Phong Lưu Pháp Sư Chương 3

CHƯƠNG 3:TIẾN LIỄU GIAM NGỤC

Dịch: Bạch Nguyệt Băng


Khi Long Nhất từ trong hỗn độn mở được mắt ra thì từ khắp nơi trên cơ thể truyền lại nỗi đau vô cùng khiến hắn không nhịn được phải rên lên một tiếng. Hắn cắn chặt răng muốn ngồi xuống nhưng tứ chi đã bị những ổ khóa vô hình khóa chặt lại trầm trọng vô tả.
Long Nhất nhìn một vòng quanh gian phòng hắn đang ở, đây chắc là nhà giam của thế giới này hoàn toàn sử dụng một loại kim loại mầu trắng mà hắn không biết tên thiết kế mà thành. Ngoại trừ vài lỗ thông khí nhỏ còn lại toàn bộ đều bị phong ấn lại hơn nữa trên kim loại đó còn có dòng điện không ngừng lưu chuyển. Nếu như không phải có một quang cầu nhu hòa treo phía trên chiếu sáng thì hắn hoàn toàn có thể nghĩ rằng bản thân đang bị giam trong nhà giam công nghệ cao dành cho trọng phạm.


“Đây là địa phương quái quỷ gì vậy ?” Long Nhất nhìn vào quang cầu đang chiếu sáng và suy nghĩ.
“A.” Long Nhất đột nhiên kêu lên một tiếng, từng dòng kí ức không phải của bản thân liên tục tràn vào não khiến cho hắn cảm thấy đau đầu vô cùng. Dần dần từng mảnh kí ức tổ hợp lại, những cảnh tượng tựa như hắn đã gặp qua loang loáng lướt qua trong đầu.
Đôi lông mày của Long Nhất dần giãn ra, từ kí ức hắn đã biết thế giới này là một thế giới của kiếm pháp và ma pháp gọi là Thương Lan đại lục. Thương Lan đại lục có ba đế quốc và vài quốc gia phụ thuộc. Tam đại đế quốc phân biệt thành Ngạo Nguyệt đế quốc ở phía Bắc, phía Nam là Nạp Lan đế quốc và phía Đông là Cuồng Long đế quốc. Phía Tây là Tinh linh sâm lâm và Hoành đoạn sơn mạch. Tinh linh sinh hoạt tại Tinh linh sâm lâm còn Thú nhân tộc sinh hoạt tại bình nguyên sâm lâm của Hoành đoạn sơn mạch và trên những ngọn đồi gần đó. Còn phía ngoài Hoành đoạn sơn mạch là gì thì không ai biết, quỷ thần cũng khó mà đi xuyên qua Hoành đoạn sơn mạch nên không ai biết phía ngoài sơn mạch là những gì.
Thanh niên bị Long Nhất chiếm hữu thân thể có phụ thân là tộc trưởng của gia tộc hiển hách nhất trong tứ đại gia tộc của Cuồng Long đế quốc, hắn là tiểu nhi tử của Tây Môn gia tộc tộc trưởng Tây Môn Nộ. Năm nay hắn mười tám tuổi, có một đại ca và một muội muội là anh em cùng cha khác mẹ. Đại ca Tây Môn Thiên là người cầm đầu của Cuồng Long đế quốc tối tinh nhuệ quân đoàn Cuồng Long quân đoàn làm đến phó quân đoàn trưởng năm nay hai mươi tám tuổi, tu luyện đấu khí gia truyền Cuồng Long đấu khí đã đạt thâm lam sắc đạt đến đại kiếm sư cảnh giới. Tiểu muội Tây Môn Vô Hận cũng là mĩ nữ hữu danh trên Thương Lan đại lục năm nay mười sáu tuổi là tế tự cao cấp. Chỉ có Tây Môn Vũ bất học vô thuật việc thương thiên hại lí thực hiện vô số, sát nhân cưỡng gian như cơm bữa. Cha hắn là Tây Môn Nộ cũng đã nghĩ đến việc quản giáo hắn nghiêm ngặt nhưng lão nương của tiểu tử này cũng không phải thiện nam tín nữ gì lại luôn bảo hộ hắn nên hắn luôn bình an vô sự.
Hoàng đế Long Chiến của Cuồng Long đế quốc mở mắt nhìn rồi lại nhắm mắt. Tây Môn Nộ đứng phía trước nhìn thấy hoàng đế nhắm bắt chỉ biết kêu khổ trong lòng, ai có thể bảo hộ cho tiểu tử này ? Thực sự không thể tưởng được là chủ ý của tiểu tử đó lại là tiểu công chúa Long Linh Nhi được hoàng đế sủng ái nhât, xem ra nó không thể tránh khỏi kiếp nạn này.
Long Nhất suy nghĩ lại những việc đã xảy ra chỉ biết cười khổ, vừa mới tái sinh đã bị bắt giam hơn nữa còn là tội danh cưỡng gian. Mẹ hắn lần này thực sự mất mặt với gia tộc rồi.
Long Nhất tiếp tục sắp xếp lại kí ức của Tây Môn Vũ chỉ biết là Cuồng Long đế quốc tứ đại gia tộc là Đông Phương gia tộc, Nam Cung gia tộc, Bắc Đường gia tộc và Tây Môn gia tộc. Trong tứ đại gia tộc thì thế lực của Tây Môn gia tộc là lớn nhất tiếp đến là Đông Phương gia tộc. Hai đại gia tộc còn lại tuy rằng kết hợp với nhau nhưng thực lực vẫn không thể so sánh được.
Thế giới này ma pháp đấu khí thịch hành, ma pháp sư là chức nghiệp được hoan nghênh nhất đồng thời cũng là chức nghiệp có nhân số ít nhất bởi vì ma pháp rất khó học, bên cạnh sự chuyên cần còn phải có ngộ tính nữa. Theo sự phân loại thì ma pháp sư được chia ra làm hỏa hệ ma pháp sư, thủy hệ ma pháp sư, thổ hệ ma pháp sư, quang hệ ma pháp sư và ám hệ ma pháp sư. Ngoài ra còn có một số ít tinh thần hệ ma pháp sư và vong linh pháp sư. Đẳng cấp cũng được chia ra làm ma pháp học đồ, sơ cấp ma pháp sư, trung cấp ma pháp sư, cao cấp ma pháp sư, đại ma pháp sư, ma đạo sĩ, ma đạo sư, đại ma đạo sư, ma thần.
Chiến sĩ thì được chia ra làm chiến sĩ học đồ, sơ cấp chiến sĩ, trung cấp chiến sĩ, cao cấp chiến sĩ, kiếm sĩ, kiếm sư, đại kiếm sư, kiếm thánh, kiếm thần. Mầu sắc của đấu khí hiện ra tùy theo đẳng cấp cũng có sự bất đồng, học đồ không hề có đấu khí, sơ cấp chiến sĩ có đấu khí là đạm thanh sắc, trung cấp chiến sĩ là thâm thanh sắc, cao cấp chiến sĩ là đạm lục sắc, kiếm sĩ là thâm lục sắc, kiếm sư là đạm lam sắc, đại kiếm sư thâm lam sắc, kiếm thánh là tử sắc, kiếm thần là hoàng kim sắc.
Tây Môn Vũ bất học vô thuật đấu khí của hắn là thâm thanh sắc chỉ là một trung cấp chiến sĩ. Đối với những thanh niên khác thì trình độ đó không tệ nhưng đối với Tây Môn gia tộc mà nói thì đó chỉ là đồ bỏ. Ca ca Tây Môn Thiên vào tuổi của hắn đã là kiếm sĩ.
Từ kí ức của Tây Môn Vũ, Long Nhất đã có những kiến giải cơ bản về thế giới này và tình huống của bản thân. Hắn cố gắng cử động nhưng phát hiện tứ chi trầm trọng vô tả chính là bị tinh thần hệ pháp sư cấm cố. truyện copy từ tunghoanh.com
Nghĩ đến tinh thần Long Nhất chợt chấn động, trước đây hắn sở hữu tinh thần hệ dị năng không biết chừng có thể phá được tinh thần tỏa này. Hắn nhắm mắt điều động tinh thần lực của bản thân một cách cản thận, từ mi tâm xuất ra tinh thần lực. Nếu không thể điều khiển được tinh thần lực thì hắn sẽ tự biến bản thân thành kẻ ngốc.
Long Nhất kinh hãi toàn thân phát lạnh sau đó lại mừng phát cuồng. Trời ạ, tinh thần lực cường đại thế này so với trước đây mạnh hơn đến năm sáu lần. Sử dụng tinh thần công kích hoàn toàn không dễ như dụng chưởng, Long Nhất nhắm mắt lại quả nhiên phát hiện tứ chi đang bị một cỗ tinh thần lực vô hình trói buộc. Hắn cẩn thận điều khiển tinh thần lực bắt đầu công kích tinh thần tỏa ở tứ chi, nghĩ rằng bản thân phải phí một phen công phu không ngờ rằng tinh thần tỏa không trự được đã dễ dàng bị hắn chấn tan.
Long Nhất thở nhẹ một hơi, thân thể cử động truyền đến cảm giác đau đớn vô cùng khiến hắn phải cắn môi lại để không bật lên tiếng rên. Nhìn lại y phục của bản thân hắn phát hiện da thịt mình chỗ trắng chỗ thâm tím, xem ra lúc hắn hôn mê đã được người khác chiêu đãi một phen ra trò. Long Nhất cử động thử rồi thở dài: “ Xương cốt không sao, chỉ là không biết bây giờ ta có đủ thời gian để tu luyện Ngạo Thiên Quyết không ? “ Lúc đó hắn đột nhiên nhớ đến Cuồng Long đấu khí gia truyền của Tây Môn Vũ, bất giác thủ chưởng thành đao tùy tiện huy động, kết quả là đạm thanh sắc đầu khí không hề xuất hiện . Cuối cùng từ kí ức của Tây Môn Vũ hắn đã biết rằng tại Đằng Long Thành có một nơi gọi là Cấm thiên giam ngục có kết giới cực kì lợi hại, tại đó bất luận là đấu khí hay ma pháp đều không thể sử dụng được. “Không biết là nội công có thể sử dụng được không ? “ Long Nhất lẩm bẩm, hắn đối với thế giới này càng lúc càng muốn tìm hiểu rõ.
Long Nhất ngồi khoanh chân lại miệng niệm khẩu quyết nội công của Ngạo Thiên Quyết, tĩnh tâm hạ thần tiến vào trạng thái nhập định. Không biết qua bao lâu từ đan điền một luồng nhiệt khí xuất hiện bắt đầu theo lộ tuyến hành công lưu động tại kinh mạch, mỗi chu thiên lại lớn mạnh thêm một chút.
Không biết trải qua bao nhiêu chu thiên Long Nhất từ trạng thái nhập định đã tỉnh lại, khuôn mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên không thể tin được. Hắn nhập định một lần đã đột phá thành công đệ nhất tầng của Ngạo Thiên Quyết mặc dù trước đây hắn phải mất nửa năm mới đạt được thành tích đó.
Nếu cứ theo tốc độ này chẳng phải chỉ cần một hai tháng có thể đạt đến đỉnh cao đệ cửu tầng sao. Long Nhất đột nhiên tỉnh lại, nên biết hắn khi xưa tu luyện hai mươi lăm năm mới đạt đến đệ ngũ tầng, mỗi lần tiến thêm một tầng đâu có giản đơn như vậy, có điều lên tầng mới thì uy lực tăng lên rất nhiều. Ngạo Thiên Quyết thực sự tu luyện như vậy ư ?

Nguồn: tunghoanh.com/phong-luu-phap-su/chuong-3-JO5aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận