Hắc bào nhân đối diện vừa thấy màn hào quang một lần nữa hiện lên thì cũng không nói gì, một tay bắt quyết.
Thanh âm chú ngữ trầm thấp từ trong miệng truyền ra lập tức trên người âm hàn ma khí cuồng trướng ra vài thước rồi hóa thành các xúc tua đen nhánh như mực với vũ điệu điên cuồng không ngừng.
Hàn Lập hai mắt khép hờ nhìn đối phương chằm chằm bất động nhưng trong cổ tay áo hai tay truyền ra tiếng sét đánh nhỏ ẩn chứa kim quang chớp động.
Đối phó với ma tu, Hàn Lập sớm đã có biện pháp nắm chắc có thể diệt sát đồng giai tu sĩ trong nháy mắt. Chỉ cần hóa giải được công kích của đối phương thì có thể một đòn đánh gục đối phương.
Nhưng ngay lúc này, trong phút chốc công phu, đồng tử Hắc bào nhân hóa thành đỏ đậm, trong miệng cũng phát ra tiếng gầm hét của dã thú, theo sau trên người ma khí tán đi, hắc bào trên thân hình bắt đầu bành trướng.
Trong nháy mắt, thân hình thể trướng to lên mấy lần có thừa.
"Ồ!" Thấy tình hình này Hàn Lập trong lòng nao nao.
Hắn không phải là ngại hình thể đối phương biến hóa mà là ma khí đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh, thay thế vào đó là một cỗ khí tức làm cho người ta cực kỳ bất an.
Hắc bào nhân hai mắt màu đỏ, lộ ra vẻ điên cuồng. Thân hình bành trướng đột nhiên thu nhỏ lại, trong nháy mắt thấp xuống, cao chưa đến ba thước. Hơn nữa thân hình bắn lùi lại phía sau một quang tráo tráo màu xanh.
Hàn Lập cả kinh, tâm tư vội vàng chuyển động, mơ hồ có cảm giác không ổn.
Hắn hai tay giương lên, lưỡng đạo kim hồ thô to từ trong tay phun ra tại không trung hóa thành một cái kim võng lớn hướng tới Hắc bào nhân trùm tới. Theo sau ống tay áo hắn lại lập tức rung lên, một cái lam sắc tiểu thuẫn từ trong ống tay áo bay vụt ra, hóa thành một cái thuẫn lớn che ở trước người. Tay kia hắn vỗ Túi Trữ Vật bên hông, một cái cấm chế châu rơi vào lòng bàn tay.
Chỉ cần tình hình không ổn hắn sẽ lập tức ném ra hạt châu này, phá vỡ cấm chế mà rời đi.
Biết rõ đối phương có tuyệt chiêu muốn xuất ra thì hắn cũng sẽ không bó tay bó chân mà ở lại chịu trận.
Ngay lúc Hàn Lập tâm tư đang loạn động thì kim sắc điện võng đã chụp xuống Hắc bào nhân. Trong miệng người này chợt phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết rồi
"Bịch" một tiếng, cả người không hiểu vì sao mà bạo liệt, thân hình hóa thành huyết mạt bắn tung tóe ra bốn phía.
Hàn Lập đầu tiên là bị hù dọa một cú nhưng rồi lập tức hiện ra vẻ ngạc nhiên.
Nguyên tưởng rằng đối phương muốn thi triển cái loại hung tàn bí thuật tự bạo gì đó. Nhưng đối phương huyết nhục toàn bộ bắn dính vào trên quang tráo phía bên đối diện, căn bản không có lan đến bên này. Thoạt nhìn bộ dáng không có một điểm uy lực nào.
Hàn Lập có chút khó hiểu, cảm giác nghi hoặc.
Nhưng hắn không phát hiện ra một điểm không bình thường.
Huyết nhục của đối phương toàn bộ đính trên vách tráo, không có một mảnh nào rơi xuống, hơn nữa nhìn kỹ bên ngoài đám huyết nhục đang bám trên vách tráo thì thấy chúng đang nhúc nhích chuyển động.
Xem đến đây, Hàn Lập có chút trợn mắt há hốc mồm.
Thanh âm
"Phốc phốc" vài tiếng truyền đến. Đám huyết nhục này đột nhiên hóa thành đoàn đoàn huyết vụ, dọc theo cái vách lồng lan tràn ra với tốc độ cực nhanh. Trong chớp mắt đã đem bạch sắc quang tráo hơn phân nửa hóa thành màu đỏ, hơn nữa còn phát ra mùi làm người ta phát buồn nôn, cực kỳ ghê tởm.
Hàn Lập trong lòng hoảng sợ vội vàng cầm cấm chế châu trong tay nhằm quang tráo màu xanh phía sau hung hăng ném tới.
"Bịch" một tiếng. Cấm chế châu sau khi tiếp xúc với quang tráo màu xanh thì trong nháy mắt hóa thành tối đen như mực bạo liệt ra.
Theo sau, vách tráo lấp lóe không ngừng, cả màn hào quang khẽ rung lên.
Hàn Lập thấy vậy mừng rỡ, mười ngón tay vội vàng điểm chỉ phóng ra mười đạo thanh sắc kiếm khí liên tiếp đánh tới cùng chỗ, sau khi bạch quang cấp bách chợt hiện lên vài cái thì càm giác như quang tráo màu xanh sẽ bị phá vỡ ra.
Hắn trong lòng đang mừng rỡ thì trước mắt huyết quang chợt lóe, một tảng lớn huyết vụ chợt lóe lên bao trùm vách tráo trước mắt mà hóa thành màu đỏ.
Hàn Lập trong lòng bỗng nhiên trầm xuống ngẩng đầu nhìn thì phát hiện cả màn hào quang cũng trở nên đỏ như máu. Huyết vụ quay cuồng rồi từ hư không bỗng ngưng kết ra một giọt giọt máu đặc, nhất thời mùi máu tanh nồng nặc.
Hắn không dám suy nghĩ nhiều, há mồm lập phun ra tức một đạo bát khẩu thô kim hồ cùng tiếng sấm đánh tới huyết sắc trước mắt.
Sau khi kim quang bạo liệt thì huyết vụ hơi tán đi nhưng lại lập tức khôi phục lại, phảng phất như không hề hao tổn.
Thật ngoài ý muốn.
Hàn Lập nguyên vốn định phun ra Thanh Trúc Phong Vân Kiếm thì nhất thời dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng.
Cùng lúc đó, tình hình đối thủ tự bạo đem màn hào quang huyết hóa cùng xảy ra tại hơn mười chỗ khác.
Mười tên nguyên anh tu sĩ tham gia đổ chiến nhất thời không đề phòng, tất cả đều vì dị biến này mà bị vây ở trong màn hào quang.
Mười tên Kết Đan Tu Sĩ giám sát pháp trận phía dưới tự nhiên biết tình huống không ổn, một bên cảnh giác pháp sĩ đối diện, một bên vội vàng bắt quyết muốn dừng pháp trận lại.
Nhưng ra ngoài dự liệu của bọn họ là vừa thấy màn hào quang hóa thành đỏ như máu thì đám pháp sĩ này không nói một lời, lập tức quay đầu rời đi, trực tiếp bay trở về trận địa bên mình.
Lần này, mấy người nữ tử họ Tống không có ai cảm giác an tâm mà ngược lại đều biết có chuyện nghiêm trọng.
Xem màn hào quang dị biến thì khẳng định là đám pháp sĩ giở trò.
Kết quả như bọn họ dự đoán, các pháp trận mặc dù bị làm phép dừng lại nhưng huyết lồng vẫn tồn tại trên không trung một cách quỷ dị, hơn nữa huyết vụ bắt đầu chuyển sang lãnh đạm, trên vách lồng tràn đầy huyết tầng dày đặc tràn ngập cả quang tráo. Phảng phất như đem máu tươi của trăm người đồng thời đổ lên trên.
Thoạt nhìn thật sự cực kỳ kinh khủng!
Nhìn thấy một màn này, đám người Chí Dương thượng nhân trong lòng vô cùng cả kinh, thấy mười tên tu sĩ đều không thể dừng pháp trận lại thì cũng không có cách nào nhẫn nhịn, đột nhiên hóa thành ba đạo kinh hồng chói mắt trực tiếp bay độn ra.
"Đi xuống! Nơi này không phải là chỗ các ngươi có thể xử lý được." Sau khi bay đến phía trên pháp trận, Chí Dương thượng nhân sau khi liếc mắt nhìn màn hào quang dị biến một cái thì âm trầm nói.
Đám tu sĩ phía dưới nghe vậy trong lòng thở phào một hơi, vội vàng bay trở về bản trận.
Đám nữ tử họ Tống xem đám người Hàn Lập trong các huyết tráo, vẻ lo lắng chợt lóe lên rồi đồng dạng bất đắc dĩ mà rời đi. Lão già khô gầy trong đám người phe pháp sĩ vừa mới bắt đầu thấy cảnh vây khốn đám người Hàn Lập thì trên mặt tự nhiên hiện lên một tia hưng phấn. Cho dù thấy tam đại tu sĩ đồng loạt bay đến chỗ pháp trận nhưng trên mặt vẫn cực kỳ thong dong, tựa hồ không lo lắng một chút nào việc tam đại tu sĩ có bản lãnh phá vỡ huyết tráo.
Mà ở phía sau bọn họ, không biết khi nào lộ ra một nam một nữ mặc hắc bào.
"Phòng tông chủ, quả nhiên thành công rồi. Hy vọng huyết la quang tráo thực sự lợi hại như quý tông nói. Có thể đem mười tên nguyên anh tu sĩ vây ở trong tráo nửa ngày. Thiên Nam một khi mất đi mười người này thì thực lực tự nhiên giảm lớn. Mà nửa ngày cũng đủ cho chúng ta cùng các tu sĩ Thiên Nam khác quyết thư hùng một trận." Khô gầy lão giả sau khi vừa quay đầu lại nhìn hắc bào nam tử cười nói.
"Yên tâm! Huyết la quang tráo là một trong sáu đại bí thuật của tông phái. Chẳng những cần phải hy sinh mười tên huyết thi được bồi dưỡng trăm năm, hơn nữa tuyệt không làm cho đối phương sinh nghi tâm. Để làm việc đó phải cho huyết thi dùng ma linh đan, sau đó Bổn tông chủ dùng phân thức khống chế ở bên trong mười tên huyết thi mới giấu diếm được đối phương. Hao hết bao tâm tư, thậm chí không tiếc bỏ qua một lũ phân thần nọ nên Bổn tông chủ tự nhiên có mười phần nắm chắc. Cho dù Nguyên Anh Hậu Kỳ tu sĩ muốn phá giải quang tráo này thì cũng phải tiêu tốn lượng lớn pháp lực cùng thời gian mới có khả năng thành công. Mà các ngươi lại để cho bọn hắn có cơ hội này sao?" Hắc bào nhân liếc mắt nhìn lão giả một cái, cười lạnh nói.
Phảng phất như nghiệm chứng lời của hắc bào nam tử. Đám Chí Dương thượng nhân hướng tới một tòa huyết tráo, hai tay nhẹ nhàng vung lên, một đạo kiếm khí chói mắt trảm xuống. Sau khi phát ra tiếng nổ chói tai thì huyết quang tráo chỉ khẽ run lên rồi lại khôi phục nguyên dạng.
Chí Dương thượng nhân thấy màn này thì sắc mặt lo lắng .
Ngụy Vô Nhai cùng Hợp Hoan lão ma khi chứng kiến màn này thì cũng không có ý ra tay nữa.
Lấy nhãn lực của bọn họ thì mặc dù chỉ có một người thử ra tay nhưng lập tức có thể tính toán ra mức độ kiên cố của huyết quang tráo này. Huyết quang tráo này cứng cỏi vô cùng, có cái gì cổ quái ở trên bề mặt nên thật sự không kích phá nổi.
Bất quá dưới một trảm này, ba người cũng nhìn ra quang tráo này chỉ nặng về vây khốn địch nhân mà không có công hiệu thương tổn địch.
Điều này làm cho ba người sau khi nhìn nhau một cái thì cười khổ.
Vốn tưởng rằng đối phương ở trong chiến đấu sẽ dùng mười tên pháp sĩ thi triển sát chiêu lợi hại đánh trọng thương bọn họ. Nhưng không nghĩ tới đối phương ngay từ đầu đã có chủ ý tạm thời vây khốn mười người.
Điều này làm cho ba lão quái không kịp đề phòng, có chút tính sai. Những chuẩn bị trước đây cũng hơn phân nửa mất đi hiệu dụng.
"Dịch huynh. Đây là ma đạo công pháp gì. Ma Đạo Lục Tông. các ngươi không có loại công pháp này. Dĩ nhiên làm cho người ta tự bạo mới có thể thi triển pháp thuật này. Thật sự là chuyện không ngờ" Ngụy Vô Nhai thở dài chậm rãi hỏi.
"Không có, đây cũng là lần đầu tiên ta nhìn thấy bí thuật cổ quái như vậy. Xem ra Tấn quốc tu sĩ đích xác không thể xem nhẹ!" Hợp hoan lão ma cau mày nói.
Ba người ảo não nên cũng không có tâm tư đi chất vấn đối phương cái gì!
Bởi vì trong pháp sĩ đại quân đối diện tiếng trống trận chợt vang lên, một số bộ phận pháp sĩ bay lên trời rồi dừng ở lại trên không trung, số còn lại trên mặt đất cũng bắt đầu biến hóa vị trí. Âm thanh đọc chú ngữ cũng truyền đến hiển lộ bộ dáng chuẩn bị tiến công.
Tu sĩ đại quân phía sau mặc dù nhìn thấy một màn đổ chiến quỷ dị nhưng được cao giai tu sĩ chỉ dẫn nên cũng không có bối rối. Đồng dạng có cử động ứng đối, các đội nhóm bắt đầu di động, các màu sắc linh quang bắt đầu chớp động.
"Lần này chúng ta tính toán sai. Cũng may bọn họ chỉ là tạm thời bị vây khốn, cũng không lo lắng đến tính mạng. Chỉ cần chúng ta có thể kéo dài thời gian một chút thì bọn họ hoàn toàn có cơ hội đi ra. Cao giai tu sĩ chúng ta nhân số nguyên vốn nhiều hơn nhiều Mộ Lan nhân nên cho dù mười người bọn họ bị vây khốn thì sức mạnh cũng không bị yếu đi nhiều so với pháp sĩ " Chí Dương thượng nhân sau khi ngẫm lại nói.
Hợp Hoan lão ma cùng Ngụy Vô Nhai mặc dù biết chí Dương thượng nhân nói lời này có ý tứ an ủi mình nhưng là việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói như thế.
Đương nhiên trong lòng hai người nộ ý tự nhiên không ít.
"Hảo, đại chiến phía dưới cũng không cần chúng ta chỉ huy. Chúng ta chỉ cần tận lực ngăn chặn Mộ Lan thần sư là được!" Hợp Hoan lão ma trên mặt hung quang chợt lóe, âm u nói.
Theo sau hắn không để ý tới hai người khác mà ngẩng đầu nhìn pháp sĩ đại quân đối diện lớn tiếng quát:
"Lâu nay nghe tiếng Mộ Lan thần sư, một thân linh thuật thông thiên vô cùng thâm sâu, ba người Dịch mỗ muốn lãnh giáo một chút, không biết mấy vị thần sư có nguyện ý đánh một trận không." Hợp Hoan lão ma tiếng như xé gió, hiển nhiên dùng tới bí thuật gì đó, âm thanh giống như sét đánh ngang trời khiến cho trong phương viên vài dặm thiên địa tất cả đều bị chấn động ong ong.
Phe cánh hai bên đều bị tiếng chú ngữ nhất thời đè xuống. Thậm chí đám pháp sĩ trên không có tu vi thấp thân hình hoảng vài cái, thiếu chút nữa bị rơi xuống.