Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 11

Chương 11
Dư Tịnh còn đang trên đường thì Hạ Sính Đình gọi, sau khi cô mở máy, cô nàng gọi tới mấy lần mà cô không nghe,

 lần 4 ày lại cbđổi số fb hác quấy 04 ối cô. 56 © DiendanLeQuyDon.com“Cậu có e9 hôi đi không, c òn dùng b8 ố khác 06 ữa, thú 6 ị lắm 2 ả!” Cô fb ức tối b5 ói.


Hạ d4 ính Đình 5e hông thấy 1 ì lạ lùng: 1“Chiêu 6c ày học b ừ Thành 43 hành đó.”
“Liên 6 uan gì tới 31anh ta?” 0 ư Tịnh 7 uồn ngủ e ắm rồi, 7 gáp liên 24 ục, chăm 6 óc một 0ađứa trẻ 71 òn mệt 8 ơn trực bđêm.
Hạ cc ính Đình b ể lại 2b ho cô nghe c ự tích 2 inh quang 3 ủa Thành 5 hành, sau 96đó thẳng 6 hừng: “Do 2lỗi của 5cậu cả 9đấy.”
6Tịnh lườm: 5“Được felà lỗi 1của tớ, 87tớ sai là 3do kết bạn  không cthận trọng, 2sai là do 42giúp cậu, 7được chưa.”
“Những ccái đó 1thì không 9sai!”
“Vậy 15cậu nói f5xem tớ sai 0chỗ nào?” fDư Tịnh 1bmột tay 79nghe điện 6dthoại, tay a3kia day day 0huyệt thái 8dương.
Hạ 7Sính Đình 7hừ một 7tiếng: “Chỉ btại cậu 1quá xinh dađẹp làm 28Thành Thành 92động lòng 5xuân, lại atrách cậu b5tính cách 6equá tốt, flàm anh chàng 7Thành Thành 45kia không 4tự dứt 3ra được.”
40nàng nói b6như đúng 1rồi, Dư 2Tịnh có 4thể tưởng 0tượng ra f3vẻ mặt 41sinh động 47của cô cnàng, bất 3giác cười 1ethành tiếng.
“Cười 5clà nhận 5clời rồi bđúng không?” ddHạ Sính 1dĐình bắt 93đầu giở ftrò.
cTịnh nhún dcvai: “Tớ achẳng có b3nhận lời 73gì đâu 7nhé.”
“Tớ 7van xin cậu 79không được 5sao, đãi 4cậu bữa 28cơm là được fmà, tóm blại cậu a5giúp tớ 8lần này, 4tớ có làm ftrâu làm 3ngựa cho fcậu cũng 2vui lòng.”
“Cậu 4anói đấy 95nhé, lát 7nữa viết acâu này 7dra, kí tên fađóng dấu 23giao cho tớ.”
“Không 00vấn đề.” bHạ Sính eĐình gật 6đầu lia 78lịa, lúc cnày thì ađương nhiên 2nói gì cũng 2ađược, 77còn thực ahành hay 1không thì 22là chuyện a5khác.”
0Tịnh vẫn 0bại dưới 8tay cô nàng: 5“Vậy cậu ahẹn thời 3egian địa 0điểm rồi 5báo tớ cnhé.”
“Ừ 32ừ.” Hạ eSính Đình 0thở phào.
e1Tịnh ngẫm 1nghĩ: “Tớ ecòn một 1yêu cầu.”
Hạ 06Sính Đình 9bvừa yên eblòng giờ 99lại có 4chút thấp cfthỏm: “Yêu 5fcầu gì?”
“Cậu 0bắt buộc 5phải đi dcùng tớ.” 4Nói cho rõ amột lần, aDư Tịnh 1không muốn bníu kéo 4dai dẳng.
“Được 10được được.”
Hạ 59Sính Đình 87làm việc 5rất năng 1suất nhanh 53chóng hẹn b3xong thời 1gian địa d2điểm với 2Thành Thành. 5e © DiendanLeQuyDon.comThực ra 12anh chàng 6kia cầu ccòn không e4được, 7đương nhiên 7sẽ không 55từ chối.
Chỉ 06khổ cho 5eDư Tịnh, 4vừa về dđến nhà, a2chỉ kịp 9rửa mặt 85xong lại c9phải đi 8tiếp.
90nhìn thấy 4bữa sáng 00Hứa Gia 4Trì đặt 8atrên bàn, 9cầm một f5miếng bánh 4chiên cho 0vào miệng, a4rồi chạy 96đi.
a0Tịnh trước 7tiên hẹn aagặp Hạ 8Sính Đình 5ở bến 9axe, xem ra cađã đợi 3lâu rồi, 8dcô nàng fvừa thấy 9cDư Tịnh a5là ra sức fcvẫy tay.
“Tiểu e1Tịnh Tịnh, 0dlát nữa acứ nói 55thật nhé, 71không sao?”
“Vốn blà nói thật, bcậu còn b4mong giấu b4anh ta hay 17thế nào 4nữa?”
“Không…” fHạ Sính 17Đình đá fbay hòn đá anhỏ trên 5fđường 8đi.
56Tịnh liếc 6nhìn cô d2nàng, trịnh c1trọng: “Lần 0cuối nhé, ctớ sẽ f1không giúp 7ccậu làm 4chuyện này 7nữa.”
“Tớ facũng không 93dám nữa 51đâu!” dHạ Sính 3Đình cũng 8vô cùng a3buồn bực, 7sao lại fdđụng phải b5cái tên fakhó đối 65phó kia chứ.
Hai 8người ngồi fbmột lúc 4athì Thành 8Thành tới, 69anh ta lau 2mồ hôi: 6c“Xin lỗi, 97anh đến 8muộn.”
93Tịnh nói: a0“Bọn tôi 71cũng vừa 5tới.”
Thành c6Thành nhìn f1hai cô gái, 83không biết 65vì sao hẹn 8ahò lại aphải mang 9thêm cái fbóng đèn 7điện theo 82làm gì.
“Tôi 65là Dư Tịnh.” 46Dư Tịnh bđã mở 9đầu thẳng c4thắn như 7vậy, “Cô 6ấy mới 3là Hạ Sính 6fĐình”.
Thành 5aThành ngớ 7người.
1Tịnh quyết 0định nói 6bluôn một 24mạch: “Lúc fcđó là tôi 0thay Hạ 7Sính Đình 23đi xem mắt 35với anh, 7làm anh hiểu 0elầm, thật a5xin lỗi.”
Thành 6Thành còn a3chưa phản 5ứng kịp, 9anhưng một 1cô gái nhận 07sai thành cthật như athế, anh 2ta trả lời eetheo bản 66năng: “Không 97sao.”
“Nên 8dsau này xin aanh đừng 3gọi điện 5acho Hạ Sính cĐình nữa.”
Nếu b7đã biết 9chân tướng 1thì Thành 7Thành chắc 43chắn sẽ 5không quấy 39rầy Hạ 5Sính Đình b7mà chuyển 5asang mục 93tiêu thật 00sự của 19anh ta: “Vậy 8bcó thể 07nói cho anh d1biết số 0dđiện thoại ccủa em không?” a9Dù sao Dư c0Tịnh mới 35là đối 9tượng trong f8lòng anh 3ta.
8dTịnh nghệch 68mặt, anh 2ta đúng 5là kiên dtrì thật. b © DiendanLeQuyDon.comCô nói: b2“Xin lỗi, btôi không 0thể cho 63anh số điện bbthoại, vì cdchồng tôi aesẽ  không 6vui.”
Thành 54Thành đờ b7ra: “Em ađã kết 7hôn rồi?”
“Phải.” d8Dư Tịnh d9gật đầu: 3“Tôi biết 0thế là akhông công 3bằng với 87anh, thực f7sự là do 39chúng tôi 92không tốt. 2 © DiendanLeQuyDon.comTôi chỉ 90có thể 2bxin lỗi 9anh lần 00nữa.”
Thành 12Thành vốn 3phải nổi 72giận, nhưng 49anh ta không 19tài nào 2nổi cáu cvới Dư 61Tịnh được. 98 © DiendanLeQuyDon.comTình yêu emới chớm 32nở đã 4bị lụi 7etàn, trong 7lòng rất 8akhó chịu, ecnhưng cũng 4không còn 7cách nào 3bkhác.
3Tịnh kéo 0áo Hạ Sính bĐình, cô 5dnàng hiểu 9ý thành 1thật nói: e“Thực caxin lỗi, dehi vọng f4anh có thể c3thứ lỗi fcho chúng 9tôi.”
Thành 02Thành tuy 9bất mãn 5vì bị Dư 9Tịnh và 3Hạ Sính 37Đình lừa 4edối lâu dnhư vậy, d2nhưng làm 49thế nào 53được. 04 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta là 58nam tử hán 5cđại trượng 17phu, không 2thể so đo ctính toán cvới hai 5cô gái. f1 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta thở 03dài: “Thôi 8bỏ đi.”
7aTịnh vô 48cùng cảm 1ekích nói: 3“Cảm ơn fanh đã rộng 08lượng như 9vậy.”
Hạ 96Sính Đình afgiơ tay lên: e9“Tôi nhất bđịnh sẽ 7giúp anh 26tìm được 40người tốt dhơn cô ấy.”
a5Tịnh cười, c8nhéo má 7cô nàng.
Thành fThành lại dthầm thở 6dài, dù etốt mấy 5cũng chưa 16chắc là 9người anh c2ta cần, 65trong mênh a1mông biển 40người muốn b6tìm một 5ekẻ tri kỉ, dnào có dễ 52dàng gì,
Hạ c3Sính Đình 0cảm thấy 8tảng đá 16trong ngực fđã được acgỡ xuống, cbbô lô ba 24la nói không 20ngớt.
Thành 53Thành thi ethoảng nói 1vài câu.
cTịnh giải 15quyết xong 2chuyện đau 2đầu này, 80dây thần dkinh căng acthẳng đã 47chùng xuống, 7etrở nên 37mệt mỏi d1vô cùng, 5cô nhìn 7đồng hồ eđeo tay: 5“Hay là fchai người dfcứ nói 61chuyện đi, 87tôi về 1ngủ bù.” 6Hai người fctrai chưa 0vợ gái 8chưa chồng f2này, trước 8kia vì vài 0chuyện mà 0bbỏ lỡ, 9không chừng 3ở riêng 8với nhau 75lại có ethể thích 5fnhau, cô d4không nên e2phá hoại 9mới đúng.
Hạ d7Sính Đình 2làm sao không cbiết ý 27đồ đó, c3đá mạnh avào chân 7fcô dưới egầm bàn, 2sắc mặt 14vẫn bình 0thản: “Tôi 0fđưa Dư eTịnh về anhà, thế 7nhé.”
Thành 09Thành nhìn 78theo bóng afDư Tịnh, fakhắc sâu cfhình dáng a7mảnh mai cyêu kiều 47của cô ftrong đầu.
Thẩm 9fTư Thông 1cứ nhớ edmãi về 8Thiệu Mân 2Quân, cả dbuổi sáng 9bối rối ekhông yên, 25khó khăn 76lắm mới akết thúc 9fđợt khám 9bệnh buổi 2sáng, anh 2vội vã 40chạy đến 4phòng bệnh.
Trong 3phòng chỉ 65có Đông fĐông và 2Thiệu Mân 8Quân, không cethấy Lữ 8aThiên Ba 6và người eaanh ta gọi e2điện thoại 5tới đâu, b5trong lòng 1cthấy nhẹ 5bnhõm hơn: a“Em ăn 1acơm chưa?”
“Đông 7bĐông ăn 0rồi.” 10Thiệu Mân fQuân trả 4lời trật 2clất, hình c5như có phần d7lơ đãng.
Thẩm 0eTư Thông 0mím môi: 8e“Anh giúp 3em trông 3Đông Đông, cfem đi ăn fgì đi.”
“Em bakhông đói.”
“Chồng 8em, à không 1Lữ tiên 07sinh  đâu?” 1Thẩm Tư eThông nói 1giữa chừng cvội đổi blại.
Thẩm bTư Thông 3thoáng suy 90nghĩ: “Anh 18đi xem thử, 16tiện thể 3mua đồ căn cho em.”
“Cũng eđược.”
Thẩm 7Tư Thông f5đến khoa 4Huyết dịch, 4cbác sĩ Thẩm 59vui mừng 9cvỗ vai anh: f“Nhóm máu 0hợp rồi, 03HLA có hai 0eđểm hoàn 7ftoàn tương 66đồng, tốt 1quá.”
“Cái dgì?” Thẩm 01Tư Thông 5mơ hồ.
Bác csĩ Thẩm flườm anh: 2e“Ngốc, c8Đông Đông f9được cứu 4rồi.”
“Thật 9không?” a8Thẩm Tư 4Thông mừng 5dquá, chỉ dfmuốn lao dđi kể tin 39tốt này 2cho Thiệu 9Mân Quân 4nghe.
“Ừ 5tôi cũng 0không ngờ 0blại suôn dsẻ như 2vậy.”
Sau 7nỗi vui 2mừng Thẩm e1Tư Thông 6bỗng nhớ 01ngay tới 5vấn đề: 2“Là Lữ 8Thiên Ba fà?”
“KHông 1aphải.” dcBác sĩ Thẩm 2chỉ hai 8engười đang 9dngồi trên fghế dài 74ngoài hành clang: “Là aacô gái kia, 72người Lữ 5Thiên Ba fdẫn tới 61ấy.” Anh 8dta vỗ trán: 4a“Vui quá cnên quên bcthông báo 5cho họ biết.”
“Khoan 33đã.” Thẩm 9Tư Thông 60lại đóng 69cửa, chặn 8ánh mắt a4dò hỏi 03của hai 7kẻ kia ở e6ngoài. “Câụ bfcó chắc 7d;à cô ta cechứ không ephải Lữ aThiên Ba?” 5bAnh đương b0nhiên nhận c7ra Thư Nhã, 68không rõ 1vì sao cô dta lại ở 3ccạnh Lữ 7Thiên Ba, d5vả lại 7còn thân amật như 55thế.
“Đương e8nhiên, sao 86vậy?”
Nỗi enghi hoặc 25trong lòng 3Thẩm Tư f5Thông càng 1lớn dần, bbmột suy 1nghĩ đáng esợ nảy fcra, sắc c2mặt anh 36thay đổi a7đột ngột.
Bác csĩ Thẩm 9ngớ ra: 7“Cậu nghĩ 9ra điều bgì à?” 87Anh ta là 5bạn thân felâu năm 68của Thẩm 5Tư Thông, b7cũng biết 01rõ ái hận 3tình thù 7giữa Thẩm f4Tư Thông 2và Thiệu 31Mân Quân, 0bây giờ 49thấy vẻ eemặt bạn 3mình như dvậy, khó 95tránh khỏi flo lắng btheo.
“Người 4fxa lạ không a5phải họ 10hàng thân 9cthích có 2tỉ lệ 8dhợp nhóm afmáu thành 93công là d3bao nhiêu?” 9Thẩm Tư 6fThông bỗng 4bmở lời.
“Rất enhỏ nhưng 7cũng không 3phải là 8không có, 3anếu không 2thì lập 45ngân hàng 9máu Trung f3Hoa làm gì?” 8Bác sĩ Thẩm b1nói từ 89góc độ bbchuyên ngành.
53chuyện trùng c7hợp vây b3sao? Lẽ cbnào Lữ 6Thiên Ba 3dcó khả 2năng tiên 15đoán? Biết dThư Nhã 6bchắc chắc 3dthích hợp? a3Thẩm Tư eThông tuyệt eđối không 0tin.
Bác 77sĩ Thẩm 1là ai chứ, 3aanh ta đã 4tự tìm c5ra chút manh b1mối trong 4dcâu hỏi 35và vẻ mặt ecủa Thẩm 75Tư Thông, a4nên tự 8fphân tích. 33 © DiendanLeQuyDon.com“Nhóm máu 44của Lữ 97Thiên Ba fvà Thư Nhã blà B, Thiệu fMân Quân 9blà nhóm 8A, Đông 4Đông là b7O, A và B 55không thể anào sinh 89ra O, cũng dtức là 7Đông Đông 3không phải fcon trai của dThiệu Mân 8Quân và 4bLữ Thiên eBa, hai nhóm fB có thể 6sinh ra O, d8lẽ nào b3Lữ Thiên e7Ba và Thư e1Nhã mới fblà bố mẹ 76ruột của 9Đông Đông?” fAnh ta bàng 2hoàng: “Trời cđất ơi, 12đang đóng a2phim hay sao eavậy?”
Thẩm bTư Thông 30sa sầm mặt.
Bác 2sĩ Thẩm fý thức 72mình đã ađùa quá 3trớn, vội 1xin lỗi: 9d“Xin lỗi dxin lỗi.”
Thẩm 4fTư Thông b4chẳng có 0tâm trạng f5đấu khẩu, 7huống hồ dtrong lòng 77anh cũng bnghĩ thế.
Bác dsĩ Thẩm 62nhìn anh: 4f“Xét nghiệm 4DNA là biết dngay chân 2tướng chứ 5gì.”
Thẩm a7Tư Thông 50trầm giọng: 6“Đừng d6làm bậy, d6vi phạm fvi tắc nghề 6anghiệp sẽ 93bị khai 4ctrừ.”
Bác 8sĩ Thẩm 9bĩu môi evẻ không bquan tâm. 7 © DiendanLeQuyDon.comNếu Thẩm cTư Thông dkhông ngăn fcản thì banh chắc 9sẽ làm 69thật.
Thẩm 58Tư Thông f1suy tư hồi 7clâu: “Gọi 24họ vào d1đây?”
“Được.”
Lữ 0Thiên Ba 64dè dặt 31hỏi: “Bác 0fsĩ Thẩm 2ckết quả d8thế nào 3drồi.”
Ánh e7mắt bác 7sĩ Thẩm esau khi trao b5đổi với 0Thẩm Tư 8bThông anh bgật đầu: 6“Cô Nhã 9đây rất 5hợp, có 8thể làm b1phẫu thuật 2cấy ghép echo Đông 1dĐông.”
“Tốt equá rồi 18tốt quá 11rồi.” c5Lữ Thiên 6bBa suýt thì 7vui quá mà bbật khóc.
Thẩm 0Tư Thông acàng chắc cchắn hơn 91về suy nghĩ 8của mình, 02đồng thời 55cảm giác c7kì quặc 44trước kia ecũng đã f1có được 33bằng chứng.
Thư acNhã hoảng ffloạn: “Nhất dđịnh phải 3mổ ghép 8tủy sao?”
“Đúng, 68đó là cách bduy nhất 3acó thể edcứu Đông 5Đông.” dBác sĩ Thẩm 4enói.
“Liệu bacó đau lắm 63không?” 7Liệu có f4ảnh hưởng dgì tới fsức khỏe dcủa tôi 0không?” 96Thư Nhã 8căng thẳng fhỏi.
Bác cdsĩ Thẩm 2fvà Thẩm deTư Thông 06nhìn nhau, 0bvẻ mặt ekì lạ, 5đó không e2phải là flời mà bngười làm 9mẹ nói 1era, chẳng d3lẽ họ 14đoán sai?
Thư c6Nhã thấy 78họ không 4nói thì csắc mặt 26tái nhợt: 3d“Có phải 9là rất 80nguy hiểm?”
“Cô 5Thư phải 4tin tưởng dchúng tôi dbchứ.” 90Bác sĩ Thẩm 2anói gọn.
Lữ 2fThiên Ba dnổi giận: f“Tiểu 1Nhã, đến c3nước này 3rồi mà b6em còn do 1fdự cái 0gì.”
Thư 95Nhã gạt 6tay anh ta 71ra: “Em ackhông muốn 0làm phẫu 8thuật em adkhông đồng d1ý.”
“Tiểu cNhã!” Lữ 9Thiên Ba 1nổi điên: 6“Đông cĐông là 0con chúng 8bta, sao em 3có thể 43thấy chết 1không cứu?”
Không 7gian im lặng 6bao trùm.
Sắc 9cmặt khó 5coi đến acùng cực 27không chỉ ccó Thư Nhã, 00Lữ Thiên 66Ba mà còn 0cả Thẩm ebTư Thông.
Bác b0sĩ Thẩm d6sợ Thẩm 8dTư Thông f4trong lúc 58tức giận 9sẽ ra tay 0với Lữ f5Thiên Ba, 7nên vội dchen vào fchặn giữa e6hai người.
Thẩm faTư Thông cgiận đến brun người, 21Lữ Thiên aBa không dchỉ làm 71chuyện có 2lỗi với 2Thiệu Mân aQuân mà 4còn có con 6với bạn 2thân nhất 2của cô, c5mà kinh khủng dhơn là bọn 18họ còn 33bắt Thiệu d4Mân Quân 0dthay họ c4chăm sóc a3đứa bé 3đó. Anh 6càng nghĩ 5càng giận, 7avai run bắn 8lên.
“Bình 6tĩnh chút, 23chúng ta blà bác sĩ.” 2BÁc sĩ Thẩm 5esợ anh manh cađộng vội 9nhắc khẽ.
Thẩm cTư Thông fmất khá 3bnhiều công 7sức mới 6kiểm soát 3được bản 6thân, anh fkhẽ nói: 74“Yên tâm 44đánh hắn c3tôi sợ 6bẩn tay.”
Lữ 6Thiên Ba 7và Thư Nhã 8vẫn đang fcãi nhau, 47bác sĩ Thẩm e8cau mày: 64“Hai người 4bra ngoài 9mà cãi, 4quyết định 3xong thì e9vào báo 6ctôi biết.”
“Bác 73sĩ Thẩm fchúng tôi a6muốn làm fphẫu thuật 1cho Đông eĐông, mong 7anh sắp 8xếp thật b6nhanh.” 4Lữ Thiên 9Ba quay lại 7nói.
Thư aNhã tỏ 13vẻ giận 24dữ: “Là 0anh đồng fý, không fphải em. 31 © DiendanLeQuyDon.comMuốn phẫu a9thuật thì 8anh đi mà ddlàm, em không c5đi.”
“Nếu 6người hợp atủy là ftôi, toi 72có cần c4cầu xin 0acô không?” f8Lữ Thiên 4Ba hôm nay 67mới biết ffrõ con người 23Thư Nhã 6etrước kia 15sao lại 24nghĩ rằng acô ta dịu cdàng đáng 1yêu cơ chứ.
“Dao ekhông rạch 1lên người 7eanh, đương 8nhiên anh 3không thấy eđau. Ai muốn ađi thì tự 67đi, dù sao e6em cũng không 94đi.” Thư 4Nhã quyết b4tâm không c8cứu Đông 51Đông.
Tay 3Lữ Thiên 63Ba chỉ vào 53Thư Nhã 07run run, thế 19gian này 0sao lại a6có một 0người mẹ b3nhẫn tâm f3đến thế.
Thư 49Nhã bỗng 22nhẹ nhàng 3ôm anh ta, anũng nịu: 04“Thiên 4Ba, chúng d6ta vẫn còn c6trẻ, em dvẫn có f6thể sinh 7ethêm, sao 1phải vì 5một đứa 4con bệnh 9atật mà e0làm tổn 48thương tình 33cảm của c9chúng mình.”
Lữ 05Thiên Ba b7đẩy cô bta giọng dnghiêm khắc, 50nói từng 04chữ một: c“Thư Nhã dtôi nói e3cô biết, 1nếu cô 3không cứu 5Đông Đông dthì chúng 5eta sẽ chấm 9bhết.”
Thư fcNhã ngồi 2abệt xuống dđất gào 4khóc như 1kẻ điên: e“Trong lòng canh rốt 3cuộc là 0cĐông Đông ebquan trọng 3hay em?”
Lữ 1eThiên Ba 0không trả 42lời thẳng 0mà quay lưng 9lại với 1cô ta: “tôi fnói là làm, ftự cô suy b9nghĩ cho 9kĩ.” Anh dta không 39đếm xỉa 5tới Thư 6Nhã nữa f5mà quay sang fdbác sĩ Thẩm: 8a“Xin lỗi 8để anh 2fchê cười 3rồi.”
bác 16sĩ Thẩm b3nhún vai.
Thư 02Nhã vùi 53mặt vào ahai chân 6khóc lóc, dLữ Thiên e2Ba sa sầm 2mặt kéo 0cô ta lên: c“Cô còn achưa thấy a6đủ mất 6mặt hả?”
Tiếng 8khóc lẫn 2tiếng mắng anhiếc xa adần, Thẩm 7bTư Thông 2mệt mỏi edựa vào 0lưng ghế, 3đầu óc 8erối loạn.
Bác 8sĩ Thẩm 81đau đầu c7hỏi: “Chuyện fnày làm csao nói với 8Mân Quân eđây?”
“Khoan ahãy nói bvới cô d6ấy.”
Bác 5sĩ Thẩm 10nói thẳng: cd“Không a2giấu được dđâu, giờ 0mà cậu a7không nói 65sau này cô 7ấy mà biết 6sẽ trách 27ngược lại 9acậu.”
Thẩm 9Tư Thông fim lặng. a © DiendanLeQuyDon.comNếu nói 6Thiệu Mân 33Quân có 6thể chịu 17đựng cú 8sốc chồng 5ngoại tình, 0cbạn thân 81phản bội, 9dcon trai mặc 9bệnh hiểm d0nghèo, nhưng 1có thể bchịu đựng 1nổi chuyện 3con trai mà 57cô dồn e7hết tình f2cảm để cyêu thương 8chăm sóc 3lại là 2edo chồng 32và tình 87nhân sinh 5ra hay không? d5Anh không d7dám tưởng etượng nếu 3Thiệu Mân 9bQuân biết 7được sự 7ethật, liệu 28có suy sụp 50hoàn toàn?
Bác 49sĩ Thẩm 3ehỏi vu vơ: c2“Cậu còn 7yêu Mân 5Quân chứ?”
Thẩm 8Tư Thông 19ngẩng lên 0nhìn anh c0ta: “Lúc 8này mà cậu acòn có tâm 66trạng quan 7tâm chuyện 1cnày à?”
“Bây 33giờ là 5lúc Thiệu 3fMân Quân 6ecần được a9quan tâm 4fnhất, là bcơ hội fcủa cậu.”
“TÔi 5elà người cthừa nước 3đục thả 9acâu à?” 3Thẩm Tư fcThông tức adtối.
“CẬu 3là người dbgiải cứu 7bcô ấy ra 20khỏi dầu 52sôi lửa 5bỏng.” 99Bác sĩ Thẩm abình thản: 2f“Cậu và 65tôi đều 0biết rõ 51cô ấy không bthể nào 4ở bên Lữ 9Thiên Ba cđược nữa.”
Giọng 06Thẩm Tư 9Thông rất 71bình thản, 90ngước lên fcnhìn bạn: d“Họ đã eli hôn rồi.”
“Thế fcậu còn 6băn khoăn cnỗi gì?” 9fBác sĩ Thẩm 25khó hiểu. e © DiendanLeQuyDon.com“Nói thẳng 1chuyện này 7với Mân aeQuân, cô 2eấy không b6có nghĩa 95vụ ăn không 1ngon ngủ 5không yên bvì chuyện 6Đông Đông 72nữa.”
Thẩm bTư Thông acười khổ: a2“Theo những 57gì cậu cbbiết về eMân Quân 25thì cậu 97nghĩ cô 5aấy có vứt 29bỏ Đông 44Đông được 5không?”
Bác 88sĩ Thẩm 7gãi đầu: 02“CẬu vẫn ehiểu cô cấy nhất.”
Thiệu 6Mân Quân fcđã coi Đông eĐông là 8eđứa con 0mình rứt 1ruột đẻ 70ra từ lâu, 4bdù biết 7đó là con e0của Lữ efThiên Ba 2dvà Thư Nhã, 0bcô cũng 85sẽ không a4bỏ rơi 71nó. Nhưng 3mỗi khi 3nhìn thấy c9Đông Đông, b1chắc chắn 4asẽ nhớ fđến những 6chuyện đau alòng, người 2ebị tổn 60thương sau a4cùng vẫn flà cô. Có bcnên kể chết sự 5thực cho 7cô nghe hay 5không, trong dlòng Thẩm fTư Thông b3rất mâu a2thuẫn.
“LÀm 5thế nào evẫn do cô deấy tự 01quyết, cậu 1ckhông thể 23làm thay 4bcô ấy.” 92Bác sĩ Thẩm anhấn mạnh.
“Tôi 0hiểu ý ccậu.” cThẩm Tư 71Thông máy 8móc trả alời.
Bác f3sĩ Thẩm 8làm sao không f2hiểu những 1bgì Thẩm b4Tư Thông 7nghĩ, cũng 8xót xa những 1dtủi nhục 5mà Thiệu aMân Quân 2đã phải 75chịu đựng, 17nhưng sự 21đời là 05thế, lúc 2nào cũng 9có bao nỗi 24bất lực. a © DiendanLeQuyDon.comAnh ta ngẫm cfnghĩ rồi dnói: “Càng 3kéo dài ethời gian, 7cMân Quân 2biết chân 2tướng càng d1muộn thì etổn thương e8gây ra cho d0cô ấy càng 8lớn.”
Thẩm 6Tư Thông c3khẽ thở c6dài: “Tôi e1hiểu chuyện 2đó nhưng 1tôi không 41biết nên 94nói thế 9nào.”
“Chỉ 6cần Thư 6eNhã đồng 3ý phẫu 3thuật ghép 02tủy thì 4dù cậu 8không nói, eLữ Thiên b1Ba cũng sẽ dnói, dù efmọi người b7đều không 7enói thì b8Mân Quân 4cũng không 5ngốc, chắc 21chắn sẽ cnhận ra 7sự thật.”
Thẩm 4Tư Thông 2dlại thở 4dài.
“Hay 3là, tôi 8đi?” BÁc 9sĩ Thẩm dengập ngừng: 4“Dù sao 0tôi là bác 9sĩ điều 43trị cho 30Đông Đông, 3đó cũng 07là nghĩa 15vụ của actôi.”
“Thôi 9để tôi dđi vậy.” 7Thẩm Tư 91Thông không 29yên tâm, 6sợ người ekhác nói 6quá thẳng 3ckhiển cô cđau buồn, 9lại do tâm alí cô không 5chịu nổi clại ảnh ehưởng tới 22sức khỏe, ctóm lại 4cũng chỉ 4vì quá quan ctâm mà khó d4xử mọi 0fbề.
Bác esĩ Thẩm 1nhướng fmày, trước 58khi Thẩm 4Tư Thông b7hối hận 1đã đưa 5aanh tới fatận phòng 9bệnh của 7Đông Đông: 6d“Mân Quân, 08Thẩm Tư 5eThông có 9chuyện muốn 9cnói với 5eem.”
Thiệu 10Mân Quân 5rất bất 7ngờ: “Gì c0ạ?”
Bác dsĩ Thẩm 95đứng cạnh 7dgiường fĐông Đông: b“Nào, nói 0cho chú bác f0sĩ nghe, 9hôm nay con 1thấy thế 2enào?”
Thiệu dfMân Quân 0nhìn chằm 9chằm bác 8sĩ Thẩm, 6rồi quay asang Thẩm 5Tư Thông: 7b“Anh có cchuyện muốn cnói với 9em?”
Thẩm 4fTư Thông a1khẽ ho vẻ dthiếu tự d2nhiên, ấn e5cô ngồi ddxuống ghế: c“Em ngồi 4exuống đã, a0từ từ bnghe anh nói.”
“Anh 38nói đi.” 1Thiệu Mân 87Quân cụp 7mắt xuống
Khóe 5mắt bác 2sĩ Thẩm dliếc sang 3quan sát, 36Thẩm Tư c9Thông trừng 1mắt lại, engập ngừng 6một lúc 7rồi nói: b“Mân Quân, aem phải 41nhận lời 02anh là sau dkhi nghe anh a4nói xong,, ephải giữ 9ebình tĩnh 92nhé.”
“BÂy 04giờ còn eechuyện gì 3dkhiến em f0mất bình b2tĩnh nữa?” aChồng có d6tình nhân 9ebên ngoài 9, tình nhân 4là bạn 7thân nhất 40của mình, 81cô đã quá ftin tưởng 09họ, mà 98cả hai lại 5hợp sức 33đối phó 0cô, còn 08lừa cô ekí tên vào ađơn li hôn. 0f © DiendanLeQuyDon.comVốn ngỡ f2có thể 9nương tựa 65vào con trai 34mà sống, 2nhưng lại dphát hiện e4ra con bị b1bệnh. Còn 1bcú sốc 6enào mà cô 4không chịu 0nổi được 3nữa đâu.
Thẩm 1bTư Thông edấp a ấp 9búng, mãi 97vẫn chưa 87nói được, dcbác sĩ Thẩm 7thực sự ckhông chịu fcđược nữa: f“Thẩm 35Tư Thông 7cậu không 3bnói để 4tôi nói.”
Bị 02anh ta bức aThẩm Tư 40Thông đành a2vòng vo trước: 1f“Đã tìm 4dđược người cghép tủy 48cho Đông efĐông rồi.”
Thiệu d6Mân Quân 60đứng phắt bdậy, Thẩm eTư Thông 2lại ấn ecô xuống.
“đúng 2blà tin quá 3tốt rồi, etại sao 6aanh lại fấp úng 8dnhư thế?” d1Thiệu Mân 9Quân mấp 18máy môi: ce“Em hiểu 3rồi, có 8cphải người 2ta không 0chịu hiến 39tủy, em 90sẽ đi cầu 2xin người 10đó, chỉ 8cầ họ fbchịu cứu efĐông Đông 7thì bảo 0em làm gì fcũng được.”
“Người 6thích hợp 7là Thư Nhã.” 9Thẩm Tư 3bThông chậm erãi nói, 08ánh mắt 4nhìn cô echăm chú, achỉ sợ 4cô mất 34bình tĩnh.
Thiệu eaMân Quân 56quả nhiên 0sốc nặng, 9cô lẩm c2bẩm: “Tại 5sao lại blà cô ta?” b7cô bỗng 7emở to mắt: 0“Anh nói 4gì? Thư eNhã?”
“Phải.” d3Thẩm Tư 4dThông quan 8asát vẻ 8amặt cô, 8nếu có bgì lạ sẽ 5khống chế cngay.
0thể Thiệu 83Mân Quân 6ru bắn lên, 3toàn thân 4lảo đảo 6chực ngã: 07“HÓa ra 4blà thế, 6chẳng trách, cem bị che 22giấu bao 50năm nay…” 2eCÔ không 8ngừng nói fcnhững từ f0rất quái 05lạ.
Thẩm 6Tư Thông 6giữ hai evai cô lại: 5“Mân Quân 9eem bình tĩnh alại đã.”
Thiệu fdMân Quân 5bỗng đứng b4vọt dậy, eđộng tác 5rất nhanh, esức rất f6mạnh. Thẩm 6dTư Thông b9suýt thì 2không giữ 0được cô: e“Mân Quân 48em định clàm gì?”
“Em 5phải đi 5hỏi Lữ 5Thiên Ba a7cho rõ.” 69Nước mắt bdcô giàn 66giụa, rốt 9cuộc cô a8có lỗi 2agì với banh ta, mà 2anh ta lại 9làm tổn a6thương cô cađến thế. a9 © DiendanLeQuyDon.comNếu Đông edĐông là a6con của 81anh ta và 4Thư Nhã, 32thế thì 02chứng tỏ 9dcưới nhau dchưa bao 9lâu, họ 8bđã ở bên 6nhau, đòng 48thời mọi dchuyện đã 2mưu tính dtừ sớm, 6điều đó ebbảo Thiệu 3Mân Quân b0làm sao chịu cnổi.
“Anh 5ta không e6có ngoài 2bđó.” Thẩm 20Tư Thông dccố gắng 40kéo cô lại, ddcuống quýt: 9“Thẩm 7Tư Thông, 8fcậu đứng 1đờ ra đó 5làm gì, 9cmau tới 46giúp tôi.”
Thẩm 1bTư Thông 7như sực 3tỉnh, anh c3ta lao vọt a9tới, chặn acửa lại.
Thẩm 39Tư Thông dbgiữ chặt afhai vai Thiệu 6Mân Quân: 5“Bình tĩnh e9đã, anh 6cnói em nghe csự thật akhông phải e5để em đi 9tính sổ dvới hắn dta!”
“Anh cdcòn bắt 18em nhịn 4nhục hay esao?” CƠn 7giận không 75chỗ phát betác của 5Thiệu Mân 8Quân trút ehết lên 2Thẩm Tư dThông: “Anh 5ta lừa em aabấy lâu 5bnay.”
“Em 6tìm hắn 53thì làm 24gì được? fChửi hắn 03mấy câu? edĐánh hắn 7một trận? 0Những gì 8đã xảy cra không e7thể thay cđổi được.”
Thẩm 7Tư Thông 1giơ ngón 0ccái: “Câu 59này hay lắm.”
Đông 04Đông cũng ablăn từ 4bgiường d8xuống: “Mẹ eơi, mẹ 94đừng khóc, fbĐông Đông 9elau nước 6mắt cho 9mẹ.” Nó 1anũng nịu 38gọi, khiến 84người ta 5mềm cả bclòng.
Thiệu 0Mân Quân 34ngần ngừ, 6rồi vẫn 6fôm chặt 0Đông Đông a5vào lòng, 8cho dù Lữ e1Thiên Ba d0và Thư Nhã ephạm lỗi 4tày đình e2thiế nào, 11đứa trẻ 04là vô tội.
Đông 54Đông chững 9chạc lau 0nước mắt bacho mẹ, 6tuy nó không 9erõ chú bác 2sĩ và mẹ fnói gì, c0nhưng loáng 5thoáng cảm 63thấy có b6liên quan e5tới mình. b © DiendanLeQuyDon.comNó không 7muốn làm d6mẹ mất bvui, gần 76đây mẹ 1acứ trốn bđi và khóc, 31tâm trạng ccũng không 9tốt lắm, 9tim vỡ vụn 96vì nó, nó 2phải càng fngoan hơn.
Thẩm a7Tư Thông cacố thở 43lại bình 77thường, d8bế Đông 1Đông lên d7giường atrước, 34rồi nắm alấy hai avai Thiệu ccMân Quân, 0khẽ nói: 11“anh biết 04em rất tủi acnhục, nhưng 2fmuốn khóc e1cũng đừng 1khóc trước 6mặt trẻ a1con.”
Thiệu 7aMân Quân 4gật đầu: 07“Em nghe 21lời anh.” b9Trước kia 05cô cũng 97thường 3nghe theo fđề nghị f4của Thẩm daTư Thông, 31vô thức blại xem banh là chỗ 2cdựa.

Đúng 6lúc này, 0bên ngoài accó người 1đẩy cửa 45vào, vì 9cửa bị aThẩm Tư eThông chặn d4lại nên 8achưa mở 2bngay ra được, 55bên ngoài 84lại dùng f7sức đẩy 98mạnh hơn, 0eThẩm Tư 4Thông lách 7sang một 0bên, người bkia không ckịp thắng flại, lao 10bổ vào d0trong, ngã 17rầm xuống 6đất.
b2Lữ Thiên 79Ba.
Thẩm aTư Thông 92sờ mũi, fnhướng 1khóe môi 32vẻ chờ 4xem kịch 4fhay.
Sắc dmặt Lữ c5Thiên Ba bsa sầm, 35nhưng không dthể trở 8mặt với aThẩm Tư 8fThông nên eôm cục 7ctức trong 8bụng, thấy dánh mắt 2dThiệu Mân 42Quân nhìn 5anh ta một dcách giận 2fdữ, anh 57ta rất không 7vui: “Làm 2gì mà nhìn atôi thế 6hả?”
Thiệu bMân Quân 0đã mất 1đi ý muốn 62tìm anh ta 33tính sổ d2trong lòng 7chỉ càm 6thấy buồn cbã lạ lùng, 4evợ chồng ebao năm, 94sao cô lại 2không phát bhiện ra 2bộ mặt cathật của 0anh ta nhỉ.
Thẩm 0Tư Thông f2ôm vai cô 9an ủi, Lữ cThiên Ba 78thấy hết, 5bỗng dưng 0clửa giận elại nổi 99lên, nhưng 59ngặt vì 7ecó Thẩm 05Tư Thông 3và Đông 3eĐông ở 7đó nên fkhông nổi fđiên được, asắc mặt 9eanh ta thay 50đổi liên 3etục cuối fcùng gắng 0fnhẫn nhịn, 0fnhư thể 8chỉ mất 98kiểm soát ccảm xúc ctrong tích 0btắc, sau eeđó vẻ b4mạt anh dta lại trở flại tự bnhiên như 66không, cứ 37như chẳng 7có chuyện 43xảy ra.
Thẩm fTư Thông aehắng giọng: 1b“CÔ Thư cfkia suy nghĩ 2ethế nào 1arồi?”
“Cho 77tôi thêm 16chút thời 3egian, tôi 9sẽ thuyết b2phục cô 51ấy.” Lữ 6Thiên Ba b7lúng túng e5nói, anh 57ta không 5ngờ thái 1độ Thư 3bNhã lại a2cố chấp 6enhư vậy, anhất quyết 73không đồng 6ý.

Thiệu 0dMân Quân 6nhìn xuống, 5Thư Nhã 0flại không 72chịu cứu 1con trai ruột 37của mình a8ư? Đúng 1flà trái 19luân thường ddđạo lí, 9nếu cô f7hợp tủy 1dcô vui còn 1không kịp c3sẽ không 2bao giờ 64do dự. Nhưng c9cũng khó cnói, cô 40và Thư Nhã 3bquen nhau 2bao năm nay f9cũng chưa datừng nhận 4ra cô ta e4thâm hiểm f5như vậy.
Thành 4eThànht cau 1amày: “Cố dgắng nhanh 7nhé.”
“Tôi b6biết.” 7flThư Nhã 99cuống hơn 0ai hết, cenhưng bất 1flực là f0Thư Nhã blần này 6quá cứng 5fđầu, không 7chịu nhường, 1danh ta mềm 6frắn có 62đủ, nhưng 8xem ra không 42mấy thành cacông.
“Đi 1thôi, Thẩm 6Tư Thông, c3chiều nay 3cậu còn akhám bệnh.” 89Thành Thànht 0dkéo áo Thẩm 8bTư Thông.
“Thẩm 1Tư Thông?” 70vẻ mặt eLữ Thiên caBa bỗng 5flạnh hẳn, d6cơ thể f6căng cứng: 1“Anh chính 1là Thẩm 5Tư Thông?” feCuối cùng 1anh ta đã c2biết nguyên fdnhân nhìn edthấy Thẩm 25Tư Thông 84là khó chịu ctừ đâu 2mà ra, Lữ 9Thiên Ba 9cười lạnh 5lẽo.

Thẩm beTư Thông btiến lên 2một bước: 5b“TÔi là 46Thẩm Tư 7Thông, có 4egì xin chỉ 6giáo” anh anói lạnh 60nhạt.

Lữ aThiên Ba 1clặng thinh, 4anh ta nheo d7mắt lại 0anhìn anh achằm chằm etrong mắt fbchỉ có 6bduy nhất 6một cảm b0xúc – căm 4ghét.
Thành e7Thànht thấy 1tình hình c7không ổn 9liền kéo e1Thẩm Tư 1Thông ra engoài: “đi 46thôi đi cthôi, tới 7giờ làm 1việc rồi.”
Thẩm 69Tư Thông 8dlướt qua 0Lữ Thiên 4Ba, muốn 4nói thêm fgì đó nhưng 4Thành Thànht 4đã kéo 0banh bỏ đi.
Lữ 0Thiên Ba e3dường như 83không kiểm 5soát được 53cứ cười 4lạnh suốt, 17lại có bchút vẻ 38châm biếm: 7“Cảm giác f3tình cũ 59không rủ 3dcũng tới fthế nào?”

Thiệu 6Mân Quân 7đắp chăn b7lại cho 5dĐông Đông: 81“CÓ gì afra ngoài 9mà nói.”
“Cô cađừng giả 6bộ mẹ 3bhiền tôi bnói cô biết 7bĐông Đông blà con của 4etôi và Thư 5Nhã, không b2có chút ecquan hệ 5gì với 5cô cả.” 9Lữ Thiên 6Ba không bhề đếm 9xỉa đến 1fcảm giác 1dcủa Thiệu 02Mân Quân b2cứ thế f5chọc thẳng 17vào vết cthương của dcô.

“Tôi 3đã biết 4rồi.” 7Thiệu Mân 4Quân bình 4tĩnh nói.

Lữ 64Thiên Ba 89sửng sốt 5vì vẻ trấn e6tĩnh của acô, đó f4không phải fphản ứng 3bbình thường 51cô phải d7có. RỒi 25rất nhanh, 8canh ta cười bcười: “Hắn 3ta thông bbáo cũng 5kịp thời 7eghê nhỉ.”
Thiệu 3Mân Quân 7không hề a6muốn cãi cnhau với eaanh ta, khóe 7môi nở cnụ cười 3buồn khổ: 9“Nếu được 6thì phiền deanh dùng fthời gian 6bđể thuyết 2phục Thư cNhã, chứ 86không phải 79so đo với 9tôi.”
“đó 9là chuyện ccủa tôi, 2không cần a5cô lo.” 9Lữ Thiên 1Ba không 27muốn nói 5những lời akhó nghe 9để công c9kích Thiệu 4Mân Quân 1achỉ là cclời vừa ethoát ra c1đã biến 4vị, nói e0xong rồi 0hối hận, 8anh ta cũng 7fkhông hiểu b8bản thân 68mình bị 96sao nữa.

“tôi 6mặc kệ 04anh, nếu 2eanh rảnh 5bthì giúp 5tôi chăm bĐông Đông, 9tôi ra ngoài 13một lát.”
“CÔ 2eđi đâu? 2cTÌm cái 1dtên Thẩm f2Tư Thông 2kia à? CÔ 96nóng ruột 5thế à?” 8Lữ Thiên 6Ba lại ác 3khẩu.
Cuối 3cùng Thiệu 6dMân Quân bcũng nổi d6cáu: “Lữ aThiên Ba, 6anh có thôi engay đi không?”
Lữ 8Thiên Ba d5ôm đầu 5avẻ đau 4khổ: “Xin alỗi.”
Thiệu fMân Quân 7liếc nhìn 6anh ta, vui bbuồn bất a0chợt như cthế là 96sao?
Lữ 63Thiên Ba 7khoát tay: c“CÔ đi 0đi, tôi fsẽ chăm 1Đông Đông.”
Thiệu eMân Quân 8ra ngoài, 8elấy điện 8thoại ra 6gọi cho 5Thư Nhã. 76 © DiendanLeQuyDon.comCÔ đã biết 5Đông Đông c5là con của 71Lữ Thiên faBa và Thư 4Nhã, cho 9dù bản 21thân lo lắng 7cách mấy ethì đó 64vẫn là 2ccon của 0kẻ khác, b8chữa bệnh a8xong họ 1sẽ đem anó đi, còn echữa không 6được thì 7người đau 4buồn thương 12tâm chỉ 5ccó cô, nhưng 7cô vẫn bkhông nỡ f8lòng nào, fcho mèo nuôi emấy năm 1còn có tình 3dcảm, huống fehồ là con fdngười.

Thư eeNhã không fnghe máy. a © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân 2aQuân không 6mệt mỏi dagọi tiếp, 25cho tới f0khi điện 3thoại báo 7sắp hết 35pin, cô mới 5fbất lực ftừ bỏ. 0c © DiendanLeQuyDon.comNghĩ ngợi 70một lát 8lại nhắn 4tin: đợi 1cậu có f9thời gian 7bthì gọi 6lại cho e1tôi, tôi 25có chuyện 9muốn nói.

Lữ 2Thiên Ba d4nhìn gương 4mặt ngủ 4say của e8Đông Đông, 39trong lòng 42cảm xúc 96phức tạp. 1a © DiendanLeQuyDon.comCái tên b7Thẩm Tư 16Thông này 2lần đầu 5tiên anh 6anghe thấy 7là từ Thư aNhã. LÚc 12đó anh ta bvà Mân Quân 4mới kết dhôn chưa 3lâu. Thư a2Nhã thản c2nhiên nói eacho anh ta cfbiết Thẩm c3Tư Thông dlà bạn 1btrai đầu 2tiên của e4Thiệu Mân 7Quân, tình 7cảm giữa fhai người fhọ luôn 4brất tốt, 17cũng sắp 02cưới rồi, f9về sau cha 5eMân Quân 5phẫu thuật 45thất bại, 8ecô đau đớn aechia tay, 8để khiến 2fThẩm Tư aThông bỏ 6cuộc hoàn 72toàn mới bvội vàng 85lấy Lữ b9Thiên Ba. dc © DiendanLeQuyDon.comLữ Thiên bBa lúc đó 9fnghe câu bnày có phần 43phát điên, aaanh ta đã 2ái mộ Thiệu 9eMân Quân 25từ lâu, alúc cưới eđược cô, 5anh ta luôn 5bthấy mình 8thật may emắn. Cho fdù trong c6lòng không 8mấy dễ 5chịu nhưng cvì yêu cô 3anh ta vẫn 2lặng lẽ aechấp nhận, a2mong rằng ftình cảm achân thật 0của mình f4có thể ckhiến cô brung động. c © DiendanLeQuyDon.comAnh ta đâu engờ, Thư 6Nhã lại fkể một e3tin mà anh bta không 98thể chấp fnhận nổi, 1đứa trẻ 3trong bụng dThiệu Mân aQuân rất ccó thể 5là của cThẩm Tư 7Thông, anh 9ta đang giúp dngười khác 8eđổ vỏ. c © DiendanLeQuyDon.comTâm trạng 9Lữ Thiên d8Ba cực kì 40tồi tệ, aamượn rượu 5giải sầu, esau khi say f3khướt đã 5nảy sinh 4quan hệ 8với Thư dNhã, rồi fcô ta mang 4cthai. Lữ 44Thiên Ba e1mỗi lần bvề nhà 21nhìn thấy 94vẻ mừng erỡ của 6aThiệu Mân 0Quân vì 3fsắp làm cmẹ, anh fta tức tối dphát điên. e © DiendanLeQuyDon.comAnh ta suy 0anghĩ một 3thời gian frất lâu, drồi quyết dđịnh không 2để đứa ctrẻ đó 4ra đời. e © DiendanLeQuyDon.comAnh ta biết 4Thiệu Mân 46Quân nhất 85định sẽ e4không nhận alời, nên 56lúc cô tắm, 01anh ta đã 1ra tay làm 54cô té ngã, 4acuối cùng 4sảy thai. a © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân 43Quân đau 6ađớn đến bkhông thiết 7sống, Lữ bThiên Ba 6cũng rất 5đau lòng, fnhưng anh cta không bhề hối 7fhận việc dmình đã 8làm. Lữ 61Thiên Ba 3nghe lời 0adụ dỗ 6bcủa Thư 1aNhã, đưa 04đứa con 2acủa họ evề nhà, bnói dối dlà mang từ b1cô nhi viện avề nuôi. 9 © DiendanLeQuyDon.comThiệu Mân 2Quân quả 46nhiên vui 77mừng, từ 0fđó xem Đông 7Đông là 6con ruột 07của mình, 2emột lòng 8một dạ 1nuôi dưỡng.
1vài việc 7anh ta để btâm quá e5lâu, thì 5càng ức 8chế, hậu 0quả càng 14nghiêm trọng. 3 © DiendanLeQuyDon.comTuy ngoài 5mặt anh 4ta vẫn tỏ 37ra một người cchồng gương fmẫu quan 3tâm đến 77cô, nhưng ftrong lòng advẫn tồn 32tại bóng 42đen hoài 86nghi. Thiệu 9fMân Quân acó lúc cười e6rất ngọt fngào, anh cta sẽ nghĩ 0có pải 4bcô đang fdhoài niệm 0giây phút c7tuyệt vời 4bên cạnh ecThẩm Tư 8Thông, hôm d2nào mà cô dbtỏ ra không 12vui vẻ anh 3cta lại đoán 0acó phải f7cô đang 87nhớ tới aThẩm Tư 2fThông. Ghen f0tuông bào 92mòn con người, 1thành kiến 3đối với 73Thiệu Mân fQuân càng csâu thì 7càng gần dagũi với eThư Nhã. 95 © DiendanLeQuyDon.comBốn năm 54nay, họ 82lén lút 42sau lưng 97Thiệu Mân 8Quân, càng 4thấy kích 78thích, có flúc cũng 9nảy sinh fchút hổ cthẹn, nhưng 7dcuối cùng b5suy nghĩ 44trả thù 69vẫn chiếm 5thế thượng 5phong.
Bây 49giờ Thẩm 12Tư Thông a5lại bước 45vào cuộc 2fsống của 9Thiệu Mân a3Quân, Lữ 52Thiên Ba 8càng ghen 0tuông hơn, 2không rõ 5đối với 1cô rốt 5cuộc là 2yêu hay hận 0fnhiều hơn.

Cuối 95cùng tiếng 3chuông điện fthoại cắt acngang hồi cdức của 13anh ta, người bgọi là 9Hứa Gia 37Trì.
Anh 4nói trong 5điện thoại: 2“Tổng fgiám đốc 3Lữ, đơn 6xin nghỉ 8việc tôi c8đặt trên cebàn làm 49việc của 07anh.”
Lữ 97Thiên Ba 5buồn bực 60nói: “Nhất 9bđịnh phải cđi à?”
“Phải.” 5bHứa Gia 92Trì không 4muốn nói 81thêm dù dchỉ một 7chữ.
Lữ aThiên Ba 0cbiết Hứa 32Gia Trì đang fbất bình 4thay Thiệu 5eMân Quân, aanh ta cũng akhông muốn 31bạn thân dbao năm lại cđi tới 09nông nỗi 74này, nên ccố gắng f0níu kéo: f3“đợi 7ctôi về 7ecông ty rồi batính, cậu bcầm đơn f5về đi.”

Giọng aHứa Gia 5Trì bỗng 4cao lên: 6a“Mọi tư 58liệu đều 37ở trong c2ổ cứng cdi động, 2đều để 3trên bàn 1anh.” Anh 64ngập ngừng: c6“Tạm biệt, atổng giám 5fđốc Lữ.”

Lữ 89Thiên Ba ađờ đẫn 4acầm điện 65thoại di adđộng, nếu enói anh ta 2phản bội cThiệu Mân eQuân là 82còn có lí edo, nhưng falừa gạt 7Hứa Gia 1Trì thì 2flỗi của fanh ta hoàn 49toàn, anh 89ta không 27muốn mất 1dbạn, đợi 5Đông Đông cphẫu thuật 9xong, nhất 07định phải 9nghĩ mọi e3cách để bníu kéo.
Cùng 5clúc đó d7Thiệu Mân 82Quân cầm dđiện thoại dđi vào, dthấy Lữ 0Thiên Ba fthất thần b9thì vội deđưa tay 9sờ trán fbĐông Đông, drồi thở 25phào một d1hơi.

Lữ 33Thiên Ba dnhìn chằm dchằm động 4tác dịu fdàng của c9cô, trong 7blòng bỗng 8dcó chút 1fhoang hoải.

Thiệu 32Mân Quân 5ado dự, cắn 4môi: “Anh 5có thể dgọi điện 12cho Thư Nhã 2không, tôi 2muốn gặp.”
“Cô emuốn làm 1gì?” Lữ dThiên Ba bcăng thẳng 5hỏi.


“Không bgì cả.” 6Thiệu Mân eQuân khẽ 9nói: “TÔi cemuốn thử 8thuyết phục 0cô ta.”
“CÔ? 29Chỉ dựa 4vào cô?” cLữ Thiên c8Ba cười, 7aThư Nhã b4làm sao chịu 01nghe lời 86khuyên.
Thiệu 50Mân Quân athản nhiên: 5“Thử xem 76còn hơn 7là không 2làm gì cả, f8chẳng phải cthế sao?”
Lữ 9Thiên Ba 6atrầm ngâm: 1“Cô có aechắc không?”
“Không.” f5Thiệu Mân a3Quân thành 7athật nói, enhững gì 4cô có thể 16làm là cố 4gắng nói 6để cô 90ta động flòng.
Ngay 7cả anh ta 0cũng không 5btài nào b0thuyết phục 3được Thư 92Nhã thì c9co làm sao 0thành công, c2Lữ Thiên 0eBa khẽ thở cdài, nhưng cfanh ta không dmuốn Thiệu 28Mân Quân 9thất vọng enên vẫn cnhận lời: fc“CÔ muốn e6hẹn ở 96đâu?”

“ở 0ngay quán ecà phê bạn dcũ gần 5fbệnh viện, 6tôi không 7fmuốn xa 0Đông Đông 03lâu quá.” 9Thiệu Mân 0fQuân nói.

Lữ cThiên Ba 30thầm cảm 0bthán cùng ealà người 4làm mẹ, 4tại sao bbhai người 1lại khác fnhau đến 8thế.
Thư 72Nhã nhanh 4achóng nghe fcđiện thoại cccủa Lữ 9Thiên Ba, f3cô ta tưởng 8Lữ Thiên 2Ba đã thông csuốt, tìm acô ta để 3làm lành.
“Tiểu 6Nhã bây fgiờ em có brảnh không? 6Đến chỗ abệnh viện, banh đợi 9eở quán 8café Bạn 67CŨ trên 3eđường 32XX.”

Thư dNhã lạnh anhạt: “Nếu 1dvẫn muốn 9thuyết phục 8dem thì đừng ablãng phí 2acông sức f6nữa.”
Lữ 0Thiên Ba bđành nói: f“LÀ chuyện 98khác.”
“VẬy 3thì được, 2một tiếng 2sau gặp.”

Lữ 5Thiên Ba 9quay lại bdịu giọng 9chỏi: “Có 1cần tôi 27đi với bcô không?”
“Không 6cần, Đông aĐông không cở một 3mình được.” 9Thiệu Mân 8aQuân không 03nghĩ ngợi dgì, đáp d0ngay.
“VẬy 6cô cẩn 59thận, tính 0khí Tiểu afNhã chẳng 7phải là 2cô không 78biết.”
Thiệu 3Mân Quân 4cúi xuống, elàm sao cô 7không hiểu 0eThư Nhã, 59câu này 7lại phải 7do người 1thân nhất a6của cô a5cho nghe, 09cũng quá d8mỉa mai. 0 © DiendanLeQuyDon.comCÔ khẽ 26nói: “TÔi 7abiết rồi.”
Lữ 0Thiên Ba 5rất muốn 7đưa tay cvòng ôm 1blấy bờ 7vai mỏng 77manh của acô, nhưng bcuối cùng a2vẫn từ c5bỏ.
Thiệu 0Mân Quân 2đúng giờ ddxuất hiện 1ở quán 9café Bạn 0Cũ, Thư 67Nhã đã d9chọn một 8ly cappuchino b2ngồi đợi, ecvừa trông athấy người 5vào là Thiệu 00Mân Quân, 1cô ta biến bsắc ngay: 6“Sao lại 0alà cậu?”, e1cô ta xách bctúi xách blên định abbỏ đi.
“Thư 0Nhã chúng efta nói chuyện.” 32Cô chặn 5blại.
“Chẳng 8có gì để 32nói.” Thư eNhã không 21quay đầu dlại.

“CẬu 9sợ gặp 3tôi.” Giọng acô khẳng 20định,
Thư 6dNhã ngừng 6chân, phản 0bác: “Sao 4tôi phải fsợ cậu?”
“Nếu 35không sợ cthì ngồi 07xuống.” 82Thiệu Mân 6Quân nhìn 6sắc mặt 2biến hóa 0khôn lường 9của cô bta, bình athản nói.
“Ngồi eathì ngồi.” 25Biết rõ elà kế khích a0tướng, 39Thư Nhãq 54vẫn không bkiềm chế 2cđược, echỉ có 5thể chấp 6nhận.

Thiệu 94Mân Quân 0chọn một 42ly nước 2cam ép, Thư cNhã tỏ 4ra cực kì 93khó chịu: 02“CÓ gì 5nói nhanh, f4tôi còn bnhiều việc eđể làm.”
“Cậu 81có yêu Thiên cbBa không?”

Thư 35Nhã không 3ngờ Thiệu 42Mân Quân 4hỏi câu 93này: “Yêu.” 8fCÔ ta nhướng 1mày, nói crất khí 6thế.
“Yêu amột người f2không phải f3là chiếm 0hữu mà 61là trả 1giá, đạo 31lí này tôi 9dnghĩ chắc 8bcậu không cthể không abiết.” 84Thiệu Mân a2Quân cười 66nhạt.
“Ha 1ha.” Ánh 7mắt Thư ceNhã xuất chiện nét a1châm biếm: 7e“Chuyện ađến nước 9fnày mà cậu 72còn muốn edgiành lại 6fThiên Ba? 0cCẬu không 3dthấy quá cmuộn rồi 3à?”
“TÔi 11nghĩ cậu 24hiểu lầm e1rồi.” 3bThiệu Mân 34Quân hờ ehững, cô 2ngoài nhu 5trong cương, 34tính cách bkiên nghị ebcố chấp, alàm người deluôn có 8agiới hạn dmà ngoại 0dtình là 69lỗi lầm 1mà cô không 2thể tha bthứ nhất, 2nên cô không 7muốn giành 0giật với a7Thư Nhã. d © DiendanLeQuyDon.com“Ý tôi 3là nếu a7cậu yêu f7Thiên Ba, 02thì hãy cnghĩ cho 4banh ta, Đông 8Đông là 9đứa con eduy nhất 53của anh 0ta, cứu 7enó là tâm 4nguyện lớn fnhất hiện 83nay của 5Thiên Ba, 94tại sao 38cậu không cthỏa mãn 1cho anh ta?”

Thư afNhã nheo 98mắt, ánh c6mắt sắc b2sảo: “TÔi 8và Thiên 5Ba sẽ còn 3đứa con 09khác, điểm 2này cậu 1không cần 45lo.”
Thiệu 35Mân Quân alắc đầu: 5“Chuyện 6asau này chẳng 4ai nói chắc 7được, 7nhưng tôi 3có thể 84đảm bảo 3fnếu lần 7fnày cậu 6chịu phẫu 1thuật ghép 02tủy, Thiên 6Ba chắc 1achắn sẽ acảm kích 7cậu.”
“CẬu 9dựa vào 0đâu mà 2đảm bảo?” 2Trong nụ 89cười của 41Thư Nhã 8là sự bướng cbỉnh và 0cchán ghét.
“Dựa cvào hiểu 7abiết của 0tôi về 14anh ta, dù 1sao chúng dtôi cũng 6là vợ chồng 51bốn năm.” 4Giọng Thiệu 6cMân Quân 10trong trẻo, 0có thể 69đã buông 4fbỏ được 7thật, hoặc 5fkhông có 35gì quan trọng a7hơn là cứu 64Đông Đông, cnên khi nhắc 8đến cuộc 6chôn nhân f7thất bại cnày lòng edcô mới 75có thể 63bình tĩnh 12như vậy.
Thư 3Nhã búng 23ngón tay: e“TÔi và 3danh ấy yêu 88nhau cũng cgần bốn benăm rồi.” cCÔ ta không 6cngần ngại 0xát thêm 24muối vào  vết cthương trong 1lòng Thiệu f6Mân Quân.

Tim 0cThiệu Mân 49Quân nhói bdđau, cô ache giấu 92nỗi đau 5etrong ánh 9mắt, nói 85bằng giọng 53vô cùng 17lạnh nhạt: f“Thế à?” aChuyện đoán abiết từ asớm vẫn fkhiến cô 9đau lòng.

Thư 3Nhã lòng 2ngổn ngang 66trăm mối, bbcô ta và 5Thiệu Mân 6fQuân từng e8là bạn 6thân nhất, 5tình cảm 8cô ta đối 2dvới Thiệu eeMân Quân 9cũng vô 32cùng phức 09tạp. Ban 05đầu cô e7ta nói xấu eThiệu Mân b9Quân trước cmặt Lữ a7Thiên Ba 5là vì tình cđầu của eMân Quân 3rất mãnh aliệt sâu 8sắc, sau b1khi chia tay blại có 6athể lấy 1được một 7doanh nhân 1thành công 15chín chắn cfnhư Lữ 4Thiên Ba, c6còn cô ta 90thì không 8tốt số c6như vậy, e9hồi xưa ftrong nhà 73cô ta kinh 4fdoanh thủy dcsản, trên 4người lúc e2nào cũng dcó vị cá etanh, về 05sau người ecô ta yêu 36không phải dnhân viên 7ccông chức 2bình thường fthì cũng 10là những 84kẻ đào 1mỏ chỉ 0biết chìa 8tay xin tiền. 2c © DiendanLeQuyDon.comđố kị 5khiến người 84ta điên 8cuồng, Thư 0dNhã lại etự nhận 3mình về 5angoại hình 5atrí tuệ c8khí chất 8đều không ethua Thiệu aMân Quân, e6dựa vào 2ađâu mà 2Thiệu Mân baQuân sống e5tốt như d2thế, còn f3cô ta thì a4bận công 8việc túi 8bụi, gặp 8phải toàn 78những kẻ dbtồi tệ. bf © DiendanLeQuyDon.comCÔ ta mất 9đi giới 5hạn làm angười, 2không chỉ 8cmột lần 6nói xấu 9Mân Quân dtrước mặt bLữ Thiên bBa. Ban đầu a9Lữ Thiên cBa không 6btin, nhưng cekhông chịu dnổi khi 2fcô ta ngày fnào cũng 4lải nhải, e0hơn nữa b2vừa nhắc 85đến nhân 2vật nhạy 35cảm Thẩm 40Tư Thông, 3Lữ Thiên 4cBa vừa ghen 6evừa hận, 4mụ mẫm 9cả đầu 20óc một f2tay đạo 3diễn giết 1chết đứa d3con ruột 2athịt của 85mình.
Thư 0Nhã cười 08lạnh lùng 0nếu Thiệu acMân Quân 6biết chuyện 0mình sảy 3thai là do 5Lữ Thiên 9bBa, thì sẽ 7phản ứng fthế nào.
Nếu abban đầu eThư Nhã 37đối với cLữ Thiên 0Ba chỉ là b0giả tạo 91là vì không 0phục Thiệu 2cMân Quân, 4nhưng về csau dần 9dần khi 61ở bên nhau 1cô ta đã 84yêu Lữ bThiên Ba 9thật lòng, 9dcô ta không 70muốn mất 30anh ta. CÔ 7ta suy nghĩ efkĩ những b5gid Thiệu 8bMân Quân bnói, trong aalòng đấu ftranh rất b6dữ dội, 0nhưng vẫn 4không thoát 4bkhỏi rào bfcản tâm clí do chính 3amình tạo 5ra.


“Nói a1xong chưa, 81nói xong 5rồi thì 5tôi đi đây.” 5Thư Nhã 8nóng nảy f1nói.

“Tiểu 21Nhã.” Thiệu 9Mân Quân 52chân thành: 50“Thế gian 50này không 10có người 2dmẹ nào c0nhẫn tâm, a3tôi tin cậu 9sẽ nghĩ 5ra.”
Thư eNhã hoảng 59loạn bỏ 2chạy, một 6người phụ e2nữ hiền 95lành như 2Thiệu Mân 2Quân, cô 93ta bỗng 53thấy không 3còn mặt b8mũi nào 5fđể đối 1diện.
“Tiểu ceNhã nói 0sao?” Lữ 2eThiên Ba dvừa thấy ccThiệu Mân 88Quân đã dsốt ruột ddhỏi.
Giọng 9cô chậm 37rãi: “TÔi acố hết csức rồi,”
Lữ 73Thiên Ba 40lặng lẽ 6thở dài. b7 © DiendanLeQuyDon.comCái tính 22cố chấp fcứng đầu ccủa Thư dNhã, muốn ethuyết phục a3cô ta không 18phải dễ, dbchuyện Thiệu 0Mân Quân 03thất bại 9trở về 4đã nằm a5trong dự 48đoán của 9anh ta, nhưng 0bvì Đông 06Đông, anh d0ta nhất c9định sẽ ekhông tiếc dbất kì 1giá nào e8để Thư 0Nhã đồng 7ý.
Thiệu 9Mân Quân cnhận ra 05thực sự 9thì thái bđộ Thư 6Nhã đã c1có thay đổi, 8echỉ có achút do dự c0chưa quyết 33lúc này 54do chính 5Lữ Thiên 5bBa ra mặt 08mới được. 2e © DiendanLeQuyDon.comCÔ nói: 5“Anh khuyên 77cô ấy nữa fđi, cô ấy 0sẽ nghe 4anh,”

“Tôi 37biết rồi.” 7Lữ Thiên aBa nhìn cô cchua xót.

Thiệu 21Mân Quân 2đắp chăn dlại cho fĐông Đông 8cvới vẻ dvừa thương 10xót vừa cyêu chiều: b0“Anh có 5việc thì c3về trước 15đi.”
“Tôi ackhông có bviệc gì.”
“VIệc 2bcủa công 1ty thì sao?” fThiệu Mân 26Quân ngước 5clên hỏi: 2“Không 83xử lí có dđược không?”
“Cũng dchẳng có b9việc gì b6quan trọng.” 3Lữ Thiên a3Ba tỏ vẻ 77nặng nề: 9a“Trước 74kia tôi nói fcông ty gặp 9vấn đề bbtài chính 8là lừa d0dối cô, d0chính là anhằm bắt ccô kí vào 3đơn li hôn.” eAnh ta muốn 9chọc giận bcô, bây dgiờ anh 9fta ấu trĩ 7tới nực 4dcười như 53một đứa 7trẻ khao 8khát được aquan tâm.
Thiệu 6Mân Quân bliếc nhìn 6danh ta, cuối 1cùng đã 0chịu khai 61thật à? dCÔ nhướng 69mày: “TÔi 0cũng biết 14rồi.” eBẮt đầu 27từ giây aphút cô d3nhìn thấy 7fanh ta cùng 7Thư Nhã ara vào ở ecửa nhà e3Thư Nhã, 3cô đã biết 06tất cả 6đều do 1Lữ Thiên 2Ba ngụy 81tạo ra để d6lừa gạt bdmình. Làm 9sao phải a5thế, nếu 2anh ta thật f3lòng muốn a2ở bên Thư 58Nhã, cô fsẽ lặng 22lẽ rút 43lui. HÔn anhân không 6tình cảm, 37đầy ắp cdối trá 2thì đã 26không cần 9phải duy f4trì nữa. 0 © DiendanLeQuyDon.com“Anh muốn 4li hôn hoàn a9toàn có 5thể nói 80thẳng, bịa 15ra bao lời e6nói dối 2anhư thế 6anh không 3thấy mệt 0à?”

Lữ 4Thiên Ba 2hận nhất 65dáng vẻ 7bình thản 7ehờ hững 7bnày của e1cô, không 4có tình 4cảm mới acó thể 8dlạnh nhạt f2như vậy. 40 © DiendanLeQuyDon.comLòng dạ 9cô phải 35sắt đá abiế bao 1emới có ceđược vẻ ethản nhiên, 6không yêu 3không hận 1thế này. 0 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta hừ 4lạnh, cảm 53thấy bi 3ai cho tình 3dcảm của d1mình.

Thiệu 4Mân Quân 6cúi đầu fnhìn, bây 29giờ ngoài 4dchuyện Đông 5Đông ra 22chẳng còn 2chuyện gì 00có thể c0khiến lòng 3cô dậy 3esóng được 6nữa. CÔ 3không phải 9chưa từng 9enghĩ rằng 03Đông Đông 64khỏe lại 1rồi, coo evẫn mất 5aanh ta, nhưng 60thế thì csao, tính 13mạng của b9đứa con 21là quan trọng 2nhất. Chỉ 9cần giữ 99được nó, 42cô có thể elàm bất 3ecứ việc egì.

“Dù cthế nào 1ethì tôi 8vẫn có celỗi với 2cô.” Lữ 8Thiên Ba 5alặng thinh b5hồi lâu 3rồi chậm 1rãi nói: c“Khi nào 97về thì fchúng ta cđi công 7chứng, tôi cđể cô e6đứng tên 30căn nhà.”
“Không 8fcần.” 6Thiệu Mân 44Quân thong 6ethả nói. 06 © DiendanLeQuyDon.comCÔ sẽ không aở lại dnơi mang 3lại nỗi 2đau cho cô, aở đó cũng 0bkhông còn alà ngôi 4anhà có thể 9che chắn 41mưa cho cô anữa rồi.
“CÔ a6ngốc à.” 87Lữ Thiên 16Ba quát lên, 1fsao trên dđời còn 0có người 9ngốc như 62vậy. Anh abta nghe lời 4Thư Nhã, 36lo Thiệu 6Mân Quân dsẽ tranh 6chấp tài fsản, mới dnghỉ đủ 3cách dụ e2dỗ kí vào d0đơn li hôn, 88như vậy 3danh ta sẽ 8giữ lại 7được tối 3đa tài sản 7của mình, 8nhưng giờ 41xem ra Thiệu fMân Quân 3không hề ebcó tí hứng 96thú nào 2với tiền 5ecủa anh f2ta.
Thiệu 3Mân Quân 3ngước lên, fmấp máy bmôi, tiền 8không thể abbù đắp dtội lỗi, becô cũng ffsẽ không 2tha thứ 1cho anh ta.

Nguồn: truyen8.mobi/t105621-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-11.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận