Lúc này, Đường Kiếm đã đặt chân lên tường thành. Mấy người tiên phong từ thang mây leo lên, bọn họ huy vũ đao kiếm đón đánh một số binh sĩ Cao Lệ đang l
Một trăm binh sĩ Cao Lệ chưa kịp xông tới trước mặt đã bị Đường Mộc liên tục dùng thủ pháp Thiên Nữ Tán Hoa giết hơn một nửa, số còn lại sợ đến mức hồn phi phách tán, quay đầu bỏ chạy.
Năm trăm quân tiên phong không ngừng leo lên tường thành, bốn trăm người đi phía trước xung phong liều chết, một trăm người thủ tại chỗ này.
Đường Mộc đã hoàn thành nhiệm vụ, hắn quay trở lại bên cạnh Đường Tiểu Đông, thuận tiện dẫn người đột nhập vào hoàng cung.
Đường Kiếm suất quân tiên phong xung phong liều chết mở cửa cung, dẫn đại quân xông vào.
Đường quân như thủy triều tiến vào hoàng cung, trừ một số ít ngoan cố chống lại, còn đa số đều bỏ vũ khí đầu hàng.
Mạnh mẽ tiến vào hoàng cung khiến không ít huynh đệ bị thương. Đám thị vệ mặc chiến giáp màu đen trong cung đều bị Ngũ Thiên Chiếu hạ lệnh chém đầu.
Đường Tiểu Đông, Ngũ Thiên Chiếu dưới sự hộ vệ của thân binh sải bước tiến vào hậu cung hoa lệ.
Đám thái giám trong cung nơm nớp lo sợ, mặt cắt không còn chút máu, quỳ rạp xuống một bên. Cao Lệ vương và một đám phi tử ngồi trên một chiếc giường lớn, vây quanh bốn phía là binh sĩ nhà Đường như lang như hổ.
Lúc Ngũ Thiên Chiếu xông vào liền kêu la bằng những tiếng quái dị.
Đám phi tử tuyệt sắc, mặt không còn một giọt máu, thấy Đường Tiểu Đông ngay cả nuốt nước miếng cũng không dám.
Ai! Biết vậy mình đã không mang lão bà xuất chinh…
Ngũ Thiên Chiếu lấy tay khửu tay huých hắn, rống to:
- Người đâu. Đem những nữ nhân xấu xí này đi ra ngoài thẩm vấn.
Đám thân binh vệ đội đều biết tính háo sắc của đại nhân nhà mình, không nói hai lời xông lên đưa ba phi tử tuyệt sắc kia đi.
Số phận của các nàng sẽ là gì?
Thương cảm ba phi tử tuyệt sắc khóc như lê hoa đái vũ, miệng hô đại vương cứu mạng.
Cao Lệ vương sớm bị dọa cho hồn phi phách tán, lui vào trong góc, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Có Cao Lệ phi tử ngồi ngay ngắn trên vân sàng, đè nén sự khiếp sợ trấn tĩnh nói:
- Ta là phi tử của Cao Lệ quốc, ai là đại quan của các ngươi.
Lúc này, nữ nhân trấn định hơn nam nhân a.
Đường Tiểu Đông sờ sờ cằm, đạm nhiên nói:
- Là ta.
Chỉ là hoa tàn, bướm ít mà thôi. Đám phi tử miễn cưỡng coi được bị các thân binh lấy lý do thẩm vấn mang đi cũng còn chưa có mỹ nữ nào có thể hấp dẫn hắn.
Ánh mắt của hắn nhìn về những đồ dùng xa xỉ, rực rỡ muôn màu, những vật phẩm xa hoa xung quanh.
- Tướng quân. Tuy ta chiến bại bị bắt, nhưng dù sao cũng là hoàng thất, hy vọng ngài có thể đối xử tử tế.
Đúng là yêu cầu của nàng không quá đáng, quốc gia bại trận chỉ cần đầu hàng thì các thành viên hoàng thất đều được đối đãi đặc thù.
Đường Tiểu Đông chưa gặp sự tình này bao giờ, còn đang suy tư thì Lý công công dẫn một đám cấm vệ quân tiến đến.
Trong lòng Đường Tiểu Đông khẽ động, quay sang Lý công công cười hỏi:
- Công công, việc này nên xử lý như thế nào?
Trong lòng Lý công công vui vẻ, nói Đường đại nhân không hay tỏ vẻ bề trên, quả đúng không giả.
Nếu mình đưa Cao Lệ quốc đại vương và đám phi tử về Trường An diện thánh là một đại công.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.comHắn cười ha ha nói:
- Đường đại nhân. Nên cho người áp giải những người này về Trường An diện thánh, thay đại nhân thỉnh công.
Đường Tiểu Đông còn ước gì hơn thế, hắn sảng khoái đáp ứng, để binh sĩ lấy một ít đồ vật xa xỉ quý giá, sau đó vờ vịt giao cho Lý công công.
Lý công công mừng rỡ:
- Đại nhân không cần khách khí, ngày sau có gì phân phó cứ dặn dò nô tài.
Những đồ vật quý giá này có thể tích rất lớn, không tiện di chuyển. Lúc này hắn tặng Lý công công, xem như còn bán cho lão một cái nhân tình.
Lý công công rất khách khí với Cao Lệ vương, đưa theo mấy cung nữ để các nàng hầu hạ đại vương, vừa rời khỏi hậu cung đã có xe ngựa đưa rước.
Đuổi Lý công công đi, Đường Tiểu Đông cảm giác thật thoải mái, đưa mắt nhìn Ngũ Thiên Chiếu, sau đó tự mình dẫn người đi dò xét thành trì.
Lý Thiết Y chờ ở ngoài thành, hai quân giao chiến thắng bại không cần biết, chỉ phòng ngự cho tốt, đây là chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
Từng có kinh nghiệm ở Thiên Trang Thành, bố cáo chiêu an rất nhanh được dán để giải tỏa tâm lí bất an của bách tính.
Ngũ Thiên Chiếu tọa trấn hoàng cung, niêm phong các loại tài vật, binh sĩ trình báo ngân lượng quốc khố. Hắn vung bút chỉ trong một hơi thở đã bớt đi một số 0.
Trong hoàng cung có rất nhiều vật đáng giá, thể tích lớn nhỏ khác nhau không thể mang theo, cho nên phải cất vào kho sung công. Đồ vật quý giá thể tích nhỏ hoặc xếp vào dạng thất tung hoặc không tồn tại.
Thương cảm cho chúng phi tử tư sắc không tồi, toàn bộ bị hắn thẩm vấn một mình rồi xơi tái tại chỗ.
Coi như tên sắc lang này còn có lương tâm, sau khi chơi đùa xong liền cho mỗi người một hồng bao lớn bồi thường để các nàng rời khỏi hoàng cung.
Đối với những phi tử này xem như trong cái rủi có cái may, nếu đổi lại Uy khấu công phá hoàng cung thì cuộc đời của các nàng còn thảm hơn rất nhiều.
Lý Thiết Y không phụ trọng vọng, liên tiếp đánh tan hai quân tiếp viện. Bộ quân tổn thất một vạn người, hai vạn kỵ binh mất khoảng một ngàn người tiêu diệt năm vạn quân Cao Lệ.
Vốn có hai vạn tù binh Cao Lệ, chỉ là Thủ Nhĩ thành đã có rất nhiều tù binh, giữ lại nhiều chỉ tổ tốn lương cho nên hắn quyết đoán giết sạch toàn bộ.
Đánh thắng trận, buôn bán có lời lớn, chúng tướng sĩ đều tấn chức thưởng ngân lượng, cho nên ai cũng vui mừng.
Đám tướng lĩnh cao cấp Đường Tiểu Đông tại hoàng cung Cao Lệ tráng lệ, thư thái hưởng thụ đãi ngộ như hoàng đế.
Ngũ Thiên Chiếu đích thân dẫn binh vệ đội dùng trọn ba ngày mới vơ vét hết những thứ đáng giá trong hoàng cung, số còn lại do thể tích quá lớn không thể mang đi mới tiếc nuối bỏ lại.
Những thứ quý giá này được sung làm quân lương vận chuyển tới bờ biển, gửi tại hạm đội thủy sư Hán Giang.
Ngũ Thiên Chiếu lại dùng thủ đoạn cũ ở Thiên Trang Thành vơ vét tài sản, tập trung những người giàu có ở Thủ Nhĩ thành lại, công khai dùng sư tử ngoạm lấy một bút không nhỏ, đồng thời rất vô sỉ an ủi thị thiếp xinh đẹp của họ.
Kẻ này vừa tham tiền vừa háo sắc, cũng may ngày thường không tham ô quân lương binh sĩ. Đúng là dị số.
Năm ngày sau, ngoài khơi truyền tin hạm đội thủy sư Uy Hải đánh tan Uy khấu, tiêu diệt gần trăm chiến thuyền, diệt địch sáu vạn.
Liên quân của quyết chiến với ba mươi vạn Uy khấu ở Võ Thành.