Nga Mỵ Chương 290: Ai Thắng Ai Bại

Đúng như Đề Thiện Thượng dự đoán, tin tức bọn họ muốn quyết đấu cùng bọn người Lâm Tử Mặc tại tổng bộ Đấu Pháp đường vừa mới truyền ra, cả thành đô Sùng Vũ đều oanh động, bởi có quá nhiều người muốn xem, Đấu Pháp đường dứt khoát thương lượng cùng Lâm gia, mượn luôn quảng trường trước hoàng cung Vũ quốc kiến tạo một lôi đài mới, đến lúc đó cả quảng trường cũng sẽ bị vây lại, người vào xem đều phải nộp mười miếng linh thạch, vị trí tốt nhất giá vé thậm chí lên tới mấy trăm quả linh thạch.

Vũ quốc và Đan quốc là hai đại quốc trên đại lục Tấn Tiềm, người dân sống trong thủ đô Sùng Vũ cũng không thiếu chút tiền này, đến ngày tỷ võ, quả thực là muôn người đều đổ xô ra đường.

Thật sự là quá nhiều năm rồi không ai dám chính diện khiêu chiến tam đại tông môn, mặc dù phái Thánh Trí mới vừa giành chức vô địch trên Đại hội đấu pháp, nhưng trong lòng đại đa số người không tận mắt chứng kiến, bọn họ vẫn là quá không biết tự lượng sức mình.

Đề Thiện Thượng thấy cảnh tượng này giống như thấy từng bó lớn linh thạch đã mọc cánh bay về phía mình, cười đến mức miệng như muốn rách ra.

Hướng Triện Thiên nhìn cái bộ dáng kia, thở dài nói: “Đều nói người Tấn Bảo tông chúng ta chỉ biết kiếm tiền, trong mắt chỉ có tiền, nhưng ta thấy nếu so với lão đệ thì chúng ta tự thẹn không bằng a!”

“Khách khí, khách khí! Hướng lão huynh, ngươi mua người nào thắng a?” Đề Thiện Thượng xoay người ngồi lên lan can cười vô cùng đắc ý.

Hướng Triện Thiên nghiêm mặt, nói: “Nếu các ngươi không cần linh thạch phong ấn Thiên Hỏa, ta đương nhiên mua Lâm sư huynh thắng.”

Đề Thiện Thượng cũng không tức giận, quay đầu hỏi Tiếu Thủ: “Còn ngươi?”

Tiếu Thủ chân thành nói: “Ta có cùng cái nhìn với Hướng sư đệ, tư chất thiên phú của các ngươi quả thật vô cùng tốt, nhưng dù sao tuổi còn rất trẻ. Các ngươi cũng thử qua Kim Thân Tuyền của Chiêu Thái tông rồi đúng không? Bọn Lâm sư huynh kể từ khi tiến vào Kết Đan kỳ cơ hồ mỗi ngày đều ngâm mình tu luyện trong đó, cường độ thân thể mỗi người không kém tu sĩ Nguyên Anh kỳ s quá nhiều, riêng chuyện này thôi cũng khiến họ đứng ở thế bất bại rồi.”

Đề Thiện Thượng hắc hắc cười gian, nói: “Đa tạ hai người nhắc nhở, vậy các người có đặt cược hay không?”

Hướng Triện Thiên và Tiêu Thủ liếc mắt nhìn nhau, nói: “Dĩ nhiên là cược rồi, ta đoán phần lớn người sống tại thành Sùng Vũ đều đặt cược!”

Hai mắt Đề Thiện Thượng tỏa sáng: “Tất cả mọi người đều nghĩ giống ngươi sao?”

“Đương nhiên! Trừ người không muốn phát tài a!”

“Đấu Pháp đường không hạn chế đặt cược bao nhiêu phải không?” Đề Thiện Thượng lé mắt đánh giá Tiếu Thủ, nói.

Tiếu Thủ lắc đầu.

Đề Thiện Thượng nhảy dựng lên, lớn tiếng thét: “Tiểu sư muội! Tiểu sư muội! Nhanh đặt cược! Cầm hết vốn của Lão Tử đi đặt cược! Mua Lão Tử thắng!”

Hướng Triện Thiên và Tiếu Thủ liếc nhìn đám người Lâm Tử Mặc đang im lặng làm công tác chuẩn bị bên kia, lại nhìn bộ dáng kích động nhảy loạn của Đề Thiện Thượng bây giờ. Nhất thời đầu đầy hắc tuyến một trận vô lực.

Chu Chu lĩnh mệnh rời đi, mấy người bọn hắn gom góp hết trong người lại được hơn ngàn vạn miếng linh thạch, tỉ lệ đặt cược vốn là gần 20/1 bởi vì lượng lớn linh thạch gia nhập, lập tức biến thành 11/1.

Như vậy cũng không tồi, hai mắt Chu Chu tỏa kim quang, tính toán sau hôm nay tài sản của bọn hắn sẽ gia tăng gấp mười lần trở lên, nhất thời cảm thấy tiền đồ bừng sáng.

Đang lúc nàng chuẩn bị trở về báo tin mừng, bỗng nhiên một quản sự Đấu Pháp đường đã chạy tới nói nhỏ mấy câu với đệ tử chịu trách nhiệm thu tiền cược, đệ tử quản sự kia xoay người sang chỗ khác, đem tỉ lệ đặt cược đổi thành 5/1!

Tính tình Chu Chu có hiền hòa hơn nữa cũng bị kích thích thật sâu, một tay níu lấy đệ tử quản sự kia kháng nghị: “Sao tỷ số lại tụt xuống thấp như vậy!?”

Đệ tử kia mới vừa thu tiền cược lớn của nàng, biết nàng là khách quý trong khách quý, vội vàng cúi đầu khom lưng nói: “Mới vừa rồi có một vị khách quý khác cũng cược lớn, cho nên…”

“Người nào?”

Đệ tử quản sự kia quay đầu nhìn xung quanh một chút, hạ giọng đối nói với Chu Chu: “Hình như là người trong hoàng cung…”

Chu Chu rầu rĩ, đây là rất có lòng tin với các sư huynh nàng hay thuần túy không muốn để họ kiếm tiền a!

Nàng ủ rũ trở về báo cáo tỉ lệ đặt cược với Đề Thiện Thượng, khiến hắn giận đến nhe răng trợn mắt, vẻ mặt Doãn Tử Chương lạnh như băng trầm mặc không nói, Hướng Triện Thiên và Tiếu Thủ nghe được tin tức như thế cũng rất kinh ngạc.

Trong hoàng cung? Đây không phải là người Lâm gia, người Chiêu Thái tông sao? Sao lại vươn tay ra bên ngoài vậy?

Nhưng nhìn lại gương mặt điển hình Lâm gia của Doãn Tử Chương, Hướng Triện Thiên và Tiếu Thủ cũng hiểu được. Xem ra trận này thật ra là tỷ thí nội bộ trong Chiêu Thái tông, mà vị lão tổ tông Lâm gia kia, hình như nghiêng về Doãn Tử Chương

Tiếng chuông vang lên, quảng trường ồn ào náo nhiệt nhanh chóng an tĩnh lại, đại quản sự Đấu Pháp đường lên đài giới thiệu niên kỉ, tu vi hai bên tỷ thí, sau đó bắt đầu tuyên bố quy tắc tỷ thí.

Quy tắc rất đơn giản, không được sử dụng pháp bảo vượt cấp, đan dược, phù chú, phong ấn vượt qua pháp lực Kết Đan kỳ có thể thừa nhận, mồi lửa đặc thù, không thể vận dụng Linh Thú, Khôi Lỗi phụ trợ công kích phòng thủ.

Đơn giản mà nói chính là chỉ có thể dùng bảo khí, linh khí, đan dược, phù lục từ lục phẩm trở xuống, đan đỉnh phong ấn Trường Sinh Tiên Hỏa lần trước không thể dùng, Tiểu Trư không thể ra sân.

Quy củ Tế Lập tông định ra nhìn như công bình, trên thực tế lại là có lợi đối với đám người Lâm Tử Mặc.

Đề Thiện Thượng bĩu môi: “Toàn lời vô ích, nếu để Tiểu Trư ra sân thì còn tỷ thí cái quái gì nữa. Lão Tử không động một đầu ngón tay cũng là đồng cấp vô địch!” Lần trước nếu như không phải là Phồn Kiếm tông muốn liều mạng với bọn họ, bọn họ cũng sẽ không dùng đến Trường Sinh Tiên Hỏa tiêu diệt bọn hắn.

Hắn nói không quá nhỏ, Tiếu Thủ và Hướng Triện Thiên có chút giật mình với mức độ‘sùng bái’ của hắn đối với khả năng của Tiểu Trư, mà đám người Lâm Tử Mặc tích đầy một bụng oán khí lại không có cách nào phát tác.

Một tháng trước, chuyện Tiểu Trư vừa thấy mặt đã đốt rụi hai chân một Kết Đan tu sĩ, khiến Đạo Quân Nghiêm Tần phải vận dụng chân nguyên khôi giáp bảo vệ tánh mạng, trong Chiêu Thái tông có không ít người biết, bọn họ tự hỏi quả thật không có thực lực ngăn cản cái loại lửa đáng sợ này của Tiểu Trư, không thể làm gì khác hơn là vờ như không nghe thấy lời Đề Thiện Thượng.

Phái Thánh Trí bước lên lôi đài trước tiên, người Vũ quốc thấy bọn họ tổng cộng có năm người, trong đó còn có hai người là ‘ phụ nữ và trẻ em’, suy nghĩ lại một chút về tuổi tác và thực lực của họ, đều cảm thấy hết sức kinh ngạc, tu sĩ có thiên phú cao như vậy trong tam đại tông môn cũng không có nhiều a, sao một môn phái nhỏ ở Tây Nam lại có đến năm người chứ?”

Chiêu Thái tông làm chủ nhà, ra sân sau, nghênh đón bọn họ là tiếng hoan hô như bài sơn đảo hải, nhiệt liệt gấp phái Thánh Trí không biết bao nhiêu lần, như vậy có thể thấy được dấu vết của tam đại tông môn trong lòng người của Vũ quốc sâu sắc biết bao nhiêu

Đề Thiện Thượng vuốt vuốt lỗ mũi, thấp giọng hừ lạnh: “Kêu to lên, kêu to lên! Đến lúc thua rồi thì đừng khóc là được!”

Người làm trọng tài cuộc chiến này cũng chính là sáu vị Đạo Quân có mặt trong Đại hội đấu pháp, sáu người nhìn nhau cười một tiến, một Đạo Quân của Tế Lập tông đứng dậy tuyên bố: “Tỷ thí bắt đầu!”

Trong lòng bọn họ không hẹn mà cùng toát ra một ý nghĩ, trên Đấu pháp đại hội, bọn họ hoặc là chính diện đối kháng tấn công của Phồn Kiếm Tông, hoặc là quái chiêu liên tiếp, thủ đoạn đấu pháp cùng với tu vi chân chính cũng không triển lộ ra quá nhiều, không biết lần này sẽ có biểu hiện gì xuất sắc?

Không thể sử dụng vũ khí bí mật Thiên Hỏa này, bọn họ còn có cơ hội thắng lợi sao?

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/nga-my/chuong-290/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận