lần 4 ày lại cbđổi số fb hác quấy 04 ối cô. 56 © DiendanLeQuyDon.com“Cậu có e9 hôi đi không, c òn dùng b8 ố khác 06 ữa, thú 6 ị lắm 2 ả!” Cô fb ức tối b5 ói.
Đúng 6lúc này, 0bên ngoài accó người 1đẩy cửa 45vào, vì 9cửa bị aThẩm Tư eThông chặn d4lại nên 8achưa mở 2bngay ra được, 55bên ngoài 84lại dùng f7sức đẩy 98mạnh hơn, 0eThẩm Tư 4Thông lách 7sang một 0bên, người bkia không ckịp thắng flại, lao 10bổ vào d0trong, ngã 17rầm xuống 6đất.
Là b2Lữ Thiên 79Ba.
Thẩm aTư Thông 92sờ mũi, fnhướng 1khóe môi 32vẻ chờ 4xem kịch 4fhay.
Sắc dmặt Lữ c5Thiên Ba bsa sầm, 35nhưng không dthể trở 8mặt với aThẩm Tư 8fThông nên eôm cục 7ctức trong 8bụng, thấy dánh mắt 2dThiệu Mân 42Quân nhìn 5anh ta một dcách giận 2fdữ, anh 57ta rất không 7vui: “Làm 2gì mà nhìn atôi thế 6hả?”
Thiệu bMân Quân 0đã mất 1đi ý muốn 62tìm anh ta 33tính sổ d2trong lòng 7chỉ càm 6thấy buồn cbã lạ lùng, 4evợ chồng ebao năm, 94sao cô lại 2không phát bhiện ra 2bộ mặt cathật của 0anh ta nhỉ.
Thẩm 0Tư Thông f2ôm vai cô 9an ủi, Lữ cThiên Ba 78thấy hết, 5bỗng dưng 0clửa giận elại nổi 99lên, nhưng 59ngặt vì 7ecó Thẩm 05Tư Thông 3và Đông 3eĐông ở 7đó nên fkhông nổi fđiên được, asắc mặt 9eanh ta thay 50đổi liên 3etục cuối fcùng gắng 0fnhẫn nhịn, 0fnhư thể 8chỉ mất 98kiểm soát ccảm xúc ctrong tích 0btắc, sau eeđó vẻ b4mạt anh dta lại trở flại tự bnhiên như 66không, cứ 37như chẳng 7có chuyện 43xảy ra.
Thẩm fTư Thông aehắng giọng: 1b“CÔ Thư cfkia suy nghĩ 2ethế nào 1arồi?”
“Cho 77tôi thêm 16chút thời 3egian, tôi 9sẽ thuyết b2phục cô 51ấy.” Lữ 6Thiên Ba b7lúng túng e5nói, anh 57ta không 5ngờ thái 1độ Thư 3bNhã lại a2cố chấp 6enhư vậy, anhất quyết 73không đồng 6ý.
Thiệu 0dMân Quân 6nhìn xuống, 5Thư Nhã 0flại không 72chịu cứu 1con trai ruột 37của mình a8ư? Đúng 1flà trái 19luân thường ddđạo lí, 9nếu cô f7hợp tủy 1dcô vui còn 1không kịp c3sẽ không 2bao giờ 64do dự. Nhưng c9cũng khó cnói, cô 40và Thư Nhã 3bquen nhau 2bao năm nay f9cũng chưa datừng nhận 4ra cô ta e4thâm hiểm f5như vậy.
Thành 4eThànht cau 1amày: “Cố dgắng nhanh 7nhé.”
“Tôi b6biết.” 7flThư Nhã 99cuống hơn 0ai hết, cenhưng bất 1flực là f0Thư Nhã blần này 6quá cứng 5fđầu, không 7chịu nhường, 1danh ta mềm 6frắn có 62đủ, nhưng 8xem ra không 42mấy thành cacông.
“Đi 1thôi, Thẩm 6Tư Thông, c3chiều nay 3cậu còn akhám bệnh.” 89Thành Thànht 0dkéo áo Thẩm 8bTư Thông.
“Thẩm 1Tư Thông?” 70vẻ mặt eLữ Thiên caBa bỗng 5flạnh hẳn, d6cơ thể f6căng cứng: 1“Anh chính 1là Thẩm 5Tư Thông?” feCuối cùng 1anh ta đã c2biết nguyên fdnhân nhìn edthấy Thẩm 25Tư Thông 84là khó chịu ctừ đâu 2mà ra, Lữ 9Thiên Ba 9cười lạnh 5lẽo.
Thẩm beTư Thông btiến lên 2một bước: 5b“TÔi là 46Thẩm Tư 7Thông, có 4egì xin chỉ 6giáo” anh anói lạnh 60nhạt.
Lữ aThiên Ba 1clặng thinh, 4anh ta nheo d7mắt lại 0anhìn anh achằm chằm etrong mắt fbchỉ có 6bduy nhất 6một cảm b0xúc – căm 4ghét.
Thành e7Thànht thấy 1tình hình c7không ổn 9liền kéo e1Thẩm Tư 1Thông ra engoài: “đi 46thôi đi cthôi, tới 7giờ làm 1việc rồi.”
Thẩm 69Tư Thông 8dlướt qua 0Lữ Thiên 4Ba, muốn 4nói thêm fgì đó nhưng 4Thành Thànht 4đã kéo 0banh bỏ đi.
Lữ 0Thiên Ba e3dường như 83không kiểm 5soát được 53cứ cười 4lạnh suốt, 17lại có bchút vẻ 38châm biếm: 7“Cảm giác f3tình cũ 59không rủ 3dcũng tới fthế nào?”
Thiệu 6Mân Quân 7đắp chăn b7lại cho 5dĐông Đông: 81“CÓ gì afra ngoài 9mà nói.”
“Cô cađừng giả 6bộ mẹ 3bhiền tôi bnói cô biết 7bĐông Đông blà con của 4etôi và Thư 5Nhã, không b2có chút ecquan hệ 5gì với 5cô cả.” 9Lữ Thiên 6Ba không bhề đếm 9xỉa đến 1fcảm giác 1dcủa Thiệu 02Mân Quân b2cứ thế f5chọc thẳng 17vào vết cthương của dcô.
“Tôi 3đã biết 4rồi.” 7Thiệu Mân 4Quân bình 4tĩnh nói.
Lữ 64Thiên Ba 89sửng sốt 5vì vẻ trấn e6tĩnh của acô, đó f4không phải fphản ứng 3bbình thường 51cô phải d7có. RỒi 25rất nhanh, 8canh ta cười bcười: “Hắn 3ta thông bbáo cũng 5kịp thời 7eghê nhỉ.”
Thiệu 3Mân Quân 7không hề a6muốn cãi cnhau với eaanh ta, khóe 7môi nở cnụ cười 3buồn khổ: 9“Nếu được 6thì phiền deanh dùng fthời gian 6bđể thuyết 2phục Thư cNhã, chứ 86không phải 79so đo với 9tôi.”
“đó 9là chuyện ccủa tôi, 2không cần a5cô lo.” 9Lữ Thiên 1Ba không 27muốn nói 5những lời akhó nghe 9để công c9kích Thiệu 4Mân Quân 1achỉ là cclời vừa ethoát ra c1đã biến 4vị, nói e0xong rồi 0hối hận, 8anh ta cũng 7fkhông hiểu b8bản thân 68mình bị 96sao nữa.
“tôi 6mặc kệ 04anh, nếu 2eanh rảnh 5bthì giúp 5tôi chăm bĐông Đông, 9tôi ra ngoài 13một lát.”
“CÔ 2eđi đâu? 2cTÌm cái 1dtên Thẩm f2Tư Thông 2kia à? CÔ 96nóng ruột 5thế à?” 8Lữ Thiên 6Ba lại ác 3khẩu.
Cuối 3cùng Thiệu 6dMân Quân bcũng nổi d6cáu: “Lữ aThiên Ba, 6anh có thôi engay đi không?”
Lữ 8Thiên Ba d5ôm đầu 5avẻ đau 4khổ: “Xin alỗi.”
Thiệu fMân Quân 7liếc nhìn 6anh ta, vui bbuồn bất a0chợt như cthế là 96sao?
Lữ 63Thiên Ba 7khoát tay: c“CÔ đi 0đi, tôi fsẽ chăm 1Đông Đông.”
Thiệu eMân Quân 8ra ngoài, 8elấy điện 8thoại ra 6gọi cho 5Thư Nhã. 76 © DiendanLeQuyDon.comCÔ đã biết 5Đông Đông c5là con của 71Lữ Thiên faBa và Thư 4Nhã, cho 9dù bản 21thân lo lắng 7cách mấy ethì đó 64vẫn là 2ccon của 0kẻ khác, b8chữa bệnh a8xong họ 1sẽ đem anó đi, còn echữa không 6được thì 7người đau 4buồn thương 12tâm chỉ 5ccó cô, nhưng 7cô vẫn bkhông nỡ f8lòng nào, fcho mèo nuôi emấy năm 1còn có tình 3dcảm, huống fehồ là con fdngười.
Thư eeNhã không fnghe máy. a © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân 2aQuân không 6mệt mỏi dagọi tiếp, 25cho tới f0khi điện 3thoại báo 7sắp hết 35pin, cô mới 5fbất lực ftừ bỏ. 0c © DiendanLeQuyDon.comNghĩ ngợi 70một lát 8lại nhắn 4tin: đợi 1cậu có f9thời gian 7bthì gọi 6lại cho e1tôi, tôi 25có chuyện 9muốn nói.
Lữ 2Thiên Ba d4nhìn gương 4mặt ngủ 4say của e8Đông Đông, 39trong lòng 42cảm xúc 96phức tạp. 1a © DiendanLeQuyDon.comCái tên b7Thẩm Tư 16Thông này 2lần đầu 5tiên anh 6anghe thấy 7là từ Thư aNhã. LÚc 12đó anh ta bvà Mân Quân 4mới kết dhôn chưa 3lâu. Thư a2Nhã thản c2nhiên nói eacho anh ta cfbiết Thẩm c3Tư Thông dlà bạn 1btrai đầu 2tiên của e4Thiệu Mân 7Quân, tình 7cảm giữa fhai người fhọ luôn 4brất tốt, 17cũng sắp 02cưới rồi, f9về sau cha 5eMân Quân 5phẫu thuật 45thất bại, 8ecô đau đớn aechia tay, 8để khiến 2fThẩm Tư aThông bỏ 6cuộc hoàn 72toàn mới bvội vàng 85lấy Lữ b9Thiên Ba. dc © DiendanLeQuyDon.comLữ Thiên bBa lúc đó 9fnghe câu bnày có phần 43phát điên, aaanh ta đã 2ái mộ Thiệu 9eMân Quân 25từ lâu, alúc cưới eđược cô, 5anh ta luôn 5bthấy mình 8thật may emắn. Cho fdù trong c6lòng không 8mấy dễ 5chịu nhưng cvì yêu cô 3anh ta vẫn 2lặng lẽ aechấp nhận, a2mong rằng ftình cảm achân thật 0của mình f4có thể ckhiến cô brung động. c © DiendanLeQuyDon.comAnh ta đâu engờ, Thư 6Nhã lại fkể một e3tin mà anh bta không 98thể chấp fnhận nổi, 1đứa trẻ 3trong bụng dThiệu Mân aQuân rất ccó thể 5là của cThẩm Tư 7Thông, anh 9ta đang giúp dngười khác 8eđổ vỏ. c © DiendanLeQuyDon.comTâm trạng 9Lữ Thiên d8Ba cực kì 40tồi tệ, aamượn rượu 5giải sầu, esau khi say f3khướt đã 5nảy sinh 4quan hệ 8với Thư dNhã, rồi fcô ta mang 4cthai. Lữ 44Thiên Ba e1mỗi lần bvề nhà 21nhìn thấy 94vẻ mừng erỡ của 6aThiệu Mân 0Quân vì 3fsắp làm cmẹ, anh fta tức tối dphát điên. e © DiendanLeQuyDon.comAnh ta suy 0anghĩ một 3thời gian frất lâu, drồi quyết dđịnh không 2để đứa ctrẻ đó 4ra đời. e © DiendanLeQuyDon.comAnh ta biết 4Thiệu Mân 46Quân nhất 85định sẽ e4không nhận alời, nên 56lúc cô tắm, 01anh ta đã 1ra tay làm 54cô té ngã, 4acuối cùng 4sảy thai. a © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân 43Quân đau 6ađớn đến bkhông thiết 7sống, Lữ bThiên Ba 6cũng rất 5đau lòng, fnhưng anh cta không bhề hối 7fhận việc dmình đã 8làm. Lữ 61Thiên Ba 3nghe lời 0adụ dỗ 6bcủa Thư 1aNhã, đưa 04đứa con 2acủa họ evề nhà, bnói dối dlà mang từ b1cô nhi viện avề nuôi. 9 © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân 2Quân quả 46nhiên vui 77mừng, từ 0fđó xem Đông 7Đông là 6con ruột 07của mình, 2emột lòng 8một dạ 1nuôi dưỡng.
Có 1vài việc 7anh ta để btâm quá e5lâu, thì 5càng ức 8chế, hậu 0quả càng 14nghiêm trọng. 3 © DiendanLeQuyDon.comTuy ngoài 5mặt anh 4ta vẫn tỏ 37ra một người cchồng gương fmẫu quan 3tâm đến 77cô, nhưng ftrong lòng advẫn tồn 32tại bóng 42đen hoài 86nghi. Thiệu 9fMân Quân acó lúc cười e6rất ngọt fngào, anh cta sẽ nghĩ 0có pải 4bcô đang fdhoài niệm 0giây phút c7tuyệt vời 4bên cạnh ecThẩm Tư 8Thông, hôm d2nào mà cô dbtỏ ra không 12vui vẻ anh 3cta lại đoán 0acó phải f7cô đang 87nhớ tới aThẩm Tư 2fThông. Ghen f0tuông bào 92mòn con người, 1thành kiến 3đối với 73Thiệu Mân fQuân càng csâu thì 7càng gần dagũi với eThư Nhã. 95 © DiendanLeQuyDon.comBốn năm 54nay, họ 82lén lút 42sau lưng 97Thiệu Mân 8Quân, càng 4thấy kích 78thích, có flúc cũng 9nảy sinh fchút hổ cthẹn, nhưng 7dcuối cùng b5suy nghĩ 44trả thù 69vẫn chiếm 5thế thượng 5phong.
Bây 49giờ Thẩm 12Tư Thông a5lại bước 45vào cuộc 2fsống của 9Thiệu Mân a3Quân, Lữ 52Thiên Ba 8càng ghen 0tuông hơn, 2không rõ 5đối với 1cô rốt 5cuộc là 2yêu hay hận 0fnhiều hơn.
Cuối 95cùng tiếng 3chuông điện fthoại cắt acngang hồi cdức của 13anh ta, người bgọi là 9Hứa Gia 37Trì.
Anh 4nói trong 5điện thoại: 2“Tổng fgiám đốc 3Lữ, đơn 6xin nghỉ 8việc tôi c8đặt trên cebàn làm 49việc của 07anh.”
Lữ 97Thiên Ba 5buồn bực 60nói: “Nhất 9bđịnh phải cđi à?”
“Phải.” 5bHứa Gia 92Trì không 4muốn nói 81thêm dù dchỉ một 7chữ.
Lữ aThiên Ba 0cbiết Hứa 32Gia Trì đang fbất bình 4thay Thiệu 5eMân Quân, aanh ta cũng akhông muốn 31bạn thân dbao năm lại cđi tới 09nông nỗi 74này, nên ccố gắng f0níu kéo: f3“đợi 7ctôi về 7ecông ty rồi batính, cậu bcầm đơn f5về đi.”
Giọng aHứa Gia 5Trì bỗng 4cao lên: 6a“Mọi tư 58liệu đều 37ở trong c2ổ cứng cdi động, 2đều để 3trên bàn 1anh.” Anh 64ngập ngừng: c6“Tạm biệt, atổng giám 5fđốc Lữ.”
Lữ 89Thiên Ba ađờ đẫn 4acầm điện 65thoại di adđộng, nếu enói anh ta 2phản bội cThiệu Mân eQuân là 82còn có lí edo, nhưng falừa gạt 7Hứa Gia 1Trì thì 2flỗi của fanh ta hoàn 49toàn, anh 89ta không 27muốn mất 1dbạn, đợi 5Đông Đông cphẫu thuật 9xong, nhất 07định phải 9nghĩ mọi e3cách để bníu kéo.
Cùng 5clúc đó d7Thiệu Mân 82Quân cầm dđiện thoại dđi vào, dthấy Lữ 0Thiên Ba fthất thần b9thì vội deđưa tay 9sờ trán fbĐông Đông, drồi thở 25phào một d1hơi.
Lữ 33Thiên Ba dnhìn chằm dchằm động 4tác dịu fdàng của c9cô, trong 7blòng bỗng 8dcó chút 1fhoang hoải.
Thiệu 32Mân Quân 5ado dự, cắn 4môi: “Anh 5có thể dgọi điện 12cho Thư Nhã 2không, tôi 2muốn gặp.”
“Cô emuốn làm 1gì?” Lữ dThiên Ba bcăng thẳng 5hỏi.
“Không bgì cả.” 6Thiệu Mân eQuân khẽ 9nói: “TÔi cemuốn thử 8thuyết phục 0cô ta.”
“CÔ? 29Chỉ dựa 4vào cô?” cLữ Thiên c8Ba cười, 7aThư Nhã b4làm sao chịu 01nghe lời 86khuyên.
Thiệu 50Mân Quân athản nhiên: 5“Thử xem 76còn hơn 7là không 2làm gì cả, f8chẳng phải cthế sao?”
Lữ 9Thiên Ba 6atrầm ngâm: 1“Cô có aechắc không?”
“Không.” f5Thiệu Mân a3Quân thành 7athật nói, enhững gì 4cô có thể 16làm là cố 4gắng nói 6để cô 90ta động flòng.
Ngay 7cả anh ta 0cũng không 5btài nào b0thuyết phục 3được Thư 92Nhã thì c9co làm sao 0thành công, c2Lữ Thiên 0eBa khẽ thở cdài, nhưng cfanh ta không dmuốn Thiệu 28Mân Quân 9thất vọng enên vẫn cnhận lời: fc“CÔ muốn e6hẹn ở 96đâu?”
“ở 0ngay quán ecà phê bạn dcũ gần 5fbệnh viện, 6tôi không 7fmuốn xa 0Đông Đông 03lâu quá.” 9Thiệu Mân 0fQuân nói.
Lữ cThiên Ba 30thầm cảm 0bthán cùng ealà người 4làm mẹ, 4tại sao bbhai người 1lại khác fnhau đến 8thế.
Thư 72Nhã nhanh 4achóng nghe fcđiện thoại cccủa Lữ 9Thiên Ba, f3cô ta tưởng 8Lữ Thiên 2Ba đã thông csuốt, tìm acô ta để 3làm lành.
“Tiểu 6Nhã bây fgiờ em có brảnh không? 6Đến chỗ abệnh viện, banh đợi 9eở quán 8café Bạn 67CŨ trên 3eđường 32XX.”
Thư dNhã lạnh anhạt: “Nếu 1dvẫn muốn 9thuyết phục 8dem thì đừng ablãng phí 2acông sức f6nữa.”
Lữ 0Thiên Ba bđành nói: f“LÀ chuyện 98khác.”
“VẬy 3thì được, 2một tiếng 2sau gặp.”
Lữ 5Thiên Ba 9quay lại bdịu giọng 9chỏi: “Có 1cần tôi 27đi với bcô không?”
“Không 6cần, Đông aĐông không cở một 3mình được.” 9Thiệu Mân 8aQuân không 03nghĩ ngợi dgì, đáp d0ngay.
“VẬy 6cô cẩn 59thận, tính 0khí Tiểu afNhã chẳng 7phải là 2cô không 78biết.”
Thiệu 3Mân Quân 4cúi xuống, elàm sao cô 7không hiểu 0eThư Nhã, 59câu này 7lại phải 7do người 1thân nhất a6của cô a5cho nghe, 09cũng quá d8mỉa mai. 0 © DiendanLeQuyDon.comCÔ khẽ 26nói: “TÔi 7abiết rồi.”
Lữ 0Thiên Ba 5rất muốn 7đưa tay cvòng ôm 1blấy bờ 7vai mỏng 77manh của acô, nhưng bcuối cùng a2vẫn từ c5bỏ.
Thiệu 0Mân Quân 2đúng giờ ddxuất hiện 1ở quán 9café Bạn 0Cũ, Thư 67Nhã đã d9chọn một 8ly cappuchino b2ngồi đợi, ecvừa trông athấy người 5vào là Thiệu 00Mân Quân, 1cô ta biến bsắc ngay: 6“Sao lại 0alà cậu?”, e1cô ta xách bctúi xách blên định abbỏ đi.
“Thư 0Nhã chúng efta nói chuyện.” 32Cô chặn 5blại.
“Chẳng 8có gì để 32nói.” Thư eNhã không 21quay đầu dlại.
“CẬu 9sợ gặp 3tôi.” Giọng acô khẳng 20định,
Thư 6dNhã ngừng 6chân, phản 0bác: “Sao 4tôi phải fsợ cậu?”
“Nếu 35không sợ cthì ngồi 07xuống.” 82Thiệu Mân 6Quân nhìn 6sắc mặt 2biến hóa 0khôn lường 9của cô bta, bình athản nói.
“Ngồi eathì ngồi.” 25Biết rõ elà kế khích a0tướng, 39Thư Nhãq 54vẫn không bkiềm chế 2cđược, echỉ có 5thể chấp 6nhận.
Thiệu 94Mân Quân 0chọn một 42ly nước 2cam ép, Thư cNhã tỏ 4ra cực kì 93khó chịu: 02“CÓ gì 5nói nhanh, f4tôi còn bnhiều việc eđể làm.”
“Cậu 81có yêu Thiên cbBa không?”
Thư 35Nhã không 3ngờ Thiệu 42Mân Quân 4hỏi câu 93này: “Yêu.” 8fCÔ ta nhướng 1mày, nói crất khí 6thế.
“Yêu amột người f2không phải f3là chiếm 0hữu mà 61là trả 1giá, đạo 31lí này tôi 9dnghĩ chắc 8bcậu không cthể không abiết.” 84Thiệu Mân a2Quân cười 66nhạt.
“Ha 1ha.” Ánh 7mắt Thư ceNhã xuất chiện nét a1châm biếm: 7e“Chuyện ađến nước 9fnày mà cậu 72còn muốn edgiành lại 6fThiên Ba? 0cCẬu không 3dthấy quá cmuộn rồi 3à?”
“TÔi 11nghĩ cậu 24hiểu lầm e1rồi.” 3bThiệu Mân 34Quân hờ ehững, cô 2ngoài nhu 5trong cương, 34tính cách bkiên nghị ebcố chấp, alàm người deluôn có 8agiới hạn dmà ngoại 0dtình là 69lỗi lầm 1mà cô không 2thể tha bthứ nhất, 2nên cô không 7muốn giành 0giật với a7Thư Nhã. d © DiendanLeQuyDon.com“Ý tôi 3là nếu a7cậu yêu f7Thiên Ba, 02thì hãy cnghĩ cho 4banh ta, Đông 8Đông là 9đứa con eduy nhất 53của anh 0ta, cứu 7enó là tâm 4nguyện lớn fnhất hiện 83nay của 5Thiên Ba, 94tại sao 38cậu không cthỏa mãn 1cho anh ta?”
Thư afNhã nheo 98mắt, ánh c6mắt sắc b2sảo: “TÔi 8và Thiên 5Ba sẽ còn 3đứa con 09khác, điểm 2này cậu 1không cần 45lo.”
Thiệu 35Mân Quân alắc đầu: 5“Chuyện 6asau này chẳng 4ai nói chắc 7được, 7nhưng tôi 3có thể 84đảm bảo 3fnếu lần 7fnày cậu 6chịu phẫu 1thuật ghép 02tủy, Thiên 6Ba chắc 1achắn sẽ acảm kích 7cậu.”
“CẬu 9dựa vào 0đâu mà 2đảm bảo?” 2Trong nụ 89cười của 41Thư Nhã 8là sự bướng cbỉnh và 0cchán ghét.
“Dựa cvào hiểu 7abiết của 0tôi về 14anh ta, dù 1sao chúng dtôi cũng 6là vợ chồng 51bốn năm.” 4Giọng Thiệu 6cMân Quân 10trong trẻo, 0có thể 69đã buông 4fbỏ được 7thật, hoặc 5fkhông có 35gì quan trọng a7hơn là cứu 64Đông Đông, cnên khi nhắc 8đến cuộc 6chôn nhân f7thất bại cnày lòng edcô mới 75có thể 63bình tĩnh 12như vậy.
Thư 3Nhã búng 23ngón tay: e“TÔi và 3danh ấy yêu 88nhau cũng cgần bốn benăm rồi.” cCÔ ta không 6cngần ngại 0xát thêm 24muối vào vết cthương trong 1lòng Thiệu f6Mân Quân.
Tim 0cThiệu Mân 49Quân nhói bdđau, cô ache giấu 92nỗi đau 5etrong ánh 9mắt, nói 85bằng giọng 53vô cùng 17lạnh nhạt: f“Thế à?” aChuyện đoán abiết từ asớm vẫn fkhiến cô 9đau lòng.
Thư 3Nhã lòng 2ngổn ngang 66trăm mối, bbcô ta và 5Thiệu Mân 6fQuân từng e8là bạn 6thân nhất, 5tình cảm 8cô ta đối 2dvới Thiệu eeMân Quân 9cũng vô 32cùng phức 09tạp. Ban 05đầu cô e7ta nói xấu eThiệu Mân b9Quân trước cmặt Lữ a7Thiên Ba 5là vì tình cđầu của eMân Quân 3rất mãnh aliệt sâu 8sắc, sau b1khi chia tay blại có 6athể lấy 1được một 7doanh nhân 1thành công 15chín chắn cfnhư Lữ 4Thiên Ba, c6còn cô ta 90thì không 8tốt số c6như vậy, e9hồi xưa ftrong nhà 73cô ta kinh 4fdoanh thủy dcsản, trên 4người lúc e2nào cũng dcó vị cá etanh, về 05sau người ecô ta yêu 36không phải dnhân viên 7ccông chức 2bình thường fthì cũng 10là những 84kẻ đào 1mỏ chỉ 0biết chìa 8tay xin tiền. 2c © DiendanLeQuyDon.comđố kị 5khiến người 84ta điên 8cuồng, Thư 0dNhã lại etự nhận 3mình về 5angoại hình 5atrí tuệ c8khí chất 8đều không ethua Thiệu aMân Quân, e6dựa vào 2ađâu mà 2Thiệu Mân baQuân sống e5tốt như d2thế, còn f3cô ta thì a4bận công 8việc túi 8bụi, gặp 8phải toàn 78những kẻ dbtồi tệ. bf © DiendanLeQuyDon.comCÔ ta mất 9đi giới 5hạn làm angười, 2không chỉ 8cmột lần 6nói xấu 9Mân Quân dtrước mặt bLữ Thiên bBa. Ban đầu a9Lữ Thiên cBa không 6btin, nhưng cekhông chịu dnổi khi 2fcô ta ngày fnào cũng 4lải nhải, e0hơn nữa b2vừa nhắc 85đến nhân 2vật nhạy 35cảm Thẩm 40Tư Thông, 3Lữ Thiên 4cBa vừa ghen 6evừa hận, 4mụ mẫm 9cả đầu 20óc một f2tay đạo 3diễn giết 1chết đứa d3con ruột 2athịt của 85mình.
Thư 0Nhã cười 08lạnh lùng 0nếu Thiệu acMân Quân 6biết chuyện 0mình sảy 3thai là do 5Lữ Thiên 9bBa, thì sẽ 7phản ứng fthế nào.
Nếu abban đầu eThư Nhã 37đối với cLữ Thiên 0Ba chỉ là b0giả tạo 91là vì không 0phục Thiệu 2cMân Quân, 4nhưng về csau dần 9dần khi 61ở bên nhau 1cô ta đã 84yêu Lữ bThiên Ba 9thật lòng, 9dcô ta không 70muốn mất 30anh ta. CÔ 7ta suy nghĩ efkĩ những b5gid Thiệu 8bMân Quân bnói, trong aalòng đấu ftranh rất b6dữ dội, 0nhưng vẫn 4không thoát 4bkhỏi rào bfcản tâm clí do chính 3amình tạo 5ra.
“Nói a1xong chưa, 81nói xong 5rồi thì 5tôi đi đây.” 5Thư Nhã 8nóng nảy f1nói.
“Tiểu 21Nhã.” Thiệu 9Mân Quân 52chân thành: 50“Thế gian 50này không 10có người 2dmẹ nào c0nhẫn tâm, a3tôi tin cậu 9sẽ nghĩ 5ra.”
Thư eNhã hoảng 59loạn bỏ 2chạy, một 6người phụ e2nữ hiền 95lành như 2Thiệu Mân 2Quân, cô 93ta bỗng 53thấy không 3còn mặt b8mũi nào 5fđể đối 1diện.
“Tiểu ceNhã nói 0sao?” Lữ 2eThiên Ba dvừa thấy ccThiệu Mân 88Quân đã dsốt ruột ddhỏi.
Giọng 9cô chậm 37rãi: “TÔi acố hết csức rồi,”
Lữ 73Thiên Ba 40lặng lẽ 6thở dài. b7 © DiendanLeQuyDon.comCái tính 22cố chấp fcứng đầu ccủa Thư dNhã, muốn ethuyết phục a3cô ta không 18phải dễ, dbchuyện Thiệu 0Mân Quân 03thất bại 9trở về 4đã nằm a5trong dự 48đoán của 9anh ta, nhưng 0bvì Đông 06Đông, anh d0ta nhất c9định sẽ ekhông tiếc dbất kì 1giá nào e8để Thư 0Nhã đồng 7ý.
Thiệu 9Mân Quân cnhận ra 05thực sự 9thì thái bđộ Thư 6Nhã đã c1có thay đổi, 8echỉ có achút do dự c0chưa quyết 33lúc này 54do chính 5Lữ Thiên 5bBa ra mặt 08mới được. 2e © DiendanLeQuyDon.comCÔ nói: 5“Anh khuyên 77cô ấy nữa fđi, cô ấy 0sẽ nghe 4anh,”
“Tôi 37biết rồi.” 7Lữ Thiên aBa nhìn cô cchua xót.
Thiệu 21Mân Quân 2đắp chăn dlại cho fĐông Đông 8cvới vẻ dvừa thương 10xót vừa cyêu chiều: b0“Anh có 5việc thì c3về trước 15đi.”
“Tôi ackhông có bviệc gì.”
“VIệc 2bcủa công 1ty thì sao?” fThiệu Mân 26Quân ngước 5clên hỏi: 2“Không 83xử lí có dđược không?”
“Cũng dchẳng có b9việc gì b6quan trọng.” 3Lữ Thiên a3Ba tỏ vẻ 77nặng nề: 9a“Trước 74kia tôi nói fcông ty gặp 9vấn đề bbtài chính 8là lừa d0dối cô, d0chính là anhằm bắt ccô kí vào 3đơn li hôn.” eAnh ta muốn 9chọc giận bcô, bây dgiờ anh 9fta ấu trĩ 7tới nực 4dcười như 53một đứa 7trẻ khao 8khát được aquan tâm.
Thiệu 6Mân Quân bliếc nhìn 6danh ta, cuối 1cùng đã 0chịu khai 61thật à? dCÔ nhướng 69mày: “TÔi 0cũng biết 14rồi.” eBẮt đầu 27từ giây aphút cô d3nhìn thấy 7fanh ta cùng 7Thư Nhã ara vào ở ecửa nhà e3Thư Nhã, 3cô đã biết 06tất cả 6đều do 1Lữ Thiên 2Ba ngụy 81tạo ra để d6lừa gạt bdmình. Làm 9sao phải a5thế, nếu 2anh ta thật f3lòng muốn a2ở bên Thư 58Nhã, cô fsẽ lặng 22lẽ rút 43lui. HÔn anhân không 6tình cảm, 37đầy ắp cdối trá 2thì đã 26không cần 9phải duy f4trì nữa. 0 © DiendanLeQuyDon.com“Anh muốn 4li hôn hoàn a9toàn có 5thể nói 80thẳng, bịa 15ra bao lời e6nói dối 2anhư thế 6anh không 3thấy mệt 0à?”
Lữ 4Thiên Ba 2hận nhất 65dáng vẻ 7bình thản 7ehờ hững 7bnày của e1cô, không 4có tình 4cảm mới acó thể 8dlạnh nhạt f2như vậy. 40 © DiendanLeQuyDon.comLòng dạ 9cô phải 35sắt đá abiế bao 1emới có ceđược vẻ ethản nhiên, 6không yêu 3không hận 1thế này. 0 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta hừ 4lạnh, cảm 53thấy bi 3ai cho tình 3dcảm của d1mình.
Thiệu 4Mân Quân 6cúi đầu fnhìn, bây 29giờ ngoài 4dchuyện Đông 5Đông ra 22chẳng còn 2chuyện gì 00có thể c0khiến lòng 3cô dậy 3esóng được 6nữa. CÔ 3không phải 9chưa từng 9enghĩ rằng 03Đông Đông 64khỏe lại 1rồi, coo evẫn mất 5aanh ta, nhưng 60thế thì csao, tính 13mạng của b9đứa con 21là quan trọng 2nhất. Chỉ 9cần giữ 99được nó, 42cô có thể elàm bất 3ecứ việc egì.
“Dù cthế nào 1ethì tôi 8vẫn có celỗi với 2cô.” Lữ 8Thiên Ba 5alặng thinh b5hồi lâu 3rồi chậm 1rãi nói: c“Khi nào 97về thì fchúng ta cđi công 7chứng, tôi cđể cô e6đứng tên 30căn nhà.”
“Không 8fcần.” 6Thiệu Mân 44Quân thong 6ethả nói. 06 © DiendanLeQuyDon.comCÔ sẽ không aở lại dnơi mang 3lại nỗi 2đau cho cô, aở đó cũng 0bkhông còn alà ngôi 4anhà có thể 9che chắn 41mưa cho cô anữa rồi.
“CÔ a6ngốc à.” 87Lữ Thiên 16Ba quát lên, 1fsao trên dđời còn 0có người 9ngốc như 62vậy. Anh abta nghe lời 4Thư Nhã, 36lo Thiệu 6Mân Quân dsẽ tranh 6chấp tài fsản, mới dnghỉ đủ 3cách dụ e2dỗ kí vào d0đơn li hôn, 88như vậy 3danh ta sẽ 8giữ lại 7được tối 3đa tài sản 7của mình, 8nhưng giờ 41xem ra Thiệu fMân Quân 3không hề ebcó tí hứng 96thú nào 2với tiền 5ecủa anh f2ta.
Thiệu 3Mân Quân 3ngước lên, fmấp máy bmôi, tiền 8không thể abbù đắp dtội lỗi, becô cũng ffsẽ không 2tha thứ 1cho anh ta.