Nhật Nguyệt Đương Không Chương 82: Đến với ý đồ xấu (hạ).



    Nht Nguyệt Đương Không
    Tác Giả: Huỳnh Dị
    Quyển 4
    Chương 82: Đến với ý đồ xấu (hạ).

    Nhóm dịch: Du Hiệp
    Nguồn: thienthucac




    Quyển 4 – Chương 82: Đến với ý đồ xấu (hạ).

    Nhạc Lưu cười nói:

    - Thịvệ trưởng vừa cùng ta nói chuyện một lúc lâu. Chúc mừng các ngươi, cuối cùng đã có một vịanh hùng hảo hán rồi.

    Long Ưng nhìn về phía Thái Á, Thái Á đỏ mặt cúi đầu, dưới ánh lửa bp bùng, nàng càng trở nên xinh đẹp. Long Ưng cảm thấy nàng thực sự thuộc về thế giới tái ngoại (thời cổ đại chỉkhu vực phía bắc Trường Thành), sau khi ra khỏi biên cương, nàng đã hòa nhp rất tốt vào môi trường xung quanh.



    Long Ưng điềm đạm nói:

    - Long Ưng đã trở thành người mà người Đột Quyết và người Khiết Đan muốn giết nhất, nhưng chắc chắn họ sẽ thất bại.

    Đám lính người Hề và cảThái Á đều cảm thấy khó tin, bởi lẽ Long Ưng nói quá chắc nịch. Long Ưng cũng không phải là nói khoác, chỉlà hi vọng có thểnâng cao tầm vóc của mình, ít nhất có thểkhiến cho Lý Trí Cơ không dám liên kết với Khiết Đan đểphản lại Đại Chu.

    Nhạc Lưu liền hỏi:

    - Tại sao Thái y lại tin tưởng Long Ưng đến vy?

    Long Ưng nói chầm chm từng chữ:

    - Bởi lẽ Long Ưng là một Thiếu soái Khấu Trọng khác.

    Mọi người đều trầm trồ.

    “Thiếu soái Khấu Trọng” có sức thuyết phục hơn bất kỳ lời nói nào đối với những người Tái Ngoại.

    Biên Thạch vỗ đùi nói:

    - Nói hay lắm! Hèn gì vào buổi quốc yến đêm hôm đó, Long Ưng chèn ép Ngưng Diễm đến độ không nhấc đầu lên được, ta có cảm giác dường như đã gặp ở đâu! Đúng rồi! Là trong câu chuyện mà ta nghe được, thiếu soái cũng có uy thế như vy.

    Thái Á nói:

    - Còn Vạn Nhn Vũ thì sao? Thứhắn dùng là Tỉnh Trung Nguyệt của thiếu soái đó.

    Long Ưng nói:

    - Vạn Nhn Vũ và Phong Quá Đình là huynh đệ tốt, thân thiết của Long Ưng, cũng giống như Bạt Phong Hàn và Từ Tử Lăng với Khấu Trọng vy.

    Mọi người đều không giấu được sự git mình, có thểthấy được uy danh to lớn của ba người Bạt Phong Hàn, Từ Tử Lăng và Khấu Trọng không hề giảm bớt mặc dù đã trôi qua gần cảtrăm năm.

    Long Ưng trầm giọng nói:

    - Đêm nay nhất định không phải là một đêm yên ổn, ta đoán không sai đâu. Trước khi trời sáng sẽ có kẻ địch đến đây.

    Nhạc Lưu kinh ngạc nói:

    - Tại sao thái y lại nói như vy?

    Đương nhiên Long Ưng không thểnói với gã rằng mình đã cảm nhn được có người đang nhìn lén, đành phải nói:

    - Bởi lẽ ta tinh thông thut Đại lục nhâm, chỉcần bấm tay bói, là biết được cát hung thế nào. Vừa rồi cưỡi ngựa dọc bờsông, đột nhiên ta cảm nhn được gì đó, ngay lp tức bốc quẻ, nên mới dự đoán được như vy.

    Đan Đan là người tin tưởng hắn nhất, nàng sợ hãi nói:

    - Thái y nhất định nói đúng. Chúng ta phải nghe lời của ngài.

    Một cao thủ tên Hoàng Quân Ninh chau mày nói:

    - Chúng ta đã ở vùng của bổn tộc rồi, ai dám đến tấn công chứ?

    Thái Á nói:

    - Chẳng lẽ là Ngưng Diễm không từ bỏ ý định sao? Nhưng ở Tái Ngoại thì làm sao ảcó thểgiá họa cho mọi người chứ?

    Biên Thạch nói:

    - Nhất định là người Khiết Đan.

    Long Ưng biết rằng kẻ địch không phải là người Đột Quyết, bởi lẽ nguyên nhân đúng như Thái Á đã nói, nhưng cũng không phải là người Khiết Đan, bởi lẽ buổi tối hôm đó hắn đã nghe lén được cuộc đối thoại giữa Nhạc Trung Thiên và Ngưng Diễm, biết được rằng Nhạc Trung Thiên phản đối việc Ngưng Diễm sát hại Thái Á. Giờđây chỉcòn một khảnăng, dù xem chừng không thểxảy ra, nhưng sau khi loại trừ những khảnăng khác, khảnăng khó có thểxảy ra này lại trở thành đáp án duy nhất. Kẻ địch chính là người bản tộc của họ.

    Nhưng Long Ưng cũng không thểnói ra.

    Nhạc Lưu bán tín bán nghi, rồi trầm ngâm nói:

    - Chỗ này chỉcó một dòng sông lớn, ngoài nó ra không còn chỗ nào hiểm hóc nữa. Chỉcó một cách là móc hầm hào, dồn đất lên.

    Long Ưng nói:

    - Nếu vy chúng ta nhất định không còn ai có thểsống mà rời khỏi đây. Bởi lẽ khi kẻ địch tấn công, chúng ta đã mệt mỏi vì xây dựng những thiết bịquân sự, làm sao ứng chiến được nữa?

    Thái Á nói:

    - Thái y chắc chắn bao nhiêu phần về việc kẻ địch sẽ đột kích?

    Long Ưng nói:

    - Ta rất chắc chắn. Chúng ta chỉcó một sự lựa chọn, đó chính là bài trn nghi binh. Kẻ địch tưởng rằng chúng ta vào lều nghỉngơi, chỉcòn một vài người canh gác xung quanh, còn chúng ta thì ngầm đi qua sông tại những chỗ tối. Chúng ta có thểcó thêm nhiều cơ hội đột phá vòng vây đểthoát.

    Nhạc Lưu nói đau khổ:

    - Ta không phải không tôn trọng những gì thái y dự đoán. Nhưng... Ôi!

    Thái Á hỏi:

    - Tại sao tiên sinh nói rằng dù chúng ta qua sông thành công, vn khó thoát khỏi vn mệnh bịtruy sát chứ?

    Long Ưng nói:

    - Trung thổ của bọn ta có hai câu nói, đó là người đến sẽ có ý đồ xấu, người tốt sẽ không đến. Kẻ địch biết rõ tình hình của chúng ta, mục tiêu của chúng là giết hại chúng ta không chừa một ai, không còn người sống sót đểcó thểquay về nói với quý vương ai là hung thủ. Vì vy nhất định chúng sẽ bố trí quân mai phục ở bờđối diện, đểtránh có người đi theo dòng nước sang bờbên kia, tình hình ở hạdu cũng như vy.

    Văn Ti ngưỡng mộ nói:

    - Hóa ra thái y không những có y thut cao cường, mà còn tinh thông binh pháp.

    Long Ưng nói với Nhạc Lưu:

    - Trung thổ của bọn ta còn hai câu nói nữa, đó là không sợ một vạn, mà chỉsợ ngộ nhỡ. Nếu như ta đoán sai, ngươi có thểđổ tội lên đầu ta. Nhưng nếu ta đoán đúng, vy thì có thểgiữlại mạng sống cho phần lớn thm chí toàn bộ mọi người.

    Nhạc Lưu nhìn bầu trời đầy sao, rồi quảquyết nói:

    - Ta đã bịthái y thuyết phục rồi. Nhưng ta phải phái người đi thăm dò xung quanh đây.

    Long Ưng ngạc nhiên nói:

    - Không được vy, làm như vy chỉkhiến kẻ địch hành động sớm hơn mà thôi. truyện cp nht nhanh nhất tại tung hoanh chấm com

    Cuối cùng sắc mặt Nhạc Lưu cũng hiện vẻ không vui.

    Long Ưng nói:

    - Ta có một cách, có thểchứng minh được rằng quẻ bói của ta là chính xác.

    Nhạc Lưu kinh ngạc nói:

    - Làm thế nào đểchứng minh được?

    Long Ưng nói rất chắc nịch: đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

    - Cách tấn công thông minh nhất của kẻ địch là tạo bè gỗ tại thượng lưu, nhân lúc trời tối ngầm đột kích. Đầu tiên dùng hỏa tiễn đểđốt lều, khiến chúng ta trở thành mục tiêu rõ ràng, rồi nhanh chóng tấn công vào doanh trại, thấy ai cũng giết. Rồi lại bài binh bố trn ở hạlưu và bờđối diện, bắt gọn toàn bộ chúng ta.

    Sắc mặt Nhạc Lưu trắng ra, rồi gt đầu nói:

    - Nếu như vy, chúng ta thực sự không còn cách đánh trảlại nữa.

    Rồi y lại nói:

    - Nhưng phải chứng minh thế nào?

    Long Ưng trầm giọng:

    - Chỉcần ngươi phái ra người giỏi khinh công nhất, cùng ta đến thượng du một chuyến, ta đảm bảo trong vòng 10 dặm có thểnhìn thấy kẻ địch đang đóng bè gỗ, nếu nhìn thấy điều đó thì không còn bất kỳ nghi ngờgì nữa.

    Thái Á nói:

    - Ta đi cùng chàng!

    Nhạc Lưu nói:

    - Được! Nhưng không được kinh động đến kẻ thám thính của đối phương, nếu không kẻ địch sẽ hành động sớm hơn.

    Rồi gã lại cười khổ nói:

    - Lòng tự tin của thái y thực sự có sức thuyết phục lớn, giờđây dường như ta cũng cảm thấy bốn bề đầy nguy hiểm.

    Long Ưng và Thái Á cùng đứng dy. Bầu không khí ngay lp tức trở nên căng thẳng.

    Long Ưng vỗ vào vai Nhạc Lưu rồi nói:

    - Người trung thổ bọn ta có một câu nói rằng, không từ bỏ hi vọng. Đừng ngồi không, hãy chuẩn bịcho tốt mọi việc, nếu bọn ta phát hiện ra kẻ địch sẽ lp tức quay lại, rồi tiến hành theo kế hoạch.

    Nhạc Lưu nói:

    - Chúng ta cũng sẽ chuẩn bịtại chỗ, tạo hai chiếc bè gỗ, nếu đánh mất hai hộp thuốc của thái y thì toi.

    Long Ưng nói:

    - Mất cái gì cũng không sợ, quan trọng nhất là không được mất mạng. Không còn số thuốc này, ta có thểhái lại mà.

    Rồi hắn lại cười với Đan Đan đang mặt cắt không còn hạt máu:

    - Dù thế nào ta cũng sẽ bảo vệ mọi người.

    Nói xong hắn liền cùng Thái Á rời khỏi doanh trại, mượn rừng cây bên bờyểm hộ, lao về phía thượng du.

    Long Ưng ngồi xổm xuống bên cạnh một lùm cây thấp, Thái Á đến bên cạnh hắn, nấp giống như hắn rồi hỏi:

    - Có phát hiện gì không?

    Long Ưng nói:

    - Phía trước mặt có một trạm gác, có 4 tên địch tất cả, hai tên trong số đó đứng ở chạc cây.

    Thái Á thò đầu nhìn về phía trước, bóng cây trp trùng, một màn đen kịt, không cảm thấy có gì khác thường.

    Long Ưng ghé đến bên tai nàng, nhẹ nhàng hôn lên tai nàng rồi nói:

    - Nàng không nhìn thấy à? Đểta thử cho xem, đảm bảo có phản ứng.

    Thái Á nói:

    - Đừng làm vy! Sẽ kinh động đến bọn chúng mất.

    Long Ưng lại hôn lên mặt nàng, dưới màn đêm đầy sao, Thái Á quay đầu lại nhìn sang hắn, vừa vui vừa thẹn, khiến cho lòng Long Ưng rực lửa.

    Hắn cười hì hì nói:

    - Thử cũng có nhiều cách mà, cách này của ta sẽ khiến kẻ địch hiểu lầm.

    Rồi hắn nhặt lấy một hòn đá to bằng nắm tay, vn công ném về phía sông, hòn đá rời khỏi tay rồi bay ra, sau khi chạm phải mặt nước đột nhiên lại nảy lên, sau đó nảy liên tiếp mấy lần, đểlại hơn 10 vòng nước, phát ra một loạt tiếng động.

    Ở nơi sâu thẳm trong cánh rừng rộng hơn 20 trượng vang lên tiếng động nho nhỏ liên tục, giống như tiếng bước chân của người đến bên hồ quan sát.

    Sau đó có người nói nhỏ bằng tiếng Hề:

    - Nhất định là cá, mà còn là một con cá rất lớn.

    Long Ưng nhìn về phía Thái Á, mặt nàng trắng bệch, đôi mặt lộ ra vẻ kinh hãi, làm cho hắn không nhịn nổi hôn lên gương mặt nàng. Không ngờThái Á đáp trảbằng đôi môi, hôn hắn tht nồng nàn, khiến cho Long Ưng hồn bay phách lạc.

    Sau nụ hôn.

    Thái Á nói:

    - Chúng ta về thôi!

    Long Ưng nói:

    - Nàng không muốn nhìn rõ đối phương là ai sao?

    Thái Á ghé lại, cắn nhẹ lên tai hắn, rồi nhẹ nhàng nói:

    - Ta muốn chứ! Nhưng quá nguy hiểm.

    Long Ưng nói:

    - Không nguy hiểm chút nào đâu, ta đi thì nàng đi, cứlàm theo động tác của ta là có thểtránh được tai mắt của kẻ địch.

    Không đểnàng có cơ hội phản đối, hắn liền lùi về sau hơn 30 trượng, sau đó chạy nhanh về phía phải, đến tn bên cạnh một gò đất nhô lên mới dừng lại.

    Thái Á đi theo sau hắn, giơ tay véo nhẹ lên đùi hắn, rồi nói:

    - Chàng ấy à! Tht là to gan.

    Long Ưng nói:

    - Trung thổ chúng ta có một câu hỏi, không vào hang cọp sao bắt được cọp, nàng cứngoan ngoãn đi theo ta.

    Nói xong hắn liền thp thò, lúc đi lúc dừng, lòng vòng một đoạn rất rộng. Khi đến chỗ một mảnh rừng thưa, hắn giơ tay ôm lấy chiếc eo thon của Thái Á, rồi bt người nhảy lên cành của một cây đại thụ, sau khi đứng vững liền nói:

    - Nàng nhìn xem!

    Thái Á không cần hắn nhắc, nàng đã nhìn về phía bờsông từ lâu, ở vịtrí ngoài nửa dặm, ánh đèn vn sáng, hàng nghìn chiến sĩđang đóng bè gỗ. Chỗ này cách doanh địa của họ khoảng hơn 20 dặm, nơi chặt cây nằm ở đằng sau một gò núi, nhưng âm thanh vn lan ra xa.

    Long Ưng hôn lên khóe môi nàng rồi nói:

    - Là người trong tộc của các nàng sao?

    Thái Á nói:

    - Là người của bộ lạc Xử Hòa, tht là đáng ghét, nhất định phải bẩm báo chuyện này với đại vương.

    Tộc Hề phân thành năm bộ lạc lớn, đó là bộ lạc A hội, bộ lạc Xử Hòa, bộ lạc Áo Thất, bộ lạc Độ Kê và bộ lạc Nguyên SĩChiết. Bộ A Hội là lớn nhất, Lý Trí Cơ là đại thủ lĩnh của bộ A Hội, A Hội là tộc thân cùng họ của y. Phát hiện này vô cùng to lớn, rõ ràng nội bộ tộc Hề bất hòa, có nguy cơ phân hóa rất lớn.

    Hai tay Thái Á ôm lấy cổ hắn, rồi cảm động nói:

    - Cảm giác lần trước không mạnh mẽ, nhưng lần này chàng thực sự đã cứu mạng ta, và còn cứu mạng cảnhững người khác nữa.

    Long Ưng đón nhn nụ hôn của nàng, nụ hôn này nồng nàn hơn bất kỳ nụ hôn nào trước đó. Điều này cho thấy tên thần y xấu xí mà hắn giảtrang cuối cùng đã làm rung động trái tim nàng.

    Nhạc Lưu nhn được tin tình báo chính xác, ngay lp tức như biến thành người khác, chỉhuy mọi người, hạlệnh qua sông đâu vào đấy.

    Khi cần phải làm việc, không ai thểhiện sự kinh hoàng, mà chỉthầm làm theo mệnh lệnh, điều này cho thấy được sự ưu tú tinh nhuệ của chiến sĩnam nữtrong tộc Hề.

    Vịtrí được lựa chọn đểqua sông là thượng lưu cách doanh trại hơn 30 trượng, Nhạc Lưu đã làm xong công tác chuẩn bị. Đầu tiên y cho người đi thám thính tình hình nước sông, biết rằng đoạn sông này hẹp và nông, chỗ sâu nhất không quá tám thước. Rồi y lại lấy bốn sợi dây dừng thô đểcố định hai bên. Điều kỳ diệu nhất là buộc một đống trường thương lại với nhau, đểlàm bè chở vt.

Nguồn: tunghoanh.com/nhat-nguyet-duong-khong/quyen-4-chuong-82-Hnpbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận