"Tính kế ngươi? Sao lại có thể nói như vậy? Ngươi làm ta đau lòng đấy, không phải chúng ta hợp tác đôi bên cùng có lợi sao? Sẽ có một ngày những nghi vấn trong lòng ngươi được giải đáp, kể cả thái độ kỳ quái của Gia Cát Hoàng và Gia Cát Tuệ với ngươi." Lục Đạo lại ngáp một cái, nói: "Được rồi, những gì có thể nói thì ta đã nói rồi, ngươi cũng đừng hỏi gì thêm, có hỏi ta cũng sẽ không nói cho ngươi biết. Cũng không cần hỏi Mười Ba, chắn chắn hắn sẽ không nói cho ngươi biết đấy. Cũng đừng tìm Gia Cát Hoàng nữa, nếu làm ảnh hưởng đến công việc của hắn thì người chịu thiệt chính là ngươi...."
"Còn chuyện này nữa. Mười Một hỏi: "Sau hai hai nắm Gia Cát Hoàng mới mở cửa vào ra lần nữa, việc đó có liên quan tới ta phải không?" "Ha ha." Lục Đạo chỉ cười, không thừa nhận cũng không phủ nhận, ngáp liên mồm, nói: "Mệt quá, ta đi ngủ một lát, không có việc gì thì đừng quấy rầy ta, cứ như vậy đi." Nói xong hắn liền cúp máy ngay, không để cho Mười Một.
Trong xe lại trở nên im lặng, chỉ còn lại tiếng động vang lên từ động cơ. Text được lấy tại truyenyy[.c]om
"Những lời Lục Đạo nói rất đáng nghi, không thể tin hoàn toàn...." Cuồng Triều bỗng nhiên nói.
"Ừm." Mười Một nói: "Hắn đang nói dối. Viêc ta và Gia Cát Hoàng là hắn cố tình sắp xếp."
"Cố tình? Sao hắn lại phải làm như vậy?"
Mười Một suy nghĩ một lát, khẽ lắc đầu, nói: "Không biết. Nhưng hắn cố ý để cho ta và Vương Thiên Ngân gặp nhau ở cửa hàng kia chính vì muốn ta chú ý đến Gia Cát Tuệ, sau đó thông qua manh mối này tìm được Gia Cát Hoàng."
"Vậy sao hắn lại không thừa nhận?" Vừa dứt Cuồng Triều liền lập tức cười tự giễu: "Hình như ta hỏi một vấn đề rất vớ vẩn, tên cáo già kia làm việc luôn có mục đích."
Còn chuyện hắn có mục đích gì, ngay cả Mười Một cũng không biết. Không ai có thể nhìn thấu được suy nghĩ của Lục Đạo, Mười Một không biết hắn đang có âm mưu gì.
Cuồng Triều nói: "Để ta tra lại về Gia Cát Hoàng xem còn có thông tin gì mà chúng ta chưa chú ý đến không?"
Mười Một định nói "không cần" nhưng bỗng nhiên hắn nhớ đến việc gì đó, nói: "Ngươi điều tra xem Gia Cát Hoàng có trong hồ sơ của Long Hồn không."
"Trong lúc các ngươi nói chuyện thì ta đã điều tra rồi. Không có ghi chép gì về hắn. Có thể hắn quả thật không phải là người của Long Hồn."
Mười Một khẽ lắc đầu, hắn nghĩ khác Cuồng Triều, hắn cảm thấy rất có thể Gia Cát Hoàng là người của Long Hồn. Về phần không tra được thông tin gì về hắn cũng không có gì lạ. Trong những thông tin của Long Hồn mà lúc trước Mười Một và Cuồng Triều hợp tác lấy trộm được chỉ có hồ sơ về thành viên của võ học tổ và dị năng tổ, nếu như Gia Cát Hoàng không thuộc hai tổ này thì đương nhiên sẽ không có thông tin gì về hắn. Nếu như hắn không phải là người của dị năng tổ và võ học tổ, vậy hắn có thể là người của tổ nào? Không thể là Báo tổ, trong long Long Hồn thông tin về những người thuộc Báo tổ rất công khai, họ có nhiệm vụ bảo vệ các nhân vật quan trọng, người không biết võ công như Gia Cát Hoàng không thể gia nhập vào Báo tổ. Vậy chỉ còn lại Hổ tổ và Lang tổ. Có lẽ không phải là Hổ tổ, bởi vì những người trong tổ này đều ở trong quân đội. Không có ghi chép gì về việc Gia Cát Hoàng nhập ngũ, vậy khả năng hắn là người của Hổ tổ cũng không cao. Vậy thì chỉ còn lại tổ thần bí nhất trong năm tổ: Lang tổ.
"Lang tổ.", Mười Một nheo mắt, khẽ thì thào.
Đúng lúc này chuông điện thoại của Mười Một bỗng nhiên vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn. Hắn lấy điện thoại di động ra xem, là một số điện thoại lạ.
''Cú điện này đến từ quân khu Ba." Cuồng Triều nói, khi chuông điện thoại vừa vang lên thì hắn đã lập tức điều tra theo thói quen. Khi phát hiện cuộc điện này đến từ quân khu Ba hắn cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
''Quân khu Ba?'' Mười Một không khỏi nhíu mày, ai trong quân khu gọi cho hắn vào lúc này? Âu Dương Bác? Âu Dương Lâm? Hay là Âu Dương Nguyệt Nhi? Dường như đều không phải. Âu Dương Bác sẽ không gọi điện cho hắn lúc này nếu không hắn sẽ tự gây phiền toái cho chính mình. Nếu Âu Dương Nguyệt Nhi gọi cho hắn thì nàng sẽ dùng di động, còn Âu Dương Lâm đã sớm quay về trong doanh trại, không ở trong quân khu Ba. Thế nhưng ngoài bọn họ ra thì còn ai?
Mười Một cảm thấy rất nghi hoặc nhưng vẫn bắt máy. Hắn không có thói quen mở miệng nói trước, mà đầu kia điện thọai có lẽ không biết hắn đã bắt máy hoặc không muốn mở miệng trước, cả hai bên đều im lặng hồi lâu.
Một lát sau, người ở đầu kia có lẽ không đủ kiên nhẫn nữa, mở miệng nói trước: "A lô?"
Mười Một lộ ra vẻ nghi hoặc, người gọi điện cho hắn là một người phụ nữa, hơn nữa nghe giọng nói thì dường như người này đang ở tầm tuổi trung niên. Lạ nhất là trước đây hắn chưa từng nghe thấy giọng nói này.
"Ai?" Mười Một lạnh nhạt hỏi.
"Cậu là Sở Nguyên sao?'' Người phụ nữ trung niên kia không đáp mà hỏi lại.
Mười Một chớp mắt, dĩ nhiên hắn đã đoán ra người gọi điện là ai, nhưng hắn vẫn hỏi: "Bà là ai?" Đầu kia liền im lặng, có lẽ cảm thấy giọng nói và thái độ của Mười Một rất thiếu lễ phép. Một lát sau bà ta mới lên tiếng: "Tôi họ Dương, là mẹ của Nguyệt Nhi." "À." Mười Một lạnh nhạt hỏi: "Chuyện gì?"
Dương Lâm hỏi lại một lần nữa: "Cậu là Sở Nguyên sao?"
"Ừm."
Cho dù đã nghe rất nhiều về Mười Một nhưng đầy là lần đầu tiên Dương Lâm nói chuyện với hắn, nhất thời bà không thể quen được với thái độ lạnh nhạt của hắn. Mình đã nói mình là mẹ của Âu Dương Nguyệt Nhi, nếu là một người đàn ông khác thì đã phải nhiệt tình niềm nở với mình.
----------oOo---------
DG: Đoạn cuối chương bị thiếu txt, mình đã tìm đủ các nguồn mà không thấy, chân thành xin lỗi độc giả.