Thần thông của ba tầng kiếm quyết cuối là pháp quyết được gọi là
"Kiếm ảnh phân quang thuật", điều kiện đầu tiên để tu luyện trước hết phải có một pháp bảo phi kiếm mới được, đương nhiên nếu là phi đao cũng có thể!
Sau khi tu thành, thần thông này khi đối địch, có thể từ kiếm quang của phi kiếm, huyễn hóa ra một đạo kiếm ảnh cùng phi kiếm giống nhau như đúc, có khả năng đi theo bản thể đang công kích làm mê huyễn tầm mắt địch nhân. Tuy nhiên kiếm ảnh sơ thành chỉ có một phần mười uy lực của bản thể, nhưng tăng lên theo tầng của kiếm quyết, ở tầng thứ chín thì có thể có một phần ba uy lực.
Hơn nữa kiếm ảnh theo sự tu luyện thì có khả năng biến ảo không chỉ một đạo, bắt đầu từ tầng thứ bảy, theo đó thì mỗi khi tăng lên một tầng liền có khả năng luyện hóa xuất thêm một đạo kiếm ảnh. Từ đó, Thanh nguyên kiếm quyết luyện tới cực hạn liền khả năng đồng thời xuất ra ba đạo kiếm ảnh giống phi kiếm, nhưng uy lực chỉ bằng một phần ba.
Như vậy xem ra, thần thông
"Kiếm ảnh phân quang thuật" này tựa hồ không tồi, nên tu luyện.
Nhưng Hàn Lập cũng biết, Hoàng phong cốc tu sĩ Trúc cơ kỳ nhiều như vậy, thực không có ai trước đây thâm luyện cái này, trong đó khẳng định có nguyên nhân không nhỏ! Bởi vậy, hắn rất hối hận, vì sao lúc trước không có nghe cho rõ nguyên do trong đó, còn nghĩ đến khẳng định sẽ không tu luyện Thanh nguyên kiếm quyết này, cho nên liền oai oai phong phong mà nhận lấy.
Cho nên bây giờ, Hàn Lập tuy biết rõ pháp quyết này có vấn đề, cũng không thể không liều mình luyện một chút, chỉ hy vong pháp quyết này đừng có để lại hậu hoạn như tẩu hỏa nhập ma là được rồi.
Tuy nhiên hắn cũng nghĩ lại, những người khác tuy không tu luyện lên cao, nhưng cũng có người luyện hai, ba tầng. Như vậy xem ra luyện một chút cũng không có vấn đề gì lớn.
Ôm loại ý tưởng tự an ủi này, Hàn Lập bất đắc dĩ dựa theo pháp môn Thanh nguyên kiếm quyết, bắt đầu hấp thụ dược lực đang muốn phát tác trong cơ thể.
Công pháp này vận hành khá đơn giản, sau một vòng tuần hoàn, Hàn Lập thấy đã thành một chút, cảm giác loại hấp thu dược lực này làm cho pháp lực tăng vọt, làm hắn thư sướng thiếu chút nữa kêu ra tiếng.
Hàn Lập đắm chìm trong loại tư vị tuyệt vời này, không khỏi làm pháp quyết một lần nữa tiếp tục tuần hoàn, mà thần trí lại dần dần thần du thiên ngoại.
Chẳng biết đã ngồi bao lâu, khi chút dược lực cuối cùng trong cơ thể Hàn Lập đã bị hấp thu sạch sẽ, rốt cuộc từ trong loại thể nghiệm tuyệt vời này tỉnh lại.
Hàn Lập tỉnh lại, hơi ngây ngốc một chút, nhưng sau đó không nói lời nào đứng dậy. Ánh mắt nheo lại cúi đầu một chút, đột nhiên nâng cánh tay lên trước người, nhất thời theo ngón tay thoát ra một đạo kiếm quang dài một thước, hàn khí bức người, bộ dáng vô cùng sắc bén.
Nhìn thấy hàn quang này, Hàn Lập chẳng những không cao hứng, ngược lại còn cười khổ, sau đó cánh tay đột nhiên vung lên, thanh quang đột nhiên tăng vọt, biến thành dài hơn một trượng, cơ hồ đụng phải vách đá đối diện.
"Thật tệ, không nghĩ tới dược lực còn sót lại mạnh như vậy, một chút đã luyện thành tầng kiếm quyết thứ tư, không biết có gặp phải vấn đề gì lớn không đây!" Hàn Lập trên mặt cũng không đổi nói một mình.
"Mặc kệ , cùng lắm là về sau không tu luyện kiếm quyết này là được!" Hàn Lập lẩm bẩm nói, tiếp đó đem cánh tay phóng ra một cái, thanh sắc kiếm quang liền biến mất.
Bất quá , lòng hiếu kỳ của Hàn Lập đại khởi, quay lại nhặt cuốn Thanh nguyên kiếm quyết kia lên, lật xem pháp quyết có quan hệ với hộ thể kiễm thuẫn, im lặng ghi nhớ.
Tiếp theo, Hàn Lập cúi đầu trầm tư, một lát sau nhắm hai mắt. Ngay sau đó, lại mở bừng mắt ra, trên người bỗng nhiên xuất hiện một cái hộ thuẫn kỳ lạ.
Cái hộ thuẫn này màu xanh nước biển, cùng với địa vòng phòng ngự bình thường không sai biệt lắm về kích cỡ, nhưng biểu hiện không hề trơn nhẵn như trạng thái thông thường, mà nhô ra những mũi nhọn giống con nhím , nhìn qua ẩn chứa loại sát khí lộ ra ngoài.
"Đây là hộ thể kiếm thuẫn ?" Hàn Lập cẩn thận quan sát thứ thuẫn trên người, có chút kinh ngạc.
"Trên kiếm quyết nói, thuẫn này có thể tự động phóng thích kiếm quang, phản kích địch nhân. Đáng tiếc hiện tại không thể thí nghiệm một chút!" Hàn Lập tiếc nuối nghĩ thầm.
Tiếp theo, Hàn Lập hoạt động tay chân, lại tra xét chân nguyên trong cơ thể một lần nữa, sau khi phát hiện thực không có chỗ nào không ổn, mới yên tâm thu thập vật phẩm rời khỏi phòng địa hỏa, vừa lúc gặp đại hán ngốc nghếch.
Nghĩ lại biểu tình kinh ngạc của đại hán khi thấy mình, Hàn Lập đứng ở không trung không khỏi cười thầm trong bụng.
Lúc này, trời vừa mới sáng, Hàn Lập trên đường về Bách dược viên một người cũng không gặp.
Hắn lúc trước lấy cớ tìm địa phương bế quan Trúc Cơ, dược viên tự nhiên trả lại cho lão nhân, làm đồi phương lòng tràn đầy ý không vui, đối với hắn một trận phùng râu trợn mắt.
Hàn Lập tiến vào trong vườn thì lão nhân đang ở trong căn nhà cỏ nhắm mắt hấp thu thiên linh địa khí. Tuy không có mở mắt, nhưng vẫn chuẩn xác gọi ra tên Hàn Lập, cũng khó trách, cấm chế của Bách dược viên trừ lão nhân ra, chỉ có Hàn Lập có thể ra vào.
Bất quá, vị Mã sư bá này trong khoảnh khắc gọi tên Hàn Lập, liền bỗng nhiên cảm ứng được cái gì.
Mở hai mắt, không thể tin nhìn về phía Hàn Lập.
"Thật sự Trúc Cơ thành công?" "Mã sư bá, đệ tử đích xác may mắn, tiến vào Trúc cơ kỳ!" Hàn Lập khom người thi lễ, cười nhẹ nói.
Lão nhân tuy kinh ngạc trong chốc lát, nhưng dần dần hồi phục thái độ bình thường, nhưng ngoài miệng vẫn lẩm bẩm nói:
"Thật khó tin, thực sự tiến nhập được vào Trúc cơ kỳ!" Sau khi nói ra hai câu đó, sắc mặt hắn bỗng nhiên nghiêm lại, nghiêm túc nói:
"Một khi đã đồng dạng là tu sĩ Trúc cơ kỳ, hai chữ sư bá này đừng nhắc tới, sau này người với ta xưng hô sư huynh đệ là được! Tại hạ đã sống nhiều năm, nếu sư đệ không chê, hãy gọi một tiếng Mã sư huynh là được rồi!" Hàn Lập nghe vậy, mỉm cười gật gật đầu, thực không phản đối, loại lấy sự việc lấy cảnh giới phân bối phận này ở tu tiên giới cũng là lệ thường, không có gì phải khiêm tốn!
Tiếp theo, lão nhân cũng chính là sư huynh của Hàn Lập cùng với Hàn Lập vào phòng. Sau đó phân biệt ngồi xuống bên bàn, trên đặt một ấm trà ngon.
Vừa ngồi xuống không lâu, lão nhân khẩn trương không kịp đợi đã hỏi quá trình Trúc Cơ của Hàn Lập.
Hàn Lập tự nhiên sẽ không nói cho đối phương sự thật, nhưng việc Trúc Cơ tai phòng địa hỏa lại không có giấu giếm, thành thành thật thật nói ra cho đối phương. Bởi vì chỉ cần hơi truy ra một chút, đối phương có thể dễ dàng thám thính việc này.
Hắn chính là nói, đã thuê một gian địa hỏa tại Nhạc lộc điện sau đó liền uống vào Trúc cơ đan mà sư môn thưởng cho rồi bế quan ở trong đó gần một năm, chẳng biết như thế nào liền may mắn thành công.
Tiêu lão nhân một bên nhập thần nghe Hàn Lập nói, một bên chép miệng kỳ quái không ngừng.
Sau khi nghe xong Hàn Lập kể lại cố sự của hắn, liền trừng mắt nhìn hắn nói:
"Hàn sư đệ! Theo như lời ngươi nói, quá trình Trúc Cơ của ngươi so với người khác cũng không sai biệt lắm! Bẳng vào tư chất như vậy cũng có thể Trúc Cơ thành công, ta chỉ có thể nói sư đệ gặp đại vận, ngay cả một phần trăm xác suất cũng rơi vào ngươi!" Tiểu lão nhân vì vài năm trước cùng Hàn Lập sớm vô cùng quen thuộc, cho lên nói lời này đều thật lòng, không che dấu sự hâm mộ đôi với Hàn Lập, thậm chí trên mặt còn trực tiếp hiện lên biểu tình đố kỵ.
"Ha, ha! Việc này chỉ có thể nói sư đệ ta được phúc tinh chiếu trúng, chính bản thân ta cũng không nghĩ tới, thực sự dễ dàng tiến vào Trúc cơ kỳ như vậy!" Hàn Lập ha hả cười nói.
"Bất quá, Hàn sư đệ một khi đã Trúc Cơ thành công, vậy nên đến gặp Chưởng môn, nói Chung chưởng môn đem tên ngươi viết lên sách, về sau đãi ngộ của sư đệ, cứ dựa theo đệ tử bậc cao để xử lý, hàng năm lĩnh thu cxung không ít linh thạch!" Tiểu lão nhân cười đùa.
"Đa tạ sư huynh chỉ điểm!" Hàn Lập nghe xong, thần sắc trên mặt động một cái, thật tâm nói.
"Không có gì! Mặc kệ nói như thế nào, người và ta cũng ở chung nhiều năm như vậy, nên việc nhắc nhở cho ngươi, ta sẽ tận lực nói cho ngươi một chút" Tiểu lão nhân khoát tay áo ra vẻ không sao cả mà nói.
"Thật ra sau khi Trúc Cơ, ưu đãi lớn nhất được bổn môn cấp cho, là cho phép đệ tử Trúc cơ kỳ tại Thái nhạc sơn mạch một chỗ, tự khai động phủ mà tu hành! Hơn nữa, còn…" Tiếp theo, lão đầu giảng giải cho Hàn Lập rất nhiều sự việc nên lưu tâm, chú ý, làm cho Hàn Lập sau khi nghe xong không ngừng gật gù.
Khi đối phương hoàn tất việc giảng giải này, lại cùng Hàn Lập thuận miệng tán gẫu, sau vài câu, Hàn Lập không nhịn được, hướng tới đối phương hỏi về việc
"Thanh nguyên kiếm quyết".
"Thanh nguyên kiếm quyết" Lão nhân trên mặt hiện vẻ nghi ngờ.
Nhưng hắn sau khi liếc nhìn Hàn Lập, cũng không truy vấn gì, liền ngẫm nghĩ nói:
"Sự tình của Thanh nguyên kiếm quyết này, ta đích xác có nghe người ta nói qua một ít, hơn nữa cũng luyện qua ba tầng. Bộ kiếm quyết này thực không phải là bổn môn pháp quyết của Hoàn phong cốc chúng ta, mà là tuyệt học trấn phái của Huyền kiếm môn bị bổn môn tiêu diệt từ rất nhiều năm trước. Hơn nữa cũng không phải có chín tầng, mà là mười ba tầng mới đúng. Nghe nói lúc ấy Huyền kiếm môn Môn chủ mắt thấy sắp diệt môn, tại đương trường hủy kiếm quyết, nhưng lúc ấy vài vị sư tổ bổn môn ra tay rất nhanh, từ trong tay đối phương cướp lấy nửa bộ công pháp, mà nửa bộ bị hủy nên đã thất truyền. Cho nên bổn môn hiện tại lưu truyền chính là Thanh nguyên kiếm quyết bản thiếu mà thôi! Nhiều lắm có thể tu luyện hết Kết đan kỳ, sau đó không còn có hậu tục công pháp. Mà toàn quyển kiếm quyết, nghe nói ngay cả Phân thần kỳ công pháp đều có, chẳng biết là thật hay giả?" Tiểu lão nhân lắc đầu nói tới đây, đưa tay cầm chén trà lên nhấp một cái, lại tiếp tục nói:
"Công pháp thiếu hậu tục của Thanh nguyên kiếm quyết, tuy so với các nhất lưu công pháp khác khi xuất ra kém cỏi một chút, nhưng uy lực kỳ thật cũng rất mạnh! Đặc biệt chính là kiếm quang cùng hộ thể kiếm thuẫn đặc tính thuần phát, được không ít đồng môn Trúc cơ kỳ tìm hiểu, bởi vậy nếu tu luyện dễ dàng như lời nói, bổn môn trên dưới có không ít người nguyện ý đem kiếm quyết này làm chủ công pháp để tu luyện! Dù sao, Nguyên anh kỳ công pháp đối với chúng ta rất xa xôi, căn bản là không có khả năng dùng tới".