kinh doanhh cho người con trai cả, thì cũng sẽ cho Hoàng Nhạc Nhạc không ít.


Mà sòng bạc ở Macao này, nói thật thì, do duyên cớ công việc, cho nên Hoàng Nhạc Nhạc là người tiếp xúc nhiều nhất ở đây. Vì thế trong tương lai, 99% là sòng bạc này sẽ giao cho Hoàng Nhạc Nhạc.

Dù sao Hoàng Nhạc Nhạc cũng là một cô gái, hơn nữa cũng không có hứng thú với công việc này, cho nên về sau chắc chắn là sẽ giao cho vị cô gia trước mắt này.

“Xin chào Dương tiên sinh, Trương tổng cái gì, haha, cũng không phải là người ngoài, Nhạc Nhạc gọi tôi là chú Trương, hay là cậu cũng gọi như vậy đi” Sau khi đoán được thân phận của Dương Minh, Trương Quốc Tông liền mất đi vẻ nghiêm tục bề ngoài. Bởi vì dưới tình huống như vậy, càng thân thiết thì về sau càng có lợi.

“Được, vậy con cũng gọi là chú Trương, chú cũng được gọi con là Dương tiên sinh, gọi con là Dương Minh được rồi” Dương Minh cười nói.

“Được vậy, chú gọi con là Dương Minh” Trương Quốc Tông đương nhiên là không hy vọng sẽ phải xưng hô xa lạ, như vậy cũng rất hợp ý của ông, nói : “Dương Minh, con tìm chú có chuyện gì, đừng khách sáo, có gì cứ nói thẳng”

“Là như vậy, tư liệu chủa Trịnh Thiếu Bằng, con muốn tìm hiểu một chút” Dương Minh nói rất gọn gàng.

“Trịnh Thiếu Bằng, hắn ta là cố vấn của sòng bạc chúng ta” Trương Quốc Tông nói : “Con muốn tìm hiểu tư liệu nào?”
Lúc nói chuyện, Trương Quốc Tông cũng rất khôn khéo khi đưa cụm từ “sòng bạc của chúng ta”, nhất là hai chữ “chúng ta” vào câu nói.

“Ví dụ như, người này trước khi vào sòng bạc thì làm cái gì?” Dương Minh nói.

“Sao thế, hắn có ân oán với con à?” Trương Quốc Tông nghe xong, cười nói :”Nếu là như vậy, chú sẽ đuổi hắn đi, với danh tiếng của sòng bạc Hoa Uy, sẽ không lo không tìm được cố vấn tốt”

“Vậy thì không phải, con cũng không có ân oán gì với hắn, chỉ là trước kia có thấy người này tham gia một vài chuyện không tốt, cho nên con hoài nghi nhân phẩm của hắn có vấn đề” Dương Minh lắc đầu nói.

“Ra là thế” Trương Quốc Tông nghe xong, gật đầu nói : “Thật ra chúng ta mời cố vấn, phần lớn chỉ để ý đến tài năng thôi, có câu anh hùng không hỏi xuất xứ, nhất là trong ngành cờ bạc này, cao thủ đều nổi lên từ những chổ bí mật, cũng không đề cập đến nhiều. Nhưng mà, từ lúc hắn đến làm việc thì chú có ghi lại, cụ thể là tám năm trước”

“Khi đó, hắn có nổi tiếng không?” Dương Minh không ngờ Trịnh Thiếu Bằng lại ở sòng bạc Hoa Uy lâu như vậy, vậy hắn rốt cục là có mưu đồ với sòng bạc hay không?

“Không phải, lúc đó hắn nhận lời mời đến chia bài trong sòng bạc, cũng không phải đến làm cố vấn ngay” Trương Quốc Tông nói : “Yêu cầu của chia bài không cao, chỉ cần biết đánh bài, thủ pháp lưu loát là có thể, Trịnh Thiếu Bằng thông qua kiểm tra, cho nên được vào làm việc”
nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
“Sau đó, hắn xuất sắc được thăng lên làm phó tổng cố vấn, rồi từ từ lên làm tổng cố vấn, mãi cho đến hiện tại”

Đây là con đường thăng tiến rất bình thường, Dương Minh lắc đầu, cũng không có gì khác thường.

“Bây giờ hắn có ở trong sòng bạc không?” Dương Minh hỏi.

“Có, lúc sòng bạc hoạt động, nếu không có chuyện riêng, thì trừ những lúc nghỉ ngơi, hắn đều ở trong sòng bạc” Trương Quốc Tông nói.

“Mấy hôm trước hắn đi nghỉ ngơi?” Dương Minh hỏi.

“Đúng vậy, mấy hôm trước vừa đi nghỉ ngơi” Trương Quốc Tông đáp.

“Được, an bài cho con một phòng, con muốn tự mình hỏi tên Trịnh Thiếu Bằng này” Dương Minh nói : “Trong phòng đừng có thiết bị quan sát”

“Con yên tâm, không có vấn đề gì đâu, trong địa bàn của chúng ta, còn phải tính cái gì nữa” Trương Quốc Tông lần thứ hai dùng đến hai chữ “chúng ta”

..........

Trịnh Thiếu Bằng không biết vì sao Trương tổng lại gọi mình, hơn nữa cũng không đi vào phòng làm việc của Trương tổng, mà đi vào trong phòng khác. Tuy rằng rất kì quái, nhưng Trịnh Thiếu Bằng vẫn nhanh chóng đi qua.

Trong phòng không có ai, chì có thư kí của Trương tổng, thấy Trịnh Thiếu Bằng đến đây, liền đứng dậy nói : “Trịnh cố vấn, ngài vào phòng chờ một chút đi, Trương tổng lập tức đến ngay”

“Được” Trịnh Thiếu Bằng gật đầu, tuy rằng trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi thư kí là sao.

Trước lúc Dương Minh đẩy cửa phòng vào, trong nháy mắt đã thay đổi thành khuôn mặt xuất hiện trước cổng biệt thự của Trịnh Thiếu Bằng, cảm thấy hài lòng mới bước vào.

Trịnh Thiếu Bằng thấy có người vào, còn tưởng là Trương tổng, đứng dậy, đang muốn chào hỏi thì đã nhìn thấy một người xa lạ đứng trước mặt mình.

“Anh? Là ai?” Trịnh Thiếu Bằng nghi hoặc hỏi Dương Minh.

“Trịnh Thiếu Bằng, không nhớ tao sao?” Dương Minh lạnh lùng cười, đi lại gần Trịnh Thiếu Bằng.

“Anh... tôi không biết anh” Trịnh Thiếu Bằng kinh ngạc nhìn Dương Minh, lắc đầu.

Nguồn: tunghoanh.com/ngan-thuan-ngan-ai-muoi/quyen-2-chuong-864-gJhaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận