Quãng Thời Gian Trong Hồi Ức Chương 12

Chương 12
Hạ Sính Đình tay xách nách mang, chạy đón xe để thăm bà ngoại,

bà ngoại 42là người 4mạnh mẽ 5bnhưng có 8phần hơi c9cô lập, 01bà kiên 4 uyết muốn 6 ống một 24 ình ở ngoại 83ô, không 0d hịu dọn 7đến ở 3 hung với ad on cháu. bf © DiendanLeQuyDon.com ạ Sính bfĐình mỗi e1 háng đều 24 ành chút 1 hời gian cđến thăm 8 à một lần, 1a rò chuyện, 5b ua cho bà deđồ ăn e gon.


7d hiếc Mini c oupe của 2 ô bị trục 6 rặc phải cđem đi sửa, 32đành ngồi 5d e bus, cô 0 hải đi b7 a chuyến, f ừa xuống f e thì di bđộng trong e9 úi vang lên 6 húc giục. 03 © DiendanLeQuyDon.com ô chuyển 6đồ từ 6 ay phải c8 ang hết 5 ay trái, 27 ắng sức 10 ò mẫm điện 2thoại, vừa 1đi vừa bnghe: “A ealô.”
“Xin 4achào, tôi 0blà dịch bvụ khách 0ehàng của 53công ty di 0eđộng Trung cdQuốc, rất 6fvui được 6thông báo ebvới cô, 2cô đã được 1rút thăm 8trúng giải 4fnhất, phần dthưởng 75là một 1chiếc điện 4cthoại di e2động Iphone 145.”
Hạ a5Sính Đình 4phản ứng 6cực nhanh: 8e“Tôi là c6trung tâm cdtin tức adi động d9điện tín, 29sau này lừa dngười khác 5làm ơn chuyên 73nghiệp một 2dchút”, 5nói xong 8ađịnh cúp 6máy.

“Này 23này đừng fcúp đừng 2cúp, tôi 5là Lăng eaThiên Ý.” eBên kia vội 0nói.

“Anh 97bị bệnh c7hả?” Hạ c9Sính Đình f6không chút 3dkhách sáo.
Lăng 37Thiên Ý 6ngượng 65ngập: “Muốn 66đùa với a9cô tí thôi 6mà.”

“Muốn 6đùa cũng 83phải lựa fbtrường f1hợp chứ.” fHạ Sính 37Đình nổi ecáu, tay ecô xách 5bao nhiêu e7thứ, dù edtruyện cười echay đến 1emấy cũng ckhông cười cnổi.

Lăng 73Thiên Ý 8lại rối frít xin lỗi, fHạ Sính ceĐình mới fhơi nguôi 2giận.

“Tóm 0lại là 3anh có chuyện fcgì?” Trước 6mặt là 5nhà của d9bà ngoại, 7dcô hít thở b1thật chậm, bckhông thể 3để lộ 6dáng vẻ amệt mỏi, fcnếu không 4bà ngoại 15sẽ xót 57xa.

“Không eacó gì không 7acó gì.” 3Lăng Thiên 5Ý cười: 1“Chỉ muốn a0hỏi cô 8buổi tối 2có rảnh 1không?”
“Không, 6atôi đang b3ở tỉnh ckhác.” bHạ Sính 08Đình thẳng 3thắn.
“Ồ ffvậy thì 69thôi.” 2Lăng Thiên dÝ lúng túng 1acúp máy.

Hạ a2Sính Đình 78cầm điện cfthoại, lẩm b3bẩm: Chẳng d0có chút 27thành ý 27nào, mời 8thêm nữa 6thì chết dà! Sau đó f4vội vàng 1eviện cớ, 9chắc vì fdgần đây b9rảnh rỗi d3cô đơn cnên mới dnảy sinh  suy 8nghĩ kì 4quái đó. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô nói như bniệm tà: 6d“Ác linh d6cút mau! 11Tôi chỉ adthích Dương 6Dận, một dclòng một c1dạ với 0anh ấy!”

e1ngoại thấy 20cô nên rất 6vui, hai người 1trò chuyện fmột lúc 0thì bà ngoại c9bỗng nói: 39“Đúng 87rồi, Tiểu dTôn nhà 0bên cạnh 8thật có bphút, chính 79phủ bỏ 8tiền ra 7giúp cậu 4ta sửa lại cenhà đấy.”
“Đúng elà chuyện 6tốt.” 5Hạ Sính e4Đình cũng avui thay cho 0chú Tôn. 4 © DiendanLeQuyDon.comChú Tôn cctên thật aelà Tôn Trường 9Thắng, là 0fhàng xóm 9thân thuộc acủa bà fngoại, chú 7brất tốt, 8etiếc rằng 0bị tàn fctật nên 3bphải ngồi 6ftrên xe lăn 7suốt. Năm dbngoái chú 9cưới vợ, bvợ chú 19lúc nhỏ 0bị mất fđi một 3echân trong 2vụ tai nạn bgiao thông, dahai nguời 0dcó thể e7tự lo liệu 5fcuộc sống fnhưng nhà 9ecủa chú c0là căn nhà 5xây theo bckiểu cũ dfdiện tích 11không nhỏ, cecòn có tầng d2trên, đối 1với người 5tàn tật 6mà lên xuống anhư vậy a5rất bất btiện, nên 69phần không bagian đó crất lãng 6phí, lần 49này đài 52truyền hình 1thực hiện 1chương trình 39xã hội, 62nhà chú 0Tôn được 0đề cử 1dcải tạo 0eđầu tiên.

ccụ gật 87gù: “Hi f3vọng sau d7khi sửa c9xong sẽ ddtiện cho 2acuộc sống 6của họ.”
“Con dfqua thăm bchú.” Hạ 81Sính Đình a4nói.
“Họ 5dtạm thời 4bdọn đi 8rồi.”
Hạ dSính Đình 5sờ cằm: ed“Vậy con 3fđi xem công 1ftrình tiến 18hành đến d6đâu rồi.”
“Ừ, dđi đi, lát 92về bà ngoại 8sẽ nấu 1đồ ăn 9ngon cho.”
Hạ 86Sính Đình 9nuốt nước f2bọt: “Tốt cequá ạ.”

4acụ cười, 5bchỉ ngón 4dtay vào trán fccô.
Hạ bSính Đình 2nhảy nhót dchạy qua enhà hàng 6xóm, bên 64trong có 0một người 41đứng quay eclưng lại 4avới cô, 6đang viết 0vẽ gì đó 5etrên cuốn 9sổ, Hạ 2Sính Đình 15thò đầu 0ra nhìn, 1hình như dlà kế hoạch 40cải tạo c8và kích fthước gì 0bđó, có dlẽ là kiến a4trúc sư.

7vỗ vỗ 6fvai anh ta: 2“Chào anh.”
Người 9kia quay lại, cHạ Sính b9Đình giật 72mình: “Sao bclại là f1anh?”
“Ủa 6không phải 56cô đi tỉnh 36khác à?” fChính là dLăng Thiên 5Ý.
Hạ 8eSính Đình 8gãi đầu, dcvẻ mặt c7có chút e7bối rối 3vì bị vạch 2dtrần lời 9nói dối.
Lăng aThiên Ý c3nheo mắt d9cười: “Sao 57cô lại 2ở đây?”
Hạ 82Sính Đình 0cho khẽ: f“Bà ngoại 3tôi ở kế d5bên, nghe 42nói nhà 7chú Tôn 41được nhà anước sửa alại, tôi 4đến xem 88sao.” Cô dnghi ngờ 3quan sát c8Lăng Thiên bÝ: “Anh 4là kiến 9trúc sư 6của đợt fsửa chữa 47lần này d5à?”
“Sao akhông giống 9hả?” Lăng 7Thiên Ý acười hỏi.
“Không 1nhìn ra chỗ b4nào giống.” 7Hạ Sính 3Đình chu 5môi. Ngoại 6dhình anh 5khá thô, 3ehình như 2không hợp bbvới hình a9tượng kiến c6trúc sư.

Lăng 8cThiên Ý aecười ha 9hả: “ 00Có một 2câu nói 67là: Không dthể trông f9mặt mà 8bắt hình edong.”
Hạ 36Sính Đình 96hứng chí 8alật xem 70sổ ghi công bcviệc của 0eanh, hào fhứng hỏi: 46“Thế nào, 3chuẩn bị c0cải tạo 8ra sao?”

“Nhà f0vệ sinh 15thì gỡ 0bbỏ bồn ctắm thay 9bằng gian 1tắm riêng, 99lát nên 57nhà chống 93trơn trượt, fcạnh bồn 6lắp thêm ebhai tay nắm 42bằng thép 7không rỉ, 5tăng thêm ahệ số b5an toàn, fgiá phơi 4quần áo 5ngoài ban 3ecông sửa fbthành dạng c9gấp được, 9fvà cả chỗ cdcửa vào 4nhà thì 7pá bỏ ngạch fcửa và 9bậc thềm, bsửa thành ddốc thì 5tiện cho 7xe lăn ra d2vào… Những 61thứ khác dbđều không 3có vấn 2đề, haizzz…” 80Lăng Thiên b4Ý đau đầu 9day huyệt 1thái dương, 2echuyện này 06đã làm 9anh nhức ceóc mấy engày nay, 21vẫn không 67có cách 27nào hay: c4“Điều 5duy nhất 9đau đầu 7là cái gác 99kia, tôi 0vẫn chưa 8anghĩ ra cách eanào để 3tận dụng fnó.”
Hạ 0Sính Đình 1tỏ ra suy 11tư.
Lăng 6Thiên Ý 7đẩy đẩy c6cô: “Này, 9có suy nghĩ 4cgì thì nói 5ra để xem bacó thực 7hiện được 98không?”
“Về bmặt thiết 4ekế trang 5trí thì 5tôi không dhiểu lắm, 7eanh cứ xem bcnhưu tôi dnói vu vơ 7thôi nhé.” 8dHạ Sính e7Đình khiêm f4tốn.
“Nói 0đi.” Lăng 7Thiên Ý ara dấu tay.
Hạ 5Sính Đình bhoa chân 5múa tay: af“Tôi đang 6nghĩ, có 18loại máy enâng lên 6dhạ xuống 2eđơn giản 48nào không, enếu có bloại đó 58thì chú 2Tôn và thím blên xuống 1cũng hoàn b6toàn không dvấn đề 7gì nữa.”
“Cái 5anày tôi 7đã từng cdnghĩ, nhưng 2vốn vượt dbquá dự 2tính, không 0akhả thi.”Lăng 51Thiên Ý 9thở dài.
Hạ 2Sính Đình 9ôm đầu 56ra sức nghĩ: 79“Thực 6ra chỉ là 5anguyên lí 35trượt, 62nhưng thực 45tế thì 7ayêu cầu 8các mặt cđều cao.”

“Có dccách gì cgiải quyết beđược vấn 3đề mà a4vẫn tiết fkiệm tiền cekhông?” a2Lăng Thiên 68Ý lẩm bẩm.
Hạ fSính Đình efbất chợt 9enảy ra một 6ý ;”Hay 38là tìm nhà fdsản xuất 06để hỗ 01trợ đi.”

“Tìm abđâu ra.” d1Lăng Thiên 95Ý ngơ ngần cahỏi, anh 54là kiến atrúc sư, dchoàn toàn 3không có 6đầu óc 73kinh doanh.
“Ngốc.” 9bHạ Sính 58Đình nói: e5“Lên mạng e7tìm cách 2liên hệ 3fvới nhà 5sản xuất 85rồi, gọi ađiện cho 4ctừng nơi 8ahỏi, có 65hiệu quả e8quảng cáo 02của đài 7truyền hình, ckhông chừng 3fsẽ có nơi 51đồng ý.”
Lăng bdThiên Ý 1vẫn giữ d1thái độ 2fhoài nghi: 6“Không 2rẻ đâu, 67bọn họ 97có ngốc 3vậy không?”
“Nhìn 41xa chút đi, 81đây là 1emua bán mà 6đôi bên 9cùng có f4lợi đấy.” aHạ Sính a0Đình ngông d9nghênh nói.
Lăng b6Thiên Ý 9dnhún vai: 27“Coi chừng 58chữa lợn 7lành thành dlợn què.”
“Rung 8động không abằng hành 2cđộng, tôi 7và anh cùng a0tìm, thêm 1một người 7alà thêm 3sức mạnh.” 01Hạ Sính 0Đình thuộc batrường 9dphái thích ahành động.
“Tôi 3acó mang máy 92tính, nhưng 8fở đây 3dkhông có 4mạng.”
Hạ aSính Đình 0ađảo mắt asuy nghĩ: 9“Đi ra dquán net.”
“Tôi 3không quen 4cở đây 8lắm.” 04Lăng Thiên 11Ý chớp 57mắt.
Hạ 63Sính Đình cvỗ ngực: 83“Tôi quen 48là được.” dCô kéo Lăng aThiên Ý dera ngoài, f9bà ngoại 5đứng sau 27gọi yếu 1eớt: “Sính 9Đình, ăn 7cơm đã, f1con muốn 72đi đâu?”
“Con 2evề rồi 12ăn sau.” 15Hạ Sính aĐình kiên 2equyết.
“Ăn e4xong rồi deđi.” Bà a5cụ dứt 7khoát, Hạ dSính Đình 0đành quay 1lại.

“Cậu cấy là?” aBà cụ nhìn bchằm chằm 99tay Hạ Sính dĐình túm 6áo Lăng f2Thiên Ý.
Hạ 7Sính Đình 2vội rụt 46tay lại: c“Kiến 21trúc sư 4cải tạo 94lại nhà cchú Tôn 37ạ.”

dcụ lập 7tức vui 94vẻ mừng 4crỡ: “vậy 9cùng vào 6nhà ăn bữa 4cơm đi.”

Lăng 0Thiên Ý 79tất nhiên crất muốn: 6“Vậy cung 1kính không 4bằng tuân alệnh ạ.”
Hạ 4Sính Đình a2lườm anh: 0f“Tuân cái 24đầu anh.”
“Không 9lịch sự 9gì cả.” d9Bà cụ trợn 0dmắt, Hạ b3Sính Đình 07lập tức 56ngoan ngoãn d5như thỏ 5con.
Lăng eThiên Ý 6đắc ý blàm mặt 77hề.

Lúc 4ăn, bà ngoại 5không ngừng 0cgắp thức dăn cho Lăng 9dThiên Ý, ebỏ mặc 41cô cháu 9ngoại ở 0một bên.
Hạ b9Sính Đình 34vô cùng 01buồn bực.

Lăng ceThiên Ý 3nói chuyện edrất có fduyên, làm 40bà cụ vui fvẻ cười bsuốt. Nhân 3lúc Lăng e9Thiên Ý 2bưng bát a5đĩa vào 5cnhà bếp, 1fbà cụ lén 02nói với 8bHạ Sính aĐình: “Cháu 03ngoan, cậu 4bé kia khá 9đấy, phải 97giữ lấy angay đi.”
Hạ 7Sính Đình d7đỏ mặt, 1thiếu tự enhiên: “Bà a7ngoại bà d6đang nói 99linh tinh c8gì thế?”

“bà 5ngoại già 1rồi, nhưng 7tai không ccđiếc mắt 8không mù, 90lòng càng bsáng.” 79Bà lão cười 38tít mắt: 3b“Bà thấy 3cậu ấy 7làm cháu 6rể của 4cbà là hợp 2flí nhất.”

Hạ 48Sính Đình 93hoàn toàn e9bó tay với 8bà ngoại ctâm hồn 01trẻ con, 8fluôn muốn bacô vu vẻ, 02đành tìm eđại một 79lí do rồi 29kéo Lăng 9Thiên Ý fcchuồn ra b3ngoài.
Lăng 5Thiên Ý 05nghi ngại: d0“Cô chạy a8nhanh thế a5làm gì, acó ai đuổi btheo đâu.”
Hạ 9bSính Đình 6thở hổn ehển, khoát 4tay lia lịa.
Lăng 7fThiên Ý 8nhìn cô fkì lạ.
“Bên 48kia có quán dnet, đi theo etôi.” Hạ dSính Đình bebình tĩnh 8lại, rất d4tự nhiên 91chỉ tay e3về một dhướng.
Hai 1người tìm 41hai máy ngồi 4dgần nhau, 0mở máy 09lên mạng 36dùng Baidu 0dtìm những 8tin tức 1cliên quan.
Trong e8quán net ckhông in 76ra được 3hai người ddđành chép dcách liên chệ ra giấy.

Hạ aSính Đình drất cẩn 9thận tỉ f7mỉ, không d3chỉ ghi flại tên bnhà sản 76xuất và 4ađiện thoại, 7mà cả địa f8chỉ họ 2tên người bphụ trách 8cũng không cbỏ qua
“Chép 9cái này c8làm gì?” ffLăng Thiên bÝ tò mò dhỏi.,

“Lỡ 93cần dùng e7thì sao, 75dù gì cũng ekhông tốn a5mấy thời e7gian.” Mắt 1Hạ Sính 18Đình lấp 3lánh nụ ccười: “Nếu ckhông sau eanày tìm 5lại thì d8phiền lắm.”
“Cũng 02đúng.” 9Lăng Thiên b2Ý học theo.

Cả 0buổi chiều, abai người 1dghi lại arất nhiều 63thông tin e8hữu dụng, 2ngồi bàn 4bạc rồi 9phân chia b7công việc, 4lần lượt 4liên hệ, 48khi có kết 76quả sẽ bbthông báo e7người kia fbiết.
“Hay 3chúng ta 40cược đi?” 39Nụ cười cLăng Thiên 5bÝ rất gian 37xảo.
“Cược fgì?” Hạ eSính Đình 8cũng không d5chịu thua.
Lăng 91Thiên Ý 41cười thản 86nhiên: “Xem 5nhà sản axuất của 12ai chịu chợp tác, 5người thua 78phải đáp 8ứng người 89thắng một 8yêu cầu.”
“Thế 8nếu cả 94hai bên đều ađồng ý e8thì sao?”
Lăng 53Thiên Ý 9suy nghĩ: f1“Người 7fđến trước e7sẽ thắng.”
“Nhất dđịnh thế 7nhé.” Hạ cSính Đình cđập tay 1vào tay anh.
Khóe 30mắt Lăng 4Thiên Ý 12lấp lánh 2bnụ cười, 9bgương mặt aecó vẻ đắc 3ý khi mưu 1kế thành b2công.
Lúc dDư Tịnh 3đo nhiệt acđộ cho 6bệnh nhân btrong phòng 4thì Liên fSiêu dẫn 9các bác fsĩ thực 5tập mới acvào kiểm 3tra phòng, 3cô gật d7đầu chào, abất ngờ 08nhận ra c6cô gái đứng 7sau Liên 42Siêu có fvẻ quen 9cquen. ThƯờng 80thì những 98người cô 7từng gặp 53mặt một 7lần sẽ 87không nhớ dnổi, nhưng 6cô gái này 95dù sao cũng 9từng để e5lại ấn atượng sâu 3đậm với 2fcô. Cô liếc dmắt nhìn cbảng tên 3đồng gắn 4trên ngực b7áo cô ấy: adThi Thi.

“Tiểu 61Dư, anh giới fthiệu với 5em, Thi Thi flà bác sĩ dthực tập bmới tới, atạm thời esẽ phụ 2trách bệnh cnhân khoa 4ngoại. Tiểu dDư là y b3tá xinh đẹp e6có năng elực tốt ecnhất ở eđây, Tiểu ffThi sau này 9nếu cô e3có việc 93phải nhờ ffcô ấy chỉ 1egiáo nhiều 3đấy.” a6Liên Siêu 3ccười nói.

Tt 1đưa tay 4ra, cười cfmỉm: “Phải 7nhờ chị 1chỉ giáo 5nhiều.”
87Tịnh cũng dhiểu ý d8giơ tay ra: c4“Không 5dám, bác 9bsĩ Thi khách bsáo quá.”

Gương 00mặt tt xuất f0hiện vẻ 1kì quặc, 5nửa cười 3enửa không.
95Tịnh cũng 6không để 58ý nhiều. 9 © DiendanLeQuyDon.comDù tt có bý đồ mà 26tới đây 4hay chỉ 1đơn thuần 9blà trùng 9hợp, thì 70khi làm việc 3dcô luôn 5nghiêm túc, 0anhững mặc bekhác cũng 58tự vấn flòng không eehổ thẹn, fkhông cần esợ cô ta egiở trò e0sau lưng cmình.
Liên 5cSiêu kiểm 21tra phòng cexong, Dư deTịnh theo 57sau anh, ngập 5ngừng rồi 62thôi.

“Tiểu 71Dư em có 99chuyện muốn 7nói với 59anh à?” aLiên Siêu d9quay lại 26hỏi cô.
“Bác 7sĩ Liên acem cũng muốn 2đi xét nghiệm 2xem có thể 36giúp được b0Đông Đông 1không, em ebiết chị dMân Quân cnhất định 5sẽ không 6chịu, nên 2muốn nói 0trước với 4fanh.” Đây cdchỉ là 0suy nghĩ 7của Dư c4Tịnh, cô e7vẫn chưa abàn bạc cvới Hứa bGia Trì, anhưng dù f7sao anh có e2đồng ý dhay không 8thì cô vẫn 8esẽ đi.

Liên 8Siêu lặng 9thinh một 92lúc, vốn 7trước khi 9Thư Nhã 5đồng ý, danh không 0nên nói a2chuyện này 37với Dư 0Tịnh, nhưng 1nếu cô bđã hỏi 71thì nói 2fcô biết bcũng chẳng esao: “Trước bmắt đã 71tìm được 05người thích 1hợp nhất, 0enhưng vẫn ccđang làm 0công tác 2atư tưởng 0với cô 7ta, Tiểu e2Dư em đừng evội.”
“Là 38ai?” Dư cTịnh là 3y tá chuyên b8nghiêp, biết frất nhiều 3các kiến 8thức y học, d2cô biết 74tỉ lệ 2này rất dcthấp, nên 78trong thời 3gian ngắn 2như vậy 7tìm được 1ftủy thích chợp, cô dcảm thấy 1rất kì 12lạ.
Liên 1Siêu do dự dthốt ra 8hai chữ: 47“Thư Nhã.”

cTịnh thông 39minh, lập 3tức phản 7ứng kịp: 52“Ý bác esĩ Liên 6là….Đông fĐông là facon trai của dThư Nhã 8avà Lữ Thiên 0Ba?”
Liên 2bSiêu nặng c5nề gật e3đầu.

7Tịnh mở 06to mắt, 0vẻ mặt 4không hiểu 3dnổi, câm 3nín một 08lúc mới fnói: “chị cdMân Quân a0biết chuyện 8này chưa?”
“Cô eấy biết arồi.” 8Liên Siêu anói khẽ. 6 © DiendanLeQuyDon.comKhoảnh khắc afThiệu Mân 56Quân biết c2chân tướng, 8cô cũng eftừng kiệt ddquệ tới 3cmức suýt 4suy sụp, 10nhưng rất 5nhanh đã 7bình tĩnh 44lại, che 5giấu nỗi bđau, vì dĐông Đông 82mà có thể 5không so f5đo tính cetoán mọi 03thức anh 48rất thương bngười phụ 6nữ gánh 9vác quá 23nhiều thứ aatrên vai 9như vậy.

36Tịnh nắm eachặt tay, ađầu móng 1tay bấm 76sâu vào d2lòng bàn 37tay mà không abiết. Nỗi 4đau khổ 00chị Mân 9Quân phải b5chịu đều 9do Lữ Thiên 8Ba và Thư 9Nhã gây 9cra, nhưng f4lại chăm 4sóc đứa 4bé thay bọn 1họ. Thế 5gian này 5có quá nhiều a6điều bất 6công, tại esao người atốt lúc 0fnào cũng fdbị ức chiếp. Cô 9lại hiểu 1rõ Thiệu 0Mân Quân, 9cho dù Lữ 6Thiên Ba 5và Thư Nhã 8có lỗi fđến mấy 40chị ấy 75vẫn sẽ dcoi Đông c4Đông như 6chính con 1ruột của bmình. “Chị 5Mân Quân 6làm sao chịu 52nổi?” 21Cô lảm enhảm.
“Vì fcĐông Đông cchuyện gì fecô ấy cũng fnhẫn nhịn a8được.” 81Vẻ mặt 9cLiên Siêu 8abình thản 6như thường.
“Lữ dThiên Ba 4đúng là btên khốn 2kiếp.” 55Dư Tịnh ftức tối 62vì Hứa 28Gia Trì không fsớm nhận 5ra bộ mặt a4ngụy quân ftử của e6anh ta.
“Mân eQuân và 15anh ta đã 6li hôn, sau bnày không 6cần chịu 58đựng anh 4ta nữa.”
“Thật c0sao?” Dư 2Tịnh mở 5to mắt, acách xa Lữ eThiên Ba cađối với 9Thiệu Mân aQuân không f3chừng là dcchuyện tốt, cfnhưng như dthế thì 9chị ấy 7không còn bnghĩa vụ 9chăm sóc 82Đông Đông e2nữa. “Cũng etốt, Lữ aThiên Ba bcvốn không 5xứng với 1chị Mân 6eQuân, chị 26ấy xứng dđáng được 7đối xử 2tốt hơn.” 89Cô nhìn aLiên Siêu.
Vẻ 3mặt Liên 69Siêu chưa 1từng nghiêm f5túc như 4vậy: “Anh 51sẽ làm 82vậy.”
Khóe 3môi Dư Tịnh 5nở nụ acười, cô 4tin Liên aSiêu sẽ famang lại 7niềm hạnh e9phúc đích 1thực cho aThiệu Mân 2Quân.
Tt 9mất công 43sức rất 5nhiều, nhờ 3cbiết bao 5mối quan 67hệ mới 9được vào 6bệnh viện cRJ làm sinh 4viên của 3aLiên Siêu. 8 © DiendanLeQuyDon.comThực ra b4cô nàng 3chẳng có 55chí lớn 0bgì, vào 2bệnh viện 56RJ là vì 0bDư Tịnh. 01 © DiendanLeQuyDon.comCô cứ cảm 0thấy Dư 7bTịnh là 02mối uy hiếp 0lớn nhất 3của mình, 89bắt buộc 7phải canh c1chừng, không 05để Dư cTịnh và 03Trình Lãng 4có cơ hội 3phát triển 0như thế 3dcô nàng f9mới có ekhả năng 1đạt được bthắng lợi 8cuối cùng.
Giác 29quan thứ 3sáu của 2phụ nữ drất chuẩn, 9Trình Lãng fthường 7đối xử 92lạnh nhạt 7evới phụ 4nữ, chỉ fcó lúc nhìn 8fDư Tịnh 2thì ánh dmắt mới 04lộ ra sự 8lưu luyến edvô cùng, 0cô sẽ không 7nhìn  lầm. 2c © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh 4nhận lời 4cô tránh 9xa Trình bLãng nhưng f1cô không f9tin. Cô tin 4btưởng chắc 6chắn vào 59ma lực vô 24biên của b1Trình Lãng, 85không phụ 7nữ nào 80chống cự 5được, e1Dư Tịnh 49cũng không 96ngoại lệ, 4nên cô bắt 58buộc phải 26‘làm chuồng’ 2trước khi 9‘mất bò’.
Tt 72đến phòng 7y tá, biết 2erõ dr không 85có đó nhưng fvẫn hỏi: 4“Y tá Dư 78Tịnh đâu 2ạ?”
Vlq 6nhìn quanh: 42“Đi đâu frồi.”
Biết engười biết ata trăm trận 6trăm thắng, b4tt quyết 7định hạ d9thủ với avlq, giả ebộ nhiều 84chuyện: 25“Y tá Dư f2xinh đẹp 3như thế, achắc chắn 5rất được c8yêu thích dnhỉ. Tôi b7đoán bác 6sĩ Liên d8nhất định c6là người 9atheo đuổi 1chị ấy.”
Vlq 8cười nghiêng 8bngả: “Làm dbsao được.”
Tt 32ra vẻ rửa atai cung kính blắng nghe.
Vlq 2cười nói: c“Dư Tịnh e1đã kết 51hôn rồi.”
4dTt vỡ lẽ, b2thế thì f6chị ta không ethể trở 14thành mối 8uy hiếp 83với mình, 36nhưng cùng ccvới niềm 04vui cô nàng 7vẫn thấy 3phẫn nộ 4bất bình, 6Trình Lãng 6có biết 4chị ta đã ekết hôn 9chưa, lẽ eanào mình ccòn không c3bằng một 73phụ nữ 0đã kết ahôn. Nếu c0anh biết b3rõ Dư Tịnh 3là người f6đã có chồng, 6còn đơn ephương như eethế, vậy 8thì vấn 9dđề đạo 3đức rồi. b © DiendanLeQuyDon.comMối nguy ecòn đó, ađể tránh 3quá muộn, 6cô nàng 8nhất định 09phải ngăn 2cản anh etiếp tục 4sai lầm.
“Cô 6đang nghĩ cagì vậy?” f9vlq huơ huơ ebtay trước 9mặt cô fdnàng.
Tt fsực tỉnh: 83“Tôi đang 8nghĩ y tá 09Dư trẻ etrung như c0thế mà bđã kết dhôn, tiếc 3thật.”
“Tiếc 7cái gì.” dVlq nhún 90vai: “Chồng 3cô ấy đối e4xử với 4ccô ấy rất fftốt.”
“Thế fà?” tt 50lơ đãng.
“Ừ,”  Bác 0dsĩ Vi xen cvào: “Anh cấy thường 15xuyên mang 1cđồ ăn 55ngon tới echo Dư Tịnh, 5bọn tôi 97có ai chưa 9atừng được aanh ấy mời făn uống 7qua đâu.”
Vlq 34gật đầu a8lia lịa.
Tt 8mặt mày e0sa sầm, 18nếu là 54thế thì 0Dư Tịnh 5càng không 12được.
14nàng là f0người nóng 72nảy, không a3đợi đến 0lúc tan ca 7dđể gọi e3điện cho 5Trình Lãng, e7Trình Lãng 0thấy số 7của cô 7nàng là 1bấm tắt, akhông hề ccó ngoại blệ. tt tức d7đến ngứa 3cả răng, dbcô nàng d2chần chừ 81rồi gửi 22tin nhắn 6dcho Trình d0Lãng. Bây egiờ em đang elàm việc 5dở bệnh 0cviện RJ, 39là đồng 26nghiệp của aDư Tịnh 0rồi.
Chiêu 8này quả 0ahữu dụng, 6chưa được 9amấy phút eeTrình Lãng deđã gọi 4lại cho 5cô nàng: cb“Chuyện b2gì, anh vừa 67đi họp.”
Tt 2bcũng không cmuốn vạch f0trần lời bnói dối 2của anh, e6bình thản: 87“Buổi e9tối có dthời gian efkhông, mời 7em ăn cơm dđi.”
Trình 4Lãng nhanh dchóng nhận 94lời.
Tt 92bất giác 5thấy không e7vui trong fclòng, nếu e1không lấy 56Dư Tịnh 9ra làm bình 29phog làm 9fsao anh chịu 5nhận lời c1nhanh như 4vậy. Dư cTịnh trong 8tim anh quan aetrọng đến a5thế, cô 7acòn có khả 3năng thay cthế không? 0Tt bỗng fthấy mất dđi sự tự 90tin.
Tt 28và Trình caLãng hẹn 14nhau ở nhà 1bhàng Tường 2Vi, đó là emột nơi 92nổi tiếng 8lãng mạn f8mà các cặp 4đôi thích 97nhất, là enơi tt muốn c8đến từ 63lâu. Cô a0từng mơ 7fsẽ được aecầu hôn ffở đây, d2bó hoa hồng 5tươi thắm, 4nhẫn kim 2ccương không 2cần quá 8lớn, champagne 84phải nhiều, c7cô cũng 8cnhư tất a4cả những 54cô gái khác, 5ước mong 7có một 05cảnh tượng 4trong mơ.
Nhưng 22hôm nay hoàn ctoàn không ecó không 4khí yêu 78đương lãng 2mạn, ngược 04lại có d3chút căng 7thẳng khó 16chịu.
Vừa f6gặp câu 7ađầu tiên 3bTrình Lãng fnói là: 1“tt em muốn ffquậy phá btới bao e6giờ?”
Tt 7ngẩn người, 29rồi sa sầm 9mặt: “Em 67quậy phá 7thế nào?”
“Em a1chạy tới achỗ làm aeviệc của 5Dư Tịnh 2để làm 4gì?” Trình 1Lãng còn 6không hiểu ecô nàng 4fư, cô nàng 5mà không 2làm phiền 5Dư Tịnh 1thì chữ abanh sẽ viết 22ngược liền.
Cứ b8nhắc đến 8chuyện đó 9là tt lại 9tức điên clên, cô cta đập 0bàn: “Dư 32Tịnh đã 6fkết hôn 4frồi anh abcó biết 8không?” d1Giọng cô ddta hơi to, a7những người 91khác đang 81dùng bữa c6trong nhà 0hàng đều 76quạy lại 64nhìn họ.
Gương e1mặt Trình aLãng bình 1thản như 2thường: b“Anh biết.”
“Anh edcảnh cáo bem, em đừng 24quấy rầy d7Dư Tịnh.” 23Trình Lãng anghiêm khắc 1nói, anh cthì chẳng adsao, nhưng 81làm hại 57Dư Tịnh c4là tuyệt fađối không ađược.
“Em 8bkhông có.” 9Tt cũng nổi a1giận, Trình b3Lãng lại 5xem cô là 7người như 8vậy!
Trình aLãng nói 2gọn: “Không 9có là tốt 40nhất.”
“Trình cLãng!” 34Giọng tt 1rõ ràng aẩn chứa csự tức bgiận dữ, ccô cố hạ bthấp giọng: b“Dư Tịnh 4đã có chồng, f5sao anh còn 83chưa hiểu.”
“anh 88và cô ấy 7trong sáng, akhông phải 7anhư em nghĩ.” e2Trình Lãng bdnói giọng bôn hòa, e6bình tĩnh.
“Nhưng aanh vẫn cyêu chị 6ta, đúng ckhông?” 25tt chua chát.
Trình faLãng không f3phủ nhận: 8“Ừ thế 7bthì sao?”
“Anh alàm thế 0là không 7có đạo 6bđức.” btt một mặt 46đau lòng 18cho bản 3thân, mặt fekhác lại ckhông nhẫn 3tâm nhìn 4anh sa ngã.
“Không bccần em lo.” 4cTrình Lãng acđáp gọn.
Tt abị thái 7độ thản 4nhiên của 4fanh là cho 6ctức đến 1ói máu, 6những lời feđịnh nói cchẳng dùng 6được từ dnào.
Gương 46mặt cô bđỏ rồi 7tím, Trình 8Lãng có 9phần không 5nỡ, thở 1fdài: “Yêu 41cô ấy là 7chuyện riêng ccủa anh, banh không 5yêu cầu acô ấy đáp 3lại, em 8ccó hiểu 7không?”
Tt 0ecó phần 51cảm động 18bởi mối 5tình si của eanh, nhưng 2dlại xót 88xa anh phải 5đơn phương, d7tâm lí băn ekhoăn khiến cbcô nghẹn 04lời. Mãi fsau mới danói: “Sao 1anh ngốc 86đến thế.”
Trình 32Lãng cười.
Tt 6cười khổ, 19nói anh ngốc, b0còn cô thì 4có khá hơn edgì? Biết 07rõ anh đã 4có tình beyêu, nhưng 24vẫn si tình 53không đổi.
Trình 9Lãng cúi 49đầu trông 8như đang 8chăm chú b‘xử lí’ 8món bò bít 2etết, nhưng 2tâm tư lại 85bay đến 6chỗ Dư 4Tịnh. Từ 1fhôm chia 7tay đó, b5hai người 2achưa từng a9liên lạc. 8c © DiendanLeQuyDon.comAnh đã từng e2nói, chỉ acần Dư 8Tịnh có 60việc cần 2anh, anh sẽ 7lập tức bxuất hiện 9ngay cạnh aecô. Bây cgiờ cô crất tốt, 74vậy anh 9acan tâm tình f6nguyện đứng 84sau dõi theo c9cô. Có thể 28giúp đỡ 8Dư Tịnh, 9trả lại 7sự trong 76sạch cho 0cô, là chuyện 9làm anh vui 67nhất, không c3uổng công banh theo dõi 9Tiêu Nhân fKiệt và 7Phạm Viên 4cViên bao ffngày. Hôm fdđó anh đi 59theo họ 1đến tận 6một khách 2sạn nào 8đó, khổ 8sở vì không 7thể lấy ccđược bằng 1cchứng cũng 5may cô gái ddtiếp tân cfđã chòa 6anh, anh nhận 8ra cô bé 47là em họ 00xa của anh, 57thế là 2fnhờ cô 6bé tra ra 4số phòng, 83anh lập 11tức gửi 0tin nhắn 8báo cho Phó 1Cảnh Hà. 9 © DiendanLeQuyDon.comPhó Cảnh 0Hà không ffđến nửa bftiếng sau 71đã tới cckhách sạn, 0giả vờ 1là nhân 4viên phục 40vụ gõ cửa ephòng, chặn 3Tiêu Nhân efKiệt và 7Phạm Viên dbViên ở f1trong. Lúc 35đó cảnh 40tượng cứ adgọi là c2gà bay chó 0chạy vô f2cùng hỗn 01loạn, Trình 75Lãng đứng ffxem toàn bbộ kịch 8dhay. Rồi aesau nữa, 80Trình Lãng 18nghe nói fhôm sau Phó 2Cảnh Hà adlại tới c1bệnh viện 8đại náo 0bmột trận, 83Tiêu Nhân 9Kiệt và 6Phạm Viên 1Viên không 58còn mặt 8mũi nào 6đúng là 2hả lòng 5hả dạ. 4 © DiendanLeQuyDon.comDư Tịnh 6từng hỏi 5sao anh làm a3được, 49thực ra 0cũng chẳng d2có bí quyết e0gì, chỉ 5có hai chữ 3‘kiên trì’. 9 © DiendanLeQuyDon.comPhạm Viên 9Viên là 8một người e7rất thận c9trọng, chưa fftừng xuất 51hiện bên 3Tiêu Nhân 0Kiệt. Anh afkiên trì 3theo dõi 1Tiêu Nhân b7Kiệt mấy 8ngày trời, 0mới phát 5hiện sự c2tồn tại 66của Phạm eViên Viên. 1c © DiendanLeQuyDon.comBọn họ 6cũng không 51phải cùng dđến khách fsạn mà 1là người c3tới trước 3kẻ đến 7sau khoảng emột tiếng 2đồng hồ, 86Trình Lãng d1nắm được d7qui luật, 9kiên trì 1cđợi khi 7bọn họ 84gặp nhau, 67mới thông 0báo cho Phó 37Cảnh Hà. 8a © DiendanLeQuyDon.comNỗi vất 6vả không 9ccần nói 23nhiều, tâm eniệm duy dnhất của canh chính flà đòi 1lại công ebằng cho eDư Tịnh.
Tt c9nhìn ánh 99mắt chăm 24chú của 7anh, thỉnh f3thoảng nở 58nụ cười, 4thỉnh thoảng 6bchua xót bdvô cùng. 6 © DiendanLeQuyDon.comTình cảm 7của cô 59với Trình 1Lãng không 51thể ít 7hơn tình 7cảm Trình 89Lãng dành b2cho Dư Tịnh, dfnhưng tình 9ayêu dúng dlà thứ 2fkì lạ, e2bỏ ra bao 5nhiêu không 25có nghĩa cdlà lấy elại được ebấy nhiêu. 68 © DiendanLeQuyDon.comCô cắn 8môi, bõng edcó cảm dgiác không dchắc chắn 0vào tương alai. Cô cứ 5kiên trì 7dthế này ecòn có ý afnghĩa không?
Trình 8Lãng ngước 23lên chạm 37vào ánh 18nhìn của 5fcô. Tình 7dcảm của 37tt dành cho f9anh, anh làm easao không 89hiểu, nhưng 9cngoài Dư 43Tịnh ra, bbanh đã sớm bmất đi 3khả năng 42yêu, tình b9yêu không 75thể đáp 8dtrả thì fcách tốt 20nhất chính 3là sớm 55khiến đối cphương mất d6hết hi vọng. c © DiendanLeQuyDon.comAnh nhìn bđi nơi khác, 24giả vờ f3nói vu vơ: 2“Đồ ăn 0ở đây angon quá.”
Con bđường 8bphía trước 2mờ mịt, ftt căn bản 5không thèm 6ăn, cô buông 31dao nĩa xuống.
“Ăn 53no rồi à?” 6Trình Lãng 51xoa tay: “Vậy 17anh đưa aem về nhé.”
Xe 8dừng bên 4dưới, tt 25mở cửa 7fxe, đi được ahai bước 2quay ngược 27lại hỏi: 48“tt, em 8có một 46câu muốn 81hỏi anh?”
Trình 72Lãng nhìn 1cô chăm 3chú.
“Có 6dphải em 65hoàn toàn b8không còn d1cơ hội c8nữa?” 53tt hỏi, fánh mắt 8buồn bã.
Vẻ cmặt Trình 7cLãng bình cthản: “tt, dem sẽ gặp cđược người 09thích hợp 9dhơn anh,”
“Cũng 00may anh không dbnói là tốt 89hơn anh.” dTt rầu rĩ: f“Nếu không cfthì chẳng 7có chút 1athành ý 00nào.”
Trình 1Lãng cười 2bvò tóc cô: 30“Em mãi 1mãi là em 4gái tốt cecủa anh.”
Tt 4cười, quay c6lưng rời e2đi, cuối 4cùng một 6giọt nước 4fmắt lăn 2ra, chôn 1bkín mối 1tình đầu eđã mất 7của cô.
dTịnh tan 4sở xong 02vẫn đến ekhoa Huyết bdịch thăm 9Đông Đông, e0cô mua rất 9cnhiều đồ dăn vặt c3cho nó, ban e9đầu gương dbmặt còn 64có nụ cười f4ngọt ngào, 0lúc sau gặp 3Lữ Thiên 9fBa, lập dtức sa sầm 3mặt.
Lữ faThiên Ba aakhông hề 30chú ý, thậm 9chí còn 5dlịch sự 5chào hỏi: 3f“Dư Tịnh, fdGia Trì dạo anày khỏe 1không?”
50Tịnh ủng 55hộ trăm 7phần trăm 93Hứa Gia 1Trì thôi 8việc, họ 0đều là 6người không dchấp nhận ebất kì 79lỗi lầm 9nào cho dù 5không còn 38công việc 0elương cao 75chỗ Lữ faThiên Ba, athì hDư dTịnh cũng 0không thể cở lại. 35 © DiendanLeQuyDon.comHuống hồ fanh cũng a7không phải d7là không 9tìm được e6việc, mởi 8cnghỉ mấy f7ngày đã efđược công 7ty IT khác 4mời đến, 91đãi ngộ f5cũng khá. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô mỉm ecười: “Gia cbTrì rất f7ổn, đã 7clàm việc a8rồi, không bdám phiền 1tổng giám f1đốc Lữ 6dnữa.”
Hai 0người này cđúng là dnhư nhau, 02quả nhiên a‘không cphải người 6ecùng nhà, d3không vào eecùng một 06nhà’, Lữ eThiên Ba 67dở khóc 1dở cười.
0Tịnh mặc bkệ anh ta, 5kéo Thiệu 5Mân Quân f5ra thì thầm: 4“Chị Mân eQuân, em cbiết mọi dchuyện rồi. 14 © DiendanLeQuyDon.comNếu đã 1có anh ta 4trông nom f5Đông Đông, 5hay là chị cbvề nhà e6nghỉ ngơi?”
“Chị 0bkhông yên 0lòng.” 38Thiệu Mân 5aQuân khẽ 83nói: “Đông c4Đông rất fbám chị, a8hơn nữa 3nó cần 4gì thích 84gì, Thiên bBa cũng không 28hiểu.”
6Tịnh phẫn cnộ bất fbình: “vậy 09thì anh ta 64càng phải ebì đắp d9cho nhiều evào.”
Thiệu 0Mân Quân 1vỗ vai cô: ee“Em cứ dđể chị 0ở lại, 2có lẽ sau enày chị 90không còn bccơ hội 9echăm sóc cenó nữa.”
7Tịnh im 5lặng. Cô aeđặt đồ 7xuống rồi 5đi, quay 3lại thấy 0ánh mắt 11Lữ Thiên 6Ba nhìn Thiệu dMân Quân d7có vẻ phức 73tạp, cô ebất giác fthở dài.
f2đi hơi nhanh, beđến cổng e5bệnh viện bsuýt đụng 2phải người a6ta, vội 24vàng nói 8xin lỗi 15ríu rít: cXin lỗi, 4xin lỗi.” cNgước lên 4dthấy Phó aCảnh Hà, f2cô bất d6giác muốn dbtìm chỗ ftrốn tránh. 5 © DiendanLeQuyDon.comCơn đau 68và khó chịu 8của cái a2bạt tai 86hôm đó 4đến nay 0vẫn ám e2ảnh cô.
“Cô 08Dư tôi đợi fcô lâu lắm 06rồi.” 1pch thong 6dthả nói.
“Cô 97muốn làm 4gì?” Mỗi 1tế bào 68trong Dư f7Tịnh đều b8đã chuẩn 6cbị chiến 2eđấu bất 3bkì lúc nào.
Pch 2cười: “Cô 8đừng căng 13thẳng, tôi bcđến để afxin lỗi 8fcô.”
6cTịnh nhẹ e1nhõm hẳn: 19“Xin lỗi fethì không acần đâu.” c9Thực tế 94thì cô không fmuốn nhìn 3thấy pch cvà bất a6kì người aanào liên 7qua tới 12chuyện đó 7nữa.
“Con engười tôi 8thiện ác 0phân minh, 0là lỗi 45của tôi, c0tôi nhất 88định sẽ bnhận.” c1pch cúi người: 6“Cô Dư, 2fxin lỗi, 8chuyện lần 2etrước là atôi nông 58nổi, tôi 9chỉ nghe 9nói Tiêu 5Nhân Kiệt bdính líu actới một 5y tá, thấy 1cô mặc eeđồng phục 2y tá chưa 66phân rõ 5ctrắng đen 0đã nhận 5lầm cô, 82thực sự e5xin lỗi.”
“Thôi 6không sao.” 8bDư Tịnh 9cũng không bphải người 0không biết 3lí lẽ, b4huống hồ 8pch đã chân 0fthành đến 39vậy.
“Cảm 4ơn cô.” 10Pch lại 7cúi người.
cTịnh muốn 9hỏi nhưng fngập ngừng 6amãi không ehỏi được.
Pch 0frất hiểu 9ý, cười: b“Cô muốn 9hỏi quan ehệ hiện 09giờ của btôi và Tiêu 65Nhân Kiệt dbphải không?”
aTịnh gật eđầu.
“Đang 87làm thủ 73tục li hôn.” 89Pch bình datĩnh nói: 38“Hôn nhân fnhư vậy 5người như devậy, không 6bđáng cho 9tôi lưu 1luyến.”
caTịnh cũng 7không biết 70nói sao.
“Được 2rồi, tôi 57phải đi 2đón con 1ctrai tan học, e1tạm biệt.” bcpch nhướng 4emày.
“Tạm 1biệt.”
Sống 84lưng pch aưỡn thẳng, blàm việc ddứt khoát c0Dư Tịnh a7bắt đầu 0thấy thích 08cô ta.
eTịnh vừa 4tiễn pch eđi Hạ Sính 2Đình lại 3quấy rầy 95cô: “Tiểu 7dTịnh Tịnh 3bthân mến, cđến lúc fchấp hành elời hứa d3của cậu fcrồi?”
“Hứa 53gì?” Đầu ecóc Dư Tịnh e0nhất thời fdkhông nghĩ 8ra.
“Cậu bdđã nhận 3lời giúp d0tớ.”
“À…”
“Dương 8Dận.” f5Hạ Sính 0cĐình hậm 6hực nói.
2Tịnh mới denhớ ra đúng f0là có chút cachuyện: b6“Cậu muốn 52tớ giúp 64cậu thế 0nào?”
“Giúp 3tớ hẹn aanh ấy.”
5Tịnh tò dmò hỏi: c“Tại sao 60cậu không f7tự hẹn? c5Anh ấy có ffphải là 10không biết 75cậu đâu.”
“Cũng 3phải cần abanh ấy nhận 78lời mới 7được.” 7Hạ Sính 98Đình rất ebuồn bực, b9nhưng tớ f1bó tay, anh daấy không 4cho tớ có 6fcơ hội f3phát huy.”
9Tịnh ngẫm 9nghĩ: “Giúp fcậu hẹn 22thì được, 26nhưng cậu dphải cho 9tớ một 4lí do, tớ 8avà bác sĩ abDương không 0dthân lắm, 10tự dưng 5hẹn anh 3ấy, anh baấy chắc 9achắn sẽ 1thấy kì 09lạ.”
“Cậu dcứ tìm 6đại lí edo gì đi, 6anh ấy sẽ 51không làm 6cậu mất 8mặt đâu.”
23Tịnh bỗng f6sực nhớ 9ra, Liên bSiêu và 3Dương Dận 7là bạn b4thân, có clẽ anh giúp 6được: 4“Tớ có 8cách rồi, a8cậu đợi 8ftin tốt b7nhé.”
Hạ 9fSính Đình b0hết sức 9vui mừng.
efTịnh tìm dđược Liên 4Siêu, kể 04cho anh nghe, aLiên Siêu 7enghe xong bsự tích 5về Hạ 2eSính Đình 67thì rất 4cảm động, 61khóe môi anở nụ c2cười tủm dtỉm: “Không dngờ cô 3dbé này lại 92si tình đến athế.”
“Bác fsĩ Liên 3giúp cô 56ấy đi.”
Liên cSiêu gật 8đầu: “Anh decó thể cgiúp cô 8ấy hẹn 7Dương Dận 89nhưng không b1thể đảm bbảo Dương 7Dận sẽ dchấp nhận 05cô ấy.”
“Vâng, aem biết.” 9Dư Tịnh 3chống cằm, 9chợt nói:”Thực 5ra em luôn 1nghi ngờ 5fbác sĩ Dương fcó phải flà không 0bthích phụ 3dnữ.”
Liên eSiêu suýt d5thì phun 1nước ra: d“Cái này 2anh có thể bđảm bảo, 9fgiới tính 7acậu ta hoàn 5toàn bình 6thường.”
8Tịnh suy 6tư: “Vậy 1tại sao c8em ở bệnh 7viện bao 0nhiêu năm 43chưa từng e2nghe anh ấy 65có bạn 3bgái, anh 2dấy cũng 7không nhắc.”
“Có 3vài chuyện eanh không etiện nói.” 08Liên Siêu cvà Dương 6dDận là a8bạn thân 9nao năm, 3đương nhiên fbiết rõ 5nguyên nhân cenhưng đúng anhư cậu ata nói, chuyện 7tình cảm aangười ngoài efkhông thể bnhúng tay fvào, nếu 0Hạ Sính 42Đình và 2cậu ta có 4duyên, tự 3ekhắc cậu cfta sẽ vui 07vẻ chấp enhận, nếu 09có duyên dvô phận 12cũng không fcưỡng cầu fđược.
“vậy 12nhờ anh dfnhé.” Dư aaTịnh gửi dhết hi vọng 93vào Liên 78Siêu.
Liên e0Siêu chọc: 2“Áp lực 0elớn quá.”
dTịnh sờ 7mũi, cười d8hì hì.
Liên eSiêu làm 61việc cực e4kì tốc 8độ, hẹn fDương Dận 20chiều chủ f1nhật đi edđánh cầu 6alông. Vì 5trước kia bcũng thỉnh 9thoảng hẹn 6nhau đi chơi 8nên Dương 4bDận không 8hề nghi 3angờ.
3Tịnh nhận 5ađược tin dthì ngớ 74ra: “Đánh 9cầu lông?”
“Ừ, c6em gọi cả 5Gia Trì và 5Sính Đình b7đi, bọn 65mình xem fnhư tình bcờ gặp 18nhau ở sân, 8dsau đó chúng cta tìm cơ 7ehội để 7họ ở riêng, 4em thấy f0được không?”
Liên b0Siêu quả e9nhiên tính dtoán sâu 1xa, Dư Tịnh 9bất giác fenói ra câu 31đó.
“Anh axem như em 5khen anh nhé.” 7Liên Siêu fcười ha 1hả.
“Nghĩa 1atốt, đừng 6nghi ngờ.”
Liên 2aSiêu cười: d0“Anh đặt 1sân xong 7dsẽ báo 62em biết.”
c1Tịnh vui d3vẻ đồng 6ý.
Hạ bSính Đình 37thầm thán 0phục thực 83sự chu đáo 6của Liên a0Siêu, như 46thế sẽ 1không lộ 21dấu vết fagì, cô cũng 4rất có 8cniềm tin, 09nói không 7chừng có 5thể thành 2ecông. Cho cdù cô à 09đứa mù 37thể thao, 50nhưng vì 5cDương Dận 2ecô bất 9chấp. Cô 83đặc biệt 2mua một 9bộ đồ 0thể thao b6rất đẹp, a3trong rất 58trẻ trung 0etrung, ngay 8cả Dư Tịnh 6cũng xuýt 1cxoa: “Nếu 1tớ là đàn 73ông thì 1echắc chắn 05sẽ theo 4đuổi cậu.”
Hạ 20Sính Đình b6xị mặt: ed“Không cbiết anh eấy có thích 6không?”

“Phải 99có tự tin 4chứ, tớ 61nhất định bfsẽ ủng 7hộ cậu.”
Hứa e6Gia Trì cũng 2anói: “Bọn 3anh là hậu 3ethuẫn mạnh 28mẽ cho em.”
Ba 8người đập 25tay, Hạ 1Sính Đình bbbỗng thốt cra: “Không 0thành công b2cũng thành bfnhân.”
06Tịnh gõ cdmạnh vào 5trán cô 1bnàng: “Ui eda!”
Hạ 34Sính Đình elè lưỡi.
Dương 1Dận là d5một người 48đàn ông b2cao gầy c6thích mặc 36áo sơ mi 62trắng và 6dquần jeans 5đen, rất 09có khí chất b9của một 12nghệ sĩ. d © DiendanLeQuyDon.comNhưng tế 7dbào vận 1động rất a6phát triển, cdđặc biết 29là dáng avẻ nhảy 1alên đập aebóng rất 21có lực 45sát thương.
Hạ 8Sính Đình edlần đầu 7ftrông thấy 9anh như thế, b6ngắm đến 3ngẩn ngơ.

4Tịnh lắc 7lắc tay 2trước mặt 7cô: “Này, atỉnh lại, 6bác sĩ Liên eđang chào achúng ta 4kìa.”
Liên 02Siêu vẫy f4tay, nói bcnhư đã bhẹn trước: b“Chào, ftrùng hợp 3quá.”
9eTịnh giả 2evờ hụt 1ehẫng: “Quên 63đặt chỗ 5rồi, không bcòn sân 61trống nữa.”

“Nếu cdkhông ngại 4thì chơi 44chung đi.” 4Liên Siêu b4quay sang 7nhìn Dương 0Dận.
Dương 93Dận nhún 1fvai, tỏ 1evẻ sao cũng 5được.
Hạ 6Sính Đình 4sững sờ, 50ai ngờ lại 1fthuận lợi 75như vậy. d © DiendanLeQuyDon.comCô mím môi: 30“Bác sĩ 44Dương, lâu 91quá không 54gặp.”
89Tịnh hoang amang: “Ủa, 8hai người 74quen nhau 2bà?”
Liên d4Siêu cũng 67tỏ vẻ akhông hiểu: 3f“Thế giới 4này nhỏ 2bthật đấy.”

Hứa e4Gia Trì càng a7diễn chuyên 6nghiệp hơn: f“Nãy giờ dagặp nhau 34hóa ra là cngười quen, 8cthế càng atốt, chơi 3cchung sẽ bkhông ngại agì.”
Dương 1Dận nhướng c3môi, cười a rầm trầm.
Liên 30 iêu cười 96 ói: “Người a ià này phải 4f ghỉ ngơi 7b ồi, các 3 ạn đánh 0đôi đi’. a © DiendanLeQuyDon.com ói xong, 9 háy mắt ab ới Dư Tịnh.
7 ịnh hiểu e9ý, cô đẩy 61 ạ Sính 27Đình một 3 ái: “Cậu 5 à bác sĩ d8 ương bắt 1f ặp, vợ 1 hồng bọn e5 ớ chắc 1 hắn không e ách  nhau 1được.”
Hạ d ính Đình b ó chút ngại 11 gùng, quay 4 ại nhìn f1 ương Dận c ối thúc: 6“Còn không 1 au lại đây.”
ac ịnh ra dấu 3‘cố lên’ 5 ới Hạ d ính Đình, ea ô nàng hít 3 hở sâu, 2 hất định 46 hải nắm 1chắt cơ 2hội tốt 97này.
Dương 9Dận cười anói: “Xem 49tôi đánh fecho hai bạn 51tơi tả eluôn.”
c4Tịnh biết arõ trình f5độ của 4Hạ Sính c3Đình, lập 1tức nói 0vẻ không dbphục: “Người cnào thua 5phải khao b8cơm tối bnhé.”
“Không 0vấn đề.” 6Dương Dận fsảng khoái 9nhận lời.
Hạ 1dSính Đình 7quả không ephụ lòng dcmong đợi, 0fdù cầu 25dài hay ngắn 4bên trái 24hay bên phải, emột mình 0cô cũng f6không đón 7fnổi. Hứa 2Gia Trì và aDư Tịnh crất gian 2xảo, cho 63dù Hạ Sính f3Đình đứng 48đâu quả a7cầu đó 72cứ như 79mọc cánh, bchỉ bay 2tới chỗ becô nàng. c © DiendanLeQuyDon.comĐến khi 6Dương Dận f5chạy lại 6thì cầu 9đã rơi 6xuống đất. 8 © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng 7Dương Dận 56đành cười abất lực: b2“Hai bạn 5cố ý bắt atôi khao 1ecơm phải bkhông?”
“Xin clỗi bác 06sĩ Dương.” eHạ Sính 0Đình cúi ađầu, cô 8bcũng muốn 4giúp Dương 81Dận chiến cthắng đối 06thủ nhưng 16thực sự 52kĩ thuật a2chẳng bằng 9ai.
Dương 0Dận cười e1to: “Anh ađùa mà, 9bthắng thua 96là chuyện 2thường 9tình của 1fbinh  gia, csau này chơi 5tiếp.”
Sau cđó, đôi 86mắt Hạ aaSính Đình 92sáng lên.
Hai 2bên lại achơi vài 9hiệp, cuối 2bcùng Dư f4Tịnh giơ 38tay đầu b6hàng: “Em 30không đánh 4enổi nữa.”
Hứa 8Gia Trì thừa 64dịp nói: a1“vậy đi c4ăn thôi.”
“Sớm 34thế à?” a9Dương Dận 8nhìn đồng 5dhồ đeo 09tay, chưa 2tới bốn fgiờ.
“Dọn 5dẹp tắm drửa là cvừa rồi.”
Liên b5Siêu cũng c0hùa vào: ea“tôi đặt fsân một dtiếng thôi.”
“Cậu 0hay gớm 50nhỉ.” eDương Dận 06cười mắng.
“Đi fthôi, lần 27sau lại 2đánh hết fmình với 1ecậu.” ceLiên Siêu a8kéo anh đến ephòng thay 1đồ.
1Tịnh cỗ 5vũ cho Hạ eSính Đình: 3“Bọn này 3làm hết 6những gì 7cần làm 8frồi đó, ccơ hội d5ngay trước bmắt, nắm 9cho chắc 7nhé.”
“Nhất 2định.”
b1Tịnh đã 2bàn bạc f8đối sách f8với Liên beSiêu từ a8lâu, nên 5đến bãi 6đậu xe 3giả vờ b3không khởi 2fđộng xe 34được, 7Liên Siêu dchở bọn 78họ, lại 75mượn cớ 2aít người 45ngồi thoải bmái hơn, 92đẩy Hạ 2Sính Đình cdsang xe Dương cDận.
Hạ 5eSính Đình fcăng thẳng 6nắm chặt 96tay.
Dương 96Dận thò 5đầu ra 7ngoài cửa 11sổ: “Gặp dở đâu?”
“Chỗ 5cũ.” Liên 2eSiêu nói.
Dương 45Dận gật 5gù rồi 8lái xe đi f8trước.
“Chỗ f8cũ là ở 3ađâu?” 4Dư Tịnh atò mò hỏi.
“Một 16quán ăn 7fmà bọn 2anh thường 4đi.” Nụ 2ccười của 8bLiên Siêu 18càng đậm: 7“Lát nữa e9gọi điện 6cthoại cho bcậu ta là 4xe như nhiệm dvụ của 6anh hoàn cthành rồi.”
“Bọn 1em cũng hoàn 31thành nhiệm avụ rồi, 5mệt chết 51đi được,” dLâu quá e0không vận 3động, Dư 8Tịnh cảm bbgiác cánh 5tay và đùi avừa nhức evừa căng.
Hứa 66Gia Trì nhéo b6mũi cô: 3e“Lát anh afvề mát d2xa cho.”
58Tịnh và 0aHứa Gia 2bTrì lên 2cxe của mình, e4cô sực 56nhớ ra chuyện 19gì đó lại 8quay cửa bsổ xuống: 0“Bác sĩ 05Liên, nếu 03Thư Nhã 9cuối cùng 2vẫn không 3chịu thì fdsao?” Phẫu 3athuật ghép etủy tỉ 7lệ thành 28công cao, 6nguy hiểm c4thấp, nếu 09lại tìm 43người khác 4đừng nói 7trong một 0thời gian 4ngắn không etìm được, e1mà sau khi 2ephẫu thuật cekhả năng 77phát bệnh 39cũng sẽ 21tăng cao. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh khẽ 2bnói: “Mong 3rằng Lữ 1fThiên Ba fcó thể 33thuyết phục 9cô ta.”
dTịnh đạp 8mạnh xuống ebàn chân b4Hứa Gia dTrì, hậm c9hực: “Tại f4anh hết.”
Hứa acGia Trì rất 68oan uổng, 2anh ấm ức 87nói: “Sao flại tại 6banh?”
“Sao 6không tại 6anh.” Dư 44Tịnh tức 78tối: “Nếu akhông phải 4fanh che giấu facho Lữ Thiên fBa thì chuyện 6có tới 05mức không 6ethể giải 9quyết thế cfnày không?”
Hứa aGia Trì dè 94dặt nói: 23“Chẳng 6phải đã 2fnói không bnhắc đến 70chuyện này 6nữa à?”
d2Tịnh cũng a9biết trách 31anh là vô 5lí, nhưng 1nỗi ấm dcức này 6không xả 04lên anh thì 5làm sao đây.
Hứa aGia Trì ôm 1avai cô, không 4anói gì..
Dương 2Dận đi a2nửa đường ffthì nhận 2ađược điện bthoại của 9Liên Siêu: b4“Có chuyện ađột xuất, 82không ăn aađược, dlần sau bnhé.”
“vậy cvợ chồng 71Tiểu Dư 93thì sao?”
Liên 1eSiêu tiếp btục bịa 1chuyện: 0“Họ nói 70phải sửa 9xe, cũng 01không đi 82nữa.”
Nếu 5ban đầu bcDương Dận c1chưa hiểu 9ý của anh 36bây giờ a9đã hoàn 97toàn hiểu d7ra. Nụ cười 3của anh 9không đổi: 4d“Biết 68rồi.” b0Anh cúp máy axong nói 8bvới Hạ 4Sính Đình: 5“Họ có aviệc không 9tới, em 6amuốn ăn 7cgì?”
“Anh 2quyết định 8đi.” Hai 51tay Hạ Sính eĐình túm f5chặt bên 40túi quần, 6thấp thỏm.
“Được 9vậy anh ađưa em đến cfchỗ này.” 0Dương Dận abquay đầu axe, lái lên d6cầu vượt, 4fchăm chú 7lái xe.
Hạ 8Sính Đình d6lén nhắn 2tin cho Dư 5Tịnh: Mọi 2người bỏ ffrơi tớ 09à.
6Tịnh không anói nhiều: 6d“Chúc cậu fthành công.
Dương 3Dận nói 9rất ít, 6cHạ Sính fĐình hít avào lại ethở ra, 86bắt chuyện: 1“Chúng 4ta đang đi a7đâu ạ?”
“Sắp 3btới rồi.” 1aDương Dận 6bđáp gọn.
“Ừm.”
Nơi bfDương Dận b0đưa cô 0đến không 8flớn lắm, 3nhưng yên a3tĩnh. Bắt 1mắt nhất 8chính là dbức hình 6dtrên tường. b © DiendanLeQuyDon.comHạ Sính 4Đình xem 1sơ qua, trên 6fđó hình 6như dán bbtoàn hình 07các cặp 6tình nhân.
Hạ 6Sính Đình 9fgần như 08chưa từng 9có cơ hội 29ở riêng 8với Dương 7Dận, cô a2tỏ ra luống fcuống so 8với tính fdcách hoạt 4ngôn nhanh 8nhạy thường 0ngày thì 8giống như 71hai người 8khác nhau.
Dương dDận biết 45hỏi cô 1muốn ăn 9gì thì câu 29trả lời 4hẳn sẽ 28là sao cũng 4được, bnên tự bchọn vài dmón đặc bsản: “Nếm cthử xem, 77cá rất 1tươi.”
Hạ 52Sính Đình c6lặng lẽ e7gắp một bđũa cho cevào miệng, 36chậm rãi 0nhấm nháp, 9atrong đầu 68đang ấp fủ xme chọn 6lúc nào 3để tỏ btình mới ccđược.
Dương fDận nhìn 9cô, lẩm 1bẩm: “Anh 88và bạn 4gái trước ađây thường b2đến nơi 1này ăn, emón cô ấy athích nhất bcchính là ecá Tây Hồ dở đây.”
Hạ 7Sính Đình 6ebàng hoàng 10suýt đánh 1arơi đũa 61xuống đất: 1“Anh có 9bạn gái 4rồi à?”
Dương 14Dận ‘ừ’ a1gỏn lọn: 29“Bọn anh 36chia tay mấy dnăm rồi.”
Câu 2chuyện diễn f9biến quá b0nhanh khiến abHạ Sính fĐình giật 7bthót.
“Em f1xem này.” 3Dương Dận 8dkéo Hạ 7Sính Đình dđến trước 0abước tường 63hình: “Đây blà hình fanh và cô 3ấy chụp 73trước kia.”
0gái trong b4bức hình flàn da trắng 2bnhư tuyết, eđôi mắt eđẹp như 4tranh vẽ, dfDương Dận 19đứng cạnh 6ôm lấy 37nụ cười 1cấm áp sáng drỡ, trông carất hạnh 10phúc. Phía f9trên còn 9ghi một 86dòng chữ: 3dNếu anh ckhông xa b9không cách, 5em trọn bbđời ở 14bên anh.
Hạ ccSính Đình bôm mối 1tâm sự 4nặng trĩu, ahỏi: “Sao ahai người 1alại chia batay/” Mối 5tình đó 8nhất định 38khiến anh 58rất sốc, 5nếu không 97làm sao anh bcứ trốn 9tránh tình fyêu mới 0mãi như 59vậy.
Dương c5Dận nhắm 7mắt, như 1chìm vào 50hồi ức 6đau khổ.
“Thôi 52đừng nói 8nữa.” 2fHạ Sính 3Đình không 0muốn thấy 10anh buồn d2như vậy/
Dương 0aDận cụp 48mắt xuống, cche đi cảm 2xúc trong 5mắt, khẽ c8nói: “Mười 00năm trước, eebọn anh 9vẫn đang 8học đại 54học”. 5 © DiendanLeQuyDon.comAnh ngập 8fngừng, mãi csau mới f5tiếp tục: 1“Anh và afTiểu Nhu 3etranh thủ ekì nghỉ chè đi du a1ngoạn ở 6Tây Song 1bBản Nạp.”
Tiểu dNhu chắc 9là tên bạn bgái anh, aHạ Sính b1Đình lặng 37thinh chờ beđợi.
“Bọn 6anh ở đó echơi một 1tuần, buổi 0etối cuối 6cùng Tiểu c3Nhu nói muốn cđi dạo, e4Tuy đã rất 59muộn nhưng 4aanh nghĩ ecó anh ở e8cạnh thì 78sẽ không 5có chuyện 71gì, kết b8quả là 81đã xảy 3ra chuyện 4dthật.”
Hạ 1aSính Đình ahơi há miệng, 0buột miệng 2hỏi: “Xảy 72ra chuyện dgì?”
“Có a4cướp, trong clúc anh đánh 8cnhau với 3fchúng bất 4cản bị 4thương ở 7fchân, mọt ctên nhân flúc anh đi 0lại khó 97khăn mới 7giơ dao lên 47đâm anh, ceTiểu Nhu avì cứu f1anh mà lao 7atới phía 7trước….” b6Dương Dận 2dkhóc không 69thành tiếng.
“Cô 0ấy…chết b0rồi?”
Dương 6Dận nhắm 45nghiền mắt, 4khẽ gật 7dđầu.
Hạ aSính Đình fkhông ngờ 86chuyện lại cexảy ra như 46vậy, nhất ethời không cbiết nói b7gì.
Bao 3năm đã 5qua, Dương d2Dận nhớ a2tới chuyện fđó vẫn dcđau lòng 82cùng cực.
“Đó 01là tai nạn, fckhông thể dftrách anh.” aHạ Sính 29Đình buồn 3rầu: “Anh 83không cần 7phải trừng 9phạt mình e5như vậy.”
“Không 79phải anh 2atrừng phạt cmình.” 9Ánh mắt cDương Dận 9nhìn cô e0chăm chú: f2“Anh đã 59đồng ý 36sống chết acùng cô aấy, nhưng eaanh không cthể buông cbỏ bố 3mẹ, nên 7chọn cách enày dể 61ở bên cô eấy cả bfđời, em 5có hiểu akhông?”
Bao fbnăm nay, 78anh chưa d6từng thổ 7lộ tâm 3sự với 69ai, ngay cả c1Liên Siêu 41cũng chỉ 94biết đại 38khái. Anh 4athẳng thắn 5abộc lộ 7flà vì không aemong Hạ fSính Đình 7phí thời 3gian với aanh nữa. 13 © DiendanLeQuyDon.comCô là một 1cô gái tốt, 3nếu anh 4chưa từng 8bgặp Tiểu 92Nhu có lẽ 85sẽ thực c0sự đón 1nhận cô. 36 © DiendanLeQuyDon.comNhưng vận 2dmệnh đã d7sớm an bài, 64ngoài Tiểu 5Nhu ra anh fsẽ không 16yêu ai khác fnữa, nên cchỉ có 6thể nói 8lời xin alỗi với e1Hạ Sính 28Đình.
Hạ 7Sính Đình e7làm sao không 0hiểu ý 3anh, anh đưa decô đến eđây, kể 3cô nghe sự cdthật, chính a2là không 06muốn cô 25phí hoài 3tình cảm. c © DiendanLeQuyDon.comThực tế efthì cô cũng 5csẽ không dôm bất e1cứ ảo 2atưởng nào. d7 © DiendanLeQuyDon.comNếu Dương 2bDận có fbạn gái, acô có thể 66tranh có adthể giành, 96nhưng cô elàm sao đấu eavới một c1người đã 0amất. Tiểu 4aNhu mãi mãi 38sống trong f3tim anh, cô 82không làm 81cách nào a8khác được.
“Em 2hiểu.” f9Giọng Hạ 6Sính Đình 9fkhàn đi: b“Em về 4nhà trước.”
“Anh fđưa em về.” a0Dương Dận 9đứng lên.
“Không c2cần.” 5cHạ Sính dĐình ngăn 5canh lại. c7 © DiendanLeQuyDon.comTiễn một 32lần có 2ý nghĩa c0gì? Bù đắp 2ư? Sau này 6cô chẳng 79phải vẫn fmột mình d6về nhà dđó thôi?
Hôm 05sau Dư Tịnh 1bgọi điện cthoại hỏi 3tình hình 06tối qua, 2Hạ Sính bdĐình im 84lặng một 31lúc rồi fbkhàn giọng 2anói: “Hết bkhả năng 93rồi.”
“Lại 6bị từ echối à?” 60Dư Tịnh 9engõ lại 43như trước 83đây.
Hạ 7Sính Đình 4tâm trạng 1crất tồi 09tệ: “Đợi 1tớ bình b7phục lại 9eđã rồi 12sẽ nói dkĩ cho cậu 16nghe.”
2Tịnh thấy 9rất kì 5lại, Sính b2Đình là a2người lạc dquan phóng 8khoáng, tính 8ecách lại d9kiên nghị, e2không dễ bdàng gì 7achịu thua, cfchuyện này fxem ra có c7chút lạ 3lùng: “Cậu d9không sao 3achứ?” bCô dè dặt 0hỏi.
“Yên 1btâm, tớ e3sẽ không f2làm chuyện dngu ngốc 01đâu.” 5Hạ Sính 7Đình cười ekhì/ Cô bkhông phải fdạng phụ e0nữ yếu ađuối hễ 4thất tình 7là chỉ emuốn chết, c4chỉ là 1bất kì evết thương 22nào cũng 32cần thời 52gian xoa dịu.
8bTịnh vẫn 6có phần 9bkhông yên clòng, giọng 80Hạ Sính 3eĐình nghe a8có vẻ chán ffnản quá: a8“Thật 81sự không 32cần tớ e8đến thăm 5cậu chứ?”
“Không 81cần lo, 3arồi cậu fsẽ nhìn a7thấy tớ 0nhảy nhót cvui vẻ rất b3nhanh thôi 5mà.”
6Tịnh đành 1để mặc fbạn.
Lúc accô kể cho fLiên Siêu 0fnghe, anh 0có vẻ suy 0dtư: “Hóa 8ra cậu ta c6vẫn chưa d0buông được.”
d4Tịnh dò 1hỏi vì 6chuyện gì.
Liên faSiêu kể f9thật kĩ 5lưỡng những 6achuyện mà 0anh biết dcho Dư Tịnh bnghe, cuối 56cùng nói: 06“Chuyện adnày đã 6fxảy ra mười 5năm trước, 4canh cứ nghĩ a4đã lâu 84quá rồi, 2chắc cậu 1ta đã buông edđược, 3dai ngờ không e4phải.”
e5Tịnh như 28thoáng cười: 2“Bệnh 3viện chúng 96ta chuyên 6sản xuất 5những kẻ 08si tình.”
Liên fSiêu phì 87cười, không d1biết đang 0cười Dương 4dDận hay ecười chính 0anh ngốc 8nghếch.
Hạ 4cSính Đình f3bệnh một 6dtrận nặng, 7bbình phục fxong đã 26nghĩ thông 51suốt nhiều 97chuyện. a © DiendanLeQuyDon.comCÔ không 7trách Dương 1Dận, chỉ 5hận gặp aenhau quá bmuộn.
e7Hạ bưng 3một bát 49canh gà vào, 0sờ trán 76cô: “Hết 1sốt rồi.”
Khi e2Hạ Sính 2dĐình húp 86xong canh e6gà, bà hỏi: f4“Còn khó 73chịu không?”
“Khỏe 11hơn nhiều 1rồi ạ.” adNước mắt fccô rưng 62rưng, thế egian này cbchỉ có f8mẹ là tốt 82nhất.
b6Hạ lập 0tức nổi 6cáu: “Mấy bhôm trước 5dmày bệnh, bbmẹ không 6tính sổ bevới mày, 7bây giờ 3hết bệnh 4rồi, mẹ 6bphải xử 29mày mới 8được.”
Hạ 3Sính Đình 7tuy không 28biết chuyện 9gì nhưng 4vẫn chột fdạ, rụt crè hỏi: a0“Sao ạ?”
“Mày 5còn hỏi esao nữa bfà?” bà aHạ tức 2muốn điên 1alên. Lần 5trước Hạ 3aSính Đình dbđi xem mắt f8về, kể erằng Thành cThành ăn 3dcơm hùng 74hổ, tiếng fchúp canh axì xụp, a7mặc quần 67áo quê mùa, d4từng li bdhôn lại 43có con, nhà anghèo mà 4đòi trèo 6cao, bà tuy 0giận nhưng c5nghĩ lại cbạn thân 02mấy chục cnăm rồi  nên 4cnhịn. Tuần 20trước, 07bà gặp 44đúng người 4làm mai, 0người kia 3đùa nói: b7“Con gái bchị yêu acầu cao cthật.” fBà Hạ cuối 1cùng bùng aaphát, kể 85tộ người flàm mai sao alại giới fthiệu một 92cực phẩm 79như thế. e © DiendanLeQuyDon.comNgười kia 73không hiểu agì, hai người eso sánh lại, 13thế là 2blời nói 7dối của 29Hạ Sính 2bĐình bại blộ. Bà 9aHạ cứ c6mong con gái 8được gả 4ađi sớm, 33mà nó thì 2giỏi lắm, enói dối 6trơn tru cdkhông chớp c3mắt, làm 25sao bà không 9giận được.
aHạ mắng 00cô một catrận tưng 0bừng, nghĩ 9lại vẫn 2chưa hả 4agiận, hùng fhổ ném 2một chiếc 8gối tới.
Hạ 9aSính Đình d2thầm mừng, 3bcũng may 63bà chưa 1biết chuyện 9đi xem mắt bthay cô, anếu không ae rằng bà 9sẽ treo acô lên đánh 4cho một 7trận mới bhả giận 6được.
ceHạ làu 57bàu nói amãi không 3thôi, Hạ 5Sính Đình 20thấy khổ bmà không ftrốn được, 2chụp lấy ađiện thoại 04lên mạng. d © DiendanLeQuyDon.comTin nhắn cecủa Lăng 9Thiên Ý 1đột nhiên 8hiện lên: fBuổi tối 4có thời a1gian không? 58Có chút fchuyện muốn e2nói với bcô, tiện 89thể mời d8cô đi ăn.
Hạ bSính Đình 9nảy ra một 4eý, lắc blắc cánh 2dtay mẹ làm 3nũng: Mẹ, fbmẹ đừng 30mắng con anữa, lừa 51mẹ là con 0ekhông đúng, 6nhưng con fdcũng có 32nguyên nhân amà?”
bHạ nghi 66ngờ: “Nguyên anhân gì?”
“Con dnói thật avới mẹ fvậy, thực 7ra con có 0bạn trai b9rồi.” 6bHạ Sính c0Đình giả avờ xấu 44hổ.
aaHạ làm 3sao dễ bị a6lừa phỉnh 6, bà hỏi d8tới: “Hả? bMấy tuổi? edNgười ở ecđâu? Làm 2việc gì?”
Cũng amay Hạ Sính dĐình đã 14tìm hiểu cfrõ, cô nói c5chắc nịch: 68“Người 30Bắc Kinh, 39lớn hơn 07con một 5tuổi, là 98kiến trúc acsư nội 4athất.”
“Buổi 0ftối gọi fcậu ta tới 19nhà ăn cơm.” 3Bà Hạ không 6bdễ gì tin 7cô, bà phải ctận mắt dtrông thấy.
Hạ 0bSính Đình 85hơi đờ 75ra, mẹ già c7đại nhân 39trở nên 8sắc sảo 70từ bao giờ 6thế.
“Sao? 5fKhông được bhả?” Bà dHạ hơi 60nhướng 83mày: “Nhân alúc còn 3sớm thì 6thừa nhận 4enói dối c4cũng kịp 5bđấy, cuối dtuần này cmẹ sẽ 0sắp xếp 0hai buổi f2xem mắt 4dcho mày.”
Hạ 02Sính Đình 72khoát tay: 4b“Lần này 0fkhông nói b3dối, nhưng 3mẹ phải 3để con chỏi anh 3ấy đã.”
“Hỏi 8đi.” Bà e5Hạ khoanh bhai tay đứng 9cạnh: “Mẹ 1đừng chờ ađây, mày a3gọi điện ethoại cho 60cậu ta hỏi 1fcoi nó có 5amuốn đến fgặp mẹ 59vợ tương dlai không?” 9Bà đã cắt ađứt khả 3enang Hạ 7Sính Đình 5clừa phỉnh edmình một 76cách hữu 8hiệu.
Hạ eSính Đình fbó tay, đành 6gọi điện 9cho Lăng 27Thiên Ý 8ngay trước 8mặt mẹ.
Lăng bThiên Ý adrất vui 86khi nhận dđiện thoại abcủa cô: 2e“Buổi 2tối muốn 3ăn gì?”
Hạ cSính Đình 30ho mấy tiếng: 4c“Buổi 91tối đến dnhà em ăn bcơm nhé.”
“Hả?” dLăng Thiên 5Ý rõ ràng 61ngớ ra, etốc độ cfnày quá cnhanah, rõ a2ràng anh 0không theo 2kịp.
Hạ ccSính Đình beliếc nhìn 4mẹ: “Mẹ 22em nói mời canh đến b9ăn cơm.”
Gặp f9phụ huynh? eLăng Thiên 7cÝ như nở 2hoa trong e4lòng: “Được 08được được, 0nhất định csẽ đến 43đúng giờ.”
Hạ 80Sính Đình fcúp máy, elại nhắn aftin cho Lăng 45Thiên Ý, 3bà Hạ trừng d8cô: “Đừng d4có giở 5etrò.”
“Con 8dnhắn địa 6chỉ nhà fmình cho 4anh ấy, 4nếu không 9sao anh ấy abiết đi 2bđâu.” 3Hạ Sính 32Đình tức ftối.
“Hai 51đứa không 8phải đang 2yêu à, nó b8chưa đưa 4con về nhà 48bao giờ 71hả?” Bà 91Hạ rất bbcó kinh nghiệm, dlập tức 55nhận ra 40sơ hở.
Chết, 6Hạ Sính 44Đình tự d5nhủ, mẹ 28quá tinh 9atường, a6bất ẩn 9một chút fblà chết 2ngay, đầu bóc cô suy 4nghĩ rất a7nhanh; “Thì 6con vẫn fnghe lời bmẹ dạy 39mà, con gái 6bphải giữ fcthể diện, f2con chỉ 97để anh 28ấy đua 4dến bên 70kia đường cthôi.”
“Tạm atin.”Bà 45Hạ hài 4lòng nói: f6“Con nghỉ b4ngơi đi, 4fmẹ đi nấu 4cơm.” Trước akhi đi ra, 3bà con thu e7luôn điện 3cthoại của ecô.
Hạ 0Sính Đình 4vò đầu 9bứt tóc fkhâm phục 3khả năng 9bcủa mẹ, e2nếu không 30cô chắc 8chắn sẽ falại gọi 1cđiện cho cfLăng Thiên acÝ báo trước.
Lăng eThiên Ý 38hứng chí 0đến cuống 35quýt, anh arất có bcảm tình afvới Hạ 9Sính Đình, 45cũng chưa etừng từ c3bỏ suy nghĩ 1theo đuổi 9cô, nhưng dbcô chưa e7từng cho 9banh cơ hội, bai ngờ hôm 2nay tự dưng 8vận may 2rơi xuống, 90đến thẳng fanhà gặp 8phụ huynh fanh nhất 87định phải b2để lại 25ấn tượng 48tốt với 5fông bà Hạ f6mới được.
Anh f8túm lấy 1Trình Lãng d3khoe khoang: 9e“Người 35anh em, tới 8đi trước 61một bước 49nhé.”
Trình 3eLãng nếu 95không quá 3hiểu bạn 3mình thì 06chắc chắn cdsẽ bị 2câu nói f2đó dọa fchết khiếp: 6“Ha, chuyện 1tốt, nói 26nhanh.”
“Hê eahê, mẹ 22cô ấy bảo fdtối nay dtới nhà 38ăn cơm.”
Trình 90Lãng đấm 34lên vai anh: 87“Tên này, 7được đấy.”
Lăng 0Thiên Ý 64cười híp bmắt khoanh 0tay: “Quá 88khen.”
“Đừng 42đi tay không, 17phải lễ aphép một 6chút.” dTrình Lãng 57dặn.
“Cậu etưởng tôi 7ngốc à?” 4aLăng Thiên fcÝ trừng 58mắt.
Trình adLãng nheo cfmắt: “Cậu 69không ngốc, 3mà đần.”
Câu 49này mà không 72bị ăn đập 1thì đúng d6là thiên 75lí bất 42dung,Lăng eThiên Ý 33không hề 97khách sáo 7vung nắm 3bđấm, Trình dLãng giả 64bộ đau 32quá ngã 01lăn ra, đùa 9dgiỡn ầm 9fĩ như hồi dcòn học a6đại học.
Hai angười đấm 69một hồi, f6Lăng Thiên 6Ý châm điếu aethuốc hút.
Trình 83Lãng nhìn a9anh: “Đến 3nhà vợ e7tương lai 54đừng có 99thèm hút aeđấy.”
“Nên 7dbây giờ btôi tranh 5thủ trước f6đây.”
“Đúng frồi, người 5cậu nói fchính là 0cô gái lần 2trước xem bfmắt à?”
Lăng dThiên Ý 7gật gù: 6“Nói ra 2thì chuyện 06này cũng 6bcó chút d4dính dáng 9đến cậu.”
“Tôi?” acTrình Lãng 3atò mò hỏi.
Lăng cThiên Ý ckể lại c8tình hình 9lúc gặp c9Hạ Sính d1Đình lần 3cđầu: “Nếu 3không phải dtrước đó 2tôi từng egặp cô 8eấy, chắc dchắn sẽ 1chết khiếp 82với tạo 7hình khoa 6ctrương đó, 25không chừng acũng chẳng ccó chuyện 5fsau này.”
“Nói fdvậy thì 92tôi có công 8à?”  Trình 5Lãng cười 6hì hì.
Lăng 4fThiên Ý 3không biết 0xấu hổ bcười: “Cậu 7ahi sinh sức 14khỏe để 3ftác thành e0cho một dmối lương eduyên mĩ f9mãn, nếu btôi không 48khao cậu 3băn thì chắc 5chắn rất 98mất mặt.”
“Cậu 7biết là 66được.”
“Đợi 3tôi lấy 1lòng nhạc b0phụ nhạc 2mẫu tương 9lai xong sẽ 64dãn cô ấy 5đến gặp 0cậu.” bTrong đôi 7mắt đẹp dcủa Lăng cThiên Ý 4đầy ắp f3nụ cười.
Trình 3Lãng khoác 6fvai bá cổ a7dựa hẳn evào người 4anh: “Tôi 87bám cậu 3đấy.”
“Còn 1bcậu? Cậu 5thì sao?” acLăng Thiên 11Ý đột engột chuyển ffđề tài.
Trình adLãng nhún bvai: “Bố dtôi đã 6hết cách 9với tôi frồi, cậu 0ađịnh tiếp bfnối công eviệc của aông hả?”
Lăng 7cThiên Ý 0không rõ 8quá khứ bgiữa anh cvà Dư Tịnh, 22chỉ loáng 13thoáng biết 77trong lòng 7anh có một d4người, 56hỏi thì 1không nói, 1akhuyên thì 05không nghe, 0cứ thế fnày cũng aechẳng phải 8cách.
“Tôi 3không quên 47được cô 4ấy.” Trình fLãng thẳng 96thắn.
“Cậu ekhông thử 77làm sao biết.”
Trình 6dLãng yên alặng nhìn 8bạn: “Làm 47sao cậu 98biết tôi 6chưa từng f9thử.”
Lăng 5bThiên Ý 83nghẹn lời.
Trình 9bLãng chẳng bphải chưa 74từng thử bbắt đầu 7một mối 3atình mới, bbtrong công aty có một d3nữ đồng 1nghiệp rất bhợp ý anh, 46cô ấy cũng dfthích xem cfbóng đá, 86lúc cười 22mày mắt 0ccong cong 6dcó chút 5giống Dư 97Tịnh, họ 0từng ăn 1chung mấy d9lần, xem 11bóng đá a2chung mấy 8bận, Trình 6Lãng cô 6gắng xua 3tan bóng bdáng Dư 0Tịnh trong 3đầu, một 4lòng ở cbên cô ấy, e2nhưng vẫn a7không tìm 7được cảm fgiác rung cđộng. Thường 23nghe người 9ta nói vì 9ngoại hình 71hay tính 83cách tương 9tự mà yêu 6một người 5khác, nhưng bđiều đó b8vô hiệu f8với anh. 99 © DiendanLeQuyDon.comTừ đầu 04chí cuối 2anh chỉ 6fthích một 9mình Dư eTịnh.
“Thôi, c5tôi đã c7hết thuốc d3chữa rồi, 56đừng lo 1chuyện tôi e7nũa, cậu 05chuẩn bị 3buổi tối abiểu diễn 5fcho tốt 24nhé.”
Lăng ffThiên Ý a6rất tự c8tin: “Dựa fvào tài 04năng của 4atôi, chẳng 76phải là 3nắm chắc d1trong tay achay sao.”
Trình 7Lãng vỗ bdvai bạn: 9“Chúc cậu cathành công.”
Lăng deThiên Ý bnói rất betự tin, 02nhưng rốt e9cuộc vẫn c8có chút 57lo lắng, banh lái xe cđến trung 1tâm thương 3mại mua 8một đống 5sản phẩm 0dinh dưỡng 31thường fthấy trong aquảng cáo 9ti vi, nghĩ 6lại chưa 0thấy đủ, 7lại chọn 0hai cây thuốc 8lá thơm 1và hai chai eerượu vang 04ngon, đặt 8hết vào acốp xe, 96lái đến 1cổng tiểu 1khu có tiệm 31bán hoa quả brất đông fkhách, anh 3lại chọn adthêm hoa 31quả tươi 75mọng nước, d8lễ nhiều fthì người bkhông trách 2mà.
Hạ 1Sính Đình 7mở cửa 8fcho anh, chưa 2kịp nhắc bmấy câu, 24bà Hạ đang 4thò đầu 5ra sau lưng: 03“Tiểu 3Lăng phải 3không?”
“chào 97bác gái 6cháu là bLăng Thiên 64Ý.”
“Ăn 19cơm đơn cgiản thôi 5mà mang đồ 09nhiều thế 2này.” Bà 3Hạ tươi 4cười, bà 5ckhông phải d9người tham b0lam, nhưng 48người biết 13lễ nghĩa 19lúc nào 1cũng khiến 0người khác 4yêu thích.
“Phải 2vậy ạ 18phải vậy 4aạ.” Lăng aeThiên Ý 3đặt đồ 1xuống.
00Hạ lặng dlẽ nhìn flướt qua: f5“Làm cháu cfphải tốn 2btiền rồi.”
Lăng cbThiên Ý 3khoát tay 5lia lịa: 1“KHông 84có, không 80có, bác c8gái đừng 6khách sáo 09ạ.”
“Mau 2vào ngồi.” b0Bà Hạ dẫn 8anh vào: 0“Bác đi 7bổ ít hoa 37quả.”
Hạ 6dSính Đình 0dlúc này 7fmới có 9bcơ hội 0nói chuyện 5với Lăng bThiên Ý: 73“Mua hết dcbao nhiêu 4tiền, lát 9nữa em trả 4lại.”
“Nói dgì thế.” 70Lăng Thiên 4Ý mỉm cười.
“Lát csau sẽ giải 41thích với d3anh.”
“Chẳng 2phải diễn ectốt vai e7bạn trai ccủa em à?” eLăng Thiên cÝ cười 00khẽ, anh 24không ngốc, 2làm sao tưởng 4thật là ahôm nay đến dgặp phụ 8huynh được, enhưng nếu 20không còn 4cách nào d3làm cô rung eđộng thì e5lấy lòng 53người nhà 07cô trước 3acũng tốt.
Hạ 0Sính Đình a4cúi đầu: 8“Anh biết 6rồi à?”
“Yên dchí, bảo e2đảm sẽ 9không bị 31bại lộ.”
“Cảm e9ơn anh.” 7Hạ Sính dĐình chớp b1mắt.
Lăng dThiên Ý 7lắc đầu: 3“Đừng dcnói thế.” cCách mạng 6echưa thành 57công đồng 47chí còn 18phải cố 7gắng.
“Đúng 5rồi, chiều 07anh gọi cacho em có e5việc gì fthế?”
Lăng 74Thiên Ý 2chưa kịp 7nói gì thì 6ebà Hạ không 9biết từ ađâu xuất 3ehiện: “Tiểu fcLăng lại 50ăn hoa quả.”
0kéo Lăng 24Thiên Ý engồi xuống cghế sofa, 9giả vờ 4hỏi: “Bình 8bthường 5acháu thích elàm gì?” 2Bà thực dsự xem anh dnhư con rể 9tương lai, 8enên chuyện 80gì cũng 46phải hỏi 55rõ.
Hạ 99Sính Đình avội xen 7vào: “Mẹ, fmẹ chưa 9anấu cơm 2à, con đói 06quá.”

“Cơm aecó bố nấu, 9con lo cái 1gì.” Bà 9Hạ quay 2dsang: “Tiểu 8Lăng à, 0Sính Đình 4nhà bác 7btừ nhỏ fdđược nuông 7chiều, việc bnhà không 0biết làm degì hết, 12sau này cháu f0phải lo 10nhiều hơn 49một chút crồi.”
“Việc 9fgì cháu fflàm cũng fđược, 2không cần 9Sính Đình b6làm đâu cạ.” Lăng c3Thiên Ý ctuy là người 94Bác Kinh, 9chủ nghĩa 0đại nam ctử là bản 1tính, nhưng 0amột mình 7ađi học bđại học fở xa, tốt 00nghiệp xong 70lại một 12mình làm 2việc ở c9Thượng 8fHải, việc cnhà đương 1nhiên giỏi. 7 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa 4anh bị chàng 93trai Thượng a4Hải tốt 2tình là 1Trình Lãng cdạy dỗ, 00không nỡ 4để cô a6gái mình 35yêu làm 78những việc d3đó.
2bHạ rất 5hài lòng, 3fliếc nhìn 53Hạ Sính a3Đình, gật 83nhẹ đầu, 8tán thưởng emắt nhìn 5người của 3con gái rất 2ftốt.
Hạ c9Sính Đình 89rất đau 2đầu, Lăng 17Thiên Ý 0ebiểu hiện 9bkhông tốt 5thì sợ 2khó qua ải 7của mẹ, 54biểu hiện dquá tốt 7lại lo mẹ dép kết 5hôn, thật f7khó xử atrăm bề.

Lăng beThiên Ý 5đương nhiên f9phải biểu ehiện mặt 63tốt nhất, fanh lại 99nói: “Cháu 97có nhà có 56xe, tuy tiền cnhà vẫn 92chưa trả 11hết, nhưng 6công việc ecủa cháu 8khá ổn 9dđịnh, thu fbnhập cũng ekhá, nên cbác đừng blo cuộc d1sống sau 3dnày của 6Sính Đình.”

Ai 7cmà không fmuốn con adgái gả 4ađi rồi 5ccuộc sống 1thoải mái 75hạnh phúc f0chứ, bà 9Hạ cũng cbkhông ngoại 2lệ. Bà 6brất vui 4bmừng, nhưng  vẻ 68mặt bình 2thản nói: 4“Công việc b6của Sính aĐình cũng drất tốt 0bhoàn toàn 0ađộc lập 2về kinh 9tế, nó dkhông cần 6bcháu nuôi 9đâu.”
Lăng a7Thiên Ý 1thầm nhủ, b0toi rồi, 3dnói sai rồi.  Anh d8vội sửa 6alại: “Bác 44gái, cháu eckhông có cý đó, cháu….”
7Hạ cắt 7ngang: “Bác 8fđâu có 91nói cháu 5không đúng.”
Lăng 4Thiên Ý fcó chút 33hoang mang.
Hạ 0Sính Đình 8lén đá adanh một efcái: “Ngốc, 7mẹ em khen canh rất ftốt.”
Lăng aeThiên Ý 3gãi đầu, 4bộ dạng a6ngốc nghếch.
Ông a5Hạ cười 9khà khà btừ bếp 83đi ra, tay 44chùi vào d6tạp dề: b6“Cơm thôi.”

“Để 0acháu giúp.” dLăng Thiên bÝ không 9nói không 7rằng, xắn btay áo lên 5theo vào efbếp.
3Hạ để 4ý hết, 3nụ cười 0càng nở 5rộng: “Con 1gái à, giữ 3cho chắc 77đó.”

Hạ 00Sính Đình 0choáng váng, 74cũng không 7bbiết hôm e1nay nhờ 9banh giúp 4là đúng 4hay sai nữa.
Ông 8Hạ cười 46nói: “Chàng 8trai, uống 21chút rượu fnhé?”
“Dạ fthôi ạ.” 9Lăng Thiên cfÝ từ chối.

“Không 0dnể mặt 04à?” Mặt 1ông Hạ 2đanh lại.
Lăng e6Thiên Ý 58sợ hãi 4sửa lại: a“Bác nói 48thế nào 6fthì làm 9thế ấy fạ.”
“Xem 95ra rượu 8etrắng được chơn.” Ông 61Hạ quay 6sang dặn b0Hạ Sính aĐình: “Đi b4lấy chai 4frượu cốt 465 độ của 85bố ra đây.”
Hạ d4Sính Đình detoát mồ 5dhôi, anh 4có ổn không?
Lăng 7Thiên Ý 1lén gật dđầu ra 3hiệu với ccô, Hạ b9Sính Đình cdmới yên 2tâm hơn.
“Cạn emột ly trước 8nhé.” Ông e3hạ rót 9đầy.
Dung 50lượng của 05ly rượu eckhoảng 15 18ml, Lăng 77Thiên Ý 2fuống cạn, 0sắc mặt 14không thay ffđổi.
“Rất dtốt.” 47Ôn Hạ là b3người phóng 82khoáng, không 82lo nghĩ nhiều 6như bà Hạ, 4bthấy thuận c7mắt là b7được. 2 © DiendanLeQuyDon.comLăng Thiên 1Ý hào sảng 41giỏi giang, dđã thắng 2được sự 8yêu thích btrong ông: ea“Chàng b2trai, có 5biết đánh 3cờ không?”

Lăng 87Thiên Ý 58khiêm tốn: 6“Một chút 9bạ.”
“Ăn 5xong chúng 1eta làm vài 6dván.”

“Vâng.”
7fHạ hỏi: 32“Còn biết 7agì nữa?”
Hạ 5Sính Đình 8giật mình, eaxen vào: 7“Anh ấy 0cà, cầm ckì thi họa, 4ăn uống aebài bạc bbgì cũng 5fbiết.”
“Nói 5linh tinh.” 8bSắc mặt dbà Hạ tối 13sầm, nhéo 4mạnh cánh dtay Hạ Sính eĐình.
2lè lưỡi, 0sắp vùi 0cmặt vào 3ebát cơm e6tới nơi.

“Sính 9Đình đùa ađấy ạ, 2fcô ấy luôn 78hóm hỉnh 7như thế.” fLăng Thiên dÝ nhướng 8môi cười.
3cHạ nhìn deông Hạ, 78ngầm hiểu bngười đàn 4công biết athương vợ 90là rất 6tốt, Lăng eThiên Ý 1trong nháy 1mắt họ 5gần như bđã qua ải 8rồi.

Hạ 6aSính Đình 69không biết dnên phản 1abác hay tán bdđồng, nên efgiữ im lặng 1ecắm đầu dfvào ăn thì 23hơn.

“Cái fcon bé này 5chỉ biết 08ăn, cũng 7không gắp d8thức ăn b1cho Tiểu 7aLăng nữa.” 68Bà Hạ trách.
“Không 65cần ạ, bfcháu tự 9gắp.” 3Gương mặt 82Lăng Thiên bdÝ nở nụ d8cười như 9hiểu ra: 1“Phải elà cháu 2agắp cho fSính Đình 1mới đúng.” 43Anh gắp 6fmột con 08tô, bóc 5vỏ xong 2bỏ vào 8trong bát 1fHạ Sính 5eĐình: “Anh 42biết em 1thích ăn 6tôm, nhưng 6alại ghét 3dbóc vỏ, 0csau này việc 27đó cứ egiao cho anh.”
“Sao 17anh biết fem thích 5aăn tôm nhưng 3lười bóc 7vỏ?” Hạ 67Sính Đình 34tò mò.
Lăng 98Thiên Ý 7echớp mắt: b7“Anh còn 5biết em 6thích ăn 0cá nhưng c2lại không 2muốn phí 5thời gian 8lựa xương 8enữa.”
Hạ fbSính Đình dethực sự 7không nhớ 5bra đã nói 3những điều a8này với 21anh bao giờ, 5cô mở mắt 74tháo láo 3nhìn Lăng fThiên Ý 37như muốn 40tìm đáp 4án.
Ông c9bà Hạ cũng 3rất tò 4mò nhìn danh.
4bLăng Thiên f7Ý tủm tỉm ecười đắc e7ý: “Lần 0trước ở 4nhà bà  ngoại c8anh đã quan 6sát thấy.”
“Ồ..” cbHạ Sính 0Đình vỡ 5lẽ.
Ông dbà Hạ trao 3nhau một aánh nhìn, 3hóa ra cậu 3ta đã có ebđược cái 73gật đầu 2của bà 6fngoại, thực 87sự là tốt 3đến không cnói được 4gì. Chuyện 44tốt gần 6kề, ông 30Hạ vui đến f4không khép e7miệng lại e7được. 9 © DiendanLeQuyDon.comBà Hạ là amẹ vợ dtương lai, 0càng nhìn ccon rể càng e1thấy thích, 7con gái cuối 4cùng đã 2có thể 7gả đi, 08tâm nguyện ecủa bà 1sắp được fethực hiện, 86tâm trạng brất vui. a © DiendanLeQuyDon.com“Tiểu 0Lăng cháu 84mặc kệ 7nó đi, ăn anhiều vào.” 56Bà ra sức 61gắp thức 9eăn cho anh, eacái đĩa 78trước mặt cLăng Thiên 0Ý sắp chất 1cao như núi c5rồi.
Hạ 1bSính Đình 9lúc này aatâm trạng bfrất phức cctạp, bao 1bcảm xúc 8lẫn lộn, 3không tìm 6đâu ra đầu amối. vừa 76nhẹ nhõm 8cvì Lăng 13Thiên Ý 27được bố 09mẹ yêu 6dthích, vừa 7hổ thẹn 01với anh, 0và cả nỗi 64buồn thương b7phản phất ecmãi không axua tan.
Lăng b0Thiên Ý 92nắm tay 6dcô dưới 36gầm bàn, 8nắm chặt 75rồi buông 3cra.

Hạ 73Sính Đình 1ngước lên, 0dánh mắt 8long lanh 4sáng.

Ông dbà Hạ thấy 9ehai người 0cứ nhìn 5nhau thì cbịt miệng d1cười thầm.
Hạ 72Sính Đình 4làm sao không 6biết suy 0nghĩ của dfhọ, mặt dđỏ lên 1giả vơ c5không biết 6fgì mà cụp 25mắt xuống.
Lăng 7Thiên Ý 81không hề 8xấu hổ, b8ánh mắt 2ecứ dừng bở mặt 92cô.

Ăn 9exong, bà 8Hạ chỉ 34huy ông Hạ dcùng đi 4rửa bát, 3eđể hai ceđứa nhỏ 25ở lại 52phòng khách f7tăng thêm 8atình cảm.

Hạ e5Sính Đình 9hơi cúi 6đầu, nói c6khẽ: “Chuyện bhôm nay, fanh đã giúp bdem giải equyết được 9một phiền 4toái lớn, e4không biết 47phải cảm 49ơn anh thế 1nào.”
Lăng 0fThiên Ý e4đùa: “Thực 7ra em không 7thấy anh 7sẽ lf mối 69phiền phức 42lớn hơn 04của em à?”
“Làm 2sao thế e9được.” 14Hạ Sính 3Đình cười agượng gạo.
Nụ dacười Lăng 0Thiên Ý 31thấp thoáng 87bên khóe 1môi: “Đúng a7rồi, anh 5amuốn nói a2em biết cchuyện này, 62anh đã tìm bfthấy nhà 4sản xuất 4chịu tài ctrợ, vấn 1dđề về 1dnhà Tôn 0Trường 2Thắng đã 87được giải 9quyết.”
Hạ 71Sính Đình 0gần như 1nhảy cẫng 57lên vì sung b6sướng: d“Thật 8fkhông? Tốt edquá rồi.” evốn đã 7hẹn hai engười chia 3anhau tìm 4nhà tài 1trợ, nhưng d9cô bệnh 9một trận ckhông giúp 4gì được, 53cũng may cLăng Thiên 1Ý giỏi 26giang, không 66chậm trễ dviệc.
Hàng 8dlông mày 48của anh cegiãn ra, acười tủm 93tỉm: “Còn dnhớ chuyện 86chúng ta 71đánh cược f8không?”
Hạ ceSính Đình 7ưỡn ngực: a9“Đương dnhiên là 3nhớ, em 7sẽ không 9anuốt lời.” d4Cô nhướng 36mày: “Nói c8đi, muốn 6dem làm việc cagì cho anh?”
“Làm 9dbạn gái banh.” Lăng 0Thiên Ý fnói từng 76chữ, mạnh 4cmẽ.


Cho 3dù Hạ Sính b5Đình vẫn 43biết tình 2cảm của canh, nhưng 5không thể dngờ được danh lại 5thẳng thắn fbnhư thế. ee © DiendanLeQuyDon.comTay cô nắm dchặt vạt 3áo, luống acuống, cô dbiết rõ 1phải lập 1tức từ dchối, nhưng eflời nghẹn 4dở cổ họng, 6không tài 05nào nói 3được.
“Không 75cần trả flời anh 2ngay, cứ 9suy nghĩ 5ccho kĩ.” 8Lăng Thiên 37Ý không 22miễn cưỡng fcô, dù sao 53chuyện này e6cũng phải 1do hai bên ftình nguyện.

Hạ bSính Đình e1trịnh trọng b2gật đầu.

fkhông dám efchắc sẽ 7bhoàn toàn c8quên Dương 94Dận, nhưng dLăng Thiên 5Ý có sự ftự tin tuyệt 8đối có 9thể vào f1được trái 6tim cô, cũng ccho cô có eđủ thời 3gian để 9xoa dịu 80vết thương, 56đồng thời 1đón nhận 1ccô với e6tấm lòng b2độ lượng 9nhất.

Năm 91đó Hạ 4Sính Đình bthi tốt cnghiệp không dthấy căng dthẳng, bị 4Dương Dận 1dtừ chối 8dmấy lần acũng không 56tức giận, 1nhưng hôm 11nay đối 6diện với clời tỏ c4tình chân bthành của a3Lăng Thiên e7Ý, cô lại 3mất ngủ c5một cách 99lạ lùng.

Nguồn: truyen8.mobi/t105622-quang-thoi-gian-trong-hoi-uc-chuong-12.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận